Chương 32: Trốn đi

- Sư gia…

Bọn thuộc hạ xanh mặt trước sự giận dữ của Thiệu Khải Đăng. Đã quen với một sơn vương tếu táo hay bông đùa, đối với người mặt mày nghiêm trọng, dằn nia đá chén, đụng chó đá mèo kia, bọn họ không biết phải nên làm thế
nào.

- Đi ra ngoài đi!

Phạm Vĩnh Kỳ cũng
lần đầu tiên nhìn thấy gương mặt đó. Thiệu Khải Đăng vô tư lười biếng,
đúng hơn chỉ là một cái lớp vỏ bọc. Thực sự hắn bá đạo, ngang tàng. Tuy
nhiên, cái gì quá cũng không tốt:

- Sơn vương, còn người của Đinh đại vương thì…

- Giết hết bọn chúng cho ta. Những cái gì liên quan tới Đinh Bộ, giết sạch, đốt sạch. Ta không muốn thấy chúng.

- Chuyện giết để trừ hậu họa thì tôi không can thiệp. - Phạm Vĩnh Kỳ vẫn
bình tĩnh - Nhưng nếu vì họ là thuộc hạ của đại vương mà ngài trút giận
lên họ thì ngài hèn lắm, sơn vương của tôi à!

- Đệ…

Bàn tay đầy móng vuốt của Thiệu Khải Đăng lại bật ra. Cổ của Phạm Vĩnh Kỳ bị bóp chặt. Hoảng hốt, Khiết Nhi kêu lên:

- Không… Đừng…

Vẫn đôi mắt bình lặng như nước, Phạm Vĩnh Kỳ nhẹ nhàng:

- Bóp mạnh hơn một chút, ngài sẽ không phải nghe những lời trái tai gai
mắt nữa. Nhưng, ngài cũng sẽ mất hết, chỉ còn là một bạo chúa mà thôi.

Thiệu Khải Đăng dừng tay. Một chút thẫn thờ trong mắt hắn. Tại sao hắn không
làm Huyết Ma cao cao tại thượng? Năng lực của Huyết Ma đủ làm chủ ma
giới. Đó là vì hắn sợ, sợ nỗi cô đơn tột cùng trong máu. Kinh nghiệm làm một Huyết Ma bao năm tháng rút dần thành bài học, càng trên đỉnh cao
quyền lực, cũng là lúc không còn một thứ gì ngoài nó trong cuộc sống của mình. Làm con người, hắn mới bắt đầu cảm thấy cuộc sống có chút ánh
sáng. Lũ con người Huyết Ma từng khinh thường, không ngờ lại mang đến
cho hắn những niềm vui không ngờ được. Phàn Vinh, đám thuộc hạ lắm lời
nhưng trung thành. Cuộc sống có nhiều sắc màu hơn, cảm giác vô cùng vui
vẻ. Tận cùng ký ức, mảnh huyết hồn thu thập được cũng chứa những hoài
niệm ngọt ngào về một con mèo và một viên đá. Cảm giác hạnh phúc, bình
dị nhưng cũng là thứ duy nhất Huyết Ma hắn, chưa từng cảm thấy bao giờ.
Hắn tát nhẹ má Phạm Vĩnh Kỳ:

- Đệ sẽ không bao giờ bỏ rơi ta chứ, Hồ ly lai tạp?

Phạm Vĩnh Kỳ khẽ thở dài:

- Có những mối quan hệ dấn vào là không thoát ra được. Ngài và tôi là thế đó, Sơn vương…

Phượng hoàng trên thiên giới ngẫm nghĩ mà thấm câu này. Có những mối quan hệ,
tưởng là hời hợt nhưng thực tế lại vô cùng sâu sắc, nó trở thành máu
thịt để một khi nào đó chợt nhớ lại, ta thấy mình thật may mắn vì có nó
trong đời:

- Chủ nhân…

Con phượng hoàng con như đang nũng nịu. Cử chỉ khiến thần số phận bật cười:

- Con phượng hoàng nhóc này… nhột…

Thiên đế thì không rời căn phòng có bóng dáng cô con gái nhỏ. Nương Tiên đang tức tưởi. Tiếng khóc của nàng xé nát lòng người cha hết mực thương con:

- Thả tôi ra… Thả ra!

