Chương 45: 45: Góp Nhặt Lần Thứ Bốn Mươi Lăm Tỉnh Ngộ

Liễu Tức Phong ngủ một giấc đến chiều mới tỉnh, phát hiện Lý Kinh Trọc vẫn chưa quay về, vừa đói vừa khát nên đành xuống tiệm cơm gần đó mua vài thứ đóng gói lại, xách cơm đi bệnh viện tìm Lý Kinh Trọc cùng ăn.
Hắn vừa đến cửa bệnh viện đã bắt gặp Lý Kinh Trọc từ bên trong đi ra, trên tay xách theo một cái túi nilon mờ.
"Em cũng mua cơm cho anh à?" Liễu Tức Phong nhìn cái túi trên tay Lý Kinh Trọc.
Anh giấu túi ra sau, giải thích: "Không có, chỉ là thuốc thôi."
Liễu Tức Phong tưởng là thuốc trị thương, liền nói: "Để về anh bôi cho em."
Lý Kinh Trọc lắc đầu, "Không cần."
Hai người cùng nhau trở về, suốt dọc đường Lý Kinh Trọc không nói một câu.

Liễu Tức Phong nhìn sườn mặt anh, cảm thấy hình như đối phương đi cách mình xa hơn ngày thường một khoảng.
Về đến khách sạn, Lý Kinh Trọc không lên lầu ngay mà rẽ vào quầy lễ tân thuê một phòng mới.

Liễu Tức Phong nhíu mày hỏi: "Vì sao?"
Trên mặt Lý Kinh Trọc hiện lên chút mệt mỏi: "Em muốn ngủ một giấc đã."
Liễu Tức Phong không tin thứ đang chắn ngang giữa hai người chỉ là cơn buồn ngủ: "Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Tào Sâm Nham lại nói gì với em?"
"Từ sáng hôm qua đến giờ em đã không ngủ ba mươi tiếng rồi." Lý Kinh Trọc mở cửa căn phòng mới, ngăn Liễu Tức Phong ở ngoài, "Có chuyện gì để mai rồi nói đi."
Liễu Tức Phong dùng tay giữ cửa: "Ăn chút gì đã rồi ngủ."
Lý Kinh Trọc muốn đóng cửa, lại sợ đụng vào cổ tay vừa khâu lại của hắn, đành phải để người đi vào.
Liễu Tức Phong vừa vào trong đã dùng một tay gian nan mở hộp cơm, Lý Kinh Trọc nhìn không lọt mắt, đành phải giúp hắn mở, vừa mở vừa kể lại tình hình bên bệnh viện.

Nói chuyện đến khi hộp cơm gỡ xong, hai người cầm đũa lên ăn, anh vẫn không nhắc đến chuyện Điêu Tử bị nhiễm HIV.
Liễu Tức Phong nghe thấy Điêu Tử không nguy hiểm đến tính mạng nữa, lập tức đùa: "Nếu hắn ta chết thật thì anh giúp em đền, nhà anh cũng có chút quyền thế đấy."
Đột nhiên Lý Kinh Trọc phát bực, đặt mạnh đũa xuống bàn, nói: "Đền thì có ích gì? Đền bao nhiêu cũng có đền được tính mạng người ta đâu?"
Ý cười trên mặt Liễu Tức Phong nhanh chóng biến mất, cũng đặt đũa sang một bên: "Lý Kinh Trọc, em vẫn không chấp nhận nổi, đúng không?"

"Chấp nhận cái gì?" Lý Kinh Trọc rất mệt mỏi nên không kịp động não, nhất thời không rõ ý Liễu Tức Phong đang muốn nói.
Hắn nhìn chằm chằm vào anh như đang muốn xác nhận anh nghe không hiểu thật, hay là đang giả vờ không hiểu.

Không thể, Lý Kinh Trọc sẽ không giả vờ, anh luôn luôn thẳng thắn.

