Chương 39: Lời mời

Bên trong video có thứ gì, Tô Mẫn mơ hồ đoán được.

Cậu liếc nhìn thời gian, cha chắc vẫn đang trêи đường về nhà, tính tới giờ ăn cơm cũng còn chút thời gian, xem video cũng không có gì.

Vừa nãy mẹ gõ cửa Tô Mẫn đang xem bình luận phim, còn rất chột dạ, giống hệt học sinh cấp hai, cấp ba lén lút yêu đương bị cha mẹ bắt gặp vậy.

Cho nên lần này cậu trực tiếp khóa cửa lại.

Trong phòng có một cái laptop, trêи video lại không viết tên, Tô Mẫn tùy tiện cầm một cái bỏ vào.

Chờ đợi một lát sau, máy bắt đầu chiếu.

Tô Mẫn trợn to mắt nhìn, lại phát hiện bên trêи là , độ dài video dài khoảng năm tiếng.

Cậu đã xem qua bộ phim, lúc đó chỉ có hơn hai tiếng.

Bây giờ dài ra ba tiếng là xảy ra chuyện gì?

Mí mắt Tô Mẫn nhảy nhảy, bấm nhanh vào, cậu đã biết vì sao nhiều thời gian như vậy.

Bởi vì ở giữa xuất hiện nội dung không có trong phim.

Tô Mẫn cơ hồ theo bản năng nhớ tới mình đã từng xem qua bình luận phim, nên rất yên tâm rằng không có cảnh trong phòng tắm.

Thế nhưng quả nhiên có.

Chỉ có điều ống kính được che chắn và chiếu xuyên qua gạch men, nên không lộ ra hình ảnh quá nhiều.

Tô Mẫn nhìn thấy cảnh tượng cậu đang nghe tiếng kêu thảm thiết.

Cảm giác này khá quái dị...

Càng làm cậu cảm thấy phức tạp chính là, lúc sau hình ảnh của cậu chỉ còn sót lại nửa người trêи, cái này cũng không tính là bại lộ.

Cảm giác như đang nhìn lén mình tắm vậy.

Đặc biệt sau đó trong phòng tắm còn xuất hiện một con quỷ...

Tuy rằng Tô Mẫn tin tưởng Thẩm Túc sẽ không nhìn lén cậu tắm, thế nhưng thời điểm y xuất hiện lại quá vừa vặn.

Vừa vặn đến nỗi cậu cảm thấy mình đã bị quan sát hết.

Tô Mẫn thở ra một hơi, nhíu mày, sững sờ nửa ngày, sau đó mới xem tiếp.

Cũng may sau đó không chiếu cảnh tiếp theo trong phòng tắm, nhưng video năm tiếng so với hai tiếng chứa rất nhiều tình tiết trước đây không có.

Bởi vì cậu không phải nhân vật chính, cho nên ống kính bên cậu không nhiều.

Mà bên trong đĩa video này, bao quát toàn bộ hình ảnh từ đầu đến cuối, lại có phân cảnh lúc Tô Mẫn cùng Thẩm Túc gặp con quỷ chặt đầu.

Thậm chí hình ảnh Thẩm Túc đem cậu kéo lên người y cũng rõ ràng.

Tuy rằng Tô Mẫn không nhìn thấy bộ dáng Thẩm Túc, nhưng cậu cảm thấy hình ảnh này quá khó tin tưởng, lúc nhớ lại không nhịn được nổi da gà.

Cậu tiện tay nhấn nút tạm dừng.

Hình ảnh dừng lại ngay vẻ mặt kinh ngạc của Tô Mẫn, cậu có thể hiểu được cảm xúc trong ánh mắt của mình lúc đó.

Thẩm Túc xuất hiện đối với cậu là một cảm giác an toàn.

Từ nhỏ đến lớn Tô Mẫn chưa bao giờ cảm thấy như vậy, gặp phải đối tượng yêu thích cũng không có cảm giác này, cho nên đối với cậu cực kì mới mẻ.

Nó giống như tác động của một hòn đá nhỏ rơi vào mặt nước yên ả.

