Chương 40: Đóng Cửa Lại Nhé?

Nhưng cô vẫn cảm thấy bản thân còn ngây thơ quá. Bởi vì cô nhìn thấy người đang tắm sau tấm màn kia…

Chân nâng lên. Đầu ngửa lên một góc bốn mươi lăm độ. Bàn tay nhẹ nhàng mơn trớn từ cổ chân đến đùi…

Tấm màn ngăn cách kia làm Cố Duệ cảm thấy bản thân như đang xem AV (1) phiên bản cổ đại. Cảnh tượng phía bên kia tấm màn ấy thật khiến người ta mỏi mắt chờ mong.

Đó là Lý Đại Hùng sao?

Không phải! Nhìn đường nét ấy, đôi chân ấy mà xem. Không hề giống Lý Đại Hùng.

Dáng người ấy chỉ bằng một phần hai Lý Đại Hùng.

Cửa sổ không mở ra nên vốn dĩ không có gió. Nhưng thế thì đã sao nào?

Trong mắt Cố Duệ, đây là một căn phòng được cô đánh giá là để nuôi heo nên hiệu quả chắn gió không tốt lắm. Vì thế, không biết gió từ đâu lọt vào, thổi bay tấm màn ấy. Và Cố Duệ đã nhìn thấy.

Mới liếc mắt qua một cái mà suýt chút nữa cô đã bấu lấy cây cột nhà và nghiến gãy mất răng cửa.

Mẹ nó!

Đôi chân dài, dài miên man. Nó thon thả, trắng muốt và đẹp không hề có tỳ vết. Làn da tinh tế và trắng như sữa bò. Đường cong tuyệt mỹ… Người này so với siêu mẫu còn siêu mẫu hơn. Hơn nữa, phong thái còn rất yểu điệu. Dù phần dưới đã bị thùng nước che lại nhưng vẫn không che được đường cong tuyệt đẹp của thắt lưng. Nói thật, với dáng người này, cho dù mặt người đó có biểu cảm như Vương ni cô, Cố Duệ cũng chấp nhận được.

Mái tóc đen huyền của người đó được búi hờ bằng một cây trâm gỗ. Hơi nước lượn lờ, khung cảnh đẹp như tranh vẽ.

Cố Duệ đỡ trán.

Đây là một cô gái.

Không sai, là cô ấy chứ không phải hắn ta.

Vì sao trong phòng Lý Đại Hùng lại có con gái? Hơn nữa còn là tuyệt sắc mỹ nữ như thế này.

Cố Duệ trầm tĩnh một hồi lâu rồi quyết định xoay người đi ra ngoài.

“Đại Hùng, Đại Hùng, tên nhãi kia, cậu đi đâu rồi hả?” Bỗng nhiên có tiếng ông lão truyền đến. Cố Duệ nghe mà sợ muốn chết. Lão ta mới treo ngược cô nửa ngày trời, dù không có suy nghĩ giết chết cô nhưng lão sẽ đùa chết cô.

Trong tình thế cấp bách, Cố Duệ vén màn lên rồi leo vào thùng tắm không nhỏ lắm kia. Trong lúc đối phương đang kinh ngạc thì cô nhanh chóng nấp dưới ngực đối phương và che miệng cô ấy lại.

“Vị cô nương này, thật ngại quá, làm phiền một chút nhé. Để tôi trốn ở đây một lát, mong cô phối hợp giúp đỡ…”

Cố Duệ nhỏ giọng nói. Dù bận trốn ông lão kia nhưng cô vẫn không quên tranh thủ cảm khái sự mềm mại của bờ môi cô gái đang bị tay cô chặn lại, mùi hương cơ thể cô ấy, còn có… bộ ngực phẳng lì.

Khoan, ngực phẳng?

Cố Duệ cúi đầu nhìn xuống, còn chưa kịp nghĩ kỹ thì cửa đã bị đá văng ra. Rầm!

“Yêu Yêu, tên nhóc Đại Hùng kia đâu… A, đang tắm à… Thật là, lần nào tắm cũng dùng nhiều hoa như vậy… Không sợ dụ ong mật bay tới sao…”

Vài sợi tóc của cô gái xinh đẹp mà ông lão gọi tên kia rủ xuống, chạm vào bên tai Cố Duệ khiến cô cảm thấy nhồn nhột. Cố Duệ mím môi, thầm nghĩ dù ngực cô gái này có kết cấu của đồng bằng nhưng da cô ấy… so với Cố Duệ cô thật sự là hơn không biết bao nhiêu lần.

