Chương 40-1

Bên tai thoáng nghe tiếng chim hót lảnh lót, tựa hồ như có tiếng nước chảy róc rách, Khổng Thu từ từ mở mắt ra. Trong lúc nhất thời có chút mờ mịt, cậu tự hỏi mình đang ở nơi nào? Chính mình tựa như đang bị ôm, Khổng Thu thoáng thối lui, mở to hai mắt. Bóng đen ụp xuống, có người thân thiết hôn lên mặt cậu.

“Thu Thu.”

Blue?!

Thần trí nháy mắt liền hoàn toàn thanh tỉnh, Khổng Thu trừng to mắt, ký ức dũng mãnh ùa về. Nhìn đôi nhãn đồng màu lam quen thuộc, mắt Khổng Thu chợt ửng đỏ.

“Blue.”

Ôm chặt lấy đối phương, Khổng Thu chân chân thật thật ý thức được bản thân không phải đang mơ, Blue của cậu đã đến Phillippines cứu cậu.

“Thu Thu, đừng sợ, không còn chuyện gì nữa rồi.”

“Dạ.”

Hai tay của Khổng Thu siết chặt lại, cậu tham luyến cảm giác an toàn mà đối phương mang đến. Trên người mang hương vị sạch sẽ, không có mùi huyết tinh lẫn cảm giác dấp dính đáng ghét. Hình như vào lúc cậu cái gì cũng không biết, đã có người tẩy rửa sạch sẽ cho cậu.

“Anh đi lấy chút gì đó cho em ăn.”

“Blue, anh đến rồi, anh thật sự đã đến rồi.”

Vỗ về tấm lưng Khổng Thu để trấn an, Blue nhẹ nhàng hôn lên đầu cậu một cái, dịu dàng nói: “Anh đi lấy đồ cho em ăn.”

“…Em muốn uống nước.” Hình như đây chính là cái gọi là sa vào võng tình, Khổng Thu không hiểu sao lại muốn rơi lệ. Làm sao bây giờ, cậu càng ngày càng không muốn xa cách Blue, chỉ có Blue mới có thể mang lại cho cậu cảm giác hạnh phúc khi được chở che, được nâng niu trong lòng bàn tay.

Nhẹ nhàng gỡ tay Khổng Thu ra, Blue hôn cậu mấy cái rồi mới xốc chăn xuống giường. Ôm chặt lấy chăn, chớp chớp mắt nhìn bóng Blue ra khỏi phòng, Khổng Thu vẫn còn chưa kịp hoàn hồn sau vụ bắt cóc vừa rồi. Xuyên qua khe cửa, có thể nhìn tận tường cảnh Bue đang rót nước cho cậu, tấm lưng Blue nhìn qua cũng khá vững chãi, nhưng lại không quá cường tráng, chỉ là không hiểu sao lại làm cậu có cảm giác an toàn, ấm áp. Còn có chân Blue, chân của Blue thon dài, Blue của cậu thật bảnh trai, so với tất cả những nam diễn viên, người mẫu mà cậu từng gặp thì đẹp trội hơn hẳn. Không biết hỏa diễm màu lam trêm mi tâm của anh còn không nữa? Bị nón che mất một nửa, nên không thấy rõ lắm.

“Blue, sao anh cứ đội nón hoài vậy?” Giống như lúc Blue cứu cậu cũng vậy, cái nón đáng ghét!

Người kia vừa đi đến bên giường, liền kéo nón thấp xuống, hoàn toàn che trán lại, thản nhiên nói: “Biến thân của anh còn chưa đầy đủ.”

Đây là có ý gì? Tỏ vẻ nghi hoặc, chợt cằm đã bị nâng lên, ép uống nước. Cậu đưa tay, nghĩ muốn ngắm hỏa diễm kia một chút, lại bị đối phương đè lại.

