Chương 31: Tri kỉ

- Tiểu Tử, cậu là bạn trai của con bé nhà ta có phải không?

Giọng già nua của ông lão vang lên, tuy rất bình thản nhưng lại rất uy nghiêm. Ông là một người rất kiêu ngạo, ông đã được nghe cha của Ngọc nhi nói qua về Dương Phàm, ông cảm thấy rất thắc mắc về hắn, một người mà có thể che dấu được thân phận của mình, thậm chí điều tra cũng không biết được cha mẹ của hắn." hơn nữa hắn lại còn biết ông thích ăn sủi cảo do "Linh Hà" làm, chuyện này chỉ có 2 người biết.

- Phải lão già, ông vẫn kiêu ngạo như xưa ha." Dương Phàm nói. nếu là hắn trước kia thì hai người chắc chắn hai người đã ngồi uống rượu với nhau rồi, nhưng hắn vẫn cố chọc tức lão già này.

- Hảo! tiểu tử, lão tử ta đây có kiêu ngạo cũng không bằng tiểu tử cậu." ông lão nói.

- Tiểu tử cậu làm ta nhớ đến một người, hắn kiêu ngạo như cậu vậy, lần đầu gặp hắn, hắn cũng gọi ta như vậy."Nói xong ông hồi tưởng lại chuyện trước kia.

Mọi người đều giật mình, thủ trưởng của bọn họ đang rơi nước mắt.

- Cha!

- Ông nội! cả hai người đều chưa bao giờ thấy trưởng bối của mình lại rơi nước mắt. Đây không phải nước mắt, mà là do ông đang cảm thấy mất mát, mất đi một người bạn tri kỉ, thậm chí người bạn này của ông còn kém ông đến bốn mươi tuổi." tuy như vậy nhưng hai người lại rất hiểu nhau, hai người kết thành anh em.

- Phương Lão bất tử! đang suy nghĩ chuyện gì sao?" Dương Phàm cười nói. Hắn biết người là lão già này nhắc đến là ai.

- Tiểu tử! từ đâu cậu biết cái tên này." Đúng Phương chính là tên của lão, nhưng người gọi lão như vậy thì chỉ có một người." mà người này lão đã không nghe được tin tức của hắn suốt năm năm rồi.

- Phương lão bất tử!

- Câm miệng, tiểu tử ngươi còn vô lễ với trưởng bối như vậy thì đừng có trách lão phu không nói trước." Cha của Ngọc Nhi nói.

- Câm miệng! ở đây không có chuyện của ngươi, đi ra hết ngoài cho ta." Phương Lão tức giận gầm lên.

Cha của Ngọc nhi cũng không dám lên tiếng, đây là lần đầu tiên ông thấy lão nhân gia ngài kích động như vậy.

- Cha!

- Đi ra ngoài.

Phương lão khuôn mặt trầm xuống. Cha của Ngọc Nhi đành cúi đầu xong bước đi.

- Tiểu tử! cậu còn đứng đấy làm gì?

- Ta nói các ngươi đi ra ngoài, chứ không có nói cậu ta cũng đi ra.

Cha của Ngọc Nhi cùng với người trung niên đều bước ra, họ cũng không dám để lão nhân gia ngài tức giận, nếu không hai người họ sẽ rất thảm, hai người bước ra, nhưng không quên trừng mắt nhìn Dương Phàm.

- Ngọc Nhi cháu cũng đi ra luôn đi." Thấy hai người kia đã đi ra Phương Lão mới hạ giọng nói với cô nàng.

- Vâng!. Nàng là người hiểu chuyện nhất ở đây, cho nên nàng biết Ông nội có chuyện muốn nói với Dương Phàm, nàng đi qua chỗ hắn nói nhỏ vào tai hắn.

- Dương Phàm, anh đừng nói chuyện với ông nội em như vậy.

