Chương 40: Cả người vững chắc đè ép lên….

9:31 AM - 24/01/2022

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Bóng người kia dừng lại, ngay sau đó "anh ta" trong nháy mắt mở ra một cái cửa trên tường, đi vào.

Triều Lộc theo quán tính muốn đi về phía đó, Cố Thượng Nghiêu bên cạnh bất chợt kéo cô lại "Anh đi. Em ở bên ngoài chờ"

Triều Lộc việc nào ra việc đó "Thế thì không tốt đi, anh được không?"

Cố Thượng Nghiêu "......."

Hắn cắn răng "Chờ!"

Cố Thượng Nghiêu một bước đi vào cánh cửa trên tường.

Tiếp đó trong nháy mắt! cửa biến mất! Mặt tường nghiêm ti mật hợp, căn bản không thể nhìn ra nơi đó đã từng có một cánh cửa!

"Kỳ Ngạch! Kỳ Ngạch!"

Không có bất cứ cái gì đáp lại.

Triều Lộc hít sâu một hơi, cưỡng bách chính mình bình tĩnh lại. Cô ghé vào tường tập trung lắng nghe.

"Đông ——"

"Đông——"

"Thùng thùng——"

Là Kỳ Ngạch đáp lại mình sao?

Triều Lộc thử gõ gõ vào tường, thanh âm bên kia liền ngừng. Ngay sau đó, quy luật gõ lại lần nữa vang lên và tiếng gõ cứ tiếp tục ra ngoài.

Triều Lộc cũng đi theo phương hướng có tiếng gõ, rất nhanh đã rời khỏi kho chứa đồ.

Cô không biết đó là, sau khi cô rời đi, phòng chứa đồ lại vang lên một tiếng cười như có như không:

"Ha hả"

Triều Lộc vừa dựa gần vách tường vừa đi, cuối cùng tới hành lang khoang thuyền.

Hành lang dài an tĩnh, tự hồ còn có thể nghe thấy tiếng thở của cô.

Triều Lộc nhắm mắt lại, hơi cúi đầu, vành tay trắng nõn tinh xảo vừa động. Ngau sau đó, Triều Lộc một chân đá vào bức tường!

Bên kia tường cũng truyền đến một tiếng vang lớn, bụi nổi lên bốn phía, trên tường mở ra một cái lỗ lớn, hai người cơ hồ cùng thời gian nhìn thấy mắt đối phương.

"Mau!"

Triều Lộc kéo Cố Thượng Nghiêu ra.

Bởi vì quá đà, Triều Lộc bị lùi ra sau, lảo đảo dựa vào tường; Cố Thượng Nghiêu cả người thuận thế vừng chắc đè ép lên.

Một mảnh an tĩnh.

"Em lo ng cho anh" tiếng nói Cố Thượng Nghiêu thấp thấp đè ở cổ họng, tự hồ nghe ra còn có chút suиɠ sướиɠ.

Triều Lộc dùng sức đẩy hắn "Tránh ra"

Cô nhìn phía sau Cố Thượng Nghiêu.

Rút ra củ cải mang ra hố, Cố Thượng Nghiêu khi ra còn mang theo một người.

Trong một thời gian ngắm cái lỗ trên tường bị hai người bọn họ hợp lực phá hỏng đã không còn nữa. Toàn bộ hành lang khôi phục yên tĩnh như ban đầu, một mảnh năm tháng yên bình. Chỉ trừ bỏ một đứa trẻ hai mắt nhắm nghiền nằm trên mặt đất.

Đố là một cô bé thoạt nhìn chỉ khoảng sáu bảy tuổi, một thân váy bồng bềnh dơ bển đã không còn nhìn ra  màu sắc ban đầu, cả khuôn mặt lại trắng bệch ra, cả người lộ ra sự xanh xao vàng vọt của người suy dinh dưỡng lâu.