Nhưng mà lão già này thật quá đáng. Mỹ nhân người ta đang tắm rửa mà còn xông vào. Chẳng lẽ cô gái này là gái nhà lành bị bắt lên núi? Rồi bị ba tên thổ tặc kia cưỡng ép…

Trí tưởng tượng phong phú của Cố Duệ một lần nữa lại bay cao và bay xa.

Nhưng cô vẫn lo lắng cô gái này sẽ vì hoảng sợ mà hét lên.

Nhưng bàn tay ngọc ngà của mỹ nhân đặt lên thành thùng tắm. Cái cằm duyên dáng hơi động, bờ môi đỏ mọng, xinh đẹp và ướt át kia chậm rãi mở ra: “Sư tổ, sư phụ sai cậu ta đi ra ngoài bắt thỏ hoang rồi.”

Ừm, âm thanh này… thật là có sức hút và thật quyến rũ, như thể trong đôi môi ấy ẩn chứa hương thơm say nồng của rượu nữ nhi hồng.

Cố Duệ cắn môi. Cô không thích kiểu con gái này. Quá quyến rũ! Vừa nhìn là biết chẳng phải gái nhà lành!

Tuy rằng cô còn chưa nhìn kỹ mặt người ta…

“Thỏ hoang? Ham ăn như vậy thì còn gì là người Khuê Sơn nữa hả? Còn Yêu Yêu, lần sau đừng có dùng nhiều hoa như vậy nữa…”

“Vâng, sư tổ. Nhưng nếu như vậy, hoa tửu (2) con ủ…”

“Ừm… Được rồi, cậu muốn làm gì thì làm.”

“Vâng, sư tổ.”

Ông lão chắp tay ra sau lưng rồi xoay người rời đi…

Mà lúc này, Cố Duệ vẫn không động đậy gì.

Đương nhiên là không động đậy gì rồi, ông lão kia còn chưa ra khỏi cửa mà.

Nhưng Cố Duệ không nhúc nhích không phải vì điều đó mà là vì cô vẫn luôn cúi người che giấu dáng người nhỏ xinh của mình. Lúc đầu cô còn cảm khái mỹ nhân này có khuyết điểm là ngực quá phẳng nên cũng ngại nhìn chằm chằm ngực người ta. Tuy rằng đây là điểm duy nhất mà cô có thể hơn đối phương.

Vì thế cô cúi đầu.

Sau đó, cô lại phát hiện một vấn đề. Tuy rằng so về ngực thì cô “cao” hơn người ta một chút nhưng người ta cũng có… nhiều hơn cô một thứ.

Ví dụ như thứ ở giữa hai chân chẳng hạn…

Cố Duệ lẳng lặng nhìn cho đến khi cô cảm thấy nước này có vẻ như trong quá mức cần thiết rồi.

Nhìn thấy rất rõ ràng…

Ấy, nếu nhìn nữa thì ngại quá.

Cố Duệ ngẩng đầu lên liền nhìn thấy gương mặt đẹp đến không bút mực nào tả xiết của đối phương.

Quá đẹp.

Phải nói là đẹp đến giới hạn cao nhất của cái đẹp. Nhưng nét đẹp ấy lại quá mức tuyệt mỹ khiến người ta không dám chạm vào.

Đối phương cúi đầu. Khuôn mặt hơi ửng hồng. Đôi mắt đẹp như đóa hoa nở ở miền cực lạc. Người đó cắn nhẹ môi dưới như thể đang nhẫn nhịn một điều gì đó.

Bộ dáng này suýt nữa là khiến Cố Duệ mê đắm không thấy lối về.

Là con gái? Hay con trai?

Cô mới nhìn lầm sao?

Cái thứ ở giữa ấy…

Cố Duệ cảm thấy bản thân đã gây ra tội nghiệt rồi.

Cuối cùng ông lão cũng đi ra, còn tốt bụng đóng cửa lại.

Ừm, vẫn còn đạo đức xã hội.

“Cái đó…” Cố Duệ kéo dài giọng nói. Bây giờ cô nên nói gì mới tốt nhỉ?

