Chương 47: 47: Chuyến Du Lịch Đầu Tiên

Mùa hạ đến, thành phố Hải Dương mỗi ngày đều được tắm mình trong ánh nắng gay gắt chói chang.

Có những ngày, trong không trung không có lấy một chút gió trời nào, chỉ đầy nắng và nắng, nhiệt độ cao nhất ở ngoài trời có thể lên đến 45 độ C.

Trái Đất biến đổi khí hậu, vạn vật đều phải chấp nhận sự biến đổi đầy khắc nghiệt này của thiên nhiên.

Nghỉ hè của năm nay, Hà Vy và Hoàng Phong quyết định sẽ đến Đà Nẵng, tận hưởng chuyến du lịch đầu tiên của hai người sau khi chính thức yêu nhau.

Lúc ngồi trên máy bay, Hoàng Phong ngồi nhắm mắt nghỉ ngơi ở một bên, còn Hà Vy thì lại không muốn ngủ, cô ngồi chăm chú xem cuốn sách du lịch giới thiệu về toàn bộ thành phố Đà Nẵng.

Cô cầm bút gạch ra những nơi mà hai người dự định sẽ đến tham quan.

Nếu như không ngại về thể lực và thời gian, vậy thì có lẽ cô sẽ kéo theo hắn đi qua tất cả các địa điểm tại Đà Nẵng xinh đẹp mộng mơ này.

Đây cũng là lần đầu tiên cô đi đến Đà Nẵng, đã vậy còn đi cùng với hắn, cho nên không tránh khỏi trong lòng có chút háo hức và chờ mong.

Hà Vy ngẩng đầu lên, từ sườn mặt cương nghị quyến rũ của hắn nhìn ra bên ngoài ô cửa sổ, len giữa những tầng mây có thể nhìn thấy khung cảnh hùng vĩ tráng lệ của núi non và biển cả xanh ngắt.

Sau khi xuống sân bay, Hoàng Phong đi ở phía sau kéo theo vali và đầy đủ hành lý của hai người.

Còn Hà Vy thì đang đi ở đằng trước nghe điện thoại.
"Mình đang ở sảnh sân bay đây rồi, nhưng còn chưa tìm thấy anh cậu đâu cả." Cô vừa nói vào điện thoại vừa nhìn ngó xung quanh.

Diệu Phương ở đầu máy bên kia lên tiếng nói: "Cậu ra thêm bên ngoài tìm xem đi, anh ấy bảo với mình là đã ở đấy đợi hai người từ sớm rồi mà."
"Được rồi, có gì mình sẽ gọi lại cho cậu, cúp máy đây."
Nói xong cô vội cúp máy lại, tiếp tục tìm kiếm xung quanh.

Hoàng Phong không biết là cô đang muốn tìm cái gì, nhưng vẫn rất yên lặng đi theo sau.

Từ đằng xa, một người đàn ông từ giữa đám đông qua lại nhận ra được bóng dáng của Hà Vy, ngay lập tức anh đi nhanh về phía của cô.

"Hà Vy!"
Tiếng gọi của người đàn ông lọt vào tai của Hà Vy và cả Hoàng Phong ở cách đó không xa.

Tầm mắt Hà Vy cuối cùng cũng đã thấy được người mà cô đang muốn tìm, cô hơi mỉm cười, thở nhẹ ra một hơi.

"Hà Vy!" Người nọ đi tới gần gọi tên cô mấy lần, anh không mấy để ý đến xung quanh có nhiều người, trong mắt chỉ phản chiếu duy nhất hình bóng của cô gái.

Anh chạy tới, bất ngờ ôm chầm lấy cô.
Giây phút người đàn ông đi nhanh như một cơn gió lao đến chỗ của cô, Hoàng Phong đã định chạy lên trước chặn người lại, nhưng mà vẫn là không kịp.

Sau cuối, chỉ có thể đứng khựng người lại nhìn bạn gái của hắn bị một tên xa lạ nào đó ôm lấy.

Hà Vy ngay lúc này cũng có chút bất ngờ, cô không nghĩ đến anh ấy lại đột ngột ôm mình như vậy.

Thật ra thì, hai người bọn họ...!cũng không thân đến mức ấy.

