Chương 31: Chương 31 : Bát Quái

Chứng Hồn Đạo
Chương 31 : Bát Quái
Dịch và biên tập: Zeroman
Nguồn: tangthuvien
Bát quái được chia ra thành tiên thiên cùng hậu thiên (1)
Tiên thiên bát quái: Càn nam, Khôn bắc, Cách đông, Khảm tây, Đoài đông nam, Chấn đông bắc, Tốn tây nam, Cấn tây bắc (2)
Hậu thiên bát quái: Chấn đông, Đoài tây, Cách nam, Khảm bắc, Càn tây bắc, Khôn tây nam, Cấn đông bắc, Tốn đông nam.
Trong đó, bát quái lại có thuộc tính của ngũ hành:
Càn, Đoài vì kim, Càn vì thiên, Đoái vì trạch;
Chấn, Tốn vì mộc, Chấn vì lôi, Tốn vì phong;
Khôn, Cấn vì thổ, Khôn vì địa, Cấn vì sơn;
Cách vì hỏa;
Khảm vì thủy.
Cỗ thần niệm này có thể suy tính ra tám thác nước này được sắp xếp theo tiên thiên bát quái vì các sinh vật đang ở trên các khối đá cao thân mang năm thuộc tính ngũ hành khác nhau.

Con chồn bạc ở phương vị Chấn đông bắc, thân mang thuộc tính mộc.
Tiên thiên bát quái, ở phương vị Càn nam là trời, có tính thuần dương, sinh vật nằm ở đó là một con Thiết Bối Thương Trư có thân thể khổng lồ, nanh cong sắc bén vô cùng. Có thể cảm giác được khí huyết toàn thân của nó có hồng quang tràn đầy, bên trong ẩn chứa khí tức chí dương vô cùng chắc chắn.
Tiên thiên bát quái, ở phương vị Khôn bắc là đất, có tính thuần âm, sinh vật nằm ở đó là một con cự mãng dài hơn ba mươi thước, khí huyết âm lương lạnh như sương băng, khí tức thuần âm vô cùng mãnh liệt.
Ở phương vị Cách đông là hỏa, có tính nóng như lửa, sinh vật ở đó là một con Tiêm Chủy Hồng Quán, trừ cái miệng nhọn đỏ như máu ra thì toàn thân lại có chút giống bạch hac, ưu nhã cao quý.
Ở phương vị Khảm tây là thủy, ôn nhu như nước, sinh vật nằm ở đây là một con thỏ. Con thỏ này có đôi mắt như bảo thạch, lông tơ trắng như tuyết vậy.
Ở phương vị Đoài đông nam là kim, cứng rắng như đá. Sinh vật đang ngồi xếp bằng ở đây là một con khỉ lông vàng.
Ở phương vị Tốn tây nam ẩn chứa cả mộc và phong. Sinh vật nằm ở đây là một con hổ lớn vô cùng, so với Vân Mộng Bạch Hổ thì còn to hơn một bậc.
Ở phương vị Cấn tây bắc ẩn chứa thổ và sơn, nhưng ở khối đá cao bên cạnh lúc này lại không có sinh vật nào cả.
Hiển nhiên, trong tám chỗ của tiên thiên bát quái ở đây còn thiếu một thú trấn giữ.
Cỗ thần niệm này quan sát những sinh vật ở các phương vị bát quái khác nhau, bỗng phát hiện được một việc: linh khí trong thân thể những sinh vật này còn tinh thuần hơn rất nhiều so với các sinh vật khác trong khu rừng này.
Mà trong bảy sinh vật đó thì linh khí trong cơ thể chồn bạc cùng Hồng Quán (con cò) lại vô cùng tinh khiết, tràn đầy khí tức tự nhiên.
Cổ thần niệm vẫn lẳng lặng quan sát, sự thần kỳ của khu rừng này đã làm cho hắn tò mò vô cùng, không cách nào rời đi được. Hắn phát hiện ra rằng ngày càng có nhiều sinh vật hơn tham gia vào việc hấp thu tinh khí ánh trăng này, cả khu rừng vốn phải an tĩnh nhưng giờ phút này lại tràn đầy sức sống.
Ở trong núi rừng, có vài sinh vật nhỏ đang bị thương nặng vô cùng, cũng không biết đã bị dã thú nào gây nên vết thương như vậy, dường như đang hấp hối. Mà bản thân các sinh vật khác trong rừng đang tranh thủ hấp thu tinh khí ánh trăng, không hề có con thú nào quan tâm đ ến vận mệnh của những con thú nhỏ dần hấp hối này. Nhưng, dường như vận mệnh đã cho những sinh vật đang tuyệt vọng với mạng sống của mình một chút cơ duyên.

