Chương 36: Say

Buổi đêm tại Lãnh gia, căn biệt thự chìm vào trong bóng tối, không gian vỗ cùng tĩnh lặng đến nỗi chỉ nghe thấy tiếng lá "Xào xạc" bên ngoài. Kim đồng hồ chỉ đúng 1 giờ sáng. Tô Mộc Hy mới đang lim dim ngủ thì tiếng động cửa mở chợt vang lên làm cô giật mình tỉnh giấc.

Còn chưa kịp nghĩ gì thì một thân ảnh to lớn nặng nề loạng choạng đổ ập xuống thân thể cô. Tô Mộc Hy định hét lên thì chợt dừng lại khi nghe thấy giọng nói quen thuộc bên tai "Rose...Rose" ánh mắt cô mở to vì kinh ngạc, đôi môi đỏ mọng khẽ mở "Thiên...Thiên? Là anh sao?" rồi cô ngửi thấy mùi rượu nồng, mày khẽ nhíu lại, hai tay đẩy anh ra "Thiên, anh uống say rồi! Để em đi pha trà giải rượu giúp anh"

- Không...đừng đi! - Lãnh Mạc Thiên có vẻ như đã uống rất say, sắc mặt anh ửng đỏ, môi mỏng thì lè nhè không thôi.

- Thiên? - Nhìn dáng vẻ này của anh khiến cô thấy lạ lẫm quá, nhưng trông rất đáng yêu! Tô Mộc Hy bật cười, tay vẫn đẩy anh ra, người đàn ông này thật nặng nha!

Lãnh Mạc Thiên không thèm di chuyển, anh một tay chống bên cạnh Tô Mộc Hy để tránh đè nặng lên cô, bàn tay to đặt lên má cô khẽ vuốt ve. Tô Mộc Hy đỏ mặt, ngẩn ra nhìn anh, cô có thể cảm nhận được từng ngón tay có vết chai đó nhẹ nhàng vuốt ve má cô như đang chạm vào một vật trân quý nào đó.

Trong lúc Tô Mộc Hy còn đang ngẩn ngơ thì Lãnh Mạc Thiên đã áp người xuống, môi mỏng dính lên môi cô. Ban đầu chỉ trêu đùa bên ngoài sau đó bàn tay anh lần mò đến eo cô làm cô giật mình mở miệng ra. Chiếc lưỡi được thế lập tức chui vào trong khoang miệng cô. Không mạnh bạo, không hiền dịu nhưng vô cùng sâu và điệu nghệ.

Đôi tay nhỏ nhắn của cô cố gắng dùng hết sức mình để đẩy anh ra nhưng thất bại. Chỉ biết bất lực nằm yên đó cho anh hưởng thụ. Lãnh Mạc Thiên hôn thỏa thích xong, khẽ liếm môi, hương vị thật ngọt ngào!

Không dừng lại ở đó, anh bắt đầu cởi từng chiếc cúc áo của cô ra. Lúc này Tô Mộc Hy mới bừng tỉnh, cô đỏ mặt, nhanh chóng bắt lấy tay anh "Thiên...đừng!" nhưng Lãnh Mạc Thiên dường như không quan tâm đến lời cô nói. Anh gạt tay cô ra, tiếp tục hành động của mình.

Chiếc áo ngủ bị anh cởi cúc áo ra, lộ ra bộ ngực căng tròn trắng mịn đang phập phồng vì thiếu oxi, lúc ẩn lúc hiện dưới lớp áo bra màu trắng tinh khôi. Có lẽ bây giờ anh đã bị dục vọng chiếm hữu, không còn quan tâm đến sự sợ hãi của cô nữa. Anh phá đảo khoang miệng cô rồi dần dần trượt xuống vùng cổ và xương quai xanh rồi lại đến nơi đẫy đà nhất của cô. Lần lượt lưu lại các dấu hôn xanh tím lên đó. Tay của anh không yên phận mà mơn trớn trên chiếc đùi thon thả rồi di chuyển đến vùng bụng phẳng lì của cô.