Nương Tiên bỗng nhiên nhào đến cửa sổ… Nàng là tiên đá nhưng không biết bay.
Chỉ là một đứa trẻ. Cửa sổ cách mặt đất không ít, nhưng là nơi duy nhất
Nương Tiên có thể bước ra thế giới bên ngoài. Nàng không nghĩ nhiều, đôi chân ngọc thò ra, tay bám vào cánh cửa, phía dưới là mặt đất, Nương
Tiên buông mình. Nàng là đá, nhưng hiện tại vốn đang trong tình trạng
một con người. Khoảng cách đến mặt đất cùng lực va chạm không khiến nàng chết được, song bị thương là điều không thể tránh khỏi. Không chần chừ
nữa, Thiên đế phóng vụt đi! Thiệu Khải Đăng đến trễ hơnMộtbước, Nương
Tiên đã không còn ở đó. Cửa sổ vẫn còn mở toang. Một chiếc hài của nàng
nằm chơ vơ trên nền đất:

- Khốn kiếp…

Phạm Vĩnh Kỳ và Khiết Nhi cũng theo sau:

- Sơn vương…

- Nhất định là hắn ta rồi. Nương Tiên là nương tử của ta. Muốn chạy trốn khỏi ta, dừng hòng!

- Ngài muốn làm gì?

- Đương nhiên là lên thiên giới đòi nàng lại. Đệ nghĩ ta sẽ làm gì?

- Người ta là cha của phu nhân. Ngài đối xử không tốt với phu nhân. Cha mang con về, âu cũng là điều hợp lý mà.

- Ta đối xử không tốt? Không tốt ở chỗ nào?

Phạm Vĩnh Kỳ lắc đầu. Không thể bỏ rơi sơn vương được:

- Ngài đi lên đó cũng được nhưng phải mang tôi theo. Biết đâu tôi có thể giúp gì cho ngài.

- Không được… - Thiệu Khải Đăng dứt khoát - Đệ là kẻ duy nhất ở đây biết
pháp thuật. Đệ ở nhà. Lão Đinh Khải kia tuy chết nhưng thuộc hạ vẫn còn. Túy ngọc lĩnh không thể có chuyện gì được. Chuyện của ta, tự ta sẽ giải quyết.

Phượng hoàng nhìn qua màn mây, đôi mắt ánh lên sự ái mộ cuồng nhiệt. Thật là oai quá đi mất… Ủng hộ… Ủng hộ…

- Rầm!

- Cái gì vậy?

Cổng thiên giới bất ngờ bị đổ sập. Thần số phận và phượng hoàng giật mình
chồm dậy. Từ cửa, Thiệu Khải Đăng xăm xăm đi vào. Toàn thân hắn đã
chuyển màu đỏ rực. Đôi mắt đỏ quạch, một vết đỏ nằm trên trán, khiến vẻ
kinh dị trong mắt phượng hoàng tăng lên. Nó nép sát hơn vào lòng chủ
nhân:

- Chủ nhân, ghê quá!

- Hắn là Huyết Ma. Xem ra kỳ này thiên đế của chúng ta rắc rối to rồi…

Thần số phận nhớ đến cuộc chiến nghìn năm trước, giữa thiên đế tiền nhiệm và Huyết Ma. Tốn bao nhiêu công sức mới nhốt được hắn ở huyết đầm. Hôm nay trở thành Thiệu Khải Đăng, ắt hẳn sau đó là một câu chuyện dài. Tiếc là hiện giờ, chuyện dài đó là không nên kể:

- Thiên đế đâu?

- Không có nhà.

Trên tay Thiệu Khải Đăng có thêm một dấu chớp nháy. Nó bỗng dưng tắt phụt, đôi mắt đỏ quạch của hắn long lên:

- Nếu lão không về. Ta phá tung cái thiên giới này. Từng người từng người một sẽ bị xé thịt banh da, cho đến khi lập lại cảnh tượng của 1000 năm
trước. Về đây mau!

Tiếng hét của hắn dường như dành riêng cho thiên đế. Một bóng trắng mờ mờ bỗng hiện lên. Thiên đế thanh nhã,
thoát tục đã trở về nhưng là về chỉ có một mình:

- Nương Tiên đâu?

- Nương Tiên không muốn ở với ngươi. Ta đã đưa nó khỏi nơi này, nếu không có sự đồng ý của ta, ngươi đừng hòng tìm được.

