Chương 40: 40: Ly Hôn

Đã một tuần kể từ ngày cô nhẫn tâm đâm vào ngực anh, cuộc sống của họ đã thay đổi rất nhiều.

Hứa Phong Đàm không còn điên cuồng tìm cô như trước mà anh bắt đầu sống trong yên lặng, tập trung vào công việc hơn, nhằm tạo cho cô một khoảng tự do.

Nhưng dường như cô không nhịn được, muốn triệt để rời khỏi anh.
Tại văn phòng làm việc của Hứa Phong Đàm, anh đang cầm tờ giấy ly hôn trên tay do chính Chúc Tự Đan gửi đến, mặt mày xám xịt lại nhưng trời đang giông bão, gân xanh cũng nổi lên vì tức giận.
Đường Tam đứng bên cạnh cũng không dám nhìn.
Sau khi Hứa Phong Đàm cặm cụi viết gì đó thì ra lệnh cho Đường Tam:
- Cậu đưa bì thư này cho cô ấy.

Ngay lập tức.
- Vâng ạ.
Đường Tam không dám hỏi thêm gì, lập tức đi ngay.
Chúc Tự Đan cũng rất nhanh chóng nhận được bì thư, anh ấy chỉ viết vỏn vẹn một dòng chữ:
- Tôi sẽ đồng ý nếu em thoả mãn một điều kiện của tôi.
Cô rất bình tĩnh khi đọc thư nhưng trong suy nghĩ lại vô cùng phức tạp, cô không rõ anh lại định giở trò gì nữa.

Suốt một tuần này, anh đều không tìm cô, không làm phiền cô.

Bây giờ lại muốn ép buộc cô làm cái gì nữa đây?
Cô khá do dự, lúc này Hà Tỉnh Hoà cũng ở bên cạnh cô, anh ta cũng biết đọc hiểu nên sẽ biết đề nghị này.
Cả ngày hôm đó, cô không có động tĩnh gì, Hứa Phong Đàm cũng khá sốt ruột, anh liền tìm cách gây áp lực cho cô.
***
Buổi tối muộn, Hà Tỉnh Hoà vẫn lục xục gọi điện cho ai đó, Chúc Tự Đan đi xuống bếp uống nước thì gặp anh, vốn cô không muốn xâm phạm quyền riêng tư nhưng vì cảm thấy anh ấy thực sự không ổn nên có lòng hỏi thăm:
- Anh ổn chứ?
Trong phòng khách, bóng tối bao trùm, hệt như tình trạng của Hà Tỉnh Hoà.

Nhưng vì không muốn tạo cho Chúc Tự Đan áp lực nên anh lựa chọn không nói thật cho cô biết.
- Tôi không sao, cô đi nghỉ ngơi đi.
- Được.
Chúc Tự Đan đã bước một vài bậc cầu thang nhưng sau khi chắc chắn với suy nghĩ của mình thì lại quay đầu lại hỏi một lần nữa.
- Hà Tỉnh Hoà, có phải Hứa Phong Đàm lại làm khó anh hay không?
Hà Tỉnh Hoà miễn cưỡng biểu lộ cảm xúc, vì thiếu ánh sáng nên căn bản là Chúc Tự Đan nhìn anh cũng không rõ nhưng sau cùng, cô bật điện lên, vẻ mặt lúng túng của anh ta ngày một khiến suy nghĩ của cô trở nên đúng hơn.
Không lâu sau đó, dưới sân nhà của Hà Tỉnh Hoà có một ánh đèn vô cùng sáng.

