Chương 38: Gặp Được Bảo Bối

"Chú ơi!" Một đứa trẻ 3 tuổi đang ôm lấy chân Tử Sâm vừa khóc vừa mếu máo nhìn anh cầu cứu.
"Cháu bé! Có chuyện gì sao?" Tử Sâm cúi xuống dỗ dành.
"Chú...Mẹ...mẹ...Hu hu"
Thằng bé nước mắt nước dãi chảy dài nhắc đến mẹ mình.

Tử Sâm hiểu ngay vấn đề, có lẽ nó đang bị lạc mẹ.

Trung tâm thương mại lớn thế này, chắc nó mải chơi đi lạc mẹ rồi.
"Con trai! Không khóc nữa nào! Chú sẽ dẫn con đi tìm mẹ được không?"
Tử Sâm bế bổng đưa bé lên dỗ dành, cảm giác rất gần gũi.

Không hiểu sao lần đầu tiên nhìn thấy thằng bé, cảm xúc của anh lạ lắm, cứ muốn ôm nó vào lòng thật chặt.

Giống như kiểu hai người thân xa nhau lâu ngày gặp mặt.

Thằng bé cũng chẳng lạ lẫm gì anh, vòng hai tay bé xíu qua vai anh ôm chặt, đôi mắt ngây thơ to tròn gật đầu lia lịa, một cảm giác thật yên tâm.
Tử Sâm đi vòng qua khu đồ chơi liền hỏi "Con có thích gì không, chú sẽ mua tặng cháu?"
Thằng bé rất tự nhiên chỉ về chiếc máy bay phản lực đồ chơi đặt trên kệ hàng, xong nó ngập ngừng nói "Nhưng mẹ cháu dạy là không được nhận quà từ người lạ"
Tử Sâm xoa đầu nó cười thật tươi "Cháu yên tâm! Chú sẽ nói với mẹ cháu.

Chúng ta không phải là người lạ, lúc nãy mình vừa kết bạn đó thôi, phải không nào?"
Thằng bé thấy Tử Sâm nói vậy liền nhe răng cười thật tươi rồi đón lấy hộp đồ chơi.
"Yeah" Nó giơ tay ra hiệu muốn đập tay ăn mừng chiến hữu.

Tử Sâm thấy nét vô tư hồn nhiên của nó thấy lòng mình ấm áp lạ kỳ.

Anh cũng giơ tay đập tay nó một cái rồi nhoẻn miệng cười hạnh phúc.

"Tiểu Bảo"
Tiếng một người phụ nữ vừa hốt hoảng vừa như muốn khóc vừa chạy lại chỗ đứa trẻ.
"Mẹ!" Thằng bé thả hộp đồ chơi xuống rồi chạy ùa lại ôm chầm lấy mẹ nó.
"Tiểu Bảo!"
"Mẹ! Hu hu!" Thằng bé vừa khóc vừa ôm chặt lấy mẹ mình.

Hai mẹ con cứ thế ôm nhau mà khóc, quên cả việc mình đang đứng ở chốn đông người và người đàn ông đang ngẩn ngơ nhìn họ.
Một lúc sau, thằng bé qua cơn xúc động mới nhớ đến Tử Sâm.

Nó buông vai mẹ mình rồi quay sang chỉ vào Tử Sâm.
"Mẹ! Chú đấy đã dẫn con đến đây"
Lúc này người mẹ mới chú ý đến người đàn ông nãy giờ đang nhìn mẹ con cô một cách chăm chú.
Mắt cô mở to nhìn anh, môi mấp máy như muốn nói điều gì đó mà nghẹn ngào không thể nói được, một màn sương mỏng như đang giăng ra trước mặt cô.
"Chào cô!"
Tử Sâm cất tiếng rồi nhìn cô cười "Tôi là Tử Sâm.

Hồi nãy gặp chú bé này đang khóc ở cửa nhà vệ sinh nên tôi định đưa nó đến quầy nhân viên tìm người nhà.

Không ngờ lại gặp được cô ở đây"
Tử Sâm nói một cách rất lịch sự, ôn hòa không giống như có quen biết cô.
"Tử Sâm! Là em đây! Là Tử Yên của anh đây! Anh đã quên em rồi sao? Anh không nhận ra em sao?" Tiếng Tử Yên thổn thức.

