Chương 30: 30: Đồ Giả

Khi Dương Tiêu ném thẻ Hoàng đế VIP Vạn Phúc Quốc Tế lên bàn, bỗng chốc, những lời ca tụng từ từ biến mất.

Thậm chí còn có thể nghe thế tiếng thở gấp của vài người!
Là, là thẻ Hoàng đế VIP!
Tất cả mọi người ở đây đều biết, chế độ hội viên của Vạn Phúc Quốc Tế được phân cấp, thẻ Hoàng đế chính là cấp bậc cao nhất!
Làm sao Dương Tiêu có thể có một tấm thẻ Hoàng đế?
Bỗng nhiên, tất cả mọi người đều sững sờ nhìn hai tấm thẻ!
Phong cách thiết kế của hai tấm thẻ đều giống nhau, nhưng tấm thẻ của Dương Tiêu thì tinh tế cẩn thận hơn nhiều!
Với lại, bên trên còn ghi rõ ràng ba chữ mạ vàng “thẻ Hoàng đế”!
Mà thẻ của Vương Hữu Bằng chỉ có ba chữ “thẻ Thái tử” mạ bạc.

Kết quả lúc này, không biết ai miệng nhanh hơn não nói một câu: “Của cậu là thẻ Thái tử còn của Dương Tiêu là thẻ Hoàng đế…”
“Vậy khác nào cậu là con trai Dương Tiêu…?”
Hinh Nhi nghe thấy đột nhiên nhảy ra nói một câu: “Hả? Vậy từ giờ Hinh Hinh có thêm em trai rồi sao?”
“Ha.


Hinh Nhi vừa nói xong, mọi người đều không nhịn được mà cười trộm.

Bỗng nhiên, mặt của Vương Hữu Bằng khó coi như ăn phải phân vậy.

Thẻ Hoàng đế, là thẻ VIP cấp cao nhất, chỉ có người mua sắm trên 3000 vạn trong một lần ở Vạn Phúc Quốc Tế mới có tư cách có được!
Tên tài xế bỏ đi này, sao lại có được?
Không, không thể nào.

Nhất định là đồ giả!

“Ha ha, tâm thẻ này của anh là thẻ gì, chắc không phải hàng giả mua ở ven đường đâu?”
Vương Hữu Bằng nghiến răng tái mét châm chọc.

Lời này vừa nói xong, Lương Phương Phi cũng hoàn hồn.

Đúng, tên bỏ đi này làm sao có thể có thẻ VIP của Vạn Phúc Quốc Tế, lại còn là thẻ Hoàng đế chứ!
Nghĩ thôi đã không thể nào!
Bỗng chốc, tất cả mọi người đều bừng tỉnh, đúng vậy, một tài xế lái xe sao có thể có thẻ Hoàng đế?
Vương Hữu Bằng rất nhanh đã lấy lại phong độ, chỉ trích Dương Tiêu: “Ha ha, anh dám chơi tôi.


“Tôi quen quản lý Hoàng, người phụ trách Vạn Phúc Quốc Tế ở Giang Thành, tôi đây sẽ vạch trần anh!”
Nói xong, Vương Hữu Bằng lập tức lấy điện thoại ra gọi điện thoại cho quản lý Hoàng trước mặt tất cả mọi người, hỏi anh ta gần đây có người nào có được thẻ Hoàng đế không.

Tất cả mọi người ở đây đều mong đợi nhìn Vương Hữu Bằng.

Thầm nghĩ ban nãy không cẩn thận, suýt thì bị tên tài xế này gạt rồi.

Cũng có người nói, đều tại tấm thẻ Hoàng đế này giống thật quá, thậm chí còn tinh tế hơn thẻ Thái tử.

Kết quả một lát sau, tất cả mọi người đều nhìn thấy, sắc mặt Vương Hữu Bằng có chút thay đổi.

Khi cậu ta nói tên Dương Tiêu xong, một lúc sau, sắc mặt lúc tái mét.

Dương Tiêu biết ngay, quản lý Hoàng đã nói sự thật với anh ta rồi.

Đừng nói chỉ ở Giang Thành, cho dù cả nước thậm chí là cả thế giới, mấy ngày nay có lẽ chỉ có một mình anh giành được thẻ Hoàng đế.