“Mi tâm của anh…”

Blue đẩy nón lên một chút, lộ ra mi tâm. Khổng Thu si mê vuốt ve hỏa diễm màu lam, tim không hiểu sao lại đập nhanh đến nỗi muốn nhảy khỏi ***g ngực. Lúc này cậu mới phát hiện tóc của Blue là màu trắng! Mượt mà, sáng bóng hệt như lúc anh vẫn là mèo, dưới ánh sáng còn thản nhiên tỏa ra kim quang.

Kéo nón xuống, Blue đem ly nước đến bên miệng Khổng Thu: “Uống nước đi.”

Khổng Thu hãy còn chăm chú nhìn mi tâm đã bị Blue che mất, lo lắng nói: “Vậy hiện tại anh biến thân có ảnh hưởng đến việc tu luyện không?” Đây chính là vấn đề mà cậu để ý nhất.

“Sẽ không. Uống nước đi.”

Khổng Thu ừng ực uống hết toàn bộ ly nước, cũng không nói muốn Blue bỏ nón xuống nữa. Cậu có thể cảm giác được Blue thật sự để ý đến việc phô bày bản thân trước mặt mình. Blue không muốn cậu thấy, cậu sẽ không nhìn đến.

Uống nước xong, cả người Khổng Thu đau nhức tựa vào đầu giường, bụng và mặt là đau nhất. Blue đi ra ngoài, rất nhanh lại bưng một cái chén đi đến, trong chén là thức ăn hãy còn nóng hổi.

“Blue, để em tự ăn được rồi.” Khổng Thu đưa tay đón lấy chén, nhưng đối phương đã tránh được.

“Anh đút cho em.”

Khóe miệng không kiềm chế khẽ cong lên, Khổng Thu ngoan ngoãn há miệng, khoai tây hầm nhừ được đưa đến tận miệng, rồi tới cà rốt, cá phi lê.

“Em cả một ngày không ăn không uống gì rồi, phải ăn trước chút đồ dễ tiêu, rồi mới ăn cơm sau.”

“Dạ.”

Nhìn trái ngó phải một lúc mới phát hiện bên ngoài tối đen như mực, cậu đã ngủ cả một ngày rồi sao?!

Nuốt xuống miếng cá phi lê trong miệng, Khổng Thu hỏi: “Blue à, đây là đâu vậy?”

“Nhà của một người bạn.” Trên mặt Blue viết rõ bốn chữ: “Không muốn nhiều lời.” Khổng Thu nghĩ nghĩ một chút rồi lại đổi đề tài: “Chúng ta có thể ở lại đây bao lâu? Bên công ty có biết em được anh cứu không?”

“Chờ vết thương trên người em không còn đau nữa, chúng ta sẽ về. Những chuyện khác anh đã tìm người giải quyết giúp em rồi, em hiện tại chỉ được phép chuyên tâm dưỡng thương.” Không phải không nhìn thấy nghi vấn sâu trong mắt của Khổng Thu, Blue cũng không biết làm sao giải thích với đối phương, sau khi đút cho Khổng Thu hết miếng cá phi lê cuối cùng, anh nói: “Thu Thu, có một số chuyện giải thích cho em không bằng em tự mình chứng kiến. Chỉ là, trước mắt chuyện duy nhất anh muốn làm là tập trung tăng cường năng lực của bản thân, cho nên anh mới không muốn tốn thời gian giải thích với em, hơn nữa, nếu giải thích không rõ ràng càng khiến em thêm mờ mịt, em có hiểu không?”

Cũng không phải là đã hiểu. Khổng Thu cẩn thận suy nghĩ những gì Blue nói. Qua một lúc, trong mắt cậu tràn đầy ánh sáng: “Blue, anh nói xem, sau này có phải anh sẽ dẫn em về miêu yêu giới không?”

Hiển nhiên là anh không có mấy hảo cảm với cái “mỹ từ” miêu yêu này, Blue nhíu mày, bất quá cũng không giải thích, gật gật đầu: “Có thể nói như vậy.”

Đẩy tay đối phương ra, Khổng Thu ôm lấy thắt lưng của đối phương, cực kỳ cảm động: “Cảm ơn anh, Blue.”