Cái ôm cũng chỉ trong chốc lát, người đàn ông tách khỏi người cô, tay vẫn đặt ở hai vai của cô, mặt rạng mày rỡ mà nói: "Hà Vy, lâu lắm rồi đấy mới lại được gặp em, không ngờ em đã ra dáng thiếu nữ đến như vậy rồi!" Vừa nói, anh vừa ngắm nghía cô một hồi, sau đó lại chăm chú nhìn khuôn mặt đang có chút ngượng ngùng của cô.

"Thiếu...!thiếu nữ cái gì, em mới có mười bảy." Hà Vy cũng cố gắng giữ nét tự nhiên trên khuôn mặt, lâu rồi cô mới gặp lại anh ấy, trông anh cũng thay đổi nhiều quá.

Hình như là...!trưởng thành hơn nhiều rồi.

Hoàng Phong đứng ở phía sau đã không nhìn nổi nữa, hắn bỏ lại hành lý ở đấy, chen lên chỗ hai người đang đứng, ôm lấy eo cô kéo về phía mình.
"Ai vậy em?" Hắn nheo mắt hỏi.

Hà Vy suýt thì quên mất hắn, cô quay sang nhìn hắn, lên tiếng giới thiệu cho hắn biết: "À, để em giới thiệu với anh, anh ấy tên là Văn Đăng, là anh họ của Diệu Phương đó anh." Cô quay sang nhìn Văn Đăng nói tiếp, "Anh Đăng, anh ấy là bạn trai của em, tên của anh ấy là Hoàng Phong."
Hà Vy chúm môi cười nói, dịu dàng khoác lấy cánh tay của Hoàng Phong.

Nếu là ngày trước, cô chưa từng nghĩ mình sẽ có một ngày lại tiến vào giai đoạn yêu đương với một ai đó.

Vậy mà không ngờ rằng, hiện tại, cô đã có thể không e ngại đứng ở trước mặt người khác mà giới thiệu cho họ biết về người bạn trai của mình như vậy.

Cô luôn cảm thấy sự thay đổi này thật là kỳ diệu, kể cả thời gian cũng trôi qua thật mau, làm cho tư duy của cô cũng trưởng thành lên rất nhiều.

Hoàng Phong cẩn thận nhìn người đàn ông phóng khoáng ở trước mặt, hờ hững mở miệng: "Chào anh."
Anh họ của Diệu Phương sao? Vậy mà lại dám tự tiện đụng chạm tới Hà Vy của hắn như vậy.

Còn bên này, Văn Đăng sau khi nghe cô giới thiệu thì cứ ngỡ như là mình đang nghe nhầm.

Mắt anh giật nhẹ một cái, bật thốt lên: "Hả, em nói cái gì cơ? Bạn trai!?" Chắc là hắn nghe nhầm rồi đúng không, cô mới bao nhiêu lớn mà lại có bạn trai như thế này rồi.

Đã...!đã vậy, lại còn cùng nhau tới đây du lịch.

"Em nói thật đấy, anh ấy thực sự là bạn trai của em."
Hoàng Phong quay sang nhìn cô trìu mến, hiển nhiên rất hài lòng khi nghe cô nói như vậy.

"Không, không thể nào đâu! Em...!em lại còn dám đi hẹn hò với anh ta ở đây như vậy, em không sợ bị ba mẹ của em biết được à!?" Văn Đăng sốt ruột đến độ nhảy dựng cả lên rồi.

Anh chỉ nghe đứa em họ của anh nói với anh rằng Hà Vy đến đây du lịch cùng với một người bạn, nào biết được đột nhiên lại lòi đâu ra một người bạn được gọi là "bạn trai" thế này.

Hà Vy nghe vậy lại càng có cái để nói, cô cười cười, "Thật ngại quá, trùng hợp anh ấy lại chính là đối tượng xem mắt mà ba mẹ của em đã giới thiệu cho em đấy.

Chuyến du lịch này, cũng đã được hai ông bà thông qua cả rồi."
Cô ngẩng đầu lên nhìn Hoàng Phong, hai người không hẹn mà cùng nhau nở một nụ cười.

Chỉ còn duy nhất người nào đó đang sắp sửa bốc khói tới nơi, ánh mắt nhìn bất lực đến đáng thương, nhăn nhó quay đầu đi lẩm bẩm một câu, "Hai bác ấy rốt cuộc đang nghĩ cái gì không biết!"
- -
Sau đó Văn Đăng chở hai người bọn họ tới khách sạn, trên đường đi vẫn luôn không ngừng mở miệng nói chuyện cùng với Hà Vy.

