Chương 40: 40: Em Bỏ Thuốc Anh Sao

"Ờ, có phải là em bị người khác từ chối tình cảm không?" Lộ Khiết quan sát biểu cảm cùng với cách nói chuyện của Lạc Phi Vân thì thừa hiểu đã có chuyện gì xảy ra với cô ấy.
"Rốt cuộc em có gì không bằng cô Lý Trân kia chứ? Lôi Duật năm lần bảy lượt cứ theo cô ta, còn từ chối thẳng thừng tình cảm của em nữa." Lạc Phi Vân bĩu môi, tức tối nói:"Cô ta thì suốt ngày cứ làm ra bộ tịch yếu đuối, cười cười trước mặt anh trai em và Lôi Duật.

Thực chất đằng sau đó, chỉ là một cái đuôi cáo được dấu rất kỹ thôi.

Chị, chị nhất định phải trông chừng anh trai em đấy."
Sao lại có Tư Cảnh Nam trong đó nữa? Nhưng Lộ Khiết vốn không nghĩ nhiều, cô phì cười, chạm nhẹ vào bờ vai của Lạc Phi Vân:"Chị hiểu rồi, nhưng mà em cũng không nên đánh giá người khác quá thấp như vậy.

Nhỡ đâu, sự thật không phải vậy, Lý Trân nghe được cô ấy sẽ rất buồn đấy!"
"Cô ta nghe được thì kệ cô ta.

Việc gì em phải quan tâm đến cô ta!" Lạc Phi Vân vẫn không kìm được cảm xúc
bực bội ở trong lòng, cô nhìn vô định trong không gian mà nói.
"Lộ Khiết, chị đúng thật nhân từ."
Lạc Phi Vân mỉm cười nhìn cô khen ngợi, chốc lát sau Lạc Phi Vân lại nhoẻn miệng nói:"Chị có cách nào giúp được em không?"
Lộ Khiết sờ sờ cằm ngẫm nghĩ trong vài giây rồi trả lời Lạc Phi Vân:"Cách thì cũng có!"
Khuôn mặt Lạc Phi Vân như bừng sáng, cô háo hức nắm lấy tay Lộ Khiết:"Thật sao? Là cách gì vậy?"
"Hưm...muốn theo đuổi người khác thì không thể suốt ngày cứ bám dính lấy người ấy như vậy được.

Không được bám dính không buông."
"Vậy, em phải làm sao đây?"
"Cái này em phải học theo Gia Cát Lượng thu phục Mạch Hoạch.

Bắt rồi lại thả, thả rồi lại bắt."
Nghe xong Lộ Khiết nói, Lạc Phi Vân thoáng nghĩ rồi lẩm bẩm lại lời cô mới nói, nhưng vẫn không ăn thua vào đâu.
Lộ Khiết cười cười, biết Lạc Phi Vân vẫn chưa hiểu, cô liền giải thích tiếp:"Nói rõ hơn một chút, là thế này.

Đối phó với một người đàn ông thì thỉnh thoảng chủ động thỉnh thoảng lại bị động.

Không được kích động, tùy cơ hành động, dù cho trái tim em có bị rung động thì cũng phải giả vờ như chưa có chuyện gì.

Đã hiểu chưa?"
Lạc Phi Vân hào hứng, mở tròn mắt nhìn Lộ Khiết, mỉm cười rồi gật đầu lia lịa.
....
Tối đến, Lạc Phi Vân đi dạo xung quanh hoa viên, không tính là sẽ gặp Lôi Duật, nhưng bất chợt cô lại nhìn thấy Lôi Duật từ xa chạy bộ tới, dáng vẻ anh lúc nào cũng lạnh lùng và nghiêm túc, khiến người ta thấy sợ mà không dám đến gần nhưng với bản tính của Lạc Phi Vân thì cái tính chất ấy của Lôi Duật thì chẳng ăn thấm gì cả.
Như lời Lộ Khiết nói lúc sáng, Lạc Phi Vân liền thực nghiệm ngay.

Cô giữ dáng vẻ lạnh lùng, đi lướt ngang qua người Lôi Duật mà không tặng anh một cái nhìn gì cả.

Không đeo bám, không nói chuyện cứ thế mà lướt qua anh rồi đi vào trong.

