Chương 42: Vị thiếu niên này… đầu óc thật sự không có vấn đề đấy chứ?

Trước khi trong miệng nàng chứa đầy bùn đất, không phải là có người đã phì cười hay sao?

Chính gương mặt này, chính đôi mắt này.

Mà Ngự Minh Dạ giờ khắc này, ngồi xuống trước mặt Phượng Vũ, tay phải chống cằm, đánh giá nàng từ trên xuống dưới, còn mang theo anh mắt ghét bỏ nhìn nàng chằm chằm.

Phượng Vũ: "Ư ư ư —— "

"A ——" Ngự Minh Dạ lúc này mới phản ứng, ngón trỏ với các khớp xương
rõ ràng của hắn điểm huyệt hai lần trước ngực của Phượng Vũ.

"Ư." Phượng Vũ lập tức thấy bản thân lúc này đã có thể cử động trở lại.

Nàng lúc này liền trừng mắt nhìn thẳng vào cặp mắt đào hoa của Ngự
Minh Dạ: "Ngươi là ai? Tại sao lại bắt ta đến đây? Ngươi bắt ta đến đây
có mục đích gì?!"

Ngự Minh Dạ làm như thừa nhận suy nghĩ mà tiểu nha đầu xấu xí này tự
suy diễn trong lòng, hắn ngồi xổm trên mặt đất, tay chống cằm, cặp mắt
đào hoa nhìn Phượng Vũ chằm chằm, bộ dạng này nhìn qua lại có mấy phần
đáng yêu, Phượng Vũ cũng đành bó tay

"Ngươi đoán đi, đoán xem ta là ai” Ánh mắt tà mị của Ngự Minh Dạ nhướn lên nhìn Phượng Vũ.

Phượng Vũ đầu óc nhanh chóng trở lên linh hoạt, bỗng nhiên, mắt liền
sáng lên, cười thần bí: "Nếu như ta đoán được, ngươi sẽ thả ta đi chứ?"

"Ngươi thấy rằng sẽ có khả năng đấy sao?" Ngự Minh Dạ khẽ chạm vào
gương mặt của Phượng Vũ, "Mau đoán đi, nếu như không đoán ra được, cái
mạng nhỏ của ngươi xem chừng khó giữa được nữa."

Phượng Vũ liếc mắt nhìn hắn, không thèm để ý.

Ngự Minh Dạ phì cười!

Hắn thế mà lại bị một thiếu nữ tầm thường như vậy không thèm để mắt tới? Aiya~

"Ngươi không sợ chết sao?" Ngự Minh Dạ tò mò nhìn tiểu nha đầu trước
mắt, dung nhan nhìn qua có vẻ bình thường, nhưng khi nhìn kĩ một chút,
ngũ quan bình thường kia cũng có phần tươi tắn đáng yêu.

Phượng Vũ im lặng: "Ngươi sẽ không giết ta đâu."

"Dựa vào cái gì mà lại khẳng định chắc nịch như thế?" Ngự Minh Dạ hiếu kì hỏi.

Phượng Vũ trợn mắt: "Đêm khuya thanh vắng đem ta bắt đi, là vì muốn giết ta sao? Xin hỏi, ta và ngươi đã có thù oán gì?"

Ngự Minh Dạ ngược lại lại nhìn Phượng Vũ nhiều thêm mấy lượt.

Tiểu nha đầu này tướng mạo phổ thông, nhưng lại rất mạnh mẽ, thu hút, thật là khiến người ta không thể không nhìn lại vài lần, haizz, nếu như không phải gương mặt này thực sự quá bình thường, nói không chừng hắn
sẽ rất thích nha đầu này cho xem.

Bởi vì tính cách của nha đầu này, rất hợp khẩu vị của hắn.

