Chương 39: 36 Kế Trong Tình Yêu!

Vì vậy, bên ven hồ đại học Thanh Bắc xuất hiện một cảnh kinh điển.

Một đám con trai ngồi xếp hàng dài trên lái đi bộ ven hồ.

Phía trước còn có một cô bé xinh đẹp như tranh vẽ, đang nhìn chằm chằm vào điện thoại di động.

Thật ra thì đám con trai này suy nghĩ rất đơn giản.

Bọn họ cho rằng, Sở Ngữ Vi nói mình có bạn trai, chắc chắn là giả.

Cho nên mới kiên trì ngồi ở đây, nói không chừng còn có thể làm nàng cảm động.

Có điều, dù nàng thật sự có bạn trai thì thế nào.

Ngắm mỹ nữ miễn phí cũng có thua lỗ gì đâu.

Màn đêm dần dần buông xuống.

Những ngọn đèn đường trong đại học Thanh Bắc đã được thắp sáng.

Đúng lúc này, một loạt tiếng bước chân vang lên từ phía lối đi bộ bên kia.

Đám người đưa mắt nhìn qua.

Quả nhiên là có một người đang đi đến.

“Ngũ Vi, bạn vẫn ở đây à?”“Mình vừa đi qua ký túc xá của bạn, kết quả là bạn cùng phòng của bạn nói là bạn chưa về.

”Trên lối đi bộ.

Trịnh Vũ mặc một bộ tây trang thường ngày, trông hơi thành thục.

Trong tay cậu ta còn cầm một bó hoa, gương mặt thì cười rạng rỡ.

Cậu ta dự định sẽ tỏ tình vào đêm nay.

Đúng thế, cậu ta sẽ hạnh phúc.

Đám con trai đang ngồi xếp hàng nhìn thấy cảnh này thì đều lộ ra vẻ cảnh giác.

Chẳng lẽ đây chính là tên bạn trai mà bạn học Sở đã nhắc đến?“Trịnh Vũ, mình đã nói là bạn đừng đến nữa rồi cơ mà?”Sở Ngữ Vi vốn đang rất mong đợi.

Kết quả là nhìn thấy Trịnh Vũ, ánh mắt nàng liền ảm đạm đi.

Trịnh Vũ lại không phát hiện chuyện này: “Mình hiểu, con gái nói không là có, nói có là không mà, đúng không?”“Bạn.

.

.

có phải bạn cảm thấy mình rất hài hước không?”“Cũng tạm được, mọi người đều nói mình có khiếu hài hước.

”Sở Ngữ Vi thật sự rất bất đắc dĩ.

Lần nào nàng cũng rất nghiêm túc từ chối Trịnh Vũ.

Nhưng không biết đầu óc người này bị làm sao, mà luôn cảm giác nàng nói ngược lại.

“Ngữ Vi, đi thôi, mình đã đặt bàn rồi.

”“Không cần, bạn về đi, sắp có người đến đón mình đi ăn cơm rồi.

”Sắc mặt Trịnh Vũ lập tức ngẩn ra.

Chẳng lẽ mình lại đoán sai ý của Sở Ngữ Vi rồi hả?Không thể nào.

Cậu ta đã mua một quyển sách ’36 kế trong tình yêu’ ở trên internet, mà trong sách có nói.

Con gái nói có chính là không.

Mà con gái nói không thì chính là có.

Ngữ Vi nói mình đừng đến, không phải vì sợ mình quá mệt mỏi khi ngồi xe sao?Đúng lúc này, có một tên con trai bên cạnh đi qua kéo Trịnh Vũ vào hàng.

“Người anh em, nào nào nào, cùng xếp hàng đi thôi.

”Trịnh Vũ mờ mịt ngồi xuống: “Xếp hàng cái gì? Mọi người đang làm gì vậy?”Tên con trai kia cười nhạt: “Chẳng phải ông cũng đến mời bạn học Sở ăn cơm à? Dù sao cũng phải có thứ tự trước sau chứ?”“Mọi người cũng vậy?!!”Rào rào, hơn 20 người đều quay đầu lại nhìn.

Trịnh Vũ yên lặng một lát, lại lập tức cười nhạo một tiếng: “Không phải, các người là liếm cẩu, mà tôi thì khác!”Tên con trai kia lại càng khinh thường hơn: “Khác nhau chỗ nào?”“Chúng tôi là bạn học cũ, có cảm tình từ trước, chỉ là chưa đâm thủng lớp giấy kia thôi!”“Ba ảo giác lớn trong cuộc sống: điện thoại di động đang rung, tao có thể giết ngược, cô ấy yêu thích mình.

”“Đánh rắm, thời cấp ba chúng tôi đã gần như là người yêu rồi!”“Ba năm cấp ba ông không có cơ hội, lên đại học ông còn có cơ hội sao?”Trịnh Vũ vẫn không tin tưởng: “Vậy các ông ngồi ở chỗ này làm gì?”Tên con trai kia liếc mắt nhìn Sở Ngữ Vi: “Bạn học Sở nói là đã có bạn trai, bọn tôi không tin, nên quyết định chờ xem.