Lôi Duật cảm thấy là lạ, anh dừng chân lại, mày kiến nhíu chặt lại, ngoảnh đầu lại nhìn cô, dáng vẻ Lạc Phi Vân lúc này thật khiến cho người ta kinh ngạc, Lôi Duật nhìn bóng lưng của cô, thì thầm cất tiếng nói:"Không phải là giận mình thật rồi đấy chứ?"
Anh rũ mặt xuống rồi thở nhẹ, như cố đẩy cảm xúc đang sắp dâng trào xuống bụng, cất giọng như muốn an ủi mình:"Như vậy cũng tốt!" Nói xong, Lôi Duật quay người tiếp tục chạy bộ.
Lạc Phi Vân liếc mắt nhìn hình bóng Lôi Duật chạy, bóng tối che khuất đi tầm nhìn của cô về anh, Lạc Phi Vân khẽ bĩu môi, rồi kiên định nói:"Em sẽ không bỏ cuộc đâu, anh chờ đấy!"
Trong căn phòng làm việc trên tầng hai, Tư Cảnh Nam ngồi trên ghế làm việc, tai thì nghe điện thoại, mắt thì nhìn màn hình máy vi tính lớn.

Chân mày anh khẽ nhíu lại, hình như người phía đầu giây bên kia đã thông báo một vấn đề gì đó khiến Tư Cảnh Nam không mấy hài lòng.

Giọng anh lạnh nhạt vang lên:"Chuyển về, tôi sẽ cho người qua đó giải quyết."
Nói xong, anh cúp máy rồi ném chiếc điện thoại sang một góc bàn.
Ở dưới phòng bếp, Lộ Khiết đang cùng Yến Tử Kỳ nấu ăn.

Mặc dù tài năng nấu nướng của Lộ Khiết rất giỏi nhưng không tài nào qua nổi Yến Tử Kỳ.

Từng món ăn, từng cách trang trí của bà như lôi cuốn hết mọi sự chú ý của Lộ Khiết.
Về lĩnh vực này, Lộ Khiết còn phải học Yến Tử Kỳ nhiều nhiều.
Cô đang loay hoay dọn chén bát đĩa, thì Yến Tử Kỳ vỗ nhẹ vai cô.

Lộ Khiết từ từ quay người lại, thì nhìn thấy Yến Tử Kỳ trên tay cầm một cái khay, trên chiếc khay đó là một bát canh đang còn nóng hổi.
Yến Tử Kỳ mỉm cười, đưa chiếc khay cho cô, ôn nhu mà nói:"Tối nay Tư Cảnh Nam sẽ không ăn cơm đâu, tính cách trước giờ của nó là vậy, cứ hễ có công việc quan trọng là ở trên đó làm việc cho tới gần sáng.

Cơm cũng không thèm xuống ăn, vì vậy mỗi lần bác đều nấu cho nó một chút canh, tẩm bổ cho nó.

Con mang lên phòng giúp bác nhé!"
Lộ Khiết gật đầu, cầm lấy chiếc khay.

Cô mỉm cười chào Yến Tử Kỳ rồi ra khỏi phòng bếp.

Khoảng thời gian mà cô ở cạnh anh, thì cái tính cách bỏ bữa như này rất ít xảy ra, nhưng nhờ hôm nay Yến Tử Kỳ nhắc tới cho nên cô mới biết.

Xem ra mọi thói quen của anh, cô vẫn chưa hiểu hết.
Yến Tử Kỳ cũng rảo bước theo sau cô, khuôn mặt tươi tắn, môi mỏng mỉm cười:"Vậy là mình sắp có cháu rồi!"
Lạc Phi Vân đi vào thì gặp cảnh tượng ấy, cô bước tới gần mẹ mình.

Lạc Phi Vân nhíu mày, nhìn biểu cảm của mẹ mình rồi nhìn lên Lộ Khiết, cô cất giọng bên tai hỏi mẹ mình:"Mẹ, mẹ lại âm mưu gì nữa vậy?"
Yến Tử Kỳ thoáng giật mình một cái, tay vỗ vỗ ngực rồi nhìn Lạc Phi Vân:"Con cũng thật là, làm cho mẹ giật cả mình."
"Có phải mẹ đang toan tính chuyện gì hay không?"
Yến Tử Kỳ khoanh tay lại, nhướng một bên mày nhìn Lạc Phi Vân.