Nghĩ đến đây Liễu Tức Phong liền nói: "Em ăn tiếp đi, nghỉ sớm một chút.

Anh ra ngoài, ngủ dậy mình lại nói chuyện."
Liễu Tức Phong đi tới cửa, đang muốn mở cửa đã nghe thấy tiếng Lý Kinh Trọc vang lên đằng sau: "Xin lỗi."
"Xin cái gì lỗi?" Liễu Tức Phong quay đầu hỏi.
Hắn thấy Lý Kinh Trọc không trả lời, vốn định nói nếu chung quy em vẫn cảm thấy không chấp nhận được, cũng không cần xin lỗi anh.

Thế nhưng lời ra đến miệng lại biến thành: "Tỉnh táo rồi nói, anh chờ em."
Liễu Tức Phong dứt lời liền đi ra ngoài.

Lý Kinh Trọc nằm trên giường, đầu quay ong ong, thân thể cũng rã rời nhưng vẫn không thấy buồn ngủ.
Suy nghĩ của anh chạy loạn không thể khống chế.

Vết thương trên lòng bàn tay không lớn, nhưng thời gian phơi nhiễm quá dài, từ lúc cố định con dao anh đã luôn tiếp xúc với máu bệnh nhân.

Hạn định hiệu lực của thuốc phòng tránh đã bị trễ đến bốn tiếng đồng hồ, nhưng vẫn trong vòng hai mươi tư giờ.

Sáu tuần nữa nếu xét nghiệm kháng thể HIV không có vấn đề gì thì đại khái là không sao, sau đó chỉ cần kiểm tra định kỳ theo mốc mười hai tuần, sáu tháng, mười hai tháng.

Nhưng thỉnh thoảng vẫn xuất hiện trường hợp hi hữu có thời gian ủ bệnh dài đến mười năm ——
Lý Kinh Trọc không muốn nghĩ nữa, có nghĩ cũng vô dụng.

Anh mở TV lên, cho dù đang chiếu chương trình gì, chỉ cần quấy nhiễu được mấy suy nghĩ lung tung của mình cũng là chuyện tốt.
Tin tức xã hội đang phát trên TV cho biết, do điều kiện làm việc của bác sĩ khoa cấp cứu và khoa nhi trong các bệnh viện quá kém nên nhân lực bị thiếu hụt trầm trọng, một số nơi đã phải hạ thấp chỉ tiêu tuyển dụng của hai khoa này từ tiến sĩ xuống thạc sĩ.

Giọng biên tập viên bình luận: Đây vốn là hai khoa cần bác sĩ có trình độ cao nhất, nhưng bây giờ biến thành những khoa sinh viên ít sẵn sàng lựa chọn nhất.

Tại sao không thu hút nhân lực trình độ cao hơn bằng cách đảm bảo an toàn và cải thiện chính sách đãi ngộ, mà lại tăng số lượng bác sĩ bằng cách hạ thấp tiêu chuẩn tuyển dụng? Nếu cả tính mạng và nhân phẩm của các bác sĩ đang chiến đấu trên tuyến đầu của sự sống và cái chết cũng không thể đảm bảo...!
Đột nhiên Lý Kinh Trọc cảm thấy nhờn nhợn, vội chạy vào bồn cầu nôn toàn bộ những thứ không nhiều lắm trong dạ dày ra.

