Chương 43: A Nguyệt Chị Có Tin Em Không

Hồ nước nhân tạo được thiết kế bên trong khu nghỉ dưỡng, xung quanh bao bọc các loại tiện ích phục vụ cho du khách, ở phía đông của hồ còn có một công viên nước rộng lớn.

Nhưng thời tiết dạo gần đây trở lạnh, công viên nước vì thế không có một bóng người.
Đến nơi dự định cắm trại, ông lão chủ động dựng lều và đặt vỉ nướng, kêu cháu gái và cháu dâu cứ đi chèo thuyền trước, Chu Chẩm Nguyệt nghe lời bèn dẫn Mục Tuyết Y tìm thuyền dạo chơi.
Ở chỗ thuê thuyền lại bất ngờ gặp được Lý Lộ Lộ, bởi vì Lý Lộ Lộ cũng đầu tư tiền vào dự án này, nên ngày đầu tiên mở cửa nàng cũng tới xem tình hình một chút.
Trông thấy Chu Chẩm Nguyệt và Mục Tuyết Y đứng cùng nhau, Lý Lộ Lộ kinh ngạc hỏi nàng: "A, Nhị tiểu thư Mục gia, không phải chị đang ở cùng Giáo sư Thẩm sao?"
Mục Tuyết Y vội giải thích: "Tiểu Lý tổng, chuyện lần trước ở quán bar chỉ là hiểu lầm, quan hệ giữa tôi và cô Thẩm sớm đã kết thúc từ sáu năm trước."
Lý Lộ Lộ liếc nhìn Chu Chẩm Nguyệt, cười hì hì: "Đúng nhỉ, từ lần trước em đã nhìn ra mối quan hệ của hai người không được bình thường, cứ trách em lắm mồm đi.

Thế nào, hai người đi chèo thuyền cùng nhau sao?"
Chu Chẩm Nguyệt ấn vành nón, nhìn chiếc thuyền có bốn mái chèo ở bến tàu.
Mặc dù cô cảm thấy không thoải mái khi Lý Lộ Lộ nhắc đến Thẩm Hoài Tinh, nhưng để đỡ mệt khi chèo thuyền, cô đã đồng ý lên chung thuyền với cái bóng đèn tên Lý Lộ Lộ.
Lý Lộ Lộ: "Chờ tí đã."
Nàng ra hiệu về phía xa, bỗng có một cô bé mặc chiếc áo khoác màu xanh nhạt chạy đến từ trong gian hàng.

Cô bé trông có vẻ tầm tuổi một sinh viên đại học, mọi cử chỉ và hành động đều non nớt, trên hai má vẫn còn thịt, ánh mắt nhìn Lý Lộ Lộ đầy vẻ lệ thuộc và nhút nhát.
Lý Lộ Lộ đặt tay lên bả vai nàng, giới thiệu: "Đây là cô bé em mới bao dưỡng, tên Trang Vũ Nhu.

Tiểu Nhu, đây là Chủ tịch Chu thị, đây là Nhị tiểu thư Mục thị."
Mục Tuyết Y đột nhiên cảm thấy tên Trang Vũ Nhu có chút quen tai, nhưng không nhớ được đã từng nghe qua ở đâu.
Bốn người lên thuyền, Trang Vũ Nhu và Mục Tuyết Y rất tự giác cầm lấy mái chèo bắt đầu chèo.
Khi đang trò chuyện, Lý Lộ Lộ chủ động nhắc đến lai lịch của Trang Vũ Nhu: "Gia đình em ấy ở nước ngoài, hai năm nay mới về nước, làm ăn thua lỗ, nợ nần chồng chất, em thấy cô bé đáng yêu lại xinh đẹp nên mới mang về làm gái bao.

Em nói thật, đứa nhỏ này ngoan lắm, cho tiền cũng không dám xài lung tung, tất cả đều dành dụm trả nợ cho gia đình."
Lý Lộ Lộ là kiểu người không ngại nam nữ, chưa bao giờ có mối tình ổn định, thích ai sẽ bao người đó, điểm này Chu Chẩm Nguyệt vô cùng rõ ràng.
Chỉ là cô bé nhìn đơn thuần ngốc nghếch, nếu thật sự dành tất cả tình cảm cho loại đa tâm như Lý Lộ Lộ, e rằng sẽ biến thành một đoạn khúc mắc đau thương.
Mục Tuyết Y lại nghĩ hoàn toàn khác so với Chu Chẩm Nguyệt.
Nàng chắc chắn đã từng nghe qua "Trang Vũ Nhu".

