Chương 32: 32: Em Thấy Anh Rồi

Đau...đau quá...
Hai mắt Từ Ninh Hi vẫn nhắm chặt, cô ngửi thấy mùi thuốc, cô lại ở bệnh viện sao? Dương? Anh đang đâu vậy?
Từ Ninh Hi từ từ mở mắt ra, chói...chói quá...
Cô liền nhắm hai mắt lại, ánh sáng lúc này làm cô chưa kịp thích nghi nổi, Từ Ninh Hi lại cố gắng từ từ chậm rãi mở mắt ra xem.
Đèn...đèn phòng sao?
Cô chớp chớp mắt, đã thích nghi với ánh sáng lúc này rồi.

Cô ngơ ngác đưa hai tay lên, cô...cô nhìn thấy rồi sao?
Từ Ninh Hi ngồi lên, cô hoảng hốt, cơ thể lúc này ập đến cảm giác đau, nhưng cô kích động quá rồi nên cũng không quan tâm đ ến bản thân mình nữa.
Từ Ninh Hi xuống giường, cô lao ra chạy vụt đi, cũng không biết Từ Ninh Hi đi tìm cái gì.
...
Tạ Như Phương thở dài quay lại bệnh viện, bác sĩ bảo cô không sao rồi, chỉ là ngã trên cao xuống nên bị thương vài chỗ trên cơ thể, cần nghỉ ngơi vài hôm là ổn rồi.
Tạ Như Phương mở cửa phòng ra, cả phòng bệnh trống trơn cô như chết lặng.
"Ninh Hi?" Bó hoa trên tay cô cũng eowi xuống, Tạ Như Phương lo lắng bắt đầu cuốn cuồng chạy đi tìm cô.
Cô chạy xung quanh hỏi y tá và bác sĩ, tìm khắp nơi vẫn không thấy Từ Ninh Hi đâu, lúc này cô cảm thấy sợ, hai tay Tạ Như Phương run rẩy lấy điện thoại gọi cho ai đó.

"Anh...anh làm gì cô ấy rồi?"
[Cô nói nhảm gì vậy?]
"Anh...không làm sao?" Tạ Như Phương nhăn mặt.
[Cô đang nói Từ Ninh Hi? Tôi trước giờ như thế nào không lẽ cô không rõ sao?]
Anh ta nói không giết sẽ không giết, trước giờ vẫn làm đúng nguyên tắc của mình.
Tạ Như Phương đơ ra thật rồi, vậy...vậy Từ Ninh Hi đi đâu?
Cô cúp máy ngang, Tạ Như Phương ngồi xuống, cả người dựa vào tường.

Nghĩ kĩ đi...nghĩ xem em ấy có thể đi đâu, nghĩ kĩ xem ai có thể đưa em ấy đi nữa.
Tạ Như Phương...nghĩ kĩ đi.
...
Từ Ninh Hi đứng trước công ty của Mộ Dương, cô lảo đảo bước vào mọi người đều tránh sang một bên.
Cô...trên người cô còn mặc đồ của bệnh viện, chân cũng không mang giày dép gì, cứ chạy ra ngoài bắt xe rồi tới đây.
Mộ Dương lúc này cũng xuống sảnh công ty, anh đứng đơ ra khi thấy cô ở đó.

Từ Ninh Hi thấy anh thì tròn xoe hai mắt, cô nhanh chân chạy đến ôm lấy anh.
"Dương...Dương..."
Mộ Dương vội đưa tay đỡ lấy cô, phản ứng của Ninh Hi...
"Dương...Dương..." Cô bật khóc, đưa hai tay lên vuốt má anh, gương mặt này...đã bao lâu rồi cô không nhìn thấy nó rồi?
Cô nhớ anh, cô nhớ nụ cười của anh.
"Dương..."
Từ Ninh Hi tiến tới hôn lấy anh, Mộ Dương hoàn toàn nằm ở thế bị động, anh ngơ ngác, mọi người cũng ngơ theo.
Mộ Dương nổi tiếng là tay ăn chơi sát gái, bây giờ lại bị vợ đè ra hôn ngay sảnh công ty đến không kịp định hình được.
Từ Ninh Hi buông anh ra, cô nhìn anh cười, Mộ Dương cuối cùng cũng hoàn hồn rồi, anh đưa tay lên vuốt v e má cô: "Hi...sao em lại ở đây?"
"Dương, em nhìn thấy rồi, em muốn nhìn thấy anh đầu tiên." Cô kích động nói rồi ôm chặt anh, hai tay anh run run đặt lên lưng cô, nhìn thấy...em nhìn thấy sao?
"Có...có thật không?"