"Là nó đưa anh đi vòng vòng" Cố Thượng Nghiêu ôm cánh tay đứng thẳng, khôi phục đứng đắn "Không gian trong thuyền rất lớn, lại còn biết thiên biến vạn hóa"

Triều Lộc nhìn cô bé "Cho nên, Tưởng tiểu béo với Tưởng lão quá cùng biến mất như thế?"

"Tưởng lão quá?" Cố Thượng Nghiêu nghiêng đầu tựa hồ cũng có chút ngoài ý muốn về xưng  của cô.

Đúng lúc này, cô bé trên mặt đất đột nhiên tỉnh dậy, cô bé bò dậy liền chạy! Chạy..... Chạy về một gian phòng đằng trước.

Nơi này đều là phòng khoang thuyền, từ bên ngoài mở cửa đối với Triều Lộc và Cố Thượng Nghiêu mà nói, không cần tốn nhiều sức.

Cửa mở, bọn họ thấy cô bé thân mình nho nhỏ nhếch nhác ngồi trên giường, cô bé run lên tự như một con thỏ con đụng phải sói xám.

Cô bé nước mắt tràn mi nói "Không cần, không cần đánh ba ba!"
"Trên thuyền này còn có người khác?" Cố Thượng Nghiêu nhướng mày.

Triều Lộc nhìn về phía ba ba trong miệng cô bé kia.

Phát sinh động tĩnh lớn như vậy mà người đàn ông kia vẫn như cũ không nhúc nhích nằm trên giường, nhìn qua giống như..... Bỗng chốc, Triều Lộc tiến lên một bước, người đàn ông này là.....

"Quen không?" Cố Thượng Nghiêu nhìn sườn mặt Triều Lộc, không chút để ý hỏi cô.

Triều Lộc quay đầu nhìn hắn, tầm mắt hai người giữa không trung gặp nhau, lại dường như không có việc gì .

"Không quen" Triều Lộc nói.

Cố Thượng Nghiêu trong mắt mang theo một đống "là sao"

Triều Lộc cũng không để ý tới hắn, cô đi tới chỗ cô bé.

Tưởng Tiểu Khê trong thế giới Kịch Bản không quen biết người đàn ông này, Triều Lộc lại có. Nói như vậy có lẽ cũng không thỏa đáng lắm, Triều Lộc chỉ biết diễn viên đóng vai người đàn ông trước mắt này, tên.... Lại không nghĩ ra, nhưng Triều Lộc biết ông ta chính là diễn viên đóng vai Tiền Thư Minh ở kì đầu.
Nhân vật thế giới Kịch Bản mang theo bản tính chân thật nhất của diễn viên, Triều Lộc với Tiền Thư Minh có một cảm tình vô cùng phức tấp khó tránh khỏi có chút nhổ trồng trên người diễn viên này. Cô hơi hơi hé miệng.....

"Ông ấy làm sao vậy?" Cố Thượng Nghiêu phía sau đột nhiên mở miệng, hỏi ra điều Triều Lộc muốn hỏi.

Cô bé ôm chặt ba ba, đôi mắt như động vật nhỏ tràn đầy cảnh giác nhìn bọn họ chằm chằm.

Thời gian cứ một phút một giây qua đi.

Cố Thượng Nghiêu "Em dỗ dành nó đi"

Triều Lộc "Em sẽ không"

Rốt cuộc là Cố Thượng Nghiêu bại trận trước, chỉ thấy hắn giơ tay, lấy từ ba lô một quả táo to tươi đẹp, hỏi cô bé "Ăn không?"

Triều Lộc ".........."

Sắc mặt cô khó phân biệt nhìn chằm chằm quả táo kia.

Cố Thượng Nghiêu sờ sờ cái mũi "Yên tâm, để giành đồ ăn vặt cho em"
Triều Lộc vô ngữ mà dời tầm mắt đi.