Nhưng đến cùng là ở đâu chứ?
Nàng gắng sức suy nghĩ, nghĩ rất lâu, rốt cuộc trong một cái chớp mắt vô định cũng nhớ lại được.
Ở kiếp trước, sau khi nhìn thấy tin tức giật gân Chu Chẩm Nguyệt nhảy lầu tự sát, phía dưới còn có thêm một cái tiêu đề mới mẻ—
【 Phỏng vấn Tổng giám đốc công ty Internet trẻ tuổi nhất — Tập đoàn Tấn Vân "Tiểu Trang tổng": Trang Vũ Nhu 】
Tập đoàn Tấn Vân hoạt động kinh doanh ở nước ngoài, quy mô và giá trị thị trường vượt xa Chu thị và Mục thị, căn bản không có nợ nần chồng chất như Lý Lộ Lộ đã nói.

Trước mắt phỏng chừng là tập đoàn Tấn Vân thử nghiệm đặt chân về nước, Trang Vũ Nhu tám phần mười vẫn chưa được ba nàng bổ nhiệm chức Tổng giám đốc, mà Lý Lộ Lộ và Chu Chẩm Nguyệt không ai nhận ra được Trang Vũ Nhu khác thường, ai mà ngờ rằng một năm sau đó, tập đoàn Tấn Vân lại lên như diều gặp gió, vô cùng có tiếng ở đại lục.
Vậy mà bây giờ Trang Vũ Nhu giả dạng sa cơ thất thế chạy đến bên cạnh Lý Lộ Lộ, là vì cái gì chứ?
Mục Tuyết Y cẩn thận nhớ lại.

Kiếp trước nàng dành phần lớn thời gian chìm đắm trong thế giới của riêng mình, không quá quan tâm đến chuyện kinh doanh, nhưng nàng ngờ ngợ nhớ đến bốn chữ "Tập đoàn Tấn Vân" mà Mục Như Tình từng nhắc tới.
Tập đoàn Tấn Vân là đối tác mà Mục gia rất muốn giành được, ở thời đại Internet vạn vật thế này, không gì quan trọng hơn việc thiết lập quan hệ hợp tác với những công ty lớn mạnh chuyên về công nghệ.
Trong ký ức của Mục Tuyết Y, hình như Mục gia đã giành được cơ hội này.
Hơn nữa lúc đó Chu Chẩm Nguyệt không còn để tâm đến chuyện kinh doanh, vì vậy một năm sau, Mục thị đã có đà vượt xa Chu thị.
Hiện giờ Trang Vũ Nhu ẩn nấp bên cạnh Lý Lộ Lộ, hẳn là một loại hình thức khác của "Nghiên cứu thị trường".

Chỉ khi trà trộn giữa những kẻ có địa vị cao, tầm nhìn mới mở rộng, mới có thể tìm được một đối tượng hợp tác phù hợp.
Nghĩ đến đây, Mục Tuyết Y không khỏi liếc trộm Trang Vũ Nhu đang trầm mặc ngồi bên cạnh.
Nổi hết cả da gà.
Chuyện này...!ngụy trang quá tốt rồi đi.
Chu Chẩm Nguyệt chú ý tới Mục Tuyết Y đang lén ngắm Trang Vũ Nhu, bèn hỏi: "Em nhìn cái gì?"
"Em..." Mục Tuyết Y lắp bắp: "Em chỉ cảm thấy Tiểu Nhu...!khá đẹp."
Lý Lộ Lộ mạnh mẽ đập mái chèo: "Nếu Nhị tiểu thư thích thì em cho chị mượn cô bé chơi mấy ngày đó!"
Khóe miệng Trang Vũ Nhu giật giật.
Nàng chớp chớp mắt, ngây thơ nhìn Lý Lộ Lộ: "Chị Lộ, chị thật sự không tiếc à?"
Lý Lộ Lộ nở nụ cười: "Ha ha ha, chị đùa tí thôi mà, coi như em bằng lòng, Chu tổng người ta cũng không muốn đâu nha." Nói xong, nàng chỉ vào Chu Chẩm Nguyệt: "Em nhìn em nhìn, em nhìn sắc mặt của Chu tổng đen thành dạng gì này?"
Chu Chẩm Nguyệt khẽ cau mày, dời tầm mắt sang cây cầu treo bên kia hồ nước.
Mục Tuyết Y không nhịn được nói: "Tiểu Lý tổng, tôi biết em đang nói đùa, nhưng dù sao Tiểu Nhu cũng là một cô gái, em đừng tùy tiện nói những câu như cho người khác mượn chơi."
Lý Lộ Lộ tươi cười lắc đầu: "Nhị tiểu thư, quá vô vị."
Trang Vũ Nhu không lên tiếng.
Nhưng ánh mắt nàng nhìn Mục Tuyết Y, tựa hồ có một chút thay đổi.
Buổi trưa nắng gắt, bọn họ chèo thuyền chưa được bao lâu đã quay trở về bờ.

