Chương 33: Quyển 3: Tình Mịch — Chương 1: Tình bạc thiên hạ

Hoa Ngọc Loan nhẹ nhàng ngồi ghé vào mép giường, trên mặt không có nét thẹn thùng của tân nương tử mà đa phần là một vẻ bất an. Nàng nhìn vào bóng lưng Hoa Nhược Hư, mấy lần chực nói lại thôi.
Hoa Nhược Hư cũng đã đứng suốt cả tối, không hề động đậy, chẳng nói chẳng rằng, hoàn toàn im lặng.
“Sư đệ!” Hoa Ngọc Loan cuối cùng cũng không nhịn được nữa, êm ái thốt lên. Nhược Hư giống như vừa tỉnh mộng ngoái đầu nhìn dung nhan kiều diễm của Hoa Ngọc Lan, chậm rãi đi tới bên giường, nhẹ nhàng ôm lấy nàng.
“Sư tỷ, ngủ thôi!” Nhược Hư ôn tồn nói, điều Hoa Ngọc Lan lo lắng đã không xảy ra, Nhược Hư không hề chất vấn nàng về việc Giang Thanh Nguyệt.
Cặp nến đã gần lụi tàn, Nhược Hư vẫn chong chong mở mắt trong bóng đêm. Hoa Ngọc Loan nhận ra vị tình lang mà mới hai hôm trước lễ tân hôn còn quấn quýt si mê nàng như thế, bây giờ lại chỉ hờ hững ôm nàng, chẳng hề có động tĩnh gì khác.
Ngoài kia, cách động phòng không xa, có một đôi mắt đẹp long lanh cứ nhìn chăm chú về phía này, đến khi ánh lửa tắt rụi mới chịu thôi.
Chỉ trong vài ngày mà tên tuổi của Hoa Nhược Hư đã truyền đi khắp cả giang hồ, việc hắn vì Hoa Ngọc Loan mà bỏ rơi Giang Thanh Nguyệt đã được truyền ra khắp nơi, câu chuyện được nhắc đến nhiều nhất chính là Hoa Nhược Hư đã vì Tình Kiếm mới kề cận Giang Thanh Nguyệt, sau khi được Tình Kiếm thì lại bỏ rơi nàng, theo như lời bọn họ, Hoa Nhược Hư đã sớm thành một kẻ vô sỉ lừa của lừa tình.
Nhưng tại Hoa Sơn, Hoa Nhược Hư vẫn không có chút gì khác thường, ban ngày thì cùng Hoa Ngọc Loan hệt như một đôi vợ chồng mới cưới, buổi tối vẫn như cũ, cùng nàng ngọt ngào thân mật. Bất quá, chỉ có Hoa Ngọc Loan mới biết được, Hoa Nhược Hư buổi tối ngoại trừ việc ôm nàng ngoài ra không làm bất cứ chuyện gì khác cả.
Cho đến một buổi tối, Hoa Ngọc Loan phát hiện Hoa Nhược Hư hôm nay có vẻ gì đó bất thường. Màn đêm vừa mới buông xuống, Hoa Nhược Hư đã cùng nàng vào phòng ngủ, điều làm nàng càng không ngờ đến là hành động tiếp theo của hắn, hắn đã hôn nàng, thật là điên cuồng, thật là thô dã. Hoa Ngọc Loan thẹn thùng đáp lại, trong lòng vô cùng cao hứng.
Hai thân hình trần trụi quấn riết lấy nhau, cuối cùng Hoa Ngọc Loan nằm mềm nhũn trên người Hoa Nhược Hư, trên mặt nàng xuất hiện một nụ cười ngọt ngào, hai gò má trắng trẻo có nét ửng hồng lưu động, vẻ đẹp của nàng thực làm người ta kinh tâm động phách!
“Sư tỷ, ta phải đi rồi!” Hoa Nhược Hư cuối cùng cũng đã nói ra, hắn vừa nói xong, nụ cười trên mặt của Hoa Ngọc Loan đã biến mất không dấu vết.
“Ngươi muốn đi đâu?” Thanh âm của Hoa Ngọc Loan có phần run rẩy.
“Sư tỷ, thực xin lỗi, ta biết ta không nên ngầm bỏ đi, nhưng ta lại không thể không đi, bất quá ta cũng không biết là mình nên đi đâu nữa.” Giọng nói của Hoa Nhược Hư có chút áy náy, nhưng cũng rất kiên quyết.

“Ngươi có phải muốn đi tìm Giang Thanh Nguyệt?” Hoa Ngọc Loan cũng không ngốc nghếch, nàng cũng đã đoán ra được ý đồ của Hoa Nhược Hư, chỉ là trong lòng rất thương tâm, nàng vốn tưởng rằng Hoa Nhược Hư đã an tâm lập gia cùng nàng, đâu biết rằng hắn cũng quên không được Giang Thanh Nguyệt.
“Sư tỷ, vì nàng, vì sư môn của chúng ta, ta sẽ tìm Thanh tỷ về.” Thanh âm của Hoa Nhược Hư rất ôn nhu, nhưng trong tai Hoa Ngọc Loan lại cảm thấy lạnh làm sao.
“Ngươi đi đi, ngươi đi rồi... đi rồi cũng không cần trở lại đâu!” Hoa Ngọc Loan đột nhiên hét lên, Hoa Nhược Hư bất ngờ phát hiện trên mặt nàng đầm đìa nước mắt.
“Sư tỷ, nàng đừng khóc được không?” Hoa Nhược Hư nhìn nước mắt của Hoa Ngọc Loan, trong lòng cũng đã mềm xuống, hắn thì thào nói, rồi hôn nên hai má nàng.
“Sư đệ, ngươi đừng bỏ ta đi có được không?” Hoa Ngọc Loan hai mắt đã ướt đẫm lệ, cũng chỉ có trước mặt Hoa Nhược Hư, nàng mới tỏ ra mềm yếu như thế.