Chapter
1 Chương 1: Cuộc sống của trai 20
2 Chương 2: Công chúa như hoa
3 Chương 3: Nhăt được ngọc
4 Chương 4: Đá và Mèo
5 Chương 5: Dụ dỗ
6 Chương 6: Bại hoại
7 Chương 7: Thế lực của Đại Vương
8 Chương 8: Đằng sau những nụ cười
9 Chương 9: Lửa bén vào rơm…cháy!
10 Chương 10: Người đã làm gì tôi?
11 Chương 11: Chuyện “làm ăn” của cướp
12 Chương 12: Hồ yêu
13 Chương 13: Khẳng định chủ quyền
14 Chương 14: Tìm thầy cho vợ
15 Chương 15: Nữ giả nam trang
16 Chương 16: Mù mờ dạy dốt đặc
17 Chương 17: Tự trọng của hồ ly - 16+
18 Chương 18: Lòng người hay lòng hồ là độc ác hơn?
19 Chương 19: Không giống vậy, chỉ cảm thấy
20 Chương 20: Tiếc lần gặp gỡ đầu tiên
21 Chương 21: Không chịu thua
22 Chương 22: Kinh ngạc
23 Chương 23: Là của ta, sao lại phải để người sắp xếp?
24 Chương 24: Cha vợ gặp con rể - Cha!
25 Chương 25: Càng lúc càng không hiểu gì
26 Chương 26: Sinh vật nhỏ cần phải sống - Huyết hồn
27 Chương 27: Hạnh phúc của lãng quên
28 Chương 28: Đương nhiên là... đã không quên
29 Chương 29: Dễ thương
30 Chương 30: Sợ hãi
31 Chương 31: Khác biệt giữa yêu và tiên nữ
32 Chương 32: Trốn đi
33 Chương 33: Người có duyên nợ, vốn chẳng phải ngươi
34 Chương 34: Thương lượng
35 Chương 35: Một nửa linh hồn
36 Chương 36: Thời không 21 - Dọn nhà
37 Chương 37: Phương thức làm ăn
38 Chương 38: Làm ăn
39 Chương 39: Úc Thạch Tiên - Thạch Nương Tiên: Đã là một cuộc sống khác
40 Chương 40: Gặp gỡ lần thứ... n nhưng vẫn là cảm giác xa lạ
41 Chương 41: Những thân phận mới
42 Chương 42: Hai người - hai cách nhìn
43 Chương 43: Trong thế giới con người
44 Chương 44: Tình địch
45 Chương 45: Hắn nghiêm túc, ta lại thấy sợ
46 Chương 46: Rắn và hồ
47 Chương 47: Cáo già đuôi càng lúc càng dài
48 Chương 48: Anh hùng lại phải cứu anh hùng
49 Chương 49: Chuyện bất ngờ
50 Chương 50: Hợp tác
51 Chương 51: Trả thù của Thi Quỷ - Không cần biết làm gì!
52 Chương 52: Cuộc gặp gỡ giữa hai thứ đá
53 Chương 53: Màn kịch mới
54 Chương 54: Từng bước chinh phục
55 Chương 55: Thủ đoạn - Chuyện đương nhiên
56 Chương 56: Cuộc thương lượng hăm dọa
57 Chương 57: Từ bỏ những thơ ngây - Điều kiện
58 Chương 58: Cảm giác quen thuộc
59 Chương 59: Phiền phức
60 Chương 60: Bất chấp thủ đoạn, đó mới là đàn ông
61 Chương 61: Nước sông không phạm, nước giếng cũng đừng có xen vào
62 Chương 62: Dò sông dò biển khó dò
63 Chương 63: Không bằng kẻ cắp bà già gặp nhau
64 Chương 64: Tội nghiệp cho một tảng đá tiên (16+)
65 Chương 65: Giai đoạn mới của quan hệ
66 Chương 66: Chuột chạy trốn, còn mèo thì cứ mãi đuổi theo
67 Chương 67: Chưa yêu không có nghĩa là sẽ không yêu
68 Chương 68: Thi Quỷ đã lên tiếng
69 Chương 69: Lãng quên
70 Chương 70: 3 sinh vật cổ
71 Chương 71: Tim là đá - nhưng rong rêu đã phủ lên rồi
72 Chương 72: Tình thương - Đó là một quá trình
73 Chương 73: Hoàn cảnh của mỗi người
74 Chương 74: Ngưu không thể tầm mã, vì chúng chẳng giống nhau
75 Chương 75: Trở về bản chất
76 Chương 76: Chiến dịch bám chặt và dính chặt
77 Chương 77: Trong mắt chỉ có một người
78 Chương 78: Vốn không chung đường
79 Chương 79: Thay đổi
80 Chương 80: “Đại hội quần anh”
81 Chương 81: Lợi thế (16+)
82 Chương 82: Khi yêu
83 Chương 83: Cần có một kết thúc
84 Chương 84: Vô tình giống nhau?
85 Chương 85: Bóng dáng người cha
86 Chương 86: Điều kiện của Thi Quỷ
87 Chương 87: Trách nhiệm
88 Chương 88: Làm những gì mình muốn làm đi
89 Chương 89: Loại thuốc quên ký ức
90 Chương 90: Anh là ai?
91 Chương 91: Con rối
92 Chương 92: Mỗi người đều có việc của riêng mình
93 Chương 93: Cách phản kháng của Thạch Nương Tiên
94 Chương 94: Phương kế... cùn
95 Chương 95: Là đá, là người
96 Chương 96: Sự tình khó giải
97 Chương 97: Chuyện hai người
98 Chương 98: Đứa bé ngây thơ
99 Chương 99: Tình cảm của Sát Tinh
100 Chương 100: Tình cờ
101 Chương 101: Mục đích của Thi Quỷ
102 Chương 102: Cuộc truy tìm của Thiệu Khải Đăng
103 Chương 103: Chút ấm áp
104 Chương 104: Một trò vui?
105 Chương 105: Đá khóc
106 Chương 106: Con của chúng ta
107 Chương 107: Ấm và lạnh
108 Chương 108: Không hề đùa
109 Chương 109: Tàn nhẫn
110 Chương 110: Đánh thức
111 Chương 111: Cuộc chiến
112 Chương 112: Cuộc chiến (2)
113 Chương 113: Càng lúc càng không như ý
114 Chương 114: Mẹ và con
115 Chương 115: Quyết định của… nhiều người
116 Chương 116: Trốn tránh mãi, được không?
117 Chương 117: Dừng lại được chưa?
118 Chương 118: Một cái bẫy
119 Chương 119: Lưu luyến
120 Chương 120: Vỏ quýt dày... móng tay nhọn đủ chưa?
121 Chương 121: Chúng ta cần nhau
122 Chương 122: Chuyện đã xảy ra?
123 Chương 123: P1: Của riêng mình - Cô dâu
124 Chương 124: P2: Ích kỷ chăng?
125 Chương 125: P3: Kết cuộc
Chapter