"Nha đầu ngươi quả thực rất thông minh, khó trách Quân Lâm Uyên lại
nhìn ngươi bằng con mắt khác" Ngự Minh Dạ tựa như cười như không, lừ mắt nhìn Phượng Vũ một cái, "Nhưng vừa rồi nha đầu kia nói không sai, Quân
Lâm Uyên không thể nào cưới ngươi được!"

Phượng Vũ im lặng: "..."

"Thật sự là như vậy, ngươi đừng nghĩ ta nói dối, người người nhà nhà
đều nói Quân gia Hoàng tộc cùng Phượng gia đã giải trừ hôn ước, nhưng
trên thực tế, hôn ước kia vẫn chưa được giải trừ, người mà Quân thái tử
của các ngươi cưới về vẫn sẽ là Phượng Vũ mà thôi." Ngự Minh Dạ châm
ngòi ly gián.

Phượng Vũ im lặng nhìn trời, tự nói với bản thân mình: "Không cần ngươi một lần nữa nhắc lại với ta đâu..."

Trước lúc đó khi Phong Tầm cùng Quân Lâm Uyên nói chuyện, nàng liền
đã biết rồi, vì cớ gì mà lại phải nhắc lại một lần nữa trước mặt nàng?
Nội tâm Phượng Vũ như sụp đổ, khóc không ra nước mắt.

Ngự Minh Dạ nhìn vẻ mặt không chút lưu luyến trần gian của Phượng Vũ, lại coi đó như là nàng đang rất thương tâm, liền tiếp tục châm ngòi:
"Quân Lâm Uyên thì có gì tốt? Bên này lôi kéo Phượng Vũ không thoái hôn
cũng không thành thân, bên kia còn nhìn chằm chằm Tả Thanh Loan, ngươi nói xem dung mạo ngươi bình thường như thế này, hắn dù có đối tốt với
ngươi một chút, cũng tuyệt đối không thể cưới ngươi."

Phượng Vũ: "..."

"Ngươi nhìn ta, mau nhìn ta đi ——" Ngự Minh Dạ nâng cằm Phượng Vũ
lên, nháy cặp mắt đào hoa như song nước gợn nói: "Ngươi nhìn ta xem,
chẳng phải cũng rất anh tuấn sao? So với Lâm Quân Uyên chẳng phải là
không có điểm gì kém cạnh sao?"

Phượng Vũ im lặng đỡ trán, vị thiếu niên này... đầu óc thật sự là không có vấn đề đấy chứ?