Cô đứng ngây người nhìn người đàn ông trước mặt mình.

Rõ ràng là Tử Sâm mà! Ánh mắt này! Nụ cười này! Giọng nói này...tất cả chính là anh ấy.

Nhưng tại sao anh lại không nhận ra cô chứ?
Tử Yên lặng người, nước mắt trào ra không nói được lời nào.

Cô cứ nhìn anh như đắm chìm vào một đoạn đường ký ức đã trải qua.
"Cô không sao đấy chứ"?"
Tử Sâm bỗng lên tiếng, lo lắng nhìn sâu vào đôi mắt đang ướt nhòe kia.

Lúc này Tử Yên mới giật mình sực tỉnh.
"À...Xin lỗi...!Cảm ơn anh"
Tử Yên cúi xuống vội lấy tay lau nước mắt muốn giấu nhẹm đi dòng cảm xúc vừa rồi.
"Mẹ! Chú ấy cho con cái này.

Con nhận được chứ ạ?"
Tiểu Bảo nhặt chiếc hộp đồ chơi lên đưa ra trước mặt mẹ mình.

Nó rất thích bộ đồ chơi này nhưng đã được mẹ dặn dò là không được nhận quà từ người lạ nên vẫn sợ mẹ nó.
Tử Yên cúi xuống nhìn con, thấy nó rất háo hức với món quà xong lại nhìn về phía Tử Sâm, anh đang mỉm cười gật đầu nhu hòa nhìn cô.

Tử Yên thật không nỡ chối từ.
"Được! Con mau cảm ơn chú đi"
"Cảm ơn chú ạ"

Thằng bé nhanh nhảu chạy bên cạnh Tử Sâm khoang tay gập người cảm ơn rồi túm lấy tay anh.

Da thịt non mềm của nó chạm vào tay khiến Tử Sâm lưu luyến muốn nắm nó trong tay mình mãi.
"Mình về thôi con"
Tử Yên gọi Tiểu Bảo, cô muốn trốn tránh Tử Sâm hay nói đúng hơn là đang muốn chạy trốn cảm xúc của mình.

Nếu ở đây thêm một chút nữa, không biết có thể kìm nén được cảm xúc của mình bao lâu.
"Khoan đã!" Tử Sâm bất chợt lên tiếng "Có thể...Xin lỗi cô! Tôi nói chuyện này hơi đường đột nhưng có thể cho tôi xin địa chỉ nhà cô được không? Tôi muốn đến thăm Tiểu Bảo"
Tử Yên lặng người, cô không nghĩ Tử Sâm lại đề nghị như vậy.

Rõ ràng anh không còn nhớ gì về cô nữa.

Có lẽ là vụ tai nạn đã khiến anh mất đi kí ức.

Nhưng nếu như vậy thì có nghĩa là anh và cô, cả Tiểu Bảo nữa là người xa lạ mới quen, tại sao lại có thể đề nghị một vấn đề như vậy chứ?
Tử Sâm thấy cô có vẻ chần chừ, có lẽ là đang rất khó xử liền nói
"Xin lỗi! Nếu cô không tiện thì thôi vậy.

Tôi biết là điều này không phải cho lắm nhưng tôi thật sự rất quý đứa trẻ này.

Tôi cũng không biết nữa, mới vừa gặp nó tôi đã cảm thấy nó rất thân thuộc đối với tôi.

Xin lỗi cô"
Tử Sâm giải thích rồi cúi đầu xin lỗi Tử Yên.

Gương mặt lộ rõ vẻ thất vọng.
"Mẹ! Mẹ cho chú đẹp trai này đến thăm con đi! Con cũng rất muốn được chơi cùng chú ấy...Mẹ! Đi mà mẹ"
Tiểu Bảo túm váy mẹ giật giật nũng nịu.

Tử Yên ngồi xuống trước mắt nó dỗ dành "Tiểu Bảo ngoan! Có mẹ chơi với con rồi còn gì"
"Không! Tiểu Bảo muốn chơi cùng chú đẹp trai nữa! Mẹ! Mẹ cho phép chú ấy đến nhà chơi cùng Tiểu Bảo.

