Chương 3: Chọc người tức chết không đền mạng

“Tiện nhân.” Liễu Diệu Linh nổi giận mắng, vận nội lực, vung trường tiên lên công kích Dạ Hi.

Dạ Hi đồng loạt bắt được roi của Liễu Diệu Linh, kéo nhẹ, roi da vốn dĩ đang nằm trong tay Liễu Diệu Linh ngay sau đó đã nằm trong tay Dạ Hi.

“Liễu Diệu Linh, nếu bổn vương phi chết, ai giúp ngươi chữa trị tính khắc phu này của ngươi, giúp ngươi tìm được lang quân như ý gả ra ngoài, ngươi nói thử xem.” Dạ Hi vung trường tiên trong tay lên.

Mà trường tiên với góc độ kỳ lạ trói chặt Liễu Diệu Linh, cánh tay Dạ Hi vung lên rất nhanh, nháy mắt, Liễu Diệu Linh tựa như trái bóng cao su lắc lư trên không trung.

Một hồi đụng vào cây cột bên này, một hồi va vào gánh hàng rong bên kia, tình trạng thật sự vô cùng thê thảm. Mọi người lo lắng, Liễu tiểu thư bị đánh tới đánh lui như vậy, còn có thể sống sao?

Đột nhiên, lực đạo trong tay Dạ Hi buông lỏng, Liễu Diệu Linh bị quăng tựa như đường cong Pa-ra-bon, lúc rơi xuống đất, còn lăn vài vòng trên mặt đất rồi mới dừng lại. Mà trong không khí dường như vẫn còn nghe thấy tiếng la hét tê tâm liệt phế của Liễu Diệu Linh.

Vẻ mặt của mọi người xung quanh đều trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này, đây thật sự là tiểu thư phế vật lại háo sắc trong truyền thuyết của phủ tướng quân ư, sao bọn họ lại cảm thấy người này đã trở thành một người khác, lại còn trở nên rất vô sỉ nữa.

“A, Liễu đại tiểu thư, thật ngượng ngùng, lâu lắm không giúp người khác chỉnh dung, quên mất lực đạo. Ta thật sự không cố tình chỉnh khuôn mặt của ngươi thành cái bánh bao, toàn thân sưng phù đâu.” Dạ Hi vô tội nói.

Nghe vậy, Liễu Diệu Linh thiếu chút nữa xỉu vì tức, cơ thể run rẩy chỉ vào Dạ Hi, muốn mở miệng nói chuyện, thế nhưng mỗi lần mở miệng đều là một hơi tuôn ra một ngụm máu tươi.

Nha hoàn của Liễu Diệu Linh thấy tiểu thư của mình bị đánh thành như vậy, trong lúc nhất thời cũng không biết nên làm cái gì bây giờ, các nàng cũng không dám tiến lên đỡ tiểu thư, các nàng cũng không muốn bị chỉnh dung đâu.

“Mang theo tiểu thư của các ngươi rồi cút… ” Biểu tình trên mặt Dạ Hi thay đổi, thật sự khuôn mặt của Liễu Diệu Linh quá chướng mắt, nàng sợ sẽ làm mình ăn không ngon.

Hai tiểu nha hoàn nghe vậy, run rẩy đỡ tiểu thư của mình về phủ.

Xa xa, bên trong gian phòng trang nhã ở Tụ Hiền các, Vân Thanh Phong vỗ bàn cười to: “Ha ha ha… Dạ Hi này thật sự rất thú vị, sao nàng ấy lại có thể vô sỉ như vậy chứ. Mặc, huynh đi đâu nhặt được người như vậy hả, ha ha ha… ”

“Rất buồn cười.” Khóe miệng Quân Mặc Hiên thoáng hiện lên một nụ cười tà ác. Giờ phút này hắn, nơi nào còn có nửa phần ngu dại.

Thấy thế, tiếng cười của Vân Thanh Phong lập tức im bặt ngừng lại, vẻ mặt lấy lòng nói: “Không buồn cười, tuyệt không buồn cười, Hiên vương phi thật đáng yêu, tuyệt không vô sỉ.”

“Hừ.” Quân Mặc Hiên hừ lạnh vài tiếng, xoay người, tiếp tục nhìn khả nhân nhi ở dưới lầu kia. Trong mắt hiện lên suy nghĩ sâu xa, tới cùng hắn có nên tin tưởng Dạ Hi hay không đây?