”Sở Ngữ Vi có bạn trai?Không thể nào!Lần trước, khi ở khách sạn Shangrila, nàng đã nói là sẽ không yêu đương ở đại học cơ mà?Trịnh Vũ rất hiểu Sở Ngữ Vi.

Sở Ngữ Vi kiêu ngạo như một cô công chúa nhỏ.

Nàng tuyệt đối sẽ không dùng lời nói dối để từ chối người khác.

Nhưng tình huống hiện giờ là sao?Rốt cuộc người bạn trai trong miệng Sở Ngữ Vi là ai?Tinh tinh tinh.

Đúng lúc này, tiếng thông báo của QQ vang lên.

Ánh mắt của Sở Ngữ Vi lập tức sáng lên.

“Đang ở nơi nào? Ăn chưa?”“Mình vẫn đang đi dạo, chưa ăn cơm, có muốn ăn cùng không?”“Được rồi, bây giờ mình qua đón bạn, bạn ra cổng chờ đi.

”Sở Ngữ Vi nhìn thấy dòng chữ này thì viền mắt lập tức đỏ lên.

Suýt nữa thì nàng đã không nhịn được mà rơi nước mắt rồi.

Chuyện ăn cơm với Giang Chu cũng không có gì cảm động.

Nhưng mà tình huống bây giờ lại khác biệt.

Bởi vì nàng đã nói trước mặt rất nhiều người là, bạn trai mình sẽ đến đón mình đi ăn cơm tối.

Nếu như hôm nay không có ai đến, vậy nàng căn bản không có bậc thang để leo xuống.

Cuối cùng, nàng chỉ có thể ảo não rời đi.

Đối với một người kiêu ngạo như nàng, thì đây là một chuyện cực kỳ khó chịu.

“Bạn trai mình đến đón mình rồi, giờ mình đi ra cổng trường tìm anh ấy đây!”“Trời cũng muộn rồi, mọi người mau về phòng đi.

”Sở Ngữ Vi vui vẻ phấn chấn, lắc lắc điện thoại di động, chạy chậm về phía cổng trường.

Đám con trai nhìn thấy cảnh này thì tràn ngập tò mò.

Rốt cuộc là ai mà lợi hại như vậy, có thể để cho Nữ Thần mà bọn họ muốn liếm cũng không liếm được, lại chạy nhảy tung tăng ra cổng trường giống như một liếm cẩu vậy?.

Chapter
1 Chương 1: Tỏ Tình Bị Từ Chối
2 Chương 2: Tố Cáo Tội Phạm Nhận Tiền Thưởng!
3 Chương 3: Lạt Mềm Buộc Chặt
4 Chương 4: Giả Vờ Phóng Khoáng!
5 Chương 5: Hoa Khôi Bối Rối!
6 Chương 6: Mình Thật Sự Đến Báo Án Mà!
7 Chương 7: Giang Chu Quá Xúc Động Rồi!
8 Chương 8: Lạt Mềm Buộc Chặt Hữu Dụng Như Vậy
9 Chương 9: Phân Vân Chính Là Bắt Đầu Rơi Vào Tay Giặc!
10 Chương 10: Du Lịch Không Có Hứng Thú!
11 Chương 11: Tại Sao Lại Xuất Hiện Ở Đây
12 Chương 12: Đúng Vậy Nữ Thần Đang Ở Trong Nhà Tôi!
13 Chương 13: Đánh Mặt Vô Hình Là Trí Mạng Nhất!
14 Chương 14: Chưa Bao Giờ Có Hứng Thú Cả!
15 Chương 15: Tài Chính Tăng!
16 Chương 16: Trẻ Ranh Lại Giả Bộ Trưởng Thành!
17 Chương 17: Sở Ngữ Vi Tìm Lại Tự Tin!
18 Chương 18: Làm Ăn Gì Kiếm Được Một Triệu
19 Chương 19: Cha Mẹ Cho Con Làm Liếm Cẩu
20 Chương 20: Mua Xe
21 Chương 21: Tiền Không Tiêu Chỉ Là Đống Giấy Vụn!
22 Chương 22: Em Gái Em Bẫy Anh À!
23 Chương 23: Siêu Mỏng Cánh!
24 Chương 24: Trùng Hợp Vậy!
25 Chương 25: Càng To Càng Dày Lót Chân Càng Thoải Mái!
26 Chương 26: Ai Đến Cũng Không Được!
27 Chương 27: Nên Gặp Nhau Thì Sẽ Gặp Nhau!
28 Chương 28: Chú Không Đi!
29 Chương 29: Công Cụ Cũng Chuẩn Bị Xong Rồi!
30 Chương 30: Hoa Khôi Bỗng Nhiên Biết Nghe Lời!
31 Chương 31: Tôi Là Phụ Huynh Học Sinh!
32 Chương 32: Một Câu Nói Làm Cho Nàng Cảm Động Đến Phát Khóc!
33 Chương 33: Yên Lặng Xem Trang Bức!
34 Chương 34: Xin Chào Bần Đạo Là Giang Cặn Bã Nam
35 Chương 35: Cơ Hội!
36 Chương 36: Thích Tán Gái Nhưng Lại Là Một Chàng Trai Tốt!
37 Chương 37: Người Đã Định Trước Trở Thành Vợ Tôi!
38 Chương 38: Bạn Trai Mình Sẽ Đến Đón!
39 Chương 39: 36 Kế Trong Tình Yêu!
40 Chương 40: Ba Ảo Giác Lớn Trong Cuộc Sống Cô Ấy Thích Mình!
41 Chương 41: Là Bạn Bè Là Người Yêu
42 Chương 42: Xin Đừng Thích Mình!
43 Chương 43: Có Chuyện Gì Quan Trọng Hơn Tán Gái
44 Chương 44: Huấn Luyện Quân Sự!
45 Chương 45: Tôi Muốn Tìm Vợ!
46 Chương 46: Sau Này Em Chính Là Vợ Anh!
47 Chương 47: Chào Chị Dâu!
48 Chương 48: Chỉ Một Người Có Thể Ở Lại!
49 Chương 49: Tôi Từng Mê Muội Trước Thế Giới Rộng Lớn Này
50 Chương 50: Nói Thật Vậy Mình Muốn Cua Bạn!
Chapter

