Chương 33: Yên Lòng

Cả Yên Vân Hạ và Lý Trạch Lâm trong thời gian này đều cảm nhận được sự thay đổi đến từ đối phương.

Bọn họ không ai nhắc tới những chuyện khó chịu trước đây, dường như chỉ muốn tận hưởng cảm giác yên bình này.

Mặc dù có thể không trốn tránh mãi được, nhưng dù sao cũng chuyện đã xảy ra rồi, hay là cứ tạm cất nó vào một góc vậy.

Hai người họ ở đây, buổi sáng thì dậy sớm cùng Bạch Phương đi bộ, sau đó lại cùng bà làm những công việc sinh hoạt giản dị.

Đôi lúc Lý Trạch Lâm cũng sẽ thể hiện tài bếp núc một chút, nhưng chỉ cần là Bạch Phương muốn làm gì, Lý Trạch Lâm đều không từ chối.

Lúc này, cả ba người bọn họ đang ngồi trò chuyện ở phòng khách, Bạch Phương bỗng nhiên lên tiếng:
- Hạ Hạ, Tiểu Lâm, ngày mai hai đứa sẽ trở về thành phố A sao?
Yên Vân Hạ vừa mới trao đổi công việc cùng Ý Nguyên xong, cô không khỏi bất đắc dĩ mỉm cười, đáp lại:
- Vốn muốn ở cùng bà nội thêm vài ngày nữa, nhưng cháu đã không đi làm gần nửa tháng rồi… Chuyện làm ăn không thể trì hoãn lâu được.

Hơn nữa Trạch Lâm, anh ấy cũng còn nhiệm vụ ở đoàn phim…
Yên Vân Hạ nói đến đây liền đưa mắt nhìn Lý Trạch Lâm, cậu biết ý thì cũng nhanh chóng phụ họa theo:
- Đúng là vậy ạ.

Ban đầu con chỉ xin nghỉ 2 ngày, hiện tại đã quá thời gian mất rồi, mọi người cũng lo lắng lắm.

Con và Hạ Hạ trở về thành phố A, nhưng sau này khi xong việc, chúng con sẽ lại trở về thăm bà có được không?
Bạch Phương đương nhiên không vui.

Thời gian qua nhờ có Lý Trạch Lâm và Yên Vân Hạ ở đây nên tâm tình bà mới tốt như vậy… Có điều đúng là người trẻ còn sự nghiệp, bà không thể cản trở con cháu mình phát triển được.

Bạch Phương buồn bã thở dài một cái:
- Được rồi… Bà hiểu mà.

Hai đứa về thành phố nhớ phải giữ gìn sức khỏe.

Bây giờ người trẻ các con đều mải chạy theo công việc, giờ giấc nghỉ ngơi đều không đảm bảo.

Thật là...!
Yên Vân Hạ biết Bạch Phương lo lắng, vì vậy liền buông điện thoại xuống, xích tới ôm chặt lấy bà.

Cô đối với người nhà vẫn luôn cư xử trẻ con như vậy, Yên Vân Hạ nũng nịu lên tiếng:
- Bà à, người nên chú ý sức khỏe là bà mới phải chứ.

Bà đã hứa tương lai còn phải tới bế con cho cháu nữa… Bà cũng không thể nuốt lời đâu nhé.

Bạch Phương không yên tâm về Yên Vân Hạ nên cứ dặn đi dặn lại Lý Trạch Lâm phải để mắt tới cô thật nhiều.

Ba người trò chuyện thêm một lúc, Yên Vân Hạ mới cùng Lý Trạch Lâm lên trên tầng sắp xếp hành lý.

Bước đến cầu thang, Yên Vân Hạ không khỏi tiếc nuối nói:
- Lâu lắm rồi tôi mới có một kì nghỉ dài và bình yên như vậy.

Thật không biết khi nào mới có cơ hội trải nghiệm lại nữa đây?
Lý Trạch Lâm tâm tình cũng có chút phức tạp.

Thành phố A là nơi bộn bề công việc, con người ở đó mỗi ngày đều chật vật mà kiếm sống.

Thời gian qua, dường như Lý Trạch Lâm đã tận hưởng được dư vị của gia đình, của những điều giản đơn nhất… Bỗng nhiên cũng không muốn xa cách.

Có điều vì tương lai của mình, và cả của tình yêu dành cho Yên Vân Hạ nữa, Lý Trạch Lâm cuối cùng cũng nhịn xuống.