Blue đem ly nước để lên đầu giường, ôm lấy Khổng Thu: “Đề Cổ Cát Kha, tên của anh.”

“Đề Cổ Cát Kha?” Khổng Thu ngẩng đầu nhìn bạn trai miêu yêu của mình, khẽ mỉm cười, chính là nửa bên mặt xanh xanh tím tím của cậu nhìn phi thường chướng mắt. “Nhưng em vẫn thích gọi anh là Blue hơn.”

“Tùy em.”

Blue cũng không quan tâm, khẽ vuốt ve má trái của Khổng Thu, đôi mắt màu lam lóe lên hàn quang: “Thật xin lỗi, anh đã đến chậm.”

“Không muộn, vừa kịp lúc a.” Ngẩng đầu hôn đối phương một cái, Khổng Thu nói ra dục vọng trong lòng: “Blue, muốn em đi, có thể chứ?”

“Em đang bị thương.” Móng tay sắc nhọn đã lướt đến nút thắt trên áo ngủ của Khổng Thu.

“Chỉ là bị thương nhẹ thôi mà.” Vòng qua cổ Blue, Khổng Thu nỉ non bên tai của anh: “Blue, muốn em đi, làm cho em chân chính trở thành người của anh. Em không muốn làm xử nam, em muốn anh hòa làm một với em.”

Đèn bàn vụt tắt, trong phòng chợt tối sầm lại, Khổng Thu bị người nào đó đẩy ngã xuống giường, môi cũng bị ngậm cắn.

Blue…

Không kiêng dè cùng đối phương hôn môi thắm thiết, Khổng Thu vội vàng xé toang cái áo sơ mi của Blue. Nút văng tung tóe, không biết là của cậu hay của anh.

“Ưm… Blue, em muốn, em muốn.”

Ngực bị hung hăng gặm cắn nhưng Khổng Thu vẫn thấy chưa đủ sâu sắc, cậu nâng cao thân mình khiến cho đối phương có thể ngậm cậu, ăn cậu càng thêm mạnh. Chiếc quần vải bị xé toạc, hai chân không chút vướng víu cọ xát thắt lưng Blue, cọ xát đôi chân thon dài còn mặc quần của anh, Blue, cho em, cho em.

Hơi thở gấp gáp mang theo vài phần hương vị dã man. Mặt bị bịt kín, Khổng Thu nghe thấy thanh âm thắt lưng bị tháo xuống, tiếp theo quần dài cũng bị cởi xuống. Hai chân tách ra, thân thể bởi vì sắp được xâm chiếm mà run rẩy không sao khắc chế được, cậu thậm chí còn có ảo giác, ở trước mặt cậu bây giờ không phải Blue đã biến thành người mà là một con dã thú, một con dã thú đã khát vọng cậu lâu thật lâu.

“Thu Thu, anh sẽ làm em bị thương.”

“Em không sợ, vì người đó là anh.”

Dã thú thở dốc phun ra nhiệt khí rõ ràng, Khổng Thu nhanh chóng bị nhiệt khí đó tổn thương.

Trong phòng hôn ám, chỉ có vài tia sáng yếu ớt từ bên ngoài chiếu vào, nhưng cũng đủ để người nào đó nhìn rõ thân thể của Khổng Thu, mặt của Khổng Thu. Đầu lưỡi nham nhám tựa như lưỡi mèo nhấm nháp hương vị của Khổng Thu. Blue lấy một cái gối, lót dưới eo của cậu. Hai tay vuốt ve đôi chân thon dài, Blue đè thấp người, áp lên thân mình Khổng Thu.

“Thu Thu, lần đầu tiên, anh nhất định phải làm đau em, làm em chảy máu, nên đừng quá sợ.”

“Ưm… Em, không sợ, bởi vì, đó là anh.”

“Sau này cũng sẽ không như vậy, chỉ có lần đầu tiên.”

“Dạ.”

Hai chân kẹp chặt lấy Blue, Khổng Thu tựa như tế phẩm sẵn sàng hiến thân.

