Chương 38: – Điều ước năm mới

Ngày 1 tháng 1 năm 2002.

Erika, trong bộ Kimono chuông gió hồng nhạt và chiếc cài anh đào xinh xắn, khoác tay anh trai cùng nhau đi dạo trong đền thờ, phía trước là hai anh em Manjirou và Emma. Thời tiết chuyển lạnh, ông nội bị đau khớp nên bảo sẽ ở nhà, thúc giục bốn anh em cứ việc đi chơi cho thỏa thích. Cả bốn vui vẻ ngắm nhìn khung cảnh đông người buổi sớm đầu năm.

Mới đó mà đã được một năm trôi qua rồi. Erika lặng lẽ thưởng thức bình minh nhìn từ đền. 

Một năm trước, Sano Erika chỉ là một con nhóc vừa tốt nghiệp cấp ba, tập tà tập tễnh bước vào xã hội, nung nấu cái ý chí ngạo mạn cho việc thống lĩnh.

Một năm sau, Sano Erika vẫn thế, chẳng thay đổi, vẫn cái nét kiêu căng và tự tin, và cái tên [Michelle] của cô đã được biết đến rộng rãi.

Nhưng như vậy là chưa đủ.

Cả Sano Erika và Michelle đều biết, như thế chẳng đáng là gì với thứ cô thật sự cần.

"Uống trà gạo không, Erika?" 

Shinichirou hỏi, trên tay là hai ly trà gạo lúc nào không hay. Manjirou và Emma cũng có phần. Có lẽ cả ba nhận ra cô gái nhà mình đang có suy nghĩ trong lòng nên đều im lặng không làm phiền.

Erika nhận lấy ly trà gạo nóng hổi, khẽ nhếch môi nhấp một tí rồi lại nhăn mày vì hơi nóng của nó. Shinichirou cười cười, đổi ly trà với Erika. Ly trà của anh đã nguội bớt và vừa phải với chiếc lưỡi mèo của cô. Cô uống một ngụm, thở dài, sau đó vui vẻ kéo ba anh em đi đến nơi viết điều ước.

"Manjirou và Emma viết gì đấy?"

Erika đến gần, dựa sát vào hai anh em nhỏ khiến hai đứa nó giật cả mình. Emma che miếng gỗ trước ngực, mặt đỏ lừ giấu giếm, còn Manjirou thì đưa thẳng cho chị nó xem. Cậu nhóc vẫn chưa viết cái gì lên đó cả.

Erika và Shinichirou cũng đặt bút viết điều ước. Viết xong, cả bốn cùng treo lên giá và cầu nguyện cho năm mới. Sau đó, bốn anh em liền tự do đi dạo xung quanh đền thờ.

Erika thở ra một ngụm khí lạnh, hai tay chà xát vào nhau. Cô giống như một con mèo vậy, sợ nóng, lại cũng sợ lạnh, luôn mẫn cảm với thời tiết thay đổi xung quanh.

"Năm mới lạnh thật nhỉ?"

Đột nhiên, hơi ấm được đặt bất ngờ vào lòng bàn tay khiến Erika giật cả mình nhìn lại. Đó là một củ khoai lang đỏ còn nóng hổi được bán trong đền. Ngẩng đầu, nụ cười dịu dàng của Shinichirou rơi vào trong mắt. Erika phì cười, lột vỏ và bẻ một nửa đưa cho Shinichirou cùng ăn.

"Ấm thật." Shinichirou nói, tay áp lấy củ khoai nóng.

Bỗng, phía sau lưng truyền đến một giọng nam vang dội.

"Tổng trưởng! Bà chủ!"

Bọn họ quay đầu lại nhìn. Là Akashi Takeomi, Imaushi Wakasa và Arashi Keizo. Arashi Keizo là người lên tiếng gọi. Ba người họ cũng đi đón buổi sáng đầu tiên của năm mới ở đền thờ.

"Tổng trưởng, chúc mừng năm mới." Akashi Takeomi nói. Shinchirou cùng hắn trò chuyện vài câu, thuận tiện lại nhắc nhở cái việc bây giờ anh không còn là Tổng trưởng nữa.

Manjirou và Emma tò mò nhìn ba người lạ mặt này. Đây không phải là lần đầu tiên họ gặp mặt, nhưng đến nỗi quen biết thì vẫn chưa.

