Chương 31: 31: Đột Ngột Thay Đổi

Dương Nghiêm cầm kết quả kiểm tra trên tay, xem qua một hồi thì kết luận mọi thứ đều bình thường, Mộng Tịch có thể trở về nhà.

Anh còn cẩn thận dặn dò cô vài thứ, liên quan đến chế độ dinh dưỡng và sức khỏe tinh thần.
Cô ngồi ở hành lang trước phòng bệnh đợi Tề Khang Vũ, hắn nói một tiếng nữa sẽ đến nhưng mãi vẫn chưa thấy đâu.
“Hay là cô cứ về nhà trước đi.

Nếu anh ta đến, tôi sẽ cho y tá thông báo lại.”
Mộng Tịch lắc đầu, vẫn kiên quyết ngồi lại chờ Tề Khang Vũ.

Lần trước cô còn chờ hắn dưới đường phố lạnh lẽo cả mấy tiếng đồng hồ, so với tình cảnh bây giờ thì chẳng hề hấn gì.
Dương Nghiêm không còn biết dùng từ ngữ gì để diễn tả sự nhu nhược của Mộng Tịch nữa.

Có phải cô yêu người đàn ông đó đến mức phát điên rồi không? Đến cả lòng tự trọng của bản thân cũng mặc kệ.
Bất lực, anh chỉ đành ngồi xuống kế bên cô cùng đợi.

Lúc này anh thật sự chỉ muốn hét lớn lên rằng, mẹ kiếp, anh điên theo cô rồi! Ai mà ngờ được, Dương Nghiêm lại có tình ý với một người phụ nữ đã có chồng.

Hơn nữa còn là cảm giác ấy lại xuất phát ngay từ ngay lần đầu anh nhìn thấy cô nằm thoi thóp trong phòng cấp cứu.
Chờ mãi Tề Khang Vũ cũng đến.

Tay hắn cầm theo một bó hoa lớn, từ từ bước lại phía Mộng Tịch.

Hắn có lẽ từ thẳng công ty mà đến, trên người mặc một bộ âu phục màu đen, bước chân vững chãi toát ra khí thế của một vương giả.

Tề Khang đi thêm một bước, lại có thêm một ánh nhìn bị hắn thu hút, làm cho ngưỡng mộ.
Tề Khang Vũ đứng ở trước mặt cô, rất gần.

Ánh mắt khẽ liếc sang nhìn Dương Nghiêm một cái, rồi thu lại, dừng ngay trên khuôn mặt có phần kém sắc của Mộng Tịch.
“Tùy tiện mua ở cửa hàng hoa gần đây, rất đẹp.”
Tề Khang Vũ buông một câu trống lốc rồi đưa bó hoa Dương Tử màu xanh thẫm cho Mộng Tịch.

Nội tâm hắn mơ hồ, bàn tay bất giác ven vén mớ tóc mái trên đầu cô, khẽ vuốt ve:
“Vết thương không quá sâu nhỉ? Thật tốt!”
Hắn đến bệnh viện đón vợ, tay cầm đóa hoa tươi, miệng nói lời ân cần như thế…người ngoài nhìn vào còn tưởng hắn là một tên đàn ông tốt, nhưng người trong cuộc lại thấy vô cùng khó chịu, thậm chí có chút chạnh lòng…
Vết thương này không phải hắn gây ra sao? Có thể hồn nhiên thốt ra một lời quan tâm như mọi chuyện chẳng có gì dính dáng đến vậy, thật không khỏi khiến Mộng Tịch khẽ rùng mình.

Còn bó hoa kia, đối với cô mà nói khi nhận được, cảm xúc trong lòng mang theo vị buồn, vui lẫn lộn.

Cô thật sự, thật sự rất hy vọng hắn là thấy hoa Dương Tử đẹp mà mua về, chứ không hề biết chút gì về ý nghĩa của loài hoa này- sự vô cảm và đổi thay trong tình yêu.
Mộng Tịch cùng Tề Khang Vũ đã đi khuất bóng, Dương Nghiêm vẫn ngồi điềm tĩnh trên ghế, hai bàn tay đan lại với nhau, đặt trước đùi.

Từ đầu đến cuối, anh và hắn vốn không nói chuyện một câu nào, nhưng anh lại đặc biệt cảm nhận được ánh mắt sắc lạnh khi nãy mà hắn nhìn thoáng qua anh, lại mang thêm sự cảnh cáo.
Dương Nghiêm là người vô cùng nhạy cảm với mọi thứ.

Anh còn từng học qua ngành tâm lý học, bởi vậy mà trực giác càng trở nên nhạy bén, hướng nhìn mọi chuyện cũng trở nên khách quan hơn.