Điệu bộ của bà trông vô cùng mờ ám.
....
Trên thư phòng, Lộ Khiết nhẹ nhàng mở cửa, nhìn thấy Tư Cảnh Nam đang chăm chú làm việc trước một màn hình lớn.

Cô khẽ cất tiếng gọi:
"Em vào được không?"
Nghe thấy tiếng nói thân thuộc, Tư Cảnh Nam dừng mọi động tác lại, anh tháo chiếc kính trong suốt xuống, nhìn cô cười cười:"Em vào đi!"

Lộ Khiết rảo bước đi tới, đặt chiếc khay lên bàn anh, rồi bưng chén canh đưa cho anh:"Anh uống đi!"
Anh mỉm cười, nhận lấy bát canh từ tay cô, rồi đưa lên miệng uống một ngụm, bất kể nó có nóng hay không.
Uống xong, Tư Cảnh Nam đặt lại bát canh xuống chiếc khay.

Đột nhiên, Tư Cảnh Nam trán túa nhiều mồ hôi, hít thở ngày càng dồn dập, mặc dù mới uống canh xong nhưng anh lại cảm thấy cổ họng mình khô rát, khó chịu vô cùng.

Tư Cảnh Nam nheo nheo mắt nhìn Lộ Khiết đang dọn dẹp bát canh vừa rồi trên bàn, cơ thể ngày càng nóng hừng hực.

Anh không thể kìm chế nổi nữa, liền nhanh chóng đứng dậy rồi đi tới bên cô, miệng anh khẽ nhếch lên.
Tư Cảnh Nam ôm chồng lấy cô rồi bế thốc cô lên khiến cho cô hoảng loạn một phen, cái khay đang đựng cái bát cũng rơi xuống đất và vỡ toang.
Tư Cảnh Nam đặt cô xuống chiếc giường ngay trong thư phòng, bởi vì bế cô trở về phòng ngủ chính thì không biết anh có chịu nổi hay không nữa? Anh khẽ thì thầm bên tai cô, hơi thở nóng bỏng từ người anh tỏa ra như muốn thiêu đốt cả thân thể cô.

Anh nói:"Hôm nay lại muốn chơi trò chơi với anh sao?"
Lộ Khiết bất chợt hoảng loạn, cô đặt tay trước ngực anh rồi đẩy nhẹ anh ra, nhìn sắc mặt anh không được tốt, hai má thì đỏ ửng.

Uống canh chứ có phải uống rượu đâu nhưng sao khí sắc của anh lại giống như bị trúng cồn quá vậy.
"Anh...anh làm gì vậy?" Lộ Khiết cau mày, cất giọng khẩn trương hỏi anh.
Tư Cảnh Nam không nói gì mà cúi xuống hôn cổ cô, Lộ Khiết lại đẩy anh lên:
"Khoan đã...khoan đã.

Anh làm sao vậy?"
"Trong canh có thuốc!" Tư Cảnh Nam gắng sức mà nói.
"Hả?"
"Không phải là em hạ thuốc anh sao?" Tư Cảnh Nam hôn nhẹ lên khóe môi của cô rồi cất giọng nhỏ nhẹ trả lời câu nói thắc mắc của cô.
"Không, không phải em." Lộ Khiết lắc đầu lia lịa.
Tưởng như vậy là anh sẽ buông tha sao? Không có chuyện đó đâu.

Tư Cảnh Nam mỉm cười:"Như vậy thì càng tốt."
Nói xong, Tư Cảnh Nam luồn tay vào áo cô, cúi xuống hôn cô liên hồi.
"Nhưng mà hôm nay em..." Lộ Khiết chập chừng nói.
"Không lẽ, em muốn thấy anh chịu đựng tác dụng của thuốc sao?"
Lộ Khiết cũng không nỡ, nên đành chấp thuận cho anh.

Cô không nói lời nào nữa, cũng không phản khán mà còn hôn đáp lại.