Chapter
1 Chương 1: Thiếu nữ thiên tài bị vứt bỏ (1)
2 Chương 2: Thiếu nữ thiên tài bị vứt bỏ (2)
3 Chương 3: Gặp mặt tại Vân Lai lâu
4 Chương 4: Thiếu nữ phượng vũ giang sơn
5 Chương 5: Thiếu niên quân lâm thiên hạ
6 Chương 6: Bị diều hâu ngậm đi
7 Chương 7: Trong lòng nàng thật sự tan vỡ
8 Chương 8: Mất thời cơ tốt nhất để chạy trốn
9 Chương 9: Va chạm mãnh liệt
10 Chương 10: Ngươi có thể có ích lợi gì?
11 Chương 11: Ngươi là con chim cặn bã!
12 Chương 12: Bản năng của đặc công
13 Chương 13: Cơ duyên trùng hợp
14 Chương 14: Nội tâm sụp đổ
15 Chương 15: Buông ta ra!
16 Chương 16: Không mang theo não?!
17 Chương 17: Ngươi không chết?
18 Chương 18: Ngươi không cần đối tốt với ta như vậy
19 Chương 19: Tiểu nha đầu kiên cường
20 Chương 20: Giản, trực, nhưng, tiếu!
21 Chương 21: Tả thanh loan?
22 Chương 22: Ừm!
23 Chương 23: Thiên tài tiểu phượng vũ
24 Chương 24: Không muốn cùng phong tầm ca ca nói chuyện
25 Chương 25: Không từ hôn?!
26 Chương 26: Bởi vì nàng đẹp!!
27 Chương 27: Có biến
28 Chương 28: Đi chết đi!
29 Chương 29: Vì sao lại không cắn nàng ta!
30 Chương 30: Nàng nói dối!
31 Chương 31: Vận khí nghịch thiên
32 Chương 32: Nàng ta sẽ quay lại
33 Chương 33: Màn thể hiện của quân lâm uyên
34 Chương 34: Ngự minh dạ
35 Chương 35: Tiên Linh Quả
36 Chương 36: Ngươi dẫm lên người khác rồi
37 Chương 37: Thiếu niên trải qua nhiều đau khổ
38 Chương 38: Ta là ngự minh dạ
39 Chương 39: Vậy là hắn thuận tay cứu nàng sao?
40 Chương 40: Làm sao mà hạ thủ được chứ
41 Chương 41: Đóng gói mang đi
42 Chương 42: Vị thiếu niên này... đầu óc thật sự không có vấn đề đấy chứ?
43 Chương 43: Giúp ta lấy lại tiên linh quả
44 Chương 44: Đây là... Vạn nghĩ xuyên thân... Cái gì?
45 Chương 45: Đầu óc ngu si tứ chi phát triển
46 Chương 46: Nguy cơ
47 Chương 47: Muốn giết nàng sao?
48 Chương 48: Lấy được rồi!
49 Chương 49
50 Chương 50: Dám gọi ta ngự công tử
51 Chương 51: Phong tiểu ngũ, ngươi đứng lại cho ta!
52 Chương 52: Giơ cao
53 Chương 53: Tiểu ngự ca ca
54 Chương 54: Ngươi hại chết tiểu ngũ nhà ta rồi!
55 Chương 55: Có thể nói sự thật không?
56 Chương 56: Rõ ràng.... đáng lẽ ra là...............
57 Chương 57: Vết thương ở mắt của ngươi, sao thế?
58 Chương 58: Giả
59 Chương 59: Các ngươi cười cái rắm a!
60 Chương 60: Hắn thế mà không có sinh khí!
61 Chương 61: Cho nên Thiếu chủ ngài kết luận là?
62 Chương 62: Mục Cửu Châu
63 Chương 63: Mỹ nhân sư phụ...
64 Chương 64: Đám láng giềng trong mắt thiên tài thiếu nữ
65 Chương 65: Dừng lại!
66 Chương 66: Ngươi dạng này, về sau thế nhưng là ăn thiệt thòi
67 Chương 67: Ô ô ô ~~ Tiểu Vũ ~~ Tiểu Vũ ~~~
68 Chương 68: Hảo một tay châm ngòi ly gián!
69 Chương 69: Chỗ đó kì quái?
70 Chương 70: Chúng ta thật đi Phượng trạch a?
71 Chương 71: Tỷ, tay của ngươi làm sao lạnh như vậy?
72 Chương 72: Quả thực đẹp đến --
73 Chương 73: Thiên cơ bất khả lộ
74 Chương 74: Xúi quẩy người, ai vậy?
75 Chương 75: Tiến quân thần tốc
76 Chương 76: Ông trời ơi!
77 Chương 77: Dáng dấp đẹp có làm được cái gì?
78 Chương 78: Bản điện mắt mù sao?
79 Chương 79: Chúc mừng cái gì?
80 Chương 80: Sẽ không phải là Phượng Vũ a? !
81 Chương 81: Ngũ tiểu thư chúng ta lợi hại nha
82 Chương 82: Ai nói xấu Ngũ tiểu thư của chúng ta?
83 Chương 83: Oa một tiếng kém chút khóc!
84 Chương 84: Phượng Vũ làm sao lại thừa nhận?
85 Chương 85: Ngươi chính là yêu thích Quân lão đại chúng ta
86 Chương 86: Không có!
87 Chương 87: Không thể ăn, không thể ăn, không có gì ngon để ăn!
88 Chương 88: Quân thái tử ngài cũng tới một chút?
89 Chương 89: Khẩu thị tâm phi nữ nhân ghét nhất nữa nha!
90 Chương 90: Hỏa hoa mang thiểm điện ~~
91 Chương 91: Không ăn, giết ta cũng không ăn!
92 Chương 92: Thần trợ công thiếu niên
93 Chương 93: Thành chủ
94 Chương 94: Vậy ngươi cảm thấy Phượng Vũ như thế nào?
95 Chương 95: Chúc mừng tỷ tỷ, chúc mừng tỷ tỷ
96 Chương 96: Chúng ta tới làm cái giao dịch?
97 Chương 97: Nói bốn chữ
98 Chương 98: Ngươi, có thể lăn
99 Chương 99: Đi, các ngươi đi nhanh lên!
100 Chương 100: Đưa nàng cho chúng ta bắt tới
101 Chương 101: Chỉ không biết...
102 Chương 102: Nàng hung ta!
103 Chương 103: Mau cùng ta tiến phòng luyện dược!
104 Chương 104: Ngươi cứ giả vờ đi
105 Chương 105: Có thể luyện ra thuốc sao?
Chapter