"Mấy anh," Erika gọi ba người lại, rồi đẩy Manjirou và Emma lên trước, "Manjirou, Emma, em trai em gái của em. Mai mốt lăn lộn giang hồ thì giúp đỡ chúng nó nha." rồi xoa thật mạnh đầu của hai đứa trẻ.

Manjirou cáu giận lên, lườm chị gái nhà mình, "Chị! Em lớn rồi!". Một thằng nhóc mười hai tuổi hét lên rằng nó đã lớn, trông cũng khá đáng yêu.

Erika bật cười. Akashi Takeomi gật đầu xem như chào hỏi. Imaushi Wakasa vẫn giữ đôi mắt cá chết của mình, nhưng khi nhìn Manjirou thì lại nhướng mày, nom có vẻ chút hứng thú với cậu nhóc lắm. Benkei thì cao hứng gấp đôi, vỗ vai thằng nhóc liên tục và hỏi về ngày tháng lưu manh của Manjirou. Ba người họ đều biết hai đứa trẻ còn lại của nhà Sano, đặc biệt khá tò mò với cậu nhóc Tổng trưởng Tokyo Manji nữa.

Trò chuyện vui vẻ hồi lâu, trông ra ba anh lớn và hai đứa trẻ đùa nghịch, Erika và Shinichirou mới có không gian riêng mà nói chuyện. Shinichirou mỉm cười im lặng chờ Erika, anh đã đoán được em gái mình có chuyện quan trọng cần phải nói với anh.

Erika luôn như thế, thẳng thắn và vô tư, như chẳng điều gì có thể ngăn cản em ấy cả.

"Anh hai," Erika nói, hai đôi mắt đen chạm vào nhau, "Sắp tới, em phải đi công tác thời gian dài."

"Em sẽ đi đâu?" Shinichirou hỏi.

"Nước Nga." Cô đáp, "Tokyo hay Kantou đều quá nhỏ so với những gì em muốn."

"Như vậy, em định đi bao lâu?"

"Em không biết." Erika lắc đầu, "Có thể là một năm, hai năm, thậm chí là lâu hơn nữa."

Lúc này, hai đồng tử màu đen của Erika như sáng rọi lên giữa trời trong vào buổi sớm mùa đông, trong đó chứa đầy khát vọng và kiên định.

"Tổ chức của em, nó không thể cứ mãi giậm chân ở vùng Kantou được, em muốn nó còn sẽ trải rộng ra cả Nhật Bản và ngoại quốc nữa."

"Mà nước Nga, sẽ là quốc gia đầu tiên mà tổ chức của em đổ bộ."

Shinichirou lo lắng, "Erika, em chỉ mới bước được một năm thôi."

"Em biết, mới phát triển một năm mà đòi mở rộng khắp nơi thì thật là si tâm vọng tưởng. Nhưng anh hai..."

Erika nhìn anh, "Em còn trẻ, em mới mười chín tuổi thôi. Em có rất nhiều thời gian."

"Xin hãy tin ở em."

Shinichirou không trả lời. Anh muốn ngăn em gái mình lại, vì con đường này không hề đơn giản và an toàn, có khi vô tình chớp mắt cũng đã là lúc mất mạng, có khi lần trò chuyện hôm nay cũng là lần cuối cùng. Nhưng anh cũng biết, rằng anh không thể ngăn em ấy lại.

Erika là một con đại bàng hùng dũng, nơi em giương cánh phải là bầu trời rộng lớn kia, chứ không phải chỉ ở trong mảnh đất Tokyo nhỏ bé.

Anh rất lo. Cho dù Erika có mạnh mẽ cỡ nào, thì Erika vẫn chỉ là em gái bé bỏng của anh.

Nhưng Erika của anh lúc này, Erika trưởng thành, mới là Erika mà em tự hào nhất.

Anh biết điều đó.

Shinichirou lẳng lặng nhìn em, cô gái nhỏ tròn vo như củ khoai ngày xưa giờ đã thành người con gái đĩnh đạc, rồi bỗng chốc, anh ôm em vào lòng, bàn tay vỗ về tấm lưng nhỏ gầy kia.

"Erika, chẳng phải anh đã nói rồi sao. Dù em có làm bất cứ điều gì đi chăng nữa, tốt đẹp hay xấu xa, anh vẫn sẽ là người ủng hộ em vô điều kiện."

