Chương 44: Đây là… Vạn nghĩ xuyên thân… Cái gì?

"Phải!"

"Thế nhưng, ta phải làm sao mới có thể lấy được nó? Người đó là Quân
Lâm Uyên, Quân, Lâm, Uyên! Quân Lâm Uyên đó! " Phượng Vũ tức giận nói.

Ngự Minh Dạ bĩu môi: "Ngươi coi ta là người chết rồi hay sao?"

"A?"

"Quân Lâm Uyên thế nào? Hắn là rất thông minh rất lợi hại, chẳng lẽ
ta lại ngu xuẩn, yếu đuối hay sao?" Ngự Minh Dạ bị khích bác, liền tức
giận trợn mắt với Phượng Vũ

Phượng Vũ nội tâm rất muốn gật đầu, nhưng sợ bị hắn đánh chết, đành chỉ có thể lắc đầu trong yên lặng...

"Ồ?" Phượng Vũ thuận miệng hỏi, "Ngươi mau nói đi."

Tiên Linh Quả a... đây chính là Tiên Linh Quả của nàng a! Chỉ cần có
Tiên Linh Quả, nàng liền tu luyện lại từ đầu! Đợi nàng tu luyện xong,
liền có thể một lần nữa khiến đại lục đệ nhất mỹ nhân sư phụ của nàng
tỉnh lại.

Nghĩ đến đây, trái tim Phượng Vũ hồi hộp không yên, trái tim nàng cơ hồ như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Ngự Minh Dạ hoàn toàn không thể nhìn thấu được nội tâm lúc này của
Phượng Vũ, hắn lừ mắt nhìn Phượng Vũ một chút, ném qua cho Phượng Vũ một vật.

Phượng Vũ đón lấy, xem xét một chút, liền phát hiện là một bình chứa chất dịch lỏng nguyên chất.

"Bình này là Đào Trí Châm." Ngự Minh Dạ dương dương đắc ý nhìn qua
Phượng Vũ, "Ngươi phải nghĩ ra biện pháp, đem chất dịch bên trong Tiên
Linh Quả rút đi, đổi thành chất lỏng bên trong Đào Trí Châm."

]

Phượng Vũ chỉ cái túi trong suốt bên cạnh bình Đào Trí Châm mà Ngự
Minh Dạ vừa mới ném cho mình hỏi: "Trong này không phải là sẽ đựng độc
dịch đấy chứ?"

Ngự Minh Dạ trừng mắt nhìn Phượng Vũ như đang trừng mắt nhìn một kẻ
ngốc: "Có độc dịch? Ngươi xem Ngự Minh Dạ ta là thế nào kia chứ? Trong
này đương nhiên là kịch độc dịch rồi a!"

Phượng Vũ: "..."

Ngự Minh Dạ trừng mắt nhìn Phượng Vũ: “haizzzzz, tiểu nha đầu, người không nên trong lúc cần hành động mà lại không nỡ ra tay? Phải biết,
hiện tại thì ngươi vẫn là nữ nhân của Quân Lâm Uyên! Nghĩ lại liền thấy
hối hận ư? Muộn mất rồi!"

Trong lúc nói, Ngự Minh Dạ liền dùng ánh mắt vô cùng quái dị có phần rất không kiên nhẫn, xoắn xuýt trừng mắt nhìn Phượng Vũ.

Không kiên nhẫn, xoắn xuýt? Ngự Minh Dạ rốt cục đang xoắn xuýt vì cái gì? Phượng Vũ không thể lý giải nổi.

Mà Ngự Minh Dạ giờ khắc này, lại gãi gãi đầu đứng lên, đi vòng quanh người Phượng Vũ mấy bước chân!

Ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy sao một chút, sau đó lại cảm thấy rất
chán ghét, nhìn thấy Phượng Vũ cũng đang nhìn, không nói lời nào.

Phượng Vũ bị nhìn đến ngây người: Tình huống gì thế này?