Bạ.n .Đa.ng. Đ.ọc. T.ru.yệ.n .Tạ.i .We.bs.it.e .Tr.uy.en.Gi.Cu.ng.Co..c.om.
Những con thú nhỏ đang hấp hối ấy, linh trí bỗng nhiên thông suốt, ánh mắt ảm đạm có chút nhìn lên ánh trăng. Bỗng nhiên có một vầng sáng trắng noãn từ trên ánh trăng ấy bắn vào sau ót nó, giúp chúng nó từ từ khôi phục thần thái lại. Không những thế, chúng nó còn ngồi dậy được, đầu hướng về ánh trăng ở trên cao kia, bắt đầu hấp thu tinh khí.
Một lúc sau, đã có một cỗ tinh khí được nó hấp thu, sau đó đổi thành trọc khí bị phun ra, vòng đi vòng lại.
Theo hành động không ngừng hấp thu tinh hoa ánh trăng, thương thế trên người những con thú này đã lành lại một cách thần kỳ, tinh thần cũng tốt hơn rất nhiều. Trong đó, phải nhắc đến một con tiểu cẩu, vốn nó cũng bị thương nặng, nhưng sau khi hấp thu tinh khí ánh trăng xong thì không những thương thế tốt hơn, mà nồng độ linh khí hấp thu được cũng vượt xa những con thú hấp thu trước nó.
Vào thời điểm tiểu cẩu hấp thu tinh khí ánh trăng đến cực hạn thì nó liền đột phá. Một đạo ánh trăng phủ xuống bao lấy cả người nó, sau khi tiến hành tẩy lễ xong thì đạo ánh trăng này nâng nó lên đặt vào vị trí thác nước cuối cùng chưa có sinh vật nào trấn giữ, phương vị Cấn tây bắc.
Tiểu cẩu đã trở thành chủ nhân của Cấn tây bắc, thân mang thuộc tính thổ!
Vào lúc tiểu cẩu trở thành sinh vật trấn giữ Cấn tây bắc thì tiên thiên bát quái đã viên mãn rồi, ánh trăng cũng ảm đạm hẳn đi. Vốn những sinh vật trong Đan Bích sơn còn đang hấp thu tinh khí ánh trăng, thì bỗng dưng bừng tỉnh lại, sau đó quay trở về bản năng động vật vốn có của mình.
Không khí yên lặng an tĩnh của khu rừng chỉ trong thoáng chốc đã biến mất, khí tức của mãnh thú trong nháy mắt đã lan tràn ra khắp nơi.
Chỉ có tám con thú ở trên các khối đá cao bên cạnh thác nước được ánh trăng chọn trúng, sau đó linh trí thông suốt vẫn không ngừng hướng về ánh trăng mà cúng bài.
Cỗ thần niệm đang quan sát thấy cảnh tượng kỳ lạ như vậy, bỗng nhiên có chút hiểu ra! Mà chủ nhân của cỗ thần niệm này không phải ai khác, chính là Lệnh Hồ.
Mặc dù thần niệm của Lệnh Hồ đang ngao du trong địa giới Yêu Lâm sơn mạch, nhưng thân thể của hắn lại đang ở Tần Lĩnh sơn mạch, cách đó một trăm năm mươi vạn dặm.
Thần niệm của Lệnh Hồ không ngờ đã cường đại đến mức vượt qua cả Thanh Thành sơn mạch, sau đó ngao du ở Yêu Lâm sơn mạch.

Dĩ nhiên, thần niệm của Lệnh Hồ lúc này không phải bao trùm cả Thanh Thành sơn mạch, sau đó khuếch tán Yêu Lâm sơn mạch. Bởi vì, nếu làm được như vậy thì thần niệm của Lệnh Hồ sợ rằng đã đột phá giới hạn của người tu tiên, đạt đến cảnh giới tiên nhân rồi.
Trên thực tế, thần niệm của Lệnh Hồ đã tụ tập lại thành một đường thẳng tắp xuyên qua cả Thanh Thành sơn mạch, rồi tới Yêu Lâm sơn mạch. Sau khi làm như vậy xong thì thần niệm của hắn mới khuếch tán ra bốn phương, mà khoảng cách một trăm năm mươi vạn dặm đã là cực hạn của thần niệm Lệnh Hồ.
Việc thần niệm Lệnh Hồ ngao du lần này cũng không phải là cố ý, mà chỉ là sự cao hứng trong nhất thời mà thôi.
