Chương 36: Yên tâm

Edit: Gumi Chan
Beta: Vi Vi
“Triệu Thừa Dư?” Nữ sinh đối diện hơi
sũng sờ, ánh mắt nhìn về phía Cố Hàm Ninh cũng tò mò, ngoài tò mò lại
phảng phất pha chút lãnh đạm, lộ ra nụ cười mềm mại uyển chuyển rất
khách khí, “Bạn tìm cậu ấy có chuyện gì sao? Bây giờ cậu ấy không có ở
đây!”

“Nha!” Cố Hàm Ninh cúi đầu nhìn điện thoại di động trong tay một chút, “Đây là điện thoại đi động của cậu ấy….”

“A? Là bạn đến đưa điện thoại di động
cho cậu ấy sao?” Xa Hà Văn nhớ tới vừa nãy đúng là Triệu Thừa Dư đang
tìm di động, một có bạn học hỏi cậu, cậu nói có thể là vứt ở đâu rồi.

Xa Hà Văn trong lòng thót lên, trong nụ cười pha chút kích động cùng chân thành.

“Bạn giao cho mình đi. Cám ơn bạn, có lòng đưa tới!”

Xa Hà Văn cười vươn tay, ý nói Cố Hàm Ninh giao điện thoại cho cô.

Đuôi lông mày Cố Hàm Ninh chau lên, nhìn cô gái đối diện, ngược lại buông tay xuống.

“A? Cố Hàm Ninh, bạn đến tìm Triệu Thừa Dư sao? Cậu ấy bị chủ nhiệm lớp gọi đi rồi!”

Cố Hàm Ninh xoay đầu, thấy Mạnh Khởi Đức từ trong phòng học đi đến, hiển nhiên là vừa mới thấy mình.

“Điện thoại di dộng của cậu ấy rơi vào
trong túi mình, vốn định tới đưa cho cậu ấy, ừ, mình cũng sắp lên lớp
rồi, vậy nhờ cậu nói cho cậu ấy một tiếng, có điện thoại trước mình nhận giúp cậu ấy, chờ lúc tan lớp, gặp lại ở chỗ cũ trong thư viện.”

Cố Hàm Ninh cười nói tạm biệt với Mạnh
Khởi Đức, liền vội vàng chạy về phòng học, không hề thấy có người vẫn
trừng mắt nhìn cô rời khỏi.

“Mạnh Khởi Đức”

Xa Hà Văn quay đầu lại, trong mắt mang theo thấp thỏm, chần chừ hỏi.

“Người vừa nãy là ai?”

“À, cậu ấy là bạn gái Triệu Thừa Dư a.” Mạnh Khởi Đức không để ý, thuận miệng đáp, xong liền quay về chỗ ngồi.

Chỉ để lại cô gái quá mức sợ hãi cơ hồ
nâng không nổi trái tim vì không có chuẩn bị mà bị đả kích nghiêm trọng, giật mình một chút, trong lòng chỉ còn lại mất mát.

“Triệu Thừa Dư có bạn gái rồi?…”

Một câu khẽ lẩm bẩm, đương nhiên không có người đáp, Xa Hà Văn cắn môi dưới, nhìn đến hành lang không một ai, hơi đau lòng …

Cố Hàm Ninh cùng Triệu Thừa Dư luôn luôn không phô trương, bình thường hẹn hò cũng sẽ thiên về phương thức an
tĩnh, trừ bạn cùng phòng biết chuyện của hai người, còn lại các bạn học
khác xác thực không mấy người biết chuyện, nhất là bên phía Triệu Thừa
Dư, bản thân cậu sẽ không tóm lấy người khác thuận tiện nói rằng mình đã yêu rồi, Cao Thần tự nhiên không có lòng nào giúp cậu truyền bá thất
bại của mình, Trần Minh cùng Mạnh Khởi Đức cũng không nhiều lời, cứ thế
bạn học cùng lớp biết đến cũng không nhiều.

Ai, cho nên trong lúc vô ý liền hại lòng thiếu thữ, thật sự chỉ là hại lầm a!

