Chương 4: 4: Bạn Tốt

Bờ biển có một buổi họp mặt nhỏ.

Lâm Ngọc Yên y theo thời gian đã hẹn đến gặp Lạc Lạc.

Đã rất lâu rồi cô không được gặp bạn thân, lần này chắc sẽ có nhiều chuyện để nói.
Nơi hẹn gần với khu ăn uống đồ ăn vặt của khu du lịch.

Lạc Lạc cùng những người bạn của cô ấy vui chơi ăn uống, Lâm Ngọc Yên đi đến, Lạc Lạc nhìn thấy cô vô cùng vui mừng, vội vàng nói với bạn bè của mình một tiếng rồi cũng Lâm Ngọc Yên đi ra xa.
Gió đêm mát lạnh, bầu trời đầy sao và tiếng sóng vỗ vẫn vang lên đều đặn.

Những ngọn đèn neon thắp sáng, ngoài khơi xa, ngọn hải đăng cũng đang làm nhiệm vụ của mình đó là soi đường cho tàu thuyền qua lại.
"Cậu vẫn ổn chứ? Ly hôn không có gì to tát đâu, cậu không cần buồn bã."
Ngay khi vừa ngồi xuống, Lạc Lạc vội vàng lên tiếng an ủi.

Tuy rằng vẫn giữ liên lạc qua mạng xã hội nhưng gặp mặt vẫn tốt hơn nhiều, Lâm Ngọc Yên sẽ không thể giấu diếm cảm xúc thật sự.

Mấy hôm trước biết tin cô ấy ly hôn, cô rất muốn đến Lâm gia để ở bên động viên cô ấy, nhưng mà lúc đó cô đang đi công tác ở thành phố khác, hôm qua mới trở về.

Buổi đi chơi hôm nay do công ty tổ chức, biết được Lâm Ngọc Yên cũng ở đây, cô vui mừng khôn xiết.
"Mình vẫn ổn, cậu không cần lo lắng.

Hôn nhân kia mình cũng muốn kết thúc từ lâu nhưng không có cơ hội thôi.

Bây giờ xem như đạt thành ý nguyện." Lâm Ngọc Yên sợ Lạc Lạc không tin nói tiếp: "Thật ra cuộc hôn nhân này không khác gì một vụ mua bán, giao dịch xong rồi thì hủy hợp tác vậy thôi."
"Mình cũng đâu nói là không tin cậu, cậu giải thích nhiều làm gì? Bất kể cậu lựa chọn ra sao mình cũng ủng hộ cậu." Lạc Lạc mỉm cười: "Sau này cậu có dự tính gì không?"
"Lâu nay mình muốn mở một tiệm cà phê hoa, không cần quá sang trọng, chỉ cần làm cho khách đến thấy thoải mái là được.

Mình cũng có thể đến Lâm Thị làm việc nhưng mình không thích công việc văn phòng lắm."
"Mở quán cà phê hoa sao? Nghe cũng thú vị đó.

Mình có thể góp vốn với cậu không? Mình biết cậu không thiếu tiền nhưng mình muốn góp sức với cậu một chút."
Nghe Lạc Lạc nói, Lâm Ngọc Yên cảm thấy rất ấm áp, bạn thân không cần nhiều, lúc gặp chuyện chỉ cần có người bên cạnh, an ủi, động viên và ủng hộ mình là được.
"Cảm ơn lời đề nghị của cậu, mình rất vui khi được cậu giúp đỡ, mình cũng sẵn sàng nhận vốn đầu tư của cậu."
"Cậu nói thật sao? Mình vui quá!" Lạc Lạc phấm khích ôm chầm lấy Lâm Ngọc Yên: "Mình sẽ cùng cậu phát triển quán cà phê."
"Hứa với nhau vậy nhé!"
Lâm Ngọc Yên cười, cô nhìn những vì sao sáng lấp lánh trên bầu trời đêm, dù nhỏ bé nhưng khi kết thành từng chòm sao sẽ trở nên đẹp đẽ.
"Đúng rồi, lần này đi công tác, mình có món quà này cho cậu." Lạc Lạc nói rồi lấy ra cái hộp nhỏ trong túi xách đưa cho Lâm Ngọc Yên: "Món quà tuy không đắt giá nhưng sẽ hợp với cậu."
"Cảm ơn cậu, mình có thể xem không?"
Lâm Ngọc Yên nhận lấy hộp quà ngó nghiêng hỏi.
"Được chứ, cậu mở ra xem đi."
Được sự đồng ý của người tặng, Lâm Ngọc Yên mở hộp quà ra, hộp quà được đóng gói rất kỹ lưỡng, bên trong là một khối pha lê điêu khắc tinh xảo thành hình một đóa mẫu đơn, phía dưới khối pha lê có một cái công tắc, khi khởi động, khối pha lê đó sẽ phản chiếu bảy màu rực rỡ, còn có mấy mảnh giấy kim tuyến trong đó chuyển động qua lại theo ánh đèn, nếu để trang trí trên bàn chắc chắn sẽ rất đẹp.
Ngoài viên pha lê còn có một chiếc lắc cùng chất liệu với viên pha lê kia.

