Chương 31: Xa hoa chi đêm

Hắn sửng sốt, không xác định nhìn ta: “Hà Ngôn, ngươi …”

Nét mặt già nua của ta a … Thế nhưng lại không biết xấu hổ nói ra, ta không muốn sống nữa…

“Cáp, ha ha ha … Ta có nói cái gì sao? Ta cái gì cũng chưa nói. Trời sắp sáng rồi, ngủ ngủ.” Đánh mắt qua loa, dùng chăn bông trùm kín đầu, tim lại đập bang bang, buồn ngủ gì đều bay biến mất.

Chăn bông bị hắn ngăn lại.

“Ngươi có nói. Ngươi nói chúng ta làm …” Hắn không thuận theo buông tha ta.

“Có … có sao? Ngươi nghe nhầm rồi, ha ha ha …” Ánh mắt tả hữu trốn tránh không dám nhìn thẳng hắn, trên mặt nóng rực lên.

Hắn đột nhiên đè ép lên, ở trên môi ta cắn một cái thật mạnh giống như trừng phạt. Ta kinh hô một tiếng, hắn nhân cơ hội đem đầu lưỡi dò xét tiến vào, cùng lưỡi của ta dây dưa một chỗ, liều chết triền miên.

Có một loại tình tố không hiểu dưới đáy lòng nảy sinh, thật giống như đá đánh lửa nháy mắt bị châm, ở bên trong thân thể dấy lên ngọn lửa hừng hực.

Ngây ngô đáp lại hắn đoạt lấy, hai tay gắt gao vòng trên cổ hắn, thân thể theo bản năng đĩnh khởi, muốn cùng hắn càng thêm gần sát.

Không, này còn chưa đủ. Có một thanh âm không ngừng xoay quanh trong đầu, kêu gào suy nghĩ phải càng nhiều …

Miệng do hô hấp không thoải mái mà phát ra rên rỉ nhỏ vụn, toàn thân khô nóng đến khó có thể chịu được. Bắt đầu phát tiết xé rách quần áo của hắn, lại bởi vì lực bất tòng tâm mà sinh khí cắn một cái trên cái cằm có đường cong duyên dáng của hắn, vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm lộng.

Hô hấp của hắn cứng lại. Bắt lấy tay của ta dẫn đường ta thay hắn bỏ đi quần áo, thân thể tuyệt mỹ hoàn toàn bại lộ trong tầm nhìn của ta, hung hăng kích thích thần kinh của ta.

Hai chân khó nhịn ở giữa bắp đùi hắn không ngừng cọ xát, như có như không khinh chạm cái chỗ lửa nóng đã sớm ngẩng đầu kia. Đưa tay xuống dưới muốn an ủi chính mình, lại bị hắn bắt lấy nắm ở lòng bàn tay.

“Đó là của ta.” Hắn khẽ cười nói, cúi đầu dọc theo xương quai xanh của ta, ngực, rốn một đường xuống phía dưới liếm thỉ, cuối cùng không chút do dự ngậm cái kia vào.

Thân thể tối mẫn cảm lại thêm bộ vị yếu ớt bị khoang miệng mềm mại ẩm ướt bao vây, trong đầu “Oanh” một tiếng, lý trí đã sớm phiêu linh rốt cục toàn diện bay biến.

Phun ra nuốt vào có tiết tấu, nước bọt không thể nuốt xuống theo cằm hắn chảy xuống, rơi trên sàng đan, hóa thành một bãi nước nho nhỏ, phiếm ra ánh sáng *** mĩ.

Thân thể rốt cục đạt đến cao trào phóng ra, vô lực xụi lơ xuống, cảm thụ chỗ phía sau kia đang bị nhập khẩu cẩn thận chăm sóc, vòng quanh một tay thấp hoạt.

Mở ra thân thể của chính mình đến độ lớn nhất, nhỏ giọng thúc giục hắn: “Đừng, đừng lộng, mau vào.” Biết hắn đã nhẫn rất vất vả.

Ngón tay chậm rãi rút ra, sau đó đĩnh nhập cẩn thận.

Đau đớn trong tưởng tượng cũng không có xảy ra. Khác với Phượng Hiên Dã hoan ái kịch liệt, động tác của Đoạn Khâm là nhu hòa, chậm rãi luật động, giống như đối với trân bảo.

Trong lòng đã có chút bất mãn. Đĩnh khởi trên thân đem mặt tựa vào bờ vai của hắn, đầu lưỡi liếm cổ, vành tai của hắn, nhỏ giọng nói: “Ngươi có thể mau chút nữa, dùng sức chút.” Tiếng nói ám ách thúc giục thân thể *** tối cuồng nhiệt.

Trừu sáp đột nhiên nhanh hơn, một chút một chút đỉnh tại chỗ sâu nhất trong thân thể, gần như điên cuồng mà đòi lấy.