Có thể chắc chắn một điều rằng, anh không hề mang theo chút tư tình nào với Mộng Tịch để đánh giá Tề Khang Vũ.
Mộng Tịch ngồi ở trên xe, tay vẫn cầm khư khư bó hoa tươi.

Cô không dám bắt chuyện với hắn nên chỉ đành nhìn ra hướng cửa xe, thả hồn theo cảnh vật ở hai bên đường.
Tề Khang Vũ vẫn đang lái xe, thỉnh thoảng còn đưa mắt qua gương chiếu hậu quan sát thái độ của Mộng Tịch.

Hắn đột nhiên thay đổi lớn như vậy, chủ động tiếp cận cô, dĩ nhiên là phải có nguyên nhân sâu xa đằng sau.
Mới vài tiếng trước thôi, khi hắn còn ngồi trong văn phòng làm việc ở Tề thị, liền nghe được tin Mễ Yến Thanh mất tích.

Hắn đoán việc này tám, chín phần là liên quan đến Tề Trác Phong, quả nhiên không sai!
Tề Khang Vũ lái xe chạy lao vun vút về Tề gia.

Trái với vẻ lo lắng điên cuồng của hắn, Tề Trác Phong lại ung dung ngồi uống trà, xem tin tức thị trường chứng khoán.
“Cha, người muốn ép con đến mức nào nữa?”
“Con còn biết mình có người cha này sao? Ta ép con hay con cố tình chọc ta đến phát điên đây?”
“Người muốn gì mới chịu thả Yến Thanh ra?”
“Cô ta không sao cả, bây giờ còn đang tận hưởng chuyến đi du lịch miễn phí.

Ta chỉ có một yêu cầu nhỏ, nếu con đáp ứng được, ta sẽ cân nhắc đến việc chấp nhận Mễ Yến Thanh.”
Tề Khang Vũ nghe lời ông ta nói, không khỏi không ngạc nhiên.

Một người độc đoán như Tề Trác Phong, lại có thể chấp nhận thỏa thuận với người khác sao?
“Yêu cầu gì, người nói đi.”
“Ta chỉ cần Mộng Tịch sinh ra người nối dõi cho Tề gia, còn sau đó…con muốn làm gì cũng được.”
Khuôn mặt hắn thoáng trầm ngâm, rồi gật đầu đồng ý.

Được, nếu ai nấy đều muốn cô sinh con cho hắn, hắn cũng không phản đối.

Tề Khang Vũ chợt thoáng qua cái ý nghĩ mới, còn cay nghiệt hơn mục đích ban đầu của hắn…
Cho dù thế nào cũng là trừng phạt, vậy làm theo cách khác thì có sao? Thay vì hành hạ, né tránh, Tề Khang Vũ sẽ cho Mộng Tịch nếm thử cảm giác bị bỏ rơi, phản bội.

Hắn muốn đứa con cô sinh ra sẽ phải chịu cái cảm giác mà hắn từng phải chịu- bị chính người thân yêu nhất của mình giày vò, cô lập.
Nghĩ đến đấy, hắn đột ngột xoay mạnh tay lái, chiếc xe bẻ ngoắt sang một hướng, suýt chút nữa đâm sầm vào giải phân cách bên đường.

Mộng Tịch giật thót mình, dương mắt ra nhìn Tề Khang Vũ.

Cô sợ hắn lại nổi cơn thịnh nộ gì nữa….

