Chương 45: Bán đấu giá thái tử (2)

Nhìn tình hình sôi động như vậy tâm tình Dạ Hi vô cùng tốt, đối với việc hoàng hậu phái người trà trộn vào phòng đấu giá nàng cũng không ngăn cản. Thời khắc để hoàng hậu biết động tĩnh nơi này chẳng phải càng thú vị hơn sao. Nếu hoàng hậu biết nhi tử của mình bị bán đấu giá, hơn nữa còn rất có thể bị biến thành tiểu thụ đi hầu hạ nam nhân, không biết có thể chết vì tức luôn không đây?

Ở nơi này thời điểm mọi người mong chờ đã tới, thái tử bị mang ra ngoài.

Trên người hắn ta chỉ mặc một cái khố ngắn bó sát người màu đỏ, tứ chi bị khóa lại bằng khóa sắt, vẻ mặt xấu hổ và giận dữ nhìn cả đám dưới đài. Bởi vì bị điểm á huyệt: huyệt câm. Quân Mặc Lâm không thể phát ra âm thanh, chỉ có thể cuống cuồng.

Ánh mắt có nam có nữ tập trung ở trên người Quân Mặc Lâm, vốn dĩ Quân Mặc Lâm lớn lên cũng rất suất, hôm nay đứng ở trên đài như vậy tạo cảm giác rung động, hơn nữa còn có thân phận thái tử, trong nháy mắt đã trở thành vật phẩm nhất định phải có được của vô số nữ nhân.

Ngay lúc đó, Dạ Hi đứng cạnh thái tử vung tay lên, ý bảo mọi người yên lặng.

“Được sự đồng ý của hoàng thượng, hôm nay bản vương phi mở cuộc bán đấu giá đêm đầu của thái tử, chỉ cần người nào ra giá tiền cao thì thái tử sẽ là của người đó. Cho dù ngươi muốn chơi nữ vương khống hay là nam nam yêu, chỉ cần người ra được giá, bổn vương phi đều đồng ý. Vì để tránh thái tử tính sổ, bổn vương phi đã cố ý mời lão đại Huyết Sát và lão đại Long Môn tới trấn nơi này.”

Lúc này, môn chủ Long Môn và Quỷ Diện đều khẽ gật, ra hiệu về phía Dạ Hi, tỏ ý bọn họ sẽ phụ trách bảo vệ an toàn cho khách.

Dạ Hi nói một tràng dài, cuối cùng, còn cực kỳ vô sỉ nói một câu: Vì bảo vệ * của thái tử, xin mọi người giữ bí mật chuyện hôm nay.

Mọi người điên cuồng đổ mồ hôi, không nói gì trừng mắt nhìn Dạ Hi, có cần vô sỉ như vậy không, mấy ngày trước còn dụng tâm tuyên truyền như vậy, thái tử còn có * đáng nói sao? Chỉ sợ mặt đều đã ném đến quốc gia khác luôn rồi. Bảo vệ * thái tử, nàng đúng là không biết xấu hổ còn nói ra miệng được.

Ngay sau đó, Dạ Hi kích động tuyên bố buổi bán đấu giá thái tử bắt đầu, giá khởi đầu là một lượng bạc.

Một lượng bạc, một bên khóe miệng Hoa Hồ Điệp hung hăng co rút, Tiểu Hi nhi thật vô sỉ, thái tử chỉ trị giá một lượng bạc, đây chính là sỉ nhục một cách trần trụi.

Trong nháy mắt, mọi người điên cuồng, liên tục ra giá. Cũng không bao lâu, giá đã lên tới mười vạn lượng bạc. Mười vạn lượng bạc đối với nhà hơi có tiền mà nói đã là cực hạn rồi.

Có thể kiên trì kêu tới mười vạn lượng cũng chỉ có hai tỷ muội Liễu gia, hai tỷ muội Dạ gia, còn có con của phú thương kinh thành.

