Chương 37: Cuối kỳ

Edit: diệp tử94
Beta: Vi Vi
“Không phải. . . mình đang nghĩ đến một vài chuyện. . .”

Cố Hàm Ninh phục hồi tinh thần lại, đáy lòng do dự, không biết nên nói như thế nào.

Từ sau khi hai người nói chuyện phiếm mấy ngày trước, Cố Hàm Ninh liền thường xuyên thất thần.

Nhưng lo âu dưới đáy lòng, càng ngày
càng trầm trọng, cô có chút sốt ruột, nhưng bởi vì không dám chắc, lại
không biết nên nói như thế nào cho rõ, cho nên có chút nôn nóng.

“Cứ xem phim trước đi.” Cố Hàm Ninh mím
môi cười cười, đầu tiên dằn nén không đề cập tới. Dù sao trước hết cũng
phải nghĩ nói thế nào mới được, Triệu Thừa Dư trọng tình, không có lý do gì, bảo cậu cách xa Cao Thần là không thể nào.

Bây giờ quay đầu nghĩ lại, cũng rất kỳ
quái, Cố Hàm Ninh rõ ràng nhớ được, Cao Thần nói gần nói xa đều nói
Triệu Thừa Dư cùng Phạm Ý Mân là anh em tốt của cậu ta, nhưng tình anh
em của bọn họ đến sau năm hai dần xa cách, chính là Phạm Ý Mân cũng cùng lắm mới thỉnh thoảng ăn với bọn họ một bữa cơm, thậm chí sau khi tốt
nghiệp đại học, đến cả gặp nhau cũng không có. Bây giờ nghĩ lại, có lẽ
trừ mình ra, còn có nguyên nhân khác.

Cao Thần không đáng tin cậy, cái này cô
vẫn luôn biết rõ, lại không nghĩ rằng, hóa ra, sớm như vậy, cậu ta liền
tính toán anh em.

Cố Hàm Ninh tâm tư hốt hoảng xem xong cả bộ phim, chờ đến mọi người về hết vẫn ngây ngốc ở trên ghế, cho đến khi Triệu Thừa Dư gọi cô.

Bọn họ chính là sáu giờ bắt đầu xem bộ
phim, kết thúc cũng mới 7:30, hai người nắm tay, theo đám người ra về,
tùy ý đi dạo trong trường học.

“Cậu. . . Cái tác phẩm thi đấu đó, đã quyết định cái nào chưa?” Cố Hàm Ninh thấp giọng hỏi.

“Ừm, sắp rồi, chính là lần trước mình nói với cậu, hoặc là trò chơi trí tuệ, hoặc là trò chơi bắn súng.”

Cố Hàm Ninh đáy lòng khe khẽ thở dài.

Lần trước cô đi tìm Triệu Thừa Dư trả di động, trùng hợp cậu không có mặt. Thật ra là khoa bọn họ muốn tổ chức
cho sinh viên tham gia tính cuộc thi tin học sinh viên cả nước, Triệu
Thừa Dư, Cao Thần, cùng với mấy bạn học khác trong lớp được thầy chủ
nhiệm kêu đi, tuyên bố là cuộc thi tuyển chọn của trường học.

Tiêu chuẩn cuộc thi đấu này rất cao, hai năm một lần, đến tháng tư sang năm đó là lần thứ ba. Cuộc thi có rất
nhiều hạng mục ví dụ như tốc độ cài đặt, cùng với thao tác thiết kế
chương trình.

Những lần trước, đều là trường học trực
tiếp chọn lựa sinh viên tạo thành đội ngũ tham gia cuộc thi. Mà lần này
trường học sớm chuẩn bị, trước tiên ở trong trường chọn lựa học sinh mũi nhọn các cấp, mỗi người nộp một chương trình mà mình ưng ý nhất có thể
đại diện trình độ của mình, trước cuối kỳ, trả qua chọn lựa, xác định
lại đội viên tham gia cuộc thi chính thức sang năm.

Lúc ấy, Triệu Thừa Dư vừa nói, Cố Hàm Ninh liền nghĩ tới, liền hỏi Triệu Thừa Dư có hướng chưa.