“Sẽ không đâu, sẽ không đâu, sư tỷ, ta sao có thể bỏ rơi nàng được?” Hoa Nhược Hư nhẹ giọng nói, rồi lại bắt đầu tiến vào thân thể mềm mại của Hoa Ngọc Loan, an ủi vị sư tỷ mà hắn yêu nhất.
Hoa Ngọc Loan mở bừng hai mắt, cảm giác quần áo đã chỉnh tề, trong lòng nổi lên một mối dự cảm bất an, ngọc thủ vươn sang bên mình dò xét. Như nàng dự kiến, quả nhiên là không thấy ai. Trong lòng nàng lại nổi lên một trận đau thương, một trận oán hận, sư đệ à, ngươi rốt cục có phải đã đi rồi hay không? Hoa Nhược Hư, chẳng lẽ ta cũng không so sánh được với Giang Thanh Nguyệt ư? Ngươi thật đốn mạt!
Cánh cửa khe khẽ hé ra, Hoa Ngọc Loan bật dậy, nhưng rồi lại chán nản ngả xuống giường, người đi vào không phải là Hoa Nhược Hư, mà chính là muội muội bảo bối của nàng, Hoa Ngọc Phượng.
“Tỷ tỷ, tỷ tỉnh rồi à?” Âm thanh ôn nhu của Hoa Ngọc Phượng vang lên.
“Hắn đâu?” Hoa Ngọc Loan phát hiện thanh âm của chính mình có chút run rẩy, nàng phát hiện ra cân lượng của hắn trong lòng mình cũng thật nặng, nàng hy vọng hắn vẫn còn ở tại Hoa Sơn.
“Sư đệ đã đi rồi, bất quá …..” Hoa Ngọc Phượng thầm thở dài, nói.
“Bất quá chuyện gì?” Hoa Ngọc Loan vội vàng hỏi, hai mắt vốn đang ảm đạm đột nhiên có chút thần khí trở lại.

“Đệ ấy trước lúc đi có nhờ muội chăm sóc tỷ tỷ cẩn thận, đệ ấy còn mấy câu nhờ muội nói cho tỷ tỷ.”
Hoa Ngọc Phượng khẽ nói, “Đệ ấy nói, trong lòng đệ ấy, tỷ tỷ vĩnh viễn là quan trọng nhất, mặc dù tỷ đã làm Giang Thanh Nguyệt bỏ đi, nhưng đệ ấy cũng không hận tỷ, cũng không trách tỷ, bất quá là một nam nhân, đệ ấy tất phải tìm ra Giang Thanh Nguyệt, tìm được nàng ta rồi thì sẽ quay trở về.”
“Nếu cả đời không tìm thấy, hắn có phải cũng không trở lại ư?” Hoa Ngọc Loan tức giận nói.
“Đệ ấy cũng đã nói, nếu trong vòng ba năm đệ ấy mà không tìm được Giang Thanh Nguyệt nói chuyện, đệ ấy sẽ trở về, sau đó cũng không tìm nàng ấy nữa. Đệ ấy nói, tỷ thủy chung là thê tử của đệ ấy, đệ ấy phải có trách nhiệm của bậc trượng phu, vì vậy đệ ấy bỏ ra ba năm thời gian tìm Giang Thanh Nguyệt.” Hoa Ngọc Phượng âm thầm thở dài.
“Khốn kiếp, đã đi rồi cũng không cần phải trở lại đâu!” Hoa Ngọc Loan oán hận nói, nhưng cũng không biết là nói cho ai nghe.
“Chẳng lẽ tỷ thực không mong đệ ấy quay về ư?” Hoa Ngọc Phương khẽ thở dài trong lòng, nhưng không hề nói ra.
Hoa Nhược Hư biết tự bản thân mình đến lúc Hoa Ngọc Loan tỉnh lại sẽ rất khó dời đi, cho nên hắn liền điểm huyệt ngủ của nàng, sau đó đi tìm Hoa Ngọc Phượng, nhờ nàng chiếu cố Hoa Ngọc Loan, sau đó hắn li khai Hoa Sơn, không ai cản trở, Hoa Ngọc Phượng không cản, Hoa Thiên Vân cũng không.
Hoa Nhược Hư cũng đã trải qua một khoảng thời gian dài nội tâm tranh đấu mới đưa ra quyết định như vậy, ngày hôn lễ, sau khi hắn biết Hoa Ngọc Loan dùng kiếm bức Giang Thanh Nguyệt đi, sau khi biết Tô Đại Nhi bất quá chỉ muốn đến thử thực lực của Hoa Sơn, trong lòng hắn nổi lên một cảm giác thương tâm cùng bất đắc dĩ trước giờ chưa từng gặp, nhưng hắn thủy chung cũng không cách gì trách cứ Hoa Ngọc Loan, cũng không muốn Hoa Ngọc Loan phải chịu sự chê trách ủa thiên hạ, vì thế hắn vì Hoa Ngọc Loan mà chịu lấy điều tiếng kia, lại vung kiếm chặt đứt đoạn tơ tình, chấm dứt mọi sự với Tô Đại Nhi. Tuy nhiên, hắn biết trong lòng hắn không thể quên được nàng ta, nhưng dù sao cũng làm như vậy rồi. Mặc dù hắn vì Hoa Ngọc Loan mà chịu tội danh cho nàng, nhưng cũng không thể bỏ rơi Giang Thanh Nguyệt, hắn tất phải đi tìm nàng, tuy nhiên hắn biết rằng với tính cách của Hoa Ngọc Loan thì sẽ không có khả năng nàng đáp ứng chuyện này, bất quá hắn thấy đây là chuyện nên làm, hắn nhất định phải làm.
oOo
Thong thả rời khỏi Hoa Sơn, trên tay là Tình Kiếm, Hoa Nhược Hư có chút băn khoăn, thiên hạ to lớn, hắn nên đi đâu tìm Giang Thanh Nguyệt? Biển người mênh mông, muốn tìm ra một người thật không dễ dàng, đặc biệt hắn còn không rõ là Giang Thanh Nguyệt có nguyện ý hay không nguyện ý muốn gặp hắn.