Updated 50 Episodes

1
Chương 1: Tỏ Tình Bị Từ Chối
2
Chương 2: Tố Cáo Tội Phạm Nhận Tiền Thưởng!
3
Chương 3: Lạt Mềm Buộc Chặt
4
Chương 4: Giả Vờ Phóng Khoáng!
5
Chương 5: Hoa Khôi Bối Rối!
6
Chương 6: Mình Thật Sự Đến Báo Án Mà!
7
Chương 7: Giang Chu Quá Xúc Động Rồi!
8
Chương 8: Lạt Mềm Buộc Chặt Hữu Dụng Như Vậy
9
Chương 9: Phân Vân Chính Là Bắt Đầu Rơi Vào Tay Giặc!
10
Chương 10: Du Lịch Không Có Hứng Thú!
11
Chương 11: Tại Sao Lại Xuất Hiện Ở Đây
12
Chương 12: Đúng Vậy Nữ Thần Đang Ở Trong Nhà Tôi!
13
Chương 13: Đánh Mặt Vô Hình Là Trí Mạng Nhất!
14
Chương 14: Chưa Bao Giờ Có Hứng Thú Cả!
15
Chương 15: Tài Chính Tăng!
16
Chương 16: Trẻ Ranh Lại Giả Bộ Trưởng Thành!
17
Chương 17: Sở Ngữ Vi Tìm Lại Tự Tin!
18
Chương 18: Làm Ăn Gì Kiếm Được Một Triệu
19
Chương 19: Cha Mẹ Cho Con Làm Liếm Cẩu
20
Chương 20: Mua Xe
21
Chương 21: Tiền Không Tiêu Chỉ Là Đống Giấy Vụn!
22
Chương 22: Em Gái Em Bẫy Anh À!
23
Chương 23: Siêu Mỏng Cánh!
24
Chương 24: Trùng Hợp Vậy!
25
Chương 25: Càng To Càng Dày Lót Chân Càng Thoải Mái!
26
Chương 26: Ai Đến Cũng Không Được!
27
Chương 27: Nên Gặp Nhau Thì Sẽ Gặp Nhau!
28
Chương 28: Chú Không Đi!
29
Chương 29: Công Cụ Cũng Chuẩn Bị Xong Rồi!
30
Chương 30: Hoa Khôi Bỗng Nhiên Biết Nghe Lời!
31
Chương 31: Tôi Là Phụ Huynh Học Sinh!
32
Chương 32: Một Câu Nói Làm Cho Nàng Cảm Động Đến Phát Khóc!
33
Chương 33: Yên Lặng Xem Trang Bức!
34
Chương 34: Xin Chào Bần Đạo Là Giang Cặn Bã Nam
35
Chương 35: Cơ Hội!
36
Chương 36: Thích Tán Gái Nhưng Lại Là Một Chàng Trai Tốt!
37
Chương 37: Người Đã Định Trước Trở Thành Vợ Tôi!
38
Chương 38: Bạn Trai Mình Sẽ Đến Đón!
39
Chương 39: 36 Kế Trong Tình Yêu!
40
Chương 40: Ba Ảo Giác Lớn Trong Cuộc Sống Cô Ấy Thích Mình!
41
Chương 41: Là Bạn Bè Là Người Yêu
42
Chương 42: Xin Đừng Thích Mình!
43
Chương 43: Có Chuyện Gì Quan Trọng Hơn Tán Gái
44
Chương 44: Huấn Luyện Quân Sự!
45
Chương 45: Tôi Muốn Tìm Vợ!
46
Chương 46: Sau Này Em Chính Là Vợ Anh!
47
Chương 47: Chào Chị Dâu!
48
Chương 48: Chỉ Một Người Có Thể Ở Lại!
49
Chương 49: Tôi Từng Mê Muội Trước Thế Giới Rộng Lớn Này
50
Chương 50: Nói Thật Vậy Mình Muốn Cua Bạn!