Lạc Lạc lúc nhìn thấy hai thứ này đã muốn mua cho Lâm Ngọc Yên, tuy không phải đồ đắc tiền nhưng Lâm Ngọc Yên sẽ không từ chối.

Làm bạn với cô ấy đã lâu, cô ấy là người thế nào cô còn không biết sao? Lâm Lạc Yên rất giản dị, dễ gần, cô ấy không hề đòi hỏi cao sang gì với những thứ được bạn bè tặng.
Tuy vậy, có không ít người cho rằng Lâm Ngọc Yên giả tạo, nhận đồ rẻ tiền rồi cũng mang vứt.

Chỉ có cô là biết, cô ấy sẽ không làm vậy.
Lâm Ngọc Yên xuất thân giàu có, tính tình lại rất tốt, không đỏng đảnh kiêu ngạo, không xem thường bất kỳ ai.
"Chiếc lắc này đẹp quá."

Lâm Ngọc Yên ngắm nghía chiếc lắc thật lâu khen ngợi.
"Mình biết cậu sẽ thích mà, lúc nhìn thấy nó mình nghĩ sẽ hợp với cậu."
Lạc Lạc vui vẻ.
"Cảm ơn hai món quà này của cậu!"
"Chúng ta là bạn, cậu không cần khách sáo!"
Lâm Ngọc Yên đeo chiếc lắc vào tay, cô đưa lên ánh đèn tiếp tục ngắm nghía.

Những viên pha lê lấp lánh dưới ánh sáng.

Lâm Ngọc Yên có làn da trắng, những viên pha lê kia như được dịp phát huy hết khả năng tỏa sáng của mình.
Lâm Ngọc Yên và Lạc Lạc tiếp tục cùng nhau trò chuyện đến nửa đêm.

Khi Lâm Đình Vũ đến tìm mới tạm biệt nhau.
(............)
"Em muốn mở tiệm cà phê à? Đã có dự định sẽ chọn mặt bằng ở đâu chưa?"
Lâm Đình Vỹ vừa lái xe vừa hỏi.

Hai anh em đã kết thúc chuyến đi nghỉ mát.

Bây giờ đang trở về tổ trạch Lâm gia, công việc ở Lâm Thị đã chất đống, Lâm Đình Vũ còn không về nữa thì trợ lý của hắn sẽ chết ngợp trong đống hồ sơ tài liệu mất.
Lâm Ngọc Yên cũng đã giải tỏa được tâm trạng, cô cũng không muốn cản trở anh trai kiếm tiền, Lâm Đình Vũ hiếm khi nghỉ phép, cô tận dụng mấy ngày này để anh trai nuông chiều cũng đủ rồi.
"Em vẫn chưa biết nữa, hôm nay em sẽ đến nơi môi giới để tìm hiểu." Lâm Ngọc Yên vừa chơi điện thoại vừa đáp, mắt cô dừng lại ở mây trang quảng cáo cho thuê giá rẻ: "Trên mạng cũng có mấy chỗ đăng quảng cáo cho thuê, anh xem nơi này có được không?"
Lâm Đình Vũ liếc qua một cái, hắn tập trung lái xe, hạ giọng: "Trên mạng không đáng tin, em tự đến nơi môi giới cũng dễ bị lừa gạt, để anh kiếm chỗ cho em, em tuyệt đối có thể tin tưởng."