Chapter
1 Chương 1: Hôn Nhân Thương Mại
2 Chương 2: Ở Bên Người Phụ Nữ Khác
3 Chương 3: Bị Gây Khó Dễ
4 Chương 4: Nổi Cơn Tức Giận
5 Chương 5: Đợi
6 Chương 6: Tính Kế
7 Chương 7: Cô Còn Có Tư Cách Cầu Xin Sao H
8 Chương 8: Độc Ác
9 Chương 9: Tự Sát
10 Chương 10: Đổ Cháo Lên Đầu
11 Chương 11: Lời Cảnh Cáo Từ Tề Trác Phong
12 Chương 12: Nói Chuyện Với Dương Nghiêm
13 Chương 13: Nỗi Sợ Của Mộng Tịch
14 Chương 14: Trở Thành Kẻ Ăn Cắp
15 Chương 15: Căn Nhà Gỗ Trong Vườn
16 Chương 16: Nổi Sợ Của Tề Khang Vũ
17 Chương 17: Bóng Đen Quá Khứ
18 Chương 18: Đem Đổ Đi
19 Chương 19: Ở Cửa Hàng Trang Sức Gặp Tình Nhân Của Hắn
20 Chương 20: Đến Mộ Mẹ
21 Chương 21: Dự Tiệc 1
22 Chương 22: Dự Tiệc 2
23 Chương 23: Khuyên Tai Ngọc Phỉ Thúy Xanh
24 Chương 24: Bước Đầu Âm Mưu
25 Chương 25: Trừng Phạt Giúp Cô Tình Nhân Bé Nhỏ
26 Chương 26: Hoan Ái Với Người Phụ Nữ Khác H
27 Chương 27: Rối Loạn Nhân Cách
28 Chương 28: Phát Điện
29 Chương 29: Ám Hại
30 Chương 30: Người Chồng Trên Danh Nghĩa!
31 Chương 31: 31: Đột Ngột Thay Đổi
32 Chương 32: 32: Ảo Giác
33 Chương 33: 33: Yêu Không Đền Đáp
34 Chương 34: 34: Bổn Phận Vợ Chồng
35 Chương 35: 35: Chiếc Váy Bị Bẩn
36 Chương 36: 36: Chu Bá Thành Về Nước
37 Chương 37: 37: Cưỡng Ép H
38 Chương 38: 38: Tiếng Nổ Vang Trời
39 Chương 39: 39: Âm Mưu Kinh Hoàng Được Giấu Kín
40 Chương 40: 40: Bị Dị Ứng
41 Chương 41: 41: Vương Lĩnh Gặp Tai Nạn
42 Chương 42: 42: Để Thẩm Tình Gả Cho Vương Lĩnh
43 Chương 43: 43: Hôn Lễ Máu
44 Chương 44: 44: Khiến Ả Đường Đường Chính Chính Bước Vào Tề Gia
45 Chương 45: 45: Bắt Cóc
46 Chương 46: 46: Lựa Chọn
47 Chương 47: 47: Nghiệt Duyên
48 Chương 48: 48: Con Gái Nhà Họ Chu
49 Chương 49: 49: Một Mình Nhận Tội
50 Chương 50: 50: Tủi Thân
51 Chương 51: 51: Nghi Hoặc
52 Chương 52: 52: Là Kỷ Vật Của Mẹ Em
53 Chương 53: 53: Cô Gái Năm Đó Là Cô Sao
54 Chương 54: 54: Người Đàn Ông Trong Tấm Ảnh
55 Chương 55: 55: Mễ Yến Thanh Có Thai
56 Chương 56: 56: Xuân Ái Và Bá Thành Từng Yêu Nhau Sâu Đậm
57 Chương 57: 57: Trái Đất Tròn
58 Chương 58: 58: Xô Xát
59 Chương 59: 59: Bất Mê Chấp Ngộ
60 Chương 60: 60: Giác Mạc Của Cô Đem Cho Yến Thanh Đi
61 Chương 61: 61: Anh Đã Từng Đến Mộ Mẹ Tôi Bao Giờ Chưa
62 Chương 62: 62: Lòng Dạ Con Người Đáng Sợ Đến Mức Nào
63 Chương 63: 63: Không Có Nhiều Hay Ít Chỉ Có Còn Yêu Hay Hết Yêu
64 Chương 64: 64: Trừ Khi Ông Chết
65 Chương 65: 65: Tra Tấn Tinh Thần 1
66 Chương 66: 66: Vạch Mặt
67 Chương 67: 67: Tận Cùng Của Nổi Đau
68 Chương 68: 68: Kết Thúc 1
69 Chương 69: 69: Kết Thúc 2
70 Chương 70: 70: Sống Cùng Sống Chết Cùng Chết
71 Chương 71: 71: Cóc Ghẻ Mà Cứ Ngỡ Mình Là Thiên Nga
72 Chương 72: 72: Rốt Cuộc Cô Muốn Làm Gì
73 Chương 73: 73: Hạ Thuốc
74 Chương 74: 74: Tôi Sẽ Tiễn Anh Xuống Địa Ngục!
75 Chương 75: 75: Trút Cơn Thịnh Nộ
76 Chương 76: 76: Tội Ăn Cắp
Chapter