"Dương...em nhìn thấy anh rồi."
...
Mộ Dương bế Từ Ninh Hi quay lại bệnh viện, Tạ Như Phương đứng dựa cửa, hình như cô đang rất giận.
Từ Ninh Hi nhìn Tạ Như Phương, cô cau cau mày, ngẩng đầu lên hỏi anh: "Đây là?"
"Quên cả chị luôn à?" Tạ Như Phương lên tiếng.
Từ Ninh Hi giật mình, giọng nói đó là: "Chị Phương."
Cô bảo anh bỏ mình xuống, Ninh Hi đi đến chỗ Tạ Như Phương nâm lấy tay cô: "Chị...chị Phương."
Tạ Như Phương cốc đầu cô một cái nhẹ: "Em đó...làm chị lo chết đi được."
Cô ôm Từ Ninh Hi vào lòng vỗ về, vừa nhìn thấy được liền làm nháo nhào cả lên, lại còn chạy đến Mộ thị tìm Mộ Dương đầu tiên nữa.
"Em...em thấy chị rồi."
"Chị thật xinh đẹp." Từ Ninh Hi dụi đầu vào lòng cô rồi làm nũng.
Tạ Như Phương muốn giận cô cũng không giận nổi nữa, cô lắc lắc đầu, xem ra công việc chăm sóc này của cô sắp kết thúc rồi.
Cả hai đưa cô về lại phòng bệnh rồi gọi bác sĩ đến kiểm tra, có lẽ do bị ngã, đầu cô đập mạnh xuống lại xảy ra kì tích khiến cho cô nhìn thấy được.

Xong xuôi bác sĩ cũng rời đi, nếu hôm nay không có gì thì xuất viện được rồi.
Từ Ninh Hi nhìn hai bàn tay mình, cô cười tít cả mắt, vẫn không tin mình đã nhìn thấy được.
Mộ Dương mang cháo đến, anh đi vào trong ngồi xuống cạnh cô.
"Em ăn chút gì đi." Mộ Dương mở hộp cháo ra nói.
"May quá anh ha." Từ Ninh Hi nhìn anh nói.

"Ừm, may mắn." Anh cười.
Anh vẫn chưa tin được khi vừa nhìn thấy lại được cô liền chạy đến tìm anh, lúc anh bước xuống thấy cô đứng ngơ ngác đó, mắt tròn xoe rồi lao đến ôm anh, hôn anh, anh còn nghĩ là mình đang mơ.
"Ăn cháo nào." Anh nói.
"Em...em tự ăn." Từ Ninh Hi đưa tay ra muốn lấy hộp cháo.
"Ngoan, để tôi chăm em có được không?" Mộ Dương nhìn cô, ánh mắt đầy dịu dàng.
Lần đầu tận mắt thấy những điều này, ánh mắt, dáng vẻ và gương mặt của anh đều hết sức nhẹ nhàng, dịu dàng đối tốt với cô.

Từ Ninh Hi chưa từng thấy những chuyện như vậy, bây giờ thấy rồi thì đơ cả người ra.
"Hi?"
"Dạ...em không sao."
Không phải lần đầu, là do trước kia cô chỉ có thể cảm nhận qua hành động, cái nắm tay hay cả hai sát gần nhau mà thôi.

Bây giờ cô có thể thấy ánh sáng, thấy anh, mọi chuyện đều thể hiện rõ ràng rồi.
"Anh ở đây, Dương của em đây."