"Táo!" Đôi mắt cô bé lập tức sáng lên! Cô bé ôm lấy quả táp, gặm ngấu nghiến, đến lõi táo cũng bị cô bé nuốt mất. Ăn ong rồi, cô bé lại trở về ôm ba ba, một câu cũng không nói.

Cố Thượng Nghiêu "......."

"Anh chim cánh cụt, bọn họ với anh giống nhau" Ở cửa bỗng nhiên truyền đến một giọng nữ sợ hãi.

Cố Thượng Nghiêu quay đầu lại, thấy Chân Tiểu Manh ôm cánh cửa dựa đầu vào, hắn không thể tin tưởng hỏi "Cô kêu tôi là cái gì?"

Chân Tiểu Manh mặt vô tội "Em nghe suối nhỏ gọi anh như vậy"

Kỳ Ngạch, chinh cánh cụt.

Lúc này, trong mắt Tiều Lộc đều đầy ý cười. Cô liếc Cố Thượng Nghiêu một cái, ý bảo Chân Tiểu Manh không cần để ý tới hắn.

Cố Thượng Nghiêu vừa giận vừa buồn cười.

Chân Tiểu Manh tiếp tục nói "Bọn họ là được chúng em cứu lên thuyền"
Chân Tiểu Manh nói, du thuyền vừa mới đi vào khu vực biển sương mù dày đặc, liền gặp hai cha con này trên thuyền cứu nạn. Lúc ấy mọi người còn không biết mình sắp gặp quỷ đánh tường, liền cứu họ. Cô bé nói mình tên là Tiền Lả Lướt nhưng đối với chuyện ba ba mình lại không chịu hé một chữ. Tiền ba ba này từ lúc lên thuyền vẫn luôn ở trạng thái hôn mê bất tỉnh.

"Sau này đồ ăn trên thuyền thiếu thốn, cũng không ai quan tâm bọn họ nữa. Nhưng mà," Chân Tiểu Manh có chút do dự "Em bắt gặp được vái lần cô ta lấy trộm đồ ăn ở kho chứa đồ"

Còn bé như vậy, muốn chiếu cố chính mình với ba ba, ăn vụng cũng không có gì đáng trách. Nhưng mà Triều Lộc lại nghĩ tới "Vùng này có rất nhiều thuyền gặp nạn?" thời điểm nói xong lời này, cô lại nhìn Cố Thượng Nghiêu.

Cố Thượng Nghiêu trong nháy mắt có chút mất tự nhiên, nhưng ngay sau đó hắn mặt không đỏ thở không gấp "Chắc thế"
Triều Lộc còn định nói thêm cái gì đó nữa, bên ngoài lại đột nhiên truyền đến một tiếng kêu sợ hãi "Tìm được Tưởng lão quá rồi!!!"

Thời điểm Triều Lộc với Cố Thượng Nghiêu đi tìm Tưởng lão quá, những người khác trên thuyền vẫn như cũ tụ tập ở đại sảnh.

Giờ phút này, thời gian tìm ra quỷ chỉ còn lại không đến 2 ngày.

Tấm thẻ trên hộp gỗ đỏ vẫn lẳng lặng đặt ở đó như cũ.

Mắt thấy đã muộn, ba Chân ngồi ở góc tường ngáp một cái, tính toàn muốn về. Ai ngờ ông ta vừa mới từ trên ghế đứng lên, cái tường bên cạnh người lại đột nhiên vỡ ra một lỗ ta, có thứ gì "ục ục" lăn ra.

Là......thi thể Tưởng lão quá!

Ba Chân sợ hãi không kịp kêu lên, trên tường lại đột nhiên xuất hiện thêm một cái lỗ to, ném thi thể Tưởng tiểu béo ra.

Mọi người "!!!"
Triều Lộc, Cố Thượng Nghiêu cùng Chân Tiểu Manh ba người chạy ra, chính là thấy một màn như thế.

Cũng giống như Tưởng tiểu béo, Tưởng lão quá cũng bị hút khô máu.

