Chương 31: Đụng vào người khác

Nhắc tới cũng khéo, Thu Thiên vừa mới chuẩn bị cầm áo khoác, mẹ Giang đã gõ cửa đi vào.

"Nhóc con, đi đưa cho ông nội con một ít tài liệu." Nói xong, đưa cho cô một túi tài liệu.

Ông nội Thu Thiên và ba cô đều giống nhau, là kiến trúc sư, hơn nữa, ông
nội cô còn có chút danh tiếng ở trong ngành này. nhưng mà đã lớn tuổi
rồi, dần dần phai nhạt so với những người trong ngành, nhưng ảnh hưởng
vẫn còn nguyên như cũ.

Khi nào ba Giang nhận được một hạng mục
thiết kế mới, sau khi lập một bản phác thảo, cũng sẽ trưng cầu một chút ý kiến của ông nội.

Không cần phải nói, lần này khẳng định cũng giống như vậy.

Thu Thiên là một đứa bé vô cùng nhiệt tình trong việc học tập, cô rất kính
trọng, cũng rất sùng bái ông nội của mình, vừa nghe nói mẹ để cho cô đi
đưa tài liệu cho ông nội. Lập tức cười gật đầu.

"Đứa nhỏ này!" Mẹ Giang bất đắc dĩ lắc đầu "Nếu ông nội con không có việc gì bận, thì con hãy ăn tối cùng ông, đừng vội vàng trở về, có thể ở một đêm rồi trở về
cũng được, biết không?" Đáng tiếc là bà buối tối mắc tiếp đãi một vị
lãnh đạo, nếu không đã cùng đi qua đó rồi.

Thu Thiên cười khẽ làm một động tác chào: "Dạ, lãnh đạo!"

Đứng ở trước gương, thấy trong gương cô gái da trắng nõn đang mỉm cười, hai
gò má đỏ ửng, mặc một chiếc áo nhung màu vàng nhạt dài đến bắp chân,
chiếc quần màu đen có vẻ hợp với đôi chân mảnh khảnh, dưới chân là một
chiếc giày tuyết màu vàng nhạt.

Cuối cùng trên đầu đội một chiếc
mũ lông tròn màu đỏ cùng một chiếc khăn quàng cổ bằng len dài. Ừ rất
tốt, cô đánh giá bộ đồ mình đang mặc…..7 điểm!

Mẹ Giang ở một bên hài lòng thưởng thức kiệt tác hoàn mỹ nhất của cả cuộc đời mình: Thu Thiên, con gái ruột duy nhất của mình.

Xinh đẹp như vậy, lại rất suất sắc nữa, Văn Hiên cháu thích không?

"Hắt xì!" Thu Thiên quay đầu lại liếc nhìn vẻ mặt bắt đầu si mê của mẹ mình, lập tức liên tưởng đến giờ phút này mẹ đang suy nghĩ cái gì trong đầu,
im lặng chạy đi tắt máy vi tính.

Suy nghĩ một chút, lại lên QQ,
nhắn cho Tây Hồ một câu: "Ta hôm nay đến nhà ông nội, có lẽ . . Ngày mai mới có thể vào trò chơi được. Nếu như bang chiến có cái gì thay đổi,
nhớ nhắn lại cho ta."

Dù có thích trò chơi đến thế nào, cô vẫn là phân biệt được cái gì quan trọng nhất, đối với cô mà nói, thời gian
được ở cùng với ông nội là quan trọng nhất.

Trò chơi mặc dù cũng là một phần của cuộc sống của cô, nhưng so với ông nội, chắc chắc là không bằng rồi.

Nhắc tới cũng kỳ quái, hôm nay từ sau khi cô login, không thấy Tây Hồ đâu
cả, ngay đến cả người ồn ào là Tiêu Sái và lão Nhị cũng lặng yên không
một tiếng động.

Chẳng lẽ chân tướng của hai người này giống như trong lời nói của dân chúng trong bang, chạy đi đâu đó điên cuồng với nhau rồi?

Thu Thiên le lưỡi một cái, cô đúng là không thuần khiết. Tạm thời vẫn nên đem trò chơi để qua một bên đi!

Thu Thiên nhìn lại mình trong gương một lần nữa rồi cười nghịch ngợm một tiếng, cầm tài liệu ra cửa.