Đá quý Vạn Phúc Quốc Tế thành lập hơn 50 năm, thẻ Hoàng đế được phát hành, tổng cộng không quá ba con số.

Quản lý Hoàng còn không rõ mấy ngày nay ai có được thẻ Hoàng đế hay sao?
Cuối cùng, mọi người đều nhìn thấy sắc mặt Vương Hữu Bằng tái xanh cúp điện thoại.

Lương Phương Phi hỏi: “Thế nào, Quản lý Hoàng nói thế nào?”
Vương Hữu Bằng nhìn Dương Tiêu một cái, lắp bắp nói một câu: “Quản, quản lý Hoàng nói còn phải xác minh một chút, ha ha.


“Tôi đi vệ sinh cái đã.


Nói xong, Vương Hữu Bằng viện cớ chuồn mất.

Dương Tiêu cười cười, đương nhiên anh biết người này đang nói dối, nhưng anh cũng không quan tâm.

Tất cả mọi người đều đang chờ Vương Hữu Bằng vạch trần Dương Tiêu, để anh ta mất hết thể diện.

Kết quả không ngờ còn phải xác minh nữa?
Chốc lát, mọi người đều cảm thấy hơi mất hứng.

Lương Phương Phi cũng không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, có chút bực bội liếc Vương Hữu Bằng một cái, thầm nghĩ sao lúc quan trọng lại bỏ chạy?
Vốn dĩ còn định làm nhục Dương Tiêu một trận.

Nhưng mà, Lương Tuấn Kiệt vỗ vỗ đùi cô, nhìn cô ra hiệu.

Một lát sau, cô ta lại lấy lại tinh thần, sau đó nhìn Dương Tiêu một cái, mỉa mai trong lòng: Ha ha, lần này coi như anh trốn được, đợi chút sẽ cho anh nếm đủ!
Mấy phút sau, tiệc mừng thọ chính thức bắt đầu.

Nhân vật chính của ngày hôm nay, Từ Dung đang cùng gia chủ nhà họ Lương Lương Minh Hải bước ra.

Lúc này, vô số lời chúc mừng vang lên khắp căn phòng, Từ Dung ăn mặc sang trọng bỗng chốc cười tươi như hoa.

Lương Tuấn Kiệt và Lương Phương Phi nhìn nhau một cái, lại nhìn Trương Nguyệt, ba người nở một nụ cười.

Nhận thấy đã đến lúc rồi.

“Dương Tiêu đúng không, anh Vương người ta mới gặp lần đầu tiên đã chuẩn bị Đào Mừng Thọ đá Hotan, dù anh lái xe nhưng cũng không tới mức đi tay không chứ?”
Lương Tuấn Kiệt thâm thúy nói một câu, còn nở nụ cười châm biếm.

Vừa nghe lời này, Hinh Nhi đã phản bác: “Ở đây này, cha cũng có quà!”
Nói xong, Hinh Nhi giơ túi quà lên cao.

Lương Minh Trạch lập tức vui mừng nhận lấy túi quà, đặt trên bàn rồi mở ra.

Ông và Lương Nhã Trân đều biết Dương Tiêu đã chuẩn bị quà, nhưng lại không biết là gì.

Bây giờ mở ra mới phát hiện ra chính là một sợi dây chuyền ngọc lục bảo!
“Sợi, sợi dây chuyền ngọc lục bảo lớn thế này, e là giá cao hơn cả Đào Mừng Thọ kia nhỉ!”
Lương Minh Trạch có chút kích động.

Lương Tuấn Kiệt cũng nhìn một cái, giả vờ nói: “Ôi trời, lớn thì lớn đó.


“Chỉ tiếc rằng, sao mà nhìn giống… đồ giả vậy?”
Lời này vừa dứt, Lương Phương Phi cũng giả bộ liếc một cái, cười ha ha.

“Một tên tài xế mà mua được ngọc lục bảo? Không cần nghĩ cũng biết là đồ giả.


Dương Tiêu vốn không nghĩ như vậy, nhưng khi anh vô tình nhìn qua sợi dây chuyền ngọc lục bảo của mình, không khỏi nhíu mày.

