Chương 32: Lại một lời mời

Ngươi là vợ của ta

Câu nói bá đạo khiến Lâu Ánh Thần trong nhất thời tức giận đến không nói ra lời. Chỉ cảm thấy trong ngực có một cỗ khí, lên cũng không được mà xuống cũng không xong, nghẹn đến mức muốn bạo phát. Y có thể xem chuyện tối qua là ngoài ý muốn, chẳng qua là làm một lần, không là gì hết, Lâu Ánh Thần y lại không phải trinh nam liệt nữ, sẽ không vì chuyện đó nghĩ không thông mà nhảy sông tự tận, nhưng mà

Y phẫn nộ chính là cái con lang này lại xem chuyện đó như là lý lẽ thỏa đáng, hơn nữa còn cho y đeo lên cái nhãn của nó.

Vợ?

Thiệt là chuyện hài hước đáng buồn cười! “Ta hi vọng ngươi có thể hiểu rõ” Trầm mặc một lúc thật lâu, Lâu Ánh Thần cố gắng dùng giọng điệu bình tĩnh nhất để nói, “Trước mắt cho tới hiện tại, ta không thiếu ngươi cái gì, cho nên, đừng dùng mấy thứ của ngươi đến bó buộc ta, ta không có khả năng cùng ngươi bên nhau.” Y không muốn lặp lại cái từ “vợ” chết tiệt đó. Đáng tiếc câu nói này vào tai Lang Vương lại hoàn toàn không có ý nghĩa, vốn không phải là sinh vật cùng một thế giới, giá trị quan của chúng là hoàn toàn bất đồng.

Lang Vương chỉ nhìn y, biểu tình trên mặt nói rõ nó xem lời y vừa nói là đang giận dỗi: “Bất luận thế nào, ngươi là vợ của ta, đây là sự thật không thể thay đổi”

Lâu Ánh Thần có một xung động, muốn đập đầu vào tường.

Đột nhiên cảm giác, đàn gảy tai trâu không đáng sợ, đáng sợ chính là trâu đàn cho ngươi nghe. “Mẹ nó ta là nam!” Cuối cùng cũng nhịn không được mà bạo phát ra một câu chửi bậy, không mong đợi nhìn thấy Lang Vương hơi nhíu chân mày một chút, phẫn nộ nghĩ: Nó không đi ta đi, đánh không lại chẳng lẽ trốn không thoát? Đáng tiếc y vừa đứng dậy, ngay thoáng chốc vuốt phải dẫm lên mặt đất, thần kinh ở một chỗ nào đó trong đại não truyền tới một cảm giác xé rách bén nhọn. Lập tức nước mắt tràn đầy khóe mắt. Lâu Ánh Thần lúc này mới nhớ trên chân của mình bị thương, thù mới hận cũ trào lên khiến y quay đầu hướng về phía Lang Vương đang lại gần nghiến răng nghiến lợi: “Cút ra!”

Lang Vương trầm thấp hít một hơi, không phải vì ngôn từ mạo phạm của Lâu Ánh Thần, từ góc độ của nó mà nhìn, Lâu Ánh Thần hoàn toàn là một bộ dáng mê hoặc Đương nhiên, giọng điệu của Lâu Ánh Thần hoàn toàn không có chút nào khác lạ. Nhưng là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi. Lâu Ánh Thần cũng không phải kẻ ngu ngốc gì trong chuyện tình cảm, thấy thần sắc Lang Vương quái lạ, nhất thời liền cảnh giác, mắt thấy nó lại đến gần, mục quang đảo qua cái chỗ khí quan đang ngẩng đầu gần như song song với tầm nhìn kia, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch.

Không phải đi……

Nếu còn chơi tiếp, y sẽ bị Lang Vương làm chết mất

Khi lỗ tai đầu tiên gặp phải “công kích”, Lâu Ánh Thần nghĩ bản thân có nên nhảy lên giống như lần đó đối đầu với ngân lang mà cắn vào cổ họng của nó không, nhưng cũng may còn chưa đến mức độ phải làm như vậy, thì nghe chi chi hai tiếng, Lang Vương ngừng lại, thấy trong đám cỏ mềm nhảy ra một quả cầu xám, đứng thẳng lắc lắc cho rơi đám cỏ vụn rồi bắt đầu thị uy.