Tiểu Bảo hứa sẽ rất ngoan"
Thằng bé vừa năn nỉ vừa như muốn khóc lên rồi.

Gương mặt phụng phịu.

Tử Sâm cũng không nỡ từ chối nó nữa.

Cô rút ra một quyển sổ nhỏ từ trong túi xách của mình, ghe lên đó một dòng địa chỉ rồi xé tờ giấy đưa cho Tử Sâm "Lúc nào rảnh, có thể mời anh tới nhà tôi chơi với Tiểu Bảo"
Tử Sâm không tin vào mắt mình nữa.

Tử Yên đã cho phép anh đến nhà.

Anh vội vàng cầm lấy tờ giấy rồi rối rít cảm ơn.

Bàn tay anh vô tình chạm vào tay Tử Yến khiến cô cảm thấy như có một luồng điện vừa chạy qua người mình.

Cô ngại ngùng rút tay mình lại rồi cúi đầu chào Tử Sâm, vội vã ra về.
Tiểu Bảo bị mẹ kéo bất ngờ, nó còn chưa kịp chào Tử Sâm.

Đi được bài bước thì nó chợt gỡ tay mẹ mình ra rồi chạy đến bên anh, ôm chầm lấy chân anh "Tạm biệt chú! Chú nhớ đến thăm Tiểu Bảo nhé"
Tử Sâm xúc động muốn khóc, cúi xuống ôm nó lên rồi xoa đầu nó "Nhất định rồi! Tiểu Bảo ngoan! Chú sẽ đến thăm cháu"
Thằng bé được Tử Sâm thả xuống "Lại với mẹ đi con"
Nó nhìn Tử Sâm lưu luyến như không muốn rời xa.

Nó giơ bàn tay nhỏ xíu ra đòi móc ngoéo với anh rồi mới chịu đi.

Tử Sâm cười rồi đưa tay móc ngoéo.
"Chú hứa rồi đó nhé" thằng bé nói xong mới yên tâm chạy về phía mẹ mình.