Ngự Minh Dạ đang suy nghĩ điều gì? Liệu có phải hắn đang nghĩ rằng,
thừa dịp trời thanh gió mát, đem tiểu nha đầu này hành sự tại chỗ, cứ
như thế, tiểu nha đầu liền chính thức được tính là người của hắn, liền
sẽ bị hắn làm cho mê muội đến thất điên bát đảo, vì hắn mà không màng
xông vào biển lửa hay không?.

Thế nhưng, điều mà Ngự Minh Dạ xoắn xuýt là... Thân vì một con chó
còn giá trị, hắn nhìn tiểu cô nương dung nhan bình thường này, thế nào
lại không, nỡ, ra, tay!

"Ngươi đang suy nghĩ điều gì thế?" Phượng Vũ nhìn hắn khó hiểu.

"Không thể để bản thân chịu ủy khuất được!" Thiếu niên Ngự nắm chặt
tay thành nắm đấm, tự nói với bản thân mình, sau đó còn nặng nề ừ một
tiếng!

Phượng Vũ yên lặng nhìn xem vị thiếu niên đang đấu tranh tư tưởng của bản thân, khó hiểu hỏi một tiếng: “Rốt cuộc thì ngươi muốn làm gì đây?"

Ngự Minh Dạ khoát tay, trong lòng bàn tay phải của hắn là một viên dược hoàn màu hồng nho nhỏ.

Không đợi Phượng Vũ kịp phản ứng, Ngự Minh Dạ đã đem viên dược hoàn nho nhỏ ấy nhét vào trong miệng nàng!

Đầu lưỡi Phượng Vũ vừa chạm vào liền phát hiện ra, thứ này lại là một viên thuốc xổ giúp tiêu hóa.

Không đợi Phượng Vũ kịp phản ứng, liền có một âm thanh phát ra ngay trên đỉnh đầu nàng.

"Ngươi có biết đây là thuốc gì không?!" Thanh âm của Ngự Minh Dạ mang theo sự uy hiếp!

Phượng Vũ ngẩng đầu, nhìn thấy thiếu niên kia đang trưng ra bộ mặt nghiêm túc lạnh lùng, cười nhạt một tiếng.

Nhưng mà lời nàng chưa kịp nói ra khỏi miệng, Ngự Minh Dạ liền rất
nghiêm túc rất lạnh lùng, ở trên cao nhìn chằm chằm xuống nàng: "Đây là
Vạn Nghĩ Xuyên Thân Phệ Hồn Đoạn Cốt Độc Tâm Hoàn!"

A? Phượng Vũ một ngây dại nhìn qua Ngự Minh Dạ: "Đây là... Vạn nghĩ xuyên thân... Cái gì?"