"Chỉ là sắp tới, không thể tham gia vào chuyến hành trình của em, anh thật sự rất tiếc nuối."

"Anh thấy anh quá vô dụng, anh chẳng làm được gì cả. Đến cả em gái của mình, anh cũng không thể đứng ra bảo vệ."

"Erika có giận anh không?"

Erika nhàn nhạt cười, hai tay vòng ra sau ôm lấy Shinichirou. Em cũng bắt chước anh, vỗ về tấm lưng rộng lớn nhưng run rẩy vì nuối tiếc kia.

"Shinichirou biết không, thực ra, Shinichirou không hề vô dụng đâu nhé."

"Anh là người vĩ đại nhất mà em từng gặp."

"Anh nhìn xem," Erika đẩy Shinichirou ra, ngón tay chỉ về hướng của năm con người vẫn đang trò chuyện kia, "Cả năm người ấy, và cả em nữa, anh đã truyền cảm hứng cho chúng em và giúp chúng em trưởng thành đấy. Có thể anh không nghĩ vậy, nhưng sự thật đúng là như thế."

"Shinichirou khiêm tốn, thông minh, đánh kính, giỏi giang, kiên trì, dịu dàng, tốt bụng, cẩn thận, lúc nào cũng quan tâm đến những người xung quanh."

"Shinichirou không biết sao, băng nhóm mà ngày xưa anh thành lập và lãnh đạo giờ đã trở thành băng bất lương số một Tokyo, thậm chí anh còn được rất rất rất nhiều ngưỡng mộ đấy, trong đó đương nhiên có cả em!"

"Còn nữa, anh nói anh không thể đứng ra bảo vệ em, nhưng anh sai rồi, Shinchirou."

Erika nhảy lên lưng anh như thuở nhỏ, anh dang tay ra và cõng lấy cô. Cô ngẩng đầu nhìn màn trời trong xanh.

"Rõ ràng, ngay cả chính em cũng thấy được, Shinichirou vẫn luôn bảo hộ em, bảo hộ cho tuổi thơ và tâm hồn của em."

Erika cọ đầu vào vai anh.

"Nếu không có anh, em bây giờ đã không thể là Sano Erika rồi."

Nếu không có Shinichirou, Erika bây giờ hẳn là một Erika đã lạnh dưới nền đất, thân thể bị hủy hoại và tâm hồn hư nát bởi những đơn thuốc ngủ quá liều và căn bệnh không ai mong muốn. Hoặc giả như không chết, có lẽ Erika bây giờ đã sa ngã ở chốn dục trường nào đó và tự làm tổn thương thể xác lẫn linh hồn của chính mình. Đó chính là Sano Erika khi không có Shinichirou.

Nhưng mà, thật may mắn làm sao, Sano Erika có Shinichirou.

"Shinichirou cứ mãi là Shinichirou đi."

"Anh hai, trong năm mới này," Erika cười đến hạnh phúc, "Xin hãy tiếp tục bảo vệ cho em và gia đình mình nhé."

Shinichirou cũng cười.

"Tất nhiên rồi."

Điều ước cho năm mới của Sano Erika: mong rằng gia đình của ta sẽ vĩnh viễn hạnh phúc, vô lo vô nghĩ, cả đời khoái hoạt, không điều gì được phép phá hủy nó.

Và chính cô sẽ là người che chở cho điều ước ấy, bằng bất cứ giá nào.

"Về thôi."

"Anh hai cõng em về à!"

Shinichirou cười bất đắc dĩ, tiếp tục cõng cô em gái tổ tông nhà mình, gọi hai đứa nhỏ trở về và tạm biệt ba người khác. Trước khi đi, Akashi Takeomi có nhìn Erika một cách thâm ý.

Hắn hỏi, "Erika, em thật sự là chủ tiệm Eka à?"

Erika không chút hoang mang trả lời, nhìn thẳng vào ánh mắt đang đánh giá mình, "Trên giấy tờ thì em đúng là chủ tiệm Eka."

Trên giấy tờ.

Câu trả lời có nhiều hàm ý, nhưng không đánh thẳng vào vấn đề. Akashi Takeomi bật cười, huýt sáo. Cái con bé này, từ trước đến giờ vẫn luôn thích nói chuyện lắt léo thế này. Nó biết rõ hắn đang muốn nhắc tới điều gì.