Lộ Khiết choàng tay ôm lấy cổ anh, cùng anh trải qua đêm hoan ái ở đêm ấy.
Đứng ở trước phòng làm việc của Tư Cảnh Nam, Yến Tử Kỳ và Lạc Phi Vân áp sát tai vào cửa, nhưng chẳng nghe được tiếng động gì ở bên trong cả.

Yến Tử Kỳ cười khì, kế hoạch của bà đã thành công rồi.
"Mẹ, mẹ làm gì hai người họ vậy?"
"Tất nhiên là tạo người rồi!"
Tạo người? Lạc Phi Vân mở tròn mắt nhìn bà:"Mẹ, mẹ thật là...hai người họ còn quá trẻ cơ mà!"
"Trẻ thì thế nào? Thời đại bây giờ, nếu mình không ra tay thì đợi chúng nó tới khi nào.

Vì vậy mẹ nên giúp chúng nó một tay, để bà đây sớm có cháu thì tốt hơn!"
Lạc Phi Vân cũng bất lực, cô lắc đầu ngao ngán nhìn mẹ mình rồi rời đi.

Yến Tử Kỳ không thèm quan tâm thái độ của con gái mình thế nào, bà nhìn cánh cửa mỉm cười rồi cũng rời đi.
....
Sáng hôm sau, Lộ Khiết nằm vật trên giường cứ lăn qua lăn lại, bởi vì bị anh hành hạ cho gần tới sáng nên hiện giờ không bước chân xuống giường được.
Tư Cảnh Nam đã thức dậy từ sớm, anh căn dặn những người giúp việc đừng làm phiền cô, cứ để cho cô ngủ.

Còn mình thì đến thẳng Tư Nam để giải quyết công việc.
Lộ Khiết loay hoay nằm trên giường.

Bỗng điện thoại cô reo lên inh ỏi, Lộ Khiết bỏ tay ra khỏi chăn, mò mẫm xung quanh tìm chiếc điện thoại nhưng mãi không thấy nó đâu.

Cô mới ngồi dậy, mắt vẫn nhắm chặt đến một lúc rồi mới mở ra.

Chiếc điện thoại của cô nằm trong túi áo ngủ ở dưới đất.

Định hình được chiếc điện thoại ở đâu, Lộ Khiết mới bước chân xuống giường, nhặt chiếc áo lên rồi lấy điện thoại ra.
Người gọi tới chính là Tuyết Linh, Lộ Khiết áp điện thoại trên tai rồi lại ngả người ra nằm trên giường, giọng cô lười biếng vang lên:
"Alo...Linh Linh!"
"Tiểu Khiết! Có chuyện gấp!" Mặc dù, nghe Lộ Khiết lười biếng trả lời điện thoại nhưng Tuyết Linh vốn không bận tâm, giọng cô nghiêm túc, khẩn trương nói với Lộ Khiết.
Câu nói nghiêm nghị của Tuyết Linh làm cho Lộ Khiết tỉnh ngủ được vài phần, Lộ Khiết mở tròn mắt, nhíu mày hỏi lại:"Chuyện gì mà trông cậu gấp gáp vậy?"
"Bác sĩ làm phẫu thuật cho mẹ cậu năm đó, bây giờ ông ta đã về nước rồi!".