Chapter
1 Chương 1: Thiếu nữ thiên tài bị vứt bỏ (1)
2 Chương 2: Thiếu nữ thiên tài bị vứt bỏ (2)
3 Chương 3: Gặp mặt tại Vân Lai lâu
4 Chương 4: Thiếu nữ phượng vũ giang sơn
5 Chương 5: Thiếu niên quân lâm thiên hạ
6 Chương 6: Bị diều hâu ngậm đi
7 Chương 7: Trong lòng nàng thật sự tan vỡ
8 Chương 8: Mất thời cơ tốt nhất để chạy trốn
9 Chương 9: Va chạm mãnh liệt
10 Chương 10: Ngươi có thể có ích lợi gì?
11 Chương 11: Ngươi là con chim cặn bã!
12 Chương 12: Bản năng của đặc công
13 Chương 13: Cơ duyên trùng hợp
14 Chương 14: Nội tâm sụp đổ
15 Chương 15: Buông ta ra!
16 Chương 16: Không mang theo não?!
17 Chương 17: Ngươi không chết?
18 Chương 18: Ngươi không cần đối tốt với ta như vậy
19 Chương 19: Tiểu nha đầu kiên cường
20 Chương 20: Giản, trực, nhưng, tiếu!
21 Chương 21: Tả thanh loan?
22 Chương 22: Ừm!
23 Chương 23: Thiên tài tiểu phượng vũ
24 Chương 24: Không muốn cùng phong tầm ca ca nói chuyện
25 Chương 25: Không từ hôn?!
26 Chương 26: Bởi vì nàng đẹp!!
27 Chương 27: Có biến
28 Chương 28: Đi chết đi!
29 Chương 29: Vì sao lại không cắn nàng ta!
30 Chương 30: Nàng nói dối!
31 Chương 31: Vận khí nghịch thiên
32 Chương 32: Nàng ta sẽ quay lại
33 Chương 33: Màn thể hiện của quân lâm uyên
34 Chương 34: Ngự minh dạ
35 Chương 35: Tiên Linh Quả
36 Chương 36: Ngươi dẫm lên người khác rồi
37 Chương 37: Thiếu niên trải qua nhiều đau khổ
38 Chương 38: Ta là ngự minh dạ
39 Chương 39: Vậy là hắn thuận tay cứu nàng sao?
40 Chương 40: Làm sao mà hạ thủ được chứ
41 Chương 41: Đóng gói mang đi
42 Chương 42: Vị thiếu niên này... đầu óc thật sự không có vấn đề đấy chứ?
43 Chương 43: Giúp ta lấy lại tiên linh quả
44 Chương 44: Đây là... Vạn nghĩ xuyên thân... Cái gì?
45 Chương 45: Đầu óc ngu si tứ chi phát triển
46 Chương 46: Nguy cơ
47 Chương 47: Muốn giết nàng sao?
48 Chương 48: Lấy được rồi!
49 Chương 49
50 Chương 50: Dám gọi ta ngự công tử
51 Chương 51: Phong tiểu ngũ, ngươi đứng lại cho ta!
52 Chương 52: Giơ cao
53 Chương 53: Tiểu ngự ca ca
54 Chương 54: Ngươi hại chết tiểu ngũ nhà ta rồi!
55 Chương 55: Có thể nói sự thật không?
56 Chương 56: Rõ ràng.... đáng lẽ ra là...............
57 Chương 57: Vết thương ở mắt của ngươi, sao thế?
58 Chương 58: Giả
59 Chương 59: Các ngươi cười cái rắm a!
60 Chương 60: Hắn thế mà không có sinh khí!
61 Chương 61: Cho nên Thiếu chủ ngài kết luận là?
62 Chương 62: Mục Cửu Châu
63 Chương 63: Mỹ nhân sư phụ...
64 Chương 64: Đám láng giềng trong mắt thiên tài thiếu nữ
65 Chương 65: Dừng lại!
66 Chương 66: Ngươi dạng này, về sau thế nhưng là ăn thiệt thòi
67 Chương 67: Ô ô ô ~~ Tiểu Vũ ~~ Tiểu Vũ ~~~
68 Chương 68: Hảo một tay châm ngòi ly gián!
69 Chương 69: Chỗ đó kì quái?
70 Chương 70: Chúng ta thật đi Phượng trạch a?
71 Chương 71: Tỷ, tay của ngươi làm sao lạnh như vậy?
72 Chương 72: Quả thực đẹp đến --
73 Chương 73: Thiên cơ bất khả lộ
74 Chương 74: Xúi quẩy người, ai vậy?
75 Chương 75: Tiến quân thần tốc
76 Chương 76: Ông trời ơi!
77 Chương 77: Dáng dấp đẹp có làm được cái gì?
78 Chương 78: Bản điện mắt mù sao?
79 Chương 79: Chúc mừng cái gì?
80 Chương 80: Sẽ không phải là Phượng Vũ a? !
81 Chương 81: Ngũ tiểu thư chúng ta lợi hại nha
82 Chương 82: Ai nói xấu Ngũ tiểu thư của chúng ta?
83 Chương 83: Oa một tiếng kém chút khóc!
84 Chương 84: Phượng Vũ làm sao lại thừa nhận?
85 Chương 85: Ngươi chính là yêu thích Quân lão đại chúng ta
86 Chương 86: Không có!
87 Chương 87: Không thể ăn, không thể ăn, không có gì ngon để ăn!
88 Chương 88: Quân thái tử ngài cũng tới một chút?
89 Chương 89: Khẩu thị tâm phi nữ nhân ghét nhất nữa nha!
90 Chương 90: Hỏa hoa mang thiểm điện ~~
91 Chương 91: Không ăn, giết ta cũng không ăn!
92 Chương 92: Thần trợ công thiếu niên
93 Chương 93: Thành chủ
94 Chương 94: Vậy ngươi cảm thấy Phượng Vũ như thế nào?
95 Chương 95: Chúc mừng tỷ tỷ, chúc mừng tỷ tỷ
96 Chương 96: Chúng ta tới làm cái giao dịch?
97 Chương 97: Nói bốn chữ
98 Chương 98: Ngươi, có thể lăn
99 Chương 99: Đi, các ngươi đi nhanh lên!
100 Chương 100: Đưa nàng cho chúng ta bắt tới
101 Chương 101: Chỉ không biết...
102 Chương 102: Nàng hung ta!
103 Chương 103: Mau cùng ta tiến phòng luyện dược!
104 Chương 104: Ngươi cứ giả vờ đi
105 Chương 105: Có thể luyện ra thuốc sao?
Chapter