Hôn Khổng Thu, Blue một tay bao lấy dục vong non nớt của cậu, một tay nhẹ nhàng vuốt ve trấn an thân thể cậu. Khổng Thu trầm say trong ôn nhu không mấy thuần thục của Blue, vì ngây ngô của đối phương mà vui sướng, cậu và Blue, đều là lần đầu tiên.

“Blue… Blue…”

Hai tay nắm chặt lấy bờ vai trần trụi của Blue, nam tính của anh đã dựng cao cao, đôi nhãn đồng màu lam gắt gao chú ý từng biểu tình trên mặt của cậu. Làm cho tiếng rên rỉ của đối phương càng lúc càng vang, thân thể càng ngày càng căng cứng, anh đứng dậy, đổi tay tiếp tục thao tác chuẩn bị.

“Blue, Blue… ưm ah…” Khổng Thu nghĩ muốn tháo khăn bịt trên mắt mình xuống.

“Thu Thu, nghe lời.”

“ A a….” Muốn tới! Muốn tới!

Móng tay nhọn nhanh chóng phác họa ký hiệu kế tiếp trên bụng của Khổng Thu, tay trái khẽ dụng thêm chút lực, chất lỏng màu trắng phun trào. Trong nháy mắt, tay phải đang chống đỡ thân thể đã đặt giữa hai đùi của Khổng Thu. Không chờ Khổng Thu kịp khôi phục tinh thần sau cơn khoái cảm, một cảm giác đau đớn như muốn xé rách thân thể nháy mắt liền kéo đến.

“A!!!!”

Đau quá! Đau quá!

“Thu Thu, đừng sợ.”

Ngoài miệng liên tục nói những lời trấn an nhưng động tác của Blue vẫn không có ý dừng lại. Một tay của anh vẫn bao lấy dục vọng của cậu, giúp cậu đạt đến đỉnh điểm rồi lại một lần nữa phun trào tinh hoa, một tay giữ chặt vòng eo của Khổng Thu, không cho cậu trốn thoát.

“Ưm…” Cắn chặt răng, Khổng Thu đau đến môi cũng trắng bệch, nhưng cậu vẫn cố không gào lên muốn Blue đi ra ngoài, chỉ cố gắng thả lòng mình, thở dốc từng ngụm, từng ngụm một. Nước mắt đau đớn thấm ướt cả mảnh vải che mắt, Khổng Thu lúc này ngay cả rên cũng không còn đủ lực.

“Thu Thu, nhịn thêm chút nữa.”

Nâng tay trái dính đầy tinh hoa của Khổng Thu lên, Blue ăn sạch không chừa một giọt, tiếp theo anh thoáng thối lui rồi mới mạnh mẽ tiến lên, đem toàn bộ của mình vào cơ thể của Khổng Thu, máu tươi theo nơi kết hợp của hai người chầm chậm chảy ra.

Khổng Thu đau đến toàn thân run rẩy, chỉ có thể thở dốc. Blue không ngừng hôn lên môi của cậu, mặt của cậu, vuốt ve thân thể cậu, vật cứng trong thân thể cương lại, cũng không cho Khổng Thu thời gian thích ứng đã quất xuyên qua lại không ngừng nghỉ.

“A!” Thân thể của Khổng Thu như được ngâm trong mồ hôi lạnh, từ nhỏ đến lớn cậu chưa từng phải chịu đau đớn đến thế này bao giờ. Mảnh vải che mắt bị kéo ra, có người nhẹ nhàng liếm nước mắt trên mặt cậu.

“Thu Thu, đừng nhìn.”

“Đau, đau quá…”

Khổng Thu nhịn không được kêu thành tiếng.

“Thật xin lỗi, lập tức ổn ngay thôi.”