Sao lại quên mất nó rồi……

Lang Vương dù có đang gấp cũng không còn hưng trí nữa, lạnh lùng đảo mắt nhìn Mãnh Cáp, chuyển động tác trước đó thành thân mật kéo một cái, day day mấy cái trước tai của Lâu Ánh Thần, chép chép miệng: “Ta sẽ quay lại ngay.” Sau đó đội mưa xông ra ngoài.

Nguy cơ……. được tiêu trừ

Lâu Ánh Thần thở dài nhẹ nhõm một hơi, tiểu Mãnh Cáp lười biếng bước lại gần, ôm một vòng quanh cổ Lâu Ánh Thần, thấy đối phương không cự tuyệt, liền lanh lẹ trèo lên đầu của y dành lại bảo tọa của mình.

“Ngươi a……”

Lâu Ánh Thần đã không muốn nói gì nữa, vừa nghiêng đầu, liền ngã người vào trong đám cỏ mềm, trầm trầm mơ mơ ngủ mất.

Bước chân dẫm lên mớ bùn mềm dẻo, Phong Khởi có chút lo lắng ngước nhìn bầu trời sau khi tạnh mưa vẫn âm u như cũ, cơn mưa hôm nay rất lớn, nước mưa tựa hồ nhiều hơn rất nhiều……. hy vọng sẽ không có tai họa rừng nào.

Đột nhiên nhớ tới chuyện phát sinh mấy ngày trước, khiến nó lại cảm thấy nghi hoặc vô cùng. Tại sao Lang Vương lại xuất hiện? Tuy cả lãnh địa này đều thuộc về phần đất của Lang Vương, nhưng thường thì Lang Vương sẽ không can thiệp vào nơi cai quản của từng đàn, hơn nữa sau khi cự xà chạy thoát, Lang Vương tựa hồ như đang tìm kiếm cái gì…….

Ngoài ra, Lâu Ánh Thần cũng không thấy nữa.

Chắc không phải là Lang Vương quen biết Lâu Ánh Thần đi……

Cảm thấy giữa bọn họ không quá có khả năng sẽ có quan hệ, nhưng lại không tìm được lý do nào tốt hơn, Phong Khởi nặng nề than thở, trong lòng suy tính, gần đây cũng thật sự không được an ổn. Tạm thời vẫn chỉ có thể đi tìm Lâu Ánh Thần để thương lượng chuyện đó thôi….. vạn nhất Lang Vương cũng ở đó….. đang nghĩ vậy, chợt ngửi thấy trong không khí ẩm ướt một mùi vị quen thuộc, quay đầu nhìn lại chỗ lùm cây, không bao lâu, một đạo bóng xám xông ra, không có nhanh chóng ly khai, mà ngừng lại một chút tại chỗ, giọng điệu ngoài ý muốn hỏi: “Ngươi sao lại ở đây?”

Phong Khởi cười khổ: “……. Muốn đến tìm ngươi Lâu Ánh Thần.”

Lần này thì tốt rồi, không cần nó phải đi thỉnh sư nữa.

Lâu Ánh Thần hôm nay tính đi ra ngoài hít không khí, Lang Vương không biết nghĩ thế nào, thế nhưng cũng trú lại tại chỗ của y, nhưng may mà không có những hành vi khác lạ gì, chỉ đơn thuần cùng y ăn chung ngủ chung thôi.

“Tìm ta có chuyện gì?”

Tuy Lang Vương không hạn chế hành động của y, nhưng cho dù là bắt mồi cũng có thể cảm nhận được một cảm giác áp bức bên cạnh, khiến Lâu Ánh Thần luôn có thói quen tản mạn cảm thấy rất không thích, hôm nay vừa khéo nhân đối phương ra ngoài săn mồi, bản thân lén đi ra.

