Chương 38: Về nhà

Tô Mẫn ở bên ngoài ăn xong lại trở về trường.

Có kinh nghiệm lần trước, lần này tuy rằng có người biết, nhưng cũng không đến quấy nhiễu cậu, mà tất cả đều lên diễn đàn trường học để bát quái.

Sự xuất hiện lần thứ hai của Thẩm Túc đã khơi lại ký ức của những khán giả từng coi qua , bên cạnh đó có một số người lại nghi ngờ đây không phải cùng một con quỷ.

Thế nhưng cuối cùng cũng bị người khác thuyết phục.

Video của đã được đăng lên đầu website, có người còn đặc biệt chụp lại khúc cuối, đăng lên weibo, chứng minh rằng Tô Mẫn đã từng hỏi tên đối phương.

Lúc đó bọn họ không nghe ra, là bởi vì thì thầm, hiện tại có thể suy đoán được đó chính là hai chữ Thẩm Túc.

Trong lúc nhất thời, hai bộ phim lại bị ghép chung một chỗ.

"Nói như vậy hai lần đều là một con quỷ, tình tiết như vậy chứng tỏ điều gì đây? Tôi có thể thông báo mở tiệc được chưa? Nghe nói còn có người thử nghiệm năm lần, nhưng năm lần đều chết đấy."

"Tôi nghe nói trong phòng tắm có sự kiện gì đấy, làm sao tôi không thấy, tôi chỉ nhớ rõ bọn họ ngủ cùng trêи một cái giường thôi à, thế nhưng trong phim lại không quay ra, tức chết tôi rồi."

"Tôi lại quan tâm cái váy đèn lồng kia ha ha ha, có phải nó cũng muốn khoe khoang biểu thị sự tồn tại không, kết quả lại bị boss dọa chạy rồi? Thật đau lòng cho váy đèn lồng tiểu muội muội."

"Rất ngọt rất ngọt! Từ đầu đến cuối tôi đều cười, nhưng mà bạn cùng phòng của tôi lại run lẩy bẩy, tôi thấy như đang xem phim Hàn vậy ha ha ha ha ha, quả nhiên rất hay, hy vọng lần sau sẽ có bộ phim như vậy."

"Một miếng bắp ta cũng chưa ăn, đều bị bóp nát rồi..."

Tô Mẫn nhìn thấy cái bình luận cuối cùng, ấn vào những bình luận khác của nàng, toàn là đau lòng bịch bắp.

Những cái khác cậu cũng không xem nữa, trở về ký túc xá.

Lý Văn Tân cùng Vương Địch đã rời khỏi giường, một người đang ở dưới chơi game, một người thì đang dùng nồi cơm luộc mì.

Mùi thơm tràn ngập toàn bộ ký túc xá.

Tuy rằng trường học không cho dùng những vật dụng có công suất điện lớn, thế nhưng hiện nay trêи mạng có rất nhiều thiết bị điện hiện đại, cái nồi cơm điện trong phòng cậu không lớn, mỗi lần nấu cũng chỉ đủ lượng ăn hai, ba người.

Lý Văn Tân đang đắm chìm trong việc nấu mì, nhìn thấy cậu trở về, hỏi: "Ăn một miếng không? Muốn ăn thì mình làm một gói cho cậu?"

Lúc trước Lý Văn Tân có ra ngoài mua thêm một số gia vị, cho nên lần này thêm vào, mùi vị càng dày đặc.

Tô Mẫn cự tuyệt nói: "Tôi ăn rồi."

Lý Văn Tân ngược lại rất vui vẻ vì không cần phân chia đồ ăn, một bên nấu một bên hỏi: "Bộ phim thế nào?"

Tô Mẫn nói: "Hoản hảo."

"Hoàn hảo là thế nào." Lý Văn Tân phun tào nói: "Mình không xem cũng biết chuyện gì xảy ra đấy."

Vương Địch cũng lại gần hỏi: "Thẩm Túc kia là ai vậy?"

Tô Mẫn chỉ có thể trả lời: "Tôi cũng không biết."