Nơi Lâm Ngọc Yên vừa đưa Lâm Đình Vũ xem thuộc sở hữu của Phó Thị, chỗ cho thuê đó từng xảy ra hỏa hoạn chết người, chuyện này Phó Thị giấu diếm với bên ngoài vô cùng kỹ nhưng với quan hệ với Phó Thần, Lâm Đình Vũ biết chuyện này rất rõ.
Chỗ đó sau khi sửa sang lại có cho thuê mấy lần, nhưng lần nào cũng khiến người ta phá sản, cực kỳ nhiều tà khí.
"Vậy cũng được, anh không cần tìm nơi quá rộng rãi hay sang trọng đâu, em chỉ cần một nơi vừa phải là được rồi.

Đủ không gian cho em trang trí hoa cỏ, em sẽ làm quán cà phê thư giãn, yên tĩnh để mọi người có thể thả lỏng tinh thần sau thời gian làm việc căng thẳng.

Em cũng không có nhiều tiền đầu tư, chỉ khoảng mấy trăm triệu, anh đừng khiến em vượt quá chi tiêu."
"Anh trai em sẽ để em lo lắng chuyện tiền bạc thuê chỗ à? Anh không cho không em đâu nên không cần từ chối vội, khoảng tiền đó là anh đầu tư, có lời thì chia cho anh một phần là được.

Tiền của em nên để dành đầu tư vào vật dụng hoặc là cà phê trong quán."
"A, như vậy rất cảm ơn anh, em sẽ không để tiền anh đầu tư bị lỗ đâu." Lâm Ngọc Yên cười nói: "Quán còn chưa mở đã có tới hai người góp vốn, em cũng may mắn quá nhỉ?"
"Đó là do em tài giỏi." Lâm Đình Vũ dỗ dành: "Chỉ cần không để tâm đến chuyện khác, anh trai sẵn sàng làm hậu phương chi tiền cho em làm kinh doanh."
"Có một gia đình yêu thương em nhiều như vậy, em không rảnh để bản thân vì chuyện khác khiến mình phải buồn bã đâu, anh yên tâm đi."
Lâm Ngọc Yên cam đoan, thật ra trừ chuyện liên quan Phó Thần, thì không có gì làm ảnh hưởng trạng thái tinh thần của cô.
Lâm Đình Vũ đưa tay xoa đầu Lâm Ngọc Yên, rất nhanh liền thu tay lại để tiếp tục lái xe.

Làng chài biển xa dần, xa dần, thành phố Hoa lúc này từ từ xuất hiện..