Cố Thượng Nghiêu nhìn thoáng qua thi thể Tưởng lão quá "Cùng cách chết"  trên cổ bà cháu hai người đều có vết cắn giống nhau như đục.

Lão thái thái hai mắt trợn lên, mặt đầy hoảng sợ, hiển nhiên là chết không nhằm mắt.

"Quỷ! Trên thuyền thật sự có quỷ!' Mẹ Chân bỗng nhiên như bị thần kinh mà kêu lên "Tiểu Manh!" Bà chạy tới ôm con gái.

Chân Tiểu Manh bị ôm có chút không thoải mái, nhưng cô ấy cũng không đẩy mẹ mình ra, chỉ nhỏ giọng nói thầm "Con đã sớm nói trên thuyền có quỷ"

Trong lúc nhất thời, kinh hãi trên mặt mọi người càng sâu.

Thẩm Lâm Bắc nguyên bản ở đại sảnh cùng với ba Lý mẹ Lý chăm sóng Lý Vi Nhi bị bỏng, lúc này, hắn cũng đã đi ra.
"Cậu vừa đi đâu?" Thẩm Lâm Bắc nhìn Triều Lộc.

Triều Lộc bị anh ta hỏi có chút không hiểu được, vẻ mặt kiểu 'Tôi với anh rất quen thuộc?" Nhưng xuất phát từ lễ phép, cô vẫn gật đầu với đối phương.

Thẩm Lâm Bắc ".........."

Cố Thượng Nghiêu ôm cánh tay đứng bên người Triều Lộc, nhìn Thẩm Lâm Bắc "Anh có việc gì?"

Thẩm Lâm Bắc kỳ thật không có việc gì, anh chính là...........thấy Tưởng Tiểu Khê liền không nhịn được muốn cùng cô ấy nói chuyện. Nói đến cũng quái, hai người cùng lớp nhiều năm như vậy, lúc trước anh cũng không có cảm giác như này. Mặc kệ là cùng nay ở trên một con thuyền, anh cũng không cảm thấy Tưởng Tiểu Khê có gì đặc biệt. Thẳng đến gần đây.........

Ánh mắt Thẩm Lâm Bắc không khỏi từ trên người Triều Lộc dừng lại trên người Cố Thượng Nghiêu.
Người này không biết từ nơi nào đến làm anh khó chịu. Thẩm Lâm Bắc lại càng tìm không ra lí do, đành phải "hừ" một tiếng tránh ra, chính mình làm mình giận.

Cố Thượng Nghiêu nhìn bóng dáng Thẩm Lâm Bắc "Không thể hiểu được"

"Đúng" Triều Lộc cũng chập nhận.

Còn chưa đi xa - Thẩm Lâm Bắc "........"

"Đây, đây rốt cuộc là có chuyện gì?" Ba Chân hai tay ôm đầu đi tới đi lui, phát ra tiếng kêu to.

"Lão Chân ông bình tĩnh một chút" Ba Thẩm khuyên "Lại không phải lần đầu ngồi du thuyền"

"Ông bảo tôi bình tĩnh là bình tĩnh như thế nào? Ai biết tiếp theo người chết sẽ là ai?!" Lúc trước ba Chân hiển nhiên cũng từng là người có kinh nghiệm đi du thuyền, nhưng hiển nhiên không phải như thế!

Cũng không biết ông ta nghĩ tới cái gì, đột nhiên chuyển ý nghĩ "Không! Trên thế giới này không có khả năng có quỷ! Khẳng định là có người giả, thần, giả, quỷ!"
Nói tới đây, ông ta bỗng ngẩng đầu nhìn người nào đó  "Tao thấy chắc chắn là tiểu tử mày giở trò quỷ"

Ba Chân dường như mở ra một cửa mỗ nói nào đó, càng nói càng hăng say "Lúc trước mày tới chúng tao đều tốt, sau khi mày lên thuyền thì việc lạ liên tiếp xảy ra! Tao thấy chính là mày giở trò quỷ!