Chapter
1 Chương 1: Vụng Trộm
2 Chương 2: Không Biết Xấu Hổ
3 Chương 3: Không Biết Xấu Hổ Tiếp Theo
4 Chương 4: Không Biết Xấu Hổ Tiếp Theo
5 Chương 5: Giở Trò Bỉ Ổi
6 Chương 6: Giở Trò Bỉ Ổi Tiếp Theo
7 Chương 7: Giở Trò Bỉ Ổi Tiếp Theo
8 Chương 8: Giở Trò Bỉ Ổi Tiếp Theo
9 Chương 9: Giở Trò Bỉ Ổi Tiếp Theo
10 Chương 10: Chồng Khốn Nạn
11 Chương 11: Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh
12 Chương 12: Cạm Bẫy
13 Chương 13: Cạm Bẫy Tiếp Theo
14 Chương 14: Vị Anh Hùng Bí Ẩn
15 Chương 15: Đánh Ghen
16 Chương 16: Tử Yên Bị Đuổi Khỏi Mạc Gia
17 Chương 17: Trước Mộ Bà Tử Yến
18 Chương 18: Người Quen Giấu Mặt
19 Chương 19: Ngày Đầu Tiên Ở Hoa Thần
20 Chương 20: Vô Tình Hay Hữu Ý
21 Chương 21: Quần Anh Bị Rách Rồi
22 Chương 22: Nhà Thiết Kế
23 Chương 23: Ai Cũng Có Nỗi Khổ
24 Chương 24: Một Đêm Say H
25 Chương 25: Say Tình H
26 Chương 26: Tôi Muốn Cầu Hôn Em
27 Chương 27: Anh Sẽ Bảo Vệ Em
28 Chương 28: Người Hạnh Phúc Nhất
29 Chương 29: Sỉ Nhục
30 Chương 30: Muốn Tốt Cho Anh
31 Chương 31: Đêm Cuối H
32 Chương 32: Ra Đi
33 Chương 33: Khổ Tâm
34 Chương 34: Tử Sâm Gặp Nạn Rồi
35 Chương 35: Mất Ký Ức
36 Chương 36: Cô Không Phải Tử Yên
37 Chương 37: Ngoại Tình
38 Chương 38: Gặp Được Bảo Bối
39 Chương 39: Ngày Hạnh Phúc
40 Chương 40: Ngủ Lại Nhà Con Đi
41 Chương 41: Đồ Tạp Chủng
42 Chương 42: Tử Sâm! Sao Anh Lại Ngốc Như Vậy Chứ
43 Chương 43: Ân Nhân
44 Chương 44: Từ Chối Một Tấm Chân Tình
45 Chương 45: Đi Qua Đời Nhau
46 Chương 46: Tiết Lộ Sự Thật
47 Chương 47: Truy Tìm Sự Thật
48 Chương 48: Kế Hoạch Trả Thù
49 Chương 49: Kế Hoạch Trả Thù Tiếp Theo
50 Chương 50: Đòi Lại Công Bằng Cha Trả Lại Sự Trong Sạch Cho Mẹ
51 Chương 51: Tìm Gặp Lại Em
52 Chương 52: Khổ Tâm
53 Chương 53: Tôi Bằng Lòng Hy Sinh Vì Em
54 Chương 54: Một Tấm Chân Tình
55 Chương 55: Một Tấm Chân Tình Tiếp - H Nhẹ
56 Chương 56: Sẽ Không Để Mất Em Lần Nữa
57 Chương 57: Vị Ngọt Đôi Môi H Nhẹ
58 Chương 58: Thấy Người Sang Bắt Quàng Làm Họ
59 Chương 59: Quả Báo
60 Chương 60: Lời Sám Hối Muộn Màng
61 Chương 61: Kế Hoạch Bắt Cóc Tiểu Bảo
62 Chương 62: Con Rất Thích Chú Ấy
63 Chương 63: Tiểu Bảo Bị Bắt Cóc
64 Chương 64: Uy Hiếp Tử Yên
65 Chương 65: Không Thể Ngồi Yên
66 Chương 66: Theo Dấu Tử Yên
67 Chương 67: Theo Dấu Tử Yên Tiếp
68 Chương 68: Giao Tranh Kịch Liệt
69 Chương 69: Chú Ấy Không Thể Chết
70 Chương 70: Qua Cơn Nguy Kịch
71 Chương 71: Em Là Chấp Niệm Của Anh
72 Chương 72: Chỉ Muốn Bên Anh
73 Chương 73: Tử Sâm Tỉnh Lại
74 Chương 74: Ba Ba Của Con
75 Chương 75: Bảo Bối Của Ba Con Đã Chịu Nhiều Thiệt Thòi Rồi
76 Chương 76: Bao Dung
77 Chương 77: Bà Nội Của Con
78 Chương 78: Đồng Ý Làm Vợ Anh Nhé
79 Chương 79: Chính Thức Thành Vợ Chồng
80 Chương 80: Không Phải Con Anh
81 Chương 81: Con Của Chúng Ta
82 Chương 82: Mãi Mãi Là Một Gia Đình Kết
Chapter