Updated 105 Episodes

1
Chương 1: Thiếu nữ thiên tài bị vứt bỏ (1)
2
Chương 2: Thiếu nữ thiên tài bị vứt bỏ (2)
3
Chương 3: Gặp mặt tại Vân Lai lâu
4
Chương 4: Thiếu nữ phượng vũ giang sơn
5
Chương 5: Thiếu niên quân lâm thiên hạ
6
Chương 6: Bị diều hâu ngậm đi
7
Chương 7: Trong lòng nàng thật sự tan vỡ
8
Chương 8: Mất thời cơ tốt nhất để chạy trốn
9
Chương 9: Va chạm mãnh liệt
10
Chương 10: Ngươi có thể có ích lợi gì?
11
Chương 11: Ngươi là con chim cặn bã!
12
Chương 12: Bản năng của đặc công
13
Chương 13: Cơ duyên trùng hợp
14
Chương 14: Nội tâm sụp đổ
15
Chương 15: Buông ta ra!
16
Chương 16: Không mang theo não?!
17
Chương 17: Ngươi không chết?
18
Chương 18: Ngươi không cần đối tốt với ta như vậy
19
Chương 19: Tiểu nha đầu kiên cường
20
Chương 20: Giản, trực, nhưng, tiếu!
21
Chương 21: Tả thanh loan?
22
Chương 22: Ừm!
23
Chương 23: Thiên tài tiểu phượng vũ
24
Chương 24: Không muốn cùng phong tầm ca ca nói chuyện
25
Chương 25: Không từ hôn?!
26
Chương 26: Bởi vì nàng đẹp!!
27
Chương 27: Có biến
28
Chương 28: Đi chết đi!
29
Chương 29: Vì sao lại không cắn nàng ta!
30
Chương 30: Nàng nói dối!
31
Chương 31: Vận khí nghịch thiên
32
Chương 32: Nàng ta sẽ quay lại
33
Chương 33: Màn thể hiện của quân lâm uyên
34
Chương 34: Ngự minh dạ
35
Chương 35: Tiên Linh Quả
36
Chương 36: Ngươi dẫm lên người khác rồi
37
Chương 37: Thiếu niên trải qua nhiều đau khổ
38
Chương 38: Ta là ngự minh dạ
39
Chương 39: Vậy là hắn thuận tay cứu nàng sao?
40
Chương 40: Làm sao mà hạ thủ được chứ
41
Chương 41: Đóng gói mang đi
42
Chương 42: Vị thiếu niên này... đầu óc thật sự không có vấn đề đấy chứ?
43
Chương 43: Giúp ta lấy lại tiên linh quả
44
Chương 44: Đây là... Vạn nghĩ xuyên thân... Cái gì?
45
Chương 45: Đầu óc ngu si tứ chi phát triển
46
Chương 46: Nguy cơ
47
Chương 47: Muốn giết nàng sao?
48
Chương 48: Lấy được rồi!
49
Chương 49
50
Chương 50: Dám gọi ta ngự công tử
51
Chương 51: Phong tiểu ngũ, ngươi đứng lại cho ta!
52
Chương 52: Giơ cao
53
Chương 53: Tiểu ngự ca ca
54
Chương 54: Ngươi hại chết tiểu ngũ nhà ta rồi!
55
Chương 55: Có thể nói sự thật không?
56