Tôi thấy rồi?

Ngại quá, tôi lỡ thấy rồi?

Cái đó… Tôi lỡ thấy mất rồi!

Mấy cái đó không phải cái chính!

Trong đầu Cố Duệ lướt qua rất nhiều câu nói. Cuối cùng cô mở miệng: “Nước lạnh rồi, có muốn tôi giúp anh đun nóng lên không…”

Yêu Yêu? Cô gái/chàng trai mím môi, nói: “Không cần… Cô ra ngoài trước đi đã.”

Giọng nói nhu nhược như thế… Thật muốn ăn hiếp mà…

Cô Duệ bình tĩnh, đang muốn đứng dậy thì…

Rầm! Cửa lại bị đá văng ra.

Cố Duệ lật đật chui vào lại.

Nước trong thùng vì động tác của cô mà tràn ra khỏi ngoài.

“Sư huynh, anh đang làm gì vậy? Nghịch nước à?”

Giọng nói lỗ mãng của Lý Đại Hùng truyền tới.

Tốt quá, cuối cùng Cố Duệ cũng xác định được người này là trai.

Mà cô hiện tại đang dựa người vào một người so với con gái còn “nữ tính” hơn…

Mặt đối mặt, khoảng cách này rất thú vị, nhưng…

Đầu hơi đau rồi…

“Không… Không có gì.”

“Chơi vui không?”

“Ừm, cũng kha khá.”

“Em cũng vào cùng nha…”

“Không, không, cậu đô con quá, thùng tắm sẽ nứt mất.”

“Ừm, hình như tướng em quá to con rồi.”

“Đúng vậy, quá béo.”

“…”

Cố Duệ nghe đến đó thì suýt nữa là phì cười.

Lý Đại Hùng suy sụp nói: “Sư huynh chỉ biết ăn hiếp em thôi… Em bắt được thỏ rồi, đang tính nấu bữa khuya, anh ăn không?”

“Nếu nấu dở thì không ăn.”

Giọng nói rõ ràng là đang bắt bẻ nhưng lại mang vẻ dịu dàng, uyển chuyển.

Lý Đại Hùng lầm bầm trong miệng, xoay người chuẩn bị đi ra ngoài.

Cố Duệ thở phào nhẹ nhõm, đang tính đứng lên.

“Đúng rồi, sư huynh.”

“Cậu nhóc” Đại Hùng lại xoay người quay lại.

Mặt Cố Duệ đã mất hết cảm xúc rồi.

“Nói.” Yêu Yêu sư huynh quay mặt đi, vẻ mặt đã không còn từ nào có thể miêu tả rồi.

“Có muốn em đóng cửa giùm không?”

“… Cậu đi đi.”

“Vâng.”

Đại Hùng đá chân một cái. Rầm! Cửa đóng lại.

Cả người Cố Duệ như muốn nhũn ra.

Nhưng Yêu Yêu nói: “Cái kia… Tôi đi ra trước nhé.”

“Chẳng lẽ anh không thấy nếu anh ra trước thì anh sẽ ngại lắm à?”

Vì sao không phải là cô ngại?

Yêu Yêu suy nghĩ một lát. Đột nhiên mặt anh ửng hồng rồi lại trắng bệch. Anh cắn môi, nói: “Cùng ra đi.”

Cùng ra đi.

Cố Duệ đứng đắn gật đầu.

“Ừm.”

Lúc này, nên gật đầu thì gật đầu, nên đứng đắn thì đứng đắn.

Vì thế hai người cùng đứng dậy và bước ra khỏi thùng gỗ.

“Cái kia…”

“Cô là con gái, choàng thêm cái này đi.”

Yêu Yêu mặc đỡ một lớp áo ngoài vào. Còn chưa thắt dây lưng lại, anh đã vội vàng đưa một cái áo ngoài to rộng khác cho Cố Duệ.

Cử chỉ này làm Cố Duệ lập tức có thiện cảm với người này.

“Cảm ơn.”

Cố Duệ bước qua, định nhận lấy áo thì…

Chân cô bị trượt.

Cô còn chưa khoác được áo thì đã kéo áo mà đối phương vừa mặc xuống.

Thật ra thì không có gì.

Áo tụt thì mặc lại là được.

Cố Duệ đứng dậy, tính đưa lại áo cho người ta…

Rầm!