Chapter
1 Chương 1: 1: Vị Bác Sĩ Có Tâm
2 Chương 2: 2: Uy Hiếp
3 Chương 3: 3: Lần Đầu Gặp Mặt
4 Chương 4: 4: Hỏi Tên Tôi Làm Gì Định Diệt Khẩu Sao
5 Chương 5: 5: Hình Xăm Đó Là Thế Nào
6 Chương 6: 6: Tin Tưởng Cô Ấy! Cô Ấy Là Người Giỏi Nhất Ở Đây!
7 Chương 7: 7: Con Trai Giám Đốc
8 Chương 8: 8: Bị Đá
9 Chương 9: 9: Trút Giận Giúp Cô
10 Chương 10: 10: Trạch Tịnh Thần
11 Chương 11: 11: Tới Tìm Vợ
12 Chương 12: 12: Bởi Vì Tôi Không Thích Anh
13 Chương 13: 13: Uy Hiếp
14 Chương 14: 14: Tôi Thích Cô Ấy!
15 Chương 15: 15: Cô Gái Cứng Đầu
16 Chương 16: 16: Ghen Tuông
17 Chương 17: 17: Trừng Phạt
18 Chương 18: 18: Tôi Không Sợ! Bởi Vì Tôi Có Anh
19 Chương 19: 19: Buổi Hẹn Hò Đầu Tiên
20 Chương 20: 20: Dự Tiệc I
21 Chương 21: 21: Dự Tiệc Ii
22 Chương 22: 22: Anh Sẽ Bảo Vệ Em
23 Chương 23: 23: Đừng Gọi Tôi Thân Mật Như Vậy
24 Chương 24: 24: Tàn Nhẫn
25 Chương 25: 25: Hàn Thiếu
26 Chương 26: 26: Anh Chết Rồi Thì Ai Nuôi Tôi
27 Chương 27: 27: Em Là Duy Nhất
28 Chương 28: 28: Biểu Hiện Của Tình Đơn Phương
29 Chương 29: 29: Tôi Không Vô Dụng Với Anh Ấy!
30 Chương 30: 30: Casino Las Vegas
31 Chương 31: 31: Đua Xe I
32 Chương 32: 32: Đua Xe Ii
33 Chương 33: 33: Đua Xe Iii
34 Chương 34: 34: Anh Không Thể Thiếu Em
35 Chương 35: 35: Bị Thương
36 Chương 36: 36: Truy Kích
37 Chương 37: 37: Lần Đầu
38 Chương 38: 38: Lạc Phi Vân
39 Chương 39: 39: Tình Cảm Của Lạc Phi Vân
40 Chương 40: 40: Em Bỏ Thuốc Anh Sao
41 Chương 41: 41: Bác Sĩ Trần
42 Chương 42: 42: Gặp Mặt
43 Chương 43: 43: Sự Thật
44 Chương 44: 44: Lộ Khiết! Anh Xin Lỗi!
45 Chương 45: 45: Cách Trả Thù Hoàn Hảo Nhất Đó Chính Là Sự Tha Thứ
46 Chương 46: 46: Trở Về
47 Chương 47: 47: Tư Thiếu Xuống Bếp
48 Chương 48: 48: Âm Mưu
49 Chương 49: 49: Chiêu Trò Của Tư Cảnh Nam
50 Chương 50: 50: Tôi Rất Hiểu Anh Ấy!
51 Chương 51: 51: Chưởng 51 Biến Cố
52 Chương 52: 52: Cô Ấy Đã Không Còn Nữa
53 Chương 53: 53: Tìm Kiếm Tung Tích
54 Chương 54: 54: Những Kẻ Đã Hại Cô Ấy Không Một Ai Có Quyền Được Sống
55 Chương 55: 55: Dần Buông Bỏ
56 Chương 56: 56: Mơ Mộng
57 Chương 57: 57: Hồng Kông
58 Chương 58: 58: Một Chuyển Biến Tốt
59 Chương 59: 59: Tỉnh Lại
60 Chương 60: 60: Vẫn Không Quên
61 Chương 61: 61: Nghi Hoặc
62 Chương 62: 62: Bữa Cơm
63 Chương 63: 63: Trở Về Thành Phố T
64 Chương 64: 64: Sốt
65 Chương 65: 65: Lướt
66 Chương 66: 66: Người Đàn Ông Đó Thật Quen Thuộc
67 Chương 67: 67: Khôi Phục Trí Nhớ
68 Chương 68: 68: Thật Ra Cô Vẫn Luôn Ở Rất Gần Anh
69 Chương 69: 69: Sự Thật I
70 Chương 70: 70: Sự Thật Ii
71 Chương 71: 71: Phát Nổ
72 Chương 72: 72: Kế Trong Kế
73 Chương 73: 73: Chúng Ta Kết Hôn Đi! I
74 Chương 74: 74: Chúng Ta Kết Hôn Đi! Ii
75 Chương 75: 75: Chúng Ta Kết Hôn Đi! Iii
76 Chương 76: 76: Ván Bài Lật Ngửa - Kết Cục Bất Ngờ I
77 Chương 77: 77: Ván Bài Lật Ngửa - Kết Cục Bất Ngờ Ii
78 Chương 78: 78: Gặp Lại
79 Chương 79: 79: Tự Gánh Lấy Hậu Quả
80 Chương 80: 80: Hàn Dương Phong Nổi Cơn Thịnh Nộ
81 Chương 81: 81: Chuyện Của Hai Mươi Bốn Năm Trước
82 Chương 82: 82: Buông Bỏ
83 Chương 83: 83: Theo Đuổi
84 Chương 84: 84: Bồi Đắp Tình Cảm
85 Chương 85: 85: Phúc Thủy Nan Thu
86 Chương 86: 86: Bắt Đầu!
87 Chương 87: 87: Không Sợ Trời Không Sợ Đất Chỉ Sợ Ma
88 Chương 88: 88: Bưu Kiện Bí Ẩn
89 Chương 89: 89: Trò Chơi Chính Thức Bắt Đầu I
90 Chương 90: 90: Trò Chơi Chính Thức Bắt Đầu Ii
91 Chương 91: 91: Kết Thúc
92 Chương 92: 92: Nhảy Lầu
93 Chương 93: 93: Anh Ấy Lại Mất Tích Nữa Rồi!
94 Chương 94: 94: Sự Chuẩn Bị Của Anh
95 Chương 95: 95: Chương Cuối Bách Niên Hảo Hợp
96 Chương 96: 96: Ngoại Truyện 1 Kí Ức Của Một Kẻ Xấu
97 Chương 97: 97: Ngoại Truyện 2 Ai Đang Giận Ai
98 Chương 98: 98: Ngoại Truyện 3 Cách Thức Nấu Ăn Của Lão Đại
99 Chương 99: 99: Lời Tác Giả Tóm Tắt Truyện
Chapter

