Chương 30: 30: Nàng Rất Có Năng Lực

Bạch Kiều Kiều liếc nhìn Lưu Dĩnh một cái, tay chống hông: "Sao hả, ngươi dám coi thường người đào đất mà ăn?”
Bà Lưu lập tức hừ lạnh: "Nếu không nhờ dân quê chúng ta ăn mặc tiết kiệm thì đám người trong thành phố đều chết đói hết rồi! Ngươi xem thường ai hả? Bây giờ ngươi không phải cũng đang đào đất mà ăn đó sao?”
Trần Hồng cũng tức giận nói: "Quốc gia cho thanh niên trí thức các ngươi xuống nông thôn để tiếp nhận giáo dục, ngươi còn dám có cái tư tưởng và thái độ như vậy?! Lưu Dĩnh, hôm nay không cần làm việc nữa, trừ công điểm hai ngày của ngươi, trở về viết bản kiểm điểm cho ta!”
“Đừng mà Hồng tỷ, ta không có ý đó!” Lưu Dĩnh sắp khóc rồi.

Trong nhà nàng có năm anh chị em, cha mẹ căn bản không rảnh bận tâm đến nàng, nàng vốn làm không nhiều lắm, mỗi một công điểm đều rất quan trọng, trừ đi hai ngày công thì nàng sẽ không có cơm ăn hai ngày!
“Sao hả? Không nghe lời ta nói? Muốn theo nam nhân của ngươi trở về thành phố nên xem thường người đào đất mà ăn như ta có đúng không?"
“Không! không phải! ” Lưu Dĩnh nghiến răng, oán hận nhìn Bạch Kiều Kiều.

Bạch Kiều Kiều cúi đầu làm việc, không để ý tới nàng ta.

Bởi vì nàng biết Lưu Dĩnh còn gặp rất nhiều xui xẻo về sau.

Thẩm Hành nói được làm được, lúc mười một giờ đã tới.

“Hành ca!”
Bạch Kiều Kiều nhìn thấy Thẩm Hành chẳng khác nào thấy được cứu tinh.

Thẩm Hành nhìn Bạch Kiều Kiều dưới ruộng, thân ảnh nho nhỏ chân lấm tay bùn, Thẩm Hành còn lo lắng rầu rĩ hơn cả nàng.

Hắn bước nhanh tới, cởi mũ trên cổ mình ra rồi chụp lên đầu Bạch Kiều Kiều:
"Sao ngươi không cẩn thận gì hết vậy? Trời nắng như thế mà cũng không biết đội mũ?”
Bạch Kiều Kiều không quen làm việc đồng áng, buổi sáng lúc mới bắt đầu làm việc mặt trời còn chưa mọc cho nên đã quên mất.

Bạch Kiều Kiều chỉnh lại mũ rơm trên đầu, ngẩng đầu cười ngây ngô với Thẩm Hành.

Thẩm Hành: "! ”
Không phải hắn đang hung dữ với nàng sao?
Nàng cười cái gì?
Lại còn cười đẹp như vậy làm gì?
Trong lòng Thẩm Hành xuất hiện từng dấu chấm hỏi, hắn vươn tay đoạt lấy cái cuốc nhỏ trong tay Bạch Kiều Kiều.

Cái cuốc có vẻ cồng kềnh trong tay Bạch Kiều Kiều, khi rơi vào tay Thẩm Hành lại giống như đồ chơi, hắn chỉ vung mấy cuốc mà đã làm xong hơn phân nửa phần việc của Bạch Kiều Kiều.

“Hành ca, ta về trước nấu cơm cho ngươi.


“Đi đi.

Bị Bạch Kiều Kiều đứng một bên nhìn mình làm việc, Thẩm Hành cũng cực kỳ mất tự nhiên.

Không phải hắn không thích bị người ta giám sát mà là luôn cảm thấy ánh mắt Bạch Kiều Kiều giống như có lửa, nàng nhìn đến đâu là người hắn nóng rực đến đó.

Công việc giao cho Thẩm Hành, Bạch Kiều Kiều chuyên tâm làm sủi cảo.

Chờ khi Thẩm Hành trở về đã thấy phòng bếp nóng hôi hổi, Bạch Kiều Kiều đang vớt sủi cảo ra.