Lý Lộ Lộ thấy cô dựng lều xong xuôi, nàng muốn cùng Trang Vũ Nhu ở lại, cắm trại chung với Chu Chẩm Nguyệt và Mục Tuyết Y.
Chu Chẩm Nguyệt không có ý kiến, Mục Tuyết Y đương nhiên cũng không có ý kiến.
Mọi người vui vẻ cùng nhau dựng lều và nướng thịt.

Trời gần tối, gió đêm thổi qua mặt hồ vắng lặng, lại có nhiều thêm một bếp lửa đang bập bùng cháy, khiến người ta cảm thấy thật khoan khoái.
Lý Lộ Lộ kéo Chu Chẩm Nguyệt đi xiên cánh gà, để Mục Tuyết Y và Trang Vũ Nhu ở lại chăm bếp lửa.
Trang Vũ Nhu liếc nhìn Mục Tuyết Y bên cạnh, gợi chuyện: "Nghe chị Lộ nói, chị là Nhị tiểu thư Mục gia, nhưng hình như em nghe qua Mục gia chỉ có một cô con gái tên Mục Như Tình?"

Mục Tuyết Y mỉm cười: "Đó là chị tôi.

Tôi không làm kinh doanh, vì vậy có khả năng em chưa từng nghe qua."
Trang Vũ Nhu: "Vậy tại sao chị không làm kinh doanh như gia đình?"
Mục Tuyết Y: "Giới kinh doanh phức tạp, tôi không đủ sức để bơi vào vũng nước đục này."
"Ồ..." Trang Vũ Nhu cười khẽ: "Em cảm nhận được chị và Chu tổng đều là người rất tốt, thật hâm mộ tình cảm giữa hai người, em hy vọng hai người mãi mãi luôn như thế."
Mục Tuyết Y cười rồi gật đầu: "Cảm ơn em, tôi cũng hy vọng em sẽ hạnh phúc."
Trang Vũ Nhu lại âm thầm đánh giá Mục Tuyết Y một vòng, tự đáy lòng cảm thán một câu: "Em ở bên cạnh chị Lộ gặp qua không ít kẻ có địa vị, bọn họ đối với những cô gái trẻ tuổi bị bao dưỡng như em đặc biệt không lọt mắt.

Chị là người đầu tiên nói chuyện với em thế này.

Em cứ tưởng rằng một tiểu thư giàu có như chị sẽ càng xem thường em hơn."
Mục Tuyết Y đặt một nắm xiên nướng lên khay, nhìn về phía Trang Vũ Nhu: "Không có ai nhất định phải bị xem thường, mọi người sống sót vốn không dễ dàng.

Có mấy người sinh ra đã được ưu ái, tự cho mình là kẻ bề trên, là con tôm nằm trên tầng nước, nhưng kỳ thực cũng chỉ bị cá lớn bóc lột ít hơn cá bé mà thôi.

Thiên ngoại hữu thiên*, tư bản to còn có tư bản to hơn.

Không bằng thông cảm lẫn nhau đi."
*Thiên ngoại hữu thiên: Ngoài trời còn có trời, không gian vô cùng vô tận, cuộc sống vô cùng vô tận, ngoài cuộc sống còn có cuộc sống.
Đôi mắt Trang Vũ Nhu lộ ra tia tán thành, đưa cho nàng một xiên thịt nướng: "Cách nhìn đời của chị thật khác biệt, có lẽ...!bọn họ đều khinh thường chị."
"Cách nhìn đời gì chứ?" Mục Tuyết Y bật cười: "Tôi không đủ trải đời, cũng không có tham vọng nào khác, hiện giờ tôi chỉ muốn ở bên A Nguyệt, đem sinh mệnh dâng cho chị ấy, giúp chị ấy chút thôi, cũng đủ rồi."
Mục Tuyết Y khiến cho người ta cảm giác vô cùng thoải mái, giống như hòa mình vào dòng nước ấm, không cần đề phòng, không cần căng thẳng, muốn nói cái gì thì nói cái đó, lúc nói chuyện với đối phương còn mang theo ý cười dịu dàng trên khuôn mặt.
Trang Vũ Nhu thầm nhủ, không trách kẻ được theo đuổi nhiều như Chu Chẩm Nguyệt lại đem lòng yêu lấy Mục Tuyết Y.
Sàn đấu thương mại xoay vòng những âm mưu vô tận, mỗi ngày về nhà có thể được người con gái nhu thuận hiểu chuyện như Mục Tuyết Y an ủi, có lẽ là điều mà hầu hết những kẻ có địa vị cao tha thiết mong cầu.
"Kết bạn được không?" Trang Vũ Nhu nghiêng đầu nhìn Mục Tuyết Y: "Chị không ghét bỏ em chứ?"
Mục Tuyết Y đúng là có chút thụ sủng nhược kinh*: "Tất nhiên là không rồi."
*Thụ sủng nhược kinh: được sủng ái mà lo sợ, được nhiều người yêu thương vừa mừng lại vừa lo.
Trang Vũ Nhu lấy điện thoại ra, quét mã QR để kết bạn với nàng trên WeChat.
Sau khi hoàn tất nướng thịt, mọi người cùng nhau ngồi thành vòng tròn bắt đầu thưởng thức.
Chu Phong Niên ở chung với đám trẻ, hài lòng không thôi, ông lão lên giọng hát vài khúc quân ca, đám trẻ cạnh bên lại giúp ông bắt nhịp.
Bọn họ vui đùa đến tận đêm khuya.
Tuy Lý Lộ Lộ bảo rằng muốn cắm trại qua đêm, nhưng lòng nàng không chịu được khổ, ăn xong thịt nướng đã lôi kéo Trang Vũ Nhu rời đi.

