Chương 46: 46: Thích Cô

Đối với Khương Diệu Nhan, Văn Hoài vẫn còn chút tình cảm nên anh không thể nói lời quá đáng.

Nhưng đến hiện tại anh đã có thể hiểu rõ được bộ mặt thật của Khương Diệu Nhan tuyệt đối không đơn giản như vẻ bề ngoài của cô ta.

Thủ đoạn mà cô ta dùng trên người Thẩm Chấp không khác gì với anh, nhìn thì giống như là theo đuổi nhưng tuyệt đối không đồng ý trở thành quan hệ yêu đương.

Khương Diệu Nhan chính là cao thủ đùa giỡn lòng người.

Văn Hoài ngửi thấy mùi hôi trên người mình, trong mắt hiện lên tia ghét bỏ, anh lại nói:
“Sau này trước mặt tôi cậu đừng nhắc đến tên Khương Diệu Nhan.


Thật sự thì không phải một chút cảm giác cũng không có.

Anh đã từng thích cô ta nhưng lại bị đem ra làm trò đùa nên hiện tại sinh hận ý, trong lòng anh bây giờ thật sự rất bình lặng.

Trà Trà không nghe thấy anh nói gì sau đó, chỉ nghe thấy câu 一 “Cô ta thích Vu Cố.


Trà Trà không làm ngơ được, cô siết chặt điện thoại di động:
“làm sao anh biết được cô ta thích Vu Cố.


Văn Hoài vừa mở nước vào bồn tắm, vừa nói:
“Trực giác của đàn ông.


“À.

” Cô lạnh lùng nói, rồi cúp máy.

Văn Hoài hiểu rõ chuyện của Khương Diệu Nhan như vậy cũng không thể chứng minh được việc anh không yêu đương được với Khương Diệu Nhan mà từ yêu chuyển sang hận.

Cô sẽ không tin những gì anh nói.

Trà Trà tâm trạng lo lắng, sợ Khương Diệu Nhan sẽ cướp Vu Cố đi dễ dàng giống như trước đây cô ta cướp đi Thẩm Chấp mà không hề tốn sức.

chỉ cần Khương Diệu Nhan muốn câu dẫn ai thì cô ta tuyệt đối không bao giờ thất bại.

mấy năm mười bốn mười lăm tuổi đó,Trà Trà tận mắt nhìn thấy Thẩm Chấp từng chút từng chút đem trái tim trao cho Khương Diệu Nhan.

Cô ta kiều diễm như hoa mùa xuân, rực rỡ hơn mặt trời mùa hè.

Cô ta hào phóng nghĩa khí, trên người cũng không có sự tính toán chi li cũng không có tính nhút nhát, sẽ không động một chút là rơi nước mắt, gặp phải người lạnh lùng cũng có thể thản nhiên giao tiếp.

Đáng sợ nhất chính là, năm đó cô ta lặng lẽ không một tiếng động trở thành “cặp đôi” cùng Thẩm Chấp, cho đến khi Trà Trà phát hiện thì cô đã bị quên lãng, chỉ có thể đỏ mắt nhìn hai người bọn họ trở thành bạn bè thân thiết.

Về những kỷ niệm hồi sơ trung và cao trung, Trà Trà vẫn còn nhớ rõ.

Khi đó cô nhát gan dễ thẹn thùng, mỗi cuối tuần hẹn Thẩm Chấp đều phải chuẩn bị trước tâm lý mất mấy ngày liền, số lần nói chuyện cũng không nhiều.

Lần đó lấy hết dũng khí để hẹn hắn tham gia lễ hội âm nhạc vào cuối tuần, đúng vào thứ Sáu, tiết học cuối cùng là để dọn dẹp vệ sinh, rất nhiều bạn học đã làm xong công việc trước rồi đi về.

Không còn nhiều bạn học ở trong lớp.

Cô nhẹ nhàng nắm tay áo Thẩm Chấp kéo người ra sau cửa, nhỏ giọng nói:

“Lễ hội âm nhạc Cam Tử năm nay, hai chúng ta cùng nhau đi xem đi.