Khí trời ngày càng thêm nóng, bất quá Hoa Nhược Hư lại có cảm giác rất thanh lương, đại khái đó là công hiệu của Tình Kiếm xuất ra. Đi trên quan đạo, trong lòng hắn là ngàn vạn điều suy nghĩ, bất tri bất giác hắn đã đi tới một sơn cốc, chăm chú nhìn kỹ thì thấy một cảm giác rất quen thuộc, nguyên lai hắn đã cùng với Đại Giang tiêu cục đi qua vùng này, hơn nữa ở đây chính là nơi Đại Giang tiêu cục bị vây công, chỉ là Hoa Ngọc Loan xuất hiện vì Đại Giang tiêu cục giải vây, nhưng Hoa Ngọc Loan cuối cùng cũng cứu không được Đại Giang tiêu cục.
Hoa Nhược Hư khẽ thở dài, hắn lại nhớ tới Tiểu Nguyệt kia, một nữ tử khả ái si tâm, đáng tiếc ông trời đố kị hồng nhan, nàng đã qua đời. Nhớ đến cao thủ trên Địa Bảng Trương Liệt, chính hắn đã bức chết Tiểu Nguyệt, bây giờ hắn có phải là đối thủ của Trương Liệt không? Có lẽ hắn bây giờ cũng không thể nào thay Tiểu Nguyệt báo thù rồi.

Thế sự vô thường, mấy tháng trước, Hoa Nhược Hư dù thế nào cũng không nghĩ đến hắn sẽ có bộ dáng như thế này, nhưng mà chỉ ngắn ngủi trong vòng mấy tháng, trong hắn đã xảy ra bao biến hóa ngất trời, hắn đã trở thành một giang hồ nhân, người trong giang hồ, thân bất do kỷ, hắn đã bắt đầu được niếm thử những lời này rồi.
Mình vận trường y, vóc cao vẻ ngọc, diện mạo anh tuấn, đường nét rõ ràng, Hoa Nhược Hư hiện tại đã trở thành một thế gia công tử, tuy nhiên trên mặt lại có vài phần ưu sầu, nhưng càng làm tăng thêm vẻ mị lực.
Nhược Hư lặn lội gió bụi đi tới Trường An, dù sao Trường An nhiều người, nơi mà nhiều người tìm một người sẽ dễ đi một chút, chỉ là dọc đường đi, hắn đã hỏi không biết bao nhiêu người có gặp một bạch y nữ tử tuổi còn trẻ có mang mạng che mặt, nhưng những người được hỏi đều lắc đầu.
Thanh tỷ a Thanh tỷ, tỷ rốt cục đang ở đâu? Chẳng lẽ tỷ căn bản không đi qua đường này ư? Hoa Nhược Hư thầm thở dài, muốn tìm một người, thật là mò kim đáy bể.
Ngồi cạnh cửa sổ, cho dù là lúc ăn cơm, hắn cũng không xao nhãng chuyện này, cứ vừa ăn vừa nhìn qua những người đi đường.
“Hoa Nhược Hư, ngươi thực là tiểu nhân!” Một tiếng gầm vang lên, bên tai tiếng gió ập đến, Hoa Nhược Hư lắc mình đi một chút, một thanh trường kiếm theo sát người hắn đâm tới, chỉ đáng thương chiếc bàn của tửu lâu lại gặp thiệt thòi, đã bị chém trúng.
“Hoa huynh, không biết tiểu đệ đã làm sai chuyện gì?” Hoa Nhược Hư cười khổ hỏi, chủ nhân của trường kiếm cố nhiên là Hoa Phi Hoa, trên mặt hắn có vài phần tiều tụy, trong ánh mắt tràn đầy phẫn nộ, sừng sộ nhìn Hoa Nhược Hư.
“Hoa Nhược Hư, ngươi tự mình làm việc gì còn không biết ư?” Hoa Phi Hoa ngẩng mặt cười sằng sặc, “bây giờ ngươi võ công cao, có thể muốn làm gì thì làm, ta bây giờ thực sự hối hận, ta vì cái gì mà không sớm nhận ra kẻ tiểu nhân, lúc trước cho ngươi một kiếm là xong chuyện!”
“Hoa huynh, xem ra huynh đã hiểu nhầm đệ rồi, tiểu đệ thực không biết Hoa huynh xảy ra chuyện gì.” Hoa Nhược Hư vẻ mặt rất là bất đắc dĩ, hắn thực không hoàn toàn minh bạch, bất quá nhất định là có liên quan đến sự tình của Giang Thanh Nguyệt.
Trên tửu lâu đã bắt đầu có người đứng lên, có người đánh nhau chung quy cũng người thích xem.
“Hoa Nhược Hư, ta bây giờ đã nhìn thấu ngươi. Hoa Nhược Hư, ngươi muốn Tình Kiếm đã đành một lẽ, vì cái gì còn muốn lừa gạt cảm tình của Giang Thanh Nguyệt, Hoa Phi Hoa ta đó giờ chưa từng gặp một người nào vô sỉ hơn ngươi!” Khuôn mặt tuấn tú của Hoa Phi Hoa đã bừng lên, hiển nhiên là đã phẫn nộ đến cực điểm.
“Ta vì Tình Kiếm mà lừa gạt Thanh tỷ? Hóa ra ta bây giờ đã trở thành một người như thế à.” Hoa Nhược Hư nói khẽ, vẻ mặt rất là kỳ quái, giống như là muốn khóc, nhưng cũng lại giống như đang cười.
“Ta phải sớm nghĩ ra chứ, mọi người đều nói thế, còn Thanh tỷ, tỷ cũng không cho rằng như thế chứ?”
Hoa Nhược Hư tự nói với chính mình, thanh âm rất nhỏ, ngay cả Hoa Phi Hoa cũng không thể nghe thấy, thực là rất cay đắng.