Mặc dù khi ấy, Cố Hàm Ninh cũng hơi suy
nghĩ, nhưng cô nhanh chóng vào học, sau đó liền lập tức quên sau ót rồi, cho đến buổi chiều gặp lại ở thư viện.

Sau khi hết giờ, Cố Hàm Ninh trực tiếp
đi đến vị trí gần cửa sổ bọn họ hay ngồi trong thư viện, mượn một quyển
sách “Tuyển chọn luận văn Phương Tây” thật dày, cúi đầu bắt đầu xem. Bất tri bất giác xem đến nhập thần, cho đến khi cảm giác được có cái gì
đang xoa xoa đầu mình, vừa ngẩng đầu lên, liền thấy Triệu Thừa Dư đang
cười nhìn mình.

Cố Hàm Ninh cũng cười lại một tiếng, móc ra di động đưa qua.

“Này, di động của cậu. Lúc vừa mới hết
giờ còn có một cuộc gọi đến, là điện thoại của nhà cậu, mình không
nghe.” Cố Hàm Ninh nhỏ giọng nói rõ, nhìn bộ dáng Triệu Thừa Dư khẽ
nhướng mày, ngược lại lại có chút ngượng ngùng, “Ngộ nhỡ, cha hoặc mẹ
cậu hỏi mình là ai, vậy giải thích thế nào?”

“Cậu cứ nói cậu là Cố Hàm Ninh, bọn họ sẽ biết!”

Cố Hàm Ninh trợn trắng mắt: “Tin nhắn mình không xem, điện thoại của cậu thì tự mình xem đi!”

“Sách cậu còn chưa trả sao?” Triệu Thừa Dư nhìn sang một chồng sách để trên bàn.

“Còn chưa, vừa nãy quá nhiều người. Cậu
giúp mình đi trả đi. Còn có vài quyền này, giúp mình mượn, thẻ mình hết
rồi!” Cố Hàm Ninh đẩy hai chồng sách sang, cười nhìn Triệu Thừa Dư.

“Được, đều mượn đủ chứ?”

“Đủ rồi đủ rồi!!”

“Triệu Thừa Dư, thật là đúng lúc!”

Triệu Thừa Dư bê sách lên, đang chuẩn bị đi trước trả sách, liền nghe tiếng nói bên cạnh, quay đầu lại, khẽ nhíu mày.

Cố Hàm Ninh ngồi bất động, khóe môi mỉm
cười, nhìn nữ sinh mới thấy lúc chiều, kéo theo một cô gái trẻ tuổi xa
lạ, đang mím môi cười nhìn Triệu Thừa Dư

Cố Hàm Ninh cười chân mày nhíu lại.

Nụ cười của cô gái kia, so với lúc chiều nói chuyện với mình, lại thêm chút căng thẳng, cùng mong đợi?

“Thật là đúng lúc. Đây là lần đầu tiên
chạm mặt cậu ở thư viện, thỉnh thoảng cậu mới đến thư viện sao?” Đối
phương cười nói liên tiếp, vội vàng khẽ nghiêng đầu, dường như lúc này
mới thấy Cố Hàm Ninh, “Ô, vị này là?”

Triệu Thừa Dư khẽ nhíu mày, nhìn cô gái như đang đợi cậu giới thiệu, lên tiếng nói:

“Hàm Ninh, đây là bí thư chi bộ lớp bọn
anh, đây là bạn gái mình, Cố Hàm Ninh.” Giới thiệu rất đơn giản, cô gái
đang khẩn trương chỉ là không quên ra vẻ mỉm cười đối với Cố Hàm Ninh,
cố gắng khiến mình thong dong bình tĩnh chào hỏi.

“Xin chào, buổi chiều chúng ta đã từng gặp.”

Cố Hàm Ninh dùng ánh mắt cổ quái liếc xéo Triệu Thừa Dư đang dựa nửa người vào bàn một cái, mới cười nói: “Xin chào!”

“Kia…” Cô gái nhìn Triệu Thừa Dư, rõ ràng còn muốn nói điều gì, có lẽ là ý định lại tán gẫu vài câu.