Updated 82 Episodes

1
Chương 1: Vụng Trộm
2
Chương 2: Không Biết Xấu Hổ
3
Chương 3: Không Biết Xấu Hổ Tiếp Theo
4
Chương 4: Không Biết Xấu Hổ Tiếp Theo
5
Chương 5: Giở Trò Bỉ Ổi
6
Chương 6: Giở Trò Bỉ Ổi Tiếp Theo
7
Chương 7: Giở Trò Bỉ Ổi Tiếp Theo
8
Chương 8: Giở Trò Bỉ Ổi Tiếp Theo
9
Chương 9: Giở Trò Bỉ Ổi Tiếp Theo
10
Chương 10: Chồng Khốn Nạn
11
Chương 11: Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh
12
Chương 12: Cạm Bẫy
13
Chương 13: Cạm Bẫy Tiếp Theo
14
Chương 14: Vị Anh Hùng Bí Ẩn
15
Chương 15: Đánh Ghen
16
Chương 16: Tử Yên Bị Đuổi Khỏi Mạc Gia
17
Chương 17: Trước Mộ Bà Tử Yến
18
Chương 18: Người Quen Giấu Mặt
19
Chương 19: Ngày Đầu Tiên Ở Hoa Thần
20
Chương 20: Vô Tình Hay Hữu Ý
21
Chương 21: Quần Anh Bị Rách Rồi
22
Chương 22: Nhà Thiết Kế
23
Chương 23: Ai Cũng Có Nỗi Khổ
24
Chương 24: Một Đêm Say H
25
Chương 25: Say Tình H
26
Chương 26: Tôi Muốn Cầu Hôn Em
27
Chương 27: Anh Sẽ Bảo Vệ Em
28
Chương 28: Người Hạnh Phúc Nhất
29
Chương 29: Sỉ Nhục
30
Chương 30: Muốn Tốt Cho Anh
31
Chương 31: Đêm Cuối H
32
Chương 32: Ra Đi
33
Chương 33: Khổ Tâm
34
Chương 34: Tử Sâm Gặp Nạn Rồi
35
Chương 35: Mất Ký Ức
36
Chương 36: Cô Không Phải Tử Yên
37
Chương 37: Ngoại Tình
38
Chương 38: Gặp Được Bảo Bối
39
Chương 39: Ngày Hạnh Phúc
40
Chương 40: Ngủ Lại Nhà Con Đi
41
Chương 41: Đồ Tạp Chủng
42
Chương 42: Tử Sâm! Sao Anh Lại Ngốc Như Vậy Chứ
43
Chương 43: Ân Nhân
44
Chương 44: Từ Chối Một Tấm Chân Tình
45
Chương 45: Đi Qua Đời Nhau
46
Chương 46: Tiết Lộ Sự Thật
47
Chương 47: Truy Tìm Sự Thật
48
Chương 48: Kế Hoạch Trả Thù
49
Chương 49: Kế Hoạch Trả Thù Tiếp Theo
50
Chương 50: Đòi Lại Công Bằng Cha Trả Lại Sự Trong Sạch Cho Mẹ
51
Chương 51: Tìm Gặp Lại Em
52
Chương 52: Khổ Tâm
53
Chương 53: Tôi Bằng Lòng Hy Sinh Vì Em
54
Chương 54: Một Tấm Chân Tình
55
Chương 55: Một Tấm Chân Tình Tiếp - H Nhẹ
56
Chương 56: Sẽ Không Để Mất Em Lần Nữa
57
Chương 57: Vị Ngọt Đôi Môi H Nhẹ
58
Chương 58: Thấy Người Sang Bắt Quàng Làm Họ
59
Chương 59: Quả Báo
60
Chương 60: Lời Sám Hối Muộn Màng
61
Chương 61: Kế Hoạch Bắt Cóc Tiểu Bảo
62
Chương 62: Con Rất Thích Chú Ấy
63
Chương 63: Tiểu Bảo Bị Bắt Cóc
64
Chương 64: Uy Hiếp Tử Yên
65
Chương 65: Không Thể Ngồi Yên
66
Chương 66: Theo Dấu Tử Yên
67
Chương 67: Theo Dấu Tử Yên Tiếp
68
Chương 68: Giao Tranh Kịch Liệt
69
Chương 69: Chú Ấy Không Thể Chết
70
Chương 70: Qua Cơn Nguy Kịch
71
Chương 71: Em Là Chấp Niệm Của Anh
72
Chương 72: Chỉ Muốn Bên Anh
73
Chương 73: Tử Sâm Tỉnh Lại
74
Chương 74: Ba Ba Của Con
75
Chương 75: Bảo Bối Của Ba Con Đã Chịu Nhiều Thiệt Thòi Rồi
76
Chương 76: Bao Dung
77
Chương 77: Bà Nội Của Con
78
Chương 78: Đồng Ý Làm Vợ Anh Nhé
79
Chương 79: Chính Thức Thành Vợ Chồng
80
Chương 80: Không Phải Con Anh
81
Chương 81: Con Của Chúng Ta
82
Chương 82: Mãi Mãi Là Một Gia Đình Kết