Bóng đêm vắng lặng bỗng gây cho Lệnh Hồ cảm thấy sự cô đơn cùng tịch mịch, trong tâm trạng đó, hắn đã dứt khoát cho thần niệm của mình ngao du cả thiên địa.
Lệnh Hồ cũng không ngờ rằng chỉ là một lần ngao du vô tình, nhưng lại chứng kiến được cảnh tượng thần kỳ tại Đan Bích sơn.
Qua việc quan sát tám con thú đã được thông linh hấp thu tinh hoa ánh trăng, bỗng nhiên Lệnh Hồ có điều cảm ngộ, mà điều này còn trực tiếp kinh động tới hai đại linh hồn chúa tể trong linh hồn thức hải của hắn.
Thiên Địa hai hồn lập tức theo hàng ức thần niệm đang ngao du ở bên ngoài mà đi đến Đan Bích sơn, sau đó đưa thần niệm của riêng mình bao trùm cả nơi này lại.
Thần niệm của Thiên Địa hai hồn lập tức như gió nhẹ đưa qua, khẽ tiềm nhập vào linh hồn tám con thú đã được thông linh ở các phương vị bát quái.
Lệnh Hồ cũng không biết Thiên Địa hai hồn muốn làm cái gì, bèn làm người ngoài cuộc đứng ngoài quan sát.
Hồi lâu sau, thần niệm của Thiên Địa hai hồn mới thoái lui khỏi linh hồn của tám con thú đó. Sau đó, lại tiếp tục đưa thần niệm của mình bao trọn cả Đan Bích sơn, hòa tan vào trong vạn vật sinh linh ở Đan Bích sơn.
Cùng lúc đó, bỗng nhiên có một ngọn Đan Bích sơn trông rất sống động hiện ra trong tinh thần thức hải của Lệnh Hồ. Mà sắc thái của ngọn Đan Bích sơn này hoàn toàn giống với ngọn Đan Bích sơn ở ngoài, ngay cả từng viên đá, hạt bụi...không hề có gì khác cả.
Trong ngọn Đan Bích sơn này cũng có cảnh tượng vạn vật sinh linh đang không ngừng rong đuổi, ngay cả hình ảnh tám con thú được thông linh đang không ngừng cúng bái ánh trăng cũng có trong đó.
Bỗng nhiên Lệnh Hồ có một cảm giác hết sức kỳ quái. Dường như Đan Bích sơn cùng với vạn vật sinh linh trong thức hải của mình mới là chân thật, còn vạn vật sinh linh cùng với Đan Bích sơn ở bên ngoài chỉ là một "cái xác không hồn" đang di chuyển mà thôi.
Không hiểu tại sao Lệnh Hồ lại có cảm giác như vậy. Nhưng ngay giây khắc Đan Bích sơn cùng với vạn vật sinh linh hiện ra ở trong thức hải thì Thiên Địa hai hồn lại luống cuống trở về, giống như là đang chạy nạn vậy, sau đó nhanh chóng trả quyền chúa tể lại cho Lệnh Hồ.
Một cảm giác nguy hiểm đang ập tới!

Lệnh Hồ còn chưa hiểu vì sao Thiên Địa hai hồn lại có hành động lạ lùng như vậy thì bỗng dưng cảm giác được có một cỗ khí tức vô cùng tức giận cùng với vô cùng nguy hiểm xuất hiện ở trong thiên địa.
Vốn ánh trăng đã lờ mờ đi, nhưng giờ phút này lại bừng sáng lên. Hơn nữa, nó còn tỏa ra một khí tức bạo ngược, tức giận, tràn đầy máu tanh, hoàn toàn trái ngược với sự thánh khiết, an tĩnh trước đó.
Vào lúc này, cho dù Lệnh Hồ có ngốc đi nữa thì cũng biết Thiên Địa hai hồn của mình vừa rồi đã làm việc gì đó chọc giận ánh trăng rồi. Cũng may hắn lanh trí, thừa lúc thần niệm của mình còn chưa bị phát hiện ra thì nhanh chóng thu hồi về lại trong thức hải.
Chẳng qua, với khoảng cách một trăm năm mươi vạn dặm thì việc thần niệm trở về lại trong thức hải cũng cần một thời gian, không thể nào hoàn thành ngay được.