Sủi cảo trong nồi sôi sùng sục, Bạch Kiều Kiều bị hơi nóng bao phủ khiến Thẩm Hành trong khoảnh khắc có loại cảm giác sương khói mờ ảo.

"Ta vừa nghe tiếng thông báo nghỉ trưa liền cho sủi cảo vào nồi, lúc ngươi trở về sủi cảo cũng đã chín!"
Trong mắt Thẩm Hành dâng lên xao động, hắn đi vào sân rồi đóng chặt cửa lại.

“Trưa nay ăn sủi cảo?”
Cô vợ nhỏ này của hắn không giống như người trong thôn nói, còn rất có năng lực.

Nhưng so với năng lực ở phương diện này, Thẩm Hành càng thích Bạch Kiều Kiều có năng lực ở phương diện khác hơn.

Bạch Kiều Kiều cười dịu dàng quay đầu nhìn Thẩm Hành, lại bị Thẩm Hành ôm từ phía sau lưng: "Khoan ăn cơm đã, làm chuyện khác với Hành ca nào.


Giọng Thẩm Hành khàn hơn ngày thường rất nhiều, ý đồ đã lộ rõ trong ánh mắt.

Bạch Kiều Kiều đỏ mặt vùi đầu vào trong lòng Thẩm Hành, Thẩm Hành lập tức cảm thấy thoả mãn.

Chapter
1 Chương 1: 1: Trở Về Năm 1976
2 Chương 2: 2: Tiểu Thư Giả
3 Chương 3: 3: Đói Đến Phát Khóc
4 Chương 4: 4: Ta Nhất Định Sẽ Đối Xử Tốt Với Ngươi
5 Chương 5: 5: Vợ Ngươi Chạy Kìa!
6 Chương 6: 6: Nam Nhân Cực Phẩm
7 Chương 7: 7: Hắn Giở Trò Lưu Manh Với Ta
8 Chương 8: 8: Được Đi Cục Công An Thôi
9 Chương 9: 9: Bạch Liên Hoa
10 Chương 10: 10: Trưởng Thôn Thập Lý
11 Chương 11: 11: Vậy Thì Xin Lỗi Đi
12 Chương 12: 12: Ai Đanh Đá
13 Chương 13: 13: Quỳ Xuống Xin Lỗi
14 Chương 14: 14: Cung Tiêu Xã
15 Chương 15: 15: Đưa Cơm Trưa Cho Ngươi
16 Chương 16: 16: Tốt Bụng Hiến Kế
17 Chương 17: 17: Thôn Bá Bị Vợ Mắng
18 Chương 18: 18: Nhị Tỷ Bạch Gia
19 Chương 19: 19: Đứng Ra Làm Chứng
20 Chương 20: 20: Bất Chấp Tất Cả
21 Chương 21: 21: Nhân Chứng Vật Chứng Có Đủ
22 Chương 22: 22: Quyết Không Cõng Cái Nồi Này
23 Chương 23: 23: Tam Ca Bạch Thế Ba
24 Chương 24: 24: Nam Nhân Của Nàng Rất Tàn Nhẫn
25 Chương 25: 25: Buổi Chiều Đột Nhiên Có Việc
26 Chương 26: 26: Thẩm Hành Tức Giận
27 Chương 27: 27: Ta Sống Vì Nàng
28 Chương 28: 28: Đi Làm Công Điểm
29 Chương 29: 29: Đào Đất Mà Ăn
30 Chương 30: 30: Nàng Rất Có Năng Lực
31 Chương 31: 31: Có Phải Hắn Đang Bị Ngược Đãi
32 Chương 32: 32: Vội Vàng Thu Hoạch
33 Chương 33: 33: Lúc Hắn Cười Càng Đáng Sợ Hơn
34 Chương 34: 34: Nhiệm Vụ Bất Khả Thi
35 Chương 35: 35: Bới Móc Gây Sự
36 Chương 36: 36: Đánh Cuộc
37 Chương 37: 37: Công Cụ Hiện Đại
38 Chương 38: 38: Người Có Học Quả Nhiên Khác Biệt
39 Chương 39: 39: Ngươi Phải Học Cách Tiết Kiệm
40 Chương 40: 40: Nàng Như Một Đứa Trẻ
41 Chương 41: 41: Mượn Công Cụ Làm Việc
42 Chương 42: 42: Không Thể Đánh Phụ Nữ
43 Chương 43: 43: Ta Sẽ Đối Xử Tốt Với Nàng Cả Đời
44 Chương 44: 44: Ta Đang Tìm Ngươi Đây
45 Chương 45: 45: Làm Giấy Cam Kết
46 Chương 46: 46: Không Hổ Là Vợ Ta!
47 Chương 47: 47: Sâu Mọt Của Công Xã
48 Chương 48: 48: Thiên Vị
49 Chương 49: 49: Không Thoả Hiệp
50 Chương 50: 50: Ta Có Ý Này
Chapter

