Chương 43: “Qua ba tháng rồi, “giao lưu” gần một chút không?”

Chuyện cầu hôn và đăng ký kết hôn đều do Tần Dập lên kế hoạch từ trước, Kiều Tri Niệm là người cuối cùng biết đến chuyện này.

Từ đầu đến cuối Lục Duy đều cảm thấy chú mình quá là “thẳng nam”, nhưng Kiều Tri Niệm lại rất thích căn phòng đầy hoa hồng kia.

Khi hoa sắp tàn, cô buộc lại và treo lên hong gió để làm thành hoa khô.

“Nếu em thích hoa hồng thì anh sẽ tặng thêm, không cần phải giữ lại đâu.”

Kiều Tri Niệm lắc đầu, đôi mắt vẫn chăm chú nhìn hoa hồng trong tay, cẩn thận dùng dây buộc lại rồi cắt bỏ phần dây thừa.

“Đây là hoa hồng cầu hôn, rất có ý nghĩa, sau này có thể cho cục cưng xem.”

Người đàn ông nghe thế thì lòng nóng lên, mua về rất nhiều bình hoa. Chờ đến khi hoa làm xong, không chỉ cắm đầy phòng ngủ mà toàn bộ toà chính và cả toà phụ hai bên cũng được đặt rất nhiều bình hoa khô.

Từ ngày nhận giấy đăng ký kết hôn, hai người liền chuyển đến phòng ngủ công chúa màu hồng trên tầng sáu.

Kiều Tri Niệm bước ra khỏi phòng tắm, thấy Tần Dập ngồi một mình trên ghế sô pha nhỏ có lưng ghế hình tai thỏ thì cười đến run cả người.

“Em cảm thấy…”

Cô ngồi lên đùi anh, dựa vào bờ vai rộng, người đàn ông thuận thế ôm lấy vòng eo mảnh khảnh, kéo người vào lòng. Đôi mắt đen láy có hồn nhìn Kiều Tri Niệm, chờ cô nói tiếp.

“A Dập, anh và cái ghế này nhìn không hợp.”

Sau ba tháng, cơ thể của Kiều Tri Niệm đã ổn định lại, chứng biếng ăn cũng trở nên tốt hơn, khuôn mặt ngày càng hồng hào. Ánh mắt của cô gợi tình, lông mi rung rung, làn da mịn màng và mềm mại, dưới ánh sáng có thể nhìn thấy một lớp lông tơ giống như mang theo ánh sáng dịu dàng.

Cổ họng người đàn ông khẽ động, đáy mắt tối sầm xuống.

Vì kiêng kỵ đứa bé nên hai tháng qua Tần Dập không hề động vào cô, mỗi ngày ôm cơ thể mềm mại ngủ chính là một loại tra tấn đối với đàn ông đang ở độ tuổi sung yeutruyen.net sức.

“Ôm em là hợp rồi, không phải à?”

Người phụ nữ ngồi trên người anh, có cái gì đó thẳng tắp chọc vào mông. Sao Kiều Tri Niệm lại không biết đó là cái gì chứ? Mặt của cô nóng lên, đỏ bừng đến tận mang tai.

“Qua ba tháng rồi, “giao lưu” gần một chút không?”

Anh nói vào tai cô mấy lời tục tĩu, cô nghe mà cảm thấy rất xấu hổ, nhưng cơ thể lại dần dần có phản ứng, giữa hai chân bắt đầu nóng lên và ngứa ngáy.

Bàn tay to vuốt ve bầu ngực mềm mại, sau lần thứ hai trổ mã, Tần Dập càng thích sờ nó hơn, mỗi lần đi ngủ anh đều nắm lấy.

Người đàn ông cảm nhận được hơi thở của Kiều Tri Niệm đã thay đổi, làn váy bị vén lên, bàn tay ở trên không dừng lại, bàn tay bên dưới thì đi vào thăm dò. Vì đang mang thai nên cô rất nhạy cảm, trêu chọc vài cái mà dâm thủy lập tức chảy ra.

“Ưm, đừng mà…”

Kiều Tri Niệm rên lên, cơn ngứa ngáy đã giảm bớt nhưng ngoài miệng vẫn từ chối.

Ánh mắt người đàn ông giảo hoạt, đưa ngón tay đến trước mặt cô: “Đừng? Em nhìn đi, tay của anh ướt cả rồi.”