Cửa, lần thứ ba, bị đá văng ra.

Sau đó, Cố Duệ một thân quần áo lộn xộn và… Yêu Yêu…

“Yêu Yêu, làm sao để thịt thỏ hết tanh…”

Tên đầu trọc, ông lão, Lý Đại Hùng, ba người đứng đấy.

Khi thấy cảnh tượng này… thì cả ba đều im lặng.

Một lúc lâu sau, Lý Đại Hùng lẩm bẩm: “A, trong nước có máu. Rất nhiều máu, nước đỏ thành như vậy… Hai người đã làm gì vậy?”

Tên đầu trọc: “Chúng ta đến không đúng lúc sao?”

Ông lão: “Con nhóc kia, cô đã làm gì Yêu Yêu nhà chúng tôi rồi?”

Cố Duệ sực nhớ ra cô đang bị thương và có máu chảy ra.

Sau đó cô lại suy nghĩ tiếp. Hiện tại cô nên nói đây là máu của cô hay là máu của Yêu Yêu thì tốt hơn nhỉ…

(1) AV: Adult Video.

(2) Hoa tửu: Rượu được ủ lên men với thành phần chính là cánh hoa.

Chapter
1 Chương 1: Cố Gia Kỳ Nhân
2 Chương 2: Bà Mối
3 Chương 3: Chàng Trai
4 Chương 4: Giết! Tiêu Diệt?
5 Chương 5: Giằng Co
6 Chương 6: Vớt Xác
7 Chương 7: Rốt Cuộc Cô Là Ai?
8 Chương 8: Mò Vàng
9 Chương 9: Đại Nhân
10 Chương 10: Phạm Dương Lư Thị
11 Chương 11: Chim Cú Núi Và Thôn Tiểu Dương
12 Chương 12: Xuống Nước Và Canh Rong Biển
13 Chương 13: Thi Thể Dưới Đáy Nước
14 Chương 14: Ném Bao Nhiêu Tảng Đá?
15 Chương 15: Đọc Nhiều Sách
16 Chương 16: Cực Cô
17 Chương 17: Nhà Họ Xa
18 Chương 18: Cát Dạ Quang
19 Chương 19: Xung Hỉ
20 Chương 20: Tập Kích Ban Đêm
21 Chương 21: Có Lên Hay Không!
22 Chương 22: Nghi Ngờ
23 Chương 23: Ngôi Nhà Ma
24 Chương 24: Phương Pháp Phá Vỡ Huyễn Thuật
25 Chương 25: Xác Giấu Trong Tường Và Người Đó!
26 Chương 26: Mật Thất Trong Lầu Các
27 Chương 27: Xa Phu Nhân
28 Chương 28: Hy Sinh Vì Nước
29 Chương 29: Ám Sát
30 Chương 30: Nhà Lao
31 Chương 31: Lý Mãnh
32 Chương 32: Vẫn Ở Trên Đường...
33 Chương 33: Hoài Nghi
34 Chương 34: Vấn Đề
35 Chương 35: Tha Thứ
36 Chương 36: Lều Bán Trà
37 Chương 37: Ông Lão 18+
38 Chương 38: Treo Ngược, Ánh Trăng Đong Đầy Trời Đất
39 Chương 39: Hồ Thái Khuê
40 Chương 40: Đóng Cửa Lại Nhé?
41 Chương 41: Ko!
42 Chương 42: Tổ Sư Gia Mấy Người Cũng Làm Vậy Sao?
43 Chương 43: Ngủ Với Ai?
44 Chương 44: Ba Điểm Quan Trọng Của Hàng Đạo
45 Chương 45: Ba Ải, Mưa Đêm
46 Chương 46: Sơn Quỷ
47 Chương 47: Thi Thể Nam Dưới Mưa
48 Chương 48: Một Con Gà
49 Chương 49: Hàng Tự Và Trí Nhớ