Màu sắc này, chế tác này… sao có thể là sợi dây mà mình mua hôm qua được?
Lúc này anh mới nhận ra, quà của mình đã bị đánh tráo rồi?
Lương Nhã Trân không biết phân biệt những thứ này, nhưng nhìn thấy bọn họ một câu đồ giả, hai câu đồ giả cũng cảm thấy tức giận, lập tức phản bác.

“Các người cứ nói là đồ giả? Món đồ nào các người cũng nói là đồ giả? Chứng cứ đâu?”
Lương Tuấn Kiệt lập tức thuận nước đẩy thuyền đáp: “Nhã Trân, em bị tên đàn ông này lừa rồi, vậy mà cũng không biết!”
“Em muốn chứng cứ sao, đơn giản thôi, không phải ông nội là nhà sưu tầm đá quý sao, ông đã phân biệt bao nhiêu đá quý rồi.


“Sợi dây chuyền này thật hay giả, chỉ cần cho ông xem qua là biết?”
Nghe từng lời từng chữ đầy đanh thép của Lương Tuấn Kiệt, bộ dáng vô cùng tự tin, Lương Nhã Trân bất giác im lặng.

Lẽ, lẽ nào, cái này đúng là đồ giả?
Lương Phương Phi không nói một lời, cầm sợi dây chuyền ngọc lục bảo lên nói: “Ha ha, dám tặng đồ giả cho bà nội trong tiệc mừng thọ 50 tuổi?”
“Anh đây là có ý gì? Anh có tôn trọng sinh nhật của bà nội không? Anh thực sự cho rằng nhà họ Lương chúng tôi dễ bị lừa sao?”
“Tôi đem đi cho ông nội xem đây là thật hay giả, ha ha, mời anh lát sau tự giác cút khỏi nhà họ Lương!”
“Nhà họ Lương chúng tôi không chào đón loại giở trò bịp bợm như anh, loại ngụy quân tử gian dối xảo trá!”.

