Chương 35: Kỳ Hiểu Phù Phi Lễ

Ta nhờ ngươi một chuyện có được không?”

Kỷ Hiểu Phù thu lệ nói nhỏ.

Trương Siêu Quần nói︰

– Sư tỷ cứ nói, chuyện gì tiểu đệ có thể làm được, thì nhất định sẽ giúp sư tỷ!

Kỷ Hiểu Phù nói︰

– Ta đang suy nghĩ, ngươi nói rất đúng, Bất Hối thì vô tội, nàng không thể không có phụ thân, điều đó sẽ làm cho người xem thường, ta làm mẫu thân mà không cho nàng được cái gì…

Nói tới chỗ này, Kỷ Hiểu Phù thở dài thăm thẳm, lại nói︰

– Ta van cầu ngươi, có thể giúp ta đem Bất Hối đi tìm đưa đến nơi phụ thân của Bất Hối không?

Trương Siêu Quần ngẩn ra, nói︰

– Sao vậy? Sư tỷ không dự định cùng đi chung sao? Sư tỷ không muốn gặp lại Dương Tiêu à? Một nhà của sư tỷ ba người đoàn tụ, không tốt hơn sao?

Trương Siêu Quần liên tiếp đặt câu hỏi, hắn thấy thật chán nản, hoá ra nãy giờ mình khuyên lơn, đều là tốn nước bọt?

Kỷ Hiểu Phù nói︰

– Trương sư đệ, ngươi còn nhỏ quá, mặc dù là ta thấy người là người thông minh, thế nhưng, có một số việc của người lớn ngươi không hiểu đâu.

Ta… Ta còn nhỏ? Trương Siêu Quần mắt trợn trắng, đời trước, mình đã ba mươi tuổi, so với ngươi còn lớn hơn vài tuổi đấy.

– Ta đã không còn trong sạch, phụ bạc kỳ vọng của sư phụ, bây giờ lại còn muốn đi gặp lại hắn, cả đời này của ta cũng sẽ không an tâm, vì lẽ đó ta quyết định, chờ cho sau khi vết thương lòng bình ổn trở lại, ta lập tức sẽ trở về núi Nga Mi, xuống tóc làm ni cô, từ đây không suy nghĩ gì về hắn nữa, hắn nếu còn có tâm, cố gắng đem Bất Hối nuôi dưỡng thành người, ta cũng sẽ không oán, nói chung, ta tuy rằng Bất Hối hận, nhưng cũng quyết định không gặp mặt hắn nữa, ngươi… ngươi có hiểu rõ ràng không?

Trương Siêu Quần thở một hơi thật dài:

– Không…không hiểu, tiểu đệ không một chút nào rõ ràng, sư tỷ thật lòng là yêu thích hắn, tại sao lại không muốn gặp hắn? Tuy rằng sư tỷ có lỗi với sư phụ mình, thế nhưng làm như vậy có đáng không? Hai người yêu thương nhưng không thể ở cùng nhau, có điều nào so với điều này tàn nhẫn hơn?

– Ngươi không hiểu…ngươi không hiểu đâu…

Kỷ Hiểu Phù tựa mình ở trong lồng ngực của hắn, lẩm bẩm nói nhỏ, giọng nói càng ngày càng yếu ớt.

Trương Siêu Quần không để ý tới, vẫn nói︰

– Sư tỷ nếu như không muốn tiếp tục với hắn, cũng có thể gặp mặt để nói rõ, nếu tiểu đệ dẫn Bất Hối đi tìm Dương Tiêu, chẳng phải là nàng xem như là lại không còn mẫu thân? Sư tỷ….

Đang mãi mê nói liên tục, bỗng nhiên hắn cảm giác được trong ngực mình càng ngày càng nặng, cúi đầu vừa nhìn, Kỷ Hiểu Phù hai mắt khép lại, lông mi thật dài rung động, nàng đã ngủ rồi!

Sao vậy? Đang nói chuyện mà liền ngủ? Lẽ nào ta ôm ấp lại có công hiệu như thuốc ngủ à? Hay là Vương Nan Cô trước đó cho nàng uống thuốc, dược lực phát tác? Trương Siêu Quần nghĩ đến lúc ở bên trong nhà tranh, chính mình lay nàng nàng bảy, tám lần mới tỉnh lại, lúc này mới chợt hiểu.

Thấy nàng ngủ đến sảng khoái,hắn không đành lòng đánh thức, hắn thở dài muốn nhẹ nhàng di chuyển thân thể để ngồi cho thoải mái hơn, nhưng mà Kỷ Hiểu Phù lại hơi động đậy, thân thể trượt dài gối đầu lên trên đùi hắn tiếp tục ngủ say, nàng ngủ mê cũng không quan trọng, nhưng lúc này cái miệng anh đào nhỏ của nàng lại quay về phía háng của Trương Siêu Quần, ấm áp khí tức, khuôn mặt xinh đẹp nhu nhược, Trương Siêu Quần lại sững sờ.

Này tính toán cái gì vậy? Này không khỏi quá ám muội đi! Trương Siêu Quần nhịp tim dần dần tăng nhanh, hắn nuốt ngụm nước miếng, cứ để yên như vậy không hề động đậy mà nhìn lên ánh trăng đêm, cũng không dám ngắm nhìn Kỷ Hiểu Phù nữa.