Đúng là thần niệm Lệnh Hồ rất cường đại, nhưng nếu so với lực lượng của thần vật tự nhiên trong thiên địa này thì giống như đệ tử gặp sư phụ vậy. Cỗ khí tức bạo ngược, máu tanh, tức giận trong thiên địa làm cho Lệnh Hồ có cảm giác mình như một chiếc thuyền lá lênh đênh trong vùng biển sóng to gió lớn.
Thú vật kinh hoảng chạy đi, chim chóc kinh bay, tiếng gào thét vang lên khắp nơi. Cả bầu trời của Đan Bích sơn giờ phút này chuyển sang một màu đỏ như máu tươi vậy, phảng phất nơi đây đã trở thành một cấm địa chết chóc. Vốn vạn vật sinh linh đang thong dong rong đuổi ở dưới, nhưng dưới khí tức kinh khủng đó thì tất cả nằm co quắp cả trên đất, gào thét không thôi.
Tuy tình cảnh những khu vực cận kề Đan Bích sơn không nghiêm trọng đến như vậy, nhưng không khỏi bị bao phủ tầng mây đỏ đó ảnh hưởng, làm cho bầu trời ửng hiện một màu hồng nhạt.
Thấy cảnh tượng như vậy, bỗng có mấy đạo thần niệm mạnh mẽ từ sâu trong Yêu Lâm sơn mạch quét tới Đan Bích sơn. Nhưng còn chưa tới gần thì đã bị cổ khí tức kinh khủng ở Đan Bích sơn đánh tan không còn chút gì cả! Mấy tên yêu tu cùng yêu thú cường đại sâu trong Yêu Lâm sơn mạch nhất thời hét lên thất thanh, thân thể chấn động mãnh liệt, khóe miệng chảy ra một tia máu tươi.
Mấy đạo thần niệm vừa rồi chính là những thần niệm mạnh nhất ở Cửu Châu Tu Tiên giới, nhưng không ngờ rằng dưới uy áp kinh khủng của ánh trăng đỏ như máu thì ngay lập tức đã bị đánh tan.
Mấy tên yêu tu cùng yêu thú cường đại kinh sợ vô cùng. Lúc này bọn chúng cũng biết rằng ánh trăng đỏ như máu ở Đan Bích sơn chính là thiên địa thần vật, một khi đã phát ra khí thế thì không ai có thể ngăn cản được cả. Cho dù là những tồn tại mạnh mẽ như chúng hay người tu tiên cũng không thể nào ngăn cản được.
Những tên yêu tu cùng yêu thú thả thần niệm ra bị hủy đi, nguyên thần nhất thời tổn hao nghiêm trọng, không hề dám đưa ra ngoài nữa. Tên nào tên nấy đều vội vàng đóng cửa động phủ, yên lặng tiềm tu để chữa trị nguyên thần bị hao tổn.
------------------
(1)Tiên thiên bát quái: Kiểu sắp xếp quẻ của Phục Hi ( Hà Đồ)
Hậu thiên bát quái: Kiểu sắp xếp của vua Văn Vương ( Lạc Thư)
(2) Càn: trời; Chấn: sấm; Khảm: nước; Cấn: núi; Khôn: đất; Tốn: gió; Ly: hỏa; Đoài: đầm.