Cả hai người họ đều nhìn ra ngoài cửa kính lớn, đó chính là đèn xe ô tô.
Hà Tỉnh Hoà kinh hãi, nơi đây là nơi riêng tư của anh, rất ít có người biết địa chỉ, vậy mà bây giờ lại có hàng năm sáu chiếc ô tô đậu ngoài cổng, việc này chỉ có Hứa Phong Đàm mới dám làm mà thôi.
Khi hai người họ xuống tới nơi, Chúc Tự Đan đã nhìn thấy Hứa Phong Đàm ở đâu, chỉ có Đường Tam là ra mặt nói chuyện.
- Chị dâu, đại ca có điều muốn trao đổi với chị.
Hà Tỉnh Hoà kéo cô lại về phía sau lưng mình, Đường Tam nhíu mày nhìn anh ấy rồi lên tiếng một lần nữa:
- Hà Tỉnh Hoà, đại ca của tôi đã cảnh cáo anh rồi, anh không hiểu ý sao?
Hà Tỉnh Hoà cũng khá do dự nhưng nghĩ tới những lúc Chúc Tự Đan quan tâm, hỏi han anh thì anh lại càng nắm chặt cổ tay của cô ấy hơn, như thể muốn níu kéo cô ở lại vậy.
Hứa Phong Đàm cũng không còn kiên nhẫn được nữa, anh tự đẩy cửa ra ngoài, dựa người vào đầu xe ô tô, tiện thể lấy bao thuốc, rút lấy một điếu.

Thuộc hạ hiểu ý liền đánh lửa cho anh.

Anh rít một hơi thật sâu, sau đó thở ra một làn khói trắng.
Trong đêm tối, ánh đèn của ô tô càng làm cho hình ảnh của Hứa Phong Đàm hiện lên một cách mờ ảo hơn.
Chúc Tự Đan vẫn đang suy nghĩ, cô sợ nếu như anh ra ngoài đó gặp anh thì anh sẽ kéo cô đi, cô sẽ mất tự do một lần nữa.
Nhưng cô còn chưa kịp nghĩ xong xuôi thì Hứa Phong Đàm đã nhìn Đường Tam.

Đường Tam nhận lệnh, nhanh chóng đạp chân vào cửa cổng vài cái.
Âm thanh chói tai vang vọng trong đêm tối, Hà Tỉnh Hoà vẫn nhất quyết không giao nộp Chúc Tự Đan, Hứa Phong Đàm dùng ánh mắt đen láy nhìn họ như thể thấu tâm can vậy.

Trong bất giác, Chúc Tự Đan do dự, cô run rẩy muốn Hà Tỉnh Hoà buông tay mình ra.
Hứa Phong Đàm không nói gì, không khí chỉ có tạp âm.

Anh quyết định rút súng thì eo của một thuộc hạ đứng bên cạnh, vẫn lười biếng dựa trên đầu mui ô tô rồi đưa súng về phía Hà Tỉnh Hoà, nửa ngày mới nói được một câu:
- Chúc Tự Đan, chắc là em không muốn có án mạng đâu đúng không?
Hà Tỉnh Hoà vẫn rất mạnh dạn nhưng Chúc Tự Đan thì khác, cô không muốn người khác ảnh hưởng bởi mình nên kéo tay của Hà Tỉnh Hoà ra khỏi tay mình, rồi tiến đến cửa cổng, hít một hơi lớn rồi sau đó mới dám mở lời đáp:
- Anh muốn gì ở tôi?
Hứa Phong Đàm bật cười, anh hạ súng xuống rồi nhìn lên trời cao, một mảng tối như mực, tối hệt như mối quan hệ của họ vậy, tối tăm, mù mịt.
- Chẳng phải tôi nói rồi sao? Tôi sẽ đồng ý ly hôn với một điều kiện.
Chúc Tự Đan gặng hỏi:
- Điều kiện gì?
Hứa Phong Đàm không đáp lại, anh nheo mắt nhìn cô rồi lạnh nhạt buông lời:

- Em không có quyền hỏi, chỉ cần đồng ý hoặc không đồng ý là được.
Chúc Tự Đan nhíu mày, cô không biết điều kiện gì mà lại trả lời thì có phải là điên rồi không? Nhưng sau cùng, cô vẫn nhẹ giọng xuống cầu xin.
- Cho tôi một ngày suy nghĩ đi, đúng giờ này ngày mai tôi liền cho anh đáp án.
Hứa Phong Đàm bật cười lớn.
- Ha ha.

Em đang đùa tôi à?
Nhưng sau vài giây, anh vẫn nói:
- Được, tôi đợi em.