Chapter
1 Chương 1: 1: Đế Tôn Giá Lâm
2 Chương 2: 2: Đánh Không Lầm
3 Chương 3: 3: Ông Hồng Giá Lâm
4 Chương 4: 4: Ông Là Cái Thá Gì
5 Chương 5: 5: Nhân Vật Lớn Thật Sự
6 Chương 6: 6: Gây Một Rắc Rối Quá Lớn
7 Chương 7: 7: Thân Thế Của Dương Hinh Nhi
8 Chương 8: 8: Viếng Thăm Nhà Họ Lương
9 Chương 9: 9: Anh Có Tư Cách Gì
10 Chương 10: 10: Đưa Quà Đến Cửa
11 Chương 11: 11: Nhưng Tôi Có Chuyện!
12 Chương 12: 12: Kết Cục
13 Chương 13: 13: Mẹ Của Đứa Bé
14 Chương 14: 14: Hội Đấu Giá Gia Đình
15 Chương 15: 15: Ăn Bánh
16 Chương 16: 16: Chúng Ta Lại Gặp Nhau Rồi
17 Chương 17: 17: Cậu Giang Ra Mặt
18 Chương 18: 18: Mày Dám Đánh Tao
19 Chương 19: 19: Cậu Lục Xuất Hiện
20 Chương 20: 20: Nghe Nói Anh Rất Thích Ra Mặt Thay Người Khác
21 Chương 21: 21: Thẻ Hắc Kim Long Hoàng
22 Chương 22: 22: Chung Phòng
23 Chương 23: 23: Mua Quà
24 Chương 24: 24: Tôi Mua Thì Anh Mua
25 Chương 25: 25: Hạn Mức Vô Hạn
26 Chương 26: 26: Một Nhà Ba Người
27 Chương 27: 27: Cần Chấm Ít Xì Dầu Rồi Ăn Không
28 Chương 28: 28: Ngày Mai Cậu Xong Đời Rồi
29 Chương 29: 29: Tiệc Mừng Thọ Nhà Họ Lương
30 Chương 30: 30: Đồ Giả
31 Chương 31: Chương 31
32 Chương 32: Chương 32
33 Chương 33: Chương 33
34 Chương 34: Chương 34
35 Chương 35: Chương 35
36 Chương 36: Chương 36
37 Chương 37: Chương 37
38 Chương 38: Chương 38
39 Chương 39: Chương 39
40 Chương 40: Chương 40
41 Chương 41: Chương 41
42 Chương 42: Chương 42
43 Chương 43: Chương 43
44 Chương 44: Chương 44
45 Chương 45: Chương 45
46 Chương 46: Chương 46
47 Chương 47: Chương 47
48 Chương 48: Chương 48
49 Chương 49: Chương 49
50 Chương 50: Chương 50
51 Chương 51: Chương 51
52 Chương 52: Chương 52
53 Chương 53: Chương 53
54 Chương 54: Chương 54
55 Chương 55: Chương 55
56 Chương 56: Chương 56
57 Chương 57: Chương 57
58 Chương 58: Chương 58
59 Chương 59: Chương 59
60 Chương 60: Chương 60
61 Chương 61-62
62 Chương 63-64
63 Chương 65: Chương 65
64 Chương 66: Chương 66
65 Chương 67: Chương 67
66 Chương 68: Chương 68
67 Chương 69: Chương 69
68 Chương 70: Chương 70
69 Chương 71: Chương 71
70 Chương 72: Chương 72
71 Chương 73: Chương 73
72 Chương 74: Chương 74
73 Chương 75: Chương 75
74 Chương 76: Chương 76
75 Chương 77: Chương 77
76 Chương 78: Chương 78
77 Chương 79: Chương 79
78 Chương 80: Chương 80
79 Chương 81: Chương 81
80 Chương 82: Chương 82
81 Chương 83: Chương 83
82 Chương 84: Chương 84
83 Chương 85: Chương 85
84 Chương 86: Chương 86
85 Chương 87: Chương 87
86 Chương 88: Chương 88
87 Chương 89: Chương 89
88 Chương 90: Chương 90
89 Chương 91: Chương 91
90 Chương 92: Chương 92
91 Chương 93: Chương 93
92 Chương 94: Chương 94
93 Chương 95: Chương 95
94 Chương 96: Chương 96
95 Chương 97: Chương 97
96 Chương 98-99
97 Chương 100: Chương 100
98 Chương 101: Chương 101
99 Chương 102: Chương 102
100 Chương 103: Chương 103
101 Chương 104: Chương 104
102 Chương 105: Chương 105
103 Chương 106-107
104 Chương 108-109
105 Chương 110-111
106 Chương 112: Chương 112
107 Chương 113-114: Chương 113
108 Chương 115: Chương 115
109 Chương 116-117
110 Chương 118-119
111 Chương 120: Chương 120
112 Chương 121: Chương 121
113 Chương 122-123
114 Chương 124-125
115 Chương 126: Chương 126
116 Chương 127: Chương 127
117 Chương 128: Chương 128
118 Chương 129-130
119 Chương 131: Chương 131
120 Chương 132: Chương 132
121 Chương 133: Chương 133
122 Chương 134-135
123 Chương 136: Chương 136
124 Chương 137-138
125 Chương 139: Chương 139
126 Chương 140: Chương 140
Chapter