Vẽ mấy ký hiệu kỳ lạ trên bụng của Khổng Thu, động tác của Blue chợt tăng tốc. Khổng Thu đau đến hét thất thanh, nhưng thủy chung vẫn không đẩy Blue ra. Không biết qua bao lâu, cũng có lẽ chỉ mới vài phút, đau đớn tựa hồ biến thành chết lặng. Khổng Thu chỉ cảm thấy một cỗ nhiệt lưu ấm áp từ từ truyền vào trong cơ thể cậu.

Vừa chớp chớp mắt đã nhanh như cắt bọc người che lại, Khổng Thu nhẹ nhàng cầm lấy cổ tay phủ kín mồ hôi của anh, trong lòng không phải không nghi ngờ, nhưng cậu lựa chọn không hỏi đến.

Lại một lần nữa mãnh liệt va chạm trôi qua, lúc này đây Blue cũng đã ngừng động tác. Anh khẽ cắn vành tai Khổng Thu, thanh âm trầm thấp mang theo vài phần sung sướng cùng thoả mãn vang lên: “Thu Thu, em là của anh.”

“Kết thúc? Xong rồi?” Ôm lấy tấm lưng ướt đẫm mồ hôi của Blue, trong đầu Khổng Thu đầy những dấu chấm hỏi, tựa như, ước chừng, không giống với những gì trong sách đã viết. Cậu không hẳn cảm thấy đau đớn nơi khó nói, cũng không thấy tê dại thống khoái, không lẽ khoái cảm chóng vánh vậy thôi sao?

“Thu Thu, còn đau không?” Hiển nhiên là người nào đó không biết được những nghi hoặc của Khổng Thu.

“Ách… cũng không phải là đau lắm.”

“Để anh nhìn xem.”

Blue chầm chậm rời khỏi cơ thể của Khổng Thu, một khắc khi anh rút ra, Khổng Thu lại đau đến chảy nước mắt. Một tiếng “tách”, đèn bàn sáng, Khổng Thu che mắt lại, vừa rồi cậu có cảm giác, hạ thân này gần như không còn là của mình nữa.

“Thu Thu, đây là nghi thức của anh và em, cho nên có thể em sẽ đau mấy ngày, thật xin lỗi.”

