Chương 43: Ngài dọa em ấy thành ra như vậy

"Xem nào, vết thương vẫn còn chưa lành một chút nào, nếu như tôi quả thật quất xuống tạo ra vài vết thương mới, vết thương cũ cũng sẽ nặng hơn, thân thể này liệu có thể chịu đựng được hay không?" Vương Thanh mang miệng ghé sát vào vành tai mềm mỏng đang nóng lên của Phùng Kiến Vũ hỏi.

Phùng Kiến Vũ rất khôn ngoan, trong lúc nguy hiểm thế này vẫn còn có thể mang cho Vương Thanh một câu trả lời vừa ý:

"Quyết định cũng không phải ở em"

Vương Thanh nhếch môi vòng tay về phía trước, mang đầu roi da chạm vào môi mỏng đang mím lại của cậu:

"Đúng vậy, chính là câu trả lời này"

Vương Thanh đột nhiên xoay người lấy chiếc áo lụa đỏ ở trên giường khoác lên vai cho Phùng Kiến Vũ, ánh mắt âm trầm không rõ là tức giận hay đang suy nghĩ cứ như vậy nhìn chằm chằm Phùng Kiến Vũ, roi da ở trong tay hắn cũng siết chặt hơn một chút:

"Mặc hay không mặc cũng đều hư hỏng như nhau, chẳng trách ông ta ngay lúc đầu nhìn thấy em đã không thể rời mắt nổi"

Phùng Kiến Vũ im lặng không nói, nhưng Vương Thanh lại muốn cậu trả lời:

"Nói đi"

Phùng Kiến Vũ hỏi Vương Thanh:

"Đây cũng là lỗi do em sao?"

Vương Thanh nhếch môi, mang cằm Phùng Kiến Vũ nâng lên thật cao, hắn cúi đầu cắn lên môi cậu, vừa gặm cắn vừa mút mát đến mức Phùng Kiến Vũ cũng phải choáng váng nhắm mắt đón nhận. Vương Thanh buông Phùng Kiến Vũ ra đột nhiên cầm lấy roi da vung lên cao, Phùng Kiến Vũ nhìn thấy cảnh này trái tim cũng thót lên một nhịp, cậu theo phản xạ đưa tay nắm lấy cổ tay của Vương Thanh, sau đó phát hiện ra được hành động này của mình là một hành động ngu ngốc, cậu liền vội vã khống chế biểu cảm trên gương mặt, mang ánh mắt mở lớn kia nhìn thẳng Vương Thanh:

"Em chọn chiếc roi này là bởi vì biết ngài sẽ cầm nó vừa tay nhất, lực quất ra cũng sẽ đúng với ý ngài nhất"

Vương Thanh nhìn về nơi cổ tay mình đang bị Phùng Kiến Vũ nắm chặt, gương mặt không để nộ quá nhiều biểu cảm cho nên Phùng Kiến Vũ hiện tại không biết Vương Thanh đang nghĩ cái gì:

"Tôi có nên khen ngợi em hay không đây?"

Phùng Kiến Vũ đưa tay xuống im lặng không nói, phía bên ngoài đột nhiên có tiếng gõ cửa, theo sau đó là giọng nói của Ryder đang gọi Vương Thanh:

"Ngài chỉ huy ngài có trong đó không, tôi có chuyện muốn bàn bạc với ngài"

Vương Thanh im lặng một chút, sau đó liền mang dây áo buộc lại thật cẩn thận cho Phùng Kiến Vũ rồi nhẹ nhàng nói với cậu:

"Em ra mở cửa nói tôi không có ở trong, nếu như ông ta muốn nói đến chuyện công việc, như vậy em thử cùng ông ta giải quyết xem sao, nếu như làm tốt thì em xem như cũng có điểm có ích, tôi có thể xem xét giữ em lại"

Phùng Kiến Vũ giật mình, cậu chỉ là một người bình thường làm sao có đủ khả năng cùng người khác trao đổi chuyện hệ trọng của cả một tinh cầu như vậy, vốn định hướng Vương Thanh từ chối nhưng khi bắt gặp được ánh mắt âm lãnh kia của Vương Thanh, cậu liền gật đầu nhanh chóng bước ra ngoài mở cửa. Ryder nhìn thấy Phùng Kiến Vũ mở cửa, hai mắt liền tự động sáng lên, trong đôi mắt của ông ta rõ ràng có tia si mê không nửa điểm kiêng kỵ mà biểu lộ ra, Phùng Kiến Vũ cảm thấy mất tự nhiên nhưng vẫn nhanh chóng lấy lại tinh thần hướng ông ta nói:

"Ngài chỉ huy không có ở đây"

Ryder đưa tay về phía trước vuốt má của Phùng Kiến Vũ, bởi vì quá bất ngờ cho nên Phùng Kiến Vũ không kịp né tránh, cậu nhanh chóng mang bàn tay kia gạt ra khỏi mặt mình:

"Ngài muốn tìm ngài chỉ huy có việc gì?"