Nhà của ông nội Thu Thiên ở bên cạnh khu Tam Hoàn Bắc Kinh, mặc dù là khu
vực tốt, nhưng ở trong chung cư có thể nói là chỗ yên tĩnh giữa trung
tâm náo nhiệt, hơn nữa ở mỗi tầng ở mỗi dãy nhà sẽ có 30 thước vuông
vườn hoa nhỏ, mà ông nội Thu Thiên sống ở ngay tầng một.

Ngồi tàu điện ngầm đi qua đó, cũng mất không tới 40'.

Thu Thiên đi vào trong chung cư, khoảng chừng năm mươi thước nữa là đến dãy nhà ông nội ở thì đột nhiên nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc khoát
tay với cô.

"Thu Thiên?"

Thu Thiên chớp mắt mấy cái, ngay sau đó mỉm cười ngọt ngào: "Gì."

Người gọi Thu Thiên là người mà mẹ Giang ba Giang mời tới giúp ông nội làm
cơm và quét dọn vệ sinh. Bởi vì mấy năm trước bà nội Thu Thiên đã qua
đời, mẹ Giang ba Giang vốn muốn đón ông nội về sống cùng, nhưng bị ông
nội từ chối.

"Các con đừng thấy cha tóc bạc trắng, nhưng thân thể cha vẫn tốt lắm!" Ông nội vỗ thân thể khỏe mạnh của mình mấy cái, không chịu nhận mình già kiên trì muốn sống một mình.

Cũng may ông nội là một người cởi mở, hơn nữa là một bề trên nhìn xa trông rộng, những
học sinh đã từng được ông hướng dẫn vẫn thường xuyên đến thăm ông, giống như ba Giang vậy đến để trưng cầu ý kiến ông nội.

Dùng lời mẹ Giang mà nói: "Khách đến tìm ông nội con, so tìm cha còn còn nhiều hơn nữa."

Nhìn thấy gì ở đây Thu Thiên lập tức nghĩ đến việc, có phải trong nhà có khách không.

Đúng thật gì ấy cười nói với cô: "Ông nội con có khách tới chơi, gì ra cửa
tiệm Tố Tâm trai bên ngoài tiểu khu mua mấy món ăn, đồ ăn mua ngoài điện thoại không gọi được, vì vậy gì tự mình đi mua."

"Gì à, để cháu đi cho?"

Gì dứt khoát vẫy tay: "Không cần không cần, mẹ con vừa gọi điện thoại tới, nghe nói con muốn tới ông nội và vị khách đó đều đang chờ con đó!"

Thu Thiên ngây ngốc, khách đặc biệt đợi cô?

Gì vỗ vỗ bả vãi của cô: "Mau đi đi!"

Thu Thiên cười đáp một tiếng, nghiêng đầu, lúc này mới tiếp tục đi vào trong.

Những lúc không phải kỳ nghỉ, hầu hết mỗi tuần cô tới một lần, mỗi lần tới
ông nội đều cùng người ta thảo luận thiết kế, có lúc, cô có thể ở bên
cạnh để nghe, thỉnh thoảng được khách của ông nội khuyến khích , cho
phép cô, cô sẽ cân nhắc nói ra vài ý kiến của mình. Thỉnh thoảng cũng có vài ý kiến trùng với ý của ông nội và khách, vị khách đó khen ngợi nhìn Thu Thiên rồi nói với ông nội: "Ông Giang, cháu gái này của ngài rất
giỏi nhé!" Cười cười, tuổi nhỏ như thế mà lại có một ý tưởng thiết kế
hoàn thiện như vậy, đúng là một hạt giống tốt.

Ông nội đương nhiên là rất vui mừng, mỗi lần có khách đến nhà, chỉ cần cho phép, sẽ để cho cô phát biểu ra ý kiến của mình.

Lần này chắc chắn là một cao thủ đây?

Thu Thiên vội vàng chạy vào dãy nhà.

Khi còn một khúc cua nhỏ nữa là đến dãy nhà của ông nội, Thu Thiên lại đụng phải người khác.

Chính xác mà nói, là cô, va vào trong ngực người khác.

Là hơi thở đàn ông, trộn lẫn với mùi xà bông nhàn nhạt, mát mẻ lại thoải mái.

Bởi vì đụng quá đột ngột, cho nên bước chân Thu Thiên hơi lảo đảo, người mới bị đụng vươn tay kịp thời giữ lấy cánh tay cô.

