Chương 45: Người đứng đằng sau

Mang theo Hướng Bắc Bắc về nhà, Hướng Thần ngồi ở phòng khách, mặt mày tức giận trừng trừng nhìn thằng bé, Hướng Bắc Bắc túm áo An Triệt cúi đầu đi lên tầng trên, An Triệt đưa thằng bé vào phòng, nói với Hướng Thần: “Cậu không thể cáu với nó, cả câu chuyện nó vô tội nhất mà.”

Hướng Thần tựa người trên sô pha, che mắt thở dài: “Bọn họ chính là muốn lừa sự vô tri của nó, quá đáng lắm…”

“Vừa rồi không phải bảo cậu đi nghỉ sao? Đừng nghĩ nữa, tôi đã nói rồi, cứ để tôi xử lý đi, đi đi ngày mai còn phải đi làm.”

Hướng Thần xoa mày thở dài: “Anh có thể có biện pháp gì, trừ phi tìm được người chịu hiến tủy, nếu là Bắc Bắc thì tôi tuyệt đối không đồng ý… Nhưng nếu Bạch Vân Đóa chết, Bắc Bắc phải làm sao đây, nó vừa mới nhận mẹ xong… Bà nó! Bây giờ cô ấy đến là hay rồi! Chẳng thèm lo gì nữa!”

Nhìn Hướng Thần đang vô cùng nóng nảy, An Triệt kéo người vào lòng: “Nghe lời, đi ngủ đi nào, không nên xen vào chuyện này nữa.”

“Anh bảo làm sao mà mặc kệ được! Bắc Bắc phải làm sao bây giờ!”

Nhẹ nhàng cắn bờ môi đang phun lửa: “Cho tôi chút tín nhiệm được không?” Ôm Hướng Thần xoay người lên tầng, vuốt tóc tựa như dỗ dành: “Tôi đi phòng sách xử lý tài liệu đây, đừng nghĩ nhiều quá.”

Đứng ở phòng sách, An Triệt lấy di động ra, đối phương nhận cuộc gọi có hơi kinh ngạc: “An An tổng?”

“Suzanne, giúp tôi tới bệnh viện An thị xem một ca bệnh, xem có tình huống ai tình nguyện hiến không, chín giờ ngày mai tôi muốn xem.”

Đầu bên kia có hơi do dự một hồi, rồi nói với giọng cực nhỏ: “… Nhưng mà ông chủ ơi… Hôm nay là chủ nhật…”

“Phí tăng ca gấp ba.”

“Không thành vấn đề!”

Húc Đông ngồi trong căn phòng khách to như vậy có chút bất an, người đàn ông này rốt cục là có địa vị gì? Y có quan hệ gì với Hướng Thần? Suzanne bưng một cốc cà phê đặt tới trước bàn, sau đó cười nói: “Chờ một lát nhé, An tổng lập tức sẽ tới.”

“Vâng… Cảm ơn cô.” Cúi đầu nhìn đồng hồ, dè dặt bưng cốc cà phê lên, còn chưa hớp được đã lại vội vã buông, đứng lên hơi gật đầu một cái: “Chào… chào anh.”

An Triệt cầm tài liệu trên tay làm một động tác ra hiệu: “Ngồi đi.”

“Xin hỏi… Anh tìm tôi tới có chuyện gì sao?”

An Triệt tiện tay lật tài liệu, mắt thì liếc về phía ghế sofa đối diện, Húc Đông thấy thế vội vàng ngồi xuống, cả người đều trông rất bất an, An tổng quăng một phần tài liệu đến trước mặt Húc Đông: “Nói ngắn gọn, tình huống của Bạch Vân Đóa tôi cũng đã hiểu hoàn toàn rồi, người hiến tủy cũng khá nhiều, nhưng khả năng ghép thành công chỉ có một.”

“Anh anh sao lại có ca bệnh của Bạch Vân Đóa? Những cái đó đều là tư liệu bảo mật của bệnh viện, sao anh có thể có? Anh rốt cục là ai?”

“Đầu tiên không cần lo tôi là ai.” An tổng lạnh lùng nhìn thẳng Húc Đông: “Về chuyện cấy ghép giải phẫu, vì sao người cấy ghép rõ ràng có thể ghép thành công nhưng về sau lại hủy ước mới là chuyện tôi quan tâm.”

Húc Đông cầm tư liệu trên tay mà nắm chặt lại.

“Cậu có thể nghĩ đến Bắc Bắc, bởi vì nếu nó đồng ý, có phải cậu sẽ bớt được một nửa chi phí không? Người hiến tủy cũng không phải hiến miễn phí đúng không.”