“Mình muốn thiết kế một trò chơi nhỏ,
hình ảnh phim hoạt hoạ, thao tác đơn giản, ừ, giống như hiện tại hồng
lên liên tục xem như vậy.”

Cố Hàm Ninh vừa nghe, trong lòng liền động.

Kiếp trước, cuối cùng Cao Thần được
tuyển vào đội chính thức, nhưng cô nhớ rõ, khi ấy, Cao Thần là sinh viên năm nhất duy nhất trong đội chính thức, hơn nữa, cậu ta từng cho cô xem qua tác phẩm trước khi nộp lên, chính là một trò chơi bắn súng đơn
giản.

Trong kiếp trước, cô tự nhiên vui cho
Cao Thần. Nhưng một kiếp này, cô mới biết, bình thường thì thành tích
của Triệu Thừa Dư tốt hơn Cao Thần nhiều.

Huống hồ, cô chậm rãi hồi tưởng lại, lúc đầu, Cao Thần đã từng vô cùng phiền não nên làm cái gì, thậm chí cậu ta đã từng nghĩ tới thiết kế một chương trình dựa trên chương trình nhắc
nhở của đồng hồ báo thức, lúc đó ngay lập tức được mình khen là rất thực dụng, nhưng sau cùng, cái giúp Cao Thần được tuyển, cũng không phải cái chương trình ban đầu này. . .

Nhân phẩm của Cao Thần giá trị bao
nhiêu, cô biết rất rõ, bây giờ, tự nhiên cũng sẽ không cho là Cao Thần
là một quân tử, đến chuyện cướp sáng kiến của anh em, cũng có thể làm
ra!

Mà chuyện Cố Hàm Ninh có thể làm, cũng chỉ là phòng ngừa rắc rối có thể xuất hiện.

“Ừ, mình cảm thấy rất tốt. Nhưng mà,
mình cảm thấy, ở trong phòng ngủ cậu tốt nhất đừng nói nhiều, thậm chí
không nên biên soạn ở trong phòng ngủ. Không phải cậu nói trừ cậu ra,
Cao Thần cùng Trần Minh cũng sẽ tham gia sao? Là đối thủ cạnh tranh, cậu đủ coi trọng cũng có nghĩa là cậu tôn trọng đối thủ đấy!”

“Ừ.” Triệu Thừa Dư nở nụ cười, không phản đối.

“À, này nếu không mỗi lần đến lúc cậu viết, mình cùng cậu a? Cũng có thể giúp cậu xem xét?”

“Ừ, được.” Triệu Thừa Dư thấy Cố Hàm Ninh có hứng thú như thế, đương nhiên không lý do gì phản đối.

“Nhớ kỹ nga, phải giữ bí mật nga! Như vậy về sau mới có kinh hỉ!” Cố Hàm Ninh không yên tâm, lần nữa dặn dò.

Triệu Thừa Dư cười cam đoan, thấy Cố Hàm Ninh còn để tâm hơn mình, trong lòng tự nhiên cảm thấy vui vẻ.

Lúc này Cố Hàm Ninh mới thoáng yên lòng.

Cố Hàm Ninh nhớ được rất rõ ràng, lần
này chọn lựa đội ngũ, về sau khi thi đấu quốc gia đạt giải nhất, toàn bộ năm người trong đội, sau khi về trường còn đạt được học bổng cao nhất
của trường và giấy khen của bộ giáo dục của tỉnh, càng đạt được thêm
nhiều cơ hội thăng tiến!

Cố Hàm Ninh thật sự thích cuộc sống
trong trường, kiếp trước không biết có mấy lần, nghĩ tới nếu như lúc
trước lưu ý đến học tập nghiên cứu là tốt rồi, nếu như đã lặp lại một
lần, cô dĩ nhiên muốn mấy năm này học nhiều hơn.

“Thừa Dư, chúng ta cùng nhau thi nghiên cứu sinh đi?” Cố Hàm Ninh trong lòng khẽ động, không nhịn được nói.

“Ừ? Được!” Triệu Thừa Dư cười trả lời, không có một chút miễn cưỡng.

“Thừa Dư.” Cố Hàm Ninh mím môi cười yếu
ớt, ngừng lại, thấy Triệu Thừa Dư quay đầu nhìn mình, lúc này mới chậm
rì rì nói, “Nghe nói, viện nghiên cứu sinh trong trường học của chúng
ta, có thể xin phòng ngủ của vợ chồng.”