Không phải là Kỷ Hiểu Phù tướng mạo không đẹp, cũng không phải Trương Siêu Quần giả bộ là thánh nhân, thực sự là hắn không muốn lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, cổ nhân nói “ quân tử bất khi ám thất” người quan tử không ám toán trong bóng tối, giả như chính mình làm ra hành động gì không đúng, lúc Kỷ Hiểu Phù tỉnh lại thì làm sao mà đối mặt sự chỉ trích phẫn nộ của nàng? Tương lai làm sao đường đường chính chính gặp mặt tả sứ quang minh Dương Tiêu? Nếu bị vị mỹ nam tử vỏ công cao cường này biết ta cùng người đàn bà của hắn có một chân, chữ tử khỏi cần tả cũng sẽ biết được như thế nào, cứ cho là Dương Tiêu không quản được hắn đi nữa, thì phái Võ Đang kia với những người tự cho là hiệp nghĩa phải chấn chỉnh sư môn, còn không phải đem hắn chém sống a!

Cứ như thế duy trì tư thế ám muội này đến cực điểm, Trương Siêu Quần có thể nói là chịu đựng tới cực điểm, động thì không dám động, hơi thở từ cái miệng nhỏ của nàng phun tới từng làn hơi nóng, vô tình xâm lược đến cái kia chính mình, nó đã bắt đầu có chút phản ứng hừng hực.

– A… xin ngươi, ngươi có thể đừng tiếp tục rục rịch được không! Đây không phải là người mà ngươi thi triển thần uy được đâu! Trời ạ…

Trương Siêu Quần không ngừng kêu khổ, cái miệng của Kỷ Hiểu Phù bỗng nhiên nhích lại lại gần một chút, lần này Trương Siêu Quần đã không còn cách nào sống yên ổn, cây dương v*t của hắn cao cao giơ cao đôi lên dưới cái quần, chỉ cách miệng của nàng khoảng cách một, hai phân mà thôi, bây giờ đã thân mật không còn kẽ hở bao nhiêu.

Lúc này, Kỷ Hiểu Phù giống như muốn hấp dẫn hắn vậy, thân thể hoàn mỹ lại nhẹ nhàng khẽ uốn éo, cái miệng anh đào nhỏ nhắn phát ra một tiếng ngọt ngào nói mê:

– Um…um…

Trương Siêu Quần triệt để không nói gì, vì cũng không đến nỗi quá quá mức, hắn nằm xuống, để cho cái kia không nghe lời có thể yên tĩnh lại, nhưng vừa nằm xuống, thì trong đầu lại nghĩ tới ngày đó ở bên trong thung lũng, cái miệng của cô cô trong một đêm như hỏa nhiệt tình…

Vương Nan Cô à Vương Nan Cô, chuyện này là do ngươi ban tặng a! Ngươi cứ cẩn thận theo sát trượng phu mình là được rồi, chứ bực bội làm cái gì mà hạ độc khắp nơi? Ngươi bỏ dược vật gây ảo giác vào thuốc cho nàng làm cái gì? Chuyện này… nếu là có người nhìn thấy, ta nhảy xuống con sông nào cũng rửa không sạch thanh danh, nghĩ tới đây, Trương Siêu Quần sợ hãi cả kinh, lại ngồi dậy, nhẹ nhàng vỗ sau lưng Kỷ Hiểu Phù kêu︰

– Kỷ sư tỷ…Kỷ sư tỷ!

Kỷ Hiểu Phù đang mơ mơ màng màng lay động thân thể một chút, nói như mê sảng mơ hồ︰

– Ôm… Ôm muội đi, Hiểu Phù… Hiểu phù lạnh lắm…

Trương Siêu Quần than thầm, này không phải nàng đang xem mình là Dương Tiêu chứ︰

– Kỷ sư tỷ tỉnh lại đi, muốn ngủ thì trở về…….

Lời nói còn chưa dứt, một thân thể lạnh lẽo như băng dựa vào rồi quấn lại đây, đôi cánh tay như rắn đã ôm eo của hắn!

– Muội lạnh…

Kỷ Hiểu Phù lẩm bẩm nói, lời nói như than nhẹ, nhu hòa quyến rủ cực kỳ, Trương Siêu Quần làm sao cũng không nghĩ tới nàng mới vừa rồi là một nữ nhân ôn thuần số khổ, bây giờ lại có chuyện này, hắn ngẩn người ra, cả người nàng đã dính vào thân thể của hắn, trong miệng hơi thở ấm áp thổi vào phấn gáy phần gáy hắn làm tê tê ngứa.

Phảng phất là nhận thấy cây dương v*t của Trương Siêu Quần đứng vững chạm vào thân thể mình, Kỷ Hiểu Phù đôi mi thanh tú cau lại, duỗi tay ngọc, muốn chạm vào nhấc ra.