Ông lão sớm đã buồn ngủ nên quay vào lều đánh một giấc, để lại Chu Chẩm Nguyệt và Mục Tuyết Y hai người ngồi ven hồ.
Một cơn gió nhẹ từ đâu lướt qua mặt hồ êm ả, lan tỏa mùi vị của lửa than vẫn còn lượn lờ xung quanh.
Chu Chẩm Nguyệt ôm đầu gối, nhẹ giọng hỏi Mục Tuyết Y: "Tôi thấy em và cô bé họ Trang kia hôm nay tán gẫu rất vui vẻ, rốt cuộc tán gẫu cái gì?"
Mục Tuyết Y: "Kỳ thực cũng không nói gì nhiều, chỉ tâm sự vài chuyện linh tinh.

Sau này không biết sẽ phát triển thế nào..."
Chu Chẩm Nguyệt: "Phát triển cái gì?"
Mục Tuyết Y cười xòa: "Không có gì hết, để sau này nói đi."
Cô trầm mặc một lúc, bỗng nhiên quay đầu nhìn nàng, giọng nói vô cùng nhẹ: "Tuyết Y."
Mục Tuyết Y: "Hửm?"
Chu Chẩm Nguyệt: "Tôi đưa em ra ngoài chơi, là hy vọng em có thể dành nhiều thời gian ở cùng tôi." Cô dừng một chút: "...!Nhưng sự chú ý của em cả hôm nay, có vẻ luôn đặt trên người cô bé họ Trang kia.
Nghe được sự ghen tuông trong lời nói của cô, Mục Tuyết Y cong khóe môi: "Xin lỗi mà, A Nguyệt.

Chị tin em sao?"
Chu Chẩm Nguyệt chăm chú nhìn nàng, trầm giọng nói: "Tôi tin em."
Mục Tuyết Y: "Vậy chị cần nhớ, dù em làm cái gì cũng đều vì chị."
Chu Chẩm Nguyệt hất cằm, nhắm mắt lại, cảm thụ gió đêm lướt qua sống mũi, lộ ra nụ cười đầu tiên trong ngày.
"Được."
Cô nhẹ nhàng đáp ứng.
* * *
Sáng hôm sau bọn họ tỉnh dậy, dọn dẹp chốc lát rồi chuẩn bị quay về.
Tài xế xe của ông lão có việc bận nên đã về nhà trước, Chu Chẩm Nguyệt đành kêu Tiểu Ngải đưa ông lão về.