Chapter
1 Chương 1: 1: Đây Là Đơn Ly Hôn Của Tôi
2 Chương 2: 2: Con Đã Về Rồi
3 Chương 3: 3: Anh Trai Là Tốt Nhất
4 Chương 4: 4: Bạn Tốt
5 Chương 5: 5: Quán Cà Phê Cf
6 Chương 6: 6: Thì Ra Hắn Từng Có Vợ Đẹp Như Tiểu Tiên Nữ
7 Chương 7: 7: Vừa Có Anh Đẹp Trai Đến Mua Cà Phê
8 Chương 8: 8: Lâm Ngọc Yên Buồn Bực
9 Chương 9: 9: Biến Cố
10 Chương 10: 10: Đây Là Cách Duy Nhất Cứu Anh Con
11 Chương 11: 11: Tai Nạn
12 Chương 12: 12: Lôi Kiêu
13 Chương 13: 13: Phó Thần Gây Chuyện
14 Chương 14: 14: Tưởng Cầm Cầu Xin
15 Chương 15: 15: Cà Phê Của Lâm Ngọc Yên
16 Chương 16: 16: Tôi Muốn Em Ở Cạnh Tôi Đến Khi Tôi Hài Lòng
17 Chương 17: 17: Tôi Rất Dễ Ăn
18 Chương 18: 18: Tin Tức Xấu
19 Chương 19: 19: Em Phải Chịu Trách Nhiệm
20 Chương 20: 20: Có Thích Hay Không Do Tôi Quyết Định
21 Chương 21: 21: Lâm Khánh Xuyên Căm Ghét
22 Chương 22: 22: Tôi Bận Lắm Bận Đi Mua Bánh Ngọt
23 Chương 23: 23: Hắn Sẽ Ghi Nhớ Mọi Sở Thích Của Cô
24 Chương 24: 24: Lôi Vân
25 Chương 25: 25: Cô Có Biết Lâm Đình Vũ Vô Tội Không
26 Chương 26: 26: Tại Sao Lại Giấu Tôi
27 Chương 27: 27: Tôi Đã Cho Em Đi Chưa
28 Chương 28: 28: Rạn Nứt
29 Chương 29: 29: Ngọc Yên Em Nói Chuyện Với Tôi Đi
30 Chương 30: 30: Búp Bê Sứ
31 Chương 31: 31: Lôi Vân Ê Mặt
32 Chương 32: 32: Vì Em Tôi Không Ngại Làm Tên Điên
33 Chương 33: 33: Phó Thần Bị Thương
34 Chương 34: 34: Là Con Đã Hại Anh Ấy
35 Chương 35: 35: Nhóm Máu Ab Rh-
36 Chương 36: 36: Tôi Lại Nợ Em
37 Chương 37: 37: Chúng Ta Có Thể Làm Bạn
38 Chương 38: 38: Lôi Vân Là Chị Của Tôi
39 Chương 39: 39: Em Cảnh Cáo Chị Không Được Làm Hại Cô Ấy
40 Chương 40: 40: Trương Thế Bảo
41 Chương 41: 41: Trương Thế Bảo Hứng Thú
42 Chương 42: 42: Trương Thể Loan
43 Chương 43: 43: Đừng Nghĩ Tôi Cũng Giống Chị Tôi
44 Chương 44: 44: Phó Thần Thích Cậu Đó!
45 Chương 45: 45: Hắn Không Xứng Làm Bạn Với Em
46 Chương 46: 46: Trà Xanh
47 Chương 47: 47: Đúng Là Hồng Nhan Họa Thủy
48 Chương 48: 48: Cô Mang Giày Số Mấy
49 Chương 49: 49: Cô Có Giận Tôi Không
50 Chương 50: 50: Phó Thị Trưởng Tận Tâm Vì Dân Quá Nhỉ
51 Chương 51: 51: Anh Họ Anh Xem Tin Tức Chưa
52 Chương 52: 52: Đi Biển
53 Chương 53: 53: Phó Thần Có Phải Anh Thích Tôi Không
54 Chương 54: 54: Tôi Đến Vì Bạn Gái Không Phải Vì Trương Thể Loan
55 Chương 55: 55: Khởi Đầu Của Âm Mưu Trên Biển
56 Chương 56: 56: Gậy Ông Đập Lưng Ông
57 Chương 57: 57: Tôi Không Ngại Diễn Vai Phản Diện Với Cô Đâu
58 Chương 58: 58: Trương Thể Loan Diễn Xuất
59 Chương 59: 59: Lạc Hạ Tâm
60 Chương 60: 60: Vậy Các Người Đưa Cô Ấy Ra Boong Du Thuyền Để Làm Gì
61 Chương 61: 61: Tôi Biết Ai Là Tên Trộm
62 Chương 62: 62: Để Tôi Làm Một Chuyện Trước Đã
63 Chương 63: 63: Tôi Không Phải Thánh Mẫu Nên Sẽ Không Bỏ Qua Cho Người Muốn Giết Tôi Đâu
64 Chương 64: 64: Trước Kia Quang Minh Chính Đại Bây Giờ Thập Thò Lén Lút
65 Chương 65: 65: Hay Là Chúng Ta Tái Hôn Nhé
66 Chương 66: 66: Em Nói Tôi Biết Yêu Là Gì Được Không
67 Chương 67: 67: Anh Có Biết Tôi Cực Kỳ Ghét Anh Không
68 Chương 68: 68: Tôi Còn Phải Chăm Sóc Cho Yên Yên
69 Chương 69: 69: Trương Thể Loan Tính Toán
70 Chương 70: 70: Trương Thể Loan Sẽ Không Chịu Thiệt Xin Lỗi Như Vậy Đâu
71 Chương 71: 71: Tôi Có Thể Đến Bữa Tiệc Xin Lỗi Không
72 Chương 72: 72: Anh Đã Nhìn Rõ Bạn Gái Của Anh Chưa
73 Chương 73: 73: Phàm Phu Tục Tử Sao Sánh Được Với Hoa Tiên
74 Chương 74: 74: Cô Tốt Bụng Vậy Sao
75 Chương 75: 75: Trò Mèo
76 Chương 76: 76: Mắt Thần
77 Chương 77: 77: Vì Tôi Ganh Tị Với Cô
78 Chương 78: 78: Âm Mưu Của Trương Thể Loan Bắt Đầu
79 Chương 79: 79: Đừng Trách Tôi Không Nghĩ Đến Tình Chị Em
80 Chương 80: 80: Tôi Sẽ Chứng Minh Tôi Xứng Đáng Với Ngọc Yên
81 Chương 81: Chương 81
82 Chương 82: 82: Chị Đang Làm Cái Quái Gì Vậy
83 Chương 83: 83: Kiêu Chị Là Nạn Nhân Mà
84 Chương 84: 84: Trương Thể Loan Lại Bị Vả Mặt
85 Chương 85: 85: Kết Thúc Để Bắt Đầu
86 Chương 86: 86: Tôi Ghen Với Lôi Kiêu Và Anh Trai Của Em
87 Chương 87: 87: Món Mì Ngon Nhất
88 Chương 88: 88: Bí Mật Của Lâm Đình Vũ
89 Chương 89: 89: Sóng Gió
90 Chương 90: 90: Hoắc Viên Và Hoắc Kiêu
91 Chương 91: 91: Thì Ra Cảm Giác Bị Từ Chối Lại Đau Như Vậy
92 Chương 92: 92: Chạm Mặt
93 Chương 93-94
94 Chương 95: 95: Tâm Trạng Không Tốt Của Lâm Ngọc Yên
Chapter