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16-1
17 Chương 16-2
18 Chương 17
19 Chương 18
20 Chương 19
21 Chương 20
22 Chương 21
23 Chương 22-1
24 Chương 22-2
25 Chương 23-1
26 Chương 23-2
27 Chương 24-1
28 Chương 24-2
29 Chương 25-1
30 Chương 25-2
31 Chương 26-1
32 Chương 26-2
33 Chương 27-1
34 Chương 27-2
35 Chương 28-1
36 Chương 28-2
37 Chương 29-1
38 Chương 29-2
39 Chương 30-1
40 Chương 30-2
41 Chương 31-1
42 Chương 31-2
43 Chương 32-1
44 Chương 32-2
45 Chương 33-1
46 Chương 33-2
47 Chương 34-1
48 Chương 34-2
49 Chương 35-1
50 Chương 35-2
51 Chương 36-1
52 Chương 36-2
53 Chương 37-1
54 Chương 37-2
55 Chương 38-1
56 Chương 38-2
57 Chương 39-1
58 Chương 39-2
59 Chương 40-1
60 Chương 40-2
61 Chương 41-1
62 Chương 41-2
63 Chương 42-1
64 Chương 42-2
65 Chương 43-1
66 Chương 43-2
67 Chương 44-1
68 Chương 44-2
69 Chương 45-1
70 Chương 45-2
71 Chương 46-1
72 Chương 46-2
73 Chương 47
74 Chương 48-1
75 Chương 48-2
76 Chương 49
77 Chương 50-1
78 Chương 50-2
79 Chương 51
80 Chương 52-1
81 Chương 52-2
82 Chương 53-1
83 Chương 53-2
84 Chương 54
85 Chương 55-1
86 Chương 55-2
87 Chương 56-1
88 Chương 56-2
89 Chương 57-1
90 Chương 57-2
91 Chương 58-1
92 Chương 58-2
93 Chương 59-1
94 Chương 59-2
95 Chương 60-1
96 Chương 60-2
97 Chương 61
98 Chương 62-1
99 Chương 62-2
100 Chương 63-1
101 Chương 63-2
102 Chương 64-1
103 Chương 64-2
104 Chương 65-1
105 Chương 65-2
106 Chương 66-1
107 Chương 66-2
108 Chương 67-1
109 Chương 67-2
110 Chương 68-1
111 Chương 68-2
112 Chương 69
113 Chương 70-1
114 Chương 70-2
115 Chương 71-1
116 Chương 71-2
117 Chương 72-1
118 Chương 72-2
119 Chương 73-1
120 Chương 73-2
121 Chương 74
122 Chương 75-1
123 Chương 75-2
124 Chương 76
125 Chương 77-1
126 Chương 77-2
127 Chương 78-1
128 Chương 78-2
129 Chương 79-1
130 Chương 79-2
131 Chương 80-1
132 Chương 80-2
133 Chương 81
134 Chương 82-1
135 Chương 82-2
136 Chương 83-1
137 Chương 83-2
138 Chương 84-1
139 Chương 84-2
140 Chương 85
141 Chương 86-1
142 Chương 86-2
143 Chương 87-1
144 Chương 87-2
145 Chương 88-1
146 Chương 88-2
147 Chương 89-1: Phiên ngoại 1: Anh không phải là mèo!
148 Chương 89-2: Phiên ngoại 1: Anh không phải là mèo!
149 Chương 89-3: Phiên ngoại 1: Anh không phải là mèo!
150 Chương 89-4: Phiên ngoại 1: Anh không phải là mèo!
151 Chương 90-1: Phiên ngoại 2: Anh em!
152 Chương 90-2: Phiên ngoại 2: Anh em!
153 Chương 90-3: Phiên ngoại 2: Anh em!
154 Chương 90-4: Phiên ngoại 2: Anh em!
155 Chương 91-1: Phiên ngoại 3: Dã thú của em!
156 Chương 91-2: Phiên ngoại 3: Dã thú của em!
157 Chương 92-1: Phiên ngoại 4: Cuộc sống của những người đàn ông mang bầu!
158 Chương 92-2: Phiên ngoại 4: Cuộc sống của những người đàn ông mang bầu!
159 Chương 92-3: Phiên ngoại 4: Cuộc sống của những người đàn ông mang bầu!
160 Chương 92-4: Phiên ngoại 4: Cuộc sống của những người đàn ông mang bầu!
161 Chương 92-5: Phiên ngoại 4: Cuộc sống của những người đàn ông mang bầu!
162 Chương 92-6: Phiên ngoại 4: Cuộc sống của những người đàn ông mang bầu!
163 Chương 93-1: Phiên ngoại 5: Bảo bảo chào đời!
164 Chương 93-2: Phiên ngoại 5: Bảo bảo chào đời!
165 Chương 93-3: Phiên ngoại 5: Bảo bảo chào đời!
166 Chương 93-4: Phiên ngoại 5: Bảo bảo chào đời!
167 Chương 93-5: Phiên ngoại 5: Bảo bảo chào đời!
168 Chương 93-6: Phiên ngoại 5: Bảo bảo chào đời!
169 Chương 94-1: Phiên ngoại 6: Nỗi đau trong tâm!
170 Chương 94-2: Phiên ngoại 6: Nỗi đau trong tâm!
171 Chương 94-3: Phiên ngoại 6: Nỗi đau trong tâm!
172 Chương 94-4: Phiên ngoại 6: Nỗi đau trong tâm!
173 Chương 94-5: Phiên ngoại 6: Nỗi đau trong tâm!
174 Chương 94-6: Phiên ngoại 6: Nỗi đau trong tâm!
175 Chương 94-7: Phiên ngoại 6: Nỗi đau trong tâm!
176 Chương 94-8: Phiên ngoại 6: Nỗi đau trong tâm!
177 Chương 94-9: Phiên ngoại 6: Nỗi đau trong tâm!
178 Chương 94-10: Phiên ngoại 6: Nỗi đau trong tâm!
179 Chương 94-11: Phiên ngoại 6: Nỗi đau trong tâm!
180 Chương 94-12: Phiên ngoại 6: Nỗi đau trong tâm!
181 Chương 95-1: Phiên ngoại 7: Vô hối!
182 Chương 95-2: Phiên ngoại 7: Vô hối!
183 Chương 95-3: Phiên ngoại 7: Vô hối!
184 Chương 95-4: Phiên ngoại 7: Vô hối!
185 Chương 95-5: Phiên ngoại 7: Vô hối!
186 Chương 95-6: Phiên ngoại 7: Vô hối!
187 Chương 95-7: Phiên ngoại 7: Vô hối!
188 Chương 95-8: Phiên ngoại 7: Vô hối!
189 Chương 96-1: Phiên ngoại 8: Thuần thú thuật!
190 Chương 96-2: Phiên ngoại 8: Thuần thú thuật!
191 Chương 96-3: Phiên ngoại 8: Thuần thú thuật!
Chapter