Tiểu Ngải vừa đi, công việc tài xế tự nhiên rơi xuống trên đầu Mục Tuyết Y.
Chu Chẩm Nguyệt chủ động ngồi vào ghế phụ như lần trước.
Mục Tuyết Y thắt dây an toàn, nổ máy, cẩn thận điều khiển xe đi đúng làn đường, tốc độ xe được nàng khống chế không nhanh không chậm.
"Con đường này trồng nhiều cây xanh, lần trước tôi đến đánh giá khu vực này, vừa ý nhất là những cây xanh tươi tốt nơi đây." Chu Chẩm Nguyệt kể một ít chuyện phiếm trong công ty cho nàng nghe khi đang lái xe: "Trồng nhiều cây xanh, mùa hè hẳn rất mát mẻ."
Mục Tuyết Y cầm tay lái, bên môi ngậm lấy nụ cười: "Đúng vậy, qua một quý nữa đã đến mùa hè, nơi đây chắc chắn thu hút rất nhiều khách du lịch."
Chu Chẩm Nguyệt: "Dự án này rất nhỏ, xem như đầu tư tiền cũng không kiếm lời được bao nhiêu, chỉ là sau này tôi muốn thường xuyên đưa em và ông nội cùng nhau đến đây chơi, đã quyết định đầu tư với Tiểu Lý t..."
Mục Tuyết Y một bên nghe cô nói, một bên phân tâm lái xe.
Đạp tới đạp lui, nàng chợt phát hiện có gì đó không đúng lắm.
Chẳng biết từ khi nào, chân phanh đã không còn phản hồi.
Ý thức được điều này, đại não Mục Tuyết Y trong nháy mắt trống rỗng vài giây.
Nhưng hiện thực không cho nàng kịp phản ứng, trên con đường một chiều, bỗng có một chiếc xe tải khổng lồ ngược hướng lao đến, nó mang theo tốc độ kinh hoàng, không hề có ý định tránh né.
Lời nói của Chu Chẩm Nguyệt bên tai dần trở nên mơ hồ, như thể lẫn vào tiếng ồn, không còn nghe rõ nữa.
Mục Tuyết Y nhìn gốc cây đại thụ ven đường, hàm răng của nàng chỉ một giây sau đã cắn ra máu.

Nàng xoay mạnh vô lăng, chiếc xe lập tức lệch khỏi làn đường, đâm sầm vào một thân cây đại thụ—
Ầm——
Tiếng thân xe vỡ vụn đinh tai nhức óc.
Trong chớp mắt, thế giới ngập tràn trong một màu máu.
Mọi thứ trong tầm mắt, cùng với kính cửa sổ, đã trở thành từng mảnh vỡ sắc bén khủng khiếp nhất.
Mục Tuyết Y nỗ lực gượng dậy một chút ý thức từ trong cơn đau dữ dội, nhìn về người bên cạnh.
May mắn, nàng đã kiểm soát phương hướng rất tốt.
Chỗ ghế phụ...!vẫn...!còn nguyên...
Máu chảy dài trên trán, phủ xuống toàn bộ mi mắt.
Trước khi hai mắt hoàn toàn khép lại.

nàng cố gắng dùng chút sức lực cuối cùng muốn nhìn khuôn mặt cô, nhưng đến cuối, ánh mắt của nàng chỉ dán chặt vào chiếc cằm cứng ngắc của Chu Chẩm Nguyệt.
Làn da trắng như tuyết ban đầu, giờ đã loang lổ đầy vết máu tươi..