"Ưm...không được!"

Bị tay Lãnh Mạc Thiên liên tục trêu đùa nơi đó khiến Tô Mộc Hy thở gấp, chỉ có thể rên rỉ mà không thể nói được gì. Đến khi cảm nhận được cô đã có thể, thì Lãnh Mạc Thiên mới đứng dậy, cởi sạch quần áo ra. Thân hình to lớn một lần nữa áp lên cô.

"Ưm...aaaaaa đau quá...đau quá!" như bị một vật gì đó xuyên qua người, Tô Mộc Hy thét lên vì đau đớn. Một giọt nước mắt chảy ra từ khóe mắt cô, Lãnh Mạc Thiên yêu chiều hôn lên đó, môi mỏng khẽ thủ thỉ bên tai cô "Rose của anh..."

Trong bóng tối, dưới ánh trăng hiu hắt chiếu qua cửa sổ hiện lên hai con người đang hòa hợp lại với nhau. Căn phòng lạnh lẽo ngày nào giờ tràn ngập ấm áp và yêu thương. Tiếng rên rỉ, nỉ non đầy ngọt ngào của người phụ nữ cùng tiếng thở gấp mạnh mẽ của người đàn ông hòa vào nhau tạo nên một bản giao hưởng đầy ngọt ngào.

Trong lúc cao trào nhất, trong lúc Tô Mộc Hy dường như bất tỉnh thì bên tai cô chợt vang lên một câu nói khiến cô ngỡ mình đã mơ:

"Anh yêu em..."

*******************

Sáng hôm sau, khi tỉnh lại Tô Mộc Hy đã không thấy Lãnh Mạc Thiên đâu. Cô ôm tấm chăn lên che chắn người mình, bàn tay khẽ vuốt ve chỗ nằm bên cạnh. Vẫn còn vương lại hơi ấm của anh, dường như anh mới đi cách đây không lâu. Buồn bã mà lại vui mừng. Đêm hôm qua...nghĩ đến đây cô đỏ mặt, đôi môi đỏ mọng nở nụ cười tươi.

Cô nhớ, nhớ rất rõ từ khi anh hôn cô cho đến khi anh nói...anh yêu cô! Thân hình như được thả lỏng, lòng tràn ngập ngọt ngào. Cô không biết câu nói đó là thật không? Cũng không rõ lúc đó mình nghe nhầm hay mơ nữa. Nhưng thật sự cô rất vui, cho dù nó không phải là thật đi chăng nữa thì chằng phải cô đã nghe thấy nó sao.

Lãnh Mạc Thiên...đến bao giờ em mới được nghe chính câu nói "Anh yêu em" đó từ anh một cách rõ ràng nhất đây? Và đến bao giờ, anh mới có thể cho em cơ hội để nói cho anh biết, rằng em cũng yêu anh?

Tô Mộc Hy trầm mặc rồi thở dài, cô bước xuống giường. Vào phòng tắm thì đã thấy một bể nước ấm được chuẩn bị sẵn. Cô ngẩn người một hồi rồi mỉm cười hạnh phúc, là anh chuẩn bị cho cô sao? Anh là nói hận cô nhưng thật ra là không phải đúng không?

Nhìn mình trong gương, hàng loạt những dấu hôn xanh tím trải dài từ cổ xuống bụng khiến cô đỏ bừng mặt. Lãnh Mạc Thiên đáng ghét! Thả mình vào trong bồn tắm, thả lỏng mà nhắm mắt thư giãn.

- --------------------------

Mik có đi tham khảo để vt H nên có một số chi tiết giống với truyện nào thì các bạn thông cảm cho mình nhé! Lần đầu vt H mà...huhu😅😅😌😌

Với lại mik chỉ vt H nhẹ thôi để phù hợp với nhiều bạn hơn nhé! Thêm nữa mik thấy có thông tin Wattpad đang lọc truyện H nữa nên chỉ vt như vậy thôi nhé!