Thế nhưng hòn đá này cũng không xa lạ, Tô Mẫn không cảm thấy bài xích, thậm chí còn thuận theo y.

Chính cậu cũng không biết tại sao.

Trong trí nhớ của Tô Mẫn chưa bao giờ có người nào tên là Thẩm Túc, trong ấn tượng cũng không có bạn học tên Thẩm Túc, chớ nói chi là một người bạn thân thiết như vậy.

Đang nghĩ ngợi, tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên.

Tô Mẫn theo bản năng cả kinh, sau đó nhớ ra mình đã khóa cửa, liền vội vã tắt máy.

Là âm thanh mẹ Tô: "Ăn cơm."

Tô Mẫn đáp: "Vâng, con tới ngay."

Cậu sắp xếp lại đồ vật, sau đó ra khỏi phòng, bên ngoài đều là mùi thơm đồ ăn, vừa ngửi liền đoán được là món yêu thích của cậu.

Cha và mẹ đã ngồi cạnh bàn ăn.

Thức ăn trêи bàn đầy đủ hương vị cùng màu sắc, nhìn ra làm vì Tô Mẫn.

Cậu nhớ lại trong phim chỉ toàn ăn súp cùng nước lạnh, còn có canh cá chứa con mắt, tuy rằng không phải hình ảnh thực tế, thế nhưng trong lòng cậu đã lâu lắm rồi không có bữa ăn ngon thế này.

Mẹ Tô nói: "Có chút đồ ăn mẹ còn chưa làm xong, làm nhiều ăn cũng không hết, ngày mai sẽ làm cho con ăn, ngày mai con còn ở nhà không?"

Tô Mẫn gật đầu nói: "Trưa mai ăn vẫn được ạ, buổi chiều con phải về trường, bởi vì có hai tiết học."

Lần này có canh gà hầm, súp nấm thái nhỏ cùng hành lá, còn có cải thảo chiên vàng, bốc lên từng trận thơm nức.

Tô Mẫn vừa múc súp trong khi do dự hỏi: "Mẹ, trước đây con có bạn học nào họ Thẩm không?"

Âm thanh đồ sứ va chạm thanh thúy nghe rất rõ ràng.

Mẹ Tô dừng đũa rau lại, hỏi: "Làm sao lại hỏi như vậy? Bạn học của con họ gì cũng không nhớ?"

Câu hỏi này vừa ra Tô Mẫn liền biết mình không có được đáp án.

Cậu mượn cớ: "Trước đó con gặp một người bạn họ Thẩm, cảm thấy họ này rất êm tai."

Mẹ Tô cười nói: "Là nữ sao?"

Tô Mẫn thuận miệng nói: "Dạ"

Cậu trả lời không có gì ám muội, mẹ Tô nghĩ cũng không có gì, nên không hỏi nữa.

Cha Tô chen miệng nói: "Lúc nào dẫn bạn gái trở về?"

Tô Mẫn bất đắc dĩ nói: "Ba, ba đừng cả ngày đều muốn con tìm bạn gái."

Cha Tô bị nói liền trừng mắt: "Con xem con từ nhỏ đến lớn, đến bây giờ đã mấy năm đại học còn chưa bao giờ quen ai, ba bận tâm một chút không được sao?"

Tô Mẫn nghi là sẽ có một hồi bàn luận đây.

Cậu ăn một miếng cải xanh, nói: "Coi như con quen bạn gái, cũng không nhất định sẽ mang về nhà."

Động tác trêи bàn ăn đều ngừng lại.

Tô Mẫn ngước mắt nhìn chằm chằm cha mẹ mình, trực giác thấy mình nói quá sớm rồi, "Con thuận miệng nói, cha mẹ đừng để ý."

Mẹ Tô do dự nói: "Có phải là có tình huống gì khó nói không?"

Tô Mẫn lắc đầu một cái, phủ nhận nói: "Không có, mọi người đừng suy nghĩ lung tung, bạn trai bạn gái gì con cũng không có."