Hiện tại, cả vùng Tokyo này đều biết người đứng đầu tổ chức bất lương Tokyo Akehisa là người phụ nữ tên Michelle, đồng thời là chủ tiệm của tiệm cà phê Eka phố Roppongi.

Erika nói, nó là chủ của Eka, trên giấy tờ.

Trường hợp một, Erika chính là Michelle, lãnh đạo Tokyo Akehisa, là người chống lưng cho hàng loạt hành vi phạm tội của tổ chức này, có thể coi là một kẻ cực ác.

Trường hợp hai, Erika chỉ đứng tên trên giấy tờ nhưng không phải là chủ tiệm chính thức của Eka. Có thể Eka đồng thời có hai vị chủ tiệm, ngoài sáng là Erika, mà trong tối là Michelle, cả hai hợp tác với nhau kinh doanh tiệm cà phê này.

Bên trường hợp nào cũng dẫn đến một kết luận, Erika và Michelle có liên quan đến nhau.

Nhưng kết luận này hắn đã đoán được từ trước rồi, chung quy chẳng thu hoạch được đáp án chính xác.

Akashi Takeomi hút một điếu thuốc, mắt trông theo gia đình bốn người kia đi trở về. Imaushi Wakasa ngáp một hơi, lột một cây kẹo mút và ngậm trong miệng.

"Chủ tiệm nhà mình nhạy bén ghê ta." Imaushi Wakasa nhận xét, "Đúng là em gái Tổng trưởng có khác, một nhà chẳng ai vừa cả."

Arashi Keizo cười sang sảng, "Anh cả là Tổng trưởng đầu tiên của băng bất lương đứng đầu Tokyo, chị hai là lãnh đạo tổ chức bất lương lớn nhất Tokyo, anh ba là Tổng trưởng băng bất lương có tiềm năng nhất Shibuya. Trừ Emma ra, ba người kia toàn loại đáng gờm."

Vừa nói đến đây, Arashi Keizo đã bị Imaushi Wakasa húc cùi chỏ vào bụng.

"Vẫn chưa xác nhận được danh tính của Michelle mà," Akashi Takeomi nhả khói thuốc, "Mặc dù theo điều tra, chúng ta có thể nắm chắc 70% rằng con bé chính là Michelle, nhưng hiện tại, không có bất kỳ chút thông tin nào về Michelle, tức con bé không muốn để lộ mình là Sano Erika."

"Hẳn là con bé lo sẽ ảnh hưởng đến người thân," Imaushi Wakasa tiếp lời, "Ai chẳng biết con bé coi trọng nhất là người thân. Hoạt động của Tokyo Akehisa đã bị xem là phạm tội rồi, giờ mà để lộ thân phận thì đằng nào chả mang một đống nguy hiểm cho nhà Sano."

"Trông vậy mà vất vả lắm." Akashi Takeomi cảm thán, "Năm nay con bé mới mười chín, thế mà có thể dẫn dắt Tokyo Akehisa lên vị trí ấy trong vòng một năm, đồng thời còn che giấu thân phận thật của mình kỹ càng đến mức không có thông tin gì, có thể nói, Sano Erika, con bé chính là..."

"... Tội phạm thiên tài."

Imaushi Wakasa cắn kẹo mút, đôi mắt cá chết lộ ra vẻ không quan tâm. Dù sao thì bây giờ hắn là người làm thuê, bép xép nhiều mắc công lại mất việc như chơi, nhất là đi chung với tên Benkei không não này nữa. Trên thực tế, làm một Otome-gamer ẩn hình, hắn vẫn quan tâm chuyện tình cảm của chủ tiệm nhà mình hơn.

Mà nhắc mới nhớ, Tổng trưởng thứ Tám dạo này hay vừa cầm điện thoại vừa cười lắm, lâu lâu còn hỏi hắn chuyện nữ sinh, đúng cái kiểu dính vào "kỹ nữ tình yêu" chứ chẳng điêu.

A, sao ai cũng thi nhau có người yêu thế nhỉ? Hắn có nên có không? Imaushi Wakasa nghĩ, rồi lại tự mình hất văng ý tưởng đó ra ngoài.

Bồ bịch gì, mắc mệt lắm.