Lý Văn Tân hút cọng mì trơn trượt, nói: "Không được, cậu không biết là ai nhưng hắn lại cứ đến rồi đi, lỡ như mặt hắn xấu xí thì sao bây giờ."

Tô Mẫn là một cành hoa của học viện bọn họ, còn là học bá, bọn họ cũng không muốn cành hoa này bị người lạ cướp đi.

Vương Địch thì lại nghĩ chuyện khác, "Có khi nào hắn đi ra từ trong phim không? Cái dạng này chẳng lẽ là yêu qua mạng sao?"

Tô Mẫn mím môi, nửa ngày mới trả lời: "Sẽ không."

Cậu không có khả năng để mình tiến vào hoàn cảnh như vậy.

Lý Văn Tân thả mì xuống, nói: "Nếu không mình nhờ hacker điều tra thử xem rốt cục là ai?"

Tô Mẫn trực tiếp đình chỉ.

Cái đề nghị này nghe một chút liền cảm thấy không khả thi rồi, rạp chiếu phim chắc chắn sẽ không để chuyện như vậy phát sinh được, nếu xui xẻo còn có thể bị bắt lại.

Lý Văn Tân cũng chỉ thuận miệng nói một chút mà thôi, nhún nhún vai húp một ngụm canh, "Mì ăn ngon thật, các cậu lại không ăn."

Trong túc xá bị hun đến thơm, làm cho Tô Mẫn cảm thấy chính mình cũng đói bụng.

Cậu ngồi trước bàn mở sách giáo khoa ra, trêи lớp thầy giáo có giao về một số bài tập, cậu vẫn không quên, cho nên bây giờ phải hoàn thành.

Chờ sau khi kết thúc đã nhanh tới chín giờ.

Lý Văn Tân cùng Vương Địch ở dưới chơi game, bàn phím gõ bang bang, còn rống qua rống lại.

Tô Mẫn cũng không để ý bọn họ, cậu rửa mặt rồi đi ngủ.

***

Ngày hôm sau là thứ hai, dịp tết trung thu.

Sáng sớm trong sân trường cũng không có nhiều người, khí hậu đã bước sang đầu thu, trời bắt đầu chuyển lạnh.

Tô Mẫn ra bên ngoài mua bánh bao cùng sữa đậu nành, trêи đường tình cờ gặp được bạn học chào hỏi cậu.

"Chào buổi sáng, đàn anh."

"Ngày hôm qua em đã xem phim, rất hay ạ."

"Tô Mẫn, cậu bây giờ rất nổi tiếng ở trường đấy nhé, cẩn thận bị chặn trêи đường ha ha ha."

Tuy rằng đều có nhắc tới bộ phim, thế nhưng không ai ngăn cản cậu lại để hỏi cái gì.

Cái này cũng làm cho cậu thấy rất tốt.

Lúc chạng vạng, Tô Mẫn bắt đầu thu dọn đồ đạc, chuẩn bị về nhà hôm nay không ở lại trường học nữa, tết trung thu cậu nhất định phải trải qua cùng gia đình.

Lý Văn Tân mơ màng nhắc nhở: "Nhớ đóng cửa lại."

Tô Mẫn nhẹ nhàng cài cửa lại, đeo balo rời khỏi ký túc xá.

Nhà cậu ở trung tâm thành phố, cách trường học cũng không xa, ngồi một chuyến tàu điện ngầm là có thể trực tiếp đến nơi.

Có rất ít người biết gia đình Tô Mẫn có mấy người, bình thường chẳng qua là thấy gia cảnh cậu cũng khá giả, ngay cả Lý Văn Tân chủ động hỏi mới biết được.

Tô Mẫn từ nhỏ đã là con nhà người ta, bằng khen nào cũng đến tay, tính cách dịu dàng ngoan ngoãn, người lớn đều yêu thích cậu.

Khác những đứa trẻ không thân thiết với cha mẹ, quan hệ của Tô Mẫn cùng cha mẹ rất tốt, hầu như chưa hề có tranh cãi nào.

Tô Mẫn bước ra tàu điện ngầm, một đường về thẳng nhà.