Nôn xong, anh vừa súc miệng vừa nghĩ, bản thân mình chưa bao giờ nhạy cảm đến mức xem một bản tin mà cũng buồn nôn, có lẽ đây là tác dụng phụ của thuốc ức chế enzym phiên mã ngược*.
*Thuốc ức chế enzyme phiên mã ngược: một trong số các loại thuốc điều trị HIV, thuốc có khả năng can thiệp vào khả năng nhân lên hay sinh sản của virus.
Ra khỏi phòng tắm, anh mở túi xem hướng dẫn sử dụng thuốc, quả nhiên thấy một trong số những tác dụng phụ không mong muốn là gây buồn nôn, nôn mửa, ngoài ra còn có đau đầu, mệt mỏi, sốt, kén ăn, mất ngủ và phát ban từ từ.
Anh cất tờ giấy hướng dẫn và hộp thuốc đi, nằm lại lên giường vớ điều khiển chuyển kênh khác.
Kênh này đang chiếu phim cổ trang, hoàng đế mặc long bào vung tay lên: "Nếu ái phi có mệnh hệ nào, trẫm muốn toàn bộ người của Thái Y Viện phải bồi táng!"
Lý Kinh Trọc lại chuyển kênh.
Lần này là tiết mục mua sắm online của kênh địa phương, hai cô gái dẫn chương trình xinh đẹp đang quảng cáo một sản phẩm nồi cơm điện, một chốc thì thông báo cập nhật khuyến mãi, chốc khác thông báo số lượng cuộc gọi mua sắm, một chốc nữa lại báo số lượng hàng còn lại, không ngừng nhắc nhở khán giả đang xem đài: Chỉ còn mười cái, chỉ trong hôm nay.

Không mua phải hối hận cả năm.
Lý Kinh Trọc nhắm mắt lại nghe, nghe đi nghe lại mấy đoạn quảng cáo phát liên tục vài chục lần, thế mà ngủ thiếp đi.

Giấc ngủ này của anh không yên ổn lắm, mơ màng tỉnh dậy mấy lần rồi lại ngủ, lúc hoàn toàn tỉnh giấc, ngoài cửa sổ đã đen kịt, trên đường không còn ai, chỉ có mấy ngọn đèn đường yên lặng chiếu sáng.

Anh bước xuống giường đi đến bên cửa sổ, trông thấy bệnh viện huyện vẫn giống như ngày thường, là tòa nhà đèn đuốc sáng bừng giữa đêm đen.
Một chiếc xe tải lớn lướt qua làm gió đêm cũng vương phải mùi khói xe chạy hối hả.
Lý Kinh Trọc hít một hơi, cảm thấy cái mùi kia không đến nỗi khó ngửi lắm.
Đứng trước cửa sổ một lúc lâu, anh nhớ ra mình nên uống thuốc lần thứ hai rồi.
Trong phòng không có nước khoáng, cũng không có bình nấu nước, anh đành gọi điện cho lễ tân nhờ họ mang lên một cái ấm siêu tốc.
Tiếng chuông cửa vang lên, Lý Kinh Trọc mở ra, phát hiện Liễu Tức Phong cũng đang đứng chờ bên ngoài.
"Trước khi tôi tới, vị khách này đã đứng ở ngoài rồi." Nhân viên phục vụ đưa ấm siêu tốc cho Lý Kinh Trọc, đồng thời giải thích.
Lý Kinh Trọc nói: "Cảm ơn.

Không sao đâu, người này đi cùng tôi."
Chờ phục vụ đi rồi, Liễu Tức Phong mới cất tiếng: "Em lại muốn nhốt anh ở ngoài à?"
"Chiều nay là anh tự đi ra."
"Chiều nay trên mặt em viết rành rành hai chữ Cút đi, chỉ thiếu nước nói ra miệng.

Anh ở cùng em bao lâu, khoản nhìn sắc mặt vẫn phải biết chứ."
Lý Kinh Trọc châm chọc: "Với tấm da mặt này của ngài, nếu thật sự muốn ở lại thì ai mà đuổi được?"
Liễu Tức Phong chỉ lên gương mặt thương tích của mình: "Trước kia da mặt anh đẹp nên em mới một tấc không rời, bây giờ phá tướng rồi, em lập tức đòi chia phòng ngủ."
Lý Kinh Trọc nghe mà vừa tức vừa buồn cười: "Thôi vào đi, em còn không cho anh vào nữa chắc bị biến thành Trần Thế Mỹ mất."
Liễu Tức Phong đạt được mục đích, vui mừng xách ấm đi nấu nước.