Nào là nhắc đến những chuyện về ngày xửa ngày xưa, rồi lại hỏi thăm đến gia đình và tình hình học hành của cô...!Cuối cùng lại không ngừng thao thao bất tuyệt mà giới thiệu về thành phố Đà Nẵng.

Hoàng Phong ngồi ở bên cạnh cô sắc mặt vẫn luôn không được tốt cho lắm, tuy vậy, hai người bọn họ nói chuyện với nhau thì hắn cũng không có lý gì để mà chen vào.

Chỉ đành khó chịu nhìn ra ngoài cửa xe ngắm nhà ngắm cảnh.

Văn Đăng lớn hơn Hoàng Phong một hai tuổi, ngày trước rất hay cùng Diệu Phương đến nhà của cô chơi.

Nhưng cũng đã hai ba năm nay rồi cô mới lại được gặp lại anh.

Văn Đăng sau khi tốt nghiệp đại học xong thì được ba mẹ đầu tư vốn để xây dựng một khu nghỉ dưỡng ngay tại Đà Nẵng.

Hiện tại thì khu nghỉ dưỡng này toàn bộ đều do anh ấy quản lý, cũng vì biết thông tin đó nên Diệu Phương mới gợi ý cho cô về chuyện nhờ vả đến anh Đăng, như vậy họ cũng không cần lo lắng đến chuyện tìm khách sạn ở đây nữa.

Đường phố Đà Nẵng nhộn nhịp người buôn bán qua lại, họ đi thêm mấy km nữa mới đến được khu nghỉ dưỡng.

Nơi này ngay cạnh bờ biển, gió biển thổi vào đất liền mát rười rượi, đan xen với ánh nắng vàng chiếu rọi lấp lánh từng hạt cát mịn.

Từ trong nhìn ra xa, chính là một khung cảnh thiên đường nhất thời làm mỏi mắt người nhìn.

Văn Đăng dẫn họ đi vào trong đại sảnh của khách sạn, nhân viên tiếp tân thấy vậy thì bước đến tươi cười đón họ.

"Dạ thưa giám đốc, căn hộ nghỉ dưỡng thuộc khu vực phía Đông Nam chúng em đã cho người dọn dẹp sạch sẽ, xông phòng và thay nước bể bơi đầy đủ rồi ạ, vậy bây giờ để em đưa khách đến tham quan và nghỉ ngơi trước." Nói xong, cô gái tiếp tân nhẹ cười đưa tay ra mời, mở miệng nhẹ nhàng nói với hai người, "Dạ em mời hai anh chị ạ!"
Hà Vy chớp chớp mắt mấy cái, đầu óc còn đang bị giọng nói dịu dàng ấm áp của chị tiếp tân làm cho ngây ngẩn cả ra.

Thầm nghĩ, nhân viên ở đây được đào tạo cẩn thận quá.

Văn Đăng chỉ hơi khoát tay một cái, nói với người nhân viên: "Được rồi, không cần đâu, để tôi tự dẫn họ đi tham quan."
Từ lúc nghe tin Hà Vy sẽ đến đây nghỉ dưỡng thì hắn đã đặc biệt chuẩn bị riêng một căn hộ VIP dành cho cô, có được không gian tầm nhìn và chất lượng phục vụ tốt nhất ở đây.

Tất cả nhân viên cũng đã được hắn nhắc nhở và bàn giao qua, khách quý của hắn đến, thì đều phải phục vụ hết sức tận tình.

Chỉ có điều là...!hắn không nghĩ đến việc cô lại sẽ đến đây cùng với một người đàn ông khác.

Làm tâm trạng của hắn cả ngày hôm nay đều không được ổn định một chút nào.

Những ảo tưởng sẽ được dẫn cô đi ngắm toàn bộ cảnh đẹp Đà Nẵng cũng đã bị tan biến tất cả.