Chapter
1 Chương 1: 1: Mẹ Chồng Nàng Dâu
2 Chương 2: 2: Làm Khó
3 Chương 3: 3: Cháy
4 Chương 4: 4: Hoàn Toàn Không Ngờ
5 Chương 5: 5: Không Để Mắt Đến
6 Chương 6: 6: Quen Thuộc
7 Chương 7: 7: Ở Lại Chăm Sóc
8 Chương 8: 8: Mất Đi Thứ Quan Trọng
9 Chương 9: 9: Tự Thân Vận Động
10 Chương 10: 10: Mù
11 Chương 11: 11: Chăm Sóc
12 Chương 12: 12: Nổ Súng Đi
13 Chương 13: 13: Ôm Một Cái
14 Chương 14: 14: Nắm Lấy Tay
15 Chương 15: 15: Tạ Như Phương Quay Lại
16 Chương 16: 16: Mục Đích Chung
17 Chương 17: 17: Ngoan Ngoãn Li Hôn
18 Chương 18: 18: Bôi Thuốc
19 Chương 19: 19: Ngủ Cùng Vợ Mình Có Gì Sai Sao
20 Chương 20: 20: Lúc Đó Anh Ở Đâu
21 Chương 21: 21: Chỉ Muốn Xin Lỗi
22 Chương 22: 22: Mình Thay Đổi
23 Chương 23: 23: Hối Hận Rồi Sao
24 Chương 24: 24: Là Chị Dâu Là Vợ Anh
25 Chương 25: 25: Đừng Ngủ
26 Chương 26: 26: Em Hi Vọng
27 Chương 27: 27: Em Không Sai Tôi Mới Là Người Sai
28 Chương 28: 28: Muốn Em
29 Chương 29: 29: Gương Mặt Của Anh
30 Chương 30: 30: Em Thích Anh
31 Chương 31: 31: Người Chồng Vô Dụng
32 Chương 32: 32: Em Thấy Anh Rồi
33 Chương 33: 33: Chúng Ta Sẽ Có Con
34 Chương 34: 34: Mua Thứ Em Thích
35 Chương 35: 35: Tích Cực Lên Một Chút
36 Chương 36: 36: Nhận Ra
37 Chương 37: 37: Là Cô Bé Đó
38 Chương 38: 38: Hàng Xóm
39 Chương 39: 39: Hạ Thấp Bản Thân
40 Chương 40: 40: Ba Mẹ Đến
41 Chương 41: 41: Lợi Dụng Cô Sao
42 Chương 42: 42: Người Đàn Ông Đó
43 Chương 43: 43: Chấp Ba
44 Chương 44: 44: Nợ Máu Trả Bằng Máu
45 Chương 45: 45: Gọi Chị
46 Chương 46: 46: Những Lời Đó
47 Chương 47: 47: Món Đồ Rẻ Tiền
48 Chương 48: 48: Anh Hối Hận Rồi
49 Chương 49: 49: Ân Nhân Cứu Mạng
50 Chương 50: 50: Ba
51 Chương 51: 51: Roi Thứ Mười
52 Chương 52: 52: Theo Quy Tắc Mà Làm
53 Chương 53: 53: Anh Chị
54 Chương 54: 54: Bị Đánh Đến Ngu
55 Chương 55: 55: Em Xứng
56 Chương 56: 56: Tìm Ba Đứa Nhỏ
57 Chương 57: 57: Làm Khó Anh Rồi
58 Chương 58: 58: Đánh Anh Đi
59 Chương 59: 59: Chuyện Cũ Đừng Nhắc Đến Nữa
60 Chương 60: 60: Thượng Lộ Bình An
61 Chương 61: 61: Anh Khóc Cho Em Xem
62 Chương 62: 62: Cha Đứa Nhỏ
63 Chương 63: 63: Hoài Nghi Nhân Sinh
64 Chương 64: 64: Được Nghỉ Ngơi Rồi
65 Chương 65: 65: Con Gái Của Anh
66 Chương 66: 66: Anh Phong
67 Chương 67: 67: Chuyện Con Cái
68 Chương 68: 68: Bữa Tiệc 1
69 Chương 69: 69: Bữa Tiệc 2
70 Chương 70: 70: Chết Lặng
71 Chương 71: 71: Không Còn Xứng
72 Chương 72: 72: Có Thật Sự Yêu
73 Chương 73: 73: Lần Đầu Chủ Động
74 Chương 74: 74: Tạ Lão Gia
75 Chương 75: 75: Trừ Khi Tự Nguyện
76 Chương 76: 76: Giống Con Và Anh Hai
77 Chương 77: 77: Là Người Thật
78 Chương 78: 78: Ở Gần Con
79 Chương 79: 79: Ngủ Ngon
Chapter