Chapter
1 Chương 1: Chương 1 : Tiếp Dẫn
2 Chương 2: Chương 2 : Nghị Luận
3 Chương 3: Chương 3 : Chuyện Năm Xưa
4 Chương 4: Chương 4 : Lệnh Hồ
5 Chương 5: Chương 5 : Thần Niệm
6 Chương 6: Chương 6 : Thiên Tài!
7 Chương 7: Chương 7 : Rời Núi
8 Chương 8: Chương 8 : Lý Thiên Mạc
9 Chương 9: Chương 9 : Dẫn Kiến
10 Chương 10: Chương 10: Giải Thích
11 Chương 11: Chương 11 : Kết Anh
12 Chương 12: Chương 12 : Phật Duyên
13 Chương 13: Chương 13 : Bi Thương
14 Chương 14: Chương 14 : Tỷ Đấu
15 Chương 15: Chương 15 : Vũ Tu
16 Chương 16: Chương 16 : Lại Thắng
17 Chương 17: Chương 17 : Ly Biệt
18 Chương 18: Chương 18 : Ô Tư Quốc
19 Chương 19: Chương 19 : Săn Hổ
20 Chương 20: Chương 20: Phong Ba
21 Chương 21: Chương 21 : Trả Thù
22 Chương 22: Chương 22 : Linh Vật
23 Chương 23: Chương 23 : Giết Hết
24 Chương 24: Chương 24 : Tế Điện (Cúng Tế)
25 Chương 25: Chương 25 : Hậu Hoạn
26 Chương 26: Chương 26 : Hỏa Tuyệt
27 Chương 27: Chương 27 : Cổ Bảo
28 Chương 28: Chương 28 : Tung Tích
29 Chương 29: Chương 29 : Độ Hư
30 Chương 30: Chương 30: Thanh Thành
31 Chương 31: Chương 31 : Bát Quái
32 Chương 32: Chương 32 : Tạo Hóa
33 Chương 33: Chương 33 : Phân Thần
34 Chương 34: Chương 34 : Nạp Lan
35 Chương 35: Chương 35 : Sát Vai
36 Chương 36: Chương 36 : Linh Túy*
37 Chương 37: Chương 37 : Cạnh Tranh
38 Chương 38: Chương 38 : Đồng Ý
39 Chương 39: Chương 39 : Xung Đột
40 Chương 40: Chương 40: Tỏ Tình
41 Chương 41: Chương 41 : Luận Đạo
42 Chương 42: Chương 42 : Coi Rẻ
43 Chương 43: Chương 43 : Rút Kiếm
44 Chương 44: Chương 44 : Khai Mạc
45 Chương 45: Chương 45 : Uẩn Thần Giản
46 Chương 46: Chương 46 : Thanh Hồ (Hồ Lô Màu Xanh)
47 Chương 47: Chương 47 : Tế Luyện
48 Chương 48: Chương 48 : Thức Hải
49 Chương 49: Chương 49 : Tâm Hợp
50 Chương 50: Chương 50: Đính Ước
51 Chương 51: Chương 51 : Tranh Nhau
52 Chương 52: Chương 52 : Pháp Chiến
53 Chương 53: Chương 53 : Kiếm Vũ
54 Chương 54: Chương 54 : Chúng Tu
55 Chương 55: Chương 55 : Thần Uy
56 Chương 56: Chương 56 : Uy Năng
57 Chương 57: Chương 57 : Ước Đoán
58 Chương 58: Chương 58 : Do Dự
59 Chương 59: Chương 59 : Kỳ Thạch
60 Chương 60: Chương 60: Tửu Tiên
61 Chương 61: Chương 61 : Bức Họa
62 Chương 62: Chương 62 : Cửu Trận Đồ
63 Chương 63: Chương 63 : Âm Mưu Của Ba Yêu
64 Chương 64: Chương 64 : Quỷ Kế
65 Chương 65: Chương 65 : Chết Hết
66 Chương 66: Chương 66 : Kinh Biến
67 Chương 67: Chương 67 : Bàn Phúc
68 Chương 68: Chương 68 : Truy Tung
69 Chương 69: Chương 69 : Tai Họa
70 Chương 70: Chương 70: Cơ Duyên
71 Chương 71: Chương 71 : Thiên Kiếp
72 Chương 72: Chương 72 : Thần Châu
73 Chương 73: Chương 73 : Lui Bước
74 Chương 74: Chương 74 : Quả Đắng
75 Chương 75: Chương 75 : Đông Hành
76 Chương 76: Chương 76 : Bái Phỏng
77 Chương 77: Chương 77 : Luyện Khí
78 Chương 78: Chương 78 : Sơ Kiếp
79 Chương 79: Chương 79 : Vô Tình Gặp Gỡ
80 Chương 80: Chương 80: Bàn Luận Về Rượu
81 Chương 81: Chương 81 : Ba Động
82 Chương 82: Chương 82 : Bắt Bảo
83 Chương 83: Chương 83 : Ân Thần
84 Chương 84: Chương 84 : Tâm Kiếp
85 Chương 85: Chương 85 : Chúng Tu Vây Công
86 Chương 86: Chương 86 : Đại Chiến Diễn Ra
87 Chương 87: Chương 87 : Thiên Phách
88 Chương 88: Chương 88 : Kinh Sợ