Updated 105 Episodes

1
Chương 1: Thiếu nữ thiên tài bị vứt bỏ (1)
2
Chương 2: Thiếu nữ thiên tài bị vứt bỏ (2)
3
Chương 3: Gặp mặt tại Vân Lai lâu
4
Chương 4: Thiếu nữ phượng vũ giang sơn
5
Chương 5: Thiếu niên quân lâm thiên hạ
6
Chương 6: Bị diều hâu ngậm đi
7
Chương 7: Trong lòng nàng thật sự tan vỡ
8
Chương 8: Mất thời cơ tốt nhất để chạy trốn
9
Chương 9: Va chạm mãnh liệt
10
Chương 10: Ngươi có thể có ích lợi gì?
11
Chương 11: Ngươi là con chim cặn bã!
12
Chương 12: Bản năng của đặc công
13
Chương 13: Cơ duyên trùng hợp
14
Chương 14: Nội tâm sụp đổ
15
Chương 15: Buông ta ra!
16
Chương 16: Không mang theo não?!
17
Chương 17: Ngươi không chết?
18
Chương 18: Ngươi không cần đối tốt với ta như vậy
19
Chương 19: Tiểu nha đầu kiên cường
20
Chương 20: Giản, trực, nhưng, tiếu!
21
Chương 21: Tả thanh loan?
22
Chương 22: Ừm!
23
Chương 23: Thiên tài tiểu phượng vũ
24
Chương 24: Không muốn cùng phong tầm ca ca nói chuyện
25
Chương 25: Không từ hôn?!
26
Chương 26: Bởi vì nàng đẹp!!
27
Chương 27: Có biến
28
Chương 28: Đi chết đi!
29
Chương 29: Vì sao lại không cắn nàng ta!
30
Chương 30: Nàng nói dối!
31
Chương 31: Vận khí nghịch thiên
32
Chương 32: Nàng ta sẽ quay lại
33
Chương 33: Màn thể hiện của quân lâm uyên
34
Chương 34: Ngự minh dạ
35
Chương 35: Tiên Linh Quả
36
Chương 36: Ngươi dẫm lên người khác rồi
37
Chương 37: Thiếu niên trải qua nhiều đau khổ
38
Chương 38: Ta là ngự minh dạ
39
Chương 39: Vậy là hắn thuận tay cứu nàng sao?
40
Chương 40: Làm sao mà hạ thủ được chứ
41
Chương 41: Đóng gói mang đi
42
Chương 42: Vị thiếu niên này... đầu óc thật sự không có vấn đề đấy chứ?
43
Chương 43: Giúp ta lấy lại tiên linh quả
44
Chương 44: Đây là... Vạn nghĩ xuyên thân... Cái gì?
45
Chương 45: Đầu óc ngu si tứ chi phát triển
46
Chương 46: Nguy cơ
47
Chương 47: Muốn giết nàng sao?
48
Chương 48: Lấy được rồi!
49
Chương 49
50
Chương 50: Dám gọi ta ngự công tử
51
Chương 51: Phong tiểu ngũ, ngươi đứng lại cho ta!
52
Chương 52: Giơ cao
53
Chương 53: Tiểu ngự ca ca
54
Chương 54: Ngươi hại chết tiểu ngũ nhà ta rồi!
55
Chương 55: Có thể nói sự thật không?
56