Bầu không khí trêи bàn ăn yên tĩnh lại, nghe cậu nói như vậy, ý cười trêи mặt cha Tô thu lại, cuối cùng cái gì cũng không hỏi.

Sau một lát, Tô Mẫn mới cảm thấy bầu không khí trêи bàn ăn khôi phục.

Cơm nước xong xuôi đã nửa giờ sau, cậu giúp đỡ thu dọn chén bát, để mẹ Tô nghỉ ngơi, tự mình rửa bát.

Dòng nước tràn qua kẽ tay, mang lại một chút mát mẻ.

Sau khi tắm xong Tô Mẫn trở về phòng, một lần nữa đem đồ vật trong hộp quà lấy ra, cậu lấy đĩa video thứ hai bỏ vào  laptop.

Đúng là cậu đoán không sai, cái này là .

Bộ phim này coi như bình thường, Tô Mẫn một đường xem từ đầu đến cuối, tuy rằng xem phim của mình thấy sao sao, thế nhưng không thể phủ nhận, cảm giác trải nghiệm rất tốt.

Sau khi xem xong cậu bình tĩnh không ít.

Bộ phim này sau khi dừng chiếu liền được đưa lên website, là thành viên của trang web mới có thể xem được, tiền thu được sẽ chia cho cậu.

Tuy rằng tiền trêи trang web không bao nhiêu so với tiền ở rạp phim, nhưng là nguồn tiền sẽ không dừng, có thể coi như đang đầu tư.

Tô Mẫn cũng không biết những thao tác bên đoàn làm phim, thế nhưng tiền doanh thu từ phòng bán vé chia cho diễn viên  rất ít, phần lớn chỉ cầm thù lao đóng phim liền xong. 

Vé của bán được nhiều hơn so với cho nên sau khi phim hạ màn thù lao của cậu lại càng nhiều.

Tô Mẫn truy cập vào website, mua suất hội viên, sau đó bắt đầu xem bình luận phim.

Bởi vì một tháng đã qua rất nhanh, có rất nhiều bình luận, tuy rằng không thể sánh được với phim truyền hình.

"Nghe An Lợi của tôi nói rất hay, tôi cũng muốn xem xem hay cỡ nào."

"Mọi người xin hãy chú ý, nội dung bộ phim này rất ngắn gọn, hơn nữa chắc chắn sẽ trở thành đề tài hot!"

"Phim hay, diễn viên đẹp, tuy rằng tôi không biết cậu ấy, thế nhưng đẹp quá đi, cho xin link weibo ạ?"

"U a, hôm nay tôi cũng gia nhập hội nhé, tôi tuyên bố hai người chính thức ở cùng nhau! Hôm nay đã kết hôn!"

"Hê hê hê hê hê hê."

"..."

Tô Mẫn nhanh chóng bấm vào video thì phát hiện nhưng hình ảnh khúc sau bị nhiễu, thậm chí có đoạn còn không thể nhìn thấy khuôn mặt.

Mặc dù có sai sót, nhưng hầu hết đều ổn.

Sau khi xem nó một lúc lâu, cậu đóng video lại, thu đĩa và đặt vào hộp quà. Lúc này, Tô Mẫn mới phát hiện bên dưới còn một tấm vé xem phim khác.

Đó là vé của rạp phim Thế Kỷ Mới, tên phim là . Khi Tô Mẫn nhìn thấy tên bộ phim, cậu biết đó chắc chắn là một câu chuyện xảy ra trong bệnh viện, cái tên cũng rất ngọt ngào.

Vậy suy ra sẽ không liên quan đến phim kinh dị, bởi vì hiện tại không có bộ phim kinh dị nào được phát hành, bộ phim gần nhất cũng phải chờ đến tháng 10.

Thời gian ghi trêи vé là năm giờ tối mai.

Tô Mẫn đã từng cầm qua vé phim thế giới ảo, trong nháy mắt có thể nhìn ra tấm này cũng vậy, cậu chưa bao giờ trải nghiệm nó trong một bộ phim lãng mạn.

Cậu liếc nhìn hộp quà, thì thấy một mảnh giấy khác.