Updated 191 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16-1
17
Chương 16-2
18
Chương 17
19
Chương 18
20
Chương 19
21
Chương 20
22
Chương 21
23
Chương 22-1
24
Chương 22-2
25
Chương 23-1
26
Chương 23-2
27
Chương 24-1
28
Chương 24-2
29
Chương 25-1
30
Chương 25-2
31
Chương 26-1
32
Chương 26-2
33
Chương 27-1
34
Chương 27-2
35
Chương 28-1
36
Chương 28-2
37
Chương 29-1
38
Chương 29-2
39
Chương 30-1
40
Chương 30-2
41
Chương 31-1
42
Chương 31-2
43
Chương 32-1
44
Chương 32-2
45
Chương 33-1
46
Chương 33-2
47
Chương 34-1
48
Chương 34-2
49
Chương 35-1
50
Chương 35-2
51
Chương 36-1
52
Chương 36-2
53
Chương 37-1
54
Chương 37-2
55
Chương 38-1
56
Chương 38-2
57
Chương 39-1
58
Chương 39-2
59
Chương 40-1
60
Chương 40-2
61
Chương 41-1
62
Chương 41-2
63
Chương 42-1
64
Chương 42-2
65
Chương 43-1
66
Chương 43-2
67
Chương 44-1
68
Chương 44-2
69
Chương 45-1
70
Chương 45-2
71
Chương 46-1
72
Chương 46-2
73
Chương 47
74
Chương 48-1
75
Chương 48-2
76
Chương 49
77
Chương 50-1
78
Chương 50-2
79
Chương 51
80
Chương 52-1
81
Chương 52-2
82
Chương 53-1
83
Chương 53-2
84
Chương 54
85
Chương 55-1
86
Chương 55-2
87
Chương 56-1
88
Chương 56-2
89
Chương 57-1
90
Chương 57-2
91
Chương 58-1
92
Chương 58-2
93
Chương 59-1
94
Chương 59-2
95
Chương 60-1
96
Chương 60-2
97
Chương 61
98
Chương 62-1
99
Chương 62-2
100
Chương 63-1
101
Chương 63-2
102
Chương 64-1
103
Chương 64-2
104
Chương 65-1
105
Chương 65-2
106
Chương 66-1
107
Chương 66-2
108
Chương 67-1
109
Chương 67-2
110
Chương 68-1
111
Chương 68-2
112
Chương 69
113
Chương 70-1
114
Chương 70-2
115
Chương 71-1
116
Chương 71-2
117
Chương 72-1
118
Chương 72-2
119
Chương 73-1
120
Chương 73-2
121
Chương 74
122
Chương 75-1
123
Chương 75-2
124
Chương 76
125
Chương 77-1
126
Chương 77-2
127
Chương 78-1
128
Chương 78-2
129
Chương 79-1
130
Chương 79-2
131
Chương 80-1
132
Chương 80-2
133
Chương 81
134
Chương 82-1
135
Chương 82-2
136
Chương 83-1
137
Chương 83-2
138
Chương 84-1
139
Chương 84-2
140
Chương 85
141
Chương 86-1
142
Chương 86-2
143
Chương 87-1
144
Chương 87-2
145
Chương 88-1
146
Chương 88-2
147
Chương 89-1: Phiên ngoại 1: Anh không phải là mèo!
148
Chương 89-2: Phiên ngoại 1: Anh không phải là mèo!
149