50 Chương 50: Thời Gian Như Bóng Câu Qua Cửa Sổ
51 Chương 51: Qua Ải?
52 Chương 52: Khách Đến
53 Chương 53: Vụ Án Cây Lựu
54 Chương 54: Mạng Người Quan Trọng
55 Chương 55: Mất Tích
56 Chương 56: Đêm Tỏ Tình
57 Chương 57: Cuộc Sống Về Đêm Và Ngồi Xổm Trong Nhà Xác
58 Chương 58: Mùi Chua Và Mùi Hương
59 Chương 59: Cào Nát Mặt
60 Chương 60: Có! Không Có!
61 Chương 61: Dấu Vết
62 Chương 62: Cái Gì Cũng Có Thể Thử Khi Tuyệt Vọng
63 Chương 63: Sống?
64 Chương 64: Bọ Hung Máu
65 Chương 65: Cũng Không Phải Bị Mù!
66 Chương 66: Cậu Nhóc Cầm Ná
67 Chương 67: Thích À? Tôi Cũng Thế
68 Chương 68: Giếng? Phía Dưới Có Gì?
69 Chương 69: Độc
70 Chương 70: Cảm Kích
71 Chương 71: Túi Thơm
72 Chương 72: Phân Tích
73 Chương 73: Người Chết, Dụng Cụ Giả Thi Thể
74 Chương 74: Vụ Án Thứ Hai
75 Chương 75: Đi Câu Đêm
76 Chương 76: Người Giả?
77 Chương 77: Thiết Chùy! Chết Rồi?
78 Chương 78: Muốn Ngủ Cùng Chị?
79 Chương 79: Ruồi Nhặng
80 Chương 80: Chỉ Là Nữ Thôi Mà
81 Chương 81: Phu Canh Và Ăn Trộm
82 Chương 82: Nấu Canh
83 Chương 83: Khổng Động Sinh
84 Chương 84: Tơ Máu
85 Chương 85: Hai Người Chết, Hai Hung Thủ!
86 Chương 86: Anh Họ
87 Chương 87: Giải Rượu
88 Chương 88: Đợi Một Người
89 Chương 89: Không Cam Lòng
90 Chương 90: Nhị Phu Nhân
91 Chương 91: Chết Có Đôi
92 Chương 92: Triệu Tử Kỳ
93 Chương 93: Quan Với Quan
94 Chương 94: Hẻm Mộc Đồng
95 Chương 95: Thổ Ngập Đáp
96 Chương 96: Ngọc Đuôi Cá
97 Chương 97: Giấu Thi Thể?
98 Chương 98: Xương Thịt Heo Xào
99 Chương 99: Đường Nước Ngầm
100 Chương 100: Xảo Quyệt
101 Chương 101: Vô Sỉ?
102 Chương 102: Đùa Tôi À?
103 Chương 103: Một Cái Động
104 Chương 104: Tên Da Xanh
105 Chương 105: Dưới Nước!
106 Chương 106: Cuộn Tơ
107 Chương 107: Kiểu Này Thì Đánh Kiểu Gì!
108 Chương 108: Kẻ Ngu Xuẩn Thật Sự!
109 Chương 109: Tuyển Thủ Dụ Quái Số Một
110 Chương 110: Sẽ Chết
111 Chương 111: Rồng Trong Kính!
112 Chương 112: Con Đường Bí Mật Dưới Đất
113 Chương 113: Đời Có Khi Nào Không Biệt Li
114 Chương 114: Bảng Nhãn Nhà Họ Trần
115 Chương 115: Lại Là Vườn Trái Cây
116 Chương 116: Thôn Ẩn Nguyệt
117 Chương 117: Rình Trộm
118 Chương 118: Ăn Ngựa
119 Chương 119: Cự Xà
120 Chương 120: Nhân Vật Hung Ác