Phong Khởi ẩn ẩn ngửi được trên người Lâu Ánh Thần có một khí vị khiến nó kinh hoảng, nhưng không lộ ra chút gì, vẫn lấy thái độ bình thường nói: “Thật ra cũng là chuyện kia thôi, ta muốn mời ngươi giúp….. chỉ đạo một chút, đám lang trong đàn phương pháp tác chiến.”

“ Cái này……”

Lâu Ánh Thần khó xử một lúc.

“Mấy ngày trước tác chiến ngươi cũng thấy được rồi, năng lực chống lại ngoại địch của chúng ta có hạn, mà những kỹ xảo của ngươi lại là thứ trước giờ chúng ta chưa từng thấy qua, cho nên”

“……”

Từng thấy qua mới là lạ đó

Lâu Ánh Thần âm thầm co rút khóe miệng, bất đắc dĩ cười khổ: Đó đều là kỹ xảo chiến đấu ám sát của nhân loại a Ngươi có thể nhìn thấy một con lang, đứng thẳng hai chân đánh quyền sao….. một đoạn thời gian trước đối thủ chiến đấu đa phần đều là mấy loại có thể hình to lớn, cho nên sau khi y bổ nhào tới có thể dùng chiêu thức trước kia, miễn cưỡng coi như là tư thế đứng thẳng ra đòn. Nhưng là……. khi đối đầu với đối thủ có thể hình tương tự, hoàn toàn phải dựa vào độ nhạy bén.

Trong một đoạn thời gian ngắn ngủi thì không thể nào hoàn toàn huấn luyện được, hơn nữa, cũng không biết phải bắt đầu huấn luyện từ chỗ nào.

“Cái này, ta cảm thấy”

Lâu Ánh Thần suy đi tính lại, quyết định vẫn là cự tuyệt. Lời còn chưa nói xong, Phong Khởi đã dùng thân thể đẩy đẩy y cười nói: “Đi xem một chút thôi, chẳng qua là làm mẫu một chút mà mọi người đều đang đợi ngươi đó……” Sau đó, không giải thích thêm dẫn Lâu Ánh Thần tới chỗ tập hợp.

Trong một góc rừng.

“Cho tới hiện tại, ta cũng không cho rằng ngươi sẽ tốt bụng giúp ta như vậy.”

Con lang màu lông đỏ sậm cảnh giác nói.

Ngân lang không chút để ý cười giễu: “Đáng tiếc cho dù như vậy, ngươi không phải cũng đã đồng ý liên minh với ta rồi sao?” Nó tự mình chủ đạo tiến tới trước, “Huống hồ, muốn rút lui, tựa hồ đã quá trễ rồi đi”

“Ta không có nói là muốn rút lui.”

Hồng Tiêu khẩu khí có chút lỏng lẻo: “Nhưng là, ta muốn biết mục đích của ngươi.”

“Mục đích?” Ngân lang cuối cùng dừng bước lại, nhưng không nói gì, ngẩng đầu nhìn bầu trời, híp mắt lại, sau rất lâu trầm mặc, mới chậm rãi nói: “Cái này, ngươi không tất yếu phải biết.”

Có tư cách chia sẻ tâm tình với ta, không phải là ngươi

Nó đột nhiên nghĩ tới con lang màu xám kia, trong lòng nhất thời dâng lên một sự thỏa mãn kỳ dị.

“Bất luận ngươi tính toán chủ ý gì, ta sẽ đạt được cái mà ta muốn” Nói rồi, Hồng Tiêu quay người nhảy sang một đường rừng khác, quẹo mấy lần, biến mất.

Thứ ngươi muốn?

Ngân lang cuối cùng lộ ra nụ cười lạnh của bản chất thật, chế giễu kéo khóe môi, tiểu quỷ không biết trời cao đất dày

Kiêu ngạo của ngươi, sẽ khiến ngươi phải trả giá, hơn nữa……

Là một cái giá cực lớn và nặng nề!