“Anh…”

“Người ta đòi cậu bao nhiêu tiền?”

“Năm mươi vạn… Phí giải phẫu của Vân Đóa đã không đủ rồi, nếu như còn cần thêm tiền nữa… tôi thực sự không còn biện pháp nên mới nghĩ đến Bắc Bắc…”

An Triệt mặt vô biểu cảm mở tài liệu ra, cầm lấy chiếc bút đặt bên cạnh, cúi đầu viết gì đó: “Năm mươi vạn, cậu đi mua tủy, tôi mua an bình cho Hướng Thần, khỏe mạnh cho Hướng Bắc Bắc.”

Húc Đông trợn mắt nhìn chi phiếu trên tay: “Anh… anh rốt cục có quan hệ gì với Hướng Thần?”

An tổng đứng lên đi ra khỏi phòng khách: “Quan hệ như của cậu với Bạch Vân Đóa.”

“…”

Hai cha con vẫn chiến tranh lạnh như trước, mỗi ngày bé con tan học về nhà, nhìn thấy Hướng Thần cũng không nói chuyện, Hướng Thần cũng chưa nhìn bé con với sắc mặt hòa nhã, An Triệt kẹt ở giữa không biết nên dỗ ai, trên bàn cơm cả một đống đồ ăn, cũng không ai ăn, hai người không phải trợn mắt nhìn nhau thì là vứt đũa một bên.

Hướng Thần chống hông đứng đằng sau Hướng Bắc Bắc: “Mày làm bài tập chưa! Vừa tan học chỉ biết xem phim hoạt hình! Tắt mau đi!”

Hướng Bắc Bắc dẩu môi rõ cao: “Con cứ xem! Ba ba xấu đừng có nói chuyện với con! Con không thèm để ý đến ba!”

“Mày! Nhóc con! Tao là ba mày! Mày con nói với tao như vậy! Mày có tin… tin… tao bảo cô giáo Phương dạy dỗ mày không hả!”

Thằng bé đứng trên sofa chống hông lại với Hướng Thần: “Hừ, ba Bàn tử cũng toàn nói tin hay không tao đánh mày! Chẳng oai tẹo nào, con chẳng thèm sợ đâu!”

Hướng Thần hoàn toàn bị chọc giận, giơ tay về phía trước: “Tin hay không tao đánh mày!” Thằng bé nhảy bộp một phát xuống rồi chạy vào phòng sách: “Chú An!!! Chú An ơi!! A hu hu hu hu ba đánh con, chú xem tay áo ba cũng xắn lên rồi, hu hu đau quá à!!”

An Triệt xoa mày đi từ phòng sách ra, Hướng Bắc Bắc chui tọt đầu vào lòng An Triệt: “Chú An Hu hu hu hu ba đánh cháu, mông cũng sưng lên rồi…”

Hướng Thần đứng ở một bên mặt đen như đít nồi, thằng oắt con còn giả vờ?!

An tổng nhìn lướt qua Hướng Thần cũng không nói gì cả, khóe miệng Hướng Thần co rút: “Anh sẽ không… sẽ không cho rằng tôi… Nè, anh không nên tin nó có được không hả!”

Hướng Bắc Bắc quay đầu nhăn mày với Hướng Thần, cái bản mặt cười vui ấy lại làm Hướng Thần tức giận muốn bốp cho một phát, đúng lúc ấy, tiếng chuông cửa vang lên, Hướng Thần trừng thằng bé rồi đi mở cửa.

Ngoài cửa là Bạch Vân Đóa ngồi trên xe đẩy đeo khẩu trang, phía sau là Húc Đông đang bối rối, Hướng Thần đầu tiên là thất thần, sau đó gạt tóc hỏi: “Chuyện gì.”

Bạch Vân Đóa nheo mắt nhìn về phía thằng bé vùi đầu vào lòng An Triệt: “Bắc Bắc…”

Thằng bé chạy ra khỏi lòng An Triệt: “Mẹ ơi!”

Đứng ở trước xe đẩy, một đôi mắt to lấp lánh nhìn chằm chằm vào cô gái mặc quần áo bệnh nhận, thằng bé cắn khóe miệng: “Mẹ ơi, mẹ phải đi rồi sao?”

Bạch Vân Đóa vuốt đầu thằng bé, hơi gật đầu.

Hướng Bắc Bắc mếu máo: “Vậy mẹ còn có thể đến thăm con không?”