Thời điểm mở cửa Tô Mẫn nghe được âm thanh, truyền ra từ trong phòng bếp, giọng nói vui vẻ: "Ngày hôm nay về sớm vậy à?"

Bởi vì hôm qua Tô Mẫn gọi cho mẹ nhắc mình sẽ trở về, nên hôm nay bà đã tự mình xuống bếp.

Hiện tại mới sáu giờ tối, vẫn còn rất sớm.

Tô Mẫn đổi giày, nói: "Ở lại trường đại học cũng không làm gì, nên con về sớm."

"Gần đây ở trường thế nào?"

"Cũng giống nhưa trước đây ạ, không có gì mới, thế nhưng ở nhà vẫn thoải mái nhất."

Tô Mẫn là con trai độc nhất trong nhà, thật ra trước đây cậu vốn có thể có một em trai hoặc một em gái, nhưng bị chết non.

Cũng chính vì lần đó, đã gây ra một chút di chứng cho cơ thể mẹ Tô, cần phải tĩnh dưỡng một thời gian mới được.

May là hoàn cảnh Tô gia rất khá giả, đây cũng không phải là vấn đề quá khó, nên hiện tại bà đã sinh hoạt bình thường.

Coi như lúc này có thể có thêm đứa thứ hai, nhưng ba mẹ Tô Mẫn cũng không có ý định sinh nữa.

Tô mẫu đột nhiên nhớ tới một chuyện, hỏi: "Ngày hôm qua em họ của con gọi cho mẹ nhắc xem bộ phim gì đó, con đi đóng phim?"

Tô Mẫn theo bản năng nhớ lại bộ phim.

Cậu dừng lại một chút, bất động thanh sắc hỏi: "Em ấy nói cái gì sao?"

"Không có, chỉ nói mẹ đi xem phim kinh dị." Bà nhìn cậu, "Làm sao vậy? Không phải trước đây con không muốn làm minh tinh à?"

Tô Mẫn cười cười, "Không có, đây là kỹ thuật mới ra ạ."

Mẹ Tô rất nhanh đã nghĩ đến cái kia, "Là cái thế giới ảo lần trước được tuyên truyền trêи internet đúng không, con không nói mẹ cũng quên mất."

Bà đối với việc xem phim cũng không có hứng thú, cho nên vẫn không quan tâm tới cái này.

Tô Mẫn ngửa đầu uống nước, nói: "Vâng, bộ phim kia là do con trải nghiệm thành công, cho nên em ấy mới nhìn thấy con."

Thấy mẹ còn muốn dò hỏi, Tô Mẫn vội vã dời đề tài, "Bộ phim này còn có thù lao, con đi xem coi như là kiếm tiền."

Mẹ Tô kinh ngạc nói: "Còn có như vậy?"

Tô Mẫn gật gật đầu, không nói cái gì nữa.

Nếu như vậy bà cũng không tiếp tục hỏi.

Tùy rằng tránh được một kiếp, thế nhưng Tô Mẫn vẫn cảm thấy sau đó sẽ có chuyện xảy ra, lỡ như ngày nào đó cha hứng lên mời mẹ đi coi phim, kết quả còn đi xem phim của cậu, thế thì xong rồi.

Tô Mẫn yên lặng trở về phòng.

Trêи đường còn thu được tin nhắn của Lý Văn Tân, hắn gửi đến một bài thảo luận phim mới.

Tuy rằng Tô Mẫn cảm thấy sau khi mở ra nhìn khả năng cũng giống như lần trước, nhưng trêи tay vẫn thần xui quỷ khiến ấn vào xem.

Lần này có rất nhiều người đang thảo luận nội dung bộ phim, còn có người đoán bà lão mắt mù cùng cóc ghẻ có quan hệ rất sâu, dù sao sau khi bà ta biến mất cái bóng đen to lớn kia liền xuất hiện.

Đó cũng là tự Tô Mẫn suy đoán bởi vì bệnh trêи đảo có khả năng liên quan đến cóc ghẻ, hoặc có thể nói cóc ghẻ là nguyên liệu quan trọng trong việc đổi da.

Đáp án đạo diễn đưa ra nói là bản thân đảo nhỏ có bí mật.