Lý Kinh Trọc thừa dịp hắn đi hứng nước, nhanh tay giấu cả bệnh án và túi thuốc vào tủ đầu giường.
Nước nấu xong, Liễu Tức Phong mở lời: "Anh có chuyện muốn nói với em."
"Em nghe đây."
Liễu Tức Phong suy nghĩ rồi hỏi một câu: "Em có gì muốn nói với anh trước không?"
Lý Kinh Trọc cũng trầm ngâm một chút, nói: "Chắc em phải về nhà ở sáu tuần, sáng mai sẽ đi."

Liễu Tức Phong gật đầu, "Anh đi cùng, chúng ta còn phải sửa lại cổng cho nhà em nữa."
Lý Kinh Trọc sửa lời: "Không phải về quê, ý em là phải về Trường Sa sáu tuần."
Liễu Tức Phong nhìn vào mắt Lý Kinh Trọc: "Em...!đổi ý rồi?"
Đổi ý? Đổi ý chuyện gì?
Lý Kinh Trọc nhớ lại những lời chiều nay Liễu Tức Phong nói, lập tức hiểu ngay: "Không thay đổi, lòng em vẫn giống hệt ngày trước."
Liễu Tức Phong nói: "Vậy em mau chứng minh đi."
"Chứng minh cái gì..." Đột nhiên Lý Kinh Trọc đọc ra thâm ý từ nét mặt Liễu Tức Phong, "Bị thương như thế rồi mà còn muốn vận động mạnh, anh không sợ đau cổ tay?"
Liễu Tức Phong ra vẻ vô tội: "Chính vì sợ đau cổ tay nên mới muốn em ra tay đấy."
Lý Kinh Trọc tức đến bật cười: "Không thể được, anh đừng mơ nữa."
"Anh không nói đùa đâu, anh nói thật." Liễu Tức Phong nghiêm mặt lại, đôi mắt đen như mực nhìn thẳng vào Lý Kinh Trọc, "Bây giờ em đã biết hết rồi.

Những lời em nói với Tào Sâm Nham anh cũng nghe được hết.

Em thật sự nghĩ như thế à?"
Lý Kinh Trọc muốn mở miệng nhưng rồi lại mím môi, đi đến bên cửa sổ đưa lưng về phía hắn.
"Em không biết." Lý Kinh Trọc yên lặng đón gió nửa ngày, bỗng nhiên cất tiếng.
"Không biết chuyện gì?" Liễu Tức Phong hỏi.
"Em đã nói rất nhiều lời quang minh chính đại." Lý Kinh Trọc nói, "Bởi vì sinh mệnh kia không hề liên quan đến em.

Lúc đó các anh đều là đồ khốn kiếp, còn em là người ngoài có tư cách phán xét.

Kỳ thật bây giờ nghĩ lại, em đi nói những lời đó với gia đình nạn nhân cũng quá mức khốn nạn.

Nhưng mà," Anh xoay người mỉm cười với Liễu Tức Phong "Không còn cách nào khác, khốn nạn thì cứ khốn nạn đi, chẳng lẽ chỉ vì khốn nạn mà không được phép sống sao?"
Liễu Tức Phong dang rộng hai tay: "Đồ khốn này cũng ngầu lắm."
Lý Kinh Trọc mỉm cười tiến lên, cho Liễu Tức Phong một cái ôm..