Cho dù là mùa đông mặc quần áo bằng nhung, nhưng vẫn cảm thấy được ngón tay thon dài của người nọ, cánh tay rất có lực.

Chưa từng tiếp xúc với phái nam với một khoảng cách gần như vậy cho nên Thu Thiên thất thần trong một giây.

"Cô không sao chứ?" Một âm thanh rất dễ nghe, giống như là từ trong lồng
ngực phát ra. Giọng nói thoải mái lại sạch sẽ truyền đến từ một chàng
trai.

Trong nháy mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn của Thu Thiên hồng lên,
nhớ tới mình vẫn còn ở trong ngực người khác, vội vàng lui về phía sau
mấy bước.

"Thật xin lỗi, thật xin lỗi, tôi. . . Tôi" càng gấp gáp, càng hiếm từ, cho nên Thu Thiên không tìm được từ nào để nói nữa.

Không thể làm gì khác hơn là cúi đầu, nhìn xuống đất, không dám nhìn về phía người trước mặt.

Người bị đụng nhìn vào cái đầu nhỏ của cô gái, cô ấy vẫn cúi đầu, nhìn dưới
mặt đất nói xin lỗi, trong lòng không khỏi có chút buồn cười.

Nhìn anh giống như người không biết đạo lý sao?

Chapter
1 Chương 1: Thu Thiên cậu nổi tiếng rồi
2 Chương 2: Vì mỹ nữ quyết đấu
3 Chương 3: Lý do kết oán
4 Chương 4: Nàng bị uy hiếp
5 Chương 5: Kết hôn vào sáng sớm
6 Chương 6: Bị lôi ra ngoài ánh sáng
7 Chương 7: Đến tham quan
8 Chương 8: Nhìn cô dâu mới
9 Chương 9: La Hán Đuòng
10 Chương 10: Thu Thiên phản kích
11 Chương 11: Vọng Tịch Nhai
12 Chương 12: Cùng nhau nhảy vực đi
13 Chương 13: Liên tiểu tiên xuất hiện
14 Chương 14: Mạnh lệnh công
15 Chương 15: Tiệc tối
16 Chương 16: Tìm kiếm Vương Ngũ
17 Chương 17: Vô tình gặp dưới chân núi Xích Hà
18 Chương 18: Lại gặp anh Văn
19 Chương 19: Mang người mới
20 Chương 20: Đổi tên bang hội
21 Chương 21: Hai nam nhân lần đầu gặp mặt
22 Chương 22: Giọng nói méo mó
23 Chương 23: Méo mó trong giọng nói
24 Chương 24: Giọng nói méo mó
25 Chương 25: Bởi vì tình
26 Chương 26: Nội dung Tình sát
27 Chương 27: Kết minh với Lưu Quang
28 Chương 28: Quá khứ của Tây Hồ
29 Chương 29: Bị đùa giỡn
30 Chương 30: Thu Thiên ~~~
31 Chương 31: Đụng vào người khác
32 Chương 32: Quan hệ hữu nghị với Lưu Quang
33 Chương 33: Tiếng hát của Tây Hồ
34 Chương 34: Bối cảnh bang K
35 Chương 35: Bang chiến! ! Tập thể mở đỏ!
36 Chương 36: Khinh công cứu mạng!
37 Chương 37: Bang chiến khải hoàn trở về!
38 Chương 38: Thắng lợi hoàn hảo!
39 Chương 39: Trang sức ngọc bích
40 Chương 40-1: Loạn thế tìm bích ngọc (1)
41 Chương 40-2: Loạn thế tìm bích ngọc (2)
42 Chương 41: Một chút thay đổi
43 Chương 42: Trùng hợp trong truyền thuyết
44 Chương 43: Trò chơi phỏng vấn đặc biệt
45 Chương 44: Muốn nhận phỏng vấn sao?
46 Chương 45: Thỏ đầu nấm đáng yêu
47 Chương 46: Như vậy là gặp mặt?
48 Chương 47: Lần đầu tiên tiếp xúc thân mật
49 Chương 48: Tham dự với thân phận gì?
50 Chương 49: Tây Hồ Tin tưởng bạn bè
51 Chương 50: Tiếp xúc với hình ảnh chim!
52 Chương 51: Thì ra đây cũng gọi là hẹn hò
53 Chương 52: Anh nói: "Không thể được!”
54 Chương 53: Gặp lại Văn sư huynh
55 Chương 54: Nhiệm vụ thử thách Cửu Trọng
56 Chương 55: Chúng ta đang xem mắt
57 Chương 56: Bạn gái… bạn gái
58 Chương 57: Của anh cũng là của em
59 Chương 58: Một tiếng đồng hồ
60 Chương 59: Thu Thiên, năm mới vui vẻ!
61 Chương 60: Lễ tình nhân
62 Chương 61: Valentine đầu tiên
63 Chương 62: Sau ngày Valentine
64 Chương 63: Nhiệm vụ cuối cùng
65 Chương 64: Gặp một người
66 Chương 65: Ngoại truyện…
Chapter