Nếu dân trêи đảo sinh hoạt bình thường thì không thể nào xuất hiện bệnh gì, trừ phi do hoàn cảnh .

Tô Mẫn có thể nghĩ đến có liên quan đến cóc ghẻ, nhưng tình tiết đạo diễn đặt ra lại không giải đáp cụ thể, chỉ có thể không ngừng suy đoán.

Bên dưới bài viết, ngoại trừ thảo luận nội dung bộ phim, cũng xen lẫn một đống bình luận kèm dấu chấm than.

"Tôi có thể nói là từ đầu tới cuối tôi đều không quan tâm nội dung được không... Tôi đúng là không phải khán giả chuyên nghiệp rồi, toàn bộ quá trình xem tôi đều cười..."

"Mấy người nói cũng đúng, tôi cảm thấy không có vấn đề gì, bây giờ chúng ta thảo luận một chút tên Thẩm Túc kia tại sao ở trong này đi?"

"Tôi cảm thấy đây có thể là bộ phim riêng của hai người đấy, rạp chiếu phim không phải nói là có thể làm riêng kịch bản sao, chắc đóng phim để tìm tình thú chứ gì ha ha ha."

"Ôi một bộ phim về cô bé lọ lem cùng đại boss của hắn, nhóm quỷ còn lại thì chung tay mở đường giúp đỡ, còn về phần chúng ta, những cô gái cú đêm tuyệt đối không thể buông tha một viên đường nào!"

"..."

Tô Mẫn lại nghĩ đến cái bình luận cô bé lọ lem cùng vương tử trước kia.

Cậu cảm thấy quan hệ này không đúng lắm, nói thế nào mình cũng có thể là một vương tử, làm sao lại thành cô bé lọ lem rồi.

Đúng lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.

Tô Mẫn sợ đến nỗi suýt ném điện thoại xuống đất, còn làm ngã một cái mô hình trêи bàn, cậu nhanh chóng lấy quyển sách che trước mặt làm bộ đang học bài.

Chờ hết thảy đều làm xong mới nhớ tới mình cũng lên đại học, chơi điện thoại di động có gì phải sợ.

Cậu xoa bóp lông mày, cảm giác mình đều bị choáng váng.

Âm thanh mẹ Tô từ bên ngoài truyền đến: "Tiểu Mẫn, con xem đây có phải chuyển phát nhanh của con không?"

Tô Mẫn vội vã mở cửa, nhìn đến cái hộp trong tay bà.

Cậu cũng cảm thấy buồn bực: "Con không mua đồ."

Mẹ Tô cau mày nói: "Không phải lừa chúng ta đi, mẹ thấy gần đây có rất nhiều người bị lừa thế này."

Âm mưu như thế này trêи Internet đã có giải thích đầy đủ trình tự, sau khi nhận được chuyển phát nhanh sau đó lại làm một loạt thao tác khác, mục đích cuối cùng là để gạt tiền.

Tô Mẫn tiếp nhận, "Con xem một chút."

Bên trêи có dán địa chỉ, tên cùng số điện thoại đều là của cậu, người gửi thế nhưng là rạp chiếu phim Thế Kỷ Mới.

Rạp chiếu phim gửi cho mình cái gì?

Tô Mẫn nhớ trước đây hình như cậu điền địa chỉ là trong nhà, cũng không phải trường học, có chút bất cẩn rồi.

Cậu thở một hơi, nói: "Không phải lừa đảo ạ, là rạp chiếu phim đưa đến."

"Rạp chiếu phim tặng đồ à." Bà hiếu kỳ nói: "Chẳng lẽ là vé xem phim, cho cả gia đình xem sao?"

Tâm lý Tô Mẫn hồi hộp, sợ bên trong thật sự là vé xem phim.

Cậu chặn lại tờ danh sách phía trêи, nhẹ giọng nói: "Mẹ không phải đang nấu ăn sao? Đừng làm chậm trễ, để con tìm kéo mở ra."

Đem mẹ đưa đi rồi, Tô Mẫn vội vã đóng cửa lại.