"Mà này."
Văn Đăng vẫy vẫy người nhân viên ra một chỗ khác, hỏi nhỏ vào tai của cô, "Bên phía Tây có còn căn hộ nào trống không?"
Cô nhân viên cũng tự giác vặn nhỏ lại âm lượng một chút, "Dạ còn một căn, khách vừa mới trả phòng hôm qua."
"Vậy thì tốt, để căn ấy lại cho tôi." Văn Đăng gật đầu một cái, nói xong thì quay lại nhìn hai người kia mở miệng sắp xếp, "Nào, hành lý này để cho họ cầm giúp hai người đi, còn bây giờ chúng ta cùng đi xem nhà một chút nhé."
"Vâng anh."
Hà Vy giao lại hành lý của họ cho mấy người nhân viên, sau đó khoác tay Hoàng Phong đi theo sau Văn Đăng đến chỗ mà bọn họ sẽ ở.

Căn hộ mà Văn Đăng chọn cho họ nhìn thẳng ra mặt biển, có hai tầng và một chiếc bể bơi diện tích vừa phải ở đằng sau.

Hà Vy đi tham quan một hồi, cảm thấy vô cùng ưng ý.

Họ vẫn chưa đi vào bên trong nhà, mới chỉ đi loanh quanh ở sân cỏ bên ngoài, nhưng không gian và tầm nhìn phong cảnh xung quanh đây khiến cô cảm thấy rất hài lòng.

Bao quanh căn hộ có rất nhiều cây cối, gần bờ biển là những hàng dừa dài thẳng tắp, có cảm giác chân thực thư thái khi được hòa mình cùng với thiên nhiên.

Văn Đăng vừa dẫn họ tham quan quanh căn nhà vừa giới thiệu cho họ biết những tiện ích mà căn hộ đem lại.

Sau đó lại chỉ về hướng mặt biển, nói cho họ nghe mỗi sáng thức dậy có thể làm những gì và được ngắm những gì.

Hà Vy còn nghĩ rằng, nếu không phải vì có người quen biết ở đây, nếu hai người họ đi thuê ở chỗ khác thì liệu họ có được ông chủ chăm sóc tận tình như thế này không nữa.

"Được rồi, tham quan đến đây thôi, hai em đi đường xa đến đây còn chưa được nghỉ ngơi, anh không làm phiền thêm nữa." Văn Đăng dừng lại một chút, nhìn Hà Vy rồi nói tiếp, "Căn này cho em ở đây nhé, còn Hoàng Phong thì đi theo anh, anh sắp xếp cho chú ở căn nhà phía Tây.

Đi thôi."
"Ấy, khoan đã." Mắt thấy Văn Đăng định rời khỏi đây, Hà Vy lúc này mới như hoàn hồn, vội vã ngăn hắn lại, "Căn nhà phía Tây nào thế? Bọn em chỉ thuê một căn thôi mà." Một căn hộ rộng lớn như vậy, đủ để cho hai người họ ở rồi đúng chứ.

Hoàng Phong vẫn chỉ khoanh tay đứng im bất động, đôi mi khe khẽ nheo lại không nói gì.

Văn Đăng bình tĩnh nhìn lướt qua hắn một cái, lúc này mới ra vẻ thản nhiên nói: "Thì hai người phải ở hai căn là đúng rồi, đó không phải là điều hiển nhiên sao." Sau đó, hắn nheo mắt nghiên túc nhìn cô, "Này, đừng có nói với anh là em định cùng với cậu bạn này ở chung đấy nhé.

Anh tuyệt đối không đồng ý đâu, em mới bao nhiêu tuổi em còn không rõ nữa à!" Ở trong khách sạn của hắn, ngay dưới mí mắt của hắn, đời nào hắn lại chịu để yên cho cô thoải mái ăn chung ở chung với một người đàn ông khác được.

Nói ra thì, cô đã đến chỗ của hắn thì hắn vẫn nên có trách nhiệm bảo vệ danh tiết của cô.

Cũng là vì muốn tốt cho cô mà thôi.

Lỡ như cô vẫn còn nhỏ dại, bị người đàn ông này nói lời ngon ngọt để dụ dỗ, như vậy hắn lại càng phải ở bên cạnh quan sát hai người chặt chẽ.

Nghe Văn Đăng nói xong cô chợt cứng họng một hồi, đưa đôi mắt chớp chớp nhìn sang Hoàng Phong, muốn hắn nói gì đó để khuyên nhủ mấy câu cho anh Đăng hiểu.