Cố Hàm Ninh đọc nhấn rõ từng chữ thong thả mà rõ ràng, cười nhìn Triệu Thừa Dư, hơi hơi hí mắt.

Triệu Thừa Dư ngây người một giây, bên tai chậm rãi trở nên đỏ hồng, đáy lòng cuồng loạn.

Hai, hai người ở một gian sao? !

Triệu Thừa Dư đỏ mặt quay đầu trở lại, ánh mắt nhìn thẳng phía trước, chững chạc đàng hoàng nói: “Nga! Rất tốt!”

Tốt nghiệp, nếu như Hàm Ninh đồng ý, bọn họ trước hết đăng kí kết hôn, sau đó cùng nhau học nghiên cứu sinh, như vậy là có thể xin được một phòng cho hai vợ chồng.. Ừ, hôn lễ sẽ theo
Hàm Ninh, cô muốn làm lúc nào thì làm lúc đó. . . Ừ, nếu như là muốn làm đám cưới sau khi tốt nghiệp chính quy, có nên sớm chuẩn bị hay không a? Lần trước mẹ đã nói rồi, ít nhất phải đặt trước nửa năm, mới có thể đặt được khách sạn vừa ý? Lần này nghỉ đông trở về, có cần bàn bạc trước
với ba mẹ không….

Triệu Thừa Dư đáy lòng miên man bất định, nắm Cố Hàm Ninh tay bắt đầu hơi hơi đổ mồ hôi, vừa khẩn trương lại mong đợi. . .

Cố Hàm Ninh nghiêng đầu, buồn cười quan
sát Triệu Thừa Dư tư tưởng không tập trung một cái, mím môi cười, cũng
không nói gì, tùy Triệu Thừa Dư dắt mình, ở trong sân trường đi bộ.

Nhưng, bạn họcTriệu này, cậu cuối cùng có phát hiện hay không, chúng ta vòng quanh nhà ăn này, đã đi hai vòng rồi ?

Cố Hàm Ninh cũng không thể xác định, lúc trước, Cao Thần ra tay từ lúc nào, là ngay từ đầu ăn cắp ý tưởng của
Triệu Thừa Dư, hay là đêm cuối cùng trộm toàn bộ chương trình?

Nhưng bất kể là thời điểm nào, cuối cùng, Triệu Thừa Dư đều lui nhường, không có vạch trần.

Nếu như kiếp này, Cao Thần vẫy ra tay,
Triệu Thừa Dư có lẽ cũng sẽ vì tương lai của Cao Thần, mà không truy
cứu, cũng có lẽ, lúc trước Cao Thần từng rơi nước mắt trước mặt Triệu
Thừa Dư, biết vậy đã chẳng làm, lấy này tới cầu xin tha thứ.

Cao Thần thực ra cũng thông minh, cậu ta gian xảo hơn Triệu Thừa Dư, mặc dù Cao Thần lúc này, so với sau khi ra
xã hội trong tương lại, còn hơi non nớt, nhưng cậu ta cũng biết, cường
ngạnh đối đầu, chỉ làm cho tình hình trở nên gay gắt, ai cũng không có
lợi, không bằng chịu thiệt trước mặt Triệu Thừa Dư, làm Thừa Dư mềm
lòng, chủ động ỉm đi.

Bởi vì không xác định, cho nên, cô chỉ có thể phòng bị trước điều này.

Mỗi ngày trừ lên thư viện tra tư liệu,
Cố Hàm Ninh cùng Triệu Thừa Dư tìm cái phòng tự học hẻo lánh, thời tiết
lạnh dần, Cố Hàm Ninh mỗi lần còn mang theo hai cái túi chườm nóng, vô
cùng hiền lành chăm lo cho Triệu Thừa Dư, ngẫu nhiên nói vài ý kiến,
thời gian còn lại tự mình đọc sách, chuẩn bị làm luận văn môn tự chọn và thi cuối kỳ các môn bắt buộc.