Chapter
1 Chương 1: Lang biến
2 Chương 2: Hiện trạng
3 Chương 3: Đồng loại
4 Chương 4: Lang vương
5 Chương 5: Trò chơi của kẻ mạnh
6 Chương 6: Cùng tồn tại
7 Chương 7: ………..
8 Chương 8: Tự do? và____
9 Chương 9: Gặp nguy
10 Chương 10: ……..
11 Chương 11: ……
12 Chương 12: Sửa đổi
13 Chương 13: Sắp đến
14 Chương 14: ……..
15 Chương 15: Biến (thay đổi)
16 Chương 16: Sinh
17 Chương 17: Sống
18 Chương 18: Phá kén chui ra, sau đó rời đi
19 Chương 19: Nguyên nhân cấu tạo đại não
20 Chương 20: Tham chiến
21 Chương 21: ~~~~~
22 Chương 22: Tiểu đông tây ~
23 Chương 23: Trận chiến không hồi hộp
24 Chương 24: Sắc đêm……..
25 Chương 25: Hai chuyện~
26 Chương 26: Dây dẫn ám tàng
27 Chương 27: Đại chiến đến gần
28 Chương 28: Trí đoạt (dùng trí để dành thứ mình muốn)
29 Chương 29: Lại gặp lang vương
30 Chương 30: Quan hệ
31 Chương 31
32 Chương 32: Lại một lời mời
33 Chương 33: Cái gọi là đặc huấn, cái gọi là nắm bắt
34 Chương 34: Bất đồng
35 Chương 35: Chiều cao rất quan trọng
36 Chương 36: Dung túng
37 Chương 37: Biến cố bắt đầu
38 Chương 38: Cuộc chiến hắc bạch
39 Chương 39: Lũ quét
40 Chương 40
41 Chương 41: Gặp nạn
42 Chương 42
43 Chương 43: Chính diện
44 Chương 44: Nghi hoặc
45 Chương 45: Dã thú
46 Chương 46: Thân phận của á hạc
47 Chương 47: Lang? thần?
48 Chương 48: Tiếp tục nghi hoặc
49 Chương 49: Đánh vỡ dự cảm bình lặng……
50 Chương 50: Thôn biến
51 Chương 51: Hãn hình cung, hiện thân
52 Chương 52: Sủng vật
53 Chương 53: Thay đổi
54 Chương 54: ……..
55 Chương 55: Quan sát
56 Chương 56: = = không có liên quan đến chính văn
57 Chương 57: Hương vị tệ lậu
58 Chương 58: Trước trận thú chiến
59 Chương 59: Dự tính (thượng)
60 Chương 60: Dự tính (hạ)
61 Chương 61: Chạy trốn
62 Chương 62: Chữa thương
63 Chương 63: Trước khi xuất sứ
64 Chương 64: Túy phong loan
65 Chương 65: Tin tức
66 Chương 66: Nam vương
67 Chương 67: Nụ hôn của lang
68 Chương 68: Lo lắng ngầm
69 Chương 69: Mưu kế
70 Chương 70: Kịch biến
71 Chương 71: Mỏ quặng
72 Chương 72: Khiêu khích
73 Chương 73: Mất khống chế
74 Chương 74: Địa vị nằm ngoài dự liệu
75 Chương 75: Liên thủ
76 Chương 76: Hành động “vượt ngục” (1)
77 Chương 77: Hành động “vượt ngục” (2)
78 Chương 78: Hành động “vượt ngục” (3)
79 Chương 79: Chọn lựa cuối cùng
80 Chương 80
81 Chương 81: Nguy cơ tiềm phục tứ phía (thượng)
82 Chương 82: Nguy cơ tiềm phục tứ phía (hạ)
83 Chương 83: Chiến đấu với gấu (thượng)
84 Chương 84: Chiến đấu với gấu (hạ)
85 Chương 85: Bảo mẫu_____ đây là nhi tử của ta
86 Chương 86: Nhi tử…… hiếu học
87 Chương 87: Nhi tử____ đó là cha của ngươi (thượng)
88 Chương 88: Nhi tử____ đó là cha của ngươi (hạ)
89 Chương 89
90 Chương 90: – -!
91 Chương 91: Tiền nhân hậu quả
92 Chương 92: Tìm kiếm
93 Chương 93: Tương kiến * khởi điểm của truy nhật
94 Chương 94: Hỗn loạn * các lộ nguy cơ
95 Chương 95: Loạn chiến * ý đồ
96 Chương 96: Nguy cơ = =|||
97 Chương 97: Xà vương
98 Chương 98
99 Chương 99: Chân thật * hỗn loạn
100 Chương 100: Ai là mẹ?
101 Chương 101: Suy đoán của lang vương
102 Chương 102: Mâu thuẫn
103 Chương 103
104 Chương 104: Trong động ổ mạo hiểm
105 Chương 105: Phương pháp giải quyết vấn đề thức ăn
106 Chương 106: Khác biệt của mẹ và ba
107 Chương 107: Hóa giải nguy cơ và nghi hoặc mới
108 Chương 108: Lời hứa của thanh lang
109 Chương 109: Xuất cốc
110 Chương 110: Phiền toái không dứt
111 Chương 111: Cơ biến
112 Chương 112: Ước định không công bằng
113 Chương 113
114 Chương 114: Tử huyết
115 Chương 115: Lang vẫn nghi ngờ là phụ tử niên hạ??
116 Chương 116: Huynh đệ
117 Chương 117: Đôi tình lữ gượng gạo
118 Chương 118: Hội họp
119 Chương 119: Chuyển biến xuất hiện
120 Chương 120: Trong mưa, đói khát
121 Chương 121: Câu đố, vẫn mãi là câu đố
122 Chương 122: Quái dị
123 Chương 123: Đại chiến giữa biến chủng et và tôm
124 Chương 124: Hữu kinh vô hiểm
125 Chương 125: Điều kiện trao đổi
126 Chương 126: Kết cục____ thật ra, câu chuyện còn tiếp tục
127 Chương 127: Nhật ký tâm tình của gấu con
128 Chương 128: Hậu tục – thanh lang x xích nha (01)
129 Chương 129: Thanh lang x xích nha (02)
130 Chương 130: Hậu ký – ly khai (chiến, thần) _ thay đổi vương
Chapter

