Chương 31: 31: Hứa Định Kiên Phẫn Nộ

Đinh Quang Lưu hẹn anh ở cổng trường, thế nhưng còn chưa đến nơi anh đã bị cậu ta bất ngờ vỗ vai từ đằng sau: “Đại ca, sao không về đi? Quay lại trường làm gì?”
Đột nhiên, một dự cảm xấu nảy sinh trong đầu Hứa Định Kiên: “Chẳng phải cậu hẹn tôi sao?”
Đinh Quang Lưu sửng sốt, vài giây sau xua tay cười gượng: “Đại ca đừng giỡn chứ! Điện thoại tôi rơi mất, tôi hẹn cậu ra bằng niềm tin à?”
Bùm!
Trong đầu Hứa Định Kiên lúc này như muốn nổ tung, cuối cùng anh cũng nhận ra mình bị người khác tính kế, liền quay đầu chạy thục mạng về hướng ngược lại.

Lần đầu tiên thấy anh hoảng hốt như vậy, Đinh Quang Lưu dù không biết thực hư ra sao vẫn cắm cúi chạy theo
Anh ta vừa chạy vừa hét lớn: “Chuyện gì xảy ra vậy?”
Hứa Định Kiên vẫn không ngừng lại một giây một phút nào, lời của anh bị gió cuốn đi: “Mây xảy ra chuyện rồi!”
Đinh Quang Lưu nghe vậy vội vã tăng tốc: “Cái gì? Mụ La Sát đó mà bị gì, Lân Nhi phải làm sao đây? Không được! Cậu ta không được xảy ra chuyện!”
Vì chạy quá nhanh, hai người vượt qua luôn con hẻm Trịnh Thanh Mây bị bắt cóc, nhưng tiếng động lớn tiếng phát ra làm bước chân họ khựng lại.

Hai người họ ăn ý ra hiệu bằng ánh mắt với nhau, từ từ tiến vào hẻm nhỏ.

Khoảnh khắc Hứa Định Kiên bước vào, chỉ còn lại ba tên bắt cóc lôi gậy gỗ sột soạt kéo theo vệt máu chảy dài dọc thân gậy, chẳng khác nào một bộ phim kinh dị, Trịnh Thanh Mây cúc áo xộc xệch nằm bất tỉnh trên đất.

Hai mắt Hứa Định Kiên đỏ ngầu, chút lý trí còn sót lại của anh cũng tan thành mây khói, một mình xông lên đối đầu với bọn chúng.

Do đối phương đông người nên ban đầu anh rơi vào thế bất lợi, khắp người dày đặc vết thương.

Thế nhưng, vì phẫn nộ mà Hứa Định Kiên càng đánh càng hăng, gần như không biết mệt là gì, ngược lại ba tên kia đã sắp kiệt sức, thở hổn hển liên tục.

Trong lúc giằng co, anh giật lấy vũ khí trên tay chúng, phẫn nộ gầm lên: “Bọn mày đã làm gì cậu ấy? Bàn tay dơ bẩn nào của bọn mày chạm vào cậu ấy? Ai cho bọn mày lá gan đó? Hửm?”
Từng gậy một mang theo lửa giận ngút trời dán xuống người bọn bắt cóc khiến chúng gần như tàn phế, không thể cử động thêm nữa.

Bọn chúng chỉ còn cách hèn mọn cầu xin bằng hơi thở thoi thóp: “Chúng tôi… Chúng tôi chưa làm gì cô gái đó cả! Chúng tôi biết lỗi rồi! Đại ca… Đại ca tha cho chúng tôi lần này! Chúng tôi hứa nhất định không có lần sau.


Bốp! Bốp! Bốp!
Hứa Định Kiên không vì vậy mà buông tha cho bọn chúng, lực tay anh càng lúc càng mạnh.

Khóe môi anh nhếch lên, sâu trong đáy mắt là sự lạnh lẽo đến thấu xương: “Là ai ra lệnh cho bọn mày?”
Ba tên kia nhìn nhau nhất trí không hé răng nửa lời.

“Được! Giỏi lắm!”
Nụ cười của Hứa Định Kiên càng lúc càng đậm, nhưng người quen với anh sẽ biết anh của hiện tại có bao nhiêu nguy hiểm.

Đinh Quang Lưu sau khi lấy áo khoác ngoài đắp lên người Trịnh Thanh Mây, đợi mãi vẫn không có cơ hội ra tay.

Tiếng còi xe cảnh sát ngày một gần chỗ bọn họ.

Anh lại nhìn bạn mình dần mất đi lý trí, trở thành một con người hoàn toàn khác đến cả anh cũng phải lạnh sống lưng.