Có những ban nhạc mà họ thích.

Thẩm Chấp vừa mới gật đầu nói được.

Khương Diệu Nhan cầm chổi trong tay, cười hì hì từ cạnh cửa ló nửa người ra:
“Các cậu đang thì thầm nói cái gì thế?”
Trà Trà cúi đầu, giữ im lặng.

Trà Trà cảm thấy bản thân nhỏ nhen, nhưng mà cô thật sự không muốn cho cô ta biết.

Thẩm Chấp ngữ khí bình thản:
“Bọn tôi nói cuối tuần muốn đi tham gia lễ hội âm nhạc.


Khương Diệu Nhan dường như đã nghe nói qua, ánh mắt cong cong cười:
“A! Tôi biết, ban nhạc Sa Nịch sẽ biểu diễn có phải không?”
Thẩm Chấp không hiểu rõ lắm, cũng không gật đầu.

Khương Diệu Nhan rất cao hứng nói:
“vậy thì tốt quá! chúng ta có thể đi cùng nhau.


Thẩm Chấp hỏi:
“Còn có ai?”
Khương Diệu Nhan đếm đầu ngón tay:
“Ninh ca, Tùy muội, còn có Tiểu Tha Bả.


Đều là đám du côn ngồi ở phía sau.

Ngoại trừ Thẩm Chấp ra, cô không quen biết một ai.

Cô thấy Thẩm Chấp gật đầu đáp ứng.

Lễ hội âm nhạc năm đó đối với Trà Trà là hồi ức chua chát nhất trong nội tâm cô.

Sáu người cùng đi, ngay cả một câu nói cô cũng không thể chen vào được.

Bọn họ không thích loại học giỏi giả đứng đắn thích học tập như cô, Trà Trà cũng không dám trêu chọc mấy nhị tổ thế tôn bọn họ, động một tí liền có thể động thủ đánh người trốn học.

Khương Diệu Nhan duy trì cân bằng không khí vi diệu sáu người.

Dọc theo đường đi cô ta cùng Thẩm Chấp nói rất nhiều chuyện, cũng không chỉ một mình cô ta nói, Thẩm Chấp đáp lại không ít.

Hơn nữa không phải là những từ đứt quãng như “ừm”, “ồ”, “tốt”.

Mà là những câu dài, rất dài.

Trà Trà đi theo phía sau bọn họ, bấm ngón tay cố gắng bình tĩnh, đếm số từ trong từng câu của hắn.

Có mấy lần, cô há miệng định nói chuyện, nhưng không thể hòa nhập được vào thế giới của hai người bọn họ.

Cô bị bỏ quên ở trong nhóm, cô cho rằng bản thân trầm mặc thay vì tức giận sẽ khiến cho Thẩm Chấp chú ý tới, thế nhưng từ đầu đến cuối hắn không nhận ra được một điều gì.

Trà Trà không có tâm tư nghe nhạc, tầm nhìn của cô đều bị bọn họ chiếm cứ, mở mắt hay nhắm mắt đều là bóng lưng của Thẩm Chấp cùng Khương Diệu Nhan.

Tiền của 6 người bọn họ đều mua vé vào cửa hết rồi, lễ hội âm nhạc lại diễn ra ở trên đảo.

Hơn 10 giờ tối không thể trở về thành phố, bọn họ buộc phải ở lại qua đêm ở đây.

Tiền mặt bọn họ gom góp cũng chỉ có hai trăm đồng, vừa vặn thuê một căn phòng.

Ba nam ba nữ, hai giường, ngủ như thế nào là một vấn đề.

Tiểu Tha Bả hỏi:
“Chọn hai người ngủ dưới đất là được rồi.


Trà Trà vốn định xung phong, Khương Diệu Nhan lại giành trước một bước:
“Tôi ngủ dưới đất đi, dưới đất còn có thể lăn qua lăn lại.


Thẩm Chấp nhíu mày, nói theo:
“Vậy tôi cũng ngủ dưới đất.


Tiểu Tha Bả cười hì hì nói:
“Biết ngay là quan hệ hai người tốt mà.