Dĩ nhiên, người của hoàng hậu chắc chắn cũng ở trong đó, nhưng Dạ Hi sẽ không để cho bọn họ được như ý đâu? Trực tiếp liếc mắt ra hiệu về phía Quỷ Diện. Quỷ Diện hiểu hiểu ý, bàn tay chụp tới, trực tiếp lôi người của hoàng hậu ra ngoài.

Buổi đấu giá vẫn đang diễn ra, đã bắt đầu có tiếng tranh chấp.

“Dạ Ngữ ngươi nhất định muốn giành với ta phải không?” Dạ Vân phẫn nộ trừng mắt nhìn Dạ Ngữ, hiện tại Quân Mặc Lâm là vị hôn phu của nàng, một dâm nữ như Dạ Ngữ, còn muốn giành với nàng, thật không biết xấu hổ.

“Thái tử vốn dĩ là của ta, không tồn tại giành hay không giành.” Dạ Ngữ không khách khí cãi lại.

“Dạ Ngữ, ngươi hơi quá đáng rồi.” Dạ Vân nổi giận hét lên một tiếng, bước tới kéo tóc Dạ Ngữ. Mà, Dạ Ngữ cũng không chịu thua, tiến lên níu lấy y phục của Dạ Vân.

Nháy mắt, hai người quay qua đánh nhau. Nhưng cũng không có ai ngăn cản bọn họ. Hiện tại lực chú ý của tất cả mọi người đều đặt ở trên người thái tử, mất đi hai đối thủ cạnh tranh, không phải tốt hơn sao.

Bởi vậy, hai tỷ muội Dạ Ngữ đánh nhau, không hề ảnh hưởng gì tới tiến độ buổi đấu giá.

Bây giờ, chỉ còn lại vài người có thân phận địa vị, nhưng bởi vì thái tử mà tranh tới đầu rơi máu chảy. Trên đài Dạ Hi lạnh lùng nhìn thấy hết thảy, nàng muốn tăng thêm một trận lửa, khiến các thế lực lớn trở nên mâu thuẫn gay gắt.

Phủ tướng quân, phủ thừa tướng, thái tử, nhị hoàng tử… Những thế lực này sớm hay muộn gì nàng cũng sẽ nhổ tận gốc. Đừng trách nàng ác độc, vì Quân Mặc Hiên, cho dù trên tay dính đầy máu tươi nàng cũng nguyện ý.

Nhưng, khi mấy người đang tranh nhau tới đầu rơi máu chảy, một cô gái nặng hơn hai trăm cân, thân cao không tới một mét sáu, lấy một hơi giọng địa phương, mở miệng nói: “Một trăm vạn lượng bạc, ta muốn thái tử.”

Một trăm vạn lượng, trời ạ, mọi người quay đầu nhìn về phía nữ tử nói chuyện, bộ dáng đặc biệt như vậy, hầu hết mọi người trong kinh thành đều biết, Cổ Thiên Kim nhi nữ nhà buôn giàu nhất kinh thành. Thân hình này thật xứng với hai chữ nghìn cân.

“Một trăm vạn lượng, còn ai ra giá cao hơn không.” Dạ Hi kích động nói, không thể tưởng được Quân Mặc Lâm đáng giá như vậy, sớm biết vậy nên mở nhiều cuộc bán đấu giá hơn.

“Một trăm vạn, lần một.”

“Một trăm vạn, lần hai.”

“Một trăm vạn, lần ba. Được, thành giao.”

Dạ Hi vỗ vỗ xuống bàn làm tượng trưng, Quân Mặc Lâm đã bị xử cho Cổ Thiên Kim.

Thấy mình không theo được nữa, đám người Dạ Ngữ tức giận rời khỏi Yên Vũ các, tuy ngoài mặt không tỏ vẻ gì, nhưng Dạ Hi biết, mâu thuẫn trong lòng mấy người này đều đã dâng cao.

Đêm đó, có tin đồn, trong Yên Vũ các truyền ra tiếng kêu thảm thiết của thái tử, cũng có tin đồn, thái tử thích thú kêu cả đêm… Đủ mọi tin đồn truyền ra cho tới sáng hôm sau.