Đinh Quang Lưu vội vàng xông vào can ngăn: “Cảnh sát sắp tới rồi, chúng ta đi mau còn kịp!”
Thấy Hứa Định Kiên vẫn không hề hấn gì, anh chỉ còn cách tiêm liều thuốc mạnh: “Trịnh Thanh Mây sắp chết rồi, còn không đưa cậu ta tới bệnh viện sẽ không kịp nữa đâu!”
Đến lúc này, Hứa Định Kiên mới chịu buông gậy ra, vội vã bước tới chỗ Trịnh Thanh Mây đặt tay lên mũi cô kiểm tra hơi thở.

Vài giây sau, anh thở phào nhẹ nhõm, gương mặt tuấn tú mồ hôi nhễ nhại bất ngờ nở một nụ cười xán lạn như cầu vồng sau mưa.

Hứa Định Kiên nhíu mày ghét bỏ ném áo khoác của Đinh Quang Lưu đi, đổi lại bằng áo mình, sau đó mới bế bổng cô lên chạy ra đầu hẻm.

Thấy tay mình bị níu lại, anh bực bội quát lớn: “Chuyện gì?”
Đinh Quang Lưu hạ thấp giọng: “Tổ tông của tôi ơi! Cậu đi đường đó chẳng khác nào tự dâng mình cho cảnh sát?”
Hứa Định Kiên khựng lại: “Vậy còn đường nào?”
Đinh Quang Lưu chỉ vào vách tường cao bên phải.

Hứa Định Kiên giật mình: “Cậu giỡn mặt với tôi à? Hay cậu tưởng tôi là người nhện?”
Đinh Quang Lưu biết đối phương hiểu lầm ý mình, vội giải thích: “Không phải đại ca! Cậu nghĩ đi đâu thế? Tôi nói lỗ chó đằng kia kìa!”
Hứa Định Kiên nhìn theo hướng tay anh, liền thấy cái lỗ đủ để một người chui lọt đóng đầy rong rêu, còn có cục xương và vài thứ rác rưởi xung quanh.

Anh dứt khoát từ chối: “Cậu tự đi mà chui!”
Đinh Quang Lưu vô cùng sảng khoái: “Được thôi! Nếu sỉ diện của cậu quan trọng hơn Trịnh Thanh Mây, thì cứ để tôi chui một mình.

Ông đây cóc cần thứ sỉ diện ảo đấy!”
Hứa Định Kiên bị nói trúng tim đen nhưng qua suy xét kỹ lưỡng, cuối cùng vẫn phải không tình nguyện thỏa hiệp.

Đợi Hứa Định Kiên và Trịnh Thanh Mây vừa chui qua, Đinh Quang Lưu quay lại cảnh cáo bọn bắt cóc: “Nếu bọn mày dám nói lời không nên nói thì coi chừng ông đấy, biết chưa?”
Ba tên kia ban đầu hùng hổ bao nhiêu, hiện tại cụp đuôi ngoan ngoãn như cún bấy nhiêu, có chướng ngại tâm lý phía trước liền đồng thanh đáp: “Em biết rồi, đại ca!”.