– Không thể… không thể như vậy…

Trương Siêu Quần đầu óc “ oành “ một cái, run giọng nói, nhưng âm thanh chẳng biết vì sao, thấp như tiếng vo ve của muỗi bay, hắn nhẹ nhàng giãy dụa trên người Kỷ Hiểu Phù, lại làm cho nàng ôm càng chặt hơn, như là sợ có người muốn đoạt đi món đồ chơi mà nàng đang âu yếm vậy, môi đỏ cong lên, lộ vẻ bất mãn cực kì.

Cặp môi hồng hào của nàng bắt đầu thăm dò lên lên, đáp lời Trương Siêu Quần đang gấp gáp thở dốc.

– Um….

Miệng hắn bị hai mảnh cặp môi thơm ngăn chặn lại.

Trời ạ! Cái này có tính là ta bị nàng phi lễ? Trương Siêu Quần trong đầu hỗn loạn, đôi môi thơm nức mang theo một chút hơi lạnh, đã đến mời gọi, không chờ hắn phản ứng lại, một cái đầu lưỡi mềm mại đã liếm lên đôi môi khô cạn của hắn đang muốn bốc khói rồi.

Không cần giãy dụa, không cần chống lại, không cần do dự, Trương Siêu Quần lập tức liền khẽ nhếch đôi môi, tiếp nhận đầu lưỡi non mịn thơm ngát xâm lược, nam nhân dụ dỗ nữ nhân, chắc chắn sẽ gặp khó khăn, nhưng nữ nhân dụ dỗ nam nhân, thì đó là một chuyện vô cùng dễ dàng.

Nữ nhân là thủy, nam nhân là thổ, đất quăng vào trong nước, không hẳn là có thể lấp kín, mà còn bị nước nhấn chìm, đem đất biến thành bùn nhão

Mà lúc này, Trương Siêu Quần chỉ là một khối đất non, đã bị dòng nước Kỷ Hiểu Phù ngâm cho mềm nhũn, cái lưỡi thơm tho đang mút hút, kề sát trước ngực hắn là hai bầu vú tròn trịa triền miên ma sát, khiến cho Trương Siêu Quần triệt để lạc lối quên đường về.

Một bàn tay hắn tự nhiên đưa xuống xoa nắn trên cái mông đầy đặn co dãn mười phần của nàng, rất nhanh hắn không vừa lòng với bàn tay chỉ có thể nắn bóp ở vị trí này, bàn tay xuôi theo cái khe đít nhẵn nhụi chính giữa hai bên mông thịt, hướng về bên trong lớp quần quét tới.

Bên trong cái tiểu khổ mỏng như cánh ve sầu, là một cái âm hộ lạnh lẽo, đã trở nên nóng dần trên thân thể mềm mại, theo bàn tay mạnh mẽ duỗi vào cái khe thịt, dính đầy nước sương trắng mịn như là một liều thuốc kích thích, rất nhanh bàn tay kia càng tăng thêm lực, đầu ngón tay trơn trợt dính mồ hôi, nóng hừng hực ngay cái khe nứt âm hộ ẩm ướt đẩy lên đẩy xuống……

Hắn đang đào lấy trên cái khe thịt của Kỷ Hiểu Phù, đầu ngón tay trỏ chợt bị cái miệng nhỏ âm đ*o đã hé mở ra, một vòng thịt miệng hút vào ngón tay của hắn, khi rút ra thì lôi theo một đầu sợi tơ trong suốt dịch nhờn, nguyên là nàng đã động dục, đúng chính là gậy ông lại đập lưng ông a!

– Um…

Một tiếng kêu nỉ non, khuôn mặt Kỷ Hiểu Phù đầy ý xuân đỏ ửng lưu chuyển, cái miệng nhỏ khẽ nhếch, cái âm hộ bị những ngón tay kia tập kích, khiến cho tâm trí đang ở trong mơ, mơ hồ nhớ lại vào cái đêm đó ôn nhu triền miên cùng với Dương Tiêu, tái hiện lại rỏ ràng trong lòng.

Thở gấp Kỷ Hiểu Phù dùng hai tay tìm tòi cây dương v*t đang đứng vững cạ trên bụng dưới của mình, sau vài lần thò bàn tay vào lôi kéo cây thịt dương v*t chà đạp, Trương Siêu Quần đã như nguồn điện lưu thông qua, tê dại bủn rủn, từ đáy lòng vui vẻ khác thường, thông thường là tiểu gia xoa nắn người, không nghĩ tới hôm nay ngược lại bị nữ nhân xoa nắn cho rồi! Bất quá, tư vị này tựa hồ cũng không xấu, hắn lại nhắm hai mắt hưởng thụ…..

Đến lúc này, quần hắn đã bị nàng dùng chân đẩy xuống thốn đến mắt cá chân, sau tiếng sột soạt vải vóc truyền đến, thì hắn cảm thấy cây dương v*t đứng thẳng bên ngoài, một bàn tay nho nhỏ luồn cầm đến, Trương Siêu Quần thoải mái muốn rên rỉ, nhưng cũng không dám lên tiếng, lo sợ kinh động đến nàng, đưa nàng từ trong mộng thức tỉnh lại, thì cái thời khắc kia cũng sẽ không còn tồn tại nữa.