Chapter
1 Chương 1: Giai Đoạn Nhị Tiểu Thư Mỏng Manh Bé Nhỏ
2 Chương 2: A Nguyệt Em Thích Chị
3 Chương 3: Tôi Muốn Em Ấy Thuộc Về Riêng Mình
4 Chương 4: Giáo Viên Hay Chủ Tịch
5 Chương 5: Muốn A Nguyệt Thổi
6 Chương 6: Hợp Đồng Tình Yêu
7 Chương 7: Nhị Tiểu Thư Xảy Ra Chuyện
8 Chương 8: Người Đến Trước Và Kẻ Đến Sau
9 Chương 9: Hôn Một Cái Ôm Một Cái
10 Chương 10: Trượt Vào Khe Hở Giữa Ngực
11 Chương 11: Ngủ Ngon Tuyết Y
12 Chương 12: Trò Chuyện Một Lúc
13 Chương 13: Mục Tuyết Y Mất Liên Lạc
14 Chương 14: Ngu Ngốc
15 Chương 15: Ừm Em Thích Chúng Nó
16 Chương 16: Ảo Tưởng Về Danh Phận
17 Chương 17: Hiểu Sai
18 Chương 18: Một Lời Hứa Muộn Màng Vô Nghĩa
19 Chương 19: Có Lẽ Em Mãi Cũng Không Hiểu
20 Chương 20: Món Đó Có Ngon Không
21 Chương 21: Ngủ Chung Giường
22 Chương 22: Chỉ Có Một Chiếc Chăn
23 Chương 23: Vì Người Mà Sống
24 Chương 24: Không Liên Quan Tới Nợ Nần
25 Chương 25: Đi Nhặt Thử Xem
26 Chương 26: A Nguyệt Chị Có Ở Phía Sau Không
27 Chương 27: Sự Sỉ Nhục
28 Chương 28: Bí Mật Bị Phát Hiện
29 Chương 29: Đi Làm Vào Ngày Mai
30 Chương 30: Chị Cũng Không Phải Người Ngoài
31 Chương 31: Mua Cà Phê Cho Chu Tổng!
32 Chương 32: Trốn Nhà Đi
33 Chương 33: Hôn Nhẹ Một Cái Tăng Thêm Mười Năm
34 Chương 34: Theo Đuổi Tôi Thêm Một Lần Nữa Đi
35 Chương 35: Trình Độ 100 Điểm
36 Chương 36: Đừng Đi
37 Chương 37: Chị Gái!
38 Chương 38: Chỉ Nhìn Mỗi Em
39 Chương 39: Chỗ Dựa Vững Chắc
40 Chương 40: Em Ấy Xứng Đáng Với Mọi Thứ Tốt Đẹp
41 Chương 41: Cô Bảo Vệ Nàng Luôn Luôn Đúng Lúc
42 Chương 42: Mục Quốc Thừa
43 Chương 43: A Nguyệt Chị Có Tin Em Không
44 Chương 44: Ngồi Xe Lăn Suốt Đời
45 Chương 45: Sân Khấu Điên Cuồng Của Nhị Tiểu Thư
46 Chương 46: Đừng Khóc A Nguyệt
47 Chương 47: Bất Cứ Ai Làm Tổn Thương Chị Đều Đáng Chết
48 Chương 48: Tôi Rất Mong Đợi Ngày Đó
49 Chương 49: Máu Và Thịt Tất Cả Đều Đòi Lại
50 Chương 50: Tôi Là Lương Tri Cuối Cùng Của Em
51 Chương 51: Một Màn Kịch Hay
52 Chương 52: Khiêu Khích
53 Chương 53: A Nguyệt Muốn Em
54 Chương 54: Hơi Thở Đan Xen
55 Chương 55: Trò Chơi Bắt Đầu
56 Chương 56: Đặt Cược
57 Chương 57: Tôi Đoán Chị Điên Trước
58 Chương 58: Sống Không Bằng Chết
59 Chương 59: Tôi Thà Rằng Em Không Còn Yêu Tôi Nữa
60 Chương 60: A Nguyệt Xin Lỗi
61 Chương 61: Xin Hãy Cứu Lấy Em
62 Chương 62: Trên Tay Người Ấy Là Chiếc Nhẫn Ngọc Quen Thuộc
63 Chương 63: Đồng Hành Cùng Em Đi Qua Thế Gian Khổ Ải
64 Chương 64: Nụ Hôn Của A Nguyệt
65 Chương 65
66 Chương 66: Em Có Trăm Triệu Loại Tốt
67 Chương 67: Bão Tuyết
68 Chương 68: Tìm Thấy Tuyết Y Trước
69 Chương 69: Bị Kẹt Trong Bão Tuyết
70 Chương 70: Nếu Như
71 Chương 71: Hừ Không Biết Xấu Hổ
72 Chương 72: Tiên Nữ Ghé Thăm
73 Chương 73: Em Có Tôi Sớm Hơn Em Nghĩ
74 Chương 74: Thẹn Thùng
75 Chương 75
76 Chương 76: Chu Chẩm Nguyệt Thật Là Xấu Xa!
77 Chương 77: Đừng Chạm Vào Tôi
78 Chương 78: A Nguyệt Kiếp Sau Hãy Tránh Xa Em Ra
79 Chương 79: Đan Xen Tan Chảy Biến Mất
80 Chương 80: Thế Giới Của Hai Người Từ Đây Sẽ Không Bao Giờ Trùng Lặp Nữa
81 Chương 81: A Nguyệt Nhìn Này
82 Chương 82: Tôi Chỉ Cần Một Chút Thời Gian Để Đứng Dậy
83 Chương 83: Tiểu Mục Tổng Mới Được Bổ Nhiệm
84 Chương 84: Đối Mặt
85 Chương 85: Hợp Tác Bị Hủy
86 Chương 86: Còng Tay Vàng Ròng
87 Chương 87: Dạo Này Chu Tổng Khỏe Chứ
88 Chương 88: Tôi Muốn Dằn Vặt Em
89 Chương 89: Đêm Nay Đừng Về Nhà
90 Chương 90: Thương Phẩm Mới Treo Giá
91 Chương 91: Thêm Gấp Đôi Khoai Môn Viên!
92 Chương 92: Khắc Lên Em
93 Chương 93: Bất Động Bất Tử
94 Chương 94: Quyền Quyết Định Nằm Ở Chị
95 Chương 95: Em Có Ngoan Không
96 Chương 96: Thế Sự Có Bao Nhiêu Gian Nan Năm Tháng Vẫn Không Buông Tha
97 Chương 97: Năm Xưa
98 Chương 98: Ý Nghĩa Của Chiếc Nhẫn
99 Chương 99: Phản Đòn Trên Xích Đu
100 Chương 100: Chúng Ta Kết Hôn Nhé
101 Chương 101: Cô Ấy Là Vợ Tôi
102 Chương 102: Kỳ Thanh
103 Chương 103: Có Thể Giới Thiệu Cho Tôi Không
104 Chương 104: Bản Ghi Nhớ
105 Chương 105: Vẫn Luôn Hướng Về Nhau
106 Chương 106: Ghen
107 Chương 107: Nghe Nói Ga Trải Giường Của Cô Vô Cùng Thê Thảm
108 Chương 108: Mục Tuyết 1
109 Chương 109: Có Muốn Nếm Thử Tư Vị Sống Không Bằng Chết
110 Chương 110: Bây Giờ Không Sợ Nữa
111 Chương 111: Cả Người Toàn Mùi Khói Thuốc Còn Muốn Hôn Tôi
112 Chương 112: Chơi Mạt Chược Nào
113 Chương 113: Chị Ở Phía Trước Em
114 Chương 114: Tuyết Y Chúng Ta Quay Lại Đi
115 Chương 115: Người Của Hai Thế Giới
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124: Ngoại truyện 1: Sau khi kết hôn
125 Chương 125: Ngoại truyện 2: Sau khi kết hôn
126 Chương 126: Ngoại truyện 3: Nhổ răng khôn
Chapter