Cô biết phản ứng của cơ thể mình, nói không nên lời, chỉ đành ngượng ngùng che kín mặt như con rùa rụt cổ.

“A!”

“Anh làm gì vậy?”

Chân bị tách ra, bên dưới truyền đến cảm giác khác thường khiến cô gái nhỏ giật mình. Kiều Tri Niệm hoảng sợ nhìn xuống, thấy đầu tóc đen ngắn của Tần Dập đang nhấp nhô giữa hai chân.

Người đàn ông tận tình mút lấy cánh hoa, hai mảng môi thịt màu hồng bị anh liếm láp dính lại với nhau, lúc sâu lúc nông. Đầu lưỡi Tần Dập nhẹ nhàng ra ra vào vào trong tiểu huyệt, thỉnh thoảng còn chăm sóc nơi nhô lên. Đó là nơi nhạy cảm nhất của người phụ nữ, mỗi lần anh chạm vào lập tức khiến cả người cô run rẩy.

“Ngoan, làm vậy lát nữa em sẽ không đau.”

Nơi đã hai tháng không chạm đến chặt chẽ giống như xử nữ, khoái cảm không ngừng truyền lên từ huyệt thịt non nớt bên dưới Kiều Tri Niệm. Lý trí bảo cô từ chối, nhưng phản ứng sinh lí lại không ngừng hùa theo. Cảm giác thẹn thùng và khiếp sợ làm Kiều Tri Niệm vô cùng nhạy cảm, thoải mái uốn éo cơ thể dưới đầu lưỡi của người đàn ông.

Quần áo của cô gái nhỏ đã bị cởi một nửa, lộ ra bầu vú đẹp đẽ khiến người ta mê mẩn, điểm màu hồng mềm mại như ẩn như hiện trong hơi thở kiều diễm. Miệng Kiều Tri Niệm thở gấp từng đợt, hai mắt mê ly mất hồn, gò má đỏ ửng, xương quai xanh căng ra nên rõ hơn lúc bình thường, nằm xụi lơ trong một góc giường.

Tần Dập vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy cảnh tượng dâm mỹ mê người này.

“Ư…”

“A Dập, A Dập… Chậm một chút.”

Gọi tên chính là mồi dẫn lửa, người đàn ông dừng lại một giây rồi đầu lưỡi lại điên cuồng khuấy đảo. Kiều Tri Niệm không chịu nổi sự tấn công dữ dội của anh, không lâu sau cao trào ra như trút nước.

Tần Dập uống một ngụm lớn rồi đứng lên lau miệng: “Cục cưng ngọt quá.”

Kiều Tri Niệm đang lơ lửng trên mây chưa đáp xuống nên không nghe anh nói gì. Đến lúc ánh mắt tập trung lại thì thấy Tần Dập đã trần như nhộng, giữa hai chân là côn thịt màu tím đỏ đang diễu võ dương oai nhìn mình. Còn quần áo trên người Kiều Tri Niệm không biết đã bị cởi ra từ lúc nào, hai người trần truồng đối diện nhau.

Mặc dù mỗi tối đều ôm nhau ngủ, nhưng cô vẫn xấu hổ khi nhìn thấy cái đó của anh, đặc biệt là vào buổi sáng, nó sẽ biến chăn thành một túp lều. Bây giờ cự vật dưới háng còn to hơn cả buổi sáng thức dậy, quy đầu rỉ ra chất lỏng trong suốt.

Trong khoảng thời gian này Tần Dập đều chịu khó đi tắm nước lạnh, không hề chạm vào cô. Lần trước giải quyết bằng miệng xong, anh cũng không nỡ để cô giúp mình làm giúp chuyện này.

Nghĩ đến đây cơ thể Kiều Tri Niệm thuận theo, cọ xát bắp đùi lên quy đầu, chất lỏng nhớp nháp dính vào kéo ra một sợi tơ lóng lánh vô cùng dâm mĩ.

Động tác chủ động của cô khiến cho máu trong người đàn ông phun trào, sức lực toàn thân đều muốn dùng cho vật bên dưới để tấn công cô.