Chapter
1 Chương 1: - Akehisa
2 Chương 2: - Sano
3 Chương 3: - Tokyo Akehisa
4 Chương 4: - Suy nghĩ của Manjirou
5 Chương 5: - Lời xin lỗi từ Shinichirou
6 Chương 6: - Cuộc gọi đến từ Karasawa Tatsumi
7 Chương 7: - Năm gã đồng bọn
8 Chương 8: - Tokyo Manji [1]
9 Chương 9: - Tokyo Manji [2]
10 Chương 10: - Dưới trướng
11 Chương 11: - Những âm mưu ngày mùa hạ
12 Chương 12: - Món quà sinh nhật cho Shinichirou
13 Chương 13: - Những cuộc đàm phán
14 Chương 14: - Anh em Haitani
15 Chương 15: - Kurokawa Izana
16 Chương 16: - Chuyện say cà phê của Haitani Ran
17 Chương 17: - Luật im lặng
18 Chương 18: - Thiên tài kiếm tiền Kokonoi Hajime
19 Chương 19: - Giao dịch chục triệu
20 Chương 20: - Inui
21 Chương 21: - Haitani Rindou và mười vạn câu hỏi vì sao
22 Chương 22: - Quà sinh nhật cho Emma
23 Chương 23: - Ước nguyện của Emma
24 Chương 24: - "Anh hai"
25 Chương 25: - Mèo nhỏ mèo lớn
26 Chương 26: - Chiến dịch nhặt em rể cho Sano Shinichirou [1]
27 Chương 27: - Chiến dịch nhặt em rể cho Sano Shinichirou [2]
28 Chương 27-2: Extra no.1 - Trùng phùng
29 Chương 28: - Lời mới hẹn hò
30 Chương 29: - Kimono
31 Chương 30: - Lễ hội đền Musashi
32 Chương 31: - Giao dịch với Black Organization
33 Chương 32: - Hanemiya Kazutora
34 Chương 33: - Trùng hợp
35 Chương 34: - Thân mật
36 Chương 35: - Tán tỉnh
37 Chương 36: - Kế hoạch của Michelle
38 Chương 37: - Thời khắc đẹp đẽ ngắn ngủi này, tôi hi vọng em có thể nhìn đến
39 Chương 38: - Điều ước năm mới
40 Chương 39: - Món quà của Chúa Sáng Thế
41 Chương 40: - Lệnh triệu tập của thủ lĩnh
42 Chương 40-2: Extra no.2 - Hoài Xuân
43 Chương 41: - Báo mộng
44 Chương 42: - Hai năm và người mẹ Philippines
45 Chương 43: - Tin dữ
46 Chương 44: - Chị của em
47 Chương 45: - Chẳng có ai thật sự kiên cường
48 Chương 46: - Gặp lại người thân quen
49 Chương 46-2: Extra no.3 - Đấu tranh
50 Chương 47: - Anh em Akashi
51 Chương 48: - Độc vãng độc lai *
52 Chương 49: - Ngột ngạt
53 Chương 50: - Màu phong lan
54 Chương 50-2: Extra no.4 - Thật Giả
55 Chương 51: - Trở về Akehisa
56 Chương 52: - Bản ngã hắc ám
57 Chương 53: - Đêm dằn vặt
58 Chương 54: - Xám xịt
59 Chương 55: - Về nhà
60 Chương 56: - Chung chăn
61 Chương 57: - "Thiên Trúc"
62 Chương 58: - Shiba Taiju
63 Chương 59: - Sắc tím dụ hoặc
64 Chương 60: - Sa ngã
65 Chương 61: - Làm bạn ngày sau
66 Chương 62: - Chân dung kẻ thống lĩnh
67 Chương 63: - Kẻ tình nghi
68 Chương 64: - Men say Giáng Sinh
69 Chương 65: - Bắt lấy sao trời
70 Chương 66: - Biến số [H2]
71 Chương 67: - Chờ phẫu thuật
72 Chương 68: - "Nó là em tao"
73 Chương 69: - "Dù bao nhiêu lần đi nữa..."
74 Chương 70: - Thông điệp từ quá khứ
75 Chương 71: - Nhà tắm công cộng
76 Chương 72: - Bàn cờ ẩn hình
77 Chương 73: - Tuyên chiến
78 Chương 74: - Điều mong muốn
79 Chương 75: - Ngụ ý của nụ hôn
80 Chương 76: - Quyết chiến diễn ra
81 Chương 77: - Ván cược với Ouya
82 Chương 78: - Huyết chiến kết thúc
83 Chương 79: - Quy luật đánh đổi
84 Chương 80: - Chuộc tội
85 Chương 81: - Chuyện chọn quà
86 Chương 82: - Cái chết trắng
87 Chương 83: - Sóng ngầm
88 Chương 84: - Thực tại trước mắt
89 Chương 85: - Những con tốt thí
90 Chương 86: - Sống còn
91 Chương 87: - Trăn trối
92 Chương 88: - Lợi dụng
93 Chương 89: - Rắc rối với Hắc Long
94 Chương 90: - Đông lạnh
95 Chương 91: - Đại nghĩa diệt thân
96 Chương 92: - Hanagaki của Kỳ tích
97 Chương 93: - Trăm tình ngổn ngang (18+)
98 Chương 94: - Thế cờ của Quân Vua
99 Chương 95: - Hoài niệm vụn vỡ
100 Chương 96: - Hối hận muộn màng
101 Chương 97: - Chuyện xưa chuyện nay
102 Chương 98: - Tranh chấp giữa các thủ lĩnh
103 Chương 99: - Tam giác Ten-Tou-Shi
104 Chương 100: Tôn nghiêm và thỏa hiệp
105 Chương 101: - "Vì em, anh không thể từ bỏ được."
106 Chương 102: - Luân lí nan giải
107 Chương 103: - Tình báo tương lai
108 Chương 104: - Mặt nạ
109 Chương 105: - Khiếm khuyết hoàn hảo
110 Chương 106: - Cặp loắt choắt nhà Sano
111 Chương 107: - Emma nguy kịch
112 Chương 108: - Tâm tư bất chính
113 Chương 109: - Phao cứu sinh
114 Chương 110: - Vực dậy
115 Chương 111: - Cam go tiền chiến
116 Chương 112: - Lộ diện
117 Chương 113: - Biến sự bắt đầu
118 Chương 114: - Bản Ngã và Vô Ngã
119 Chương 115: - Trở về từ cõi chết
120 Chương 116: - Anh hùng
121 Chương 117: - Ngã bài [1]
Chapter

