Chương 35: Cho hai đứa

Kiều Ý không ngờ mọi người lại phát hiện nhanh và nhận được tương tác khủng như vậy.

Có vẻ sự quan tâm của mọi người đối với chủ đề này vẫn không hề thuyên giảm.

Kinh Đại - Hứa Tri Ý đang chuyên tâm nghiên cứu trong phòng thí nghiệm của mình thì cánh cửa đột nhiên mở ra.

Vị giáo sư già xông vào, tuổi già không khiến ông già bảy mươi tuổi như ông ta chậm chạp. 

 Hứa Tri Ý bị làm phiền, cau mày dữ tợn, vẻ tức giận hiện rõ trên khuôn mặt tuấn tú.

Lúc anh ta sắp bốc hỏa lại nghe thấy vị giáo sư già nói: “Tiểu Ý tiểu Ý à, đừng làm nữa, bài toán giải ra rồi.”

Hứa Trị Ý đột nhiên ngẩng đầu lên, cảm giác mệt mỏi hai ngày hai đêm không ngủ biến mất hoàn toàn.

“Bài toán giải ra rồi ạ?”

Anh ta không cần hỏi lại cũng biết vị giáo sư già đang nói đến câu hỏi nào.

“Giải xong rồi, em nhìn xem.”

Giáo sư già đưa điện thoại đến trước mặt Hứa Tri Ý, trên mặt không giấu được vẻ kích động, khuôn mặt già nua nhăn nheo đỏ bừng như máu.

Kiều Ý đã từng không hứng thú với việc học nữa, cậu đang lướt tin nhắn và nhìn những lời khen ngợi của các sinh viên Kinh Đại, cậu không khỏi cảm thấy phấn khích, như thể vinh dự này cũng có một phần của cậu vậy.

“Chị có thể đỗ Kinh Đại.” Kiều Ý nghĩ thầm.

Khi cậu định đưa cho Kiều Ảnh xem thì Lý Lệ Liên gọi cậu đi ăn cơm.

Lúc này cậu mới phát hiện trời đã tối rồi.

Kiều Ý buộc phải rời khỏi diễn đàn, bỏ qua tin nhắn của Hứa Trị Ý.

Trên bàn ăn, Kiều Ý muốn nói với cả nhà rằng Kiều Ảnh rất có thể sẽ đỗ vào Kinh Đại, để làm bố cô vui lòng, đồng thời để mẹ và chị hai biết rằng chị cả của cậu không tệ như hai người nghĩ.

Nhưng cậu chưa kịp nói gì, mẹ cậu là Lý Lệ Liên đã dùng đũa gõ vào bát của mình: “Rốt cục tiền công trường của ông bao giờ lấy được? Ở nhà có mấy miệng cơm, gạo đã hết rồi. Với mức lương hơn hai nghìn của tôi, mẹ kiếp, tôi không nuôi nổi nhiều miệng ăn như vậy. đâu.”

Cha Kiều cũng khó chịu vì chưa được trả lương: “Quản lý nói rằng sẽ trả vào giữa tháng, tôi sẽ hỏi l

“Giữa tháng? Hôm nay là ngày mấy rồi? Ai biết là giữa tháng hay lại là cuối tháng chứ.” Lý Lệ Liên nói và nhìn Kiều Ảnh: “Mày không phải kiếm được tiền sao? Tao nuôi mày cho mày tiền như vậy cho mày đi học, đồ mày ăn, đồ mày dùng. Giờ học rồi có thể kiếm tiền rồi, mày có nên đưa tiền cho không?”

Đây là mục đích của bà ta.

Cha Kiều muốn nói gì lại thôi, cuối cùng im lặng nhìn Kiều Ảnh.

Kiều Ảnh đặt bát đũa xuống mà không nhìn lên: “Số tài khoản.”