Quân Mặc Lâm mang một đôi mắt gấu mèo, bước chân lờ đờ rời khỏi Yên Vũ các, theo sát phía sau chính là tiểu thư Cổ gia, vẻ mặt xuân phong đắc ý, trên mặt còn mang theo hai luồng ửng đỏ.

Mà mới ra khỏi cửa, Quân Mặc Lâm đã được người mang đi. Sau đó, Quân Mặc Lâm ít khi ra ngoài, về phần rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, mọi người cũng không biết được.

Chỉ là, nhìn Quân Mặc Lâm và tiểu thư Cổ như vậy, mọi người cũng đoán được tám chín phần.

Từ sau khi sự kiện bán đấu giá thái tử trôi qua, kinh thành Thiên Thần nghênh đón một khoảng thời gian yên tĩnh ngắn ngủi, sau lưng sự yên tĩnh này sóng ngầm bắt đầu khởi động, gây ra bao nghi vấn che phủ khắp kinh thành.

Thái tử bị nhục chắc chắn sẽ không thể nào để yên, mà mâu thuẫn giữa hai nhà Liễu – Dạ càng tăng cao, các thế lực trong triều đang lặng lẽ xảy ra thay đổi, những người vốn ủng hộ thái tử đều quay lại phản chiến.

Nhưng, vào lúc này lại tới đại thọ bốn mươi của Dạ Viễn Thiên, là nữ nhi, tế tử (con rể), Dạ Hi và Quân Mặc Hiên cũng tham gia yến hội.

Bởi vì Dạ Viễn Thiên quyền cao chức trọng, nên đa phần các quan lại quyền quý kinh thành đều đến đây. Dĩ nhiên các vị hoàng tử công chúa cũng nhận lời mời tới dự yến, ngay cả thái tử lâu nay không ra ngoài cũng tham gia.

Dĩ nhiên hắn ta phải tham gia, vở kịch lần này do chính hắn ta bày ra, làm sao thái tử có thể bỏ qua được?

Trên yến hội, Dạ Hi lười biếng ngồi ở một bên, nhìn nàng như không hề để ý gì nhưng thật ra đang thu hết mọi thứ chung quanh vào mắt. Đại thọ bốn mươi vốn dĩ không cần làm lớn như thế, nhưng Dạ Viễn Thiên lại làm náo nhiệt tới như vậy, chắc chắn là có vấn đề.

Cũng như Dạ Hi, tuy Quân Mặc Hiên tỏ vẻ ngu ngốc, nhưng dư quang nơi khóe mắt đều lướt qua chỗ thái tử. Chỉ thấy thái tử và Dạ Viễn Thiên mắt đi mày lại, không cần đoán cũng biết hai người này đang cấu kết với nhau làm việc xấu.

Quả nhiên, chờ tới khi khách nhân đều đến đủ, là lúc Dạ Viễn Thiên đứng trên đài, dáng vẻ muốn nói lại thôi.

Trực giác nói cho Dạ Hi, lời nói tiếp theo của Dạ Viễn Thiên nhất định sẽ gây bất lợi với nàng. Quả nhiên, lời nói tiếp theo hoàn toàn không có gì tốt đẹp với Dạ Hi.

“Đa tạ các vị đã tới tham gia tiệc sinh thần của bản tướng quân, ngoại trừ tiệc sinh thần, bản tướng quân còn có một việc muốn tuyên bố với mọi người.” Dạ Viễn Thiên mở miệng nói.

Nghe vậy, dưới đài một mảng thổn thức, không rõ Dạ Viễn Thiên muốn tuyên bố chuyện gì.

*Màn kịch nhỏ*

Tiểu Hi nhi: Nhi tử, đi, đi đánh đuổi đám ruồi bọ kia.