Nếu em không cho tôi được một đáp án hợp lý thì người đàn ông bên cạnh em cũng chẳng yên ổn hơn em được đâu.
Nói xong thì anh cũng lên xe, người của anh cũng rút lui đi hết.
Chúc Tự Đan đứng nhìn bất định thẫn thờ.

Hà Tỉnh Hoà cũng không dám làm phiền cô, mặc cho cô một khoảng lặng..

Chapter
1 Chương 1: 1: Đây Là Nghĩa Vụ Của Một Người Vợ
2 Chương 2: 2: Kẻ Dối Trá
3 Chương 3: 3: Chỉ Vì Ánh Mắt Ấy Mà Say Đắm Cả Đời
4 Chương 4: 4: Nhất Định Phải Có Được Em
5 Chương 5: 5: Anh Không Đau Sao
6 Chương 6: 6: Rung Động Nhất Thời
7 Chương 7: 7: Lỡ
8 Chương 8: 8: Nhúng Chàm
9 Chương 9: 9: Tác Hợp
10 Chương 10: 10: Em Ghét Kết Hôn Với Tôi Như Vậy Sao
11 Chương 11: 11: Cuộc Sống Đều Thay Đổi
12 Chương 12: 12: Chạy Đâu Cho Thoát
13 Chương 13: 13: Âm Hồn Bất Tán
14 Chương 14: 14: Lại Bị Cưỡng Ép
15 Chương 15: 15: Triền Miên
16 Chương 16: 16: Giết Tôi Đi
17 Chương 17: 17: Kết Thúc Đi
18 Chương 18: 18: Tôi Thích Yêu Đương Vụng Trộm
19 Chương 19: 19: Chạy Trốn
20 Chương 20: 20: Chạy Không Nổi
21 Chương 21: 21: Nghe Theo Anh
22 Chương 22: 22: Cô Chỉ Là Nô Lệ Tình D*c Của Tôi Mà Thôi
23 Chương 23: 23: Người Thứ Tư
24 Chương 24: 24: Anh Điên Thật Rồi
25 Chương 25: 25: Cứu Anh Đan Nhi
26 Chương 26: 26: Mới Doạ Như Vậy Mà Sợ Rồi Sao
27 Chương 27: 27: Cậu Tỉnh Táo Lại Đi
28 Chương 28: 28: Dơ Bẩn
29 Chương 29: 29: Cam Chịu
30 Chương 30: 30: Nguy Hiểm Tính Mạng
31 Chương 31: 31: Đau Thương
32 Chương 32: 32: Cô Bị Mất Trí Nhớ
33 Chương 34: 34: Khí Thế
34 Chương 35: 35: Anh Không Nhịn Được Nữa Rồi
35 Chương 36: 36: Sự Thật
36 Chương 37: 37: Ác Mộng
37 Chương 38: 38: Trả Thù “ngọt Ngào”
38 Chương 39: 39: Có Hối Hận Không
39 Chương 40: 40: Ly Hôn
40 Chương 41: 41: Vương Tiểu Thông Qua Đời
41 Chương 42: 42: Bỏ Thuốc Độc
42 Chương 43: 43: Một Ngày Hẹn Hò