Cậu chỉ nhẹ nhàng đáp:
- Nếu chị Vân Hạ muốn thì cứ ở lại đây vài hôm nữa rồi lên.

Tôi trở về trước giúp chị dọn dẹp nhà cửa là được rồi.

Nhớ đến đống hỗn độn trong nhà như có trộm đột nhập, Yên Vân Hạ không khỏi giật giật khóe môi.

Cũng may là hôm đó Lý Trạch Lâm chỉ mải lo tìm Yên Vân Hạ nên không để ý tới nhà cửa thế nào… Nếu không, Yên Vân Hạ cũng thực không dám nghĩ tới hình tượng của mình còn có thể xấu đến đâu.

Yên Vân Hạ lấp liếm cười, ngượng ngùng đáp:
- Không cần đâu, cậu xin nghỉ lâu như vậy, đạo diễn chắc chắn sẽ không vui.

Tôi nhờ Ý Nguyên tìm vài người giúp việc theo giờ tới thu dọn là được.

Còn cậu đấy, trở về liền nghiêm túc làm việc cho tôi, người của Yên Vân Hạ, không thể kém cỏi được.

Lý Trạch Lâm không nói gì, chỉ gật nhẹ đầu xem như đã hiểu.

Sáng hôm sau, bọn họ bay chuyến sớm nhất trở về thành phố A.

Yên Vân Hạ lo lắng Lý Trạch Lâm tuần qua không tới phim trường sẽ bị đạo diễn trách móc nên mới lái xe đưa cậu đến đó.

Nói chuyện với đạo diễn xong, Yên Vân Hạ liền quay sang dặn dò Lý Trạch Lâm:
- Cậu ở lại ngoan ngoãn nghe lời đạo diễn Lâm, đừng để ông ấy phải phiền lòng.

Tôi về nhà trước đây.

Lý Trạch Lâm có chút buồn cười trước bộ dạng như ‘bà mẹ trẻ’ đưa con nhỏ tới trường mầm non của Yên Vân Hạ.

Có điều cậu không hề chán ghét cảm giác này.

Lý Trạch Lâm từ lúc nào đã mê mẩn cái danh nghĩa được bao nuôi này mất rồi, cậu vui vẻ cười đến híp cả mắt:
- Chị Vân Hạ yên tâm, tôi nhất định sẽ cố gắng cống hiến mà.

Yên Vân Hạ bị nụ cười sáng lạn của Lý Trạch Lâm làm cho đỏ bừng cả mặt.

Đúng là yêu nghiệt… Tạm biệt Lý Trạch Lâm xong, Yên Vân Hạ mới lái xe trở về nhà.

Hôm qua Ý Nguyên đã giúp cô tìm người tới dọn dẹp rồi nên hiện tại căn biệt thự lại trở về dáng vẻ sạch sẽ vốn có của nó.

Yên Vân Hạ thở dài một tiếng, mệt mỏi bước lên phòng của mình.

Bay một chuyến dài, lại phải dậy sớm, Yên Vân Hạ thực sự mệt chết đi được.

Ngả mình trên chiếc giường êm ái một lúc, Yên Vân Hạ mới chậm rãi ngồi dậy thay quần áo.

Lúc này, chiếc nhẫn Lý Trạch Lâm đưa cô hôm trước từ trong túi áo rơi ra khiến cho Yên Vân Hạ không khỏi ngẩn người vài giây.

Cô nhanh chóng cúi người xuống nhặt vật nhỏ bé kia lên, không hiểu sao lại thấy vô cùng đẹp mắt.

Trang sức vốn là thứ không thể thiếu đối với các diễn viên nữ, Yên Vân Hạ cũng vậy… Nhưng đây là lần đầu tiên cô có cảm giác xúc động trước một món đồ nữ trang nhỏ bé như vậy.

- Có lẽ là vì cậu ấy nhỉ…? - Yên Vân Hạ khẽ lẩm bẩm.

Cô cẩn thận ngắm nghía chiếc nhẫn, sau đó chậm rãi đeo nó lên tay.

Yên Vân Hạ bất giác mỉm cười, nụ cười ấm áp, rực rỡ như ánh mặt trời.

Sau lần về quê này, tâm tình Yên Vân Hạ tốt hơn rất nhiều, Ý Nguyên đương nhiên là nhận ra điều đó.