Tiểu Tư Mặc nhìn về phía sơn tặc bên kia, không chắc chắn nói: “Mẫu thân, con mới bốn tuổi, người chắc chắn muốn con đi?”

Tiểu Hi nhi: Bốn tuổi thì đã sao, bốn tuổi cũng là nam nhân, nam nhân bảo vệ nữ nhân là chuyện kinh thiên địa nghĩa (sự thật hiển nhiên, chuyện hợp tình hợp lí), ít nói nhảm, mau đi đi.

Nghe vậy, Tiểu Tư Mặc quẫn bách, vui vui vẻ vẻ chạy tới làm vỉ đập ruồi thân thiết của mẫu thân.

Chapter
1 Chương 1: Đêm động phòng hoa chúc bất ngờ
2 Chương 2: Độc miệng
3 Chương 3: Chọc người tức chết không đền mạng
4 Chương 4: Cảnh xuân bên hồ
5 Chương 5: Quân Mặc Hiên phát điên
6 Chương 6: Tính sổ sau
7 Chương 7: Tiến cung diện thánh
8 Chương 8: Mùa đông bắt bươm bướm
9 Chương 9: Ác chỉnh Đức phi
10 Chương 10: Lại mặt bị chặn
11 Chương 11: Nữ nghi gả ra người như bát nước đổ đi
12 Chương 12: Đi chết cho ta
13 Chương 13: Thái tử tới cửa khiêu khích
14 Chương 14: Tống nàng cho nhị hoàng tử
15 Chương 15: Quân Mặc Hiên bị bắt
16 Chương 16: Hắn là môn chủ Long Môn
17 Chương 17: Thiếu chút nữa đã phát hiện
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24: Tiểu vân vân
25 Chương 25: Quân Mặc Hiên ghen
26 Chương 26: Ác chỉnh nhị hoàng tử
27 Chương 27: Giả trư ăn lão hổ
28 Chương 28: Kỳ ngộ tại Vạn Hoa lâu
29 Chương 29: Không phải tổn thương người bình thường
30 Chương 30: Thân phận bị vạch trần
31 Chương 31: Sát thủ cũng đỏ mặt
32 Chương 32: Hậu quả về trễ
33 Chương 33: Tiến thoái lưỡng nan
34 Chương 34: Tin tức kình bạo
35 Chương 35: Đây là muốn làm đại sự
36 Chương 36: Dạ Hi cứ như vậy mà bị bán
37 Chương 37: Màn che mặt bí ẩn
38 Chương 38: Có phải rất ấm áp không
39 Chương 39: Dạ Hi bị bắt
40 Chương 40: Môn chủ tới cứu
41 Chương 41: Lão đầu kỳ quái
42 Chương 42: Sủng thê vô độ
43 Chương 43: Tắm nước lạnh, rất lạnh
44 Chương 44: Bán đấu giá thái tử (1)
45 Chương 45: Bán đấu giá thái tử (2)
46 Chương 46: Tên ngốc muốn làm hoàng đế
47 Chương 47: Thì ra hắn không ngốc
48 Chương 48: Chân thành tỏ tình
49 Chương 49: Ba mươi sáu kế theo đuổi nữ nhân
50 Chương 50: Đây chỉ mới là bắt đầu?
51 Chương 51: Người của ta thì phải bảo vệ đến cùng
52 Chương 51-2: Đoạn thứ 2: Gió nổi mây phun
53 Chương 51-3: Đoạn thứ ba: Sơn động mê tình
54 Chương 51-4: Đoạn thứ bốn: Tuyệt sát trận
55 Chương 51-5: Đoạn thứ năm: Phong vân tái khởi
56 Chương 51-6: Đoạn thứ sáu: Dị năng thức tỉnh
57 Chương 51-7: Đoạn thứ bảy: Huyết tẩy
58 Chương 51-8: Đoạn thứ tám: Năm năm sau trở về
59 Chương 52-1: Thừa nhận cha con (1)
60 Chương 52-2: Thừa nhận cha con (2)
61 Chương 52-3: Thừa nhận cha con (3)
62 Chương 53-1: Phụ thân, Tiểu Mặc Mặc cũng là con của người sao? (1)