Lớn tiếng rên rỉ ra miệng, hai tay gắt gao đặt trên lưng hắn, tóc dài bị mồ hôi của nhau làm ướt dây dưa cùng một chỗ, khó có thể chia lìa.

Lý trí sớm bay mất, chỉ còn lại có dục vọng tối nguyên thủy của nhân loại kêu gào.

Một phòng một đêm kiều diễm.

Ngày hôm sau tỉnh lại là khi mặt trời đã lên cao, như trước bị hắn ôm chặt vào trong ngực. Hắn đã tỉnh, phượng nhãn bán mị tựa tiếu phi tiếu nhìn ta, vươn đầu lưỡi liếm liếm môi dưới, tựa hồ đang hồi tưởng cái gì đó.

Nhớ lại chính mình tối hôm qua phóng đãng, mặt lại trở nên nóng bỏng, liền chôn sâu ở ngực hắn không dám nhìn hắn.

Lúc tắm rửa, lại không thể chống đỡ bị hắn ăn hết đậu hủ.

Bị hắn gây sức ép xong, khi rốt cục có thể dưới sự nâng đỡ của hắn lấy tư thế kỳ quái xuống lầu, ta tại trên mặt *** tiểu nhị trẻ tuổi thấy được rõ ràng lỗi ngạc.

Hắn nhìn ta, lại nhìn Đoạn Khâm, biểu tình thiên biến vạn hóa, quỷ dị đến cực điểm.

Hồ nghi nhìn về phía Đoạn Khâm, hắn vẻ mặt cao thâm cười khó hiểu, trong lòng liền đánh cái đột, rồi cảm thấy chính mình có tật giật mình, lại nghĩ không ra nguyên cớ, chỉ phải hung hăng trừng mắt nhìn hắn liếc mắt một cái.

Trước cái trừng mắt của người nọ, Đoạn Khâm cũng ba quang lưu chuyển liếc mắt ẩn tình đưa tình một cái, làm bụng nóng lên. Âm thầm áp chế bình phục tâm thần, trong lòng không khỏi thầm mắng chính mình định lực không đủ.

Ngoài phòng bích lãng trời quang, thời tiết tốt.

Đúng là tốt nhất để đi đường.

Con đường phía trước dù chưa biết, có người nọ tại bên người, lại có ngại gì?