“Có…”

“Lúc sinh nhật cũng sẽ gọi cho con chứ?”

“Ừ…”

Nó sụt sịt mũi, vùi đầu vào lòng Bạch Vân Đóa: “Con biết mẹ phải đi làm chuyện rất quan trọng… Nhưng mẹ phải nhớ tới Bắc Bắc đấy nhé, nhớ gọi điện cho Bắc Bắc, để Bắc Bắc biết kỳ thực con là đứa nhỏ có mẹ…”

“Được…”

Hướng Thần ngơ ngác nhìn cảnh tượng hai mẹ con trông như sắp ly biệt ấy, Húc Đông cúi đầu làm lễ lịch sự với An Triệt: “Cảm ơn anh, An tiên sinh. Tất cả mọi chuyện rất cảm ơn anh.”

Hướng Thần đang ngơ ngác nhìn An Triệt chẳng hiểu ra sao, đôi mắt nghi hoặc không sao giải thích được, sau khi tiễn Húc Đông với Bạch Vân Đóa đi, Hướng Thần chặn An Triệt tại cửa phòng khách, bắt đầu bức cung, An Triệt nhướn mày: “Không có gì, mất chút tiền.”

“Tiền?! Bao nhiêu tiền?!”

An tổng ngẫm nghĩ rồi quyết định nói một con số hơi ít: “Mười lăm vạn.”

“Mười lăm vạn!? Trời ơi!! Vậy chi bằng để tôi tự đi hiến còn hơn!! Đúng là… Mười lăm vạn đó! Bán tôi đi cũng chẳng được số ấy! Còn cái thằng chết tiệt Bắc Bắc kia!! Tôi bị các anh chọc tức chết mất thôi!”

Thằng bé ôm áo len Bạch Vân Đóa đưa tới, trừng Hướng Thần một cái: “Con đang thương tâm đó, ba ba xấu đừng có thương tổn con, bằng không trái tim pha lê của con nát rồi coi ba có dán nổi không.”

An tổng khiêng Hướng Thần lên rồi đi lên tầng trên, khóe miệng nhếch cao cao: “Theo tôi lên giường, cho cậu mười lăm vạn.”

Chapter
1 Chương 1: Tao bao thụ và xx công?
2 Chương 2: Ngưu lang no.1 của một đơn vị kinh doanh
3 Chương 3: Màu sắc rất xinh đẹp…
4 Chương 4: Nam nữ bên bể phun nước
5 Chương 5: Hội phụ huynh
6 Chương 6: Hai cha con “chim công”
7 Chương 7: Lúc tiến hành lạt mềm buộc chặt
8 Chương 8: Mèo hoang bắt đầu xuất hiện
9 Chương 9: Chim công lòe loẹt pk mèo hoang ba tư
10 Chương 10: Cái đồ nịnh bợ, hướng bắc bắc
11 Chương 11: Hành trình tới khu trò chơi (thượng)
12 Chương 12: Hành trình tới khu trò chơi (hạ)
13 Chương 13: Đánh vào nội bộ…
14 Chương 14: Hồ dương là một người đàn ông tốt
15 Chương 15: Đại lưu manh tiểu lưu manh
16 Chương 16: Hướng bắc bắc mất rồi
17 Chương 17: Sợ bóng sợ gió một hồi
18 Chương 18: Khách đến, mèo hoang ba tư + hồ yêu nóng nảy
19 Chương 19: Không phải người một nhà thì không vào cùng một cửa
20 Chương 20: Đã vào cùng một cửa nhưng chưa chắc là người một nhà
21 Chương 21: Hồ yêu nóng nảy pk bá vương long lãnh huyết
22 Chương 22: Trước đây bắt đầu mới hay là cũ?
23 Chương 23: Hướng bắc bắc muốn kiếm nhiều tiền…
24 Chương 24: Đồng phục quyến rũ (thượng) …
25 Chương 25: Đồng phục quyến rũ (hạ)…
26 Chương 26: Giá thành, quyền lợi, món lãi kếch sù…
27 Chương 27: Tiền đồ rộng mở, tương lai tươi sáng…
28 Chương 28: Hướng thần bị đánh…
29 Chương 29: Thân thể, tình yêu. muốn thân thể hay là muốn tình yêu!…
30 Chương 30: Tình thân, tình yêu, ai hiểu ai không hiểu?…
31 Chương 31: An tổng đã tỉnh ngộ…
32 Chương 32: Trái tim pha lê của hướng bắc bắc
33 Chương 33: Hướng bắc bắc thất tình rồi
34 Chương 34: Cuộc gọi từ một người phụ nữ xa lạ (mà quen thuộc
35 Chương 35: Yêu y hay là không yêu y, yêu chính là thế…
36 Chương 36: Lần đầu tiên…
37 Chương 37: Chuyện năm đó…
38 Chương 38: Cơn giận của hướng bắc bắc
39 Chương 39: Hỗn loạn của hỗn loạn
40 Chương 40: Đứa trẻ không có mẹ
41 Chương 41: Lễ vật
42 Chương 42: Hình thức hòa bình
43 Chương 43: Mơ ước của hướng bắc bắc…
44 Chương 44: Suy nghĩ, bướng bỉnh, tình yêu
45 Chương 45: Người đứng đằng sau
46 Chương 46: Về nhà
47 Chương 47: Mẹ hướng dũng mãnh
48 Chương 48: Giao chiến, bị thua
49 Chương 49: Động chi dĩ tình, hiểu chi dĩ lý
50 Chương 50: Góc nhìn của hướng bắc bắc
Chapter