Bàn tay Kỷ Hiểu Phù thuần thục ve vuốt, trên dưới xoay tròn xoa bóp dương v*t, Trương Siêu Quần há hốc mồm, âm thầm tê khí, hắn thấy mình cũng không phải là nằm ở trên cỏ, mà là đang trôi bềnh bồng trong một đám mây, rung rinh, qua lại lắc lư…

Tiếp sau một đôi bàn tay trắng nõn có chút vội vàng đem thắt lưng quần mình tự giật ra, năm đầu ngón tay đỡ lấy cây dương v*t dựng thẳng, Kỷ Hiểu Phù đem vẫn có một tia ý thức vem cái tiểu khố qua một bên, nàng cắn chặt môi dưới, nhíu lại đôi mi thanh tú kê cái quy đầu dương v*t ngát cửa miệng âm đ*o rồi ngồi xuống.

Bỗng nhiên, hạ thân hắn căng thẳng, dương v*t hắn đã bị một mãnh thịt non phì nhuyễn nóng ấm chăm chú bao trùm, a… là cái miệng nàng sao? Không..là nơi đó, chính cái âm đ*o đang nuốt lấy dương v*t vào! Trời ạ… còn chưa có tiến hành khúc nhạc dạo đầu, hà tất nóng ruột như thế?

Ôn ngấy như tương, dịch nhờn đã thấm vào lầy lội bên trong cái âm đ*o màu mỡ không chịu nổi, quy đầu của hắn như độn dị vật hình dáng quả trứng gà nhỏ dính vào cửa miệng thịt non đỉnh tới, cứng rắn từng điểm từng điểm xâm nhập vào trong hang động, quy đầu cứ ngẩng đầu mà vào, không tốn lấy nửa điểm khí lực.

Trương Siêu Quần sướng khoái hừ nhẹ một tiếng, hai tay đem cái áo nàng vén qua hai bên, bắt lấy hai bầu vú bạch thỏ ngọc, năn bóp thưởng thức không ngừng, Kỷ Hiểu Phù hai chân quấn quít giữ lấy eo của hắn, run rẩy thân thể cùng hắn chính diện đối mặt với nhau, trước ngực nàng hai bầu vú cao nhọn rắn chắc lắc lư, tư vị khó nói nên lời….

Kỷ Hiểu Phù phát ra một chuỗi rên rỉ mất hồn giọng mũi, song tay vịn chặt trước ngực Trương Siêu Quần, đem cái cặp mông trắng vòng tròn cuồn cuộn cao thấp đung đưa, nàng vặn vẹo vòng eo làm cho dương v*t Trương Siêu Quần càng thêm sung sướng, hai bên môi lớn căng âm hộ căng phồng ra hết, âm hộ hồng nộn dùng sức hút vào cây dương v*t to cứng rắn, hai bên bắp đùi nàng mồ hôi thâm ra trên cơ bắp, không ngừng trừu động, trắng mịn chất lỏng dịch nhờn từ trong âm đ*o trào ra, trống trải trên sân cỏ, cái mùi nồng đậm ngấy ngấy nam nữ giao hoan gió thổi không tiêu tan, bồng bềnh quanh quẩn thật lâu trong không trung, trong lúc động tình thân thể mềm mại Kỷ Hiểu Phù mồ hôi tươm ra như mưa, hình như do y phục ẩm ướt mồ hôi đắp lên trên người không thoải mái, cô dùng đôi tay mấy lần lôi kéo, đem y phục trên người mình xé rách tan tát, Trương Siêu Quần nhìn lại hai bâu vú sáng choang khéo léo đưa đẩy, cao vót săn cứng theo thân thể chuyển động qua lại lung lay, hai đầu núm vú anh đào phồng lên như hai hạt bắp cứng.

Trương Siêu Quần âm thầm rên rỉ, không phải chứ? Có phải là muốn chơi đến cuồng dã như vậy sao! Ngươi xé hỏng ý phục thì không quan trọng, chờ một lúc sau khi xong việc, xem ngươi xuyên mặc cái gì trở lại? Đang tự lo lắng, thì thấy Kỷ Hiểu Phù thân thể dựng thẳng lên, đang ngồi trên người Trương Siêu Quần, cái mông lớn cuồng nữu nhanh mạnh, mái tóc bay loạn tứ tán, trên thân thể trắng như tuyết đã là tăng vọt trong trắng lộ hồng…

Ta chết mất! Vẫn đúng là không hiểu được, mới vừa rồi còn khóc sướt mướt, lộ vẻ một nữ nhân rất điềm đạm đáng yêu, giờ thì lại phóng đãng một mặt như thế! cái mông kia, chớp động lên xuống không ngừng nghỉ, như là muốn vặn gãy cây dương v*t sinh mệnh của tiểu gia vậy

Bỗng nhiên Trương Siêu Quần lại nghĩ đến, lẽ nào Dương Tiêu cũng là không thể chịu được nàng cuồng dã như thế, cho nên Dương Tiêu tránh mà không gặp? Khả năng… có thể là như vậy a!

Không lo được suy nghĩ nhiều, tiểu gia ta tự xưng là trên giường tiểu lang quân, một đêm chịu được 5, 6 lần, nếu là bị thua dưới sự “ bức người “ của Kỷ Hiểu Phù, sau này còn làm sao đặt chân ở trong chốn giang hồ?