43 Chương 45: 45: Đơn Phương
44 Chương 46: 46: Vô Định
45 Chương 47: 47: Cảm Giác Yêu
46 Chương 48: 48: Điên Dại
47 Chương 49: 49: Vụng Trộm
48 Chương 50: 50: Em Có Cầu Xin Anh Cũng Không Tha Cho Em
49 Chương 51: 51: Hạnh Phúc Ngắn Ngủi
50 Chương 52: 52: Thay Đổi Quyết Định
51 Chương 53: 53: Thả Anh Ta Đi Đi
52 Chương 54: 54: Nhún Nhường
53 Chương 55: 55: Lung Lay
54 Chương 56: 56: Điều Kiện
55 Chương 57: 57: Kinh Tởm
56 Chương 58: 58: Làm Thì Làm Nhanh Lên
57 Chương 59: 59: Lúng Túng
58 Chương 60: 60: Người Phụ Nữ Dơ Bẩn
59 Chương 61: 61: Đừng Tự Chủ Trì Nữa
60 Chương 62: 62: Đau Lại Càng Thêm Đau
61 Chương 63: 63: Khi Nào Tôi Chán Thì Thôi
62 Chương 64: 64: Vốn Dĩ Tôi Đã Không Sạch Rồi
63 Chương 65: 65: Hà Tỉnh Hoà Bại Trận
64 Chương 66: 66: Cô Mà Cũng Biết Đau Sao
65 Chương 67: 67: Cơ Hội Của Cậu Đấy
66 Chương 68: 68: Tiếp Tục Bị Kìm Hãm
67 Chương 69: 69: Tự Do Nào Cho Tôi
68 Chương 70: 70: Kích Tình
69 Chương 71: 71: Chạy Đâu Cho Thoát
70 Chương 72: 72: Buông Thả
71 Chương 73: 73: Người Cô Yêu Là Ai
72 Chương 74: 74: Nguyền Rủa Anh
73 Chương 75: 75: Bước Đầu
74 Chương 76: 76: Tôi Có Thể Giúp Em
75 Chương 77: 77: Nồng Nhiệt
76 Chương 78: 78: Chết Tiệt Tại Sao Em Lại Quyến Rũ Như Vậy
77 Chương 79: 79: Gánh Tội Thay
78 Chương 80: 80: Nhục Nhã
79 Chương 81: 81: Trúng Thuốc
80 Chương 82: 82: Mê Loạn
81 Chương 83: 83: Lật Mặt Nhanh Hơn Lật Bánh
82 Chương 84: 84: Phát Hiện
83 Chương 85: 85: Thử Lòng
84 Chương 86: 86: Hết Giá Trị
85 Chương 87: 87: Thất Thủ Trong Tích Tắc
86 Chương 88: 88: Con Chó Trung Thành
87 Chương 89: 89: Đường Cùng
88 Chương 90: 90: Chuộc Lỗi
89 Chương 91: 91: Sự Thật Có Yếu Tố Bạo Lực
90 Chương 92: 92: Chỉ Là Ký Ức
91 Chương 93: 93: Kết Cục Đau Thương Hoàn Chính Văn
Chapter