Cự vật cọ sát ở miệng huyệt làm dịch thể chảy ra càng nhiều hơn, anh đỡ lấy eo của cô rồi từng chút từng chút chen vào. Vì có bôi trơn nên lúc tiến vào cũng không khó, chẳng qua là đường đi quá mức chật hẹp nên quá trình nuốt vào có hơi khó khăn. Cuối cùng Tần Dập cảm nhận được quy đầu đã chạm đến điểm cuối, thân gậy còn một đoạn ở bên ngoài nhưng anh không dám đi vào nữa, cứ như vậy từ từ đưa đẩy.

Huyệt thịt chặt chẽ bao lấy cây gậy khổng lồ, người đàn ông cấm dục hai tháng thoải mái đến cực hạn, biết là cô sẽ chặt nhưng không ngờ lại chặt đến như vậy.

Tần Dập thẳng lưng đâm chọt bên trong cô, dâm dịch ở nơi giao hợp không ngừng bị động tác khuấy thành bọt trắng, dính vào lông mu của cả hai.

“Em cũng muốn đúng không?”

Kiều Tri Niệm bị khoái cảm lần lượt đưa lên cao rồi lại rơi xuống. Người đàn ông va chạm trong cơ thể làm hai bầu ngực trắng như tuyết của cô lắc lư không ngừng. Nơi vốn chứa một ngón tay cũng khó, lúc này đây lại đang nuốt chửng một con quái vật khổng lồ dữ tợn, vách động không tự chủ được mà co rút, kẹp đau người đàn ông.

Tốc độ của Tần Dập trở nên nhanh hơn, ánh mắt ngày càng tối đi. Qua một hồi lâu, cơ thể của người phụ nữ đã cứng lại mà anh vẫn chưa muốn bắn.

“Em mệt quá, A Dập.”

Người phụ nữ mềm mại cầu xin, nhu nhược đáng thương.

Anh nâng đầu Kiều Tri Niệm lên, để cô nhìn rõ đồ vật của anh đang ra vào trong cơ thể cô như thế nào. Kiều Tri Niệm nheo mắt lại, chỉ thấy một cây gậy cường tráng màu tím đen lúc ẩn lúc hiện ở cửa huyệt qua lớp yeutruyen.net sương mù, cảm giác kích thích càng mạnh hơn, cô lập tức phun ra một dòng nước.

“Gọi chồng, nhanh lên.”

Người đàn ông đỏ mắt, tàn nhẫn cắn lên người cô.

Kiều Tri Niệm bị đâm đến mức không nói được một câu hoàn chỉnh “Ch… chồng…”

Tần Dập nghiền nát nơi sâu nhất của cô, đến khi nghe thấy tiếng rên rỉ mới chịu bắn.

Tinh dịch tích góp trong hai tháng qua vô cùng đậm đặc, gần như bắn đầy trong cô gái, đến khi rút gậy thịt vẫn còn cương cứng ra thì không thấy có gì chảy xuống.