Trong đó có kịch bản, nhân vật của cậu là một vị bác sĩ, cũng không khác mấy kịch bản pháo hôi cậu thường nhận.

Kịch bản nói rằng bác sĩ này rất nổi tiếng. Nội dung bộ phim kể về quá trình chăm sóc một bệnh nhân mới nhập viện, thời gian nằm viện của người này rất lâu, khi nào cơ thể khoẻ mạnh hắn mới được xuất viện.

Kết thúc trong phim tình yêu tất nhiên sẽ không có ai chết.

Lý Văn Tân có từng kể cho cậu nghe trải nghiệm trong phim tình yêu. Trêи thực tế, hầu hết người tham gia cũng chưa gặp được nam nữ chính, tốt nhất cũng chỉ là từ bia đỡ đạn trở thành nhân vật phụ nhỏ.

Trong kịch bản về vị bác trêи tay Tô Mẫn đây, ngay cả nam nữ chính cũng không nhắc tới.

Vé xem phim có, kịch bản có... Đây là rạp chiếu phim thấy cậu cực khổ, cho nên đưa qua để thư giãn một chút?

Nếu đã cho cậu thì đi trải nghiệm cũng không có việc gì.

...

Buổi học kết thúc vào chiều ngày hôm sau, đã gần bốn giờ.

Rạp chiếu phim không xa trường, Tô Mẫn đi thẳng đến, trêи đường còn gặp Lý Văn Tân cùng học muội của hắn.

là do Tiểu Hoa cùng Lưu Lượng diễn, cộng thêm đề tài, nên lượng khán giả rất lớn, không chỉ fan hâm mộ, ngay cả người bình thường cũng đến xem.

Lúc trước Tô Mẫn lên weibo xem thấy có nói, đó là câu chuyện về một gia đình hạnh phúc. Thậm chí cậu còn điều tra cụ thể cốt truyện.

Lần này xem phim cũng không cần ký thỏa thuận.

Mặc dù là xem phim thế giới ảo, thế nhưng không phải phim kinh dị, toàn bộ rạp chiếu phim hầu như chật ních người, vị trí của Tô Mẫn là tốt nhất.

Mọi thứ vẫn như trước.

Bên cạnh Tô Mẫn có một cặp tình nhân cùng đồng thời đi vào. Bọn họ đang thảo luận đi vào nhất định phải gặp nhau, cùng nhau phản công.

Tô Mẫn đội nón an toàn lên, dự định tự mình trải nghiệm một chút là được.

Trêи màn ảnh rộng đã bắt đầu chiếu tiêu đề . Không giống như phim kinh dị, bộ phim này có gam màu tươi sáng về hình ảnh lẫn âm nhạc.

Sau khi các nhân viên kiểm tra xem mọi người đã đội mũ bảo hiểm chưa thì rời đi, rạp phim tối lại. Xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, hết thảy khán giả đều đã tiến vào bộ phim.

Sau một khoảng thời gian dài 100 phút, bộ phim kết thúc.

Tô Mẫn thảo mũ an toàn xuống, để lộ khuôn mặt đỏ bừng, làm cho khán giả bên cạnh cậu cũng phải hỏi thăm.

Người bên cạnh hỏi: "Này cậu không sao chứ? Có muốn gọi nhân viên công tác không?"

Trong rạp phim ngoại trừ một số người ra sớm, vẫn còn 80% người ngồi lại.

Người bên cạnh cho rằng cậu quá phấn khích khi gặp ngôi sao lớn.

Tô Mẫn vội vã xua tay: "Tôi không sao, cảm ơn."

Thấy cậu đã khôi phục,  không giống bộ dáng có chuyện, người bên cạnh lúc này mới quay lại và rời đi cùng những khán giả khác.

Tô Mẫn đứng tại chỗ, quay đầu nhìn màn ảnh lớn còn đang phát phụ đề, cậu thấy hơi tức giận.

Ban đầu cậu đến đây để trải nghiệm phim lãng mạn, đồng thời quan sát mọi người xem thế nào.