Updated 126 Episodes

1
Chương 1: Giai Đoạn Nhị Tiểu Thư Mỏng Manh Bé Nhỏ
2
Chương 2: A Nguyệt Em Thích Chị
3
Chương 3: Tôi Muốn Em Ấy Thuộc Về Riêng Mình
4
Chương 4: Giáo Viên Hay Chủ Tịch
5
Chương 5: Muốn A Nguyệt Thổi
6
Chương 6: Hợp Đồng Tình Yêu
7
Chương 7: Nhị Tiểu Thư Xảy Ra Chuyện
8
Chương 8: Người Đến Trước Và Kẻ Đến Sau
9
Chương 9: Hôn Một Cái Ôm Một Cái
10
Chương 10: Trượt Vào Khe Hở Giữa Ngực
11
Chương 11: Ngủ Ngon Tuyết Y
12
Chương 12: Trò Chuyện Một Lúc
13
Chương 13: Mục Tuyết Y Mất Liên Lạc
14
Chương 14: Ngu Ngốc
15
Chương 15: Ừm Em Thích Chúng Nó
16
Chương 16: Ảo Tưởng Về Danh Phận
17
Chương 17: Hiểu Sai
18
Chương 18: Một Lời Hứa Muộn Màng Vô Nghĩa
19
Chương 19: Có Lẽ Em Mãi Cũng Không Hiểu
20
Chương 20: Món Đó Có Ngon Không
21
Chương 21: Ngủ Chung Giường
22
Chương 22: Chỉ Có Một Chiếc Chăn
23
Chương 23: Vì Người Mà Sống
24
Chương 24: Không Liên Quan Tới Nợ Nần
25
Chương 25: Đi Nhặt Thử Xem
26
Chương 26: A Nguyệt Chị Có Ở Phía Sau Không
27
Chương 27: Sự Sỉ Nhục
28
Chương 28: Bí Mật Bị Phát Hiện
29
Chương 29: Đi Làm Vào Ngày Mai
30
Chương 30: Chị Cũng Không Phải Người Ngoài
31
Chương 31: Mua Cà Phê Cho Chu Tổng!
32
Chương 32: Trốn Nhà Đi
33
Chương 33: Hôn Nhẹ Một Cái Tăng Thêm Mười Năm
34
Chương 34: Theo Đuổi Tôi Thêm Một Lần Nữa Đi
35
Chương 35: Trình Độ 100 Điểm
36
Chương 36: Đừng Đi
37
Chương 37: Chị Gái!
38
Chương 38: Chỉ Nhìn Mỗi Em
39
Chương 39: Chỗ Dựa Vững Chắc
40
Chương 40: Em Ấy Xứng Đáng Với Mọi Thứ Tốt Đẹp
41
Chương 41: Cô Bảo Vệ Nàng Luôn Luôn Đúng Lúc
42
Chương 42: Mục Quốc Thừa
43
Chương 43: A Nguyệt Chị Có Tin Em Không
44
Chương 44: Ngồi Xe Lăn Suốt Đời
45
Chương 45: Sân Khấu Điên Cuồng Của Nhị Tiểu Thư
46
Chương 46: Đừng Khóc A Nguyệt
47
Chương 47: Bất Cứ Ai Làm Tổn Thương Chị Đều Đáng Chết
48
Chương 48: Tôi Rất Mong Đợi Ngày Đó
49
Chương 49: Máu Và Thịt Tất Cả Đều Đòi Lại
50
Chương 50: Tôi Là Lương Tri Cuối Cùng Của Em
51
Chương 51: Một Màn Kịch Hay
52
Chương 52: Khiêu Khích
53
Chương 53: A Nguyệt Muốn Em
54
Chương 54: Hơi Thở Đan Xen
55
Chương 55: Trò Chơi Bắt Đầu
56
Chương 56: Đặt Cược
57
Chương 57: Tôi Đoán Chị Điên Trước
58
Chương 58: Sống Không Bằng Chết
59
Chương 59: Tôi Thà Rằng Em Không Còn Yêu Tôi Nữa
60
Chương 60: A Nguyệt Xin Lỗi
61
Chương 61: Xin Hãy Cứu Lấy Em