Lại được biết lần này có cả Lý Trạch Lâm đi theo, Ý Nguyên liền trêu chọc cô:
- Chị Vân Hạ dạo này xuân sắc tràn đầy thật đó.

Đúng là người có tình yêu có khác.

Yên Vân Hạ đương nhiên biết Ý Nguyên ghẹo mình, có điều cô cũng không giận, chỉ liếc cô nàng một cái, trầm giọng dọa nạt:
- Đúng là tâm tình rất tốt.

Hơn nữa cũng rất ngạc nhiên về khả năng đảm đương công việc của em.

Thiết nghĩ chắc chị nên dành thêm thời gian nghỉ ngơi, để em có cơ hội thể hiện năng lực của mình mới được.

Thời gian qua toàn bộ công việc của Yên Vân Hạ đều do một tay Ý Nguyên xử lý.

Vốn nghĩ cô gái này còn trẻ sẽ ham chơi, nhưng Ý Nguyên lại vô cùng nghiêm túc chuẩn bị đâu ra đấy.

Yên Vân Hạ đương nhiên biết Ý Nguyên tài giỏi, nhưng năng lực tốt như vậy, sau này sẽ còn phát triển lắm cho mà xem.

Ý Nguyên mặc dù vui vẻ vì được boss Yên tin tưởng, nhưng mà cô không muốn bị kẹt lịch trình nữa đâu.

Cứ nhìn hai mắt thâm quầng của mình trong gương, Ý Nguyên lại tưởng tượng tới những đêm vừa rồi chạy deadline, thực sự ám ảnh quá đi mất.

Ý Nguyên vội vàng từ chối:
- Đừng mà chị Vân Hạ.

Em vẫn cần phải học tập ở chị nhiều lắm, chị đừng như vậy mà.

Chị như vậy là như thế nào hả? Dù sao chị cũng chưa từng trải nghiệm cảm giác làm ‘bạo quân’, lần này để Ý Nguyên trải nghiệm trước cảm giác bị bóc lột đi.

- Yên Vân Hạ tàn nhẫn trêu ghẹo Ý Nguyên.

Cô nàng bị mấy chữ ‘deadline’ dọa cho tái cả mặt khiến Yên Vân Hạ bật cười ha hả vì thích thú.

Lúc này, đột nhiên Ý Nguyên lại đổi chủ đề:
- Nhưng mà chị Vân Hạ, chị thực sự cảm thấy Lý Trạch Lâm là một sự lựa chọn đúng đắn sao?
Yên Vân Hạ đang đọc tài liệu, bấy giờ mới ngẩng đầu lên nhìn Ý Nguyên.

Nụ cười trên môi cô có chút cứng ngắc, Yên Vân Hạ chậm rãi lên tiếng:
- Chẳng phải trước đây em cũng rất nhiệt tình ủng hộ chị và cậu ấy sao?
Ý Nguyên trầm ngâm một hồi, tựa hồ chẳng khác nào bà cụ non cả.

Một lúc sau, cô nàng mới thở dài một cái:
- Đúng là ban đầu em cảm thấy cậu ấy không tệ, nhưng mà sau một vài chuyện, em thấy cậu ấy còn ngây thơ quá, chưa đủ chín chắn để có thể lo toan cho chị.

Dù sao cậu ấy cũng mới chỉ 23 - 24 tuổi…
Quả thực Lý Trạch Lâm vẫn còn rất trẻ, cho dù quá khứ cậu ấy đã từng trải qua những chuyện gì thì bản chất vẫn chỉ là một cậu thanh niên mới lớn thôi.

Yên Vân Hạ cũng không phải là tuýp người mạnh mẽ gì cho cam.

Tất cả những gì cô có hiện tại, thậm chí là cả tính cách kiên cường này, chẳng qua cũng chỉ là vỏ bọc để tránh những tổn thương xảy ra với bản thân mình mà thôi.