Trà Trà ngủ trên giường với một cô gái khác mà cô không quen.

Trà Trà chính là bởi vì những chi tiết rách nát này, từng chút một bị đẩy ra khỏi Thẩm Chấp.

Vì vậy, cô cũng sợ một lần nữa giẫm lên vết xe đổ.

Cô không thể chịu nổi lại trơ mắt nhìn người mình để ý đẩy mình ra xa một lần nữa.

Cô không muốn bị đẩy lại phía sau.

Trà Trà mất đi cảm giác an toàn lập tức gọi điện cho Vu Cố, cho dù là nghe thấy tiếng của cậu, tảng đá ở trong lòng cũng không thể gỡ xuống được.

Cô đi theo Trần Tâm Ý, các cô ấy bắt đầu gọi Vu Cố là “Tiểu Vu”, ngữ khí Trà Trà không tự nhiên hỏi:
“Gần đây Khương Diệu Nhan lại tìm cậu sao?”
Vu Cố cũng không nói dối:
“Có.


Khương Diệu Nhan không biết xấu hổ, chẳng sợ cậu ở bên tai cô ta mắng cô ta là kỹ nữ, cũng không cản trở được d/ục vọng chinh phục của cô ta trên người cậu.

Không đúng, cũng không phải là d/ục vọng chinh phục.

Vu Cố rất quen thuộc ánh mắt của cô ta, đó là loại ánh mắt muốn lôi cuốn trái tim cậu, đem cậu trở thành tên ngốc mà đùa bỡn.

Khương Diệu Nhan tuy rằng diễn xuất tốt, nhưng gặp kỳ phùng địch thủ, liền lộ ra nguyên hình.

Khương Diệu Nhan chỉ thích mối quan hệ mập mờ, hưởng thụ những ánh mắt hâm mộ của cô gái khác, nam sinh thì yêu cô ta đến mức không thể dứt được.

Những hành động kia, rốt cuộc là cố ý hay vô tình, chỉ có đồng loại với nhau mới có thể nhìn ra được.

Thật không may, Vu Cố chính là đồng loại đó.

Hiển nhiên, đẳng cấp cùng tâm kế của Vu Cố đều là cao hơn cô ta.

Những cử chỉ hành vi nhìn như tự nhiên của Khương Diệu Nhan, trong mắt cậu tựa như tên hề nhảy nhót biểu diễn, vô cùng buồn cười.

ở nơi mà Trà Trà không nhìn thấy,Vu Cố bại lộ bản tính, hắn đứng cách Khương Diệu Nhan vài bước chân, khẽ mỉm cười:
“Lần trước mắng cô đúng là mắng nhầm.


Nụ cười giấu dao, giết người vô tình.

Cậu không mang theo bất kỳ thương tiếc nào, thở dài:
“Cô so với kỹ nữ còn đê tiện hơn nhiều.


Khương Diệu Nhan chỉ có thể nhịn, tức giận đến run rẩy nhưng vẫn muốn lấy lòng cậu, lời nói gãi đúng chỗ mang vài phần đáng thương, ra vẻ kiên cường:
“bạn học Vu Cố, tôi nghĩ cậu hiểu lầm tôi.


Vu Cố nhìn chỉ cảm thấy muốn im lặng, ngay cả hứng thú dùng ngôn ngữ khắc nghiệt để trào phúng cậu cũng không có.

Có thời gian này, còn không bằng nói chuyện thêm vài câu với Trà Trà.

Trà Trà khẩn trương:
“Cô ta đã nói gì với cậu?” Cô lại giành nói: “Cậu đừng đi chơi một mình với cô ta.


Vu Cố nhẹ giọng trấn an thiếu nữ ở đầu dây bên kia, “Đừng sợ, tớ vĩnh viễn vô điều kiện đều đứng về phía cậu, sẽ không cùng người cậu không thích có bất kỳ tiếp xúc nào.


Mãi mãi sẽ chỉ thần phục cô.

Trong thế giới của cậu, chỉ có sự tồn tại của cô.