Updated 99 Episodes

1
Chương 1: 1: Vị Bác Sĩ Có Tâm
2
Chương 2: 2: Uy Hiếp
3
Chương 3: 3: Lần Đầu Gặp Mặt
4
Chương 4: 4: Hỏi Tên Tôi Làm Gì Định Diệt Khẩu Sao
5
Chương 5: 5: Hình Xăm Đó Là Thế Nào
6
Chương 6: 6: Tin Tưởng Cô Ấy! Cô Ấy Là Người Giỏi Nhất Ở Đây!
7
Chương 7: 7: Con Trai Giám Đốc
8
Chương 8: 8: Bị Đá
9
Chương 9: 9: Trút Giận Giúp Cô
10
Chương 10: 10: Trạch Tịnh Thần
11
Chương 11: 11: Tới Tìm Vợ
12
Chương 12: 12: Bởi Vì Tôi Không Thích Anh
13
Chương 13: 13: Uy Hiếp
14
Chương 14: 14: Tôi Thích Cô Ấy!
15
Chương 15: 15: Cô Gái Cứng Đầu
16
Chương 16: 16: Ghen Tuông
17
Chương 17: 17: Trừng Phạt
18
Chương 18: 18: Tôi Không Sợ! Bởi Vì Tôi Có Anh
19
Chương 19: 19: Buổi Hẹn Hò Đầu Tiên
20
Chương 20: 20: Dự Tiệc I
21
Chương 21: 21: Dự Tiệc Ii
22
Chương 22: 22: Anh Sẽ Bảo Vệ Em
23
Chương 23: 23: Đừng Gọi Tôi Thân Mật Như Vậy
24
Chương 24: 24: Tàn Nhẫn
25
Chương 25: 25: Hàn Thiếu
26
Chương 26: 26: Anh Chết Rồi Thì Ai Nuôi Tôi
27
Chương 27: 27: Em Là Duy Nhất
28
Chương 28: 28: Biểu Hiện Của Tình Đơn Phương
29
Chương 29: 29: Tôi Không Vô Dụng Với Anh Ấy!
30
Chương 30: 30: Casino Las Vegas
31
Chương 31: 31: Đua Xe I
32
Chương 32: 32: Đua Xe Ii
33
Chương 33: 33: Đua Xe Iii
34
Chương 34: 34: Anh Không Thể Thiếu Em
35
Chương 35: 35: Bị Thương
36
Chương 36: 36: Truy Kích
37
Chương 37: 37: Lần Đầu
38
Chương 38: 38: Lạc Phi Vân
39
Chương 39: 39: Tình Cảm Của Lạc Phi Vân
40
Chương 40: 40: Em Bỏ Thuốc Anh Sao
41
Chương 41: 41: Bác Sĩ Trần
42
Chương 42: 42: Gặp Mặt
43
Chương 43: 43: Sự Thật
44
Chương 44: 44: Lộ Khiết! Anh Xin Lỗi!
45
Chương 45: 45: Cách Trả Thù Hoàn Hảo Nhất Đó Chính Là Sự Tha Thứ
46
Chương 46: 46: Trở Về
47
Chương 47: 47: Tư Thiếu Xuống Bếp
48
Chương 48: 48: Âm Mưu
49
Chương 49: 49: Chiêu Trò Của Tư Cảnh Nam
50
Chương 50: 50: Tôi Rất Hiểu Anh Ấy!
51
Chương 51: 51: Chưởng 51 Biến Cố
52