Mỗi ngày bận rộn, thời gian cũng rất
nhanh trôi qua, chờ đến Triệu Thừa Dư bước đầu hoàn thành tất cả chương
trình, ngày đã chợt vào tháng giêng, học kỳ một năm thứ nhất đại học,
sau nửa tháng cuộc thi sắp tới, chính thức chấm dứt.

Cố Hàm Ninh giở lịch ngày, đáy lòng hơi có chút hốt hoảng.

Thật nhanh. . . Này, đã nửa năm ?

Bởi vì lo cho Triệu Thừa Dư, Cố Hàm Ninh đến Nguyên Đán cũng không về nhà.

Mồng một tháng giêng, Diêu Tuệ Nhã gọi
điện thoại tới, dặn dò tới dặn dò lui, dặn đi dặn lại là chú ý thân thể, học tập thật tốt, trước kia đã từng cảm thấy phiền muộn, bây giờ nghe
thấy, mỗi một câu đều ấm áp như vậy!

Qua Nguyên Đán, trò chơi bắn súng được
Cố Hàm Ninh đặt tên là《 bảo vệ cừu 》liền ra lò, tuy rằng hình ảnh tổng
thể rất đơn giản, nhưng cũng rất chịu chơi, phía dưới một con cừu đi tới đi lui, phía trên càng không ngừng có các loại cấp bậc sói xám tới gần, người chơi phải điều khiển súng gác ở phía trước con cừu, không ngừng
bắn phá, sau khi tích điểm thật cao, còn có thể thăng cấp làm súng
laser, vân vân.

Chờ đến khi Triệu Thừa Dư đem tác phẩm cuối cùng đã hoàn thành giao cho thầy chủ nhiệm, Cố Hàm Ninh mới thực sự yên lòng.

Cuộc thi cuối kỳ đối Cố Hàm Ninh mà nói, đã là chuyện thật xa xôi trước kia rồi, xa đến mức không hề có ấn tượng gì với đề thi lúc này.

Trước cuộc thi chính thức, Cố Hàm Ninh
không nhịn được bắt đầu căng thẳng, nhất là toán học cùng tin học, thật
lòng không có chỗ tựa lưng là không được rồi, may mắn còn có học sinh
mũi nhọn khoa học tự nhiên, bạn học Triệu Thừa Dư ở đây, mấy ngày liền
học tập, Cố Hàm Ninh miễn cưỡng xem như củng cố cơ sở.

Cuộc thi cuối kỳ cuối cùng, thi một ngày nghỉ ngơi vừa tới hai ngày, cũng xem như trường học cho vài người cơ
hội nước đến chân mới nhảy, Cố Hàm Ninh chỉ đối với môn khoa học tự
nhiên có chút e sợ, những môn chuyên ngành khác lại nghe vô cùng nghiêm
túc.

Thi xong một môn, đại khái qua chừng hai ngày, sẽ công bố thành tích cuộc thi.

Trừ ra hai môn toán học cùng tin học đại học, không quá bảy mươi điểm, còn lại thành tích đều là ưu tú.

Môn cuối cùng là môn chuyên ngành Cố Hàm Ninh vô cùng chắc chắn, còn chưa bắt đầu thi, Cố Hàm Ninh liền bắt đầu
chuẩn bị hành lý trở về nhà.

Triệu Thừa Dư năm thứ nhất đại học môn học ít, tự nhiên sớm vài ngày đã thi xong.

Vé tàu đã mua xong, chỉ còn chờ Cố Hàm Ninh thi xong, giữa trưa liền đi về.

Hành trình lần này, chỉ có hai người Cố Hàm Ninh cùng Triệu Thừa Dư.

Cố Hàm Ninh không hỏi, Bạch Vũ Hân cũng
không nói, nhưng là Cố Hàm Ninh vẫn là từ miệng Thôi Hà Miêu biết rõ,
Bạch Vũ Hân muốn ở lâu mấy ngày.

Môn thi cuối cùng, Cố Hàm Ninh kiểm tra một lần, liền nộp bài thi sớm.

Loại tâm tình khẩn cấp vội vã muốn về nhà này, làm cho lúc nộp bài thi cô có loại cảm giác nhiệt huyết sôi trào!

Loại cảm giác mong đợi sung mãn này, rất tốt đẹp!