Cả đám người đầu tiên là an tĩnh chớp mắt một cái, tiếp đó, mọi người bắt đầu có cảm giác sợ hãi, thần sắc nhìn Cố Thượng Nghiêu cũng thay đổi.

Chân Tiểu Manh giật giật môi, cô ấy tự hồ muốn nói cái gì đó, nhưng đối mặt với nhiều người như vậy, cô cuối cùng không nói ra cái gì.

Cố Thượng Nghiêu mắt lạnh nhìn ba Chân, bỗng trào phúng cười "Ồ? Vậy ông muốn thế nào đây?"

"Mày!" Ba Chân bị hắn nghẹn, giận dữ đi lên trước, nhưng ngay tại một khắc này, ông bắt gặp tầm mắt Cố Thượng Nghiêu.
Ba Chân đột nhiên cảm thấy sỡ hãi, loại sỡ hãi này giống như bị một hùng sư tráng niên theo dõi! Khí tráng quanh thân Cố Thượng Nghiêu toàn bộ khai hỏa, cực có cảm áp bách, ba Chân bị hắn ép tới nỗi không nói ra được gì "Tao, tao....."

Cố Thượng Nghiêu cũng lười phản ứng đến những người này, nhưng mà, nếu cùng tồn tại trên một chiếc thuyền, cái gì nên nói vẫn phải nói. Chỉ là hắn chưa kịp mở miệng, Triều Lộc liền nói trước một bước:

"Không phải anh ấy"

Mọi người "?"

Ba Chân "Mày, mày có chứng cứ gì?"

Triều Lộc "Không có"

Lúc này, đến Cố Thượng Nghiêu cũng không nhịn được kinh ngạc mà nhướng mày.

"Suối nhỏ, cháu sao lại nói giúp một người ngoài?" Ba Thẩm không tán đồng nói.

Ánh mắt Triều Lộc mang theo vài phần sắc bén quét qua mọi người "Lúc trước tôi bị nhốt ở kho để hàng, các người thật sự không biết?"
Sắc mặt mọi người đều biến đổi.

Đem thần sắc biến hóa thu hết dưới đáy mắt, Triều Lộc chậm rãi nói "Chỉ có anh ấy cứu tôi"

———————

Tự dưng t nghĩ tới cái người đàn ông được diễn viên lần trước diễn Tiền Thư Minh đóng ấy là hung thủ ~(>_