Triệu Thừa Dư thì đã sớm chuyển ánh mắt
qua, cười nói với Cố Hàm Ninh nói: “Mình đi trả sách.” Sau đó quay đầu
nói với bạn học của mình: “Tạm biệt.” Sau đó bình tĩnh đi về phía bàn
phục vụ.

Xa Hà Văn vẻ mặt mất mát, chậm chạp nhẹ
nói một câu: “Tạm biệt….” Sau đó nhìn Triệu Thừa Dư cũng không quay đầu
mà đi luôn. Xa Hà Văn khẽ giật mình sững sờ, đáy lòng đầy mất mát, quay
đầu lại, Cố Hàm Ninh đã sớm cúi đầu, một lần nữa rời lực chú ý đến tay
mình, căn bản không có tiếp nhận ánh mắt phức tạp của Xa Hà Văn.

Trong lòng Xa Hà Văn vô cùng ủ rũ, không biết làm sao mà bước đi, từng bước một theo bạn cùng phòng quay đầu mà đi.

Đợi đến lúc Triệu Thừa Dư quay trở lại,
một lần nữa ngồi xuống, Cố Hàm Ninh trái lại đọc sách không vào, vài lần ngẩng đầu đánh giá vẻ mặt Triệu Thừa Dư, cuối cùng đáy lòng nhịn không
được rất hiếu kỳ.

Ừ, xác thực là tò mò mà thôi, không liên quan đến những cảm xúc khác.

Cố Hàm Ninh đáy lòng lẩm bẩm, cúi đầu giả vờ không để ý hỏi:

“Hai người vừa nãy đều là bạn học của cậu?”

“Hả? À. Không phải. Quen một người, là bí thư chi bộ lớp mình, người kia thì không nhận ra.” Triệu Thừa Dư cúi đầu tùy ý đáp.

“Thế à….” Cố Hàm Ninh ngẩng đầu lên chống cằm, cười liếc Triệu Thừa Dư.

“Bí thư chi bộ lớp cậu tên là gì?”

Triệu Thừa Dư rõ ràng là ngừng một chút, cuối cùng ngẩng đầu lên, nhíu mày suy nghĩ một lúc.

“Thì, họ Hà đi. Hử… Cũng có thể là họ Thôi đi!”

Đáp án mà Triệu Thừa Dư khai cũng tính là đáp án sao?

Cố Hàm Ninh bật cười lắc lắc đầu, người này, thật là không có nhớ tên họ người ta nha!

“Sao mà ngay cả tên bạn trong lớp cậu cũng không biết a?!” Cố Hàm Ninh khẽ khiển trách.

“Lớp bọn mình chỉ có hai nữ sinh, bình
thường căn bản là không tiếp xúc, mọi người chỉ báo tên lúc mới khai
giảng, giảng viên bộ môn của bọn mình cũng không thích điểm danh, mình
sao nhớ được a!” Triệu Thừa Dư lý sự đương nhiên nói.

Được rồi, đối với bạn học Triệu mà nói, người hoặc chuyện không quan trọng, xác thực không cần chiếm giữ tế bào não.

Cố Hàm Ninh không rõ nên ăn mừng hay vẫn là tiếc nuối,

Dường như cô đã thành tình địch trong mắt người ta rồi, nhưng ngay cả đối phương tên họ gì thậm chí cô còn không rõ.

Được rồi, Cố Hàm Ninh nghĩ, cô không nên ăn cái gì dấm chua, mà nên chia buồn với vị bí thư chi bộ có thể là họ
Hà cũng có thể là họ Thôi kia, chia buồn cô ấy yêu thầm bởi vì ngượng
ngùng rụt rè mà có thể cả đời không cách nào nói ra được, có lẽ từ nay
trở đi không thấy ánh sáng…

Cố Hàm Ninh cười liếc Triệu Thừa Dư đã
lại cúi đầu xuống, rõ ràng, có lẽ cô gái kia, trong mắt cậu, chỉ như con gió nhẹ thoảng qua, thậm chí cả một tia lăn tăn cũng không cách nào tạo thành.