Mong các bạn ủng hộ mình nhé! Nhớ bình chọn cho truyện của mik nhé! Cảm ơn các bạn nhiều lắm!

Chapter
1 Chương 1: Gtnv
2 Chương 2: Tai nạn - Gặp mặt
3 Chương 3: Tô Mộc Hy - Rose
4 Chương 4: Lãnh thị
5 Chương 5: Đi mua sắm
6 Chương 6: Sống chết làm người của tôi
7 Chương 7: Đến Lãnh thị làm việc
8 Chương 8: Khiêu khích
9 Chương 9: Suy nghĩ
10 Chương 10: Bar Night
11 Chương 11: Nhờ giúp đỡ
12 Chương 12: Hãm hại
13 Chương 13: Ngục Đêm - Cảnh cáo
14 Chương 14: Simon
15 Chương 15
16 Chương 16: Ảnh nhân vật -
17 Chương 17: Muốn giữ cô lại
18 Chương 18: Giận - Hôn
19 Chương 19: Cái ôm dưới trăng
20 Chương 20: Nói em nhớ tôi - Đi chơi
21 Chương 21: Người đàn ông kì lạ
22 Chương 22: Quá khứ của Simon
23 Chương 23: Giấc mơ
24 Chương 24: Sợ mất em
25 Chương 25: Buổi tiệc sóng gió (1)
26 Chương 26: Bữa tiệc sóng gió (2)
27 Chương 27: Cuộc giao tranh trên biển
28 Chương 28: Quen thuộc
29 Chương 29: Manh mối
30 Chương 30: Điều tra
31 Chương 31: Nhớ anh
32 Chương 32: Bỏ trốn
33 Chương 33: Sự thật tàn nhẫn (1)
34 Chương 34: Sự thật tàn nhẫn (2)
35 Chương 35
36 Chương 36: Say
37 Chương 37: Có yêu thì mới có hận
38 Chương 38: Nhục mạ
39 Chương 39: Yêu quá nhiều sẽ là sai
40 Chương 40: Quá khứ (1)
41 Chương 41: Quá khứ (2)
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44: Đuổi theo
45 Chương 45: Uy hiếp - Nỗi hận
46 Chương 46: Anh có yêu em không?
47 Chương 47: Phát súng kết thúc
48 Chương 48: Tin tốt lành
49 Chương 49: Đụng độ
50 Chương 50: Tỉnh dậy
51 Chương 51: Gọi vợ
52 Chương 52: Vũ Thi
53 Chương 53: Nhớ lại
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57: Ghen
58 Chương 58
59 Chương 59: Lãnh lão gia ghé thăm
60 Chương 60: Công khai
61 Chương 61: Gặp mặt Lãnh lão gia (1)
62 Chương 62: Gặp mặt Lãnh lão gia (2)
63 Chương 63: Đụng độ tình địch
64 Chương 64: Tin nhắn lạ
65 Chương 65: Âm mưu
66 Chương 66
67 Chương 67: Xử đẹp
68 Chương 68: Người đến sau
69 Chương 69: Đến tháng
70 Chương 70
71 Chương 71: Trừng phạt
72 Chương 72: Đêm đáng nhớ (1)
73 Chương 73: Đêm đáng nhớ (2)
74 Chương 74: Đêm đáng nhớ (3)
75 Chương 75: Lời cầu hôn ngọt ngào
76 Chương 76: Cưỡng hôn
77 Chương 77: Say you love me
78 Chương 78: Thử váy cưới
79 Chương 79: Lãnh lão gia tức giận
80 Chương 80: Nói chuyện với Lãnh lão gia
81 Chương 81: Hôn lễ thế kỷ (1)
82 Chương 82: Hôn lễ thế kỷ (2)
83 Chương 83: Đêm tân hôn (1)
84 Chương 84: Đêm tân hôn (2)
85 Chương 85: Kết thúc
86 Chương 86: Ngoại truyện 1: Lãnh Mạc Dư
87 Chương 87: Ngoại truyện 2: Cha con đấu đá
Chapter

