Chương 30: Mua thuốc

Trở về nhà Giản Chính Dương, sắp xếp đơn giản một chút trên giường ngủ, Tiểu Thỏ không có thói quen ngủ cùng người khác, càng không có thói quen bị người ta ôm chặt, vốn cô có vốc dáng nhỏ xinh xắn, hơn nữa trọng lượng của Giản Chính Dương không nhỏ, bị anh đè giống như đã chết rồi vậy.

"Sao còn chưa ngủ?" Giản Chính Dương ngủ không sâu, Tiểu Thỏ trong ngực anh luôn nhúc nhích, làm cho anh từ buồn ngủ đã trở nên tỉnh táo, thẳng thắn xoay Tiểu Thỏ quay qua phía mình.

Ánh đèn mờ tối nên không thấy rõ vẻ mặt của Giản Chính Dương, thế nhưng hô hấp phả vào mặt làm cho Tiểu Thỏ càng thêm không được tự nhiên, "Em làm ồn đến anh?"

"Ừ."

"... Xin lỗi."

"Không có việc gì." Giản Chính Dương lắc đầu, "Có phải ban ngày đã ngủ nên giờ không ngủ được, nếu không chúng ta tiếp tục vận động?"

"Không được, em rất đau."

Mặc dù Tiểu Thỏ không có nói rõ, thế nhưng Giản Chính Dương đã nghe ra được, bàn tay tiến nơi nhảy cảm của Tiểu Thỏ: "Còn đau sao? Có cần anh ra ngoài mua thuốc cho em không?"

"Không cần." Tiểu Thỏ lắc đầu, đau chỉ là một lý do của cô thôi, cô ngủ không được, một là bởi vì giường lạ, hai là bởi vì thái độ của Giản Chính Dương làm cho cô có chút lo lắng.

Cô không biết vì sao anh lại xem trọng mình, trong lòng cô thật sự rất lo lắng, tính cách của Giản Chính Dương, là bởi vì mình không đến bên này, anh muốn đập nhà của mình, mà cô càng lo lắng hơn chính là, ngày hôm nay có thể đạp bể cái này, ngày mai có thể đánh người hay không?

Thấy cô nàng âm thầm thở dài một hơi, Giản Chính Dương cho là cô thật sự rất đau, vì vậy đứng dậy, đồng thời kéo cô, "Đứng lên mặc quần áo, chúng ta đi ra ngoài."

Tiểu Thỏ không hiểu được nhìn Giản Chính Dương, "Đã trễ thế này còn đi đâu?"

"Mua thuốc."

Tiểu Thỏ sửng sốt một chút mới phản ứng được, vừa định nói không cần, vừa nghĩ đến mình hình như vẫn chưa tránh thai, lập tức vội vàng, "Cũng được, anh mặc quần áo."

Giản Chính Dương không biết gần đó có nhà thuốc lớn mở cửa 24h, Tiểu Thỏ lại biết, bởi vì nguyên nhân công tác của cô, gần đó có cửa hàng gì cô rất rõ.

Đến cửa hàng, sau khi mua một viên thuốc tránh thai, Tiểu Thỏ lại hỏi về việc bình thường dùng thuốc tránh thai, đơn giản là ông chủ nói thuốc này dùng lâu không tốt cho cơ thể, tốt nhất là mua áo mưa dành cho nam, Giản Chính Dương lập tức kiên quyết không cho Tiểu Thỏ uống thuốc, mở miệng nói sẽ mua một trăm hộp áo mưa, làm  ông chủ cho kinh ngạc một chút, cũng khiến cho khóe miệng Tiểu Thỏ co quắp, mua nhiều như vậy, dùng bao lâu chứ, lẽ nào anh muốn cho người khác biết anh lợi hại cỡ nào sao, thật mất mặt mà.

"Thanh niên bây giờ quả là rất khỏe, nhưng mà chỗ tôi không có một trăm hộp nhiều đến thế, nhưng mà hàng khác không biết như thế nào." Điếm ông chủ chỉ là kinh ngạc một chút thì đã khôi phục bình thường, tuy rằng ông chỉ là cửa hnag2 nhỏ, nhưng là người tới nơi này, loại người gì cũng có, cái này coi như là một vụ làm ăn lớn,, đương nhiên muốn lấy được.

"Có thể." Giản Chính Dương gật đầu.