Chapter
1 Chương 1: Tần Dập ôm lấy cô gái
2 Chương 2: Anh điên cuồng hôn lên môi, cổ và trước ngực cô
3 Chương 3: Dáng vẻ luống cuống của cô giống như một bé thỏ con
4 Chương 4: Em đã bị anh phá thân rồi, còn muốn đi đâu nữa?
5 Chương 5: Bà chủ của các người
6 Chương 6: Anh ấn lên bụng của cô, vô cùng hài lòng với hình dạng của mình
7 Chương 7: Đàn ông càng mạnh mẽ thì càng thích phụ nữ nhu nhược
8 Chương 8: Cô bỗng nhiên không muốn để người này rời khỏi cô
9 Chương 9: Nếu có thể ăn mặc gọn gàng đứng dưới ánh mặt trời
10 Chương 10: Anh nhàn nhã ngồi hút thuốc
11 Chương 11: Cô không dám chạm vào
12 Chương 12: Cả cô và người trước mặt đều cần giải toả
13 Chương 13: Ở nơi đây, anh một tay che trời
14 Chương 14: Anh rất thích để lại dấu ấn của mình
15 Chương 15: Cô bé, em có biết anh yêu em nhiều như thế nào không?
16 Chương 16: Em không cần nói, tôi biết mà
17 Chương 17: Anh cúi đầu nhìn vết máu lan rộng
18 Chương 18: Cô càng không nhắc tới chuyện ở Thái Lan
19 Chương 19: Phản bội vĩnh viễn không chỉ có một lần
20 Chương 20: Giờ đã tìm ra nguyên nhân cho một loạt các vấn đề
21 Chương 21: Anh không kiêng kị điều gì, chỉ là để ý đến cô mà thôi
22 Chương 22: Anh ấy không phải người xấu
23 Chương 23: Động tác của tay anh rất nhẹ nhàng
24 Chương 24: Anh nói đúng
25 Chương 25: Nói đến cầm thú thì hai người đều như nhau cả
26 Chương 26: Anh là người duy nhất đánh tôi
27 Chương 27: Cho dù cả người anh có dính máu me bẩn thỉu
28 Chương 28: Gã chỉ vừa châm điếu thuốc
29 Chương 29: Người khác có, em cũng sẽ có
30 Chương 30: Nhà của anh không phải là nhà của em à?
31 Chương 31: Tôi muốn phá hủy những thứ mà Tần Dập quan tâm
32 Chương 32: Dù đó là sự thật
33 Chương 33: Nếu thích thì ngày nào cũng đút cho em nhé?
34 Chương 34: Tầng hầm của nhà họ Tần, hay còn gọi là phòng tra tấn
35 Chương 35: “Sợ à?”
36 Chương 36: Với uy thế của Tần Dập hiện tại
37 Chương 37: Chuyện nên tới sẽ tới
38 Chương 38: Nở nụ cười như đã hiểu rõ
39 Chương 39: Hoa và sao trời đang tô điểm cho nhau
40 Chương 40: Không ngờ anh lại xấu hổ
41 Chương 41: Cô chỉ có thể hoàn toàn thuộc về anh
42 Chương 42: Tôi muốn trở thành Tần Dập
43 Chương 43: “Qua ba tháng rồi, “giao lưu” gần một chút không?”
44 Chương 44: Cho nên tôi không phải thiếu niên thiên tài gì cả
45 Chương 45: Em nghe thấy những gì?
46 Chương 46: Không giống như lời người khác nói
47 Chương 47: Cô thấy ánh lửa lóe lên
48 Chương 48: Bây giờ trên người anh mang theo hương vị lạnh thấu xương
49 Chương 49: Có chết cũng muốn giữ sĩ diện
50 Chương 50: Anh là như vậy, không hiền lành cũng không dịu dàng
51 Chương 51: Ở trước mặt cô
52 Chương 52: Tâm tư giấu kín bị nói trúng
53 Chương 53: Cô gái được phác hoạ lần trước, tôi cũng muốn
54 Chương 54: Có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu
55 Chương 55: Đến khi bé con biết cử động
56 Chương 56: Không phải không muốn, mà là sợ có được rồi lại mất đi
57 Chương 57: Việc anh phải làm là bảo vệ Hoắc Tri Hành an toàn
58 Chương 58: “Hơn Tần Dập chứ?”
59 Chương 59: Con bé? Thích không?
60 Chương 60: Để xem anh ta mất bao lâu mới tìm được các cô
61 Chương 61: Sao anh có thể nuốt lời với cô gái của mình được
62 Chương 62: Muốn tôi tin Tần Dập là kẻ thù
63 Chương 63: Cô khẽ gọi tên anh nhưng không có ai trả lời
64 Chương 64: Anh có thể buông bỏ danh dự và thân phận
65 Chương 65: Nhắm mắt lại, đừng nhìn
66 Chương 66: Dù cho mọi người nhìn thấy
67 Chương 67: Mày không nên động vào cô ấy
68 Chương 68: Tiếng súng lại vang lên
69 Chương 69: Không có gì đáng sợ hơn việc mất đi anh
70 Chương 70: Hình ảnh hai người như dừng lại
71 Chương 71: Dù kết cục có ra sao
72 Chương 72: “Gọi chồng đi, anh muốn nghe"
73 Chương 73: Nhà họ Tần không nợ nhân tình, nếu có thì phải trả
74 Chương 74: “Chỉ dịu dàng với mình em.”
75 Chương 75: Sau này sẽ có em bên anh, là gia đình của anh
76 Chương 76: Những kẻ đáng hận cũng có chỗ đáng thương
77 Chương 77: Lần đầu anh Tần ghen nên phải lưu lại làm kỷ niệm
78 Chương 78: “Đi thôi, chồng con đang đợi con đấy.”
79 Chương 79: Lễ cưới
80 Chương 80: Ngoại truyện 1: “Đây không phải là sữa đấy chứ…”
81 Chương 81: Ngoại truyện 2: “Con nó cử động.”
82 Chương 82: Ngoại truyện 3: Sinh nhật và đoàn viên
83 Chương 83: Ngoại truyện 4: Nghe được tiếng cô thì anh đau lòng
84 Chương 84: Ngoại truyện 5: Chào con, Tần Lệ Hành
85 Chương 85: Ngoại truyện 6: “Con rất nhớ anh, không nhìn thấy anh là khóc.”
86 Chương 86: Ngoại truyện 7: “Sao có nhiều người thích em đến vậy chứ?”
87 Chương 87: Ngoại truyện 8: Tiếp chương trước H
88 Chương 88: Ngoại truyện 9: “Em ôm con của anh, còn anh ôm vợ của mình.”
89 Chương 89: Ngoại truyện 10: Đây là sinh ra một Tần Dập nhỏ
90 Chương 90: Ngoại truyện 11: Người đàn ông tốt như vậy, là người đàn ông của em
91 Chương 91: Ngoại truyện 12: “Tần Vũ Mộc, con nhóc xấu xa…”
92 Chương 92: Ngoại truyện 13: Thật ra anh đâu có thoả hiệp.
Chapter