Nhớ tới điều này, Trương Siêu Quần liền vận ra nội công bên trong từ Ngọc Nữ Tâm Kinh hắn đã lĩnh ngộ đến tuyệt chiêu này, cây gậy dương v*t lập tức phồng lớn hơn…

Kỷ Hiểu Phù giống như trúng tà vậy

– Á…á…..a……

Tiếng rên to phóng đãng yêu kiều, đôi mi thanh tú nhíu lại, cái mông đít đang chống đỡ cây dương v*t như là không chịu nổi, khi bên trong hang động âm đ*o đột nhiên bị khúc thịt phồng lớn, bờ eo của Kỷ Hiểu Phù lập tức đình chỉ xoay chuyển, nàng chỉ cảm thấy cái âm hộ căng cứng đến cực hạn, hai cái đùi tuyết trắng tuôn rơi run rẩy,dưới đáy cổ miệng tử cung âm đ*o như bị tan ra, như có thứ đồ vật gì đó cạy mạnh như vậy, bao lấy cái quy đầu để cho nó trượt đâm vào bên trong một chút, một sự đau xót tê dại kỳ lạ, làm cho hồn vía như bay lên trời.

Nàng toàn thân run rẩy, hai chân giãy dụa nhưng không cách nào xiết chặc bên hông hắn nữa, nức nở nghẹn ngào lấy âm tinh đã tiết ra, Trương Siêu Quần còn tưởng rằng nàng đã muốn quăng thương đầu hàng, vậy mà chỉ có tầm 10 giây sau, Kỷ Hiểu Phù lại chuyển động cái mông, lần này tốc độ càng mạnh bạo càng không ngừng tiếng kêu rên rỉ︰

– A… a…ừ….a…ừ..

Biểu hiện hưởng thụ cực điểm…

Cái âm đ*o trơn trượt từ bên trong tràn ra dính đầy dịch nhờn, làm cây dương v*t cứng ngắt như thoa một tầng lại một tầng chất lỏng, theo cái mông đít cấp tốc nữu bãi, chỉ cảm thấy cái âm đ*o Kỷ Hiểu Phù như có một lớp thịt non bó chặt xẹt qua trên cây dương v*t, dây dưa không ngớt với cái quy đầu, mỗi một lần đụng vào, trên đỉnh chóp đều giống như giống như bị chạm một đầu xúc tua đoạt phách.

Tiếng rên của đạo Kỷ Hiểu Phù, làm như hoàn toàn không để ý liệu sẽ bị người nghe phát hiện, vô tận sung sướng, nhiệt tình lay động bờ mông, theo một tiếng thật dài rên rỉ, thân thể mềm mại của nàng bỗng nhiên như tê liệt, âm tinh bên trong cửa miệng cổ tử cung tận tình trào phun, toàn thân xinh đẹp thân thể đẩm ướt mồ hồi ngã vào ở trên người Trương Siêu Quần.

Trương Siêu Quần chỉ cảm thấy bên trong nhục bổng một luồng nhiệt khí kéo tới, bị một luồng chất lỏng đậm đặc dội vào quy đầu, trong nháy mắt đem cả thân cây dương v*t bọc lại ấm áp …….

Như vậy đã không xong rồi, Trương Siêu Quần biết Kỷ Hiểu Phù vừa đạt đến cơn cực khoái, lúc này giống như là người bị ngất đi, nằm ở trên người mình không thể động đậy.

Nàng bất động, hắn làm sao dám động? Dựng đứng bên trong âm đ*o nàng là một cây thịt cứng to lớn, nhét vào thăm thẳm hoa tiệp trơn trợt, dịch nhờn theo cái khe hở chậm rãi chảy xuôi ra….

Này đã xong? Trương Siêu Quần tà hỏa đang đẩy đưa lên cao, thấy nàng ở trên người mình không chuyển động, vừa ngẩng đầu, liền nhìn thấy cái bờ mông trắng như tuyết to mọng, ẩm ướt mồ hôi, làm nổi bật dưới ánh trăng đêm chiếu sáng, mê người cực điểm, không nhịn được đem hạ thân mình ưỡn cây dương v*t lên một cái.

– Ừm…

Kỷ Hiểu Phù yêu kiều rên lên một tiếng, thân thể hơi động đậy, đột nhiên, hai hàng lông mày giãn ra, làm như là muốn tỉnh giấc vậy, Trương Siêu Quần hít vào một ngụm khí lạnh, lập tức đình chỉ tuyên chiến……

Nối tiếp Kỷ Hiểu Phù hơi mở ra đôi mắt đẹp, chợt nhìn thấy Trương Siêu Quần, nàng bất giác ngẩn người ra, lập tức liền phát hiện mình đang cỡi ở trên người hắn, hai người đều cả người đều trần truồng, Kỷ Hiểu Phù ngơ ngác la hét rầm lên, thân thể nàng hơi động, lập tức phát hiện phía dưới mình không đúng, đang có có một cây gậy hoàn toàn hãm sâu trong cái âm đ*o của mình!

-Ngươi.. ngươi… ngươi….. sao có thể.. vậy.