Tiểu Thỏ ở bên cạnh mặt đỏ, kéo Giản Chính Dương, "Mua ít thôi, nhiều như vậy anh định dùng đến bao giờ chứ?"

Giản Chính Dương nhìn hộp, "Một hộp mười một cái, hai ngày anh đã dùng hết."

"Ha, ha tiểu tử này rất khỏe, cô gái nhỏ cô thật là tính phúc mà." Ông chủ cửa hàng trêu ghẹo nhìn Tiểu Thỏ.

Tiểu Thỏ thật sự hận không thể chôn mình xuống dưới, ngay cả nhiều ít cũng không thèm cãi với anh nữa "Mau lấy rồi đi thôi."

Tuy rằng ông chủ là một người đàn ông trung niên, nhưng khi ông nhìn thân thể mình rồi khen Tiểu Thỏ có phần tính phúc, Giản Chính Dương vẫn liếc nhìn Tiểu Thỏ một cái."

"Chờ một chút, bảo bối, vẫn còn cái chưa mua."

"Còn muốn mua cái gì, anh mua đi, em đi ra cửa." Tiểu Thỏ không muốn để ánh mắt kì quái của ông chủ nhìn mình, nên cô chạy ra, không muốn để ông chủ nhớ rõ bộ dáng của mình, sau này mỗi lần đều chào hỏi, trời ạ, sớm biết thế này cô nên lôi kéo Giản Chính Dương đi xa một chút, tính sai mà.

Thấy Tiểu Thỏ ở cửa, Giản Chính Dương cũng không phản đối, lại hỏi ông chủ có cái gì... Có thể giảm đau, chủ yếu là lần đầu tiên, ông chủ nhìn anh rất có lòng lại rất cảm thấy hứng thú, sau khi cho Giản Chính Dương thuốc giảm đau, lại đề cử cho anh một ít đồ người trưởng thành dùng, từ trước đến giờ chưa từng tiếp xúc qua những thứ Giản Chính Dương thật tò mò, vung tay lên, "Mỗi loại đều lấy về cho tôi, tôi về nhà xem thử."

"Được, không thành vấn đề." Mặt của ông chủ cười tươi như hoa, làm ăn lớn, đóng gói được coi là có tiền, rồi sau đó nói, "Lần sau trở lại, có cần có thể tùy lúc gọi điện thoại cho tôi, cho cậu một tấm danh thiếp, điện thoại luôn mở 24h."

"Được." Giản Chính Dương chưa từng khách sáo với người nào như vậy, ngoại trừ Tiểu Thỏ.

"Anh mua cái gì, nhiều như vậy?" Đứng ở bên lề đường Tiểu Thỏ nghe được âm thanh ra cửa ra cửa của Giản Chính Dương, quay đầu lại, thì bị cái bọc to lớn của anh dọa sợ.

"Về nhà em sẽ biết." Giản Chính Dương đùa giỡn thần bí với Tiểu Thỏ.

"Lần sau trở lại." Ông chủ nhiệt tình ra tiễn.

Tiểu Thỏ không muốn cùng ông xuất hiện nhiều, vội vã lôi kéo Giản Chính Dương, "Chúng ta đi thôi."

"Được."

Sau khi về đến nhà, nhìn Giản Chính Dương lấy những vật đó ra, Tiểu Thỏ liên tục giật mình, mặt đỏ nhìn những vật này.

"Anh mua những thứ này làm gì?"

"Ông chủ nói là đồ dùng tình thú, có lợi cho trao đổi tình cảm vợ chồng." Giản Chính Dương lấy thuốc ra, vui mừng nói, "Đến đây, anh giúp em bội thuốc."

Chờ cô tốt hơn, anh mới cùng cô từ từ thử nghiệm.

Tiểu Thỏ đoạt lấy thuốc, "Tự em bôi thì được rồi."

Nhìn đống đồ đó trong đó còn có dương v*t giả, khóe miệng Tiểu Thỏ không ngừng co lại: "Cài này cũng mua về chơi sao?"

Nếu như cần, chính là cho cô dùng? Còn còn chơi tới mức phải dùng loại đồ này,, đánh chết cũng sẽ không dùng cái đó.

Giản Chính Dương vừa nhìn, lập tức đoạt lại, "Vật này em không cần, có anh là được."

"..."

"Em Ta đi bôi thuốc." Tiểu Thỏ đứng dậy đi tới phòng vệ sinh, "Sắp xếp mấy thứ này đi."