Trà Trà cả mũi và mắt đều chua xót:
“Tớ rất sợ.


Vu Cố kiên nhẫn dỗ cô còn hơn cả dỗ em bé:
“Cậu đang lo lắng cái gì?”
Trà Trà lau mắt:
“Tớ sợ cậu sẽ giống bọn họ, sẽ bỏ rơi tớ mà thích Khương Diệu Nhan hơn.


Vu Cố bật cười:
“Tớ thề, Trà Trà, không ai quan trọng hơn cậu.


Cậu có thể lấy tính mạng ra để thề.

Vu Cố có thể hiểu được tâm tình hoảng loạn lúc này của cô, tình bạn cô tự cho là lâu dài mãi mãi, cho rằng kiên cố vững như bàn thạch, chỉ cần Khương Diệu Nhan cố ý hay vô tình trêu chọc, sẽ tan thành mây khói.

Năm đó Thẩm Chấp bắn pháo hoa cho Khương Diệu Nhan, Trà Trà ngốc sững sờ nhìn bọn họ, thương tâm khổ sở khóc còn không dám phát ra âm thanh.

Cô mặc giống cái bánh chưng, cắn miệng trốn trong hẻm khóc, khi đó, cậu đứng trước cửa sổ tầng hai nhà mình, im lặng nhìn.

Vu Cố lúc ấy nghĩ thầm 一 thật sự là có chút đáng thương.

Sau đó, cậu mỉm cười.

Trà Trà hy vọng là bản thân lo lắng thừa thãi, bá đạo lại ngang ngược vô lý:
“Sau này nếu cô ta đến tìm cậu, cậu không cần để ý đến cô ta, một từ cũng không được nói với cô ta.


Khương Diệu Nhan rất biết dùng hoa ngôn xảo ngữ thay đổi cái nhìn của người khác đối với cô ta.

Vu Cố suy nghĩ một chút cảm thấy không có lời, cậu còn chưa có mắng đủ, ở chỗ của cậu không có khái niệm: “thương hoa tiếc ngọc”.

Từ điển của cậu chỉ có 一 Trà Trà hoặc là những người khác, không có phân biệt giới tính.

“viết chữ có được không?”
“Có thể.


“Trà Trà.


“Ừ?”
“Tớ nhớ cậu.


Nhớ đến cả người đều phát điên.

Đường dây điện thoại bên kia không có tiếng trả lời lại, Vu Cố thấp giọng cười, có thể tưởng tượng được giờ phút này cô hẳn là đang đỏ mặt trốn trong chăn, mở to mắt tròn, không biết làm sao.

Vu Cố truy hỏi:
“Cậu có nhớ tớ không?”
Trà Trà đối với giọng nói ôn nhu của cậu liên tiếp bại trận, vội vàng cúp điện thoại.

Cuối tuần Thẩm Chấp cũng không thích ở lại trường, tối thứ sáu hàng tuần tự lái xe từ trường về nhà.

Trạng thái tinh thần của hắn không tốt, có vài lần trên xe suýt chút nữa sinh ra ảo giác, nhìn người qua đường thành Trà Trà.

Mấy lần đó Thẩm Chấp đều chuẩn bị cởi dây an toàn lao ra ngoài, bắt cô lên xe của mình.

Thẩm Chấp căng hốc mắt, nháy mắt mấy lần, Trà Trà trên vỉa hè biến mất không còn tung tích.

Hắn nhìn bộ dáng chật vật tiêu điều của bản thân qua gương chiếu hậu, còn có chút bộ dáng đáng ghét, bi thương lại nực cười.

Thẩm Chấp về đến nhà, cha mẹ đang bàn luận hôn sự của anh họ.

Nhan Tuệ thấy con trai trở về, trong lòng cao hứng, lại nghĩ đến con trai qua hai năm nữa cũng đến tuổi kết hôn, bà nói:
“A Chấp, con còn chưa có gặp chị dâu đúng không? Dịu dàng hiền lành nhưng rất xinh đẹp.