62
Chương 62: Trên Tay Người Ấy Là Chiếc Nhẫn Ngọc Quen Thuộc
63
Chương 63: Đồng Hành Cùng Em Đi Qua Thế Gian Khổ Ải
64
Chương 64: Nụ Hôn Của A Nguyệt
65
Chương 65
66
Chương 66: Em Có Trăm Triệu Loại Tốt
67
Chương 67: Bão Tuyết
68
Chương 68: Tìm Thấy Tuyết Y Trước
69
Chương 69: Bị Kẹt Trong Bão Tuyết
70
Chương 70: Nếu Như
71
Chương 71: Hừ Không Biết Xấu Hổ
72
Chương 72: Tiên Nữ Ghé Thăm
73
Chương 73: Em Có Tôi Sớm Hơn Em Nghĩ
74
Chương 74: Thẹn Thùng
75
Chương 75
76
Chương 76: Chu Chẩm Nguyệt Thật Là Xấu Xa!
77
Chương 77: Đừng Chạm Vào Tôi
78
Chương 78: A Nguyệt Kiếp Sau Hãy Tránh Xa Em Ra
79
Chương 79: Đan Xen Tan Chảy Biến Mất
80
Chương 80: Thế Giới Của Hai Người Từ Đây Sẽ Không Bao Giờ Trùng Lặp Nữa
81
Chương 81: A Nguyệt Nhìn Này
82
Chương 82: Tôi Chỉ Cần Một Chút Thời Gian Để Đứng Dậy
83
Chương 83: Tiểu Mục Tổng Mới Được Bổ Nhiệm
84
Chương 84: Đối Mặt
85
Chương 85: Hợp Tác Bị Hủy
86
Chương 86: Còng Tay Vàng Ròng
87
Chương 87: Dạo Này Chu Tổng Khỏe Chứ
88
Chương 88: Tôi Muốn Dằn Vặt Em
89
Chương 89: Đêm Nay Đừng Về Nhà
90
Chương 90: Thương Phẩm Mới Treo Giá
91
Chương 91: Thêm Gấp Đôi Khoai Môn Viên!
92
Chương 92: Khắc Lên Em
93
Chương 93: Bất Động Bất Tử
94
Chương 94: Quyền Quyết Định Nằm Ở Chị
95
Chương 95: Em Có Ngoan Không
96
Chương 96: Thế Sự Có Bao Nhiêu Gian Nan Năm Tháng Vẫn Không Buông Tha
97
Chương 97: Năm Xưa
98
Chương 98: Ý Nghĩa Của Chiếc Nhẫn
99
Chương 99: Phản Đòn Trên Xích Đu
100
Chương 100: Chúng Ta Kết Hôn Nhé
101
Chương 101: Cô Ấy Là Vợ Tôi
102
Chương 102: Kỳ Thanh
103
Chương 103: Có Thể Giới Thiệu Cho Tôi Không
104
Chương 104: Bản Ghi Nhớ
105
Chương 105: Vẫn Luôn Hướng Về Nhau
106
Chương 106: Ghen
107
Chương 107: Nghe Nói Ga Trải Giường Của Cô Vô Cùng Thê Thảm
108
Chương 108: Mục Tuyết 1
109
Chương 109: Có Muốn Nếm Thử Tư Vị Sống Không Bằng Chết
110
Chương 110: Bây Giờ Không Sợ Nữa
111
Chương 111: Cả Người Toàn Mùi Khói Thuốc Còn Muốn Hôn Tôi
112
Chương 112: Chơi Mạt Chược Nào
113
Chương 113: Chị Ở Phía Trước Em
114
Chương 114: Tuyết Y Chúng Ta Quay Lại Đi
115
Chương 115: Người Của Hai Thế Giới
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124: Ngoại truyện 1: Sau khi kết hôn
125
Chương 125: Ngoại truyện 2: Sau khi kết hôn
126
Chương 126: Ngoại truyện 3: Nhổ răng khôn