Chương 56: Rõ ràng.... đáng lẽ ra là...............
57
Chương 57: Vết thương ở mắt của ngươi, sao thế?
58
Chương 58: Giả
59
Chương 59: Các ngươi cười cái rắm a!
60
Chương 60: Hắn thế mà không có sinh khí!
61
Chương 61: Cho nên Thiếu chủ ngài kết luận là?
62
Chương 62: Mục Cửu Châu
63
Chương 63: Mỹ nhân sư phụ...
64
Chương 64: Đám láng giềng trong mắt thiên tài thiếu nữ
65
Chương 65: Dừng lại!
66
Chương 66: Ngươi dạng này, về sau thế nhưng là ăn thiệt thòi
67
Chương 67: Ô ô ô ~~ Tiểu Vũ ~~ Tiểu Vũ ~~~
68
Chương 68: Hảo một tay châm ngòi ly gián!
69
Chương 69: Chỗ đó kì quái?
70
Chương 70: Chúng ta thật đi Phượng trạch a?
71
Chương 71: Tỷ, tay của ngươi làm sao lạnh như vậy?
72
Chương 72: Quả thực đẹp đến --
73
Chương 73: Thiên cơ bất khả lộ
74
Chương 74: Xúi quẩy người, ai vậy?
75
Chương 75: Tiến quân thần tốc
76
Chương 76: Ông trời ơi!
77
Chương 77: Dáng dấp đẹp có làm được cái gì?
78
Chương 78: Bản điện mắt mù sao?
79
Chương 79: Chúc mừng cái gì?
80
Chương 80: Sẽ không phải là Phượng Vũ a? !
81
Chương 81: Ngũ tiểu thư chúng ta lợi hại nha
82
Chương 82: Ai nói xấu Ngũ tiểu thư của chúng ta?
83
Chương 83: Oa một tiếng kém chút khóc!
84
Chương 84: Phượng Vũ làm sao lại thừa nhận?
85
Chương 85: Ngươi chính là yêu thích Quân lão đại chúng ta
86
Chương 86: Không có!
87
Chương 87: Không thể ăn, không thể ăn, không có gì ngon để ăn!
88
Chương 88: Quân thái tử ngài cũng tới một chút?
89
Chương 89: Khẩu thị tâm phi nữ nhân ghét nhất nữa nha!
90
Chương 90: Hỏa hoa mang thiểm điện ~~
91
Chương 91: Không ăn, giết ta cũng không ăn!
92
Chương 92: Thần trợ công thiếu niên
93
Chương 93: Thành chủ
94
Chương 94: Vậy ngươi cảm thấy Phượng Vũ như thế nào?
95
Chương 95: Chúc mừng tỷ tỷ, chúc mừng tỷ tỷ
96
Chương 96: Chúng ta tới làm cái giao dịch?
97
Chương 97: Nói bốn chữ
98
Chương 98: Ngươi, có thể lăn
99
Chương 99: Đi, các ngươi đi nhanh lên!
100
Chương 100: Đưa nàng cho chúng ta bắt tới
101
Chương 101: Chỉ không biết...
102
Chương 102: Nàng hung ta!
103
Chương 103: Mau cùng ta tiến phòng luyện dược!
104
Chương 104: Ngươi cứ giả vờ đi
105
Chương 105: Có thể luyện ra thuốc sao?