Nói xong nàng bước ra khỏi phòng, đóng cửa lại. Thấy người đã đi hết Phương Lão mới trở lại khuôn mặt nghiêm túc, làm động tác mời Dương Phàm ngồi, ông lấy ra hai ly rượu, rót rượu vào rồi đưa cho Dương Phàm một ly, Dương Phàm nhận lấy ly rượu rồi chống khỉu tay lên bàn, giống như hai người muốn vặt tay vậy.

Hai người cứ đưa qua đưa lại một hồi lâu, cuối cùng cả hai đều cầm ly rượu của nhau mà uống. Cả hai đều cười ha hả, một điệu cười của vui sướng.

Chapter
1 Chương 1: Trong Sinh
2 Chương 2: Uống rượu cũng có mỹ nữ
3 Chương 3: Cút!
4 Chương 4: Sát Thần
5 Chương 5: Chị Gái Thành Bạn Gái
6 Chương 6: Chị gái Thành Bạn Gái (hạ)
7 Chương 7: Dự Tiệc và Cứu Người
8 Chương 8: Ép xuân dược
9 Chương 9: Nụ Cười Thật Đẹp
10 Chương 10: Thay Đổi (thượng)
11 Chương 11: Thay Đổi (hạ)
12 Chương 12: Rắc Rối Đến
13 Chương 13: Mỹ nữ cùng nằm ngủ
14 Chương 14: Tới Công Ty
15 Chương 15: Nữ nhân đúng là họa mà
16 Chương 16: Thiếu Gia!
17 Chương 17: Không Thể kiềm Chế
18 Chương 18: Tắm Uyên Ương
19 Chương 19: Thằng này là của tao!
20 Chương 20: Trổ tài
21 Chương 21: Hai cô em gái
22 Chương 22: Kinh hãi
23 Chương 23: Ở chung một nhà
24 Chương 24: Con dâu
25 Chương 25: Chấp Nhận
26 Chương 26: Gặp lại Vân Tuyết
27 Chương 27: Xác nhận quan hệ
28 Chương 28: Hai cô em gái cùng đến ở
29 Chương 29: Năm trăm vạn
30 Chương 30: Lão Già
31 Chương 31: Tri kỉ
32 Chương 32: Cháu rể
33 Chương 33: Uống rượu cùng cha vợ
34 Chương 34: Em nguyện ý
35 Chương 35: Một vụ nổ
36 Chương 36: Anh hùng cứu mỹ nhân
37 Chương 37: Điều tra, Tìm Người
38 Chương 38: Trương Đống
39 Chương 39: Gặp mặt
40 Chương 40
41 Chương 41: Công chúa bé nhỏ của tôi
42 Chương 42: Điều khiển lực lượng
43 Chương 43: Ngậm trái đắng
44 Chương 44: Chạy đua
45 Chương 45: Sử lý gọn lẹ
46 Chương 46: Chuẩn bị rời đi
47 Chương 47: Về đến nhà
48 Chương 48
49 Chương 49: Người đẹp nằm vùng
50 Chương 50: Nếu nàng muốn.. Thì cứ tìm ta
51 Chương 51: Bữa ăn ghen của bốn cô nàng
52 Chương 52: Người đẹp Lãnh Mộng
53 Chương 53: Oan Gia Ngõ Hẹp
54 Chương 54: Trêu đùa cô nàng cảnh sát
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57: Đến sở cảnh sát (1)
58 Chương 58: Đến sở cảnh sát (2)
59 Chương 59: Đến sở cảnh sát (3)
60 Chương 60: Ba điều kiện
61 Chương 61: Cha! Nhị Thúc! Tam Thúc
62 Chương 62: Chuyện trùng hợp
63 Chương 63: Tay không đánh người
64 Chương 64: Lời tỏ tình của người đẹp cảnh sát
65 Chương 65: Không lẽ mình đã thích hắn sao?
66 Chương 66: Đau khổ
67 Chương 67: Lưu manh!
68 Chương 68: Đả Kích
69 Chương 69: Cô nàng tộc Akayashi
70 Chương 70: Người đó
71 Chương 71
72 Chương 72: Tàn sát
73 Chương 73: Không manh mối
74 Chương 74: Bị lộ thân phận
75 Chương 75: Định làm bậy
76 Chương 76: Nếu ép buộc không được thì cứ từ từ nàng sẽ phải chấp nhận
77 Chương 77: Võ giả
78 Chương 78: Người đó!
Chapter