Updated 121 Episodes

1
Chương 1: - Akehisa
2
Chương 2: - Sano
3
Chương 3: - Tokyo Akehisa
4
Chương 4: - Suy nghĩ của Manjirou
5
Chương 5: - Lời xin lỗi từ Shinichirou
6
Chương 6: - Cuộc gọi đến từ Karasawa Tatsumi
7
Chương 7: - Năm gã đồng bọn
8
Chương 8: - Tokyo Manji [1]
9
Chương 9: - Tokyo Manji [2]
10
Chương 10: - Dưới trướng
11
Chương 11: - Những âm mưu ngày mùa hạ
12
Chương 12: - Món quà sinh nhật cho Shinichirou
13
Chương 13: - Những cuộc đàm phán
14
Chương 14: - Anh em Haitani
15
Chương 15: - Kurokawa Izana
16
Chương 16: - Chuyện say cà phê của Haitani Ran
17
Chương 17: - Luật im lặng
18
Chương 18: - Thiên tài kiếm tiền Kokonoi Hajime
19
Chương 19: - Giao dịch chục triệu
20
Chương 20: - Inui
21
Chương 21: - Haitani Rindou và mười vạn câu hỏi vì sao
22
Chương 22: - Quà sinh nhật cho Emma
23
Chương 23: - Ước nguyện của Emma
24
Chương 24: - "Anh hai"
25
Chương 25: - Mèo nhỏ mèo lớn
26
Chương 26: - Chiến dịch nhặt em rể cho Sano Shinichirou [1]
27
Chương 27: - Chiến dịch nhặt em rể cho Sano Shinichirou [2]
28
Chương 27-2: Extra no.1 - Trùng phùng
29
Chương 28: - Lời mới hẹn hò
30
Chương 29: - Kimono
31
Chương 30: - Lễ hội đền Musashi
32
Chương 31: - Giao dịch với Black Organization
33
Chương 32: - Hanemiya Kazutora
34
Chương 33: - Trùng hợp
35
Chương 34: - Thân mật
36
Chương 35: - Tán tỉnh
37
Chương 36: - Kế hoạch của Michelle
38
Chương 37: - Thời khắc đẹp đẽ ngắn ngủi này, tôi hi vọng em có thể nhìn đến
39
Chương 38: - Điều ước năm mới
40
Chương 39: - Món quà của Chúa Sáng Thế
41
Chương 40: - Lệnh triệu tập của thủ lĩnh
42
Chương 40-2: Extra no.2 - Hoài Xuân
43
Chương 41: - Báo mộng
44
Chương 42: - Hai năm và người mẹ Philippines
45
Chương 43: - Tin dữ
46
Chương 44: - Chị của em
47
Chương 45: - Chẳng có ai thật sự kiên cường
48
Chương 46: - Gặp lại người thân quen
49
Chương 46-2: Extra no.3 - Đấu tranh
50
Chương 47: - Anh em Akashi
51
Chương 48: - Độc vãng độc lai *
52
Chương 49: - Ngột ngạt
53
Chương 50: - Màu phong lan
54
Chương 50-2: Extra no.4 - Thật Giả
55
Chương 51: - Trở về Akehisa
56
Chương 52: - Bản ngã hắc ám
57
Chương 53: - Đêm dằn vặt
58
Chương 54: - Xám xịt