Chapter
1 Chương 1: Tư Vị dùng 300 triệu tinh tệ như đá ném trên sông
2 Chương 2: Chú là fan của cháu
3 Chương 3: Triều Lộc xoay xoay cổ tay "Các anh cùng lên hết đi"
4 Chương 4: Bị vận mệnh chèn ép...
5 Chương 5: "Kêu papa"
6 Chương 6: "moa" một cái hôn
7 Chương 7: Thật là lệnh người giận sôi! Lệnh ngỗng tức giận!...
8 Chương 8: Không thể chạm vào nó
9 Chương 9: Muốn sờ cái bụng thịt đó
10 Chương 10: A, phản ứng sinh lí mà thôi
11 Chương 11: "Được rồi, cùng nhau tắm đi..."
12 Chương 12: Ta muốn các ngươi đi an ủi phụ hoàng mẫu hậu ta ở trên trời...
13 Chương 13: Giá trị trứng thối??
14 Chương 14: Đừng động thủ động cước
15 Chương 15: Vươn móng vuốt nho nhỏ về phía cô
16 Chương 16: Thì ra là yêu đương
17 Chương 17: Ngươi rụt rè một chút
18 Chương 18: Bất ngờ bị hôn một cái
19 Chương 19: ...để một con cánh cụt con dọn hộ
20 Chương 20: Chị trâu
21 Chương 21: Con cánh cụt này, nhắm vào mình?.....
22 Chương 22: Lộc tỷ dạy ngươi làm người
23 Chương 23: Con cánh cụt này thành tinh rồi!!
24 Chương 24: Giống như hai con ngỗng
25 Chương 25: Vả mặt
26 Chương 26: Cát ngỗng đều có thiên tướng
27 Chương 27: Cậu muốn thoát khỏi cô đơn?!
28 Chương 28: Tiểu cánh cụt làm chuyện xấu
29 Chương 29: Tiểu cánh cụt: Đối với tình địch như hổ rình mồi...
30 Chương 30: Làm cánh cụt vui đến quên trời quên đất
31 Chương 31: Tình yêu tuyệt mĩ!
32 Chương 32: Cặp cp này ta chấp nhận!
33 Chương 33: Trong mắt viết thân thiết khát vọng!...
34 Chương 34: Anh Cố lên tàu
35 Chương 35: Hương vị ngọt ngào ôn nhu
36 Chương 36: Cố Thượng Nghiêu một tay chống sườn mặt cô....
37 Chương 37: Cố Thượng Nghiêu bỗng cảm thấy miệng lưỡi có chút khô......
38 Chương 38: Hai cánh môi nhỏ ăn đến béo ngậy, giống.....
39 Chương 39: A, a bạo mẹ ơi
40 Chương 40: Cả người vững chắc đè ép lên....
41 Chương 41: Cố Thượng Nghiêu: Cô ấy quả nhiên thích mình!....
42 Chương 42: Cố Thượng Nghiêu phun một ngụm máu tươi ra....
43 Chương 43: Cố Thượng Nghiêu bắt lấy cổ tay cô....
44 Chương 44: Em có thể ngửi được mùi của quỷ
45 Chương 45: Tiểu cánh cụt xuất hiện!
46 Chương 46: Hôn một cái lên đầu tiểu cánh cụt...
47 Chương 47: Triều Lộc: Em thích anh....
48 Chương 48: Đi tắm rửa
49 Chương 49: Sờ sờ mông nhỏ của tiểu cánh cụt
50 Chương 50: Hai người này ngay từ đầu nói chuyện liền không coi ai ra gì....
51 Chương 51: a a muốn hôn muốn hôn!.....
52 Chương 52: Cố · hạnh phúc khi làm cánh cụt · Nghiêu
53 Chương 53: Lối rẽ cp khóa ta lại!!!.....
54 Chương 54: Xoa xoa bụng nhỏ của nó
55 Chương 55: Hắn đưa cô một đóa hoa hồng đỏ
56 Chương 56: Đừng yêu tôi
57 Chương 57: Triều Lộc, chờ anh.
58 Chương 58: giương cao biểu ngữ cp "con đường sai lầm"!....
59 Chương 59: Chuyện gì sẽ xảy ra khi đánh chết một người phụ nữ
60 Chương 60: Hai người nắm chặt tay nhau
61 Chương 61: Tôi không phải cố vấn tình yêu của cậu a a a....
62 Chương 62: Đây là tôi kẻ hèn vip có thể sao....
63 Chương 63: Hệ thống ăn cẩu lương
64 Chương 64: Mặt "cô" sao lại đỏ như vậy?
65 Chương 65: (Ba chương hợp nhất) Không có việc gì đừng quấy rồi tôi...
66 Chương 66: Nâng lên cao ôm ấp hôn hít
67 Chương 67: Tiểu cánh cụt quay ngựa báo động trước!
68 Chương 68: 68: Cố Thượng Nghiêu Em Chọn Nó Không Chọn Ta
69 Chương 69: 69: Tình Yêu Khiến Người Ta Làm Ra Vẻ
70 Chương 70: 70: Tình Yêu Khiến Người Ta Làm Ra Vẻ 2
71 Chương 71: 71: Hắn Muốn Cầm Tay Cô
72 Chương 72: 72: Một Tay Kéo Triều Lộc Vào Ngực
73 Chương 73: 73: Đương Nhiên Là Quan Hệ Người Yêu
74 Chương 74: 74: Gương Mặt Triều Lộc Đỏ Bừng Lên
75 Chương 75: 75: Triều Lộc Nghiêng Mặt Hôn Hôn Vật Nhỏ
76 Chương 76: 76: Ôm Eo Cô
77 Chương 77: 77: Giương Cánh Nhỏ Bảo Vệ Trước Mặt Triều Lộc
78 Chương 78: 78: Cười Cười Dí Cái Mũi Yêu Kiều Của Cô
79 Chương 79: 79: Cố Thượng Nghiêu Còn Rất Hung Dữ
80 Chương 80: 80: Kế Hoạch Hóa Thực Dân Của Hoàng Thái Tử Điện Hạ
81 Chương 81: 81: Đã Hứa Vĩnh Viễn Ở Bên Nhau Mà
82 Chương 82: 82: Ôm Chặt Cô Vào Lòng
83 Chương 83: 83: Cô Giống Như Ánh Sáng Mặt Trời Phá Tan Bóng Tối
84 Chương 84: 84: Hoàn Toàn Văn Chúng Ta Sẽ Hạnh Phúc Đúng
85 Chương 85: 85: Phiên Ngoại
Chapter