Ryder cười cười:

"Em có muốn cùng tôi về tinh cầu của tôi hay không, nếu như em đến đó rồi tôi nhất định sẽ đối xử thật tốt với em"

Phùng Kiến Vũ ý muốn đóng cửa:

"Nếu như ngài không có chuyện gì nữa vậy thì..."

Phùng Kiến Vũ còn chưa kịp nói xong Ryder đã mạnh bạo kéo tay cậu lại, dùng sức ôm lấy cậu vào trong lòng. Phùng Kiến Vũ giật mình hốt hoảng dãy dụa muốn thoát ra, nhưng sức lực của Ryder quả thật rất đáng nể, cậu căn bản không thể thoát ra được:

"Ngài chỉ huy nói em luôn tắm bằng rượu vang đỏ sao, đến tinh cầu của tôi rồi tôi sẽ mang toàn bộ rượu thượng hạng cho em tắm"

Phùng Kiến Vũ cả người có vết thương cho nên sức lực cũng yếu đi rất nhiều, từ đầu đến cuối không thể thoát khỏi vòng tay của Ryder:

"Nếu như ngài không buông tôi ra, tôi sẽ đem chuyện ngài hôm nay nói cho ngài chỉ huy biết"

Ryder bật cười ha ha dùng tay nâng cằm Phùng Kiến Vũ:

"Em nghĩ ngài chỉ huy sẽ tin em sao? Cho dù chuyện này có là thật đi chăng nữa thì ngài ấy nhất định cũng sẽ không vì một người không có thân phận địa vị gì như em mà trừng phạt tôi đâu"

Vương Thanh đứng ở trong phòng nãy giờ quan sát toàn bộ những việc đã xảy ra ở bên ngoài, hắn cuối cùng cũng lười biếng nhấc chân bước ra bình thản nói:

"Ngài Ryder, ngài mạnh tay với em ấy như vậy, quyết định của tôi lúc đầu đúng là không sai rồi"

Ryder không ngờ Vương Thanh lại có ở trong phòng, ông ta giật mình buông Phùng Kiến Vũ ra một chút, Phùng Kiến Vũ vội vã đẩy Ryder ra một bên chạy về phía bên cạnh Vương Thanh đứng. Vương Thanh mang Phùng Kiến Vũ tiến vào trong lòng ngực nhìn Ryder không rõ ý tứ:

"Ngài dọa em ấy thành ra run rẩy như vậy, nhìn xem tôi đã nói sức khỏe của em ấy không tốt rồi"

Ryder đưa tay xoa xoa chóp mũi nở nụ cười hòa khí:

"Ngài chỉ huy, chỉ là muốn cùng cậu ấy chơi đùa một chút mà thôi"

Vương Thanh hửm một tiếng:

"Chơi đùa đến mức khiến em ấy thành ra như vậy rồi, nếu như tôi không ra sớm một chút thì không biết là ngài còn muốn chơi đùa em ấy đến khi nào mới chịu buông tha...".