Cái hộp không lớn, hơn nữa rất tinh xảo, chắc cũng không phải là đồ quá lớn, cậu mở ra bên trong là một hộp quà.

Tô Mẫn mở hộp quà ra, hai cái đĩa video xuất hiện trước mặt.

Chapter
1 Chương 1: Xem phim
2 Chương 2: Người chết
3 Chương 3: Thang máy
4 Chương 4: Chiêu quỷ
5 Chương 5: Đêm khuya
6 Chương 6: Bước chân
7 Chương 7: Thi Thể
8 Chương 8: Hồ sơ
9 Chương 9: Bóng tối
10 Chương 10: Dụ dỗ
11 Chương 11: Tiếng hát
12 Chương 12: Sinh nhật
13 Chương 13: Biến mất
14 Chương 14: Cãi vã
15 Chương 15: Kết cục
16 Chương 16: Tin nhắn
17 Chương 17: Thảo luận
18 Chương 18: Lời mời
19 Chương 19: Đảo nhỏ
20 Chương 20: Buồng tắm
21 Chương 21: Nửa đêm
22 Chương 22: Hải sản tươi
23 Chương 23: Cạnh biển
24 Chương 24: Chết chìm
25 Chương 25: Thần bí
26 Chương 26: Tắm rửa
27 Chương 27: Chú Hà
28 Chương 28: Lột da
29 Chương 29: Giếng nước
30 Chương 30: Lời nói dối
31 Chương 31: Hôn ngươi
32 Chương 32: Trong tường
33 Chương 33: Thời cơ
34 Chương 34: Từ đường
35 Chương 35: Bí mật
36 Chương 36: Thảo luận
37 Chương 37: Bình luận
38 Chương 38: Về nhà
39 Chương 39: Lời mời
40 Chương 40: Xuất phát
41 Chương 41: Thảm trải sàn
42 Chương 42: Nhìn kỹ
43 Chương 43: Bữa sáng
44 Chương 44: Phòng ăn
45 Chương 45: Lọ hoa
46 Chương 46: Nhớ ngươi
47 Chương 47: Phun bọt
48 Chương 48: Gây sự
49 Chương 49: Khán đài
50 Chương 50: Mũ
51 Chương 51: Phi Tiêu
52 Chương 52: Tuyển chọn
53 Chương 53: Hành lang
54 Chương 54: Tại chỗ
55 Chương 55: Rời đi
56 Chương 56: Hậu trường
57 Chương 57: Điện ảnh
58 Chương 58: Bút ký
59 Chương 59: Tên gốc
60 Chương 60: Trở lại
61 Chương 61: Ký ức
62 Chương 62: Viện trưởng
63 Chương 63: Tình nhân
64 Chương 64: Thẩm Túc
65 Chương 65: Nhà bếp
66 Chương 66: Váy
67 Chương 67: Có chuyện
68 Chương 68: Gõ cửa
69 Chương 69: Thân thể
70 Chương 70: Bức ảnh
71 Chương 71: Hong gió
72 Chương 72: Muốn ăn đòn
73 Chương 73: Con số
74 Chương 74: Cháy đen
75 Chương 75: Búp bê
76 Chương 76: Ôm ấp
77 Chương 77: Lựa chọn
78 Chương 78: Tư duy
79 Chương 79: Bà nội
80 Chương 80: Hỏi ngược lại
81 Chương 81: Gợi cảm
82 Chương 82: Ngục giam
83 Chương 83: Quan hệ hữu nghị
84 Chương 84: Tên
85 Chương 85: Nhổ cỏ
86 Chương 86: Mất tích
87 Chương 87: Ăn dấm
88 Chương 88: Bóng trắng
89 Chương 89: Màu đỏ
90 Chương 90: Tin tức
91 Chương 91: Hôn trộm
92 Chương 92: Giật cỏ
93 Chương 93: Tắm vòi sen
94 Chương 94: Cam
95 Chương 95: Sương mù
96 Chương 96: Báo cáo
97 Chương 97: Yêu cầu
98 Chương 98: Đêm khuya
99 Chương 99: Giường trên
100 Chương 100: Cảm ơn
101 Chương 101: Cha mẹ
102 Chương 102: Mang đi
103 Chương 103: Thân mật
Chapter