89 Chương 89: Chương 89 : Tu Sĩ Đỉnh Giai
90 Chương 90: Chương 90: Chất Vấn
91 Chương 91: Chương 91 : Phong Mang
92 Chương 92: Chương 92 : Hồn Uy
93 Chương 93: Chương 93 : Oai Thanh Y Hầu
94 Chương 94: Chương 94 : Làm Loạn
95 Chương 95: Chương 95 : Phật Sĩ
96 Chương 96: Chương 96 : Bốn Đan
97 Chương 97: Chương 97 : Thi Sĩ
98 Chương 98: Chương 98 : Nghi Trượng
99 Chương 99: Chương 99 : Uy Danh
100 Chương 100: Chương 100: Gặp Nhau
101 Chương 101: Chương 101: Hồn, Phách!
102 Chương 102: Chương 102: Bi Thương
103 Chương 103: Chương 103: Quy Y
104 Chương 104: Chương 104: Ngụy Phật Nhãn
105 Chương 105: Chương 1 05: Cường Địch
106 Chương 106: Chương 106: Tiên Khí
107 Chương 107: Chương 107: Kịch Chiến
108 Chương 108: Chương 108: Yêu Thân
109 Chương 109: Chương 109: Bắt Được
110 Chương 110: Chương 110: Dịch Hồn
111 Chương 111: Chương 111 : Nắm Trong Tay!
112 Chương 112: Chương 112 : Nhu Tình
113 Chương 113: Chương 113 : Luyện Đan
114 Chương 114: Chương 114 : Tuyên Danh
115 Chương 115: Chương 115 : Thần Du
116 Chương 116: Chương 116 : Âm Hồn Châu
117 Chương 117: Chương 117 : Xuất Hiện
118 Chương 118: Chương 118 : Yêu Xà
119 Chương 119: Chương 119 : Hồn Chiến
120 Chương 120: Chương 120: Thi Hồn
121 Chương 121: Chương 121 : Lui Yêu
122 Chương 122: Chương 122 : Vạn Thông Cảng
123 Chương 123: Chương 123 : Đầu Cơ
124 Chương 124: Chương 124 : Dạy Dỗ
125 Chương 125: Chương 125 : Để Lộ Nội Tình
126 Chương 126: Chương 126 : Định Giới Đỉnh
127 Chương 127: Chương 127 : Cửu Lê Minh Hội
128 Chương 128: Chương 128 : Lên Thuyền
129 Chương 129: Chương 129 : Rời Cảng
130 Chương 130: Chương 130: Gây Thù
131 Chương 131: Chương 131 : Trui Luyện
132 Chương 132: Chương 132 : Lê Lạc
133 Chương 133: Chương 133 : Đoạt Bảo
134 Chương 134: Chương 134 : Nguyệt Vũ
135 Chương 135: Chương 135 : Truyền Kỳ
136 Chương 136: Chương 136 : Đàm Phán Không Thành!
137 Chương 137: Chương 137 : Bế Quan
138 Chương 138: Chương 138 : Lôi Quang Đại Đế!
139 Chương 139: Chương 139 : Phân Thần Kỳ!
140 Chương 140: Chương 140: Đông Thắng Châu
141 Chương 141: Chương 141 : Phù Vân Thành
142 Chương 142: Chương 142 : Hồ Đan
143 Chương 143: Chương 143 : Vào Thành
144 Chương 144: Chương 144 : Phủ Thành Chủ
145 Chương 145: Chương 145 : Ký Phát
146 Chương 146: Chương 146 : Bán Đấu Giá
147 Chương 147: Chương 147 : Yêu Linh
148 Chương 148: Chương 148 : Xuất Hành
149 Chương 149: Chương 149 : Dò Yêu
150 Chương 150: Chương 150: Cửu Yêu Sơn
151 Chương 151: Chương 151 : Câu Phá Thiên
152 Chương 152: Chương 152 : Chọc Giận
153 Chương 153: Chương 153 : Thu Yêu
154 Chương 154: Chương 153 , có vài độc giả nói lên cảm nhận của mình đọc chương này xong và Tam Nguyệt ra mặt giải thích.
155 Chương 155: Chương 154 : Tôi Tớ Thứ Hai
156 Chương 156: Chương 155 : Giác Ngưu Thánh
157 Chương 157: Chương 156 : Đấu Bò
158 Chương 158: Chương 157 : Thủ Đoạn
159 Chương 159: Chương 159: Biến Hình
160 Chương 160: Chương 160: Thần Phục
Chapter

Updated 160 Episodes

1
Chương 1: Chương 1 : Tiếp Dẫn
2
Chương 2: Chương 2 : Nghị Luận
3
Chương 3: Chương 3 : Chuyện Năm Xưa
4
Chương 4: Chương 4 : Lệnh Hồ
5
Chương 5: Chương 5 : Thần Niệm
6
Chương 6: Chương 6 : Thiên Tài!