63 Chương 53-2: Phụ thân, Tiểu Mặc Mặc cũng là con của người sao? (2)
64 Chương 53-3: Phụ thân, Tiểu Mặc Mặc cũng là con của người sao? (3)
65 Chương 54-1: Cảnh giới chỉnh người cao nhất (1)
66 Chương 54-2: Cảnh giới chỉnh người cao nhất (2)
67 Chương 54-3: Cảnh giới chỉnh người cao nhất (3)
68 Chương 55: Tình thế khó xử
69 Chương 55-2: Tình thế khó xử (2)
70 Chương 55-3: Tình thế khó xử (3)
71 Chương 56-1: Long Vương cốc (1)
72 Chương 56-2: Long Vương cốc (2)
73 Chương 56-3: Long Vương cốc (3)
74 Chương 57-1: Chiêu thức tán gái tuyệt vời (1)
75 Chương 57-2: Chiêu thức tán gái tuyệt vời (2)
76 Chương 57-3: Chiêu thức tán gái tuyệt vời (3)
77 Chương 58: Yêu giang sơn hơn yêu mỹ nhân
78 Chương 58-2: Yêu giang sơn hơn yêu mỹ nhân (2)
79 Chương 58-3: Yêu giang sơn hơn yêu mỹ nhân (3)
80 Chương 59-1: Cướp dâu (1)
81 Chương 59-2: Cướp dâu (2)
82 Chương 59-3: Cướp dâu (3)
83 Chương 60-1: Trốn khỏi Thiên Linh (1)
84 Chương 60-2: Trốn khỏi Thiên Linh (2)
85 Chương 60-3: Trốn khỏi Thiên Linh (3)
86 Chương 61-1: Mẫu tử dạo sòng bạc (1)
87 Chương 61-2: Mẫu tử dạo sòng bạc (2)
88 Chương 62: Tiểu Tư Mặc trúng độc
89 Chương 63-1: Tiểu Tư Mặc trúng độc, tiểu Hi Hi làm khó dễ (1)
90 Chương 63-2: Tiểu Tư Mặc trúng độc, tiểu Hi Hi làm khó dễ (2)
91 Chương 64: Để cho Tiểu Mặc Tử quạt gió giúp ngài
92 Chương 64-2: Để Tiểu Mặc Tử quạt gió giúp ngài (2)
93 Chương 65-1: Cái này gọi là tận dụng triệt để (1)
94 Chương 65-2: Cài này gọi là tận dụng triệt để
95 Chương 66-1: Nguồn gốc lời nguyền của Thiên Linh
96 Chương 66-2: Nguồn gốc lời nguyền rủa của Thiên Linh
97 Chương 67-1: Bắt đầu phản kích (1)
98 Chương 67-2: Bắt đầu phản kích (2)
99 Chương 68-1: Chiến thư (1)
100 Chương 68-2: Chiến thư (2)
101 Chương 69: Đêm trước chiến tranh (1)
102 Chương 70: Đêm trước chiến tranh (2)
103 Chương 71: Đêm trước chiến tranh (3)
104 Chương 72: Đêm trước chiến tranh (4)
105 Chương 73: Đêm trước chiến tranh (5)
106 Chương 74: Bí mật của Quân Mặc Hiên
107 Chương 75: Đánh bậy đánh bạ (1)
108 Chương 76: Đánh bậy đánh bạ (2)
109 Chương 77: Sau khi giành thắng lợi
110 Chương 78: Rượu chè, ăn uống quá độ nên tiêu hóa kém
111 Chương 79-1: Thiên Linh không chiến mà hàng (1)
112 Chương 79-2: Thiên Linh không đánh mà hàng (2)
113 Chương 80-1: Cuộc hành trình trên sa mạc (1)
114 Chương 80-2: Cuộc hành trình trên sa mạc
115 Chương 81-1: Cổ tình
116 Chương 81-2: Cổ tình (2)
117 Chương 82: Tỏa Thược quốc đi như thế nào?
118 Chương 83: Trận pháp quỷ di
119 Chương 84: Phải kết thúc rồi!
120 Chương 85: Đại kết thúc vội vàng
Chapter