Chương 56: Rõ ràng.... đáng lẽ ra là...............
57
Chương 57: Vết thương ở mắt của ngươi, sao thế?
58
Chương 58: Giả
59
Chương 59: Các ngươi cười cái rắm a!
60
Chương 60: Hắn thế mà không có sinh khí!
61
Chương 61: Cho nên Thiếu chủ ngài kết luận là?
62
Chương 62: Mục Cửu Châu
63
Chương 63: Mỹ nhân sư phụ...
64
Chương 64: Đám láng giềng trong mắt thiên tài thiếu nữ
65
Chương 65: Dừng lại!
66
Chương 66: Ngươi dạng này, về sau thế nhưng là ăn thiệt thòi
67
Chương 67: Ô ô ô ~~ Tiểu Vũ ~~ Tiểu Vũ ~~~
68
Chương 68: Hảo một tay châm ngòi ly gián!
69
Chương 69: Chỗ đó kì quái?
70
Chương 70: Chúng ta thật đi Phượng trạch a?
71
Chương 71: Tỷ, tay của ngươi làm sao lạnh như vậy?
72
Chương 72: Quả thực đẹp đến --
73
Chương 73: Thiên cơ bất khả lộ
74
Chương 74: Xúi quẩy người, ai vậy?
75
Chương 75: Tiến quân thần tốc
76
Chương 76: Ông trời ơi!
77
Chương 77: Dáng dấp đẹp có làm được cái gì?
78
Chương 78: Bản điện mắt mù sao?
79
Chương 79: Chúc mừng cái gì?
80
Chương 80: Sẽ không phải là Phượng Vũ a? !
81
Chương 81: Ngũ tiểu thư chúng ta lợi hại nha
82
Chương 82: Ai nói xấu Ngũ tiểu thư của chúng ta?
83
Chương 83: Oa một tiếng kém chút khóc!
84
Chương 84: Phượng Vũ làm sao lại thừa nhận?
85
Chương 85: Ngươi chính là yêu thích Quân lão đại chúng ta
86
Chương 86: Không có!
87
Chương 87: Không thể ăn, không thể ăn, không có gì ngon để ăn!
88
Chương 88: Quân thái tử ngài cũng tới một chút?
89
Chương 89: Khẩu thị tâm phi nữ nhân ghét nhất nữa nha!
90
Chương 90: Hỏa hoa mang thiểm điện ~~
91
Chương 91: Không ăn, giết ta cũng không ăn!
92
Chương 92: Thần trợ công thiếu niên
93
Chương 93: Thành chủ
94
Chương 94: Vậy ngươi cảm thấy Phượng Vũ như thế nào?
95
Chương 95: Chúc mừng tỷ tỷ, chúc mừng tỷ tỷ
96
Chương 96: Chúng ta tới làm cái giao dịch?
97
Chương 97: Nói bốn chữ
98
Chương 98: Ngươi, có thể lăn
99
Chương 99: Đi, các ngươi đi nhanh lên!
100
Chương 100: Đưa nàng cho chúng ta bắt tới
101
Chương 101: Chỉ không biết...
102
Chương 102: Nàng hung ta!
103
Chương 103: Mau cùng ta tiến phòng luyện dược!
104
Chương 104: Ngươi cứ giả vờ đi
105
Chương 105: Có thể luyện ra thuốc sao?