"Được." Giản Chính Dương vui vẻ sửa sang lại bảo bối mà bản thân mua về, ông chủ thật sự rất nghe lời, trong cửa hàng có thứ gì cũng đóng gói một phần cho Giản Chính Dương, nhưng mà anh không có ý đến lấy dương v*t giả cho Tiểu Thỏ dùng, mấy cái đó anh trực tiếp ném vào thùng rác.

Tiểu Thỏ ở trong phòng vệ sinh trốn tránh bôi thuốc, có chút mát lạnh, rất thoải mái, bản thân cũng kiên trì mua một viên thuốc ngừa thai, lúc này mới uống nó vào bụng, thành thật mà nói, nhìn thấy Giản Chính Dương nghe ông chủ cửa hàng nói uống thuốc sẽ tổn hại thân thể, anh lập tức nói sau này sẽ dùng áo mưa, đã làm cho Tiểu Thỏ có chút cảm động. Giống như những thứ liên quan đến cô anh đều cẩn thận như thế.

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2: Quên mang tiền
3 Chương 3: Bạch Tiểu Thỏ phát điên
4 Chương 4: Giản Chính Dương vô lại
5 Chương 5: Bộc lộ bản tính
6 Chương 6: Bắt đầu theo đuổi
7 Chương 7: Tiểu Thỏ tức giận
8 Chương 8
9 Chương 9: Yên lặng đi theo
10 Chương 10: Tôi không muốn đi
11 Chương 11: Giản Chính Dương nổi sói tính
12 Chương 12: Giản Chính Dương da mặt dày
13 Chương 13: Giản Chính Dương làm cơm, Tiểu Thỏ phải tán thưởng
14 Chương 14: Đồng nghiệp ghen tị
15 Chương 15: Tiểu Thỏ đáng yêu
16 Chương 16: Không gian giới hạn sức hấp dẫn
17 Chương 17
18 Chương 18: Giản Chính Dương bảo vệ cho Thỏ Thỏ
19 Chương 19
20 Chương 20: Mùi dấm chua không ranh giới
21 Chương 21: Bà Giản bạo lực
22 Chương 22: Lại đánh nhau
23 Chương 23: Trừ phi anh chết, nếu không sẽ không buông tay
24 Chương 24: Con trai bà có bị bệnh không?
25 Chương 25: Tiểu Thỏ bị ăn
26 Chương 26: Nên hận anh, nhưng cô lại không hận nổi
27 Chương 27: Anh muốn giữ lại kỷ niệm
28 Chương 28: Không được đi
29 Chương 29: Giản Chính Dương bá đạo
30 Chương 30: Mua thuốc
31 Chương 31: Tiểu Tình ghen tỵ
32 Chương 32: Hứa hẹn: Anh không phụ em, em sẽ không phụ anh
33 Chương 33: Không thể tùy tiện kết hôn như vậy
34 Chương 34: Nếu như yêu anh, thì đừng làm việc
35 Chương 35: Giản Chính Dương: Cứu anh
36 Chương 36: Giản Chính Dương bị thương
37 Chương 37: Thiên sứ bảo vệ
38 Chương 38: Tiểu Thỏ khó chịu
39 Chương 39: Tiểu Thỏ thông minh
40 Chương 40: Đừng tỏ vẻ là em gái đáng thương, bà đã già rồi
41 Chương 41: Chỗ này là của em, không được cắn
42 Chương 42: Không cần mua nhẫn đính hôn
43 Chương 43: Anh là hoa nhài, em là phân trâu
44 Chương 44: Có cảm giác như thôn nữ vào thành phố vậy