Yên Vân Hạ chống cằm, bắt đầu chậm rãi suy nghĩ…

Chapter
1 Chương 1: Cứu Nguy
2 Chương 2: Gặp Lại
3 Chương 3: Nam Nhân Lên Được Phòng Khách Xuống Được Nhà Bếp
4 Chương 4: Nữ Thần Trong Lòng Lý Trạch Lâm
5 Chương 5: Buổi Sáng Ấm Áp
6 Chương 6: Sống Chung
7 Chương 7: Lý Trạch Lâm Lấy Giúp Tôi Băng Vệ Sinh
8 Chương 8: Chuyện Ngại Ngùng
9 Chương 9: Phụ Huynh Giục Kết Hôn
10 Chương 10: Đối Tượng Xem Mắt
11 Chương 11: Lần Đầu Ra Mắt Phụ Huynh
12 Chương 12: Hợp Đồng Tình Nhân
13 Chương 13: Ở Bên Nhau
14 Chương 14: Người Yêu Cũ
15 Chương 15: Gia Nhập Đoàn Phim
16 Chương 16: Lần Đầu Tranh Cãi
17 Chương 17: Tai Nạn Nghề Nghiệp
18 Chương 18: Say Rượu Làm Loạn
19 Chương 19: Ăn Vạ
20 Chương 20: Lên Hotsearch
21 Chương 21: Tất Cả Là Tại Quân Thiệu
22 Chương 22: Rắc Rối Tại Buổi Tiệc
23 Chương 23: Yên Vân Hạ Bị Thương
24 Chương 24: Chăm Sóc
25 Chương 25: Khó Khăn Ập Tới
26 Chương 26: Điểm Tựa
27 Chương 27: Gặp Lại Bạn Cũ
28 Chương 28: Mình Thích Cậu
29 Chương 29: Xa Mặt Cách Lòng
30 Chương 30: Truy Thê
31 Chương 31: Quan Hệ Bạn Trai - Bạn Gái
32 Chương 32: Hòa Hợp
33 Chương 33: Yên Lòng
34 Chương 34: Mộng Xuân
35 Chương 35: Tập Thoại
36 Chương 36: Gia Cảnh Của Lý Trạch Lâm
37 Chương 37: Bày Tỏ
38 Chương 38: Chuyện Tình Chị Em
39 Chương 39: Bạn Trai Cũ Làm Phiền
40 Chương 40: Tin Đồn
41 Chương 41: Ghen
42 Chương 42: Thừa Nhận Tình Cảm
43 Chương 43: Chuyện Tốt Của Du Bắc Quân
44 Chương 44: Hợp Tác Làm Chuyện Lớn
45 Chương 45: Du Bắc Quân Bẽ Mặt
46 Chương 46: Hạ Màn
47 Chương 47: Lần Đầu Tiên Cùng Nhau Xuất Hiện
48 Chương 48: Ẩn Ý
49 Chương 49: Gameshow Hẹn Hò
50 Chương 50: Lan Nhược Giở Trò
51 Chương 51: Sự Thật Về Lan Nhược
52 Chương 52: Lo Sợ
53 Chương 53: Chuyện Cũ Của Lý Trạch Lâm
54 Chương 54: Hỗn Loạn
55 Chương 55: Bà Nội Tức Giận
56 Chương 56: Thuyết Phục
57 Chương 57: Muốn Dành Cho Em Một Đời Hạnh Phúc
58 Chương 58: Công Khai
59 Chương 59: Phát Đường
60 Chương 60: Khó Xử
61 Chương 61: Đi Mỹ
62 Chương 62: Em Là Gia Đình Của Anh
63 Chương 63: Cùng Em Đi Dạo Một Vòng Thành Phố
64 Chương 64: Ra Mắt Phụ Huynh
65 Chương 65: Gặp Gỡ Niên Tư
66 Chương 66: Gỡ Bỏ Khúc Mắc
67 Chương 67: Thăm Ban
68 Chương 68: Scandal
69 Chương 69: Scandal 2
70 Chương 70: Họp Báo
71 Chương 71: Hạ Bệ Lan Nhược
72 Chương 72: Quà Sinh Nhật
73 Chương 73: Quà Sinh Nhật 2
74 Chương 74: Đêm Hoan Ái
75 Chương 75: Cầu Hôn
76 Chương 76: Có Tin Vui
77 Chương 77: Hạnh Phúc Của Chúng Ta
78 Chương 78: Lo Lắng
79 Chương 79: Kết Cục
80 Chương 80: Ngoại Truyện 1 Chúng Ta Đã Từng Gặp Gỡ
81 Chương 81: Ngoại Truyện 2 Nỗi Lo Lắng Của Lý Trạch Lâm
Chapter