Kết quả người khác thì liếc mắt đưa tình nói chuyện yêu đương, cậu lại biến phim tình yêu thành phim ma trong bệnh viện là sao?

Chapter
1 Chương 1: Xem phim
2 Chương 2: Người chết
3 Chương 3: Thang máy
4 Chương 4: Chiêu quỷ
5 Chương 5: Đêm khuya
6 Chương 6: Bước chân
7 Chương 7: Thi Thể
8 Chương 8: Hồ sơ
9 Chương 9: Bóng tối
10 Chương 10: Dụ dỗ
11 Chương 11: Tiếng hát
12 Chương 12: Sinh nhật
13 Chương 13: Biến mất
14 Chương 14: Cãi vã
15 Chương 15: Kết cục
16 Chương 16: Tin nhắn
17 Chương 17: Thảo luận
18 Chương 18: Lời mời
19 Chương 19: Đảo nhỏ
20 Chương 20: Buồng tắm
21 Chương 21: Nửa đêm
22 Chương 22: Hải sản tươi
23 Chương 23: Cạnh biển
24 Chương 24: Chết chìm
25 Chương 25: Thần bí
26 Chương 26: Tắm rửa
27 Chương 27: Chú Hà
28 Chương 28: Lột da
29 Chương 29: Giếng nước
30 Chương 30: Lời nói dối
31 Chương 31: Hôn ngươi
32 Chương 32: Trong tường
33 Chương 33: Thời cơ
34 Chương 34: Từ đường
35 Chương 35: Bí mật
36 Chương 36: Thảo luận
37 Chương 37: Bình luận
38 Chương 38: Về nhà
39 Chương 39: Lời mời
40 Chương 40: Xuất phát
41 Chương 41: Thảm trải sàn
42 Chương 42: Nhìn kỹ
43 Chương 43: Bữa sáng
44 Chương 44: Phòng ăn
45 Chương 45: Lọ hoa
46 Chương 46: Nhớ ngươi
47 Chương 47: Phun bọt
48 Chương 48: Gây sự
49 Chương 49: Khán đài
50 Chương 50: Mũ
51 Chương 51: Phi Tiêu
52 Chương 52: Tuyển chọn
53 Chương 53: Hành lang
54 Chương 54: Tại chỗ
55 Chương 55: Rời đi
56 Chương 56: Hậu trường
57 Chương 57: Điện ảnh
58 Chương 58: Bút ký
59 Chương 59: Tên gốc
60 Chương 60: Trở lại
61 Chương 61: Ký ức
62 Chương 62: Viện trưởng
63 Chương 63: Tình nhân
64 Chương 64: Thẩm Túc
65 Chương 65: Nhà bếp
66 Chương 66: Váy
67 Chương 67: Có chuyện
68 Chương 68: Gõ cửa
69 Chương 69: Thân thể
70 Chương 70: Bức ảnh
71 Chương 71: Hong gió
72 Chương 72: Muốn ăn đòn
73 Chương 73: Con số
74 Chương 74: Cháy đen
75 Chương 75: Búp bê
76 Chương 76: Ôm ấp
77 Chương 77: Lựa chọn
78 Chương 78: Tư duy
79 Chương 79: Bà nội
80 Chương 80: Hỏi ngược lại
81 Chương 81: Gợi cảm
82 Chương 82: Ngục giam
83 Chương 83: Quan hệ hữu nghị
84 Chương 84: Tên
85 Chương 85: Nhổ cỏ
86 Chương 86: Mất tích
87 Chương 87: Ăn dấm
88 Chương 88: Bóng trắng
89 Chương 89: Màu đỏ
90 Chương 90: Tin tức
91 Chương 91: Hôn trộm
92 Chương 92: Giật cỏ
93 Chương 93: Tắm vòi sen
94 Chương 94: Cam
95 Chương 95: Sương mù
96 Chương 96: Báo cáo
97 Chương 97: Yêu cầu
98 Chương 98: Đêm khuya
99 Chương 99: Giường trên
100 Chương 100: Cảm ơn
101 Chương 101: Cha mẹ
102 Chương 102: Mang đi
103 Chương 103: Thân mật
Chapter