Nhan Tuệ lại thở dài:
“Mẹ cũng không bắt buộc môn đăng hộ đối, chỉ hy vọng sau này A Chấp chúng ta có thể cưới được một cô gái ôn nhu lương thiện.


Tay Thẩm Chấp tháo giày hơi dừng lại.

Nhan Tuệ lại cùng chồng nhắc tới:
“Vốn tôi thích con gái nhỏ của Giang gia, Trà Trà lại đáng yêu còn không có tính công chúa, lại quen A Chấp từ nhỏ, nếu như con bé có thể gả đến nhà chúng ta thì tốt rồi, chỉ là A Chấp không thích con bé.


Thẩm Chấp thay dép lê, đường cằm sắc bén, biểu hiện trên khuôn mặt hắn lạnh lùng thản nhiên, nói một câu:
“Con thích cô ấy.


Cha mẹ vẫn luôn cảm thấy hắn thua thiệt rất nhiều.

Lần đầu tiên Thẩm Chấp cảm thấy dùng chút thủ đoạn không có gì không tốt.

.

Chapter
1 Chương 1: 1: Trúc Mã
2 Chương 2: 2: Đàn Anh Là Anh Trai
3 Chương 3: 3: Người Ba Làm Ông Lớn
4 Chương 4: 4: Hai Cha Con Lần Đầu Gặp Mặt
5 Chương 5: 5: Chú Là Bạn Trai Của Mẹ Cháu Sao
6 Chương 6: 6: Giang Tổng Lãnh Khốc Bá Đạo Bắt Đầu Dỗ Con Gái!
7 Chương 7: 7: Chú Nên Nỗ Lực Làm Việc Trà Trà Cũng Sẽ Học Tập Thật Tốt!
8 Chương 8: 8: Trà Trà Nhận Được Thư Tình
9 Chương 9: 9: Cậu Với Thẩm Chấp Cãi Nhau
10 Chương 10: 10: Em Định Khi Nào Thì Nói Cho Con Gái Biết Thân Phận Của Tôi
11 Chương 11: 11: Tôi Là Ba Của Trà Trà
12 Chương 12: 12: Cô Sẽ Không Bao Giờ Thích Thẩm Chấp Nữa!
13 Chương 13: 13: Thẩm Chấp Ấn Khương Diệu Nhan Lên Tường
14 Chương 14: 14: Tớ Thích Cậu
15 Chương 15: 15: Trước Khi Chia Tay
16 Chương 16: 16: Trà Trà Biết Tình Yêu Của Cô Đã Chết
17 Chương 17: 17: Thẩm Chấp Chúng Ta Chia Tay Đi
18 Chương 18: 18: Cậu Đừng Chạm Vào Tôi!
19 Chương 19: 19: Thẩm Chấp Bị Ghét Bỏ
20 Chương 20: 20: Xé Ảnh Chụp
21 Chương 21: 21: Cô Gạt Hắn Cô Đi Rồi
22 Chương 22: 22: Cô Như Vậy Xác Thực Tôi Không Có Hứng Thú
23 Chương 23: 23: Muốn Tái Hợp
24 Chương 24: 24: Đánh Hắn
25 Chương 25: 25: Giả Bộ Đáng Thương
26 Chương 26: 26: Bóng Dáng Bị Quên Lãng
27 Chương 27: 27: Muốn Mà Không Có Được
28 Chương 28: 28: Cô Lập
29 Chương 29: 29: Nhất Kiến Chung Tình Và Lâu Ngày Sinh Tình
30 Chương 30: 30: Con Thỏ Cắn Người
31 Chương 31: 31: Không Còn Tình Cảm
32 Chương 32: 32: Vì Sao Không Để Ý Tới Hắn
33 Chương 33: 33: Trái Tim Bị Gặm Nhấm Đau Đớn
34 Chương 34: 34: Trà Trà Có Phải Cậu Và Vu Cố Quen Nhau Không
35 Chương 35: 35: Ngược Cặn Bã 1
36 Chương 36: 36: Ngược Cặn Bã Tra Nam Bị Chơi 2
37 Chương 37: 37: Hắn Đau Lòng
38 Chương 38: 38: Hỏa Táng Tràng 1
39 Chương 39: 39: Hỏa Táng Tràng 2