Updated 94 Episodes

1
Chương 1: 1: Đây Là Đơn Ly Hôn Của Tôi
2
Chương 2: 2: Con Đã Về Rồi
3
Chương 3: 3: Anh Trai Là Tốt Nhất
4
Chương 4: 4: Bạn Tốt
5
Chương 5: 5: Quán Cà Phê Cf
6
Chương 6: 6: Thì Ra Hắn Từng Có Vợ Đẹp Như Tiểu Tiên Nữ
7
Chương 7: 7: Vừa Có Anh Đẹp Trai Đến Mua Cà Phê
8
Chương 8: 8: Lâm Ngọc Yên Buồn Bực
9
Chương 9: 9: Biến Cố
10
Chương 10: 10: Đây Là Cách Duy Nhất Cứu Anh Con
11
Chương 11: 11: Tai Nạn
12
Chương 12: 12: Lôi Kiêu
13
Chương 13: 13: Phó Thần Gây Chuyện
14
Chương 14: 14: Tưởng Cầm Cầu Xin
15
Chương 15: 15: Cà Phê Của Lâm Ngọc Yên
16
Chương 16: 16: Tôi Muốn Em Ở Cạnh Tôi Đến Khi Tôi Hài Lòng
17
Chương 17: 17: Tôi Rất Dễ Ăn
18
Chương 18: 18: Tin Tức Xấu
19
Chương 19: 19: Em Phải Chịu Trách Nhiệm
20
Chương 20: 20: Có Thích Hay Không Do Tôi Quyết Định
21
Chương 21: 21: Lâm Khánh Xuyên Căm Ghét
22
Chương 22: 22: Tôi Bận Lắm Bận Đi Mua Bánh Ngọt
23
Chương 23: 23: Hắn Sẽ Ghi Nhớ Mọi Sở Thích Của Cô
24
Chương 24: 24: Lôi Vân
25
Chương 25: 25: Cô Có Biết Lâm Đình Vũ Vô Tội Không
26
Chương 26: 26: Tại Sao Lại Giấu Tôi
27
Chương 27: 27: Tôi Đã Cho Em Đi Chưa
28
Chương 28: 28: Rạn Nứt
29
Chương 29: 29: Ngọc Yên Em Nói Chuyện Với Tôi Đi
30
Chương 30: 30: Búp Bê Sứ
31
Chương 31: 31: Lôi Vân Ê Mặt
32
Chương 32: 32: Vì Em Tôi Không Ngại Làm Tên Điên
33
Chương 33: 33: Phó Thần Bị Thương
34
Chương 34: 34: Là Con Đã Hại Anh Ấy
35
Chương 35: 35: Nhóm Máu Ab Rh-
36
Chương 36: 36: Tôi Lại Nợ Em
37
Chương 37: 37: Chúng Ta Có Thể Làm Bạn
38
Chương 38: 38: Lôi Vân Là Chị Của Tôi
39
Chương 39: 39: Em Cảnh Cáo Chị Không Được Làm Hại Cô Ấy
40
Chương 40: 40: Trương Thế Bảo
41
Chương 41: 41: Trương Thế Bảo Hứng Thú
42
Chương 42: 42: Trương Thể Loan
43
Chương 43: 43: Đừng Nghĩ Tôi Cũng Giống Chị Tôi
44
Chương 44: 44: Phó Thần Thích Cậu Đó!
45
Chương 45: 45: Hắn Không Xứng Làm Bạn Với Em
46
Chương 46: 46: Trà Xanh
47
Chương 47: 47: Đúng Là Hồng Nhan Họa Thủy
48
Chương 48: 48: Cô Mang Giày Số Mấy
49
Chương 49: 49: Cô Có Giận Tôi Không
50
Chương 50: 50: Phó Thị Trưởng Tận Tâm Vì Dân Quá Nhỉ
51
Chương 51: 51: Anh Họ Anh Xem Tin Tức Chưa