Updated 125 Episodes

1
Chương 1: Cuộc sống của trai 20
2
Chương 2: Công chúa như hoa
3
Chương 3: Nhăt được ngọc
4
Chương 4: Đá và Mèo
5
Chương 5: Dụ dỗ
6
Chương 6: Bại hoại
7
Chương 7: Thế lực của Đại Vương
8
Chương 8: Đằng sau những nụ cười
9
Chương 9: Lửa bén vào rơm…cháy!
10
Chương 10: Người đã làm gì tôi?
11
Chương 11: Chuyện “làm ăn” của cướp
12
Chương 12: Hồ yêu
13
Chương 13: Khẳng định chủ quyền
14
Chương 14: Tìm thầy cho vợ
15
Chương 15: Nữ giả nam trang
16
Chương 16: Mù mờ dạy dốt đặc
17
Chương 17: Tự trọng của hồ ly - 16+
18
Chương 18: Lòng người hay lòng hồ là độc ác hơn?
19
Chương 19: Không giống vậy, chỉ cảm thấy
20
Chương 20: Tiếc lần gặp gỡ đầu tiên
21
Chương 21: Không chịu thua
22
Chương 22: Kinh ngạc
23
Chương 23: Là của ta, sao lại phải để người sắp xếp?
24
Chương 24: Cha vợ gặp con rể - Cha!
25
Chương 25: Càng lúc càng không hiểu gì
26
Chương 26: Sinh vật nhỏ cần phải sống - Huyết hồn
27
Chương 27: Hạnh phúc của lãng quên
28
Chương 28: Đương nhiên là... đã không quên
29
Chương 29: Dễ thương
30
Chương 30: Sợ hãi
31
Chương 31: Khác biệt giữa yêu và tiên nữ
32
Chương 32: Trốn đi
33
Chương 33: Người có duyên nợ, vốn chẳng phải ngươi
34
Chương 34: Thương lượng
35
Chương 35: Một nửa linh hồn
36
Chương 36: Thời không 21 - Dọn nhà
37
Chương 37: Phương thức làm ăn
38
Chương 38: Làm ăn
39
Chương 39: Úc Thạch Tiên - Thạch Nương Tiên: Đã là một cuộc sống khác
40
Chương 40: Gặp gỡ lần thứ... n nhưng vẫn là cảm giác xa lạ
41
Chương 41: Những thân phận mới
42
Chương 42: Hai người - hai cách nhìn
43
Chương 43: Trong thế giới con người
44
Chương 44: Tình địch
45
Chương 45: Hắn nghiêm túc, ta lại thấy sợ
46
Chương 46: Rắn và hồ
47
Chương 47: Cáo già đuôi càng lúc càng dài
48
Chương 48: Anh hùng lại phải cứu anh hùng
49
Chương 49: Chuyện bất ngờ
50
Chương 50: Hợp tác
51
Chương 51: Trả thù của Thi Quỷ - Không cần biết làm gì!
52
Chương 52: Cuộc gặp gỡ giữa hai thứ đá
53
Chương 53: Màn kịch mới
54
Chương 54: Từng bước chinh phục
55
Chương 55: Thủ đoạn - Chuyện đương nhiên
56
Chương 56: Cuộc thương lượng hăm dọa
57
Chương 57: Từ bỏ những thơ ngây - Điều kiện
58
Chương 58: Cảm giác quen thuộc
59
Chương 59: Phiền phức
60
Chương 60: Bất chấp thủ đoạn, đó mới là đàn ông
61
Chương 61: Nước sông không phạm, nước giếng cũng đừng có xen vào
62