40 Chương 40: 40: Thật Tàn Nhẫn
41 Chương 41: 41: Cút Đi
42 Chương 42: 42: Muốn Hẹn Hò
43 Chương 43: 43: Chúng Ta Đã Không Quay Lại Được Nữa Rồi
44 Chương 44: Chương 44: Tương đối ngọt
45 Chương 45: 45: Cô Ấy Thích Vu Cố
46 Chương 46: 46: Thích Cô
47 Chương 47: 47: Đường Thì Ngọt Hắn Thì Khổ
48 Chương 48: 48: Siêu Cấp Ngọt Ngào
49 Chương 49: 49: Liên Hôn
50 Chương 50: 50: Mang Theo Bạn Nam Về Nhà
51 Chương 51: 51: Đối Tượng Kết Hôn
52 Chương 52: 52: Giảm Giá 20
53 Chương 53: 53: Thanh Xuân Cùng Trưởng Thành
54 Chương 54: 54: Tâm Thần Phân Liệt
55 Chương 55: 55: Mở Ra Tu La Tràng
56 Chương 56: 56: Yêu Người Khác
57 Chương 57: 57: Ác Quỷ Ích Kỉ Chia Rẽ
58 Chương 58: 58: Hi Vọng Cô Hạnh Phúc
59 Chương 59: 59: Không Tiêu Đề 1
60 Chương 60: 60: Không Tiêu Đề 2
61 Chương 61: 61: Tôi Hận Cậu Hỏa Táng Tràng 2
62 Chương 62: 62: Anh Vĩnh Viễn Sẽ Không Tổn Thương Em
63 Chương 63: 63: Từng Yêu Người Khác
64 Chương 64: 64: Gặp Người Lớn Trong Nhà Hắn Hụt Hẫng
65 Chương 65: 65: Sơn Trà Trắng Hoa Hồng Đỏ
66 Chương 66: 66: Muốn Kết Hôn
67 Chương 67: 67: Tất Cả Là Giả
68 Chương 68: 68: Thiệp Mời Đính Hôn
69 Chương 69: 69: Giá Trị Hắc Hóa 999
70 Chương 70: 70: Giá Trị Hắc Hóa Đã Đầy
71 Chương 71: 71: Giá Trị Hắc Hóa 1001
72 Chương 72: 72: Giá Trị Hắc Hóa 1002
73 Chương 73: 73: Tôi Rất Nhớ Anh Ấy
74 Chương 74: 74: Chấp Mê Bất Ngộ
75 Chương 75: 75: Gặp Nhau
76 Chương 76: 76: Ngọt Ngào
77 Chương 77: 77: Ngày Cưới Đang Đến Gần
78 Chương 78: 78: Vu Cố Chúng Ta Chờ Đợi Một Mùa Xuân
79 Chương 79: 79: Kết Thúc 1
80 Chương 80: 80: Kết Thúc 2
81 Chương 81: 81: Kết Thúc 3
82 Chương 82: 82: Ngoại Truyện Bí Mật Của Thời Gian
83 Chương 83: 83: Ngoại Truyện 1
84 Chương 84: 84: Ngoại Truyện 2
85 Chương 85: 85: Ngoại Truyện Tân Hôn 1
86 Chương 86: 86: Ngoại Truyện Tân Hôn 2
87 Chương 87: 87: Ngoại Truyện Tân Hôn3
88 Chương 88: 88: Ngoại Truyện Tân Hôn 4
89 Chương 89: 89: Ngoại Truyện Quỷ Hút Máu 1
90 Chương 90: 90: Ngoại Truyện Quỷ Hút Máu 2
91 Chương 91: 91: Ngoại Truyện Quỷ Hút Máu 3
92 Chương 92: 92: Ngoại Truyện Thẩm Chấp Trùng Sinh 1
93 Chương 93: 93: Ngoại Truyện Thẩm Chấp Trùng Sinh 2
94 Chương 94: 94: Ngoại Truyện Thẩm Chấp Trùng Sinh 3
95 Chương 95: 95: Ngoại Truyện Thẩm Chấp Trùng Sinh 4
96 Chương 96: 96: Ngoại Truyện Nhà Trẻ Trà Trà Vu Cố Thẩm Chấp
97 Chương 97: 97: Ngoại Truyện Thẩm Chấp Trùng Sinh He
98 Chương 98: 98: Ngoại Truyện Giang Châu
Chapter