Chapter
1 Chương 1: 1: Thiên Kim Mất Tích
2 Chương 2: 2: Tuổi Phản Nghịch
3 Chương 3: 3: Hai Gia Đình
4 Chương 4: 4: Trịnh Thanh Mây Bạo Lực
5 Chương 5: 5: Hứa Huân
6 Chương 6: 6: Cậu Giống Shizuka
7 Chương 7: 7: Người Của Tôi
8 Chương 8: 8: Kế Hoạch Cưa Đổ Nữ Thần
9 Chương 9: 9: Thiếu Nữ Tết Tóc Đuôi Sam
10 Chương 10: 10: Đàm Phán
11 Chương 11: 11: Trận Ẩu Đả
12 Chương 12: 12: Xử Phạt
13 Chương 13: 13: Quái Vật
14 Chương 14: 14: Lòng Tự Trọng
15 Chương 15: 15: Nghệ Sĩ Violin Lộ Mẫn
16 Chương 16: 16: Thiếu Nữ Tóc Đỏ Toả Sáng
17 Chương 17: 17: Cách Một Cánh Cửa
18 Chương 18: 18: Bạn Trai Của Trịnh Thanh Mây
19 Chương 19: 19: Ban Tổ Chức Văn Nghệ Ngày Xuân
20 Chương 20: 20: Hai Người Mẹ
21 Chương 21: 21: Kẻ Cắp
22 Chương 22: 22: Top Mười Khối Mười
23 Chương 23: 23: Tình Thân
24 Chương 24: 24: Người Thực Vật
25 Chương 25: 25: Ai Cần Cậu
26 Chương 26: 26: Ngày Hội Tẩy Não
27 Chương 27: 27: Buổi Tổng Duyệt Văn Nghệ
28 Chương 28: 28: Âm Mưu Hủy Hoại Trịnh Thanh Mây
29 Chương 29: 29: Nữ Sinh Trong Góc Tối
30 Chương 30: 30: Bắt Cóc
31 Chương 31: 31: Hứa Định Kiên Phẫn Nộ
32 Chương 32: 32: Quà Cảm Ơn
33 Chương 33: 33: Nỗi Lòng Của Hứa Huân
34 Chương 34: 34: Hứa Huân Khác Thường
35 Chương 35: 35: Em Gái Của Mạc Vũ
36 Chương 36: 36: Ai Nợ Ai
37 Chương 37: 37: Giáo Viên Bất Đắc Dĩ
38 Chương 38: 38: Chợ Phiên
39 Chương 39: 39: Ảo Tưởng Là Bệnh
40 Chương 40: 40: Doanh Nhân Bất Động Sản
41 Chương 41: 41: Trịnh Thanh Mây Đổi Tính
42 Chương 42: 42: Xét Nghiệm Adn
43 Chương 43: 43: Thanh Mai Trúc Mã
44 Chương 44: 44: Cô Ấy Rực Rỡ Hơn Pháo Hoa
45 Chương 45: 45: Con Của Chúng Ta
46 Chương 46: 46: Gian Lận
47 Chương 47: 47: Nhận Hối Lộ
48 Chương 48: 48: Thoả Hiệp
49 Chương 49: 49: Công Việc Bán Thời Gian
50 Chương 50: 50: Đàn Sĩ
51 Chương 51: 51: Hai Tấm Vé
52 Chương 52: 52: Mạc Vũ Nghi Ngờ
53 Chương 53: 53: Món Quà Bất Ngờ
54 Chương 54: 54: Bạn Trai Lý Tưởng Của Trịnh Thanh Mây
55 Chương 55: 55: Tâm Tư Của Vũ An Miên
56 Chương 56: 56: Cán Cân Trong Lòng Đinh Quang Lưu
57 Chương 57: 57: Người Cha Từ Trên Trời Rơi Xuống
58 Chương 58: 58: Thời Gian Không Còn Nhiều
59 Chương 59: 59: Giao Dịch Thất Bại
60 Chương 60: 60: Con Gái Thật Khó Hiểu
61 Chương 61: 61: Sự Phản Bội Của Hứa Huân
62 Chương 62: 62: Người Đồng Cảnh Ngộ
63 Chương 63: 63: Sĩ Diện Của Vũ An Miên
64 Chương 64: 64: Cuộc Hẹn Bất Ngờ
65 Chương 65: 65: Đính Hôn
66 Chương 66: 66: Tung Tích Của Hứa Huân
67 Chương 67: 67: Trò Đùa Dai Của Hứa Định Kiên
68 Chương 68: 68: Vật Phẩm Hoàn Mỹ
69 Chương 69: 69: Ai Ngốc Hơn Ai
70 Chương 70: 70: Ai Điên Hơn Ai
71 Chương 71: 71: Chúng Ta Tìm Con Rất Khổ Sở
72 Chương 72: 72: Địa Ngục Cho Ai
73 Chương 73: 73: Tôi Kể Cậu Nghe Một Bí Mật
74 Chương 74: 74: Chuyện Xưa
75 Chương 75: 75: Chúng Tôi Đã Từng Là Hai Người Thân Nhất Trên Thế Giới Này
76 Chương 76: 76: Chúng Đều Là Những Đứa Trẻ Đáng Thương
77 Chương 77: 77: Tín Ngưỡng Của Lân Nhi
78 Chương 78: 78: Cậu Hết Thương Tớ Rồi Sao
79 Chương 79: 79: Ai Dũng Cảm Ai Yếu Đuối
80 Chương 80: 80: Lân Nhi Đi Rồi
81 Chương 81: 81: Ba Gia Tộc Hội Tụ
82 Chương 82: 82: Trịnh Thanh Mây Là Ai
83 Chương 83: 83: Tôi Muốn Học Võ
Chapter