Kỷ Hiểu Phù cảm thấy đầu mình như bị ngũ lôi đánh xuống đầu, bên tai ong ong quay cuồng

Chapter
1 Chương 1: Mang Theo Mỹ Nữ Xuyên Qua
2 Chương 2: Tiểu Cô Nương
3 Chương 3: Tiểu Cô Nương Đáng Yêu
4 Chương 4: Nụ Hôn Đầu
5 Chương 5: Kiểm Tra Tiểu Cô Nương
6 Chương 6: Chu Bá Phụ, Chu Bá Mẫu
7 Chương 7: Hán Thủy Kinh Biến
8 Chương 8: Chiến Binh Ra Oai
9 Chương 9: Trương Tam Phong Nhận Đệ Tử
10 Chương 10: Trương Tam Phong Nhận Đệ Tử (2)
11 Chương 11: Hồ Điệp Cốc
12 Chương 12: Bành Hòa Thượng
13 Chương 13: Muốn Giết Đinh Mẫn Quân
14 Chương 14: Dạy Dỗ Đinh Mẫn Quân
15 Chương 15: Dạy Dỗ Đinh Mẫn Quân (2)
16 Chương 16: Sơ Ngộ Kim Hoa Bà Bà
17 Chương 17: Giúp Ngươi Hả Giận
18 Chương 18: Nhìn Trộm Đại Y Tỷ Tắm Rửa
19 Chương 19: Nhìn Trộm Đại Ỷ Ty Tắm Rửa (2)
20 Chương 20: Nhìn Trộm Đại Ỷ Ty Tắm Rửa (3)
21 Chương 21: Nhìn Trộm Đại Ỷ Ty Tắm Rửa (4)
22 Chương 22: Nhìn Trộm Đại Ỷ Ty Tắm Rửa (5)
23 Chương 23: Không Nhìn Lén Mà Nhìn Thẳng
24 Chương 24: Cành Lê Ép Hoa Hải Đường
25 Chương 25: Gặp Lại Thường Ngộ Xuân
26 Chương 26: Ngươi Từng Học Qua Y Thuật
27 Chương 27: Trong Thạch Động Ẩn Chứa Huyền Cơ
28 Chương 28: Sao Lại Là Tiểu Long Nữ
29 Chương 29: So Với Trước Càng Hư Hơn
30 Chương 30: Tiên Luyện Công Phu, Hậu Tạo Nhân Tuyển
31 Chương 31: Tiên Nữ Thổi Tiêu
32 Chương 32: Giao Tranh Long Trời Lở Đất
33 Chương 33: Lại Hẹn Ước 16 Năm Sau
34 Chương 34: Đàm Luận Với Kỷ Hiểu Phù
35 Chương 35: Kỳ Hiểu Phù Phi Lễ
36 Chương 36: Ỷ Thiên Kiếm
37 Chương 37: Thù Sâu Tựa Biển Với Dương Tiêu
38 Chương 38: Vì Sao Lại Tha Chết Kỳ Hiểu Phù
39 Chương 39: Đinh Mẫn Quân Đã Nhận Ra Là Ai
40 Chương 40: Luyện Công Cùng Đinh Mẫn Quân
41 Chương 41: Hầu Tử Trên Cây
42 Chương 42: Ngũ Cô Ái Thiếp Của Hà Thái Xung
43 Chương 43: Cùng Hà Thái Xung So Lớn Nhỏ
44 Chương 44: Tiểu Lang Quân Hài Nhất Dạ Thất Thứ Lang
45 Chương 45: Vũ Khúc Của Thời Cổ Xưa
46 Chương 46: Nhất Dạ Xuân Phong
47 Chương 47: Lần Đầu Tiên Của Hai Tỷ Muội
48 Chương 48: Ngũ Phu Nhân
49 Chương 49: So Kiếm
50 Chương 50: Ngũ Phu Nhân Tên Là Kỷ Yên Nhiên
51 Chương 51: Lưu Luyến Chia Tay