Updated 79 Episodes

1
Chương 1: 1: Mẹ Chồng Nàng Dâu
2
Chương 2: 2: Làm Khó
3
Chương 3: 3: Cháy
4
Chương 4: 4: Hoàn Toàn Không Ngờ
5
Chương 5: 5: Không Để Mắt Đến
6
Chương 6: 6: Quen Thuộc
7
Chương 7: 7: Ở Lại Chăm Sóc
8
Chương 8: 8: Mất Đi Thứ Quan Trọng
9
Chương 9: 9: Tự Thân Vận Động
10
Chương 10: 10: Mù
11
Chương 11: 11: Chăm Sóc
12
Chương 12: 12: Nổ Súng Đi
13
Chương 13: 13: Ôm Một Cái
14
Chương 14: 14: Nắm Lấy Tay
15
Chương 15: 15: Tạ Như Phương Quay Lại
16
Chương 16: 16: Mục Đích Chung
17
Chương 17: 17: Ngoan Ngoãn Li Hôn
18
Chương 18: 18: Bôi Thuốc
19
Chương 19: 19: Ngủ Cùng Vợ Mình Có Gì Sai Sao
20
Chương 20: 20: Lúc Đó Anh Ở Đâu
21
Chương 21: 21: Chỉ Muốn Xin Lỗi
22
Chương 22: 22: Mình Thay Đổi
23
Chương 23: 23: Hối Hận Rồi Sao
24
Chương 24: 24: Là Chị Dâu Là Vợ Anh
25
Chương 25: 25: Đừng Ngủ
26
Chương 26: 26: Em Hi Vọng
27
Chương 27: 27: Em Không Sai Tôi Mới Là Người Sai
28
Chương 28: 28: Muốn Em
29
Chương 29: 29: Gương Mặt Của Anh
30
Chương 30: 30: Em Thích Anh
31
Chương 31: 31: Người Chồng Vô Dụng
32
Chương 32: 32: Em Thấy Anh Rồi
33
Chương 33: 33: Chúng Ta Sẽ Có Con
34
Chương 34: 34: Mua Thứ Em Thích
35
Chương 35: 35: Tích Cực Lên Một Chút
36
Chương 36: 36: Nhận Ra
37
Chương 37: 37: Là Cô Bé Đó
38
Chương 38: 38: Hàng Xóm
39
Chương 39: 39: Hạ Thấp Bản Thân
40
Chương 40: 40: Ba Mẹ Đến
41
Chương 41: 41: Lợi Dụng Cô Sao
42
Chương 42: 42: Người Đàn Ông Đó
43
Chương 43: 43: Chấp Ba
44
Chương 44: 44: Nợ Máu Trả Bằng Máu
45
Chương 45: 45: Gọi Chị
46
Chương 46: 46: Những Lời Đó
47
Chương 47: 47: Món Đồ Rẻ Tiền
48
Chương 48: 48: Anh Hối Hận Rồi
49
Chương 49: 49: Ân Nhân Cứu Mạng
50
Chương 50: 50: Ba
51
Chương 51: 51: Roi Thứ Mười
52
Chương 52: 52: Theo Quy Tắc Mà Làm
53
Chương 53: 53: Anh Chị
54
Chương 54: 54: Bị Đánh Đến Ngu
55
Chương 55: 55: Em Xứng
56
Chương 56: 56: Tìm Ba Đứa Nhỏ
57
Chương 57: 57: Làm Khó Anh Rồi
58
Chương 58: 58: Đánh Anh Đi
59
Chương 59: 59: Chuyện Cũ Đừng Nhắc Đến Nữa
60
Chương 60: 60: Thượng Lộ Bình An
61
Chương 61: 61: Anh Khóc Cho Em Xem
62
Chương 62: 62: Cha Đứa Nhỏ
63
Chương 63: 63: Hoài Nghi Nhân Sinh
64
Chương 64: 64: Được Nghỉ Ngơi Rồi
65
Chương 65: 65: Con Gái Của Anh
66
Chương 66: 66: Anh Phong
67
Chương 67: 67: Chuyện Con Cái
68
Chương 68: 68: Bữa Tiệc 1
69
Chương 69: 69: Bữa Tiệc 2
70
Chương 70: 70: Chết Lặng
71
Chương 71: 71: Không Còn Xứng
72
Chương 72: 72: Có Thật Sự Yêu
73
Chương 73: 73: Lần Đầu Chủ Động
74
Chương 74: 74: Tạ Lão Gia
75
Chương 75: 75: Trừ Khi Tự Nguyện
76
Chương 76: 76: Giống Con Và Anh Hai
77
Chương 77: 77: Là Người Thật
78
Chương 78: 78: Ở Gần Con
79
Chương 79: 79: Ngủ Ngon