Updated 120 Episodes

1
Chương 1: Đêm động phòng hoa chúc bất ngờ
2
Chương 2: Độc miệng
3
Chương 3: Chọc người tức chết không đền mạng
4
Chương 4: Cảnh xuân bên hồ
5
Chương 5: Quân Mặc Hiên phát điên
6
Chương 6: Tính sổ sau
7
Chương 7: Tiến cung diện thánh
8
Chương 8: Mùa đông bắt bươm bướm
9
Chương 9: Ác chỉnh Đức phi
10
Chương 10: Lại mặt bị chặn
11
Chương 11: Nữ nghi gả ra người như bát nước đổ đi
12
Chương 12: Đi chết cho ta
13
Chương 13: Thái tử tới cửa khiêu khích
14
Chương 14: Tống nàng cho nhị hoàng tử
15
Chương 15: Quân Mặc Hiên bị bắt
16
Chương 16: Hắn là môn chủ Long Môn
17
Chương 17: Thiếu chút nữa đã phát hiện
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24: Tiểu vân vân
25
Chương 25: Quân Mặc Hiên ghen
26
Chương 26: Ác chỉnh nhị hoàng tử
27
Chương 27: Giả trư ăn lão hổ
28
Chương 28: Kỳ ngộ tại Vạn Hoa lâu
29
Chương 29: Không phải tổn thương người bình thường
30
Chương 30: Thân phận bị vạch trần
31
Chương 31: Sát thủ cũng đỏ mặt
32
Chương 32: Hậu quả về trễ
33
Chương 33: Tiến thoái lưỡng nan
34
Chương 34: Tin tức kình bạo
35
Chương 35: Đây là muốn làm đại sự
36
Chương 36: Dạ Hi cứ như vậy mà bị bán
37
Chương 37: Màn che mặt bí ẩn
38
Chương 38: Có phải rất ấm áp không
39
Chương 39: Dạ Hi bị bắt
40
Chương 40: Môn chủ tới cứu
41
Chương 41: Lão đầu kỳ quái
42
Chương 42: Sủng thê vô độ
43
Chương 43: Tắm nước lạnh, rất lạnh
44
Chương 44: Bán đấu giá thái tử (1)
45
Chương 45: Bán đấu giá thái tử (2)
46
Chương 46: Tên ngốc muốn làm hoàng đế
47
Chương 47: Thì ra hắn không ngốc
48
Chương 48: Chân thành tỏ tình
49
Chương 49: Ba mươi sáu kế theo đuổi nữ nhân
50
Chương 50: Đây chỉ mới là bắt đầu?
51
Chương 51: Người của ta thì phải bảo vệ đến cùng
52
Chương 51-2: Đoạn thứ 2: Gió nổi mây phun
53
Chương 51-3: Đoạn thứ ba: Sơn động mê tình
54
Chương 51-4: Đoạn thứ bốn: Tuyệt sát trận
55
Chương 51-5: Đoạn thứ năm: Phong vân tái khởi
56
Chương 51-6: Đoạn thứ sáu: Dị năng thức tỉnh
57
Chương 51-7: Đoạn thứ bảy: Huyết tẩy
58
Chương 51-8: Đoạn thứ tám: Năm năm sau trở về
59
Chương 52-1: Thừa nhận cha con (1)
60
Chương 52-2: Thừa nhận cha con (2)
61
Chương 52-3: Thừa nhận cha con (3)
62
Chương 53-1: Phụ thân, Tiểu Mặc Mặc cũng là con của người sao? (1)
63
Chương 53-2: Phụ thân, Tiểu Mặc Mặc cũng là con của người sao? (2)
64
Chương 53-3: Phụ thân, Tiểu Mặc Mặc cũng là con của người sao? (3)
65