Updated 50 Episodes

1
Chương 1: Tao bao thụ và xx công?
2
Chương 2: Ngưu lang no.1 của một đơn vị kinh doanh
3
Chương 3: Màu sắc rất xinh đẹp…
4
Chương 4: Nam nữ bên bể phun nước
5
Chương 5: Hội phụ huynh
6
Chương 6: Hai cha con “chim công”
7
Chương 7: Lúc tiến hành lạt mềm buộc chặt
8
Chương 8: Mèo hoang bắt đầu xuất hiện
9
Chương 9: Chim công lòe loẹt pk mèo hoang ba tư
10
Chương 10: Cái đồ nịnh bợ, hướng bắc bắc
11
Chương 11: Hành trình tới khu trò chơi (thượng)
12
Chương 12: Hành trình tới khu trò chơi (hạ)
13
Chương 13: Đánh vào nội bộ…
14
Chương 14: Hồ dương là một người đàn ông tốt
15
Chương 15: Đại lưu manh tiểu lưu manh
16
Chương 16: Hướng bắc bắc mất rồi
17
Chương 17: Sợ bóng sợ gió một hồi
18
Chương 18: Khách đến, mèo hoang ba tư + hồ yêu nóng nảy
19
Chương 19: Không phải người một nhà thì không vào cùng một cửa
20
Chương 20: Đã vào cùng một cửa nhưng chưa chắc là người một nhà
21
Chương 21: Hồ yêu nóng nảy pk bá vương long lãnh huyết
22
Chương 22: Trước đây bắt đầu mới hay là cũ?
23
Chương 23: Hướng bắc bắc muốn kiếm nhiều tiền…
24
Chương 24: Đồng phục quyến rũ (thượng) …
25
Chương 25: Đồng phục quyến rũ (hạ)…
26
Chương 26: Giá thành, quyền lợi, món lãi kếch sù…
27
Chương 27: Tiền đồ rộng mở, tương lai tươi sáng…
28
Chương 28: Hướng thần bị đánh…
29
Chương 29: Thân thể, tình yêu. muốn thân thể hay là muốn tình yêu!…
30
Chương 30: Tình thân, tình yêu, ai hiểu ai không hiểu?…
31
Chương 31: An tổng đã tỉnh ngộ…
32
Chương 32: Trái tim pha lê của hướng bắc bắc
33
Chương 33: Hướng bắc bắc thất tình rồi
34
Chương 34: Cuộc gọi từ một người phụ nữ xa lạ (mà quen thuộc
35
Chương 35: Yêu y hay là không yêu y, yêu chính là thế…
36
Chương 36: Lần đầu tiên…
37
Chương 37: Chuyện năm đó…
38
Chương 38: Cơn giận của hướng bắc bắc
39
Chương 39: Hỗn loạn của hỗn loạn
40
Chương 40: Đứa trẻ không có mẹ
41
Chương 41: Lễ vật
42
Chương 42: Hình thức hòa bình
43
Chương 43: Mơ ước của hướng bắc bắc…
44
Chương 44: Suy nghĩ, bướng bỉnh, tình yêu
45
Chương 45: Người đứng đằng sau
46
Chương 46: Về nhà
47
Chương 47: Mẹ hướng dũng mãnh
48
Chương 48: Giao chiến, bị thua
49
Chương 49: Động chi dĩ tình, hiểu chi dĩ lý
50
Chương 50: Góc nhìn của hướng bắc bắc