Updated 81 Episodes

1
Chương 1: Cứu Nguy
2
Chương 2: Gặp Lại
3
Chương 3: Nam Nhân Lên Được Phòng Khách Xuống Được Nhà Bếp
4
Chương 4: Nữ Thần Trong Lòng Lý Trạch Lâm
5
Chương 5: Buổi Sáng Ấm Áp
6
Chương 6: Sống Chung
7
Chương 7: Lý Trạch Lâm Lấy Giúp Tôi Băng Vệ Sinh
8
Chương 8: Chuyện Ngại Ngùng
9
Chương 9: Phụ Huynh Giục Kết Hôn
10
Chương 10: Đối Tượng Xem Mắt
11
Chương 11: Lần Đầu Ra Mắt Phụ Huynh
12
Chương 12: Hợp Đồng Tình Nhân
13
Chương 13: Ở Bên Nhau
14
Chương 14: Người Yêu Cũ
15
Chương 15: Gia Nhập Đoàn Phim
16
Chương 16: Lần Đầu Tranh Cãi
17
Chương 17: Tai Nạn Nghề Nghiệp
18
Chương 18: Say Rượu Làm Loạn
19
Chương 19: Ăn Vạ
20
Chương 20: Lên Hotsearch
21
Chương 21: Tất Cả Là Tại Quân Thiệu
22
Chương 22: Rắc Rối Tại Buổi Tiệc
23
Chương 23: Yên Vân Hạ Bị Thương
24
Chương 24: Chăm Sóc
25
Chương 25: Khó Khăn Ập Tới
26
Chương 26: Điểm Tựa
27
Chương 27: Gặp Lại Bạn Cũ
28
Chương 28: Mình Thích Cậu
29
Chương 29: Xa Mặt Cách Lòng
30
Chương 30: Truy Thê
31
Chương 31: Quan Hệ Bạn Trai - Bạn Gái
32
Chương 32: Hòa Hợp
33
Chương 33: Yên Lòng
34
Chương 34: Mộng Xuân
35
Chương 35: Tập Thoại
36
Chương 36: Gia Cảnh Của Lý Trạch Lâm
37
Chương 37: Bày Tỏ
38
Chương 38: Chuyện Tình Chị Em
39
Chương 39: Bạn Trai Cũ Làm Phiền
40
Chương 40: Tin Đồn
41
Chương 41: Ghen
42
Chương 42: Thừa Nhận Tình Cảm
43
Chương 43: Chuyện Tốt Của Du Bắc Quân
44
Chương 44: Hợp Tác Làm Chuyện Lớn
45
Chương 45: Du Bắc Quân Bẽ Mặt
46
Chương 46: Hạ Màn
47
Chương 47: Lần Đầu Tiên Cùng Nhau Xuất Hiện
48
Chương 48: Ẩn Ý
49
Chương 49: Gameshow Hẹn Hò
50
Chương 50: Lan Nhược Giở Trò
51
Chương 51: Sự Thật Về Lan Nhược
52
Chương 52: Lo Sợ
53
Chương 53: Chuyện Cũ Của Lý Trạch Lâm
54
Chương 54: Hỗn Loạn
55
Chương 55: Bà Nội Tức Giận
56
Chương 56: Thuyết Phục
57
Chương 57: Muốn Dành Cho Em Một Đời Hạnh Phúc
58
Chương 58: Công Khai
59
Chương 59: Phát Đường
60
Chương 60: Khó Xử
61
Chương 61: Đi Mỹ
62
Chương 62: Em Là Gia Đình Của Anh
63
Chương 63: Cùng Em Đi Dạo Một Vòng Thành Phố
64
Chương 64: Ra Mắt Phụ Huynh
65
Chương 65: Gặp Gỡ Niên Tư
66
Chương 66: Gỡ Bỏ Khúc Mắc
67
Chương 67: Thăm Ban
68
Chương 68: Scandal
69
Chương 69: Scandal 2
70
Chương 70: Họp Báo
71
Chương 71: Hạ Bệ Lan Nhược
72
Chương 72: Quà Sinh Nhật
73
Chương 73: Quà Sinh Nhật 2
74
Chương 74: Đêm Hoan Ái
75
Chương 75: Cầu Hôn
76
Chương 76: Có Tin Vui
77
Chương 77: Hạnh Phúc Của Chúng Ta
78
Chương 78: Lo Lắng
79
Chương 79: Kết Cục
80
Chương 80: Ngoại Truyện 1 Chúng Ta Đã Từng Gặp Gỡ
81
Chương 81: Ngoại Truyện 2 Nỗi Lo Lắng Của Lý Trạch Lâm