Chương 62: Dò sông dò biển khó dò
63
Chương 63: Không bằng kẻ cắp bà già gặp nhau
64
Chương 64: Tội nghiệp cho một tảng đá tiên (16+)
65
Chương 65: Giai đoạn mới của quan hệ
66
Chương 66: Chuột chạy trốn, còn mèo thì cứ mãi đuổi theo
67
Chương 67: Chưa yêu không có nghĩa là sẽ không yêu
68
Chương 68: Thi Quỷ đã lên tiếng
69
Chương 69: Lãng quên
70
Chương 70: 3 sinh vật cổ
71
Chương 71: Tim là đá - nhưng rong rêu đã phủ lên rồi
72
Chương 72: Tình thương - Đó là một quá trình
73
Chương 73: Hoàn cảnh của mỗi người
74
Chương 74: Ngưu không thể tầm mã, vì chúng chẳng giống nhau
75
Chương 75: Trở về bản chất
76
Chương 76: Chiến dịch bám chặt và dính chặt
77
Chương 77: Trong mắt chỉ có một người
78
Chương 78: Vốn không chung đường
79
Chương 79: Thay đổi
80
Chương 80: “Đại hội quần anh”
81
Chương 81: Lợi thế (16+)
82
Chương 82: Khi yêu
83
Chương 83: Cần có một kết thúc
84
Chương 84: Vô tình giống nhau?
85
Chương 85: Bóng dáng người cha
86
Chương 86: Điều kiện của Thi Quỷ
87
Chương 87: Trách nhiệm
88
Chương 88: Làm những gì mình muốn làm đi
89
Chương 89: Loại thuốc quên ký ức
90
Chương 90: Anh là ai?
91
Chương 91: Con rối
92
Chương 92: Mỗi người đều có việc của riêng mình
93
Chương 93: Cách phản kháng của Thạch Nương Tiên
94
Chương 94: Phương kế... cùn
95
Chương 95: Là đá, là người
96
Chương 96: Sự tình khó giải
97
Chương 97: Chuyện hai người
98
Chương 98: Đứa bé ngây thơ
99
Chương 99: Tình cảm của Sát Tinh
100
Chương 100: Tình cờ
101
Chương 101: Mục đích của Thi Quỷ
102
Chương 102: Cuộc truy tìm của Thiệu Khải Đăng
103
Chương 103: Chút ấm áp
104
Chương 104: Một trò vui?
105
Chương 105: Đá khóc
106
Chương 106: Con của chúng ta
107
Chương 107: Ấm và lạnh
108
Chương 108: Không hề đùa
109
Chương 109: Tàn nhẫn
110
Chương 110: Đánh thức
111
Chương 111: Cuộc chiến
112
Chương 112: Cuộc chiến (2)
113
Chương 113: Càng lúc càng không như ý
114
Chương 114: Mẹ và con
115
Chương 115: Quyết định của… nhiều người
116
Chương 116: Trốn tránh mãi, được không?
117
Chương 117: Dừng lại được chưa?
118
Chương 118: Một cái bẫy
119
Chương 119: Lưu luyến
120
Chương 120: Vỏ quýt dày... móng tay nhọn đủ chưa?
121
Chương 121: Chúng ta cần nhau
122
Chương 122: Chuyện đã xảy ra?
123
Chương 123: P1: Của riêng mình - Cô dâu
124
Chương 124: P2: Ích kỷ chăng?
125
Chương 125: P3: Kết cuộc