59
Chương 55: - Về nhà
60
Chương 56: - Chung chăn
61
Chương 57: - "Thiên Trúc"
62
Chương 58: - Shiba Taiju
63
Chương 59: - Sắc tím dụ hoặc
64
Chương 60: - Sa ngã
65
Chương 61: - Làm bạn ngày sau
66
Chương 62: - Chân dung kẻ thống lĩnh
67
Chương 63: - Kẻ tình nghi
68
Chương 64: - Men say Giáng Sinh
69
Chương 65: - Bắt lấy sao trời
70
Chương 66: - Biến số [H2]
71
Chương 67: - Chờ phẫu thuật
72
Chương 68: - "Nó là em tao"
73
Chương 69: - "Dù bao nhiêu lần đi nữa..."
74
Chương 70: - Thông điệp từ quá khứ
75
Chương 71: - Nhà tắm công cộng
76
Chương 72: - Bàn cờ ẩn hình
77
Chương 73: - Tuyên chiến
78
Chương 74: - Điều mong muốn
79
Chương 75: - Ngụ ý của nụ hôn
80
Chương 76: - Quyết chiến diễn ra
81
Chương 77: - Ván cược với Ouya
82
Chương 78: - Huyết chiến kết thúc
83
Chương 79: - Quy luật đánh đổi
84
Chương 80: - Chuộc tội
85
Chương 81: - Chuyện chọn quà
86
Chương 82: - Cái chết trắng
87
Chương 83: - Sóng ngầm
88
Chương 84: - Thực tại trước mắt
89
Chương 85: - Những con tốt thí
90
Chương 86: - Sống còn
91
Chương 87: - Trăn trối
92
Chương 88: - Lợi dụng
93
Chương 89: - Rắc rối với Hắc Long
94
Chương 90: - Đông lạnh
95
Chương 91: - Đại nghĩa diệt thân
96
Chương 92: - Hanagaki của Kỳ tích
97
Chương 93: - Trăm tình ngổn ngang (18+)
98
Chương 94: - Thế cờ của Quân Vua
99
Chương 95: - Hoài niệm vụn vỡ
100
Chương 96: - Hối hận muộn màng
101
Chương 97: - Chuyện xưa chuyện nay
102
Chương 98: - Tranh chấp giữa các thủ lĩnh
103
Chương 99: - Tam giác Ten-Tou-Shi
104
Chương 100: Tôn nghiêm và thỏa hiệp
105
Chương 101: - "Vì em, anh không thể từ bỏ được."
106
Chương 102: - Luân lí nan giải
107
Chương 103: - Tình báo tương lai
108
Chương 104: - Mặt nạ
109
Chương 105: - Khiếm khuyết hoàn hảo
110
Chương 106: - Cặp loắt choắt nhà Sano
111
Chương 107: - Emma nguy kịch
112
Chương 108: - Tâm tư bất chính
113
Chương 109: - Phao cứu sinh
114
Chương 110: - Vực dậy
115
Chương 111: - Cam go tiền chiến
116
Chương 112: - Lộ diện
117
Chương 113: - Biến sự bắt đầu
118
Chương 114: - Bản Ngã và Vô Ngã
119
Chương 115: - Trở về từ cõi chết
120
Chương 116: - Anh hùng
121
Chương 117: - Ngã bài [1]