Chapter
1 Chương 1: Biến cố
2 Chương 2: Trúng độc
3 Chương 3: Phụ tử
4 Chương 4: Đoạn tụ
5 Chương 5: Đoạn khâm
6 Chương 6: Tranh chấp
7 Chương 7: Chữa thương
8 Chương 8: Rời đi
9 Chương 9: Phi mộng
10 Chương 10: Hái hoa tặc
11 Chương 11: Cứu người
12 Chương 12: Qua lại
13 Chương 13: Tiên sinh phòng thu chi
14 Chương 14: Vong xuyên
15 Chương 15: Trọng ức (kí ức quan trọng)
16 Chương 16: Tùy ngôn
17 Chương 17: Kỹ viện
18 Chương 18: Ngưng sầu
19 Chương 19: Chiết tâm
20 Chương 20: Ma yểm
21 Chương 21: Đau
22 Chương 22: Tình cổ
23 Chương 23: Tản mộng
24 Chương 24: Tiếc là không làm gì được
25 Chương 25: Không làm sao hơn
26 Chương 26: Hôn mê
27 Chương 27: Biệt ly tâm
28 Chương 28: Nói vội vàng
29 Chương 29: Gặp lại
30 Chương 30: Tình kí
31 Chương 31: Xa hoa chi đêm
32 Chương 32: Hoàng khâu
33 Chương 33: Cùng củ
34 Chương 34: Kiếp phù du đoạn trường
35 Chương 35: Hoài không
36 Chương 36: Tình sâu
37 Chương 37: Hối hoặc
38 Chương 38: Thù hận
39 Chương 39: Mưa gió tùy ý
40 Chương 40: Tình mê ly
41 Chương 41: Biết khổ vì ai
42 Chương 42: Mạc thu
43 Chương 43: Vọng thư nhan
44 Chương 44: Biết vị đường
45 Chương 45: Dục tĩnh không ngớt
46 Chương 46: Tranh mạc đình
47 Chương 47: Không thể không ưu
48 Chương 48: Quay về mộng lãnh
49 Chương 49: Gặp lại không nhìn được
50 Chương 50: Độc giải
51 Chương 51: Hướng nhân (một)
52 Chương 52: Hướng nhân (hai)
53 Chương 53: Thanh dương
54 Chương 54: Tái thiệp trần thế
55 Chương 55: Diễn chi nhan
56 Chương 56: Thiều quang
57 Chương 57: Di đoan
58 Chương 58: Miên cổ
59 Chương 59: Tâm lạc mưa gió
60 Chương 60: Hư giống
61 Chương 61: Ai mạc hưu
62 Chương 62: Quạnh quẽ
63 Chương 63: Cố nhân hiện
64 Chương 64: Đêm rét lạnh
65 Chương 65: Chịu nhục
66 Chương 66: Buông tay
67 Chương 67: Biết chi bằng không biết
68 Chương 68: Không thể ngủ
69 Chương 69: Mưa gió
70 Chương 70: Thanh y
71 Chương 71: Ân uý ly
72 Chương 72: Gặp lại
73 Chương 73: Tố tâm sự
74 Chương 74: Ấm lòng
75 Chương 75: Đêm xuân
76 Chương 76: Không hỏi gặp lại
77 Chương 77: Du thành về
78 Chương 78: Ôn nhu ý nùng
79 Chương 79: Tả niệm chi thương
80 Chương 80: Mê tình hoặc
81 Chương 81: Tình đã nặc, nói chưa trì
82 Chương 82: Hồn định ba (1)
83 Chương 83: Hồn định ba (2)
84 Chương 84: Tình lưu luyến (1)
85 Chương 85: Tình lưu luyến (2)
86 Chương 86: Nùng tình
87 Chương 87: Tình địch chi ngộ
88 Chương 88: Lang tâm khó dò
89 Chương 89: Tranh giành tình nhân
90 Chương 90: Thận thận thận nhập!
91 Chương 91: Tác tình khiên (1)
92 Chương 92: Tác tình khiên (2)
93 Chương 93: Tâm tự phiêu linh
94 Chương 94: Đi nơi nào
95 Chương 95: Tái kiến hoàng khâu
96 Chương 96: U minh giản
97 Chương 97: Tình thâm không thọ
98 Chương 98: Hiểu nhau mấy phần
99 Chương 99: Một mình đoạn trường
100 Chương 100: Lôi chấn chi yến (1)
101 Chương 101: Lôi chấn chi yến (2)
102 Chương 102: Lôi chấn chi yến (3)
103 Chương 103: Lôi chấn chi yến (4)
104 Chương 104: Giao phong chi chiến
105 Chương 105: Thân chịu trọng thương
106 Chương 106: Không nói gì chi chương
107 Chương 107: Chuyện trước kia
108 Chương 108: Già mà không nghiêm
109 Chương 109: Mê man bất tỉnh
110 Chương 110: Hồn chi yểm (1)
111 Chương 111: Hồn chi yểm (2)
112 Chương 112: Bị thương sơ tỉnh
113 Chương 113: Bôn tẩu bác dương
114 Chương 114: Một mình ứng đối
115 Chương 115: Định thắng bại
116 Chương 116: Chữa thương
117 Chương 117: Vãn quân tâm
118 Chương 118: Tâm này hướng ngươi
119 Chương 119: Nguyên phối xuất hiện
120 Chương 120: Hồng trần lạc định (kết thúc)
121 Chương 121: Phiên Ngoại – Nỗi Niềm Của Đại Thúc
122 Chương 122: Phiên Ngoại – Nỗi Niềm Của Đại Thúc
123 Chương 123: Phiên Ngoại – Nỗi Niềm Của Đại Thúc
124 Chương 124: Phiên Ngoại – Nỗi Niềm Của Đại Thúc
125 Chương 125: Phiên Ngoại – Đại Thúc Phản Công
126 Chương 126: Phiên Ngoại – Đại Thúc Phản Công
Chapter