121 Chương 121: Dưới Lò
122 Chương 122: Khổng Nhị Thúc, Tam Quốc Mộ
123 Chương 123: Đào Tẩu Ban Đêm?
124 Chương 124: May Mắn
125 Chương 125: Cầm Thú!
126 Chương 126: Áo Choàng Lớn
127 Chương 127: Hắn Dẫn Tới
128 Chương 128: Một Kích Tất Trúng!
129 Chương 129: Đánh Chết, Bại Lộ, Chia Của?
130 Chương 130: Quan Hệ Nam Nữ Không Bình Thường?
131 Chương 131: Lộc Hợi, Quân Thục
132 Chương 132: Cây Mục
133 Chương 133: Xác Dưới Cây
134 Chương 134: Ngũ Hành Hữu Thủy
135 Chương 135: Vén Rèm
136 Chương 136: Xác Chết Vùng Dậy
137 Chương 137: Lôi Vũ
138 Chương 138: Lên Núi, Lên Núi
139 Chương 139: Hề Nang
140 Chương 140: Dã Cẩu
141 Chương 141: Vết Nứt
142 Chương 142: Hy Vọng
143 Chương 143: Mê Hoặc
144 Chương 144: Hố Lớn
145 Chương 145: Thông Đạo Lõm Vào
146 Chương 146: Có Sờ Không?
147 Chương 147: Lầu Bia Đá
148 Chương 148: Lầu Trúc Trong Núi
149 Chương 149: Thượng Thất Tinh
150 Chương 150: Ăn Cỏ
151 Chương 151: Sư Phụ Đến Rồi!
152 Chương 152: Hùng Hoàng
153 Chương 153: Cô Muốn Sao, Cho Cô Hết
154 Chương 154: Thất Tinh Thập Tam Quan
155 Chương 155: Mở Quan Tài, Nhấc Thi Thể
156 Chương 156: Lỗ Đại Sư
157 Chương 157: Thiên Tuyết Thiền, Lão Gừng Già Đầu Trọc
158 Chương 158: Cương Thi Sống Dậy, Ra Khỏi Mộ
159 Chương 159: Tuyệt Sắc
160 Chương 160: Hàng Sư Chân Chính
161 Chương 161: Du Thi, Mồi Nhử
162 Chương 162: Dẫn Thi
163 Chương 163: Thỏ Khôn Ba Hang
164 Chương 164: Chiếc Thuyền
165 Chương 165: Lỗ, Lộc!
166 Chương 166: Pháo Lép
167 Chương 167: Nói Nhiều Quá
168 Chương 168: Thay Thế
169 Chương 169: Khí Thế
170 Chương 170: Nhận Chủ
171 Chương 171: Thanh hà thôi lương
172 Chương 172: Trên thuyền
173 Chương 173: Ôm một cái?
174 Chương 174: Tôi thích cô
175 Chương 175: Miếu cổ, đi tiểu
176 Chương 176: Phàm nhân qua đường, chê cười rồi!
177 Chương 177: Ngọc nương
178 Chương 178: Thần tiêu bạch hạc
179 Chương 179: Cái hố thật lớn
180 Chương 180: Nữ thần tha mạng
181 Chương 181: Xác ướp
182 Chương 182: Xung đột, đánh!
183 Chương 183: Tức giận!
184 Chương 184: Nghiêm trị?
185 Chương 185: Phần lãi
186 Chương 186: Yêu nghiệt a!
187 Chương 187: Hắn đào mộ tổ tiên ngươi?
188 Chương 188: Xuống nước
189 Chương 189: Kiềm chế chút
190 Chương 190: Trưởng thành
Chapter