52 Chương 52: Tình Chọn Nữ Tỷ Tiểu Phượng
53 Chương 53: Tình Chọn Nữ Tỷ Tiểu Yến
54 Chương 54: Dã Chiến Chu Cửu Nhân
55 Chương 55: Dã Chiến Chu Cửu Nhân (2)
56 Chương 56: Dã Chiến Chu Cửu Nhân (3)
57 Chương 57: Dã Chiến Chu Cửu Nhân (4)
58 Chương 58: Dã Chiến Chu Cửu Nhân (5)
59 Chương 59: Chu Phu Nhân Mỹ Diễm
60 Chương 60: Gặp Gỡ Võ Thanh Anh
61 Chương 61: Mỹ Nữ Quyền Pháp
62 Chương 62: Tình Chọn Chu Phu Nhân
63 Chương 63: Tình Chọn Chu Phu Nhân (2)
64 Chương 64: Tình Chọn Chu Phu Nhân (3)
65 Chương 65: Tình Chọn Chu Phu Nhân (4)
66 Chương 66: Tình Chọn Chu Phu Nhân (5)
67 Chương 67: Có Mỹ Nhân Đồng Hành
68 Chương 68: Chốn Đào Nguyên Dưới Thung Lũng
69 Chương 69: Vườn Hoa Xuân Sắc
70 Chương 70: Vườn Hoa Xuân Sắc (2)
71 Chương 71: Vườn Hoa Xuân Sắc (3)
72 Chương 72: Vườn Hoa Xuân Sắc (4)
73 Chương 73: Cửu Dương Chân Kinh
74 Chương 74: Quái Khách
75 Chương 75: Thanh Dực Bức Vương Vi Nhất Tiếu
76 Chương 76: Diệt Tuyệt Sư Thái Muốn Gã Đệ Tử
77 Chương 77: Kỳ Hiểu Phù Đang Nghĩ Đến Người Nào
78 Chương 78: Chỉ Nhược Muội Muội
79 Chương 79: Tránh Ra Đó Là Thê Tử Của Ta
80 Chương 80: Dinh Dính Khó Chịu
81 Chương 81: Dưới Ánh Trăng Liêu Nhân
82 Chương 82: Ỷ Thiên Kiếm Phi Hàn
83 Chương 83: Cứu Vãn Sóng To
84 Chương 84: Tiểu Chiêu Ta Tới Đây
85 Chương 85: Tiểu Chiêu Ta Tới Đây (2)
86 Chương 86: Tiểu Chiêu Ta Tới Đây (3)
87 Chương 87: Tiểu Chiêu Ta Tới Đây (4)
88 Chương 88: Cùng Tiểu Chiêu Nhìn Dương Bất Hối Tắm
89 Chương 89: Chữa Trị Cho Trương Vô Kị
90 Chương 90: Kỷ Yên Nhiên Hầu Hạ
91 Chương 91: Hai Độ Cao Trào
92 Chương 92: Cuộc Chiến Đỉnh Quang Minh (1)
93 Chương 93: Cuộc Chiến Đỉnh Quang Minh (2)
94 Chương 94: Cuộc Chiến Đỉnh Quang Minh (3)
95 Chương 95: Cuộc Chiến Đỉnh Quang Minh (4)
96 Chương 96: Cuộc Chiến Đỉnh Quang Minh (5)
97 Chương 97: Cuộc Chiến Đỉnh Quang Minh (6)
98 Chương 98: Cái Chết Của Thành Côn
99 Chương 99: Quỳ Xuống Cầu Ái
100 Chương 100: Vì Minh Giáo Thọ Thương
101 Chương 101: Mò Đến Nàng
102 Chương 102: Tứ Nữ Loạn Giường
103 Chương 103: Tứ Nữ Loạn Giường(2)
104 Chương 104: Xuân Sắc
105 Chương 105: Du Hí (1)
Chapter