52
Chương 52: 52: Đi Biển
53
Chương 53: 53: Phó Thần Có Phải Anh Thích Tôi Không
54
Chương 54: 54: Tôi Đến Vì Bạn Gái Không Phải Vì Trương Thể Loan
55
Chương 55: 55: Khởi Đầu Của Âm Mưu Trên Biển
56
Chương 56: 56: Gậy Ông Đập Lưng Ông
57
Chương 57: 57: Tôi Không Ngại Diễn Vai Phản Diện Với Cô Đâu
58
Chương 58: 58: Trương Thể Loan Diễn Xuất
59
Chương 59: 59: Lạc Hạ Tâm
60
Chương 60: 60: Vậy Các Người Đưa Cô Ấy Ra Boong Du Thuyền Để Làm Gì
61
Chương 61: 61: Tôi Biết Ai Là Tên Trộm
62
Chương 62: 62: Để Tôi Làm Một Chuyện Trước Đã
63
Chương 63: 63: Tôi Không Phải Thánh Mẫu Nên Sẽ Không Bỏ Qua Cho Người Muốn Giết Tôi Đâu
64
Chương 64: 64: Trước Kia Quang Minh Chính Đại Bây Giờ Thập Thò Lén Lút
65
Chương 65: 65: Hay Là Chúng Ta Tái Hôn Nhé
66
Chương 66: 66: Em Nói Tôi Biết Yêu Là Gì Được Không
67
Chương 67: 67: Anh Có Biết Tôi Cực Kỳ Ghét Anh Không
68
Chương 68: 68: Tôi Còn Phải Chăm Sóc Cho Yên Yên
69
Chương 69: 69: Trương Thể Loan Tính Toán
70
Chương 70: 70: Trương Thể Loan Sẽ Không Chịu Thiệt Xin Lỗi Như Vậy Đâu
71
Chương 71: 71: Tôi Có Thể Đến Bữa Tiệc Xin Lỗi Không
72
Chương 72: 72: Anh Đã Nhìn Rõ Bạn Gái Của Anh Chưa
73
Chương 73: 73: Phàm Phu Tục Tử Sao Sánh Được Với Hoa Tiên
74
Chương 74: 74: Cô Tốt Bụng Vậy Sao
75
Chương 75: 75: Trò Mèo
76
Chương 76: 76: Mắt Thần
77
Chương 77: 77: Vì Tôi Ganh Tị Với Cô
78
Chương 78: 78: Âm Mưu Của Trương Thể Loan Bắt Đầu
79
Chương 79: 79: Đừng Trách Tôi Không Nghĩ Đến Tình Chị Em
80
Chương 80: 80: Tôi Sẽ Chứng Minh Tôi Xứng Đáng Với Ngọc Yên
81
Chương 81: Chương 81
82
Chương 82: 82: Chị Đang Làm Cái Quái Gì Vậy
83
Chương 83: 83: Kiêu Chị Là Nạn Nhân Mà
84
Chương 84: 84: Trương Thể Loan Lại Bị Vả Mặt
85
Chương 85: 85: Kết Thúc Để Bắt Đầu
86
Chương 86: 86: Tôi Ghen Với Lôi Kiêu Và Anh Trai Của Em
87
Chương 87: 87: Món Mì Ngon Nhất
88
Chương 88: 88: Bí Mật Của Lâm Đình Vũ
89
Chương 89: 89: Sóng Gió
90
Chương 90: 90: Hoắc Viên Và Hoắc Kiêu
91
Chương 91: 91: Thì Ra Cảm Giác Bị Từ Chối Lại Đau Như Vậy
92
Chương 92: 92: Chạm Mặt
93
Chương 93-94
94
Chương 95: 95: Tâm Trạng Không Tốt Của Lâm Ngọc Yên