Updated 130 Episodes

1
Chương 1: Lang biến
2
Chương 2: Hiện trạng
3
Chương 3: Đồng loại
4
Chương 4: Lang vương
5
Chương 5: Trò chơi của kẻ mạnh
6
Chương 6: Cùng tồn tại
7
Chương 7: ………..
8
Chương 8: Tự do? và____
9
Chương 9: Gặp nguy
10
Chương 10: ……..
11
Chương 11: ……
12
Chương 12: Sửa đổi
13
Chương 13: Sắp đến
14
Chương 14: ……..
15
Chương 15: Biến (thay đổi)
16
Chương 16: Sinh
17
Chương 17: Sống
18
Chương 18: Phá kén chui ra, sau đó rời đi
19
Chương 19: Nguyên nhân cấu tạo đại não
20
Chương 20: Tham chiến
21
Chương 21: ~~~~~
22
Chương 22: Tiểu đông tây ~
23
Chương 23: Trận chiến không hồi hộp
24
Chương 24: Sắc đêm……..
25
Chương 25: Hai chuyện~
26
Chương 26: Dây dẫn ám tàng
27
Chương 27: Đại chiến đến gần
28
Chương 28: Trí đoạt (dùng trí để dành thứ mình muốn)
29
Chương 29: Lại gặp lang vương
30
Chương 30: Quan hệ
31
Chương 31
32
Chương 32: Lại một lời mời
33
Chương 33: Cái gọi là đặc huấn, cái gọi là nắm bắt
34
Chương 34: Bất đồng
35
Chương 35: Chiều cao rất quan trọng
36
Chương 36: Dung túng
37
Chương 37: Biến cố bắt đầu
38
Chương 38: Cuộc chiến hắc bạch
39
Chương 39: Lũ quét
40
Chương 40
41
Chương 41: Gặp nạn
42
Chương 42
43
Chương 43: Chính diện
44
Chương 44: Nghi hoặc
45
Chương 45: Dã thú
46
Chương 46: Thân phận của á hạc
47
Chương 47: Lang? thần?
48
Chương 48: Tiếp tục nghi hoặc
49
Chương 49: Đánh vỡ dự cảm bình lặng……
50
Chương 50: Thôn biến
51
Chương 51: Hãn hình cung, hiện thân
52
Chương 52: Sủng vật
53
Chương 53: Thay đổi
54
Chương 54: ……..
55
Chương 55: Quan sát
56
Chương 56: = = không có liên quan đến chính văn
57
Chương 57: Hương vị tệ lậu
58
Chương 58: Trước trận thú chiến
59
Chương 59: Dự tính (thượng)
60
Chương 60: Dự tính (hạ)
61
Chương 61: Chạy trốn
62
Chương 62: Chữa thương
63
Chương 63: Trước khi xuất sứ
64
Chương 64: Túy phong loan
65
Chương 65: Tin tức
66
Chương 66: Nam vương
67
Chương 67: Nụ hôn của lang
68
Chương 68: Lo lắng ngầm
69
Chương 69: Mưu kế
70
Chương 70: Kịch biến
71
Chương 71: Mỏ quặng
72
Chương 72: Khiêu khích
73
Chương 73: Mất khống chế
74
Chương 74: Địa vị nằm ngoài dự liệu