“Hoa Nhược Hư, ngươi bây giờ còn gì để nói? Không trả lời, ta bây giờ sẽ vì Thanh Nguyệt đòi lại công đạo!” Hoa Phi Hoa cười lạnh nói.
“Hoa huynh, đệ muốn trước hết hỏi một vấn đề, huynh đã gặp qua Thanh tỷ?” Hoa Nhược Hư trong ánh mắt lộ ra vẻ trông đợi.
“Hoa Nhược Hư, ngươi còn tìm nàng làm gì? Thanh Nguyệt đã không còn gì cho ngươi lừa gạt nữa.” Hoa Phi Hoa lạnh lùng nói.
“Nói như thế tức là huynh đã gặp qua Thanh tỷ? Hoặc là Thanh tỷ đang ở tại Hoa gia?” Hoa Nhược Hư vội vàng hỏi, giọng nói có chút run rẩy.
“Những điều này không liên quan gì đến ngươi, bây giờ là lúc ngươi phải trả giá, đừng tưởng người là nữ tế của Hoa Sơn mà ta không dám làm gì ngươi!” Hoa Phi Hoa không để cho Hoa Nhược Hư có lời đáp, trường kiếm đã vung lên tiến tới.
Hoa Nhược Hư bất đắc dĩ phải tránh ra, Hoa Nhược Hư hôm nay, đã không phải là người mà Hoa Phi Hoa có thể đối phó, nếu không phải Hoa Nhược Hư không muốn đả thương y, chỉ sợ chưa đến mười chiêu Hoa Phi Hoa đã ngã dưới kiếm của Hoa Nhược Hư.
Thế công của Hoa Phi Hoa liên miên bất tuyệt, Nhược Hư khóe miệng lộ ra một tia cười khổ, thân thể nhẹ nhàng tung lên, chỉ một cái lắc mình, cả thân thể đã ra khỏi cửa tửu lâu, cánh tay nhẹ nhàng giơ lên, một đạo bạch quang hướng Hoa Phi Hoa bay đến.
Hoa Phi Hoa lắc mình né qua, bạch quang lại bay tới chưởng quỹ, nguyên lai đây là một khối bạc vụn.
“Thiên hạ đều nói ta vô tình vô nghĩa, ta giải thích thì có tác dụng gì?” Thanh âm Hoa Nhược Hư có vài phần thê lương, khi nói thân mình đã ở trên đường, bước đi như hành vân lưu thủy, chớp mắt đã biến mất trước mắt mọi người.
Hoa Phi Hoa kinh ngạc nhìn về hướng Hoa Nhược Hư vừa biến mất, trong lòng không biết có tư vị gì. Trên tửu lâu tiếng nghị luận lại bắt đầu vang lên, trước hết nói Hoa Nhược Hư là kẻ phụ lòng bạc bẽo, lại nói hắn hèn hạ vô sỉ!
Lời nói đáng sợ, Hoa Nhược Hư cuối cùng đã rõ ràng đạo lý này, hắn hiện tại nguyên lai trong lòng người khác chính thực không ra gì, đã lừa gạt Tình Kiếm của Giang Thanh Nguyệt không nói, lại còn lừa gạt cảm tình của nàng, chiếm đoạt thân thể nàng. Bất quá hắn thật không hối hận, kỳ thật hắn đã lường trước kết quả như thế này. Lúc hắn hướng mọi người tuyên bố là hắn theo ý Hoa Ngọc Loan bức Giang Thanh Nguyệt bỏ đi, hắn cũng đã nghĩ đến hắn trong miệng người khác đã trở thành hạng người như thế nào.
Bất quá hắn cũng không lo lắng, hắn rất tin tưởng Giang Thanh Nguyệt sẽ biết rõ tấm lòng hắn. Hắn hiện tại chỉ muốn tìm được Giang Thanh Nguyệt, hắn hoài nghi nàng đang ở tại Hoa gia, bất quá hiển nhiên nếu quang minh chính đại đi tới, thì cũng không có cách nào tìm được đáp án.
Vì thế, Hoa Nhược Hư tạm thời ở lại Trường An.