Chương 89-3: Phiên ngoại 1: Anh không phải là mèo!
150
Chương 89-4: Phiên ngoại 1: Anh không phải là mèo!
151
Chương 90-1: Phiên ngoại 2: Anh em!
152
Chương 90-2: Phiên ngoại 2: Anh em!
153
Chương 90-3: Phiên ngoại 2: Anh em!
154
Chương 90-4: Phiên ngoại 2: Anh em!
155
Chương 91-1: Phiên ngoại 3: Dã thú của em!
156
Chương 91-2: Phiên ngoại 3: Dã thú của em!
157
Chương 92-1: Phiên ngoại 4: Cuộc sống của những người đàn ông mang bầu!
158
Chương 92-2: Phiên ngoại 4: Cuộc sống của những người đàn ông mang bầu!
159
Chương 92-3: Phiên ngoại 4: Cuộc sống của những người đàn ông mang bầu!
160
Chương 92-4: Phiên ngoại 4: Cuộc sống của những người đàn ông mang bầu!
161
Chương 92-5: Phiên ngoại 4: Cuộc sống của những người đàn ông mang bầu!
162
Chương 92-6: Phiên ngoại 4: Cuộc sống của những người đàn ông mang bầu!
163
Chương 93-1: Phiên ngoại 5: Bảo bảo chào đời!
164
Chương 93-2: Phiên ngoại 5: Bảo bảo chào đời!
165
Chương 93-3: Phiên ngoại 5: Bảo bảo chào đời!
166
Chương 93-4: Phiên ngoại 5: Bảo bảo chào đời!
167
Chương 93-5: Phiên ngoại 5: Bảo bảo chào đời!
168
Chương 93-6: Phiên ngoại 5: Bảo bảo chào đời!
169
Chương 94-1: Phiên ngoại 6: Nỗi đau trong tâm!
170
Chương 94-2: Phiên ngoại 6: Nỗi đau trong tâm!
171
Chương 94-3: Phiên ngoại 6: Nỗi đau trong tâm!
172
Chương 94-4: Phiên ngoại 6: Nỗi đau trong tâm!
173
Chương 94-5: Phiên ngoại 6: Nỗi đau trong tâm!
174
Chương 94-6: Phiên ngoại 6: Nỗi đau trong tâm!
175
Chương 94-7: Phiên ngoại 6: Nỗi đau trong tâm!
176
Chương 94-8: Phiên ngoại 6: Nỗi đau trong tâm!
177
Chương 94-9: Phiên ngoại 6: Nỗi đau trong tâm!
178
Chương 94-10: Phiên ngoại 6: Nỗi đau trong tâm!
179
Chương 94-11: Phiên ngoại 6: Nỗi đau trong tâm!
180
Chương 94-12: Phiên ngoại 6: Nỗi đau trong tâm!
181
Chương 95-1: Phiên ngoại 7: Vô hối!
182
Chương 95-2: Phiên ngoại 7: Vô hối!
183
Chương 95-3: Phiên ngoại 7: Vô hối!
184
Chương 95-4: Phiên ngoại 7: Vô hối!
185
Chương 95-5: Phiên ngoại 7: Vô hối!
186
Chương 95-6: Phiên ngoại 7: Vô hối!
187
Chương 95-7: Phiên ngoại 7: Vô hối!
188
Chương 95-8: Phiên ngoại 7: Vô hối!
189
Chương 96-1: Phiên ngoại 8: Thuần thú thuật!
190
Chương 96-2: Phiên ngoại 8: Thuần thú thuật!
191
Chương 96-3: Phiên ngoại 8: Thuần thú thuật!