Updated 92 Episodes

1
Chương 1: Tần Dập ôm lấy cô gái
2
Chương 2: Anh điên cuồng hôn lên môi, cổ và trước ngực cô
3
Chương 3: Dáng vẻ luống cuống của cô giống như một bé thỏ con
4
Chương 4: Em đã bị anh phá thân rồi, còn muốn đi đâu nữa?
5
Chương 5: Bà chủ của các người
6
Chương 6: Anh ấn lên bụng của cô, vô cùng hài lòng với hình dạng của mình
7
Chương 7: Đàn ông càng mạnh mẽ thì càng thích phụ nữ nhu nhược
8
Chương 8: Cô bỗng nhiên không muốn để người này rời khỏi cô
9
Chương 9: Nếu có thể ăn mặc gọn gàng đứng dưới ánh mặt trời
10
Chương 10: Anh nhàn nhã ngồi hút thuốc
11
Chương 11: Cô không dám chạm vào
12
Chương 12: Cả cô và người trước mặt đều cần giải toả
13
Chương 13: Ở nơi đây, anh một tay che trời
14
Chương 14: Anh rất thích để lại dấu ấn của mình
15
Chương 15: Cô bé, em có biết anh yêu em nhiều như thế nào không?
16
Chương 16: Em không cần nói, tôi biết mà
17
Chương 17: Anh cúi đầu nhìn vết máu lan rộng
18
Chương 18: Cô càng không nhắc tới chuyện ở Thái Lan
19
Chương 19: Phản bội vĩnh viễn không chỉ có một lần
20
Chương 20: Giờ đã tìm ra nguyên nhân cho một loạt các vấn đề
21
Chương 21: Anh không kiêng kị điều gì, chỉ là để ý đến cô mà thôi
22
Chương 22: Anh ấy không phải người xấu
23
Chương 23: Động tác của tay anh rất nhẹ nhàng
24
Chương 24: Anh nói đúng
25
Chương 25: Nói đến cầm thú thì hai người đều như nhau cả
26
Chương 26: Anh là người duy nhất đánh tôi
27
Chương 27: Cho dù cả người anh có dính máu me bẩn thỉu
28
Chương 28: Gã chỉ vừa châm điếu thuốc
29
Chương 29: Người khác có, em cũng sẽ có
30
Chương 30: Nhà của anh không phải là nhà của em à?
31
Chương 31: Tôi muốn phá hủy những thứ mà Tần Dập quan tâm
32
Chương 32: Dù đó là sự thật
33
Chương 33: Nếu thích thì ngày nào cũng đút cho em nhé?
34
Chương 34: Tầng hầm của nhà họ Tần, hay còn gọi là phòng tra tấn
35
Chương 35: “Sợ à?”
36
Chương 36: Với uy thế của Tần Dập hiện tại
37
Chương 37: Chuyện nên tới sẽ tới
38
Chương 38: Nở nụ cười như đã hiểu rõ
39
Chương 39: Hoa và sao trời đang tô điểm cho nhau
40
Chương 40: Không ngờ anh lại xấu hổ
41
Chương 41: Cô chỉ có thể hoàn toàn thuộc về anh
42
Chương 42: Tôi muốn trở thành Tần Dập
43
Chương 43: “Qua ba tháng rồi, “giao lưu” gần một chút không?”
44
Chương 44: Cho nên tôi không phải thiếu niên thiên tài gì cả
45
Chương 45: Em nghe thấy những gì?
46
Chương 46: Không giống như lời người khác nói
47
Chương 47: Cô thấy ánh lửa lóe lên
48