Nhưng đợi mãi cũng không thấy hắn mở miệng muốn nói cái gì, suốt từ nãy đến giờ chỉ lẳng lặng đứng ở nơi đó không nhúc nhích.

Hà Vy chán nản quay lại đối diện với Văn Đăng, cố nặn ra một nụ cười tự nhiên, "Em biết, chắc là anh đang không yên tâm về em đúng không? Anh đừng có lo lắng về chuyện đó, bọn em đều đã lớn hết cả rồi, đều suy nghĩ rất lý trí.

Thế cho nên hai đứa bọn em mới quyết định thuê một căn hộ có đầy đủ phòng ốc để dễ dàng sinh hoạt chung lúc ở đây.

Bọn em tuyệt đối không có làm chuyện gì vượt quá giới hạn đâu, anh yên tâm đi được không!"
Văn Đăng hít một hơi thật mạnh, một bộ dáng vô cùng quả quyết: "Thực sự là anh không đồng ý được! Diệu Phương đã nhờ vả anh như vậy, anh không muốn em gặp phải chuyện gì không hay ho được.

Nếu như lúc này em đã ngoài hai mươi tuổi thì không sao, nhưng em bây giờ còn chưa thành niên, nếu danh dự của em bị tổn hại, vậy thì anh biết phải ăn nói sao với Diệu Phương với hai bác được đây.

Em có hiểu không!?"
Hà Vy thở dài bất đắc dĩ nói: "Anh, anh có thể đừng quan trọng hóa vấn đề này lên như vậy được không.

Em thề với anh, anh Phong là một người đàn ông tốt, những điều mà anh lo lắng cho em chính anh ấy cũng đã lo trước cho em rồi.

Bọn em không phải kiểu người vừa ngu ngốc lại vừa tùy tiện như vậy đâu." Cô biết, anh Đăng lo lắng đến những điều này cho cô là không sai, nhưng mà...!haiz, nhưng mà thực sự là cô và Hoàng Phong rất là quy củ thật mà.

Làm sao để cho anh Đăng tin chuyện này được đây.

"Đủ rồi, không cần nói nữa."
Hoàng Phong vẫn đứng im từ nãy đến giờ lúc này lại chợt mở miệng, hắn bắt lấy cánh tay đang luống cuống của cô, "Chúng ta về phòng thôi."
Vừa dứt lời, hắn liền kéo cô đi một mạch theo mình.

"Này, dừng lại đã! Cậu đang làm cái gì vậy, tôi còn chưa nói chuyện xong với Hà Vy cơ mà.

Này, không nghe thấy tôi nói gì à!" Văn Đăng vội vàng đuổi ngay phía sau họ, luôn miệng nói nhưng Hoàng Phong ngay cả phản ứng lại cũng không có.

Hà Vy vói đầu lại không ngừng khuyên bảo Văn Đăng, "Anh Đăng, anh cứ về trước đi, không cần lo cho bọn em đâu, bọn em tự có chừng mực mà."
"Anh đã bảo là không thể được rồi cơ mà! Em..."
"Aiz được rồi, coi như em xin anh đấy, anh cứ mặc bọn em đi!"
Cuối cùng, Hoàng Phong siết chặt thêm bàn tay, kéo cô đi càng nhanh hơn.

Văn Đăng thở dốc ở đằng sau nhìn bóng lưng của hai người, tức tối dẫm chân bình bịch lên mặt cỏ..