Chapter
1 Chương 1: Pk-v
2 Chương 2: Để tôi dạy em khoái lạc, yêu
3 Chương 3: Ngài biết không, có lúc em đã suy nghĩ đấy
4 Chương 4: Em không thể đoán được suy nghĩ của ngài nữa
5 Chương 5: Tôi không đơn giản chỉ muốn như vậy
6 Chương 6: Ngài sẽ giữ em bên cạnh chứ
7 Chương 7: Cầu xin ngài giữ em ở bên cạnh
8 Chương 8: Tiểu khoái lạc
9 Chương 9: Em rất thông minh
10 Chương 10: Ăn nho
11 Chương 11: Tôi rất là thích em đó
12 Chương 12: Mang em tặng cho người khác
13 Chương 13: Tội phạm nguy hiểm
14 Chương 14: Em chứng minh cho tôi
15 Chương 15: Tôi tặng em một món quà nhé
16 Chương 16: Ngôi sao Sturn
17 Chương 17: Tặng em một khẩu súng
18 Chương 18: Ngài thấy em có đẹp không
19 Chương 19: Em cảm thấy mình cũng không quá khó nhìn
20 Chương 20: Em rất đẹp
21 Chương 21: Mang đá từ trường thả vào mông em
22 Chương 22: Thoa thuốc
23 Chương 23: Tự tung tự tác
24 Chương 24: Dịu dàng với em
25 Chương 25: Ngài thích nhất cái gì ở em
26 Chương 26: Em sẽ nhớ ngài
27 Chương 27: Thành thật liếm
28 Chương 28: Nhớ Vương Thanh
29 Chương 29: Hỏi vay tiền
30 Chương 30: Tôi khi nào đồng ý cho em đi làm
31 Chương 31: Tính kế
32 Chương 32: Làm sai sẽ phạt
33 Chương 33: Quất roi da
34 Chương 34: Bánh trôi nóng
35 Chương 35: Ai dạy em phản kháng
36 Chương 36: Chuông bạc
37 Chương 37: Em phải tự biết điều chỉnh
38 Chương 38: Chán ghét tiếng chuông
39 Chương 39: Ngài có muốn mang em ấy trở về hay không
40 Chương 40: Ai cũng có thể bị em mê hoặc
41 Chương 41: Người nguy hiểm nhất
42 Chương 42: Hắn cái gì cũng biết
43 Chương 43: Ngài dọa em ấy thành ra như vậy
44 Chương 44: Vật nhỏ này tôi thường ngày rất săn sóc
45 Chương 45: Không đến lượt em lên tiếng
46 Chương 46: Mọi suy nghĩ, tâm tư của em đều phải đặt trên người tôi
47 Chương 47: Thật ra em không có cơ hội lựa chọn
48 Chương 48: Thử rượu
49 Chương 49: Lẽ ra sớm một chút cùng em chơi trò này
50 Chương 50: Vương Thanh cũng quan tâm cậu
51 Chương 51: Tôi cũng sợ ngài ấy
52 Chương 52: Hôm nay ngài về sớm
53 Chương 53: Một chút cũng không được
54 Chương 54: Phùng Kiến Vũ lo lắng
55 Chương 55: Ngài thấy kiểu tóc này có hợp với em không
56 Chương 56: Em có cái này muốn cho ngài thấy
57 Chương 57: Trêu đùa
58 Chương 58: Em nghĩ mình nên nhận mấy roi
59 Chương 59: Ôn nhu hiếm có
60 Chương 60: Tiểu bại hoại này khắp người đều là mùi rượu
61 Chương 61: Bị kéo đi
62 Chương 62: Người không sạch sẽ
63 Chương 63: Hay là ngài cũng yêu em đi
64 Chương 64: Yêu em
65 Chương 65: Tôi nói bỏ là bỏ
66 Chương 66: Em muốn có đứa nhỏ
67 Chương 67: Em sẽ chết mất
68 Chương 68: Có phải hôm qua hai người đã quan hệ
69 Chương 69: Không muốn nhìn thấy
70 Chương 70: Tôi không có hứng thú đợi đứa nhỏ
71 Chương 71: Trước nay chưa từng
72 Chương 72: Trong bụng có thêm một đứa nhỏ
73 Chương 73: Rất nhanh thôi ngài sẽ nhìn thấy đứa nhỏ
74 Chương 74: Đặt tên con
75 Chương 75: Vị khách không mời
76 Chương 76: Bị ngã
77 Chương 77: Nguy kịch
78 Chương 78: Mang cả tinh cầu đặt vào trong tay em
79 Chương 79: Mở đầu hoàn mỹ
80 Chương 80: Nụ cười hạnh phúc
81 Chương 81: Phiên ngoại 1: Sữa thì ít nhưng dân số lại đông
82 Chương 82: Phiên ngoại 2: Tôi muốn uống sữa
83 Chương 83: Phiên ngoại 3: Cầu cho ngài bình an
Chapter