Được rồi, bạn học Triều rất ưu tú, không ít cô gái thầm mến hay công khai như vậy, nhưng chỉ cần tim cậu vĩnh
viễn đơn giản như thế, người không quan trọng, liền không có cách nào
chiếm cứ cho dù là một chút một ít khe hở, vậy cô còn có cái gì mà không yên lòng?!

Có một số nam sinh, sẽ có bệnh chung đa
tình, coi như đối phương không thích, cũng cố ý muốn làm cái gì bạn bè,
hoặc gần hoặc xa mà dính dáng đến đối phương, dùng cái này để thể hiện
mị lực của bản thân.

Được rồi, không chỉ là nam sinh, nữ sinh cũng giống vậy, chẳng qua là nam sinh dễ dàng thương hương tiếc ngọc,
càng ‘sợ’ làm đau lòng nữ sinh nhu nhược.

Nhưng là, ít nhất, Cố Hàm Ninh xác định bạn học Triệu không phải, vậy thì đủ rồi!

Đến thứ sáu lúc vô tình gặp lại vị bí
thư chi bộ kia ở lầu Nguyệt Nha, Cố Hàm Ninh đã có thể vô cùng thật lòng gật đầu mỉm cười chào hỏi một cách tự nhiên.

Đúng như trong trí nhớ của cô, dưới sự
nỗ lực của hội học sinh, cuối cùng có sự hợp tác giữa đại học Z và rạp
chiếu phim của thành phố H, mỗi tối thứ sáu, thứ bảy, tại lầu Nguyệt Nha sẽ chiếu hai bộ phim điện ảnh, đương nhiên không thể là mới nhất, đều
là phim đã chiếu, nhưng mà giá vé rất rẻ, một lần chiếu năm tệ.

Lần chiếu đầu tiên chính là một bộ phim đã chiếu cách đây nửa năm, Cố Hàm Ninh nghe tin, lập tức nhắn tin cho Triệu Thừa Dư.

Vé xem phim là mười hai giờ rưỡi trưa
thứ sáu bắt đầu bán ra, giống như lễ ra mắt bộ phim lớn, lần ra mắt của
lầu Nguyệt Nha, từ mười hai giờ đã xếp một hàng dài, sau khi Triệu Thừa
Dư ở đội xếp hàng hơn một giờ mới mua được hai vé vị trí ưu tiên.

Ăn cơm chiều ở căn tin xong, Triệu Thừa Dư kéo Cố Hàm Ninh đi, ở cửa lớn lầu Nguyệt Nha lại chạm mặt Xa Hà Văn.

Cố Hàm Ninh vừa cười gật gật đầu, liền
bị Triệu Thừa Dư lôi đi. Triệu Thừa Dư cúi đầu tập trung nhìn vé xem
phim trong tay, kéo Cố Hàm Ninh đi về phía hàng lẻ, căn bản không hề chú ý tới luồng ánh mắt nhẹ nhàng u uất kia.

Được rồi, có vài người, trong cả đời, có lẽ gặp được một người sai lầm, sau đó dưới đáy lòng mặc niệm cả đời, có lúc là không đúng thời điểm, có lúc lại là không đúng người.

Tựa như, Triệu Thừa Dư kiếp trước, Lỗ
Tĩnh Nhã kiếp này, có lẽ càng nhiều là, xuất hiện sai thời gian, bọn họ
không có người chú ý tới, trở thành tiếc nuối thời thanh xuân.

Cho nên, bạn học, nén bi thương thuận theo tự nhiên đi!

Trên màn ảnh chiếu chính là một bộ phim
võ hiệp của một nhà đạo diễn lớn nổi danh, nhìn đao quang kiếm ảnh bên
trong, lực chú ý của Cố Hàm Ninh lại không đặt ở đó, ngược lại có chút
thất thần.

Triệu Thừa Dư quay đầu đã thấy ánh mắt
Cố Hàm Ninh chăm chú ở phía trước, rõ ràng thất thần rồi, liền đưa tay
cầm lấy tay Cố Hàm Ninh.

“Sao thế? Không hấp dẫn sao?”