Chapter
1 Chương 1: 1: Ký Ức Về Ngày Thích Anh
2 Chương 2: 2: Chiến Tranh Giữa Hai Người
3 Chương 3: 3: Tình Bạn Đáng Quý
4 Chương 4: 4: Vì Yêu Có Thể Kiên Trì Đến Mức Nào
5 Chương 5: 5: Tâm Tư Sâu Thẳm
6 Chương 6: 6: Có Một Vòng Luẩn Quẩn Gọi Tên Là Tình Yêu
7 Chương 7: 7: Thầy Có Tin Em Không
8 Chương 8: 8: Tình Yêu Và Tình Thương Vốn Không Dành Cho Cô
9 Chương 9: 9: Buổi Xem Mắt Lập Dị
10 Chương 10: 10: Người Bạn Cũ Xuất Hiện
11 Chương 11: 11: Ký Ức Ùa Về Theo Những Cơn Mưa
12 Chương 12: 12: Tâm Trạng Ngổn Ngang
13 Chương 13: 13: Cảm Giác Yêu Mà Không Có Được Quả Thật Tồi Tệ Làm Sao!
14 Chương 14: 14: Thế Giới Không Tiếng Động
15 Chương 15: 15: Buổi Gặp Mặt Bất Ngờ
16 Chương 16: 16: Em Có Thích Hà Nội Không
17 Chương 17: 17: Để Cho Cô Một Lần Được Yếu Đuối Trước Mặt Hắn
18 Chương 18: 18: Một Tình Yêu Cố Chấp Thì Sẽ Đi Được Đến Đâu!
19 Chương 19: 19: Cuộc Đời Sao Lại Tàn Nhẫn Với Cô Như Vậy!
20 Chương 20: 20: Bầu Không Khí Khó Xử
21 Chương 21: 21: Đạp Xe Trong Gió Chiều
22 Chương 22: 22: Nụ Hôn Đầu Tiên Của Cả Hai
23 Chương 23: 23: Là Cô Đã Phớt Lờ Đi Cảm Nhận Của Hắn
24 Chương 24: 24: Lòng Tự Trọng Trời Sinh Vì Hắn Mà Thay Đổi
25 Chương 25: 25: Tình Yêu Nhỏ Âm Thầm Cắm Rễ Vào Sâu Trong Trái Tim
26 Chương 26: 26: Làm Bùa May Mắn Cả Đời Cho Em
27 Chương 27: 27: Bữa Tiệc Ra Mắt Gia Đình
28 Chương 28: 28: Cùng Em Đi Mua Sắm
29 Chương 29: 29: Đời Này Cũng Không Thể Với Tới Cô
30 Chương 30: 30: Bữa Tối Bầu Trời Sao
31 Chương 31: 31: Xé Lòng
32 Chương 32: 32: Theo Đuổi Lại Lần Nữa
33 Chương 33: 33: Gặp Lại Tại Nhà Ăn
34 Chương 34: 34: Thầy Sẽ Quản Sao
35 Chương 35: 35: Vỡ Vụn
36 Chương 36: 36: Gục Ngã
37 Chương 37: 37: Chúc Em Mỗi Một Ngày Đều Mỉm Cười Hạnh Phúc
38 Chương 38: 38: Rắc Rối Trong Quán Bar
39 Chương 39: 39: Hắn Xuất Hiện Rồi
40 Chương 40: 40: Hà Vy Sợ Hãi
41 Chương 41: 41: Mối Nhân Duyên Định Mệnh
42 Chương 42: 42: Còn Tôi Thì Thích Em
43 Chương 43: 43: Kết Thúc Vết Thương Lòng
44 Chương 44: 44: Ngoại Truyện Tiến Anh
45 Chương 45: 45: Bí Mật Bị Tiết Lộ
46 Chương 46: 46: Gặp Mặt Ngài Hiệu Trưởng
47 Chương 47: 47: Chuyến Du Lịch Đầu Tiên
48 Chương 48: 48: Hoàng Phong Ghen
49 Chương 49: 49: Đêm Hè Rải Đầy Sao
50 Chương 50: 50: Đấu Golf
51 Chương 51: 51: Tham Quan Phố Cổ Hội An
52 Chương 52: 52: Ra Biển
53 Chương 53: 53: Bữa Tiệc Không Như Ý
54 Chương 54: 54: Đời Này Anh Chỉ Yêu Mình Em
55 Chương 55: 55: Ngoại Truyện Nguyễn Hoàng Phong
56 Chương 56: 56: Hôn Lễ Của Chúng Ta
57 Chương 57: 57: Phiên Ngoại 1 Sếp Của Sếp
58 Chương 58: 58: Phiên Ngoại 2 Khởi Nguồn Vận Mệnh
Chapter