Updated 78 Episodes

1
Chương 1: Trong Sinh
2
Chương 2: Uống rượu cũng có mỹ nữ
3
Chương 3: Cút!
4
Chương 4: Sát Thần
5
Chương 5: Chị Gái Thành Bạn Gái
6
Chương 6: Chị gái Thành Bạn Gái (hạ)
7
Chương 7: Dự Tiệc và Cứu Người
8
Chương 8: Ép xuân dược
9
Chương 9: Nụ Cười Thật Đẹp
10
Chương 10: Thay Đổi (thượng)
11
Chương 11: Thay Đổi (hạ)
12
Chương 12: Rắc Rối Đến
13
Chương 13: Mỹ nữ cùng nằm ngủ
14
Chương 14: Tới Công Ty
15
Chương 15: Nữ nhân đúng là họa mà
16
Chương 16: Thiếu Gia!
17
Chương 17: Không Thể kiềm Chế
18
Chương 18: Tắm Uyên Ương
19
Chương 19: Thằng này là của tao!
20
Chương 20: Trổ tài
21
Chương 21: Hai cô em gái
22
Chương 22: Kinh hãi
23
Chương 23: Ở chung một nhà
24
Chương 24: Con dâu
25
Chương 25: Chấp Nhận
26
Chương 26: Gặp lại Vân Tuyết
27
Chương 27: Xác nhận quan hệ
28
Chương 28: Hai cô em gái cùng đến ở
29
Chương 29: Năm trăm vạn
30
Chương 30: Lão Già
31
Chương 31: Tri kỉ
32
Chương 32: Cháu rể
33
Chương 33: Uống rượu cùng cha vợ
34
Chương 34: Em nguyện ý
35
Chương 35: Một vụ nổ
36
Chương 36: Anh hùng cứu mỹ nhân
37
Chương 37: Điều tra, Tìm Người
38
Chương 38: Trương Đống
39
Chương 39: Gặp mặt
40
Chương 40
41
Chương 41: Công chúa bé nhỏ của tôi
42
Chương 42: Điều khiển lực lượng
43
Chương 43: Ngậm trái đắng
44
Chương 44: Chạy đua
45
Chương 45: Sử lý gọn lẹ
46
Chương 46: Chuẩn bị rời đi
47
Chương 47: Về đến nhà
48
Chương 48
49
Chương 49: Người đẹp nằm vùng
50
Chương 50: Nếu nàng muốn.. Thì cứ tìm ta
51
Chương 51: Bữa ăn ghen của bốn cô nàng
52
Chương 52: Người đẹp Lãnh Mộng
53
Chương 53: Oan Gia Ngõ Hẹp
54
Chương 54: Trêu đùa cô nàng cảnh sát
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57: Đến sở cảnh sát (1)
58
Chương 58: Đến sở cảnh sát (2)
59
Chương 59: Đến sở cảnh sát (3)
60
Chương 60: Ba điều kiện
61
Chương 61: Cha! Nhị Thúc! Tam Thúc
62
Chương 62: Chuyện trùng hợp
63
Chương 63: Tay không đánh người
64
Chương 64: Lời tỏ tình của người đẹp cảnh sát
65
Chương 65: Không lẽ mình đã thích hắn sao?
66
Chương 66: Đau khổ
67
Chương 67: Lưu manh!
68
Chương 68: Đả Kích
69
Chương 69: Cô nàng tộc Akayashi
70
Chương 70: Người đó
71
Chương 71
72
Chương 72: Tàn sát
73
Chương 73: Không manh mối
74
Chương 74: Bị lộ thân phận
75
Chương 75: Định làm bậy
76
Chương 76: Nếu ép buộc không được thì cứ từ từ nàng sẽ phải chấp nhận
77
Chương 77: Võ giả
78
Chương 78: Người đó!