———————— Hết chương 36 ————————

Chapter
1 Chương 1: Lễ tang
2 Chương 2: Sinh mạng mới
3 Chương 3: Nhà mới
4 Chương 4: Trường học
5 Chương 5: Phòng ngủ
6 Chương 6: Chồng trước
7 Chương 7: Hận ý
8 Chương 8: Ngà ngà say
9 Chương 9: Số điện thoại
10 Chương 10: Bữa sáng
11 Chương 11: Tầng sáu
12 Chương 12: Gặp
13 Chương 13: Bình tĩnh
14 Chương 14: Khai giảng
15 Chương 15: Hành trình
16 Chương 16: Trung thu
17 Chương 17: Tin nhắn
18 Chương 18: Vé xe
19 Chương 19: Cơn ác mộng
20 Chương 20: Món quà
21 Chương 21: Tỉnh ngộ
22 Chương 22: Liều thuốc mạnh
23 Chương 23: Chủ nhật
24 Chương 24: Kì hạn
25 Chương 25: Tim đập
26 Chương 26: Tấm lòng
27 Chương 27: Thiên vị
28 Chương 28: Hôn
29 Chương 29: Phơi bày
30 Chương 30: Tình địch?
31 Chương 31: Ức chế
32 Chương 32: Không kiên nhẫn
33 Chương 33: Quý trọng
34 Chương 34: Không quan hệ
35 Chương 35: Khăn quàng cổ
36 Chương 36: Yên tâm
37 Chương 37: Cuối kỳ
38 Chương 38: Nghỉ đông
39 Chương 39: Thân mật
40 Chương 40: Lắng nghe
41 Chương 41: Trêu chọc
42 Chương 42: Lãng mạn
43 Chương 43: Ngọt cay
44 Chương 44: Trở về trường
45 Chương 45: Theo dõi
46 Chương 46: Cười ngây ngô
47 Chương 47: Ly biệt
48 Chương 48: Ngạc nhiên
49 Chương 49: Kiềm chế
50 Chương 50: Nỗi đau hạnh phúc(18+)
51 Chương 51: Vui mừng
52 Chương 52: Triển Vọng
53 Chương 53: Tự học
54 Chương 54: Giày vò
55 Chương 55: Chọn môn
56 Chương 56: Về nhà
57 Chương 57: Nghỉ hè
58 Chương 58: Dấu chấm hết
59 Chương 59: Đầu đuôi
60 Chương 60: Trở về
61 Chương 61: Gặp gỡ
62 Chương 62: Huấn luyện quân sự (18+)
63 Chương 63: Đàn em
64 Chương 64: Chia phòng
65 Chương 65: Bữa tối
66 Chương 66: Cừu non
67 Chương 67: Quấy Rầy
68 Chương 68: Nhiệt Huyết
69 Chương 69: Tư cách
70 Chương 70: Bị Thương
71 Chương 71: Vẽ xấu
72 Chương 72: Thời gian
73 Chương 73: Đồng hương
74 Chương 74: Ánh mắt
75 Chương 75: Hứa hẹn
76 Chương 76: Náo nhiệt
77 Chương 77: Đẫm máu
78 Chương 78: Phủ nhận
79 Chương 79: Chi phí
80 Chương 80: Về nhà
81 Chương 81: Đến nhà
82 Chương 82: Dáng vẻ say rượu
83 Chương 83: Mùng sáu
84 Chương 84: Niềm vui
85 Chương 85: Đối chọi
86 Chương 86: Chuẩn bị
87 Chương 87: Thực tập
88 Chương 88: Đêm tối
89 Chương 89: Cuộc sống
90 Chương 90: Tốt nghiệp
91 Chương 91: Hôn lễ
92 Chương 92: Tụ họp
93 Chương 93: Tin vui
94 Chương 94: Tiến độ
95 Chương 95: Cục cưng (*)
96 Chương 96: Phiên ngoại 1: Chào, tôi là Cao Thần
97 Chương 97: Phiên ngoại 2: Xin chào, mình tên là Triệu Thừa Dư
98 Chương 98: Phiên ngoại 3: Bạn nhỏ Triệu Tử Thuần
Chapter