Chương 54-1: Cảnh giới chỉnh người cao nhất (1)
66
Chương 54-2: Cảnh giới chỉnh người cao nhất (2)
67
Chương 54-3: Cảnh giới chỉnh người cao nhất (3)
68
Chương 55: Tình thế khó xử
69
Chương 55-2: Tình thế khó xử (2)
70
Chương 55-3: Tình thế khó xử (3)
71
Chương 56-1: Long Vương cốc (1)
72
Chương 56-2: Long Vương cốc (2)
73
Chương 56-3: Long Vương cốc (3)
74
Chương 57-1: Chiêu thức tán gái tuyệt vời (1)
75
Chương 57-2: Chiêu thức tán gái tuyệt vời (2)
76
Chương 57-3: Chiêu thức tán gái tuyệt vời (3)
77
Chương 58: Yêu giang sơn hơn yêu mỹ nhân
78
Chương 58-2: Yêu giang sơn hơn yêu mỹ nhân (2)
79
Chương 58-3: Yêu giang sơn hơn yêu mỹ nhân (3)
80
Chương 59-1: Cướp dâu (1)
81
Chương 59-2: Cướp dâu (2)
82
Chương 59-3: Cướp dâu (3)
83
Chương 60-1: Trốn khỏi Thiên Linh (1)
84
Chương 60-2: Trốn khỏi Thiên Linh (2)
85
Chương 60-3: Trốn khỏi Thiên Linh (3)
86
Chương 61-1: Mẫu tử dạo sòng bạc (1)
87
Chương 61-2: Mẫu tử dạo sòng bạc (2)
88
Chương 62: Tiểu Tư Mặc trúng độc
89
Chương 63-1: Tiểu Tư Mặc trúng độc, tiểu Hi Hi làm khó dễ (1)
90
Chương 63-2: Tiểu Tư Mặc trúng độc, tiểu Hi Hi làm khó dễ (2)
91
Chương 64: Để cho Tiểu Mặc Tử quạt gió giúp ngài
92
Chương 64-2: Để Tiểu Mặc Tử quạt gió giúp ngài (2)
93
Chương 65-1: Cái này gọi là tận dụng triệt để (1)
94
Chương 65-2: Cài này gọi là tận dụng triệt để
95
Chương 66-1: Nguồn gốc lời nguyền của Thiên Linh
96
Chương 66-2: Nguồn gốc lời nguyền rủa của Thiên Linh
97
Chương 67-1: Bắt đầu phản kích (1)
98
Chương 67-2: Bắt đầu phản kích (2)
99
Chương 68-1: Chiến thư (1)
100
Chương 68-2: Chiến thư (2)
101
Chương 69: Đêm trước chiến tranh (1)
102
Chương 70: Đêm trước chiến tranh (2)
103
Chương 71: Đêm trước chiến tranh (3)
104
Chương 72: Đêm trước chiến tranh (4)
105
Chương 73: Đêm trước chiến tranh (5)
106
Chương 74: Bí mật của Quân Mặc Hiên
107
Chương 75: Đánh bậy đánh bạ (1)
108
Chương 76: Đánh bậy đánh bạ (2)
109
Chương 77: Sau khi giành thắng lợi
110
Chương 78: Rượu chè, ăn uống quá độ nên tiêu hóa kém
111
Chương 79-1: Thiên Linh không chiến mà hàng (1)
112
Chương 79-2: Thiên Linh không đánh mà hàng (2)
113
Chương 80-1: Cuộc hành trình trên sa mạc (1)
114
Chương 80-2: Cuộc hành trình trên sa mạc
115
Chương 81-1: Cổ tình
116
Chương 81-2: Cổ tình (2)
117
Chương 82: Tỏa Thược quốc đi như thế nào?
118
Chương 83: Trận pháp quỷ di
119
Chương 84: Phải kết thúc rồi!
120
Chương 85: Đại kết thúc vội vàng