Updated 85 Episodes

1
Chương 1: Tư Vị dùng 300 triệu tinh tệ như đá ném trên sông
2
Chương 2: Chú là fan của cháu
3
Chương 3: Triều Lộc xoay xoay cổ tay "Các anh cùng lên hết đi"
4
Chương 4: Bị vận mệnh chèn ép...
5
Chương 5: "Kêu papa"
6
Chương 6: "moa" một cái hôn
7
Chương 7: Thật là lệnh người giận sôi! Lệnh ngỗng tức giận!...
8
Chương 8: Không thể chạm vào nó
9
Chương 9: Muốn sờ cái bụng thịt đó
10
Chương 10: A, phản ứng sinh lí mà thôi
11
Chương 11: "Được rồi, cùng nhau tắm đi..."
12
Chương 12: Ta muốn các ngươi đi an ủi phụ hoàng mẫu hậu ta ở trên trời...
13
Chương 13: Giá trị trứng thối??
14
Chương 14: Đừng động thủ động cước
15
Chương 15: Vươn móng vuốt nho nhỏ về phía cô
16
Chương 16: Thì ra là yêu đương
17
Chương 17: Ngươi rụt rè một chút
18
Chương 18: Bất ngờ bị hôn một cái
19
Chương 19: ...để một con cánh cụt con dọn hộ
20
Chương 20: Chị trâu
21
Chương 21: Con cánh cụt này, nhắm vào mình?.....
22
Chương 22: Lộc tỷ dạy ngươi làm người
23
Chương 23: Con cánh cụt này thành tinh rồi!!
24
Chương 24: Giống như hai con ngỗng
25
Chương 25: Vả mặt
26
Chương 26: Cát ngỗng đều có thiên tướng
27
Chương 27: Cậu muốn thoát khỏi cô đơn?!
28
Chương 28: Tiểu cánh cụt làm chuyện xấu
29
Chương 29: Tiểu cánh cụt: Đối với tình địch như hổ rình mồi...
30
Chương 30: Làm cánh cụt vui đến quên trời quên đất
31
Chương 31: Tình yêu tuyệt mĩ!
32
Chương 32: Cặp cp này ta chấp nhận!
33
Chương 33: Trong mắt viết thân thiết khát vọng!...
34
Chương 34: Anh Cố lên tàu
35
Chương 35: Hương vị ngọt ngào ôn nhu
36
Chương 36: Cố Thượng Nghiêu một tay chống sườn mặt cô....
37
Chương 37: Cố Thượng Nghiêu bỗng cảm thấy miệng lưỡi có chút khô......
38
Chương 38: Hai cánh môi nhỏ ăn đến béo ngậy, giống.....
39
Chương 39: A, a bạo mẹ ơi
40
Chương 40: Cả người vững chắc đè ép lên....
41
Chương 41: Cố Thượng Nghiêu: Cô ấy quả nhiên thích mình!....
42
Chương 42: Cố Thượng Nghiêu phun một ngụm máu tươi ra....
43
Chương 43: Cố Thượng Nghiêu bắt lấy cổ tay cô....
44
Chương 44: Em có thể ngửi được mùi của quỷ