7
Chương 7: Chương 7 : Rời Núi
8
Chương 8: Chương 8 : Lý Thiên Mạc
9
Chương 9: Chương 9 : Dẫn Kiến
10
Chương 10: Chương 10: Giải Thích
11
Chương 11: Chương 11 : Kết Anh
12
Chương 12: Chương 12 : Phật Duyên
13
Chương 13: Chương 13 : Bi Thương
14
Chương 14: Chương 14 : Tỷ Đấu
15
Chương 15: Chương 15 : Vũ Tu
16
Chương 16: Chương 16 : Lại Thắng
17
Chương 17: Chương 17 : Ly Biệt
18
Chương 18: Chương 18 : Ô Tư Quốc
19
Chương 19: Chương 19 : Săn Hổ
20
Chương 20: Chương 20: Phong Ba
21
Chương 21: Chương 21 : Trả Thù
22
Chương 22: Chương 22 : Linh Vật
23
Chương 23: Chương 23 : Giết Hết
24
Chương 24: Chương 24 : Tế Điện (Cúng Tế)
25
Chương 25: Chương 25 : Hậu Hoạn
26
Chương 26: Chương 26 : Hỏa Tuyệt
27
Chương 27: Chương 27 : Cổ Bảo
28
Chương 28: Chương 28 : Tung Tích
29
Chương 29: Chương 29 : Độ Hư
30
Chương 30: Chương 30: Thanh Thành
31
Chương 31: Chương 31 : Bát Quái
32
Chương 32: Chương 32 : Tạo Hóa
33
Chương 33: Chương 33 : Phân Thần
34
Chương 34: Chương 34 : Nạp Lan
35
Chương 35: Chương 35 : Sát Vai
36
Chương 36: Chương 36 : Linh Túy*
37
Chương 37: Chương 37 : Cạnh Tranh
38
Chương 38: Chương 38 : Đồng Ý
39
Chương 39: Chương 39 : Xung Đột
40
Chương 40: Chương 40: Tỏ Tình
41
Chương 41: Chương 41 : Luận Đạo
42
Chương 42: Chương 42 : Coi Rẻ
43
Chương 43: Chương 43 : Rút Kiếm
44
Chương 44: Chương 44 : Khai Mạc
45
Chương 45: Chương 45 : Uẩn Thần Giản
46
Chương 46: Chương 46 : Thanh Hồ (Hồ Lô Màu Xanh)
47
Chương 47: Chương 47 : Tế Luyện
48
Chương 48: Chương 48 : Thức Hải
49
Chương 49: Chương 49 : Tâm Hợp
50
Chương 50: Chương 50: Đính Ước
51
Chương 51: Chương 51 : Tranh Nhau
52
Chương 52: Chương 52 : Pháp Chiến
53
Chương 53: Chương 53 : Kiếm Vũ
54
Chương 54: Chương 54 : Chúng Tu
55
Chương 55: Chương 55 : Thần Uy
56
Chương 56: Chương 56 : Uy Năng
57
Chương 57: Chương 57 : Ước Đoán
58
Chương 58: Chương 58 : Do Dự
59
Chương 59: Chương 59 : Kỳ Thạch
60
Chương 60: Chương 60: Tửu Tiên
61
Chương 61: Chương 61 : Bức Họa
62
Chương 62: Chương 62 : Cửu Trận Đồ
63
Chương 63: Chương 63 : Âm Mưu Của Ba Yêu
64
Chương 64: Chương 64 : Quỷ Kế
65
Chương 65: Chương 65 : Chết Hết
66
Chương 66: Chương 66 : Kinh Biến
67
Chương 67: Chương 67 : Bàn Phúc
68
Chương 68: Chương 68 : Truy Tung
69
Chương 69: Chương 69 : Tai Họa
70
Chương 70: Chương 70: Cơ Duyên
71
Chương 71: Chương 71 : Thiên Kiếp
72
Chương 72: Chương 72 : Thần Châu
73
Chương 73: Chương 73 : Lui Bước
74
Chương 74: Chương 74 : Quả Đắng
75
Chương 75: Chương 75 : Đông Hành
76
Chương 76: Chương 76 : Bái Phỏng
77
Chương 77: Chương 77 : Luyện Khí
78
Chương 78: Chương 78 : Sơ Kiếp
79
Chương 79: Chương 79 : Vô Tình Gặp Gỡ
80
Chương 80: Chương 80: Bàn Luận Về Rượu
81
Chương 81: Chương 81 : Ba Động
82
Chương 82: Chương 82 : Bắt Bảo
83
Chương 83: Chương 83 : Ân Thần
84
Chương 84: Chương 84 : Tâm Kiếp
85
Chương 85: Chương 85 : Chúng Tu Vây Công
86
Chương 86: Chương 86 : Đại Chiến Diễn Ra
87
Chương 87: Chương 87 : Thiên Phách
88
Chương 88: Chương 88 : Kinh Sợ
89
Chương 89: Chương 89 : Tu Sĩ Đỉnh Giai
90
Chương 90: Chương 90: Chất Vấn
91
Chương 91: Chương 91 : Phong Mang
92
Chương 92: Chương 92 : Hồn Uy
93
Chương 93: Chương 93 : Oai Thanh Y Hầu
94
Chương 94: Chương 94 : Làm Loạn
95
Chương 95: Chương 95 : Phật Sĩ
96
Chương 96: Chương 96 : Bốn Đan
97
Chương 97: Chương 97 : Thi Sĩ
98
Chương 98: Chương 98 : Nghi Trượng
99
Chương 99: Chương 99 : Uy Danh
100
Chương 100: Chương 100: Gặp Nhau
101
Chương 101: Chương 101: Hồn, Phách!