Chapter
1 Chương 1: 1: Vài Ghi Chú Nhỏ
2 Chương 2: 2: Góp Nhặt Lần Thứ Nhất Nhà Cũ
3 Chương 3: 3: Góp Nhặt Lần Thứ Hai Sách Cũ
4 Chương 4: 4: Góp Nhặt Lần Thứ Ba Chuồn Chuồn
5 Chương 5: 5: Góp Nhặt Lần Thứ Tư Quán Trà
6 Chương 6: 6: Góp Nhặt Lần Thứ Năm Người Quen Cũ
7 Chương 7: 7: Góp Nhặt Lần Thứ Sáu Mái Hiên
8 Chương 8: 8: Góp Nhặt Lần Thứ Bảy Mì Nước
9 Chương 9: 9: Góp Nhặt Lần Thứ Tám Ngoài Cửa Sổ
10 Chương 10: 10: Góp Nhặt Lần Thứ Chín Màu Vẽ
11 Chương 11: 11: Góp Nhặt Lần Thứ Mười Bức Tranh
12 Chương 12: 12: Góp Nhặt Lần Thứ Mười Một Giải Phẫu
13 Chương 13: 13: Góp Nhặt Lần Thứ Mười Hai Giao Hẹn
14 Chương 14: 14: Góp Nhặt Lần Thứ Mười Bốn Tiệm Trang Sức
15 Chương 15: 15: Góp Nhặt Lần Thứ Mười Lăm Lục Đường
16 Chương 16: 16: Góp Nhặt Lần Thứ Mười Sáu Suối Trên Núi
17 Chương 17: 17: Góp Nhặt Lần Thứ Mười Bảy Lớp Dạy Võ
18 Chương 18: 18-19
19 Chương 20: 20: Góp Nhặt Lần Thứ Hai Mươi Tiên Đoán
20 Chương 21: 21: Góp Nhặt Lần Thứ Hai Mươi Tiên Đoán
21 Chương 22: 22: Góp Nhặt Lần Thứ Hai Mươi Mốt Dây Buộc Tóc
22 Chương 23: 23: Góp Nhặt Lần Thứ Hai Mươi Hai Cá Mè Trắng
23 Chương 24: 24: Góp Nhặt Lần Thứ Hai Mươi Bốn Bản Thảo
24 Chương 25: 25: Góp Nhặt Lần Thứ Hai Mươi Lăm Quy Định
25 Chương 26: 26: Góp Nhặt Lần Thứ Hai Mươi Sáu Quả Vải
26 Chương 27: 27: Góp Nhặt Lần Thứ Hai Mươi Bảy Đôi Yên
27 Chương 28: 28: Góp Nhặt Lần Thứ Hai Mươi Tám Tiếng Sáo
28 Chương 29: 29: Góp Nhặt Lần Thứ Hai Mươi Chín Chung Thuyền
29 Chương 30: 30: Góp Nhặt Lần Thứ Ba Mươi Hình Xăm
30 Chương 31: 31: Góp Nhặt Lần Thứ Ba Mươi Mốt Ác Mộng
31 Chương 32: 32: Góp Nhặt Lần Thứ Ba Mươi Hai Chuyện Hoang Đường
32 Chương 33: 33: Góp Nhặt Lần Thứ Ba Mươi Ba Sinh Nhật
33 Chương 34: 34: Góp Nhặt Lần Thứ Ba Mươi Tư Quan Tài Gỗ
34 Chương 35: 35: Trông Coi
35 Chương 36: 36: Rào Cản
36 Chương 37: 37: Suy Nghĩ Đêm Dài
37 Chương 38: 38: Từ Ngữ Vụng Về
38 Chương 39: 39: Góp Nhặt Lần Thứ Ba Mươi Chín Trung Nguyên
39 Chương 40: 40: Góp Nhặt Lần Thứ Bốn Mươi Cổng Địa Ngục
40 Chương 41: 41: Góp Nhặt Lần Thứ Bốn Mươi Mốt Lá Liễu
41 Chương 42: 42: Góp Nhặt Lần Thứ Bốn Mươi Hai Lưỡi Bút Như Dao
42 Chương 43: 43: Góp Nhặt Lần Thứ Bốn Mươi Ba Xương Người
43 Chương 44: 44: Góp Nhặt Lần Thứ Bốn Mươi Bốn Vết Thương
44 Chương 45: 45: Góp Nhặt Lần Thứ Bốn Mươi Lăm Tỉnh Ngộ
45 Chương 46: 46: Góp Nhặt Lần Thứ Bốn Mươi Sáu Gió Núi
46 Chương 47: 47: Góp Nhặt Lần Thứ Bốn Mươi Bảy Hộp Thuốc
47 Chương 48: 48: Góp Nhặt Lần Thứ Bốn Mươi Tám Chùa Trên Núi
48 Chương 49: 49: Góp Nhặt Lần Thứ Bốn Mươi Chín Dạy Dỗ
49 Chương 50: 50: Góp Nhặt Lần Thứ Năm Mươi Gậy Chống
50 Chương 51: 51: Góp Nhặt Lần Thứ Năm Mươi Mốt Con Đường
51 Chương 52: 52: Góp Nhặt Lần Thứ Năm Mươi Hai Bữa Tối
52 Chương 53: 53: Góp Nhặt Lần Thứ Năm Mươi Ba Khẩu Trang
53 Chương 54: 54: Góp Nhặt Lần Thứ Năm Mươi Tư Giấy Viết Thư
54 Chương 55: 55: Góp Nhặt Lần Thứ Năm Mươi Lăm Đá Quý
55 Chương 56: 56-57
56 Chương 58: 58: Góp Nhặt Lần Thứ Năm Mươi Tám Cây Con
57 Chương 59: 59: Góp Nhặt Lần Thứ Năm Mươi Chín Phong Lưu
58 Chương 60: 60: Góp Nhặt Lần Thứ Sáu Mươi Năm Tháng Tươi Đẹp
59 Chương 61: 61: Góp Nhặt Lần Cuối Ánh Bình Minh
60 Chương 62: 62: Ngoại Truyện Thứ Nhất Bắn Cung Tiểu Lý Giục Bản Thảo
Chapter