Updated 126 Episodes

1
Chương 1: 1: Đế Tôn Giá Lâm
2
Chương 2: 2: Đánh Không Lầm
3
Chương 3: 3: Ông Hồng Giá Lâm
4
Chương 4: 4: Ông Là Cái Thá Gì
5
Chương 5: 5: Nhân Vật Lớn Thật Sự
6
Chương 6: 6: Gây Một Rắc Rối Quá Lớn
7
Chương 7: 7: Thân Thế Của Dương Hinh Nhi
8
Chương 8: 8: Viếng Thăm Nhà Họ Lương
9
Chương 9: 9: Anh Có Tư Cách Gì
10
Chương 10: 10: Đưa Quà Đến Cửa
11
Chương 11: 11: Nhưng Tôi Có Chuyện!
12
Chương 12: 12: Kết Cục
13
Chương 13: 13: Mẹ Của Đứa Bé
14
Chương 14: 14: Hội Đấu Giá Gia Đình
15
Chương 15: 15: Ăn Bánh
16
Chương 16: 16: Chúng Ta Lại Gặp Nhau Rồi
17
Chương 17: 17: Cậu Giang Ra Mặt
18
Chương 18: 18: Mày Dám Đánh Tao
19
Chương 19: 19: Cậu Lục Xuất Hiện
20
Chương 20: 20: Nghe Nói Anh Rất Thích Ra Mặt Thay Người Khác
21
Chương 21: 21: Thẻ Hắc Kim Long Hoàng
22
Chương 22: 22: Chung Phòng
23
Chương 23: 23: Mua Quà
24
Chương 24: 24: Tôi Mua Thì Anh Mua
25
Chương 25: 25: Hạn Mức Vô Hạn
26
Chương 26: 26: Một Nhà Ba Người
27
Chương 27: 27: Cần Chấm Ít Xì Dầu Rồi Ăn Không
28
Chương 28: 28: Ngày Mai Cậu Xong Đời Rồi
29
Chương 29: 29: Tiệc Mừng Thọ Nhà Họ Lương
30
Chương 30: 30: Đồ Giả
31
Chương 31: Chương 31
32
Chương 32: Chương 32
33
Chương 33: Chương 33
34
Chương 34: Chương 34
35
Chương 35: Chương 35
36
Chương 36: Chương 36
37
Chương 37: Chương 37
38
Chương 38: Chương 38
39
Chương 39: Chương 39
40
Chương 40: Chương 40
41
Chương 41: Chương 41
42
Chương 42: Chương 42
43
Chương 43: Chương 43
44
Chương 44: Chương 44
45
Chương 45: Chương 45
46
Chương 46: Chương 46
47
Chương 47: Chương 47
48
Chương 48: Chương 48
49
Chương 49: Chương 49
50
Chương 50: Chương 50
51
Chương 51: Chương 51
52
Chương 52: Chương 52
53
Chương 53: Chương 53
54
Chương 54: Chương 54
55
Chương 55: Chương 55
56
Chương 56: Chương 56
57
Chương 57: Chương 57
58
Chương 58: Chương 58
59
Chương 59: Chương 59
60
Chương 60: Chương 60
61
Chương 61-62
62
Chương 63-64
63
Chương 65: Chương 65
64
Chương 66: Chương 66
65
Chương 67: Chương 67
66
Chương 68: Chương 68
67
Chương 69: Chương 69
68
Chương 70: Chương 70
69
Chương 71: Chương 71
70
Chương 72: Chương 72
71
Chương 73: Chương 73
72
Chương 74: Chương 74
73
Chương 75: Chương 75
74
Chương 76: Chương 76
75
Chương 77: Chương 77
76
Chương 78: Chương 78
77
Chương 79: Chương 79
78
Chương 80: Chương 80
79
Chương 81: Chương 81
80
Chương 82: Chương 82
81
Chương 83: Chương 83
82
Chương 84: Chương 84
83
Chương 85: Chương 85
84
Chương 86: Chương 86
85
Chương 87: Chương 87
86
Chương 88: Chương 88
87
Chương 89: Chương 89
88
Chương 90: Chương 90
89
Chương 91: Chương 91
90
Chương 92: Chương 92
91
Chương 93: Chương 93
92
Chương 94: Chương 94
93
Chương 95: Chương 95
94
Chương 96: Chương 96
95
Chương 97: Chương 97
96
Chương 98-99
97
Chương 100: Chương 100
98
Chương 101: Chương 101
99
Chương 102: Chương 102
100
Chương 103: Chương 103
101
Chương 104: Chương 104
102
Chương 105: Chương 105
103
Chương 106-107
104
Chương 108-109
105
Chương 110-111
106
Chương 112: Chương 112
107
Chương 113-114: Chương 113
108
Chương 115: Chương 115
109
Chương 116-117
110
Chương 118-119
111
Chương 120: Chương 120
112
Chương 121: Chương 121
113
Chương 122-123
114
Chương 124-125
115
Chương 126: Chương 126
116
Chương 127: Chương 127
117
Chương 128: Chương 128
118
Chương 129-130
119
Chương 131: Chương 131
120
Chương 132: Chương 132
121
Chương 133: Chương 133
122
Chương 134-135
123
Chương 136: Chương 136
124
Chương 137-138
125
Chương 139: Chương 139
126
Chương 140: Chương 140