Updated 87 Episodes

1
Chương 1: Gtnv
2
Chương 2: Tai nạn - Gặp mặt
3
Chương 3: Tô Mộc Hy - Rose
4
Chương 4: Lãnh thị
5
Chương 5: Đi mua sắm
6
Chương 6: Sống chết làm người của tôi
7
Chương 7: Đến Lãnh thị làm việc
8
Chương 8: Khiêu khích
9
Chương 9: Suy nghĩ
10
Chương 10: Bar Night
11
Chương 11: Nhờ giúp đỡ
12
Chương 12: Hãm hại
13
Chương 13: Ngục Đêm - Cảnh cáo
14
Chương 14: Simon
15
Chương 15
16
Chương 16: Ảnh nhân vật -
17
Chương 17: Muốn giữ cô lại
18
Chương 18: Giận - Hôn
19
Chương 19: Cái ôm dưới trăng
20
Chương 20: Nói em nhớ tôi - Đi chơi
21
Chương 21: Người đàn ông kì lạ
22
Chương 22: Quá khứ của Simon
23
Chương 23: Giấc mơ
24
Chương 24: Sợ mất em
25
Chương 25: Buổi tiệc sóng gió (1)
26
Chương 26: Bữa tiệc sóng gió (2)
27
Chương 27: Cuộc giao tranh trên biển
28
Chương 28: Quen thuộc
29
Chương 29: Manh mối
30
Chương 30: Điều tra
31
Chương 31: Nhớ anh
32
Chương 32: Bỏ trốn
33
Chương 33: Sự thật tàn nhẫn (1)
34
Chương 34: Sự thật tàn nhẫn (2)
35
Chương 35
36
Chương 36: Say
37
Chương 37: Có yêu thì mới có hận
38
Chương 38: Nhục mạ
39
Chương 39: Yêu quá nhiều sẽ là sai
40
Chương 40: Quá khứ (1)
41
Chương 41: Quá khứ (2)
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44: Đuổi theo
45
Chương 45: Uy hiếp - Nỗi hận
46
Chương 46: Anh có yêu em không?
47
Chương 47: Phát súng kết thúc
48
Chương 48: Tin tốt lành
49
Chương 49: Đụng độ
50
Chương 50: Tỉnh dậy
51
Chương 51: Gọi vợ
52
Chương 52: Vũ Thi
53
Chương 53: Nhớ lại
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57: Ghen
58
Chương 58
59
Chương 59: Lãnh lão gia ghé thăm
60
Chương 60: Công khai
61
Chương 61: Gặp mặt Lãnh lão gia (1)
62
Chương 62: Gặp mặt Lãnh lão gia (2)
63
Chương 63: Đụng độ tình địch
64
Chương 64: Tin nhắn lạ
65
Chương 65: Âm mưu
66
Chương 66
67
Chương 67: Xử đẹp
68
Chương 68: Người đến sau
69
Chương 69: Đến tháng
70
Chương 70
71
Chương 71: Trừng phạt
72
Chương 72: Đêm đáng nhớ (1)
73
Chương 73: Đêm đáng nhớ (2)
74
Chương 74: Đêm đáng nhớ (3)
75
Chương 75: Lời cầu hôn ngọt ngào
76
Chương 76: Cưỡng hôn
77
Chương 77: Say you love me
78
Chương 78: Thử váy cưới
79
Chương 79: Lãnh lão gia tức giận
80
Chương 80: Nói chuyện với Lãnh lão gia
81
Chương 81: Hôn lễ thế kỷ (1)
82
Chương 82: Hôn lễ thế kỷ (2)
83
Chương 83: Đêm tân hôn (1)
84
Chương 84: Đêm tân hôn (2)
85
Chương 85: Kết thúc
86
Chương 86: Ngoại truyện 1: Lãnh Mạc Dư
87
Chương 87: Ngoại truyện 2: Cha con đấu đá