Updated 190 Episodes

1
Chương 1: Cố Gia Kỳ Nhân
2
Chương 2: Bà Mối
3
Chương 3: Chàng Trai
4
Chương 4: Giết! Tiêu Diệt?
5
Chương 5: Giằng Co
6
Chương 6: Vớt Xác
7
Chương 7: Rốt Cuộc Cô Là Ai?
8
Chương 8: Mò Vàng
9
Chương 9: Đại Nhân
10
Chương 10: Phạm Dương Lư Thị
11
Chương 11: Chim Cú Núi Và Thôn Tiểu Dương
12
Chương 12: Xuống Nước Và Canh Rong Biển
13
Chương 13: Thi Thể Dưới Đáy Nước
14
Chương 14: Ném Bao Nhiêu Tảng Đá?
15
Chương 15: Đọc Nhiều Sách
16
Chương 16: Cực Cô
17
Chương 17: Nhà Họ Xa
18
Chương 18: Cát Dạ Quang
19
Chương 19: Xung Hỉ
20
Chương 20: Tập Kích Ban Đêm
21
Chương 21: Có Lên Hay Không!
22
Chương 22: Nghi Ngờ
23
Chương 23: Ngôi Nhà Ma
24
Chương 24: Phương Pháp Phá Vỡ Huyễn Thuật
25
Chương 25: Xác Giấu Trong Tường Và Người Đó!
26
Chương 26: Mật Thất Trong Lầu Các
27
Chương 27: Xa Phu Nhân
28
Chương 28: Hy Sinh Vì Nước
29
Chương 29: Ám Sát
30
Chương 30: Nhà Lao
31
Chương 31: Lý Mãnh
32
Chương 32: Vẫn Ở Trên Đường...
33
Chương 33: Hoài Nghi
34
Chương 34: Vấn Đề
35
Chương 35: Tha Thứ
36
Chương 36: Lều Bán Trà
37
Chương 37: Ông Lão 18+
38
Chương 38: Treo Ngược, Ánh Trăng Đong Đầy Trời Đất
39
Chương 39: Hồ Thái Khuê
40
Chương 40: Đóng Cửa Lại Nhé?
41
Chương 41: Ko!
42
Chương 42: Tổ Sư Gia Mấy Người Cũng Làm Vậy Sao?
43
Chương 43: Ngủ Với Ai?
44
Chương 44: Ba Điểm Quan Trọng Của Hàng Đạo
45
Chương 45: Ba Ải, Mưa Đêm
46
Chương 46: Sơn Quỷ
47
Chương 47: Thi Thể Nam Dưới Mưa
48
Chương 48: Một Con Gà
49
Chương 49: Hàng Tự Và Trí Nhớ
50
Chương 50: Thời Gian Như Bóng Câu Qua Cửa Sổ
51
Chương 51: Qua Ải?
52
Chương 52: Khách Đến
53
Chương 53: Vụ Án Cây Lựu
54
Chương 54: Mạng Người Quan Trọng
55
Chương 55: Mất Tích
56
Chương 56: Đêm Tỏ Tình
57
Chương 57: Cuộc Sống Về Đêm Và Ngồi Xổm Trong Nhà Xác
58
Chương 58: Mùi Chua Và Mùi Hương
59
Chương 59: Cào Nát Mặt
60
Chương 60: Có! Không Có!
61
Chương 61: Dấu Vết
62
Chương 62: Cái Gì Cũng Có Thể Thử Khi Tuyệt Vọng
63
Chương 63: Sống?
64
Chương 64: Bọ Hung Máu
65
Chương 65: Cũng Không Phải Bị Mù!
66
Chương 66: Cậu Nhóc Cầm Ná
67
Chương 67: Thích À? Tôi Cũng Thế
68
Chương 68: Giếng? Phía Dưới Có Gì?
69
Chương 69: Độc
70
Chương 70: Cảm Kích
71
Chương 71: Túi Thơm
72
Chương 72: Phân Tích
73
Chương 73: Người Chết, Dụng Cụ Giả Thi Thể
74
Chương 74: Vụ Án Thứ Hai
75
Chương 75: Đi Câu Đêm
76
Chương 76: Người Giả?
77
Chương 77: Thiết Chùy! Chết Rồi?
78
Chương 78: Muốn Ngủ Cùng Chị?
79
Chương 79: Ruồi Nhặng
80
Chương 80: Chỉ Là Nữ Thôi Mà
81
Chương 81: Phu Canh Và Ăn Trộm
82
Chương 82: Nấu Canh
83
Chương 83: Khổng Động Sinh
84
Chương 84: Tơ Máu
85
Chương 85: Hai Người Chết, Hai Hung Thủ!
86
Chương 86: Anh Họ
87
Chương 87: Giải Rượu
88
Chương 88: Đợi Một Người
89
Chương 89: Không Cam Lòng
90
Chương 90: Nhị Phu Nhân
91
Chương 91: Chết Có Đôi
92
Chương 92: Triệu Tử Kỳ
93
Chương 93: Quan Với Quan
94
Chương 94: Hẻm Mộc Đồng
95
Chương 95: Thổ Ngập Đáp
96
Chương 96: Ngọc Đuôi Cá
97
Chương 97: Giấu Thi Thể?