75
Chương 75: Liên thủ
76
Chương 76: Hành động “vượt ngục” (1)
77
Chương 77: Hành động “vượt ngục” (2)
78
Chương 78: Hành động “vượt ngục” (3)
79
Chương 79: Chọn lựa cuối cùng
80
Chương 80
81
Chương 81: Nguy cơ tiềm phục tứ phía (thượng)
82
Chương 82: Nguy cơ tiềm phục tứ phía (hạ)
83
Chương 83: Chiến đấu với gấu (thượng)
84
Chương 84: Chiến đấu với gấu (hạ)
85
Chương 85: Bảo mẫu_____ đây là nhi tử của ta
86
Chương 86: Nhi tử…… hiếu học
87
Chương 87: Nhi tử____ đó là cha của ngươi (thượng)
88
Chương 88: Nhi tử____ đó là cha của ngươi (hạ)
89
Chương 89
90
Chương 90: – -!
91
Chương 91: Tiền nhân hậu quả
92
Chương 92: Tìm kiếm
93
Chương 93: Tương kiến * khởi điểm của truy nhật
94
Chương 94: Hỗn loạn * các lộ nguy cơ
95
Chương 95: Loạn chiến * ý đồ
96
Chương 96: Nguy cơ = =|||
97
Chương 97: Xà vương
98
Chương 98
99
Chương 99: Chân thật * hỗn loạn
100
Chương 100: Ai là mẹ?
101
Chương 101: Suy đoán của lang vương
102
Chương 102: Mâu thuẫn
103
Chương 103
104
Chương 104: Trong động ổ mạo hiểm
105
Chương 105: Phương pháp giải quyết vấn đề thức ăn
106
Chương 106: Khác biệt của mẹ và ba
107
Chương 107: Hóa giải nguy cơ và nghi hoặc mới
108
Chương 108: Lời hứa của thanh lang
109
Chương 109: Xuất cốc
110
Chương 110: Phiền toái không dứt
111
Chương 111: Cơ biến
112
Chương 112: Ước định không công bằng
113
Chương 113
114
Chương 114: Tử huyết
115
Chương 115: Lang vẫn nghi ngờ là phụ tử niên hạ??
116
Chương 116: Huynh đệ
117
Chương 117: Đôi tình lữ gượng gạo
118
Chương 118: Hội họp
119
Chương 119: Chuyển biến xuất hiện
120
Chương 120: Trong mưa, đói khát
121
Chương 121: Câu đố, vẫn mãi là câu đố
122
Chương 122: Quái dị
123
Chương 123: Đại chiến giữa biến chủng et và tôm
124
Chương 124: Hữu kinh vô hiểm
125
Chương 125: Điều kiện trao đổi
126
Chương 126: Kết cục____ thật ra, câu chuyện còn tiếp tục
127
Chương 127: Nhật ký tâm tình của gấu con
128
Chương 128: Hậu tục – thanh lang x xích nha (01)
129
Chương 129: Thanh lang x xích nha (02)
130
Chương 130: Hậu ký – ly khai (chiến, thần) _ thay đổi vương