Chapter
1 Chương 1: Quyển 1: Tình Thương -- Chương 1: Tình Mãn Hoa Sơn
2 Chương 2: Chương 2: Truyền Thuyết
3 Chương 3: Chương 3: Tình Thâm Ý Trọng
4 Chương 4: Chương 4: Tình Hà Dĩ Kham
5 Chương 5: Chương 5: Tình Chân Ý Thiết
6 Chương 6: Chương 6: Tình Ti Củ Triền
7 Chương 7: Chương 7: Tình Bất Tự Cấm
8 Chương 8: Chương 8: Tình Căn Thăm Chủng
9 Chương 9: Chương 9: Kỳ Cảnh
10 Chương 10: Chương 10: Tình Khốn Giai Nhân
11 Chương 11: Chương 11: Tình Nùng Ý Mật
12 Chương 12: Chương 12: Tình Thế Kham Nguy
13 Chương 13: Chương 13: Tình Thiên Sanh Biến
14 Chương 14: Chương 14: Nhận Chủ
15 Chương 15: Chương 15: Tình Nghĩa Nan Toàn
16 Chương 16: Chương 16: Hữu Linh
17 Chương 17: Quyển 2: Kiếm Linh -- Chương 1: Kiếm Linh Thụ Nghệ
18 Chương 18: Chương 2: Kiếm Diệc Hữu Tình (kiếm cũng có tình)
19 Chương 19: Chương 3: Kiếm Đảm Cầm Tâm
20 Chương 20: Chương 4: Kiếm dẫn giai nhân
21 Chương 21: Chương 5: Kiếm thí phong mang
22 Chương 22: Chương 6: Kiếm chỉ cường địch
23 Chương 23: Chương 7: Kiếm tru gian tà
24 Chương 24: Chương 8: Kiếm trung tiên tử
25 Chương 25: Chương 9: Kiếm sứ Thanh Nguyệt
26 Chương 26: Chương 10: Kiếm nan vi sính (kiếm khó làm sính lễ)
27 Chương 27: Chương 11: Kiếm tỏa Bạch Y (Kiếm chống bạch Y)
28 Chương 28: Chương 12: Kiếm bách tình địch (Kiếm ép tình địch)
29 Chương 29: Chương 13: Kiếm linh giảo cục (Kiếm linh quấy phá)
30 Chương 30: Chương 14: Kiếm vũ Thiên Tinh
31 Chương 31: Chương 15: Kiếm khách tình cừu
32 Chương 32: Chương 16: Kiếm trảm tình ti (Kiếm cắt tơ tình)
33 Chương 33: Quyển 3: Tình Mịch -- Chương 1: Tình bạc thiên hạ
34 Chương 34: Chương 2: Tình khiên giai nhân
35 Chương 35: Chương 3: dương uy
36 Chương 36: Chương 4: Tình nhập họa trung (Tình vào trong tranh)
37 Chương 37: Chương 5: Tình dĩ ngự kiếm
38 Chương 38: Chương 6: Tình tâm thích thích
39 Chương 39: Chương 7: Tình kiếm họa chủ ( hại chủ)
40 Chương 40: Chương 8: Tình Duyên Nhược Mộng (Tình duyên như mộng)
41 Chương 41: Chương 9: Tình diệc thương nhân (Tình cũng khiến người thương tổn)
42 Chương 42: Chương 10: Tình khổ như tư (Tình khổ như thế)
43 Chương 43: Chương 11: Tình lộ mang mang (đường tình mênh mang)
44 Chương 44: Chương 12: Tình đồ đa khí
45 Chương 45: Chương 13: Tình hoa kết quả
46 Chương 46: Chương 14: Tình mê thạch quật (động đá say tình)
47 Chương 47: Chương 15: Tình độ hoạn nạn (tình vượt hoạn nạn)
48 Chương 48: Chương 16: Tình hải sanh ba (Biển tình dậy sóng)
49 Chương 49: Quyển 4: Kiếm Vũ -- Chương 1: Kiếm phong bất tang
50 Chương 50: Chương 1: Kiếm phong bất tàng(2)
51 Chương 51: Chương 2: Kiếm bất ly thủ.
52 Chương 52: Chương 3: Kiếm khiếu hoang dã
53 Chương 53: Chương 4: Kiếm bạt cung giương
54 Chương 54: Chương 5: Kiếm hiện lê minh
55 Chương 55: (Hết chương 5)
56 Chương 56: Chương 6: Côn Lôn kiếm lữ
57 Chương 57: Chương 7: Kiếm bất xuất sao
58 Chương 58: Chương 8: Kiếm võng tình thiên
59 Chương 59: Chương 9: Kiếm thiêu tứ sát
60 Chương 60: Chương 10: Tái kiến giai nhân
61 Chương 61: Chương 11: Xuân mộng vô ngân
62 Chương 62: Chương 12: Hoa Sơn tranh phong
63 Chương 63: Chương 13: Song xu tình kiếp
64 Chương 64: Chương 14: Thiên tinh hữu tấn
65 Chương 65: Chương 15: Du Du tình thâm
66 Chương 66: Chương 16: Danh dự nan thanh
67 Chương 67: Quyển 5: Tình loạn -- Chương 1: Thần cung sơ hiện.
68 Chương 68: Chương 2: Phong ba điệt khởi.
69 Chương 69: Chương 3: Hồng phấn Kim Lăng.
70 Chương 70: Chương 4: Phong vân sơ động.
71 Chương 71: Chương 5: Ngọc Phượng nhu tình.
72 Chương 72: Chương 6: Thiên Tinh tiên ảnh.
73 Chương 73: Chương 7: Ngọc Loan tình thâm.
74 Chương 74: Chương 8: Xảo ngộ Thanh Nguyệt.
75 Chương 75: Chương 9: Tình quan nan quá.
76 Chương 76: Chương 10: Tình mê Đại Nhi.
77 Chương 77: Chương 11: Tỷ muội giao tâm.
78 Chương 78: Chương 12: Tửu túy chân tâm.
79 Chương 79: Chương 13: Vi tình nhi chiến.
80 Chương 80: Chương 14: Tam mỹ tranh nghiên.
81 Chương 81: Chương 15: Nguy cơ trọng trọng.
82 Chương 82: Chương 16: Lệ nhân tâm thương.
83 Chương 83: Quyển 6: Kiếm động -- Chương 1: Tiểu Tuyết phát uy.
84 Chương 84: Chương 2: Tuyệt xứ cầu sinh.
85 Chương 85: Chương 3: Trọng kiến thiên nhật.
86 Chương 86: Chương 4: Giai nhân hữu hỉ.
87 Chương 87: Chương 5: Ngọc Phượng chi bí.