Updated 126 Episodes

1
Chương 1: Biến cố
2
Chương 2: Trúng độc
3
Chương 3: Phụ tử
4
Chương 4: Đoạn tụ
5
Chương 5: Đoạn khâm
6
Chương 6: Tranh chấp
7
Chương 7: Chữa thương
8
Chương 8: Rời đi
9
Chương 9: Phi mộng
10
Chương 10: Hái hoa tặc
11
Chương 11: Cứu người
12
Chương 12: Qua lại
13
Chương 13: Tiên sinh phòng thu chi
14
Chương 14: Vong xuyên
15
Chương 15: Trọng ức (kí ức quan trọng)
16
Chương 16: Tùy ngôn
17
Chương 17: Kỹ viện
18
Chương 18: Ngưng sầu
19
Chương 19: Chiết tâm
20
Chương 20: Ma yểm
21
Chương 21: Đau
22
Chương 22: Tình cổ
23
Chương 23: Tản mộng
24
Chương 24: Tiếc là không làm gì được
25
Chương 25: Không làm sao hơn
26
Chương 26: Hôn mê
27
Chương 27: Biệt ly tâm
28
Chương 28: Nói vội vàng
29
Chương 29: Gặp lại
30
Chương 30: Tình kí
31
Chương 31: Xa hoa chi đêm
32
Chương 32: Hoàng khâu
33
Chương 33: Cùng củ
34
Chương 34: Kiếp phù du đoạn trường
35
Chương 35: Hoài không
36
Chương 36: Tình sâu
37
Chương 37: Hối hoặc
38
Chương 38: Thù hận
39
Chương 39: Mưa gió tùy ý
40
Chương 40: Tình mê ly
41
Chương 41: Biết khổ vì ai
42
Chương 42: Mạc thu
43
Chương 43: Vọng thư nhan
44
Chương 44: Biết vị đường
45
Chương 45: Dục tĩnh không ngớt
46
Chương 46: Tranh mạc đình
47
Chương 47: Không thể không ưu
48
Chương 48: Quay về mộng lãnh
49
Chương 49: Gặp lại không nhìn được
50
Chương 50: Độc giải
51
Chương 51: Hướng nhân (một)
52
Chương 52: Hướng nhân (hai)
53
Chương 53: Thanh dương
54
Chương 54: Tái thiệp trần thế
55
Chương 55: Diễn chi nhan
56
Chương 56: Thiều quang
57
Chương 57: Di đoan
58
Chương 58: Miên cổ
59
Chương 59: Tâm lạc mưa gió
60
Chương 60: Hư giống
61
Chương 61: Ai mạc hưu
62
Chương 62: Quạnh quẽ
63
Chương 63: Cố nhân hiện
64
Chương 64: Đêm rét lạnh
65
Chương 65: Chịu nhục
66
Chương 66: Buông tay
67
Chương 67: Biết chi bằng không biết
68
Chương 68: Không thể ngủ
69
Chương 69: Mưa gió
70
Chương 70: Thanh y
71
Chương 71: Ân uý ly
72
Chương 72: Gặp lại
73
Chương 73: Tố tâm sự
74
Chương 74: Ấm lòng
75
Chương 75: Đêm xuân
76
Chương 76: Không hỏi gặp lại
77
Chương 77: Du thành về
78
Chương 78: Ôn nhu ý nùng
79
Chương 79: Tả niệm chi thương
80
Chương 80: Mê tình hoặc
81
Chương 81: Tình đã nặc, nói chưa trì
82
Chương 82: Hồn định ba (1)
83
Chương 83: Hồn định ba (2)
84
Chương 84: Tình lưu luyến (1)
85
Chương 85: Tình lưu luyến (2)
86
Chương 86: Nùng tình
87
Chương 87: Tình địch chi ngộ
88
Chương 88: Lang tâm khó dò
89
Chương 89: Tranh giành tình nhân
90
Chương 90: Thận thận thận nhập!
91
Chương 91: Tác tình khiên (1)
92
Chương 92: Tác tình khiên (2)
93
Chương 93: Tâm tự phiêu linh
94
Chương 94: Đi nơi nào
95
Chương 95: Tái kiến hoàng khâu
96
Chương 96: U minh giản
97
Chương 97: Tình thâm không thọ
98
Chương 98: Hiểu nhau mấy phần
99
Chương 99: Một mình đoạn trường
100
Chương 100: Lôi chấn chi yến (1)
101
Chương 101: Lôi chấn chi yến (2)
102
Chương 102: Lôi chấn chi yến (3)
103
Chương 103: Lôi chấn chi yến (4)
104
Chương 104: Giao phong chi chiến
105
Chương 105: Thân chịu trọng thương
106
Chương 106: Không nói gì chi chương
107
Chương 107: Chuyện trước kia
108
Chương 108: Già mà không nghiêm
109
Chương 109: Mê man bất tỉnh
110
Chương 110: Hồn chi yểm (1)
111
Chương 111: Hồn chi yểm (2)
112
Chương 112: Bị thương sơ tỉnh
113
Chương 113: Bôn tẩu bác dương
114
Chương 114: Một mình ứng đối
115
Chương 115: Định thắng bại
116
Chương 116: Chữa thương
117
Chương 117: Vãn quân tâm
118
Chương 118: Tâm này hướng ngươi
119
Chương 119: Nguyên phối xuất hiện
120
Chương 120: Hồng trần lạc định (kết thúc)
121
Chương 121: Phiên Ngoại – Nỗi Niềm Của Đại Thúc
122
Chương 122: Phiên Ngoại – Nỗi Niềm Của Đại Thúc
123
Chương 123: Phiên Ngoại – Nỗi Niềm Của Đại Thúc
124
Chương 124: Phiên Ngoại – Nỗi Niềm Của Đại Thúc
125
Chương 125: Phiên Ngoại – Đại Thúc Phản Công
126
Chương 126: Phiên Ngoại – Đại Thúc Phản Công