Updated 83 Episodes

1
Chương 1: 1: Thiên Kim Mất Tích
2
Chương 2: 2: Tuổi Phản Nghịch
3
Chương 3: 3: Hai Gia Đình
4
Chương 4: 4: Trịnh Thanh Mây Bạo Lực
5
Chương 5: 5: Hứa Huân
6
Chương 6: 6: Cậu Giống Shizuka
7
Chương 7: 7: Người Của Tôi
8
Chương 8: 8: Kế Hoạch Cưa Đổ Nữ Thần
9
Chương 9: 9: Thiếu Nữ Tết Tóc Đuôi Sam
10
Chương 10: 10: Đàm Phán
11
Chương 11: 11: Trận Ẩu Đả
12
Chương 12: 12: Xử Phạt
13
Chương 13: 13: Quái Vật
14
Chương 14: 14: Lòng Tự Trọng
15
Chương 15: 15: Nghệ Sĩ Violin Lộ Mẫn
16
Chương 16: 16: Thiếu Nữ Tóc Đỏ Toả Sáng
17
Chương 17: 17: Cách Một Cánh Cửa
18
Chương 18: 18: Bạn Trai Của Trịnh Thanh Mây
19
Chương 19: 19: Ban Tổ Chức Văn Nghệ Ngày Xuân
20
Chương 20: 20: Hai Người Mẹ
21
Chương 21: 21: Kẻ Cắp
22
Chương 22: 22: Top Mười Khối Mười
23
Chương 23: 23: Tình Thân
24
Chương 24: 24: Người Thực Vật
25
Chương 25: 25: Ai Cần Cậu
26
Chương 26: 26: Ngày Hội Tẩy Não
27
Chương 27: 27: Buổi Tổng Duyệt Văn Nghệ
28
Chương 28: 28: Âm Mưu Hủy Hoại Trịnh Thanh Mây
29
Chương 29: 29: Nữ Sinh Trong Góc Tối
30
Chương 30: 30: Bắt Cóc
31
Chương 31: 31: Hứa Định Kiên Phẫn Nộ
32
Chương 32: 32: Quà Cảm Ơn
33
Chương 33: 33: Nỗi Lòng Của Hứa Huân
34
Chương 34: 34: Hứa Huân Khác Thường
35
Chương 35: 35: Em Gái Của Mạc Vũ
36
Chương 36: 36: Ai Nợ Ai
37
Chương 37: 37: Giáo Viên Bất Đắc Dĩ
38
Chương 38: 38: Chợ Phiên
39
Chương 39: 39: Ảo Tưởng Là Bệnh
40
Chương 40: 40: Doanh Nhân Bất Động Sản
41
Chương 41: 41: Trịnh Thanh Mây Đổi Tính
42
Chương 42: 42: Xét Nghiệm Adn
43
Chương 43: 43: Thanh Mai Trúc Mã
44
Chương 44: 44: Cô Ấy Rực Rỡ Hơn Pháo Hoa
45
Chương 45: 45: Con Của Chúng Ta
46
Chương 46: 46: Gian Lận
47
Chương 47: 47: Nhận Hối Lộ
48
Chương 48: 48: Thoả Hiệp
49
Chương 49: 49: Công Việc Bán Thời Gian
50
Chương 50: 50: Đàn Sĩ
51
Chương 51: 51: Hai Tấm Vé
52
Chương 52: 52: Mạc Vũ Nghi Ngờ
53
Chương 53: 53: Món Quà Bất Ngờ
54
Chương 54: 54: Bạn Trai Lý Tưởng Của Trịnh Thanh Mây
55
Chương 55: 55: Tâm Tư Của Vũ An Miên
56
Chương 56: 56: Cán Cân Trong Lòng Đinh Quang Lưu
57
Chương 57: 57: Người Cha Từ Trên Trời Rơi Xuống
58
Chương 58: 58: Thời Gian Không Còn Nhiều
59
Chương 59: 59: Giao Dịch Thất Bại
60
Chương 60: 60: Con Gái Thật Khó Hiểu
61
Chương 61: 61: Sự Phản Bội Của Hứa Huân
62
Chương 62: 62: Người Đồng Cảnh Ngộ
63
Chương 63: 63: Sĩ Diện Của Vũ An Miên
64
Chương 64: 64: Cuộc Hẹn Bất Ngờ
65
Chương 65: 65: Đính Hôn
66
Chương 66: 66: Tung Tích Của Hứa Huân
67
Chương 67: 67: Trò Đùa Dai Của Hứa Định Kiên
68
Chương 68: 68: Vật Phẩm Hoàn Mỹ
69
Chương 69: 69: Ai Ngốc Hơn Ai
70
Chương 70: 70: Ai Điên Hơn Ai
71
Chương 71: 71: Chúng Ta Tìm Con Rất Khổ Sở
72
Chương 72: 72: Địa Ngục Cho Ai
73
Chương 73: 73: Tôi Kể Cậu Nghe Một Bí Mật
74
Chương 74: 74: Chuyện Xưa
75
Chương 75: 75: Chúng Tôi Đã Từng Là Hai Người Thân Nhất Trên Thế Giới Này
76
Chương 76: 76: Chúng Đều Là Những Đứa Trẻ Đáng Thương
77
Chương 77: 77: Tín Ngưỡng Của Lân Nhi
78
Chương 78: 78: Cậu Hết Thương Tớ Rồi Sao
79
Chương 79: 79: Ai Dũng Cảm Ai Yếu Đuối
80
Chương 80: 80: Lân Nhi Đi Rồi
81
Chương 81: 81: Ba Gia Tộc Hội Tụ
82
Chương 82: 82: Trịnh Thanh Mây Là Ai
83
Chương 83: 83: Tôi Muốn Học Võ