88 Chương 88: Chương 6: Thiên Tinh chi mê.
89 Chương 89: Chương 7: Yêu nhiêu mê tình
90 Chương 90: Chương 8: Ma cung thần bí
91 Chương 91: Chương 9: Du Du tái hiện
92 Chương 92: Chương 10: Mị lực thiên sanh
93 Chương 93: Chương 11: Tình lâu sơ hiện
94 Chương 94: Chương 12: Thần cung luận chiến
95 Chương 95: Chương 13: Tây môn chi tâm
96 Chương 96: Chương 14: Mộng lý phi hoa
97 Chương 97: Chương 15: Củ cát bất thanh
98 Chương 98: Chương 16: Nhạn nhập lang khẩu
99 Chương 99: Quyển 7 -- Chương 1: Lưỡng nan chi gian
100 Chương 100: Chương 2: Lao yến phân phi
101 Chương 101: Chương 3: Bách lý truy hồn
102 Chương 102: Chương 4: Uyên ương bỉ dực
103 Chương 103: Chương 5: Vô Song
104 Chương 104: Chương 6: Hàm Tuyết si tình
105 Chương 105: Chương 7: Bôn phó Thiếu Lâm
106 Chương 106: Chương 8: Giác Viễn chi thệ
107 Chương 107: Chương 9: Nhứ phiêu phi tình
108 Chương 108: Chương 10: Phản hồi Kim Lăng
109 Chương 109: Chương 11: Thế cục hỗn tạp
110 Chương 110: Chương 12: Sơ hiển cường thế
111 Chương 111: Chương 13: Thiên Tinh nan trắc
112 Chương 112: Chương 14: Vô Song hữu ước
113 Chương 113: Chương 15: Đoan nghê sơ hiện
114 Chương 114: Chương 16: Tái phó Thần cung
115 Chương 115: Quyển 8 -- Chương 1: Đa sự chi thủy
116 Chương 116: Chương 2: Trúng độc phong ba
117 Chương 117: Chương 3: Thiểm điện xuất kích.
118 Chương 118: Chương 4: Phi Nhứ tái hiện
119 Chương 119: Chương 5: Sơ vi nhân sư
120 Chương 120: Chương 6: Thần cung kinh biến
121 Chương 121: Chương 7: Thê diễm mị sát
122 Chương 122: Chương 8: Nhị nữ tranh phong
123 Chương 123: Chương 9: Hỗn chiến hoang dã
124 Chương 124: Chương 10: Thiết mã liên hoàn
125 Chương 125: Chương 11: Hàm Tuyết giận dỗi
126 Chương 126: Chương 12: Phương tâm khó dò
127 Chương 127: Chương 13: Thân phận sáng tỏ
128 Chương 128: Chương 14: Sát ky ám phục
129 Chương 129: Chương 15: Vũ Ảnh trọng hiện
130 Chương 130: Chương 16: Uy bức lợi dụ
131 Chương 131: Quyển 9 -- Chương 1: Ngọc nhi phương tâm.
132 Chương 132: Chương 2: Ám trợ tình lang.
133 Chương 133: Chương 3: Nhai trung ngộ thứ
134 Chương 134: Chương 4: Động đãng chi thủy
135 Chương 135: Chương 5 : Vũ Ảnh chi cầu
136 Chương 136: Chương 6: Kim Lăng dạ biến
137 Chương 137: Chương 7: Hàm Tuyết xuất tẩu
138 Chương 138: Chương 8: Hỉ đắc quý tử
139 Chương 139: Chương 9: Đăng lâm Tuyết Sơn
140 Chương 140: Chương 10: Tuyết Sơn giai nhân
141 Chương 141: Chương 11: Băng Nhi thất tung
142 Chương 142: Chương 12: Phương tung nan mịch
143 Chương 143: Chương 13: Tái kiến tiểu nguyệt
144 Chương 144: Chương 14: Tây môn vãng sự
145 Chương 145: Chương 15: Thần cung thánh nữ
146 Chương 146: Chương 16: Bát phương phong vũ
147 Chương 147: Quyển 10 -- Chương 1: Thiên lý trì viên
148 Chương 148: Chương 2: Phong khởi vân dũng
149 Chương 149: Chương 3: Nhược tử mệnh nguy
150 Chương 150: Chương 4: Chuy tâm chi thống
151 Chương 151: Chương 5: Chân tướng mê ly
152 Chương 152: Chương 6: Kiếm linh kỳ tình
153 Chương 153: Chương 7: Mạt lộ kiêu hung
154 Chương 154: Chương 8: ý ngoại chi biến
155 Chương 155: Chương 9: Ma nữ chi nộ.
156 Chương 156: Chương 10: Phong vũ dục lai
157 Chương 157: Chương 11: Nga mi sơn hạ.
158 Chương 158: Chương 12: Sát lục tiên tử.
159 Chương 159: Chương 13: Ngoan bì thiếu nữ.
160 Chương 160: Chương 14: Chu chu khả ái.
161 Chương 161: Chương 15: Mỹ nhân giao dịch
162 Chương 162: Chương 16: Giai nhân giai kỳ
163 Chương 163: Quyển 11 -- Chương 1: Tình dục chi gian
164 Chương 164: Chương 2: Nhân mỹ phản mục
165 Chương 165: Chương 3: Ngọc nữ bức hôn
166 Chương 166: Chương 4: Hoa chúc chi dạ
167 Chương 167: Chương 5: Cường lưu Tiểu Nguyệt
168 Chương 168: Chương 6: Tiên tử phương tâm
169 Chương 169: Chương 7: Lạc phách bạch y
170 Chương 170: Chương 8: Nhất sanh tình nhân
171 Chương 171: Chương 9: Đa tình chi bí
172 Chương 172: Chương 10: Thần bí kiều nữ
173 Chương 173: Chương 11: Tiên cung đồ lục
174 Chương 174: Chương 12: Nữ nhi tâm sự
175 Chương 175: Chương 13: Lưỡng tình y y
176 Chương 176: Chương 14: Thiên Tinh đột biến
177 Chương 177: Chương 15: Vương giả quy lai.
178 Chương 178: Chương 16: Tinh ngữ tinh nguyện.
179 Chương 179: Chương 17: Vĩ thanh.
Chapter

Updated 179 Episodes

1
Chương 1: Quyển 1: Tình Thương -- Chương 1: Tình Mãn Hoa Sơn