45 Chương 45: Tôi không đồng ý cô làm cháu dâu bên ngoại của tôi
46 Chương 46: Chỉ cần hai người chúng ta thôi được không
47 Chương 47: Tôi tưởng cô mới là người sốt ruột kết hôn
48 Chương 48: Gọi cô ấy là bà Giản
49 Chương 49: Bà xã đau lòng vì anh sao?
50 Chương 50: Ngày mai phải ly hôn
51 Chương 51: Em muốn nằm viện
52 Chương 52: Giúp em cởi quần
53 Chương 53: Tự bê đá đập chân mình
54 Chương 54: Bà xã, em quan tâm anh sao?
55 Chương 55: Xã hội hài hòa, tất cả đều phải hài hòa
56 Chương 56: Thù hận của bà ấy liên quan gì tới anh?
57 Chương 57: Tiểu Thỏ cũng có ưu điểm
58 Chương 58: Tâm tư của mẹ Giản
59 Chương 59
60 Chương 60: Nếu đã kết hôn, sao còn không gọi mẹ
61 Chương 61: Anh muốn nhận thù lao
62 Chương 62: Trở về nhà thu dọn
63 Chương 63: Một mình về nhà
64 Chương 64: Một mình
65 Chương 65: Làm chuyện xấu cẩn thận báo ứng
66 Chương 66: Đừng để em thất vọng
67 Chương 67
68 Chương 68: Đi ra ngoài và thông báo
69 Chương 69: Âm mưu của bà ngoại Giản Chính Dương.
70 Chương 70: Gặp ác mộng
71 Chương 71: Tức giận
72 Chương 72: Tiểu Thỏ ghen
73 Chương 73
74 Chương 74: Chán ghét
75 Chương 75: Quyền lực
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83-84
84 Chương 85
85 Chương 86
86 Chương 87
87 Chương 88
88 Chương 89
89 Chương 90
90 Chương 91
91 Chương 92
92 Chương 93
93 Chương 94
94 Chương 95
95 Chương 96
96 Chương 97
97 Chương 98
98 Chương 99
99 Chương 100
100 Chương 101
101 Chương 102
102 Chương 103
103 Chương 104
104 Chương 105
105 Chương 106
106 Chương 107
107 Chương 108
108 Chương 109
109 Chương 110
110 Chương 111
111 Chương 112
112 Chương 113
113 Chương 114
114 Chương 115
115 Chương 116
116 Chương 117
117 Chương 118
118 Chương 119
119 Chương 120
120 Chương 121
121 Chương 122
122 Chương 123
123 Chương 124
124 Chương 125
125 Chương 126
126 Chương 127
127 Chương 128
128 Chương 129
129 Chương 130
130 Chương 131
131 Chương 132
132 Chương 133
133 Chương 134
134 Chương 135
135 Chương 136
136 Chương 137
137 Chương 138
138 Chương 139
139 Chương 140
140 Chương 141
141 Chương 142
142 Chương 143
143 Chương 144
144 Chương 145
145 Chương 146
146 Chương 147
147 Chương 148
148 Chương 149
149 Chương 150
150 Chương 151
151 Chương 152
152 Chương 153
153 Chương 154
154 Chương 155
155 Chương 156
156 Chương 157
157 Chương 158
158 Chương 159-160
159 Chương 161
160 Chương 162
161 Chương 163
162 Chương 164
163 Chương 165
164 Chương 166
165 Chương 167
166 Chương 168
167 Chương 169
168 Chương 170
Chapter