Updated 98 Episodes

1
Chương 1: 1: Trúc Mã
2
Chương 2: 2: Đàn Anh Là Anh Trai
3
Chương 3: 3: Người Ba Làm Ông Lớn
4
Chương 4: 4: Hai Cha Con Lần Đầu Gặp Mặt
5
Chương 5: 5: Chú Là Bạn Trai Của Mẹ Cháu Sao
6
Chương 6: 6: Giang Tổng Lãnh Khốc Bá Đạo Bắt Đầu Dỗ Con Gái!
7
Chương 7: 7: Chú Nên Nỗ Lực Làm Việc Trà Trà Cũng Sẽ Học Tập Thật Tốt!
8
Chương 8: 8: Trà Trà Nhận Được Thư Tình
9
Chương 9: 9: Cậu Với Thẩm Chấp Cãi Nhau
10
Chương 10: 10: Em Định Khi Nào Thì Nói Cho Con Gái Biết Thân Phận Của Tôi
11
Chương 11: 11: Tôi Là Ba Của Trà Trà
12
Chương 12: 12: Cô Sẽ Không Bao Giờ Thích Thẩm Chấp Nữa!
13
Chương 13: 13: Thẩm Chấp Ấn Khương Diệu Nhan Lên Tường
14
Chương 14: 14: Tớ Thích Cậu
15
Chương 15: 15: Trước Khi Chia Tay
16
Chương 16: 16: Trà Trà Biết Tình Yêu Của Cô Đã Chết
17
Chương 17: 17: Thẩm Chấp Chúng Ta Chia Tay Đi
18
Chương 18: 18: Cậu Đừng Chạm Vào Tôi!
19
Chương 19: 19: Thẩm Chấp Bị Ghét Bỏ
20
Chương 20: 20: Xé Ảnh Chụp
21
Chương 21: 21: Cô Gạt Hắn Cô Đi Rồi
22
Chương 22: 22: Cô Như Vậy Xác Thực Tôi Không Có Hứng Thú
23
Chương 23: 23: Muốn Tái Hợp
24
Chương 24: 24: Đánh Hắn
25
Chương 25: 25: Giả Bộ Đáng Thương
26
Chương 26: 26: Bóng Dáng Bị Quên Lãng
27
Chương 27: 27: Muốn Mà Không Có Được
28
Chương 28: 28: Cô Lập
29
Chương 29: 29: Nhất Kiến Chung Tình Và Lâu Ngày Sinh Tình
30
Chương 30: 30: Con Thỏ Cắn Người
31
Chương 31: 31: Không Còn Tình Cảm
32
Chương 32: 32: Vì Sao Không Để Ý Tới Hắn
33
Chương 33: 33: Trái Tim Bị Gặm Nhấm Đau Đớn
34
Chương 34: 34: Trà Trà Có Phải Cậu Và Vu Cố Quen Nhau Không
35
Chương 35: 35: Ngược Cặn Bã 1
36
Chương 36: 36: Ngược Cặn Bã Tra Nam Bị Chơi 2
37
Chương 37: 37: Hắn Đau Lòng
38
Chương 38: 38: Hỏa Táng Tràng 1
39
Chương 39: 39: Hỏa Táng Tràng 2
40
Chương 40: 40: Thật Tàn Nhẫn
41
Chương 41: 41: Cút Đi
42
Chương 42: 42: Muốn Hẹn Hò
43
Chương 43: 43: Chúng Ta Đã Không Quay Lại Được Nữa Rồi
44
Chương 44: Chương 44: Tương đối ngọt
45
Chương 45: 45: Cô Ấy Thích Vu Cố
46
Chương 46: 46: Thích Cô
47
Chương 47: 47: Đường Thì Ngọt Hắn Thì Khổ
48
Chương 48: 48: Siêu Cấp Ngọt Ngào