Updated 60 Episodes

1
Chương 1: 1: Vài Ghi Chú Nhỏ
2
Chương 2: 2: Góp Nhặt Lần Thứ Nhất Nhà Cũ
3
Chương 3: 3: Góp Nhặt Lần Thứ Hai Sách Cũ
4
Chương 4: 4: Góp Nhặt Lần Thứ Ba Chuồn Chuồn
5
Chương 5: 5: Góp Nhặt Lần Thứ Tư Quán Trà
6
Chương 6: 6: Góp Nhặt Lần Thứ Năm Người Quen Cũ
7
Chương 7: 7: Góp Nhặt Lần Thứ Sáu Mái Hiên
8
Chương 8: 8: Góp Nhặt Lần Thứ Bảy Mì Nước
9
Chương 9: 9: Góp Nhặt Lần Thứ Tám Ngoài Cửa Sổ
10
Chương 10: 10: Góp Nhặt Lần Thứ Chín Màu Vẽ
11
Chương 11: 11: Góp Nhặt Lần Thứ Mười Bức Tranh
12
Chương 12: 12: Góp Nhặt Lần Thứ Mười Một Giải Phẫu
13
Chương 13: 13: Góp Nhặt Lần Thứ Mười Hai Giao Hẹn
14
Chương 14: 14: Góp Nhặt Lần Thứ Mười Bốn Tiệm Trang Sức
15
Chương 15: 15: Góp Nhặt Lần Thứ Mười Lăm Lục Đường
16
Chương 16: 16: Góp Nhặt Lần Thứ Mười Sáu Suối Trên Núi
17
Chương 17: 17: Góp Nhặt Lần Thứ Mười Bảy Lớp Dạy Võ
18
Chương 18: 18-19
19
Chương 20: 20: Góp Nhặt Lần Thứ Hai Mươi Tiên Đoán
20
Chương 21: 21: Góp Nhặt Lần Thứ Hai Mươi Tiên Đoán
21
Chương 22: 22: Góp Nhặt Lần Thứ Hai Mươi Mốt Dây Buộc Tóc
22
Chương 23: 23: Góp Nhặt Lần Thứ Hai Mươi Hai Cá Mè Trắng
23
Chương 24: 24: Góp Nhặt Lần Thứ Hai Mươi Bốn Bản Thảo
24
Chương 25: 25: Góp Nhặt Lần Thứ Hai Mươi Lăm Quy Định
25
Chương 26: 26: Góp Nhặt Lần Thứ Hai Mươi Sáu Quả Vải
26
Chương 27: 27: Góp Nhặt Lần Thứ Hai Mươi Bảy Đôi Yên
27
Chương 28: 28: Góp Nhặt Lần Thứ Hai Mươi Tám Tiếng Sáo
28
Chương 29: 29: Góp Nhặt Lần Thứ Hai Mươi Chín Chung Thuyền
29
Chương 30: 30: Góp Nhặt Lần Thứ Ba Mươi Hình Xăm
30
Chương 31: 31: Góp Nhặt Lần Thứ Ba Mươi Mốt Ác Mộng
31