Ra khỏi phòng học, Cố Hàm Ninh cười nghênh đón Triệu Thừa Dư đã giơ lên hành lý của hai người, đợi ở cửa phòng học.

Cùng nhau, về nhà!

Chapter
1 Chương 1: Lễ tang
2 Chương 2: Sinh mạng mới
3 Chương 3: Nhà mới
4 Chương 4: Trường học
5 Chương 5: Phòng ngủ
6 Chương 6: Chồng trước
7 Chương 7: Hận ý
8 Chương 8: Ngà ngà say
9 Chương 9: Số điện thoại
10 Chương 10: Bữa sáng
11 Chương 11: Tầng sáu
12 Chương 12: Gặp
13 Chương 13: Bình tĩnh
14 Chương 14: Khai giảng
15 Chương 15: Hành trình
16 Chương 16: Trung thu
17 Chương 17: Tin nhắn
18 Chương 18: Vé xe
19 Chương 19: Cơn ác mộng
20 Chương 20: Món quà
21 Chương 21: Tỉnh ngộ
22 Chương 22: Liều thuốc mạnh
23 Chương 23: Chủ nhật
24 Chương 24: Kì hạn
25 Chương 25: Tim đập
26 Chương 26: Tấm lòng
27 Chương 27: Thiên vị
28 Chương 28: Hôn
29 Chương 29: Phơi bày
30 Chương 30: Tình địch?
31 Chương 31: Ức chế
32 Chương 32: Không kiên nhẫn
33 Chương 33: Quý trọng
34 Chương 34: Không quan hệ
35 Chương 35: Khăn quàng cổ
36 Chương 36: Yên tâm
37 Chương 37: Cuối kỳ
38 Chương 38: Nghỉ đông
39 Chương 39: Thân mật
40 Chương 40: Lắng nghe
41 Chương 41: Trêu chọc
42 Chương 42: Lãng mạn
43 Chương 43: Ngọt cay
44 Chương 44: Trở về trường
45 Chương 45: Theo dõi
46 Chương 46: Cười ngây ngô
47 Chương 47: Ly biệt
48 Chương 48: Ngạc nhiên
49 Chương 49: Kiềm chế
50 Chương 50: Nỗi đau hạnh phúc(18+)
51 Chương 51: Vui mừng
52 Chương 52: Triển Vọng
53 Chương 53: Tự học
54 Chương 54: Giày vò
55 Chương 55: Chọn môn
56 Chương 56: Về nhà
57 Chương 57: Nghỉ hè
58 Chương 58: Dấu chấm hết
59 Chương 59: Đầu đuôi
60 Chương 60: Trở về
61 Chương 61: Gặp gỡ
62 Chương 62: Huấn luyện quân sự (18+)
63 Chương 63: Đàn em
64 Chương 64: Chia phòng
65 Chương 65: Bữa tối
66 Chương 66: Cừu non
67 Chương 67: Quấy Rầy
68 Chương 68: Nhiệt Huyết
69 Chương 69: Tư cách
70 Chương 70: Bị Thương
71 Chương 71: Vẽ xấu
72 Chương 72: Thời gian
73 Chương 73: Đồng hương
74 Chương 74: Ánh mắt
75 Chương 75: Hứa hẹn
76 Chương 76: Náo nhiệt
77 Chương 77: Đẫm máu
78 Chương 78: Phủ nhận
79 Chương 79: Chi phí
80 Chương 80: Về nhà
81 Chương 81: Đến nhà
82 Chương 82: Dáng vẻ say rượu
83 Chương 83: Mùng sáu
84 Chương 84: Niềm vui
85 Chương 85: Đối chọi
86 Chương 86: Chuẩn bị
87 Chương 87: Thực tập
88 Chương 88: Đêm tối
89 Chương 89: Cuộc sống
90 Chương 90: Tốt nghiệp
91 Chương 91: Hôn lễ
92 Chương 92: Tụ họp
93 Chương 93: Tin vui
94 Chương 94: Tiến độ
95 Chương 95: Cục cưng (*)
96 Chương 96: Phiên ngoại 1: Chào, tôi là Cao Thần
97 Chương 97: Phiên ngoại 2: Xin chào, mình tên là Triệu Thừa Dư
98 Chương 98: Phiên ngoại 3: Bạn nhỏ Triệu Tử Thuần
Chapter