49
Chương 49: 49: Liên Hôn
50
Chương 50: 50: Mang Theo Bạn Nam Về Nhà
51
Chương 51: 51: Đối Tượng Kết Hôn
52
Chương 52: 52: Giảm Giá 20
53
Chương 53: 53: Thanh Xuân Cùng Trưởng Thành
54
Chương 54: 54: Tâm Thần Phân Liệt
55
Chương 55: 55: Mở Ra Tu La Tràng
56
Chương 56: 56: Yêu Người Khác
57
Chương 57: 57: Ác Quỷ Ích Kỉ Chia Rẽ
58
Chương 58: 58: Hi Vọng Cô Hạnh Phúc
59
Chương 59: 59: Không Tiêu Đề 1
60
Chương 60: 60: Không Tiêu Đề 2
61
Chương 61: 61: Tôi Hận Cậu Hỏa Táng Tràng 2
62
Chương 62: 62: Anh Vĩnh Viễn Sẽ Không Tổn Thương Em
63
Chương 63: 63: Từng Yêu Người Khác
64
Chương 64: 64: Gặp Người Lớn Trong Nhà Hắn Hụt Hẫng
65
Chương 65: 65: Sơn Trà Trắng Hoa Hồng Đỏ
66
Chương 66: 66: Muốn Kết Hôn
67
Chương 67: 67: Tất Cả Là Giả
68
Chương 68: 68: Thiệp Mời Đính Hôn
69
Chương 69: 69: Giá Trị Hắc Hóa 999
70
Chương 70: 70: Giá Trị Hắc Hóa Đã Đầy
71
Chương 71: 71: Giá Trị Hắc Hóa 1001
72
Chương 72: 72: Giá Trị Hắc Hóa 1002
73
Chương 73: 73: Tôi Rất Nhớ Anh Ấy
74
Chương 74: 74: Chấp Mê Bất Ngộ
75
Chương 75: 75: Gặp Nhau
76
Chương 76: 76: Ngọt Ngào
77
Chương 77: 77: Ngày Cưới Đang Đến Gần
78
Chương 78: 78: Vu Cố Chúng Ta Chờ Đợi Một Mùa Xuân
79
Chương 79: 79: Kết Thúc 1
80
Chương 80: 80: Kết Thúc 2
81
Chương 81: 81: Kết Thúc 3
82
Chương 82: 82: Ngoại Truyện Bí Mật Của Thời Gian
83
Chương 83: 83: Ngoại Truyện 1
84
Chương 84: 84: Ngoại Truyện 2
85
Chương 85: 85: Ngoại Truyện Tân Hôn 1
86
Chương 86: 86: Ngoại Truyện Tân Hôn 2
87
Chương 87: 87: Ngoại Truyện Tân Hôn3
88
Chương 88: 88: Ngoại Truyện Tân Hôn 4
89
Chương 89: 89: Ngoại Truyện Quỷ Hút Máu 1
90
Chương 90: 90: Ngoại Truyện Quỷ Hút Máu 2
91
Chương 91: 91: Ngoại Truyện Quỷ Hút Máu 3
92
Chương 92: 92: Ngoại Truyện Thẩm Chấp Trùng Sinh 1
93
Chương 93: 93: Ngoại Truyện Thẩm Chấp Trùng Sinh 2
94
Chương 94: 94: Ngoại Truyện Thẩm Chấp Trùng Sinh 3
95
Chương 95: 95: Ngoại Truyện Thẩm Chấp Trùng Sinh 4
96
Chương 96: 96: Ngoại Truyện Nhà Trẻ Trà Trà Vu Cố Thẩm Chấp
97
Chương 97: 97: Ngoại Truyện Thẩm Chấp Trùng Sinh He
98
Chương 98: 98: Ngoại Truyện Giang Châu