Chương 32: 32: Góp Nhặt Lần Thứ Ba Mươi Hai Chuyện Hoang Đường
32
Chương 33: 33: Góp Nhặt Lần Thứ Ba Mươi Ba Sinh Nhật
33
Chương 34: 34: Góp Nhặt Lần Thứ Ba Mươi Tư Quan Tài Gỗ
34
Chương 35: 35: Trông Coi
35
Chương 36: 36: Rào Cản
36
Chương 37: 37: Suy Nghĩ Đêm Dài
37
Chương 38: 38: Từ Ngữ Vụng Về
38
Chương 39: 39: Góp Nhặt Lần Thứ Ba Mươi Chín Trung Nguyên
39
Chương 40: 40: Góp Nhặt Lần Thứ Bốn Mươi Cổng Địa Ngục
40
Chương 41: 41: Góp Nhặt Lần Thứ Bốn Mươi Mốt Lá Liễu
41
Chương 42: 42: Góp Nhặt Lần Thứ Bốn Mươi Hai Lưỡi Bút Như Dao
42
Chương 43: 43: Góp Nhặt Lần Thứ Bốn Mươi Ba Xương Người
43
Chương 44: 44: Góp Nhặt Lần Thứ Bốn Mươi Bốn Vết Thương
44
Chương 45: 45: Góp Nhặt Lần Thứ Bốn Mươi Lăm Tỉnh Ngộ
45
Chương 46: 46: Góp Nhặt Lần Thứ Bốn Mươi Sáu Gió Núi
46
Chương 47: 47: Góp Nhặt Lần Thứ Bốn Mươi Bảy Hộp Thuốc
47
Chương 48: 48: Góp Nhặt Lần Thứ Bốn Mươi Tám Chùa Trên Núi
48
Chương 49: 49: Góp Nhặt Lần Thứ Bốn Mươi Chín Dạy Dỗ
49
Chương 50: 50: Góp Nhặt Lần Thứ Năm Mươi Gậy Chống
50
Chương 51: 51: Góp Nhặt Lần Thứ Năm Mươi Mốt Con Đường
51
Chương 52: 52: Góp Nhặt Lần Thứ Năm Mươi Hai Bữa Tối
52
Chương 53: 53: Góp Nhặt Lần Thứ Năm Mươi Ba Khẩu Trang
53
Chương 54: 54: Góp Nhặt Lần Thứ Năm Mươi Tư Giấy Viết Thư
54
Chương 55: 55: Góp Nhặt Lần Thứ Năm Mươi Lăm Đá Quý
55
Chương 56: 56-57
56
Chương 58: 58: Góp Nhặt Lần Thứ Năm Mươi Tám Cây Con
57
Chương 59: 59: Góp Nhặt Lần Thứ Năm Mươi Chín Phong Lưu
58
Chương 60: 60: Góp Nhặt Lần Thứ Sáu Mươi Năm Tháng Tươi Đẹp
59
Chương 61: 61: Góp Nhặt Lần Cuối Ánh Bình Minh
60
Chương 62: 62: Ngoại Truyện Thứ Nhất Bắn Cung Tiểu Lý Giục Bản Thảo