Updated 105 Episodes

1
Chương 1: Mang Theo Mỹ Nữ Xuyên Qua
2
Chương 2: Tiểu Cô Nương
3
Chương 3: Tiểu Cô Nương Đáng Yêu
4
Chương 4: Nụ Hôn Đầu
5
Chương 5: Kiểm Tra Tiểu Cô Nương
6
Chương 6: Chu Bá Phụ, Chu Bá Mẫu
7
Chương 7: Hán Thủy Kinh Biến
8
Chương 8: Chiến Binh Ra Oai
9
Chương 9: Trương Tam Phong Nhận Đệ Tử
10
Chương 10: Trương Tam Phong Nhận Đệ Tử (2)
11
Chương 11: Hồ Điệp Cốc
12
Chương 12: Bành Hòa Thượng
13
Chương 13: Muốn Giết Đinh Mẫn Quân
14
Chương 14: Dạy Dỗ Đinh Mẫn Quân
15
Chương 15: Dạy Dỗ Đinh Mẫn Quân (2)
16
Chương 16: Sơ Ngộ Kim Hoa Bà Bà
17
Chương 17: Giúp Ngươi Hả Giận
18
Chương 18: Nhìn Trộm Đại Y Tỷ Tắm Rửa
19
Chương 19: Nhìn Trộm Đại Ỷ Ty Tắm Rửa (2)
20
Chương 20: Nhìn Trộm Đại Ỷ Ty Tắm Rửa (3)
21
Chương 21: Nhìn Trộm Đại Ỷ Ty Tắm Rửa (4)
22
Chương 22: Nhìn Trộm Đại Ỷ Ty Tắm Rửa (5)
23
Chương 23: Không Nhìn Lén Mà Nhìn Thẳng
24
Chương 24: Cành Lê Ép Hoa Hải Đường
25
Chương 25: Gặp Lại Thường Ngộ Xuân
26
Chương 26: Ngươi Từng Học Qua Y Thuật
27
Chương 27: Trong Thạch Động Ẩn Chứa Huyền Cơ
28
Chương 28: Sao Lại Là Tiểu Long Nữ
29
Chương 29: So Với Trước Càng Hư Hơn
30
Chương 30: Tiên Luyện Công Phu, Hậu Tạo Nhân Tuyển
31
Chương 31: Tiên Nữ Thổi Tiêu
32
Chương 32: Giao Tranh Long Trời Lở Đất
33
Chương 33: Lại Hẹn Ước 16 Năm Sau
34
Chương 34: Đàm Luận Với Kỷ Hiểu Phù
35
Chương 35: Kỳ Hiểu Phù Phi Lễ
36
Chương 36: Ỷ Thiên Kiếm
37
Chương 37: Thù Sâu Tựa Biển Với Dương Tiêu
38
Chương 38: Vì Sao Lại Tha Chết Kỳ Hiểu Phù
39
Chương 39: Đinh Mẫn Quân Đã Nhận Ra Là Ai
40
Chương 40: Luyện Công Cùng Đinh Mẫn Quân
41
Chương 41: Hầu Tử Trên Cây
42
Chương 42: Ngũ Cô Ái Thiếp Của Hà Thái Xung
43
Chương 43: Cùng Hà Thái Xung So Lớn Nhỏ
44
Chương 44: Tiểu Lang Quân Hài Nhất Dạ Thất Thứ Lang
45
Chương 45: Vũ Khúc Của Thời Cổ Xưa
46
Chương 46: Nhất Dạ Xuân Phong
47
Chương 47: Lần Đầu Tiên Của Hai Tỷ Muội
48
Chương 48: Ngũ Phu Nhân
49
Chương 49: So Kiếm
50
Chương 50: Ngũ Phu Nhân Tên Là Kỷ Yên Nhiên
51
Chương 51: Lưu Luyến Chia Tay
52
Chương 52: Tình Chọn Nữ Tỷ Tiểu Phượng
53
Chương 53: Tình Chọn Nữ Tỷ Tiểu Yến
54
Chương 54: Dã Chiến Chu Cửu Nhân
55
Chương 55: Dã Chiến Chu Cửu Nhân (2)
56
Chương 56: Dã Chiến Chu Cửu Nhân (3)
57
Chương 57: Dã Chiến Chu Cửu Nhân (4)
58
Chương 58: Dã Chiến Chu Cửu Nhân (5)
59
Chương 59: Chu Phu Nhân Mỹ Diễm
60
Chương 60: Gặp Gỡ Võ Thanh Anh
61
Chương 61: Mỹ Nữ Quyền Pháp
62
Chương 62: Tình Chọn Chu Phu Nhân
63
Chương 63: Tình Chọn Chu Phu Nhân (2)
64
Chương 64: Tình Chọn Chu Phu Nhân (3)
65
Chương 65: Tình Chọn Chu Phu Nhân (4)
66
Chương 66: Tình Chọn Chu Phu Nhân (5)
67
Chương 67: Có Mỹ Nhân Đồng Hành
68
Chương 68: Chốn Đào Nguyên Dưới Thung Lũng
69
Chương 69: Vườn Hoa Xuân Sắc
70
Chương 70: Vườn Hoa Xuân Sắc (2)
71
Chương 71: Vườn Hoa Xuân Sắc (3)
72
Chương 72: Vườn Hoa Xuân Sắc (4)
73
Chương 73: Cửu Dương Chân Kinh
74
Chương 74: Quái Khách
75
Chương 75: Thanh Dực Bức Vương Vi Nhất Tiếu
76
Chương 76: Diệt Tuyệt Sư Thái Muốn Gã Đệ Tử
77
Chương 77: Kỳ Hiểu Phù Đang Nghĩ Đến Người Nào
78
Chương 78: Chỉ Nhược Muội Muội
79
Chương 79: Tránh Ra Đó Là Thê Tử Của Ta
80
Chương 80: Dinh Dính Khó Chịu
81
Chương 81: Dưới Ánh Trăng Liêu Nhân
82
Chương 82: Ỷ Thiên Kiếm Phi Hàn
83
Chương 83: Cứu Vãn Sóng To
84
Chương 84: Tiểu Chiêu Ta Tới Đây
85
Chương 85: Tiểu Chiêu Ta Tới Đây (2)
86
Chương 86: Tiểu Chiêu Ta Tới Đây (3)
87
Chương 87: Tiểu Chiêu Ta Tới Đây (4)
88
Chương 88: Cùng Tiểu Chiêu Nhìn Dương Bất Hối Tắm
89
Chương 89: Chữa Trị Cho Trương Vô Kị
90
Chương 90: Kỷ Yên Nhiên Hầu Hạ
91
Chương 91: Hai Độ Cao Trào
92
Chương 92: Cuộc Chiến Đỉnh Quang Minh (1)
93
Chương 93: Cuộc Chiến Đỉnh Quang Minh (2)
94
Chương 94: Cuộc Chiến Đỉnh Quang Minh (3)
95
Chương 95: Cuộc Chiến Đỉnh Quang Minh (4)
96
Chương 96: Cuộc Chiến Đỉnh Quang Minh (5)
97
Chương 97: Cuộc Chiến Đỉnh Quang Minh (6)
98
Chương 98: Cái Chết Của Thành Côn
99
Chương 99: Quỳ Xuống Cầu Ái
100
Chương 100: Vì Minh Giáo Thọ Thương
101
Chương 101: Mò Đến Nàng
102
Chương 102: Tứ Nữ Loạn Giường
103
Chương 103: Tứ Nữ Loạn Giường(2)
104
Chương 104: Xuân Sắc
105
Chương 105: Du Hí (1)