Updated 98 Episodes

1
Chương 1: Lễ tang
2
Chương 2: Sinh mạng mới
3
Chương 3: Nhà mới
4
Chương 4: Trường học
5
Chương 5: Phòng ngủ
6
Chương 6: Chồng trước
7
Chương 7: Hận ý
8
Chương 8: Ngà ngà say
9
Chương 9: Số điện thoại
10
Chương 10: Bữa sáng
11
Chương 11: Tầng sáu
12
Chương 12: Gặp
13
Chương 13: Bình tĩnh
14
Chương 14: Khai giảng
15
Chương 15: Hành trình
16
Chương 16: Trung thu
17
Chương 17: Tin nhắn
18
Chương 18: Vé xe
19
Chương 19: Cơn ác mộng
20
Chương 20: Món quà
21
Chương 21: Tỉnh ngộ
22
Chương 22: Liều thuốc mạnh
23
Chương 23: Chủ nhật
24
Chương 24: Kì hạn
25
Chương 25: Tim đập
26
Chương 26: Tấm lòng
27
Chương 27: Thiên vị
28
Chương 28: Hôn
29
Chương 29: Phơi bày
30
Chương 30: Tình địch?
31
Chương 31: Ức chế
32
Chương 32: Không kiên nhẫn
33
Chương 33: Quý trọng
34
Chương 34: Không quan hệ
35
Chương 35: Khăn quàng cổ
36
Chương 36: Yên tâm
37
Chương 37: Cuối kỳ
38
Chương 38: Nghỉ đông
39
Chương 39: Thân mật
40
Chương 40: Lắng nghe
41
Chương 41: Trêu chọc
42
Chương 42: Lãng mạn
43
Chương 43: Ngọt cay
44
Chương 44: Trở về trường
45
Chương 45: Theo dõi
46
Chương 46: Cười ngây ngô
47
Chương 47: Ly biệt
48
Chương 48: Ngạc nhiên
49
Chương 49: Kiềm chế
50
Chương 50: Nỗi đau hạnh phúc(18+)
51
Chương 51: Vui mừng
52
Chương 52: Triển Vọng
53
Chương 53: Tự học
54
Chương 54: Giày vò
55
Chương 55: Chọn môn
56
Chương 56: Về nhà
57
Chương 57: Nghỉ hè
58
Chương 58: Dấu chấm hết
59
Chương 59: Đầu đuôi
60
Chương 60: Trở về
61
Chương 61: Gặp gỡ
62
Chương 62: Huấn luyện quân sự (18+)
63
Chương 63: Đàn em
64
Chương 64: Chia phòng
65
Chương 65: Bữa tối
66
Chương 66: Cừu non
67
Chương 67: Quấy Rầy
68
Chương 68: Nhiệt Huyết
69
Chương 69: Tư cách
70
Chương 70: Bị Thương
71
Chương 71: Vẽ xấu
72
Chương 72: Thời gian
73
Chương 73: Đồng hương
74
Chương 74: Ánh mắt
75
Chương 75: Hứa hẹn
76
Chương 76: Náo nhiệt
77
Chương 77: Đẫm máu
78
Chương 78: Phủ nhận
79
Chương 79: Chi phí
80
Chương 80: Về nhà
81
Chương 81: Đến nhà
82
Chương 82: Dáng vẻ say rượu
83
Chương 83: Mùng sáu
84
Chương 84: Niềm vui
85
Chương 85: Đối chọi
86
Chương 86: Chuẩn bị
87
Chương 87: Thực tập
88
Chương 88: Đêm tối
89
Chương 89: Cuộc sống
90
Chương 90: Tốt nghiệp
91
Chương 91: Hôn lễ
92
Chương 92: Tụ họp
93
Chương 93: Tin vui
94
Chương 94: Tiến độ
95
Chương 95: Cục cưng (*)
96
Chương 96: Phiên ngoại 1: Chào, tôi là Cao Thần
97
Chương 97: Phiên ngoại 2: Xin chào, mình tên là Triệu Thừa Dư
98
Chương 98: Phiên ngoại 3: Bạn nhỏ Triệu Tử Thuần