Updated 91 Episodes

1
Chương 1: 1: Đây Là Nghĩa Vụ Của Một Người Vợ
2
Chương 2: 2: Kẻ Dối Trá
3
Chương 3: 3: Chỉ Vì Ánh Mắt Ấy Mà Say Đắm Cả Đời
4
Chương 4: 4: Nhất Định Phải Có Được Em
5
Chương 5: 5: Anh Không Đau Sao
6
Chương 6: 6: Rung Động Nhất Thời
7
Chương 7: 7: Lỡ
8
Chương 8: 8: Nhúng Chàm
9
Chương 9: 9: Tác Hợp
10
Chương 10: 10: Em Ghét Kết Hôn Với Tôi Như Vậy Sao
11
Chương 11: 11: Cuộc Sống Đều Thay Đổi
12
Chương 12: 12: Chạy Đâu Cho Thoát
13
Chương 13: 13: Âm Hồn Bất Tán
14
Chương 14: 14: Lại Bị Cưỡng Ép
15
Chương 15: 15: Triền Miên
16
Chương 16: 16: Giết Tôi Đi
17
Chương 17: 17: Kết Thúc Đi
18
Chương 18: 18: Tôi Thích Yêu Đương Vụng Trộm
19
Chương 19: 19: Chạy Trốn
20
Chương 20: 20: Chạy Không Nổi
21
Chương 21: 21: Nghe Theo Anh
22
Chương 22: 22: Cô Chỉ Là Nô Lệ Tình D*c Của Tôi Mà Thôi
23
Chương 23: 23: Người Thứ Tư
24
Chương 24: 24: Anh Điên Thật Rồi
25
Chương 25: 25: Cứu Anh Đan Nhi
26
Chương 26: 26: Mới Doạ Như Vậy Mà Sợ Rồi Sao
27
Chương 27: 27: Cậu Tỉnh Táo Lại Đi
28
Chương 28: 28: Dơ Bẩn
29
Chương 29: 29: Cam Chịu
30
Chương 30: 30: Nguy Hiểm Tính Mạng
31
Chương 31: 31: Đau Thương
32
Chương 32: 32: Cô Bị Mất Trí Nhớ
33
Chương 34: 34: Khí Thế
34
Chương 35: 35: Anh Không Nhịn Được Nữa Rồi
35
Chương 36: 36: Sự Thật
36
Chương 37: 37: Ác Mộng
37
Chương 38: 38: Trả Thù “ngọt Ngào”
38
Chương 39: 39: Có Hối Hận Không
39
Chương 40: 40: Ly Hôn
40
Chương 41: 41: Vương Tiểu Thông Qua Đời
41
Chương 42: 42: Bỏ Thuốc Độc
42
Chương 43: 43: Một Ngày Hẹn Hò
43
Chương 45: 45: Đơn Phương
44
Chương 46: 46: Vô Định
45
Chương 47: 47: Cảm Giác Yêu
46
Chương 48: 48: Điên Dại
47
Chương 49: 49: Vụng Trộm
48
Chương 50: 50: Em Có Cầu Xin Anh Cũng Không Tha Cho Em
49
Chương 51: 51: Hạnh Phúc Ngắn Ngủi
50
Chương 52: 52: Thay Đổi Quyết Định
51
Chương 53: 53: Thả Anh Ta Đi Đi
52
Chương 54: 54: Nhún Nhường
53
Chương 55: 55: Lung Lay
54
Chương 56: 56: Điều Kiện
55
Chương 57: 57: Kinh Tởm
56
Chương 58: 58: Làm Thì Làm Nhanh Lên
57
Chương 59: 59: Lúng Túng
58
Chương 60: 60: Người Phụ Nữ Dơ Bẩn
59
Chương 61: 61: Đừng Tự Chủ Trì Nữa
60
Chương 62: 62: Đau Lại Càng Thêm Đau
61
Chương 63: 63: Khi Nào Tôi Chán Thì Thôi
62
Chương 64: 64: Vốn Dĩ Tôi Đã Không Sạch Rồi
63
Chương 65: 65: Hà Tỉnh Hoà Bại Trận
64
Chương 66: 66: Cô Mà Cũng Biết Đau Sao
65
Chương 67: 67: Cơ Hội Của Cậu Đấy
66
Chương 68: 68: Tiếp Tục Bị Kìm Hãm
67
Chương 69: 69: Tự Do Nào Cho Tôi
68
Chương 70: 70: Kích Tình
69
Chương 71: 71: Chạy Đâu Cho Thoát
70
Chương 72: 72: Buông Thả
71
Chương 73: 73: Người Cô Yêu Là Ai
72
Chương 74: 74: Nguyền Rủa Anh
73
Chương 75: 75: Bước Đầu
74
Chương 76: 76: Tôi Có Thể Giúp Em
75
Chương 77: 77: Nồng Nhiệt
76
Chương 78: 78: Chết Tiệt Tại Sao Em Lại Quyến Rũ Như Vậy
77
Chương 79: 79: Gánh Tội Thay
78
Chương 80: 80: Nhục Nhã
79
Chương 81: 81: Trúng Thuốc
80
Chương 82: 82: Mê Loạn
81
Chương 83: 83: Lật Mặt Nhanh Hơn Lật Bánh
82
Chương 84: 84: Phát Hiện
83
Chương 85: 85: Thử Lòng
84
Chương 86: 86: Hết Giá Trị
85
Chương 87: 87: Thất Thủ Trong Tích Tắc
86
Chương 88: 88: Con Chó Trung Thành
87
Chương 89: 89: Đường Cùng
88
Chương 90: 90: Chuộc Lỗi
89
Chương 91: 91: Sự Thật Có Yếu Tố Bạo Lực
90
Chương 92: 92: Chỉ Là Ký Ức
91
Chương 93: 93: Kết Cục Đau Thương Hoàn Chính Văn