Updated 58 Episodes

1
Chương 1: 1: Ký Ức Về Ngày Thích Anh
2
Chương 2: 2: Chiến Tranh Giữa Hai Người
3
Chương 3: 3: Tình Bạn Đáng Quý
4
Chương 4: 4: Vì Yêu Có Thể Kiên Trì Đến Mức Nào
5
Chương 5: 5: Tâm Tư Sâu Thẳm
6
Chương 6: 6: Có Một Vòng Luẩn Quẩn Gọi Tên Là Tình Yêu
7
Chương 7: 7: Thầy Có Tin Em Không
8
Chương 8: 8: Tình Yêu Và Tình Thương Vốn Không Dành Cho Cô
9
Chương 9: 9: Buổi Xem Mắt Lập Dị
10
Chương 10: 10: Người Bạn Cũ Xuất Hiện
11
Chương 11: 11: Ký Ức Ùa Về Theo Những Cơn Mưa
12
Chương 12: 12: Tâm Trạng Ngổn Ngang
13
Chương 13: 13: Cảm Giác Yêu Mà Không Có Được Quả Thật Tồi Tệ Làm Sao!
14
Chương 14: 14: Thế Giới Không Tiếng Động
15
Chương 15: 15: Buổi Gặp Mặt Bất Ngờ
16
Chương 16: 16: Em Có Thích Hà Nội Không
17
Chương 17: 17: Để Cho Cô Một Lần Được Yếu Đuối Trước Mặt Hắn
18
Chương 18: 18: Một Tình Yêu Cố Chấp Thì Sẽ Đi Được Đến Đâu!
19
Chương 19: 19: Cuộc Đời Sao Lại Tàn Nhẫn Với Cô Như Vậy!
20
Chương 20: 20: Bầu Không Khí Khó Xử
21
Chương 21: 21: Đạp Xe Trong Gió Chiều
22
Chương 22: 22: Nụ Hôn Đầu Tiên Của Cả Hai
23
Chương 23: 23: Là Cô Đã Phớt Lờ Đi Cảm Nhận Của Hắn
24
Chương 24: 24: Lòng Tự Trọng Trời Sinh Vì Hắn Mà Thay Đổi
25
Chương 25: 25: Tình Yêu Nhỏ Âm Thầm Cắm Rễ Vào Sâu Trong Trái Tim
26
Chương 26: 26: Làm Bùa May Mắn Cả Đời Cho Em
27
Chương 27: 27: Bữa Tiệc Ra Mắt Gia Đình
28
Chương 28: 28: Cùng Em Đi Mua Sắm
29
Chương 29: 29: Đời Này Cũng Không Thể Với Tới Cô
30
Chương 30: 30: Bữa Tối Bầu Trời Sao
31
Chương 31: 31: Xé Lòng
32
Chương 32: 32: Theo Đuổi Lại Lần Nữa
33
Chương 33: 33: Gặp Lại Tại Nhà Ăn
34
Chương 34: 34: Thầy Sẽ Quản Sao
35
Chương 35: 35: Vỡ Vụn
36
Chương 36: 36: Gục Ngã
37
Chương 37: 37: Chúc Em Mỗi Một Ngày Đều Mỉm Cười Hạnh Phúc
38
Chương 38: 38: Rắc Rối Trong Quán Bar
39
Chương 39: 39: Hắn Xuất Hiện Rồi
40
Chương 40: 40: Hà Vy Sợ Hãi
41
Chương 41: 41: Mối Nhân Duyên Định Mệnh
42
Chương 42: 42: Còn Tôi Thì Thích Em
43
Chương 43: 43: Kết Thúc Vết Thương Lòng
44
Chương 44: 44: Ngoại Truyện Tiến Anh
45
Chương 45: 45: Bí Mật Bị Tiết Lộ
46
Chương 46: 46: Gặp Mặt Ngài Hiệu Trưởng
47
Chương 47: 47: Chuyến Du Lịch Đầu Tiên
48
Chương 48: 48: Hoàng Phong Ghen
49
Chương 49: 49: Đêm Hè Rải Đầy Sao
50
Chương 50: 50: Đấu Golf
51
Chương 51: 51: Tham Quan Phố Cổ Hội An
52
Chương 52: 52: Ra Biển
53
Chương 53: 53: Bữa Tiệc Không Như Ý
54
Chương 54: 54: Đời Này Anh Chỉ Yêu Mình Em
55
Chương 55: 55: Ngoại Truyện Nguyễn Hoàng Phong
56
Chương 56: 56: Hôn Lễ Của Chúng Ta
57
Chương 57: 57: Phiên Ngoại 1 Sếp Của Sếp
58
Chương 58: 58: Phiên Ngoại 2 Khởi Nguồn Vận Mệnh