2
Chương 2: Chương 2: Truyền Thuyết
3
Chương 3: Chương 3: Tình Thâm Ý Trọng
4
Chương 4: Chương 4: Tình Hà Dĩ Kham
5
Chương 5: Chương 5: Tình Chân Ý Thiết
6
Chương 6: Chương 6: Tình Ti Củ Triền
7
Chương 7: Chương 7: Tình Bất Tự Cấm
8
Chương 8: Chương 8: Tình Căn Thăm Chủng
9
Chương 9: Chương 9: Kỳ Cảnh
10
Chương 10: Chương 10: Tình Khốn Giai Nhân
11
Chương 11: Chương 11: Tình Nùng Ý Mật
12
Chương 12: Chương 12: Tình Thế Kham Nguy
13
Chương 13: Chương 13: Tình Thiên Sanh Biến
14
Chương 14: Chương 14: Nhận Chủ
15
Chương 15: Chương 15: Tình Nghĩa Nan Toàn
16
Chương 16: Chương 16: Hữu Linh
17
Chương 17: Quyển 2: Kiếm Linh -- Chương 1: Kiếm Linh Thụ Nghệ
18
Chương 18: Chương 2: Kiếm Diệc Hữu Tình (kiếm cũng có tình)
19
Chương 19: Chương 3: Kiếm Đảm Cầm Tâm
20
Chương 20: Chương 4: Kiếm dẫn giai nhân
21
Chương 21: Chương 5: Kiếm thí phong mang
22
Chương 22: Chương 6: Kiếm chỉ cường địch
23
Chương 23: Chương 7: Kiếm tru gian tà
24
Chương 24: Chương 8: Kiếm trung tiên tử
25
Chương 25: Chương 9: Kiếm sứ Thanh Nguyệt
26
Chương 26: Chương 10: Kiếm nan vi sính (kiếm khó làm sính lễ)
27
Chương 27: Chương 11: Kiếm tỏa Bạch Y (Kiếm chống bạch Y)
28
Chương 28: Chương 12: Kiếm bách tình địch (Kiếm ép tình địch)
29
Chương 29: Chương 13: Kiếm linh giảo cục (Kiếm linh quấy phá)
30
Chương 30: Chương 14: Kiếm vũ Thiên Tinh
31
Chương 31: Chương 15: Kiếm khách tình cừu
32
Chương 32: Chương 16: Kiếm trảm tình ti (Kiếm cắt tơ tình)
33
Chương 33: Quyển 3: Tình Mịch -- Chương 1: Tình bạc thiên hạ
34
Chương 34: Chương 2: Tình khiên giai nhân
35
Chương 35: Chương 3: dương uy
36
Chương 36: Chương 4: Tình nhập họa trung (Tình vào trong tranh)
37
Chương 37: Chương 5: Tình dĩ ngự kiếm
38
Chương 38: Chương 6: Tình tâm thích thích
39
Chương 39: Chương 7: Tình kiếm họa chủ ( hại chủ)
40
Chương 40: Chương 8: Tình Duyên Nhược Mộng (Tình duyên như mộng)
41
Chương 41: Chương 9: Tình diệc thương nhân (Tình cũng khiến người thương tổn)
42
Chương 42: Chương 10: Tình khổ như tư (Tình khổ như thế)
43
Chương 43: Chương 11: Tình lộ mang mang (đường tình mênh mang)
44
Chương 44: Chương 12: Tình đồ đa khí
45
Chương 45: Chương 13: Tình hoa kết quả
46
Chương 46: Chương 14: Tình mê thạch quật (động đá say tình)
47
Chương 47: Chương 15: Tình độ hoạn nạn (tình vượt hoạn nạn)
48
Chương 48: Chương 16: Tình hải sanh ba (Biển tình dậy sóng)
49
Chương 49: Quyển 4: Kiếm Vũ -- Chương 1: Kiếm phong bất tang
50
Chương 50: Chương 1: Kiếm phong bất tàng(2)
51
Chương 51: Chương 2: Kiếm bất ly thủ.
52
Chương 52: Chương 3: Kiếm khiếu hoang dã
53
Chương 53: Chương 4: Kiếm bạt cung giương
54
Chương 54: Chương 5: Kiếm hiện lê minh
55
Chương 55: (Hết chương 5)
56
Chương 56: Chương 6: Côn Lôn kiếm lữ
57
Chương 57: Chương 7: Kiếm bất xuất sao
58
Chương 58: Chương 8: Kiếm võng tình thiên
59
Chương 59: Chương 9: Kiếm thiêu tứ sát
60
Chương 60: Chương 10: Tái kiến giai nhân
61
Chương 61: Chương 11: Xuân mộng vô ngân
62
Chương 62: Chương 12: Hoa Sơn tranh phong
63
Chương 63: Chương 13: Song xu tình kiếp
64
Chương 64: Chương 14: Thiên tinh hữu tấn
65
Chương 65: Chương 15: Du Du tình thâm
66
Chương 66: Chương 16: Danh dự nan thanh
67
Chương 67: Quyển 5: Tình loạn -- Chương 1: Thần cung sơ hiện.
68
Chương 68: Chương 2: Phong ba điệt khởi.
69
Chương 69: Chương 3: Hồng phấn Kim Lăng.
70
Chương 70: Chương 4: Phong vân sơ động.
71
Chương 71: Chương 5: Ngọc Phượng nhu tình.
72
Chương 72: Chương 6: Thiên Tinh tiên ảnh.
73
Chương 73: Chương 7: Ngọc Loan tình thâm.
74
Chương 74: Chương 8: Xảo ngộ Thanh Nguyệt.
75
Chương 75: Chương 9: Tình quan nan quá.
76
Chương 76: Chương 10: Tình mê Đại Nhi.
77
Chương 77: Chương 11: Tỷ muội giao tâm.
78
Chương 78: Chương 12: Tửu túy chân tâm.
79
Chương 79: Chương 13: Vi tình nhi chiến.
80
Chương 80: Chương 14: Tam mỹ tranh nghiên.
81
Chương 81: Chương 15: Nguy cơ trọng trọng.
82
Chương 82: Chương 16: Lệ nhân tâm thương.
83
Chương 83: Quyển 6: Kiếm động -- Chương 1: Tiểu Tuyết phát uy.
84
Chương 84: Chương 2: Tuyệt xứ cầu sinh.
85
Chương 85: Chương 3: Trọng kiến thiên nhật.
86
Chương 86: Chương 4: Giai nhân hữu hỉ.
87
Chương 87: Chương 5: Ngọc Phượng chi bí.
88
Chương 88: Chương 6: Thiên Tinh chi mê.