Hai mắt Lý Lệ Liên sáng lên, bà ta lập tức lấy điện  thoại lấy mã thanh toán, cười tươi: “Chỉ cần quét mã này và chuyển thẳng sang WeChat của mẹ đi.”

Kiều Ảnh lấy điện thoại di động ra.

Kiều Linh Linh vẫn đang im lặng ăn cơm không nhịn được lén nhìn chiếc điện thoại đắt tiền trong tay Kiều Ảnh.

Khi nhận được tiền, Lý Lệ Liên lấy điện thoại ra nhìn, khi thấy số tiền, nụ cười trên mặt bà ta lập tức thay đổi 180 độ.

“Sao chỉ có hai nghìn thôi? Điện thoại của mày giá mười nghìn tệ, còn máy tính, quần áo giày mới, mà sao. mày lại cho gia đình mình hai nghìn?”

“Tiền ăn tháng này của tôi và Kiều Ý.” Kiều Ảnh lười biếng nói.

Kiều Linh Linh lén nhìn Kiều Ảnh. Kiều Ý nhìn Kiều Ảnh.

“Tiền ăn? Cho hai đứa? Mày có biết giờ củi, gạo, dầu và muối đắt thế nào không? Hai nghìn tệ không đủ cho hai người ăn.”

Kiều Ảnh ngước mắt lên và lạnh lùng nhìn Lý Lệ Liên: “Một tháng Kiều Ý và tôi ở nhà ăn mấy bữa? Hài ngày cũng không thấy được món mặn, chỉ có hai đĩa rau xào, vậy là đắt ư??” 

Kiều Ảnh nói xong, trực tiếp đứng dậy.

Cô vốn chẳng muốn ăn hai đĩa rau xào héo úa nhạt nhẽo.

Đi được hai bước, cô quay lại nhìn Lý Lệ Liên, cô nói: “Bà nói đúng, tôi có tiền, nhưng cho dù tôi có vứt đi, tôi cũng không cho bà được lợi đâu.”

Kiều Ảnh không lời từ nhà họ Kiều, Lý Lệ Liên đừng nghĩ đến việc kiếm lợi từ cô.

Những lời này khiến Lý Lệ Liên tức giận đến mức. nhảy cẵng lên: “Con nhóc vô lương tâm này.”

Chapter
1 Chương 1: Đồng quy vu tận
2 Chương 2: Trọng sinh, Kiều Ảnh
3 Chương 3: IQ Siêu việt
4 Chương 4: Nghiêm khắc Giáo Huấn
5 Chương 5: Nghiêm khắc giáo huấn
6 Chương 6: Kiều Ảnh vẫn đứng dậy
7 Chương 7: Cần giúp không?
8 Chương 8: Hướng đó!
9 Chương 9: Ở đâu ra vậy?
10 Chương 10: Con nhỏ này cũng thông minh đấy!
11 Chương 11: Em không đi xem náo nhiệt sao?
12 Chương 12: Tự mình làm hay là để chúng tao ra tay?
13 Chương 13: Nhanh về nhà đi ngủ thôi!
14 Chương 14: Chị lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?
15 Chương 15: Ăn cơm!
16 Chương 16: Cũng gần giống vậy
17 Chương 17: Bạn nào vậy?
18 Chương 18: Không phải trộm?
19 Chương 19: Cô là ai mà dám chất vấn tôi?
20 Chương 20: Xe không tệ.
21 Chương 21: Bị ngốc à?
22 Chương 22: Bớt nói nhảm đi!
23 Chương 23: Hiện trường lặng ngắt như tờ
24 Chương 24: Đợi đã!
25 Chương 25: Gấp gì chứ
26 Chương 26: Còn định trốn bao lâu nữa?
27 Chương 27: Có thật là cô không
28 Chương 28: Ðó là bị quấy rầy khi ngủ
29 Chương 29: Chiếc xe này có vấn đề gì à?
30 Chương 30: Biến mất?
31 Chương 31: Hay em trai?
32 Chương 32: Một trăm vạn
33 Chương 33: Chị đã làm xong chưa
34 Chương 34: có thể lộ diện nói chuyện không
35 Chương 35: Cho hai đứa
36 Chương 36: tiền chị tự kiếm được
37 Chương 37: quấy rối
38 Chương 38: nhất định rất đẹp
39 Chương 39: 0 điểm
40 Chương 40: Gian lận?
41 Chương 41: Trình Cận Ngôn?
42 Chương 42: Trường học?
43 Chương 43: Cái gì?
44 Chương 44: Chứng cớ đâu?
45 Chương 45: Biết trước đáp án?
46 Chương 46: Sở sự vụ Kim Ngôn?
47 Chương 47: Tuy nói là đi
48 Chương 48: không quen ai cả
49 Chương 49: Đều do Kiều Ảnh
50 Chương 50: chạy trối chết
51 Chương 51: nhờ một chuyện
52 Chương 52: Đối phương ở Vân Thành
53 Chương 53: Không phải
54 Chương 54: hai người là một
55 Chương 55: Quá độc ác
Chapter