Updated 76 Episodes

1
Chương 1: Hôn Nhân Thương Mại
2
Chương 2: Ở Bên Người Phụ Nữ Khác
3
Chương 3: Bị Gây Khó Dễ
4
Chương 4: Nổi Cơn Tức Giận
5
Chương 5: Đợi
6
Chương 6: Tính Kế
7
Chương 7: Cô Còn Có Tư Cách Cầu Xin Sao H
8
Chương 8: Độc Ác
9
Chương 9: Tự Sát
10
Chương 10: Đổ Cháo Lên Đầu
11
Chương 11: Lời Cảnh Cáo Từ Tề Trác Phong
12
Chương 12: Nói Chuyện Với Dương Nghiêm
13
Chương 13: Nỗi Sợ Của Mộng Tịch
14
Chương 14: Trở Thành Kẻ Ăn Cắp
15
Chương 15: Căn Nhà Gỗ Trong Vườn
16
Chương 16: Nổi Sợ Của Tề Khang Vũ
17
Chương 17: Bóng Đen Quá Khứ
18
Chương 18: Đem Đổ Đi
19
Chương 19: Ở Cửa Hàng Trang Sức Gặp Tình Nhân Của Hắn
20
Chương 20: Đến Mộ Mẹ
21
Chương 21: Dự Tiệc 1
22
Chương 22: Dự Tiệc 2
23
Chương 23: Khuyên Tai Ngọc Phỉ Thúy Xanh
24
Chương 24: Bước Đầu Âm Mưu
25
Chương 25: Trừng Phạt Giúp Cô Tình Nhân Bé Nhỏ
26
Chương 26: Hoan Ái Với Người Phụ Nữ Khác H
27
Chương 27: Rối Loạn Nhân Cách
28
Chương 28: Phát Điện
29
Chương 29: Ám Hại
30
Chương 30: Người Chồng Trên Danh Nghĩa!
31
Chương 31: 31: Đột Ngột Thay Đổi
32
Chương 32: 32: Ảo Giác
33
Chương 33: 33: Yêu Không Đền Đáp
34
Chương 34: 34: Bổn Phận Vợ Chồng
35
Chương 35: 35: Chiếc Váy Bị Bẩn
36
Chương 36: 36: Chu Bá Thành Về Nước
37
Chương 37: 37: Cưỡng Ép H
38
Chương 38: 38: Tiếng Nổ Vang Trời
39
Chương 39: 39: Âm Mưu Kinh Hoàng Được Giấu Kín
40
Chương 40: 40: Bị Dị Ứng
41
Chương 41: 41: Vương Lĩnh Gặp Tai Nạn
42
Chương 42: 42: Để Thẩm Tình Gả Cho Vương Lĩnh
43
Chương 43: 43: Hôn Lễ Máu
44
Chương 44: 44: Khiến Ả Đường Đường Chính Chính Bước Vào Tề Gia
45
Chương 45: 45: Bắt Cóc
46
Chương 46: 46: Lựa Chọn
47
Chương 47: 47: Nghiệt Duyên
48
Chương 48: 48: Con Gái Nhà Họ Chu
49
Chương 49: 49: Một Mình Nhận Tội
50
Chương 50: 50: Tủi Thân
51
Chương 51: 51: Nghi Hoặc
52
Chương 52: 52: Là Kỷ Vật Của Mẹ Em
53
Chương 53: 53: Cô Gái Năm Đó Là Cô Sao
54
Chương 54: 54: Người Đàn Ông Trong Tấm Ảnh
55
Chương 55: 55: Mễ Yến Thanh Có Thai
56
Chương 56: 56: Xuân Ái Và Bá Thành Từng Yêu Nhau Sâu Đậm
57
Chương 57: 57: Trái Đất Tròn
58
Chương 58: 58: Xô Xát
59
Chương 59: 59: Bất Mê Chấp Ngộ
60
Chương 60: 60: Giác Mạc Của Cô Đem Cho Yến Thanh Đi
61
Chương 61: 61: Anh Đã Từng Đến Mộ Mẹ Tôi Bao Giờ Chưa
62
Chương 62: 62: Lòng Dạ Con Người Đáng Sợ Đến Mức Nào
63
Chương 63: 63: Không Có Nhiều Hay Ít Chỉ Có Còn Yêu Hay Hết Yêu
64
Chương 64: 64: Trừ Khi Ông Chết
65
Chương 65: 65: Tra Tấn Tinh Thần 1
66
Chương 66: 66: Vạch Mặt
67
Chương 67: 67: Tận Cùng Của Nổi Đau
68
Chương 68: 68: Kết Thúc 1
69
Chương 69: 69: Kết Thúc 2
70
Chương 70: 70: Sống Cùng Sống Chết Cùng Chết
71
Chương 71: 71: Cóc Ghẻ Mà Cứ Ngỡ Mình Là Thiên Nga
72
Chương 72: 72: Rốt Cuộc Cô Muốn Làm Gì
73
Chương 73: 73: Hạ Thuốc
74
Chương 74: 74: Tôi Sẽ Tiễn Anh Xuống Địa Ngục!
75
Chương 75: 75: Trút Cơn Thịnh Nộ
76
Chương 76: 76: Tội Ăn Cắp