Chương 48: Bây giờ trên người anh mang theo hương vị lạnh thấu xương
49
Chương 49: Có chết cũng muốn giữ sĩ diện
50
Chương 50: Anh là như vậy, không hiền lành cũng không dịu dàng
51
Chương 51: Ở trước mặt cô
52
Chương 52: Tâm tư giấu kín bị nói trúng
53
Chương 53: Cô gái được phác hoạ lần trước, tôi cũng muốn
54
Chương 54: Có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu
55
Chương 55: Đến khi bé con biết cử động
56
Chương 56: Không phải không muốn, mà là sợ có được rồi lại mất đi
57
Chương 57: Việc anh phải làm là bảo vệ Hoắc Tri Hành an toàn
58
Chương 58: “Hơn Tần Dập chứ?”
59
Chương 59: Con bé? Thích không?
60
Chương 60: Để xem anh ta mất bao lâu mới tìm được các cô
61
Chương 61: Sao anh có thể nuốt lời với cô gái của mình được
62
Chương 62: Muốn tôi tin Tần Dập là kẻ thù
63
Chương 63: Cô khẽ gọi tên anh nhưng không có ai trả lời
64
Chương 64: Anh có thể buông bỏ danh dự và thân phận
65
Chương 65: Nhắm mắt lại, đừng nhìn
66
Chương 66: Dù cho mọi người nhìn thấy
67
Chương 67: Mày không nên động vào cô ấy
68
Chương 68: Tiếng súng lại vang lên
69
Chương 69: Không có gì đáng sợ hơn việc mất đi anh
70
Chương 70: Hình ảnh hai người như dừng lại
71
Chương 71: Dù kết cục có ra sao
72
Chương 72: “Gọi chồng đi, anh muốn nghe"
73
Chương 73: Nhà họ Tần không nợ nhân tình, nếu có thì phải trả
74
Chương 74: “Chỉ dịu dàng với mình em.”
75
Chương 75: Sau này sẽ có em bên anh, là gia đình của anh
76
Chương 76: Những kẻ đáng hận cũng có chỗ đáng thương
77
Chương 77: Lần đầu anh Tần ghen nên phải lưu lại làm kỷ niệm
78
Chương 78: “Đi thôi, chồng con đang đợi con đấy.”
79
Chương 79: Lễ cưới
80
Chương 80: Ngoại truyện 1: “Đây không phải là sữa đấy chứ…”
81
Chương 81: Ngoại truyện 2: “Con nó cử động.”
82
Chương 82: Ngoại truyện 3: Sinh nhật và đoàn viên
83
Chương 83: Ngoại truyện 4: Nghe được tiếng cô thì anh đau lòng
84
Chương 84: Ngoại truyện 5: Chào con, Tần Lệ Hành
85
Chương 85: Ngoại truyện 6: “Con rất nhớ anh, không nhìn thấy anh là khóc.”
86
Chương 86: Ngoại truyện 7: “Sao có nhiều người thích em đến vậy chứ?”
87
Chương 87: Ngoại truyện 8: Tiếp chương trước H
88
Chương 88: Ngoại truyện 9: “Em ôm con của anh, còn anh ôm vợ của mình.”
89
Chương 89: Ngoại truyện 10: Đây là sinh ra một Tần Dập nhỏ
90
Chương 90: Ngoại truyện 11: Người đàn ông tốt như vậy, là người đàn ông của em
91
Chương 91: Ngoại truyện 12: “Tần Vũ Mộc, con nhóc xấu xa…”
92
Chương 92: Ngoại truyện 13: Thật ra anh đâu có thoả hiệp.