Updated 55 Episodes

1
Chương 1: Đồng quy vu tận
2
Chương 2: Trọng sinh, Kiều Ảnh
3
Chương 3: IQ Siêu việt
4
Chương 4: Nghiêm khắc Giáo Huấn
5
Chương 5: Nghiêm khắc giáo huấn
6
Chương 6: Kiều Ảnh vẫn đứng dậy
7
Chương 7: Cần giúp không?
8
Chương 8: Hướng đó!
9
Chương 9: Ở đâu ra vậy?
10
Chương 10: Con nhỏ này cũng thông minh đấy!
11
Chương 11: Em không đi xem náo nhiệt sao?
12
Chương 12: Tự mình làm hay là để chúng tao ra tay?
13
Chương 13: Nhanh về nhà đi ngủ thôi!
14
Chương 14: Chị lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?
15
Chương 15: Ăn cơm!
16
Chương 16: Cũng gần giống vậy
17
Chương 17: Bạn nào vậy?
18
Chương 18: Không phải trộm?
19
Chương 19: Cô là ai mà dám chất vấn tôi?
20
Chương 20: Xe không tệ.
21
Chương 21: Bị ngốc à?
22
Chương 22: Bớt nói nhảm đi!
23
Chương 23: Hiện trường lặng ngắt như tờ
24
Chương 24: Đợi đã!
25
Chương 25: Gấp gì chứ
26
Chương 26: Còn định trốn bao lâu nữa?
27
Chương 27: Có thật là cô không
28
Chương 28: Ðó là bị quấy rầy khi ngủ
29
Chương 29: Chiếc xe này có vấn đề gì à?
30
Chương 30: Biến mất?
31
Chương 31: Hay em trai?
32
Chương 32: Một trăm vạn
33
Chương 33: Chị đã làm xong chưa
34
Chương 34: có thể lộ diện nói chuyện không
35
Chương 35: Cho hai đứa
36
Chương 36: tiền chị tự kiếm được
37
Chương 37: quấy rối
38
Chương 38: nhất định rất đẹp
39
Chương 39: 0 điểm
40
Chương 40: Gian lận?
41
Chương 41: Trình Cận Ngôn?
42
Chương 42: Trường học?
43
Chương 43: Cái gì?
44
Chương 44: Chứng cớ đâu?
45
Chương 45: Biết trước đáp án?
46
Chương 46: Sở sự vụ Kim Ngôn?
47
Chương 47: Tuy nói là đi
48
Chương 48: không quen ai cả
49
Chương 49: Đều do Kiều Ảnh
50
Chương 50: chạy trối chết
51
Chương 51: nhờ một chuyện
52
Chương 52: Đối phương ở Vân Thành
53
Chương 53: Không phải
54
Chương 54: hai người là một
55
Chương 55: Quá độc ác