Chương 52: 52: Cô Ấy Đã Không Còn Nữa
53
Chương 53: 53: Tìm Kiếm Tung Tích
54
Chương 54: 54: Những Kẻ Đã Hại Cô Ấy Không Một Ai Có Quyền Được Sống
55
Chương 55: 55: Dần Buông Bỏ
56
Chương 56: 56: Mơ Mộng
57
Chương 57: 57: Hồng Kông
58
Chương 58: 58: Một Chuyển Biến Tốt
59
Chương 59: 59: Tỉnh Lại
60
Chương 60: 60: Vẫn Không Quên
61
Chương 61: 61: Nghi Hoặc
62
Chương 62: 62: Bữa Cơm
63
Chương 63: 63: Trở Về Thành Phố T
64
Chương 64: 64: Sốt
65
Chương 65: 65: Lướt
66
Chương 66: 66: Người Đàn Ông Đó Thật Quen Thuộc
67
Chương 67: 67: Khôi Phục Trí Nhớ
68
Chương 68: 68: Thật Ra Cô Vẫn Luôn Ở Rất Gần Anh
69
Chương 69: 69: Sự Thật I
70
Chương 70: 70: Sự Thật Ii
71
Chương 71: 71: Phát Nổ
72
Chương 72: 72: Kế Trong Kế
73
Chương 73: 73: Chúng Ta Kết Hôn Đi! I
74
Chương 74: 74: Chúng Ta Kết Hôn Đi! Ii
75
Chương 75: 75: Chúng Ta Kết Hôn Đi! Iii
76
Chương 76: 76: Ván Bài Lật Ngửa - Kết Cục Bất Ngờ I
77
Chương 77: 77: Ván Bài Lật Ngửa - Kết Cục Bất Ngờ Ii
78
Chương 78: 78: Gặp Lại
79
Chương 79: 79: Tự Gánh Lấy Hậu Quả
80
Chương 80: 80: Hàn Dương Phong Nổi Cơn Thịnh Nộ
81
Chương 81: 81: Chuyện Của Hai Mươi Bốn Năm Trước
82
Chương 82: 82: Buông Bỏ
83
Chương 83: 83: Theo Đuổi
84
Chương 84: 84: Bồi Đắp Tình Cảm
85
Chương 85: 85: Phúc Thủy Nan Thu
86
Chương 86: 86: Bắt Đầu!
87
Chương 87: 87: Không Sợ Trời Không Sợ Đất Chỉ Sợ Ma
88
Chương 88: 88: Bưu Kiện Bí Ẩn
89
Chương 89: 89: Trò Chơi Chính Thức Bắt Đầu I
90
Chương 90: 90: Trò Chơi Chính Thức Bắt Đầu Ii
91
Chương 91: 91: Kết Thúc
92
Chương 92: 92: Nhảy Lầu
93
Chương 93: 93: Anh Ấy Lại Mất Tích Nữa Rồi!
94
Chương 94: 94: Sự Chuẩn Bị Của Anh
95
Chương 95: 95: Chương Cuối Bách Niên Hảo Hợp
96
Chương 96: 96: Ngoại Truyện 1 Kí Ức Của Một Kẻ Xấu
97
Chương 97: 97: Ngoại Truyện 2 Ai Đang Giận Ai
98
Chương 98: 98: Ngoại Truyện 3 Cách Thức Nấu Ăn Của Lão Đại
99
Chương 99: 99: Lời Tác Giả Tóm Tắt Truyện