45
Chương 45: Tiểu cánh cụt xuất hiện!
46
Chương 46: Hôn một cái lên đầu tiểu cánh cụt...
47
Chương 47: Triều Lộc: Em thích anh....
48
Chương 48: Đi tắm rửa
49
Chương 49: Sờ sờ mông nhỏ của tiểu cánh cụt
50
Chương 50: Hai người này ngay từ đầu nói chuyện liền không coi ai ra gì....
51
Chương 51: a a muốn hôn muốn hôn!.....
52
Chương 52: Cố · hạnh phúc khi làm cánh cụt · Nghiêu
53
Chương 53: Lối rẽ cp khóa ta lại!!!.....
54
Chương 54: Xoa xoa bụng nhỏ của nó
55
Chương 55: Hắn đưa cô một đóa hoa hồng đỏ
56
Chương 56: Đừng yêu tôi
57
Chương 57: Triều Lộc, chờ anh.
58
Chương 58: giương cao biểu ngữ cp "con đường sai lầm"!....
59
Chương 59: Chuyện gì sẽ xảy ra khi đánh chết một người phụ nữ
60
Chương 60: Hai người nắm chặt tay nhau
61
Chương 61: Tôi không phải cố vấn tình yêu của cậu a a a....
62
Chương 62: Đây là tôi kẻ hèn vip có thể sao....
63
Chương 63: Hệ thống ăn cẩu lương
64
Chương 64: Mặt "cô" sao lại đỏ như vậy?
65
Chương 65: (Ba chương hợp nhất) Không có việc gì đừng quấy rồi tôi...
66
Chương 66: Nâng lên cao ôm ấp hôn hít
67
Chương 67: Tiểu cánh cụt quay ngựa báo động trước!
68
Chương 68: 68: Cố Thượng Nghiêu Em Chọn Nó Không Chọn Ta
69
Chương 69: 69: Tình Yêu Khiến Người Ta Làm Ra Vẻ
70
Chương 70: 70: Tình Yêu Khiến Người Ta Làm Ra Vẻ 2
71
Chương 71: 71: Hắn Muốn Cầm Tay Cô
72
Chương 72: 72: Một Tay Kéo Triều Lộc Vào Ngực
73
Chương 73: 73: Đương Nhiên Là Quan Hệ Người Yêu
74
Chương 74: 74: Gương Mặt Triều Lộc Đỏ Bừng Lên
75
Chương 75: 75: Triều Lộc Nghiêng Mặt Hôn Hôn Vật Nhỏ
76
Chương 76: 76: Ôm Eo Cô
77
Chương 77: 77: Giương Cánh Nhỏ Bảo Vệ Trước Mặt Triều Lộc
78
Chương 78: 78: Cười Cười Dí Cái Mũi Yêu Kiều Của Cô
79
Chương 79: 79: Cố Thượng Nghiêu Còn Rất Hung Dữ
80
Chương 80: 80: Kế Hoạch Hóa Thực Dân Của Hoàng Thái Tử Điện Hạ
81
Chương 81: 81: Đã Hứa Vĩnh Viễn Ở Bên Nhau Mà
82
Chương 82: 82: Ôm Chặt Cô Vào Lòng
83
Chương 83: 83: Cô Giống Như Ánh Sáng Mặt Trời Phá Tan Bóng Tối
84
Chương 84: 84: Hoàn Toàn Văn Chúng Ta Sẽ Hạnh Phúc Đúng
85
Chương 85: 85: Phiên Ngoại