Updated 103 Episodes

1
Chương 1: Xem phim
2
Chương 2: Người chết
3
Chương 3: Thang máy
4
Chương 4: Chiêu quỷ
5
Chương 5: Đêm khuya
6
Chương 6: Bước chân
7
Chương 7: Thi Thể
8
Chương 8: Hồ sơ
9
Chương 9: Bóng tối
10
Chương 10: Dụ dỗ
11
Chương 11: Tiếng hát
12
Chương 12: Sinh nhật
13
Chương 13: Biến mất
14
Chương 14: Cãi vã
15
Chương 15: Kết cục
16
Chương 16: Tin nhắn
17
Chương 17: Thảo luận
18
Chương 18: Lời mời
19
Chương 19: Đảo nhỏ
20
Chương 20: Buồng tắm
21
Chương 21: Nửa đêm
22
Chương 22: Hải sản tươi
23
Chương 23: Cạnh biển
24
Chương 24: Chết chìm
25
Chương 25: Thần bí
26
Chương 26: Tắm rửa
27
Chương 27: Chú Hà
28
Chương 28: Lột da
29
Chương 29: Giếng nước
30
Chương 30: Lời nói dối
31
Chương 31: Hôn ngươi
32
Chương 32: Trong tường
33
Chương 33: Thời cơ
34
Chương 34: Từ đường
35
Chương 35: Bí mật
36
Chương 36: Thảo luận
37
Chương 37: Bình luận
38
Chương 38: Về nhà
39
Chương 39: Lời mời
40
Chương 40: Xuất phát
41
Chương 41: Thảm trải sàn
42
Chương 42: Nhìn kỹ
43
Chương 43: Bữa sáng
44
Chương 44: Phòng ăn
45
Chương 45: Lọ hoa
46
Chương 46: Nhớ ngươi
47
Chương 47: Phun bọt
48
Chương 48: Gây sự
49
Chương 49: Khán đài
50
Chương 50: Mũ
51
Chương 51: Phi Tiêu
52
Chương 52: Tuyển chọn
53
Chương 53: Hành lang
54
Chương 54: Tại chỗ
55
Chương 55: Rời đi
56
Chương 56: Hậu trường
57
Chương 57: Điện ảnh
58
Chương 58: Bút ký
59
Chương 59: Tên gốc
60
Chương 60: Trở lại
61
Chương 61: Ký ức
62
Chương 62: Viện trưởng
63
Chương 63: Tình nhân
64
Chương 64: Thẩm Túc
65
Chương 65: Nhà bếp
66
Chương 66: Váy
67
Chương 67: Có chuyện
68
Chương 68: Gõ cửa
69
Chương 69: Thân thể
70
Chương 70: Bức ảnh
71
Chương 71: Hong gió
72
Chương 72: Muốn ăn đòn
73
Chương 73: Con số
74
Chương 74: Cháy đen
75
Chương 75: Búp bê
76
Chương 76: Ôm ấp
77
Chương 77: Lựa chọn
78
Chương 78: Tư duy
79
Chương 79: Bà nội
80
Chương 80: Hỏi ngược lại
81
Chương 81: Gợi cảm
82
Chương 82: Ngục giam
83
Chương 83: Quan hệ hữu nghị
84
Chương 84: Tên
85
Chương 85: Nhổ cỏ
86
Chương 86: Mất tích
87
Chương 87: Ăn dấm
88
Chương 88: Bóng trắng
89
Chương 89: Màu đỏ
90
Chương 90: Tin tức
91
Chương 91: Hôn trộm
92
Chương 92: Giật cỏ
93
Chương 93: Tắm vòi sen
94
Chương 94: Cam
95
Chương 95: Sương mù
96
Chương 96: Báo cáo
97
Chương 97: Yêu cầu
98
Chương 98: Đêm khuya
99
Chương 99: Giường trên
100
Chương 100: Cảm ơn
101
Chương 101: Cha mẹ
102
Chương 102: Mang đi
103
Chương 103: Thân mật