Updated 83 Episodes

1
Chương 1: Pk-v
2
Chương 2: Để tôi dạy em khoái lạc, yêu
3
Chương 3: Ngài biết không, có lúc em đã suy nghĩ đấy
4
Chương 4: Em không thể đoán được suy nghĩ của ngài nữa
5
Chương 5: Tôi không đơn giản chỉ muốn như vậy
6
Chương 6: Ngài sẽ giữ em bên cạnh chứ
7
Chương 7: Cầu xin ngài giữ em ở bên cạnh
8
Chương 8: Tiểu khoái lạc
9
Chương 9: Em rất thông minh
10
Chương 10: Ăn nho
11
Chương 11: Tôi rất là thích em đó
12
Chương 12: Mang em tặng cho người khác
13
Chương 13: Tội phạm nguy hiểm
14
Chương 14: Em chứng minh cho tôi
15
Chương 15: Tôi tặng em một món quà nhé
16
Chương 16: Ngôi sao Sturn
17
Chương 17: Tặng em một khẩu súng
18
Chương 18: Ngài thấy em có đẹp không
19
Chương 19: Em cảm thấy mình cũng không quá khó nhìn
20
Chương 20: Em rất đẹp
21
Chương 21: Mang đá từ trường thả vào mông em
22
Chương 22: Thoa thuốc
23
Chương 23: Tự tung tự tác
24
Chương 24: Dịu dàng với em
25
Chương 25: Ngài thích nhất cái gì ở em
26
Chương 26: Em sẽ nhớ ngài
27
Chương 27: Thành thật liếm
28
Chương 28: Nhớ Vương Thanh
29
Chương 29: Hỏi vay tiền
30
Chương 30: Tôi khi nào đồng ý cho em đi làm
31
Chương 31: Tính kế
32
Chương 32: Làm sai sẽ phạt
33
Chương 33: Quất roi da
34
Chương 34: Bánh trôi nóng
35
Chương 35: Ai dạy em phản kháng
36
Chương 36: Chuông bạc
37
Chương 37: Em phải tự biết điều chỉnh
38
Chương 38: Chán ghét tiếng chuông
39
Chương 39: Ngài có muốn mang em ấy trở về hay không
40
Chương 40: Ai cũng có thể bị em mê hoặc
41
Chương 41: Người nguy hiểm nhất
42
Chương 42: Hắn cái gì cũng biết
43
Chương 43: Ngài dọa em ấy thành ra như vậy
44
Chương 44: Vật nhỏ này tôi thường ngày rất săn sóc
45
Chương 45: Không đến lượt em lên tiếng
46
Chương 46: Mọi suy nghĩ, tâm tư của em đều phải đặt trên người tôi
47
Chương 47: Thật ra em không có cơ hội lựa chọn
48
Chương 48: Thử rượu
49
Chương 49: Lẽ ra sớm một chút cùng em chơi trò này
50
Chương 50: Vương Thanh cũng quan tâm cậu
51
Chương 51: Tôi cũng sợ ngài ấy
52
Chương 52: Hôm nay ngài về sớm
53
Chương 53: Một chút cũng không được
54
Chương 54: Phùng Kiến Vũ lo lắng
55
Chương 55: Ngài thấy kiểu tóc này có hợp với em không
56
Chương 56: Em có cái này muốn cho ngài thấy
57
Chương 57: Trêu đùa
58
Chương 58: Em nghĩ mình nên nhận mấy roi
59
Chương 59: Ôn nhu hiếm có
60
Chương 60: Tiểu bại hoại này khắp người đều là mùi rượu
61
Chương 61: Bị kéo đi
62
Chương 62: Người không sạch sẽ
63
Chương 63: Hay là ngài cũng yêu em đi
64
Chương 64: Yêu em
65
Chương 65: Tôi nói bỏ là bỏ
66
Chương 66: Em muốn có đứa nhỏ
67
Chương 67: Em sẽ chết mất
68
Chương 68: Có phải hôm qua hai người đã quan hệ
69
Chương 69: Không muốn nhìn thấy
70
Chương 70: Tôi không có hứng thú đợi đứa nhỏ
71
Chương 71: Trước nay chưa từng
72
Chương 72: Trong bụng có thêm một đứa nhỏ
73
Chương 73: Rất nhanh thôi ngài sẽ nhìn thấy đứa nhỏ
74
Chương 74: Đặt tên con
75
Chương 75: Vị khách không mời
76
Chương 76: Bị ngã
77
Chương 77: Nguy kịch
78
Chương 78: Mang cả tinh cầu đặt vào trong tay em
79
Chương 79: Mở đầu hoàn mỹ
80
Chương 80: Nụ cười hạnh phúc
81
Chương 81: Phiên ngoại 1: Sữa thì ít nhưng dân số lại đông
82
Chương 82: Phiên ngoại 2: Tôi muốn uống sữa
83
Chương 83: Phiên ngoại 3: Cầu cho ngài bình an