102
Chương 102: Chương 102: Bi Thương
103
Chương 103: Chương 103: Quy Y
104
Chương 104: Chương 104: Ngụy Phật Nhãn
105
Chương 105: Chương 1 05: Cường Địch
106
Chương 106: Chương 106: Tiên Khí
107
Chương 107: Chương 107: Kịch Chiến
108
Chương 108: Chương 108: Yêu Thân
109
Chương 109: Chương 109: Bắt Được
110
Chương 110: Chương 110: Dịch Hồn
111
Chương 111: Chương 111 : Nắm Trong Tay!
112
Chương 112: Chương 112 : Nhu Tình
113
Chương 113: Chương 113 : Luyện Đan
114
Chương 114: Chương 114 : Tuyên Danh
115
Chương 115: Chương 115 : Thần Du
116
Chương 116: Chương 116 : Âm Hồn Châu
117
Chương 117: Chương 117 : Xuất Hiện
118
Chương 118: Chương 118 : Yêu Xà
119
Chương 119: Chương 119 : Hồn Chiến
120
Chương 120: Chương 120: Thi Hồn
121
Chương 121: Chương 121 : Lui Yêu
122
Chương 122: Chương 122 : Vạn Thông Cảng
123
Chương 123: Chương 123 : Đầu Cơ
124
Chương 124: Chương 124 : Dạy Dỗ
125
Chương 125: Chương 125 : Để Lộ Nội Tình
126
Chương 126: Chương 126 : Định Giới Đỉnh
127
Chương 127: Chương 127 : Cửu Lê Minh Hội
128
Chương 128: Chương 128 : Lên Thuyền
129
Chương 129: Chương 129 : Rời Cảng
130
Chương 130: Chương 130: Gây Thù
131
Chương 131: Chương 131 : Trui Luyện
132
Chương 132: Chương 132 : Lê Lạc
133
Chương 133: Chương 133 : Đoạt Bảo
134
Chương 134: Chương 134 : Nguyệt Vũ
135
Chương 135: Chương 135 : Truyền Kỳ
136
Chương 136: Chương 136 : Đàm Phán Không Thành!
137
Chương 137: Chương 137 : Bế Quan
138
Chương 138: Chương 138 : Lôi Quang Đại Đế!
139
Chương 139: Chương 139 : Phân Thần Kỳ!
140
Chương 140: Chương 140: Đông Thắng Châu
141
Chương 141: Chương 141 : Phù Vân Thành
142
Chương 142: Chương 142 : Hồ Đan
143
Chương 143: Chương 143 : Vào Thành
144
Chương 144: Chương 144 : Phủ Thành Chủ
145
Chương 145: Chương 145 : Ký Phát
146
Chương 146: Chương 146 : Bán Đấu Giá
147
Chương 147: Chương 147 : Yêu Linh
148
Chương 148: Chương 148 : Xuất Hành
149
Chương 149: Chương 149 : Dò Yêu
150
Chương 150: Chương 150: Cửu Yêu Sơn
151
Chương 151: Chương 151 : Câu Phá Thiên
152
Chương 152: Chương 152 : Chọc Giận
153
Chương 153: Chương 153 : Thu Yêu
154
Chương 154: Chương 153 , có vài độc giả nói lên cảm nhận của mình đọc chương này xong và Tam Nguyệt ra mặt giải thích.
155
Chương 155: Chương 154 : Tôi Tớ Thứ Hai
156
Chương 156: Chương 155 : Giác Ngưu Thánh
157
Chương 157: Chương 156 : Đấu Bò
158
Chương 158: Chương 157 : Thủ Đoạn
159
Chương 159: Chương 159: Biến Hình
160
Chương 160: Chương 160: Thần Phục