Updated 103 Episodes

1
Chương 1: Xem phim
2
Chương 2: Người chết
3
Chương 3: Thang máy
4
Chương 4: Chiêu quỷ
5
Chương 5: Đêm khuya
6
Chương 6: Bước chân
7
Chương 7: Thi Thể
8
Chương 8: Hồ sơ
9
Chương 9: Bóng tối
10
Chương 10: Dụ dỗ
11
Chương 11: Tiếng hát
12
Chương 12: Sinh nhật
13
Chương 13: Biến mất
14
Chương 14: Cãi vã
15
Chương 15: Kết cục
16
Chương 16: Tin nhắn
17
Chương 17: Thảo luận
18
Chương 18: Lời mời
19
Chương 19: Đảo nhỏ
20
Chương 20: Buồng tắm
21
Chương 21: Nửa đêm
22
Chương 22: Hải sản tươi
23
Chương 23: Cạnh biển
24
Chương 24: Chết chìm
25
Chương 25: Thần bí
26
Chương 26: Tắm rửa
27
Chương 27: Chú Hà
28
Chương 28: Lột da
29
Chương 29: Giếng nước
30
Chương 30: Lời nói dối
31
Chương 31: Hôn ngươi
32
Chương 32: Trong tường
33
Chương 33: Thời cơ
34
Chương 34: Từ đường
35
Chương 35: Bí mật
36
Chương 36: Thảo luận
37
Chương 37: Bình luận
38
Chương 38: Về nhà
39
Chương 39: Lời mời
40
Chương 40: Xuất phát
41
Chương 41: Thảm trải sàn
42
Chương 42: Nhìn kỹ
43
Chương 43: Bữa sáng
44
Chương 44: Phòng ăn
45
Chương 45: Lọ hoa
46
Chương 46: Nhớ ngươi
47
Chương 47: Phun bọt
48
Chương 48: Gây sự
49
Chương 49: Khán đài
50
Chương 50: Mũ
51
Chương 51: Phi Tiêu
52
Chương 52: Tuyển chọn
53
Chương 53: Hành lang
54
Chương 54: Tại chỗ
55
Chương 55: Rời đi
56
Chương 56: Hậu trường
57
Chương 57: Điện ảnh
58
Chương 58: Bút ký
59
Chương 59: Tên gốc
60
Chương 60: Trở lại
61
Chương 61: Ký ức
62
Chương 62: Viện trưởng
63
Chương 63: Tình nhân
64
Chương 64: Thẩm Túc
65
Chương 65: Nhà bếp
66
Chương 66: Váy
67
Chương 67: Có chuyện
68
Chương 68: Gõ cửa
69
Chương 69: Thân thể
70
Chương 70: Bức ảnh
71
Chương 71: Hong gió
72
Chương 72: Muốn ăn đòn
73
Chương 73: Con số
74
Chương 74: Cháy đen
75
Chương 75: Búp bê
76
Chương 76: Ôm ấp
77
Chương 77: Lựa chọn
78
Chương 78: Tư duy
79
Chương 79: Bà nội
80
Chương 80: Hỏi ngược lại
81
Chương 81: Gợi cảm
82
Chương 82: Ngục giam
83
Chương 83: Quan hệ hữu nghị
84
Chương 84: Tên
85
Chương 85: Nhổ cỏ
86
Chương 86: Mất tích
87
Chương 87: Ăn dấm
88
Chương 88: Bóng trắng
89
Chương 89: Màu đỏ
90
Chương 90: Tin tức
91
Chương 91: Hôn trộm
92
Chương 92: Giật cỏ
93
Chương 93: Tắm vòi sen
94
Chương 94: Cam
95
Chương 95: Sương mù
96
Chương 96: Báo cáo
97
Chương 97: Yêu cầu
98
Chương 98: Đêm khuya
99
Chương 99: Giường trên
100
Chương 100: Cảm ơn
101
Chương 101: Cha mẹ
102
Chương 102: Mang đi
103
Chương 103: Thân mật