Updated 168 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2: Quên mang tiền
3
Chương 3: Bạch Tiểu Thỏ phát điên
4
Chương 4: Giản Chính Dương vô lại
5
Chương 5: Bộc lộ bản tính
6
Chương 6: Bắt đầu theo đuổi
7
Chương 7: Tiểu Thỏ tức giận
8
Chương 8
9
Chương 9: Yên lặng đi theo
10
Chương 10: Tôi không muốn đi
11
Chương 11: Giản Chính Dương nổi sói tính
12
Chương 12: Giản Chính Dương da mặt dày
13
Chương 13: Giản Chính Dương làm cơm, Tiểu Thỏ phải tán thưởng
14
Chương 14: Đồng nghiệp ghen tị
15
Chương 15: Tiểu Thỏ đáng yêu
16
Chương 16: Không gian giới hạn sức hấp dẫn
17
Chương 17
18
Chương 18: Giản Chính Dương bảo vệ cho Thỏ Thỏ
19
Chương 19
20
Chương 20: Mùi dấm chua không ranh giới
21
Chương 21: Bà Giản bạo lực
22
Chương 22: Lại đánh nhau
23
Chương 23: Trừ phi anh chết, nếu không sẽ không buông tay
24
Chương 24: Con trai bà có bị bệnh không?
25
Chương 25: Tiểu Thỏ bị ăn
26
Chương 26: Nên hận anh, nhưng cô lại không hận nổi
27
Chương 27: Anh muốn giữ lại kỷ niệm
28
Chương 28: Không được đi
29
Chương 29: Giản Chính Dương bá đạo
30
Chương 30: Mua thuốc
31
Chương 31: Tiểu Tình ghen tỵ
32
Chương 32: Hứa hẹn: Anh không phụ em, em sẽ không phụ anh
33
Chương 33: Không thể tùy tiện kết hôn như vậy
34
Chương 34: Nếu như yêu anh, thì đừng làm việc
35
Chương 35: Giản Chính Dương: Cứu anh
36
Chương 36: Giản Chính Dương bị thương
37
Chương 37: Thiên sứ bảo vệ
38
Chương 38: Tiểu Thỏ khó chịu
39
Chương 39: Tiểu Thỏ thông minh
40
Chương 40: Đừng tỏ vẻ là em gái đáng thương, bà đã già rồi
41
Chương 41: Chỗ này là của em, không được cắn
42
Chương 42: Không cần mua nhẫn đính hôn
43
Chương 43: Anh là hoa nhài, em là phân trâu
44
Chương 44: Có cảm giác như thôn nữ vào thành phố vậy
45
Chương 45: Tôi không đồng ý cô làm cháu dâu bên ngoại của tôi
46
Chương 46: Chỉ cần hai người chúng ta thôi được không
47
Chương 47: Tôi tưởng cô mới là người sốt ruột kết hôn
48
Chương 48: Gọi cô ấy là bà Giản
49
Chương 49: Bà xã đau lòng vì anh sao?
50
Chương 50: Ngày mai phải ly hôn
51
Chương 51: Em muốn nằm viện
52
Chương 52: Giúp em cởi quần
53
Chương 53: Tự bê đá đập chân mình
54
Chương 54: Bà xã, em quan tâm anh sao?
55
Chương 55: Xã hội hài hòa, tất cả đều phải hài hòa
56
Chương 56: Thù hận của bà ấy liên quan gì tới anh?
57
Chương 57: Tiểu Thỏ cũng có ưu điểm
58
Chương 58: Tâm tư của mẹ Giản
59
Chương 59
60
Chương 60: Nếu đã kết hôn, sao còn không gọi mẹ
61
Chương 61: Anh muốn nhận thù lao
62
Chương 62: Trở về nhà thu dọn
63
Chương 63: Một mình về nhà
64
Chương 64: Một mình
65
Chương 65: Làm chuyện xấu cẩn thận báo ứng
66
Chương 66: Đừng để em thất vọng
67
Chương 67
68
Chương 68: Đi ra ngoài và thông báo
69
Chương 69: Âm mưu của bà ngoại Giản Chính Dương.
70
Chương 70: Gặp ác mộng
71
Chương 71: Tức giận
72
Chương 72: Tiểu Thỏ ghen
73
Chương 73
74
Chương 74: Chán ghét
75
Chương 75: Quyền lực
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83-84
84
Chương 85
85
Chương 86
86
Chương 87
87
Chương 88
88
Chương 89
89
Chương 90
90
Chương 91
91
Chương 92
92
Chương 93
93
Chương 94
94
Chương 95
95
Chương 96
96
Chương 97
97
Chương 98
98
Chương 99
99
Chương 100
100
Chương 101
101
Chương 102
102
Chương 103
103
Chương 104
104
Chương 105
105
Chương 106
106
Chương 107
107
Chương 108
108
Chương 109
109
Chương 110
110
Chương 111
111
Chương 112
112
Chương 113
113
Chương 114
114
Chương 115
115
Chương 116
116
Chương 117
117
Chương 118
118
Chương 119
119
Chương 120
120
Chương 121
121
Chương 122
122
Chương 123
123
Chương 124
124
Chương 125
125
Chương 126
126
Chương 127
127
Chương 128
128
Chương 129
129
Chương 130
130
Chương 131
131
Chương 132
132
Chương 133
133
Chương 134
134
Chương 135
135
Chương 136
136
Chương 137
137
Chương 138
138
Chương 139
139
Chương 140
140
Chương 141
141
Chương 142
142
Chương 143
143
Chương 144
144
Chương 145
145
Chương 146
146
Chương 147
147
Chương 148
148
Chương 149
149
Chương 150
150
Chương 151
151
Chương 152
152
Chương 153
153
Chương 154
154
Chương 155
155
Chương 156
156
Chương 157
157
Chương 158
158
Chương 159-160
159
Chương 161
160
Chương 162
161
Chương 163
162
Chương 164
163
Chương 165
164
Chương 166
165
Chương 167
166
Chương 168
167
Chương 169
168
Chương 170