89
Chương 89: Chương 7: Yêu nhiêu mê tình
90
Chương 90: Chương 8: Ma cung thần bí
91
Chương 91: Chương 9: Du Du tái hiện
92
Chương 92: Chương 10: Mị lực thiên sanh
93
Chương 93: Chương 11: Tình lâu sơ hiện
94
Chương 94: Chương 12: Thần cung luận chiến
95
Chương 95: Chương 13: Tây môn chi tâm
96
Chương 96: Chương 14: Mộng lý phi hoa
97
Chương 97: Chương 15: Củ cát bất thanh
98
Chương 98: Chương 16: Nhạn nhập lang khẩu
99
Chương 99: Quyển 7 -- Chương 1: Lưỡng nan chi gian
100
Chương 100: Chương 2: Lao yến phân phi
101
Chương 101: Chương 3: Bách lý truy hồn
102
Chương 102: Chương 4: Uyên ương bỉ dực
103
Chương 103: Chương 5: Vô Song
104
Chương 104: Chương 6: Hàm Tuyết si tình
105
Chương 105: Chương 7: Bôn phó Thiếu Lâm
106
Chương 106: Chương 8: Giác Viễn chi thệ
107
Chương 107: Chương 9: Nhứ phiêu phi tình
108
Chương 108: Chương 10: Phản hồi Kim Lăng
109
Chương 109: Chương 11: Thế cục hỗn tạp
110
Chương 110: Chương 12: Sơ hiển cường thế
111
Chương 111: Chương 13: Thiên Tinh nan trắc
112
Chương 112: Chương 14: Vô Song hữu ước
113
Chương 113: Chương 15: Đoan nghê sơ hiện
114
Chương 114: Chương 16: Tái phó Thần cung
115
Chương 115: Quyển 8 -- Chương 1: Đa sự chi thủy
116
Chương 116: Chương 2: Trúng độc phong ba
117
Chương 117: Chương 3: Thiểm điện xuất kích.
118
Chương 118: Chương 4: Phi Nhứ tái hiện
119
Chương 119: Chương 5: Sơ vi nhân sư
120
Chương 120: Chương 6: Thần cung kinh biến
121
Chương 121: Chương 7: Thê diễm mị sát
122
Chương 122: Chương 8: Nhị nữ tranh phong
123
Chương 123: Chương 9: Hỗn chiến hoang dã
124
Chương 124: Chương 10: Thiết mã liên hoàn
125
Chương 125: Chương 11: Hàm Tuyết giận dỗi
126
Chương 126: Chương 12: Phương tâm khó dò
127
Chương 127: Chương 13: Thân phận sáng tỏ
128
Chương 128: Chương 14: Sát ky ám phục
129
Chương 129: Chương 15: Vũ Ảnh trọng hiện
130
Chương 130: Chương 16: Uy bức lợi dụ
131
Chương 131: Quyển 9 -- Chương 1: Ngọc nhi phương tâm.
132
Chương 132: Chương 2: Ám trợ tình lang.
133
Chương 133: Chương 3: Nhai trung ngộ thứ
134
Chương 134: Chương 4: Động đãng chi thủy
135
Chương 135: Chương 5 : Vũ Ảnh chi cầu
136
Chương 136: Chương 6: Kim Lăng dạ biến
137
Chương 137: Chương 7: Hàm Tuyết xuất tẩu
138
Chương 138: Chương 8: Hỉ đắc quý tử
139
Chương 139: Chương 9: Đăng lâm Tuyết Sơn
140
Chương 140: Chương 10: Tuyết Sơn giai nhân
141
Chương 141: Chương 11: Băng Nhi thất tung
142
Chương 142: Chương 12: Phương tung nan mịch
143
Chương 143: Chương 13: Tái kiến tiểu nguyệt
144
Chương 144: Chương 14: Tây môn vãng sự
145
Chương 145: Chương 15: Thần cung thánh nữ
146
Chương 146: Chương 16: Bát phương phong vũ
147
Chương 147: Quyển 10 -- Chương 1: Thiên lý trì viên
148
Chương 148: Chương 2: Phong khởi vân dũng
149
Chương 149: Chương 3: Nhược tử mệnh nguy
150
Chương 150: Chương 4: Chuy tâm chi thống
151
Chương 151: Chương 5: Chân tướng mê ly
152
Chương 152: Chương 6: Kiếm linh kỳ tình
153
Chương 153: Chương 7: Mạt lộ kiêu hung
154
Chương 154: Chương 8: ý ngoại chi biến
155
Chương 155: Chương 9: Ma nữ chi nộ.
156
Chương 156: Chương 10: Phong vũ dục lai
157
Chương 157: Chương 11: Nga mi sơn hạ.
158
Chương 158: Chương 12: Sát lục tiên tử.
159
Chương 159: Chương 13: Ngoan bì thiếu nữ.
160
Chương 160: Chương 14: Chu chu khả ái.
161
Chương 161: Chương 15: Mỹ nhân giao dịch
162
Chương 162: Chương 16: Giai nhân giai kỳ
163
Chương 163: Quyển 11 -- Chương 1: Tình dục chi gian
164
Chương 164: Chương 2: Nhân mỹ phản mục
165
Chương 165: Chương 3: Ngọc nữ bức hôn
166
Chương 166: Chương 4: Hoa chúc chi dạ
167
Chương 167: Chương 5: Cường lưu Tiểu Nguyệt
168
Chương 168: Chương 6: Tiên tử phương tâm
169
Chương 169: Chương 7: Lạc phách bạch y
170
Chương 170: Chương 8: Nhất sanh tình nhân
171
Chương 171: Chương 9: Đa tình chi bí
172
Chương 172: Chương 10: Thần bí kiều nữ
173
Chương 173: Chương 11: Tiên cung đồ lục
174
Chương 174: Chương 12: Nữ nhi tâm sự
175
Chương 175: Chương 13: Lưỡng tình y y
176
Chương 176: Chương 14: Thiên Tinh đột biến
177
Chương 177: Chương 15: Vương giả quy lai.
178
Chương 178: Chương 16: Tinh ngữ tinh nguyện.
179
Chương 179: Chương 17: Vĩ thanh.