Updated 98 Episodes

1
Chương 1: Lễ tang
2
Chương 2: Sinh mạng mới
3
Chương 3: Nhà mới
4
Chương 4: Trường học
5
Chương 5: Phòng ngủ
6
Chương 6: Chồng trước
7
Chương 7: Hận ý
8
Chương 8: Ngà ngà say
9
Chương 9: Số điện thoại
10
Chương 10: Bữa sáng
11
Chương 11: Tầng sáu
12
Chương 12: Gặp
13
Chương 13: Bình tĩnh
14
Chương 14: Khai giảng
15
Chương 15: Hành trình
16
Chương 16: Trung thu
17
Chương 17: Tin nhắn
18
Chương 18: Vé xe
19
Chương 19: Cơn ác mộng
20
Chương 20: Món quà
21
Chương 21: Tỉnh ngộ
22
Chương 22: Liều thuốc mạnh
23
Chương 23: Chủ nhật
24
Chương 24: Kì hạn
25
Chương 25: Tim đập
26
Chương 26: Tấm lòng
27
Chương 27: Thiên vị
28
Chương 28: Hôn
29
Chương 29: Phơi bày
30
Chương 30: Tình địch?
31
Chương 31: Ức chế
32
Chương 32: Không kiên nhẫn
33
Chương 33: Quý trọng
34
Chương 34: Không quan hệ
35
Chương 35: Khăn quàng cổ
36
Chương 36: Yên tâm
37
Chương 37: Cuối kỳ
38
Chương 38: Nghỉ đông
39
Chương 39: Thân mật
40
Chương 40: Lắng nghe
41
Chương 41: Trêu chọc
42
Chương 42: Lãng mạn
43
Chương 43: Ngọt cay
44
Chương 44: Trở về trường
45
Chương 45: Theo dõi
46
Chương 46: Cười ngây ngô
47
Chương 47: Ly biệt
48
Chương 48: Ngạc nhiên
49
Chương 49: Kiềm chế
50
Chương 50: Nỗi đau hạnh phúc(18+)
51
Chương 51: Vui mừng
52
Chương 52: Triển Vọng
53
Chương 53: Tự học
54
Chương 54: Giày vò
55
Chương 55: Chọn môn
56
Chương 56: Về nhà
57
Chương 57: Nghỉ hè
58
Chương 58: Dấu chấm hết
59
Chương 59: Đầu đuôi
60
Chương 60: Trở về
61
Chương 61: Gặp gỡ
62
Chương 62: Huấn luyện quân sự (18+)
63
Chương 63: Đàn em
64
Chương 64: Chia phòng
65
Chương 65: Bữa tối
66
Chương 66: Cừu non
67
Chương 67: Quấy Rầy
68
Chương 68: Nhiệt Huyết
69
Chương 69: Tư cách
70
Chương 70: Bị Thương
71
Chương 71: Vẽ xấu
72
Chương 72: Thời gian
73
Chương 73: Đồng hương
74
Chương 74: Ánh mắt
75
Chương 75: Hứa hẹn
76
Chương 76: Náo nhiệt
77
Chương 77: Đẫm máu
78
Chương 78: Phủ nhận
79
Chương 79: Chi phí
80
Chương 80: Về nhà
81
Chương 81: Đến nhà
82
Chương 82: Dáng vẻ say rượu
83
Chương 83: Mùng sáu
84
Chương 84: Niềm vui
85
Chương 85: Đối chọi
86
Chương 86: Chuẩn bị
87
Chương 87: Thực tập
88
Chương 88: Đêm tối
89
Chương 89: Cuộc sống
90
Chương 90: Tốt nghiệp
91
Chương 91: Hôn lễ
92
Chương 92: Tụ họp
93
Chương 93: Tin vui
94
Chương 94: Tiến độ
95
Chương 95: Cục cưng (*)
96
Chương 96: Phiên ngoại 1: Chào, tôi là Cao Thần
97
Chương 97: Phiên ngoại 2: Xin chào, mình tên là Triệu Thừa Dư
98
Chương 98: Phiên ngoại 3: Bạn nhỏ Triệu Tử Thuần