Updated 50 Episodes

1
Chương 1: 1: Trở Về Năm 1976
2
Chương 2: 2: Tiểu Thư Giả
3
Chương 3: 3: Đói Đến Phát Khóc
4
Chương 4: 4: Ta Nhất Định Sẽ Đối Xử Tốt Với Ngươi
5
Chương 5: 5: Vợ Ngươi Chạy Kìa!
6
Chương 6: 6: Nam Nhân Cực Phẩm
7
Chương 7: 7: Hắn Giở Trò Lưu Manh Với Ta
8
Chương 8: 8: Được Đi Cục Công An Thôi
9
Chương 9: 9: Bạch Liên Hoa
10
Chương 10: 10: Trưởng Thôn Thập Lý
11
Chương 11: 11: Vậy Thì Xin Lỗi Đi
12
Chương 12: 12: Ai Đanh Đá
13
Chương 13: 13: Quỳ Xuống Xin Lỗi
14
Chương 14: 14: Cung Tiêu Xã
15
Chương 15: 15: Đưa Cơm Trưa Cho Ngươi
16
Chương 16: 16: Tốt Bụng Hiến Kế
17
Chương 17: 17: Thôn Bá Bị Vợ Mắng
18
Chương 18: 18: Nhị Tỷ Bạch Gia
19
Chương 19: 19: Đứng Ra Làm Chứng
20
Chương 20: 20: Bất Chấp Tất Cả
21
Chương 21: 21: Nhân Chứng Vật Chứng Có Đủ
22
Chương 22: 22: Quyết Không Cõng Cái Nồi Này
23
Chương 23: 23: Tam Ca Bạch Thế Ba
24
Chương 24: 24: Nam Nhân Của Nàng Rất Tàn Nhẫn
25
Chương 25: 25: Buổi Chiều Đột Nhiên Có Việc
26
Chương 26: 26: Thẩm Hành Tức Giận
27
Chương 27: 27: Ta Sống Vì Nàng
28
Chương 28: 28: Đi Làm Công Điểm
29
Chương 29: 29: Đào Đất Mà Ăn
30
Chương 30: 30: Nàng Rất Có Năng Lực
31
Chương 31: 31: Có Phải Hắn Đang Bị Ngược Đãi
32
Chương 32: 32: Vội Vàng Thu Hoạch
33
Chương 33: 33: Lúc Hắn Cười Càng Đáng Sợ Hơn
34
Chương 34: 34: Nhiệm Vụ Bất Khả Thi
35
Chương 35: 35: Bới Móc Gây Sự
36
Chương 36: 36: Đánh Cuộc
37
Chương 37: 37: Công Cụ Hiện Đại
38
Chương 38: 38: Người Có Học Quả Nhiên Khác Biệt
39
Chương 39: 39: Ngươi Phải Học Cách Tiết Kiệm
40
Chương 40: 40: Nàng Như Một Đứa Trẻ
41
Chương 41: 41: Mượn Công Cụ Làm Việc
42
Chương 42: 42: Không Thể Đánh Phụ Nữ
43
Chương 43: 43: Ta Sẽ Đối Xử Tốt Với Nàng Cả Đời
44
Chương 44: 44: Ta Đang Tìm Ngươi Đây
45
Chương 45: 45: Làm Giấy Cam Kết
46
Chương 46: 46: Không Hổ Là Vợ Ta!
47
Chương 47: 47: Sâu Mọt Của Công Xã
48
Chương 48: 48: Thiên Vị
49
Chương 49: 49: Không Thoả Hiệp
50
Chương 50: 50: Ta Có Ý Này