98
Chương 98: Xương Thịt Heo Xào
99
Chương 99: Đường Nước Ngầm
100
Chương 100: Xảo Quyệt
101
Chương 101: Vô Sỉ?
102
Chương 102: Đùa Tôi À?
103
Chương 103: Một Cái Động
104
Chương 104: Tên Da Xanh
105
Chương 105: Dưới Nước!
106
Chương 106: Cuộn Tơ
107
Chương 107: Kiểu Này Thì Đánh Kiểu Gì!
108
Chương 108: Kẻ Ngu Xuẩn Thật Sự!
109
Chương 109: Tuyển Thủ Dụ Quái Số Một
110
Chương 110: Sẽ Chết
111
Chương 111: Rồng Trong Kính!
112
Chương 112: Con Đường Bí Mật Dưới Đất
113
Chương 113: Đời Có Khi Nào Không Biệt Li
114
Chương 114: Bảng Nhãn Nhà Họ Trần
115
Chương 115: Lại Là Vườn Trái Cây
116
Chương 116: Thôn Ẩn Nguyệt
117
Chương 117: Rình Trộm
118
Chương 118: Ăn Ngựa
119
Chương 119: Cự Xà
120
Chương 120: Nhân Vật Hung Ác
121
Chương 121: Dưới Lò
122
Chương 122: Khổng Nhị Thúc, Tam Quốc Mộ
123
Chương 123: Đào Tẩu Ban Đêm?
124
Chương 124: May Mắn
125
Chương 125: Cầm Thú!
126
Chương 126: Áo Choàng Lớn
127
Chương 127: Hắn Dẫn Tới
128
Chương 128: Một Kích Tất Trúng!
129
Chương 129: Đánh Chết, Bại Lộ, Chia Của?
130
Chương 130: Quan Hệ Nam Nữ Không Bình Thường?
131
Chương 131: Lộc Hợi, Quân Thục
132
Chương 132: Cây Mục
133
Chương 133: Xác Dưới Cây
134
Chương 134: Ngũ Hành Hữu Thủy
135
Chương 135: Vén Rèm
136
Chương 136: Xác Chết Vùng Dậy
137
Chương 137: Lôi Vũ
138
Chương 138: Lên Núi, Lên Núi
139
Chương 139: Hề Nang
140
Chương 140: Dã Cẩu
141
Chương 141: Vết Nứt
142
Chương 142: Hy Vọng
143
Chương 143: Mê Hoặc
144
Chương 144: Hố Lớn
145
Chương 145: Thông Đạo Lõm Vào
146
Chương 146: Có Sờ Không?
147
Chương 147: Lầu Bia Đá
148
Chương 148: Lầu Trúc Trong Núi
149
Chương 149: Thượng Thất Tinh
150
Chương 150: Ăn Cỏ
151
Chương 151: Sư Phụ Đến Rồi!
152
Chương 152: Hùng Hoàng
153
Chương 153: Cô Muốn Sao, Cho Cô Hết
154
Chương 154: Thất Tinh Thập Tam Quan
155
Chương 155: Mở Quan Tài, Nhấc Thi Thể
156
Chương 156: Lỗ Đại Sư
157
Chương 157: Thiên Tuyết Thiền, Lão Gừng Già Đầu Trọc
158
Chương 158: Cương Thi Sống Dậy, Ra Khỏi Mộ
159
Chương 159: Tuyệt Sắc
160
Chương 160: Hàng Sư Chân Chính
161
Chương 161: Du Thi, Mồi Nhử
162
Chương 162: Dẫn Thi
163
Chương 163: Thỏ Khôn Ba Hang
164
Chương 164: Chiếc Thuyền
165
Chương 165: Lỗ, Lộc!
166
Chương 166: Pháo Lép
167
Chương 167: Nói Nhiều Quá
168
Chương 168: Thay Thế
169
Chương 169: Khí Thế
170
Chương 170: Nhận Chủ
171
Chương 171: Thanh hà thôi lương
172
Chương 172: Trên thuyền
173
Chương 173: Ôm một cái?
174
Chương 174: Tôi thích cô
175
Chương 175: Miếu cổ, đi tiểu
176
Chương 176: Phàm nhân qua đường, chê cười rồi!
177
Chương 177: Ngọc nương
178
Chương 178: Thần tiêu bạch hạc
179
Chương 179: Cái hố thật lớn
180
Chương 180: Nữ thần tha mạng
181
Chương 181: Xác ướp
182
Chương 182: Xung đột, đánh!
183
Chương 183: Tức giận!
184
Chương 184: Nghiêm trị?
185
Chương 185: Phần lãi
186
Chương 186: Yêu nghiệt a!
187
Chương 187: Hắn đào mộ tổ tiên ngươi?
188
Chương 188: Xuống nước
189
Chương 189: Kiềm chế chút
190
Chương 190: Trưởng thành