Updated 66 Episodes

1
Chương 1: Thu Thiên cậu nổi tiếng rồi
2
Chương 2: Vì mỹ nữ quyết đấu
3
Chương 3: Lý do kết oán
4
Chương 4: Nàng bị uy hiếp
5
Chương 5: Kết hôn vào sáng sớm
6
Chương 6: Bị lôi ra ngoài ánh sáng
7
Chương 7: Đến tham quan
8
Chương 8: Nhìn cô dâu mới
9
Chương 9: La Hán Đuòng
10
Chương 10: Thu Thiên phản kích
11
Chương 11: Vọng Tịch Nhai
12
Chương 12: Cùng nhau nhảy vực đi
13
Chương 13: Liên tiểu tiên xuất hiện
14
Chương 14: Mạnh lệnh công
15
Chương 15: Tiệc tối
16
Chương 16: Tìm kiếm Vương Ngũ
17
Chương 17: Vô tình gặp dưới chân núi Xích Hà
18
Chương 18: Lại gặp anh Văn
19
Chương 19: Mang người mới
20
Chương 20: Đổi tên bang hội
21
Chương 21: Hai nam nhân lần đầu gặp mặt
22
Chương 22: Giọng nói méo mó
23
Chương 23: Méo mó trong giọng nói
24
Chương 24: Giọng nói méo mó
25
Chương 25: Bởi vì tình
26
Chương 26: Nội dung Tình sát
27
Chương 27: Kết minh với Lưu Quang
28
Chương 28: Quá khứ của Tây Hồ
29
Chương 29: Bị đùa giỡn
30
Chương 30: Thu Thiên ~~~
31
Chương 31: Đụng vào người khác
32
Chương 32: Quan hệ hữu nghị với Lưu Quang
33
Chương 33: Tiếng hát của Tây Hồ
34
Chương 34: Bối cảnh bang K
35
Chương 35: Bang chiến! ! Tập thể mở đỏ!
36
Chương 36: Khinh công cứu mạng!
37
Chương 37: Bang chiến khải hoàn trở về!
38
Chương 38: Thắng lợi hoàn hảo!
39
Chương 39: Trang sức ngọc bích
40
Chương 40-1: Loạn thế tìm bích ngọc (1)
41
Chương 40-2: Loạn thế tìm bích ngọc (2)
42
Chương 41: Một chút thay đổi
43
Chương 42: Trùng hợp trong truyền thuyết
44
Chương 43: Trò chơi phỏng vấn đặc biệt
45
Chương 44: Muốn nhận phỏng vấn sao?
46
Chương 45: Thỏ đầu nấm đáng yêu
47
Chương 46: Như vậy là gặp mặt?
48
Chương 47: Lần đầu tiên tiếp xúc thân mật
49
Chương 48: Tham dự với thân phận gì?
50
Chương 49: Tây Hồ Tin tưởng bạn bè
51
Chương 50: Tiếp xúc với hình ảnh chim!
52
Chương 51: Thì ra đây cũng gọi là hẹn hò
53
Chương 52: Anh nói: "Không thể được!”
54
Chương 53: Gặp lại Văn sư huynh
55
Chương 54: Nhiệm vụ thử thách Cửu Trọng
56
Chương 55: Chúng ta đang xem mắt
57
Chương 56: Bạn gái… bạn gái
58
Chương 57: Của anh cũng là của em
59
Chương 58: Một tiếng đồng hồ
60
Chương 59: Thu Thiên, năm mới vui vẻ!
61
Chương 60: Lễ tình nhân
62
Chương 61: Valentine đầu tiên
63
Chương 62: Sau ngày Valentine
64
Chương 63: Nhiệm vụ cuối cùng
65
Chương 64: Gặp một người
66
Chương 65: Ngoại truyện…