Nhìn Dạ Hi đang đi tới Tụ Hiền các, khóe miệng Quân Mặc Hiên dương lên một chút ý cười, xem ra đêm nay phải tiếp tục thăm dò tiểu nương tử của hắn rồi.

Dạ Hi đi vào Tụ Hiền các, tìm một vị trí yên tĩnh ngồi xuống. Nhưng khi nàng đang dùng cơm thì một hắc y nam tử xông vào.

Dạ Hi nhíu mày, người đến là Liễu Tông Ngọc cháu ruột của Liễu thừa tướng, Binh Bộ Thị Lang đương nhiệm, có thể nói là tiền đồ vô lượng.

“Dạ Hi, ngươi dựa vào cái gì mà đánh muội muội ta.” Vẻ mặt Liễu Tông Ngọc tức giận nói, trở về nhìn tình trạng bi thảm của Liễu Diệu Linh, Liễu Tông Ngọc liền cảm thấy tức giận.

“Nàng ta có vẻ muốn ăn đòn, cho nên ta động thủ.” Dạ Hi lạnh nhạt nói, khi nào thì vua bóng tối như nàng muốn đánh một người lại cần có lí do.

“Ngươi… ” Liễu Tông Ngọc ngoan độc liếc nhìn Dạ Hi một cái, lạnh lùng nói: “Theo như ngươi nói, vậy bản thiếu gia cũng cảm thấy ngươi rất muốn ăn đòn, có phải ta cũng nên động thủ đánh ngươi hay không?”

Liễu Tông Ngọc rét lạnh nhìn Dạ Hi, người này không hề có tí nội lực nào, vẫn là đồ bỏ đi như trước, vì sao lại có thể đánh tiểu muội thành bộ dạng thế kia.

“À… thì ra ngươi muốn bị đánh sao! Nhưng mà, ngươi phải đợi bổn vương phi ăn xong bữa sáng rồi nói tiếp.” Khóe miệng Dạ Hi hiện lên ý cười, chậm rãi ăn bữa sáng.

Không thể không biết chính mình nói những lời này, có bao nhiêu muốn ăn đòn.

Mọi người im lặng, nàng có cần nói những lời ác độc như vậy hay không, người ta tới cửa trả thù lại bị ngươi nói thành tới cửa tìm đánh, đây là hai khái niệm khác nhau. Người trước là huyết khí sôi trào, người sau thì bị coi thường.

Liễu Tông Ngọc tức giận, đầu nàng ta bị cửa kẹp sao, hắn đường đường là Binh Bộ Thị Lang, người trẻ tuổi xuất sắc ở Thiên Thần, nàng ta lại dám lớn tiếng không biết ngượng như thế.

Vì vậy, Liễu Tông Ngọc nâng trường kiếm trong tay lên, rồi hướng tới Dạ Hi tập kích.

Mắt thấy trường kiếm sắp đâm vào trán Dạ Hi, bốn phía truyền tới từng trận âm thanh tiếc hận, sợ là Dạ Hi phải chết ở chỗ này rồi. Ví như nàng chết đi, ái tử mà hoàng đế yêu thích kia có tìm Liễu Thị Lang gây phiền toái hay không. Nhưng mà, hoàng thượng cưng chiều vương gia ngốc là một chuyện, điều đó không có nghĩa là người phải trông nom luôn cả vương phi háo sắc của vương gia.

Đó cũng là lí do, Liễu Tông Ngọc dám không kiêng nể gì mà tìm Dạ Hi gây phiền toái, hắn chính là đoán chắc hoàng thượng sẽ không trông nom một người háo sắc, mà e rằng Dạ đại tướng quân còn phải cảm tạ hắn thay phủ tướng quân giải quyết một đại sỉ nhục nữa kìa.

Tuy nhiên, khi mọi người ở đây đều cho rằng Dạ Hi chết chắc rồi, kỳ tích đã xảy ra. Chỉ thấy lúc trường kiếm kia sắp lại gần mi tâm Dạ Hi, thì đôi đũa trong tay nàng vững vàng kẹp lấy trường kiếm.

“Ta đã nói với ngươi, chờ bổn vương phi ăn bữa sáng xong rồi tính, thiệt tình, chưa từng thấy người nào bị đánh mà lại hăng hái như vậy. Ai, ngươi đã muốn bị đánh như vậy, bổn vương phi sẽ thành toàn cho ngươi, chỉ có điều, bổn vương phi động thủ, cái giá phải trả là rất đắt. Như vậy đi, giảm giá cho ngươi một cái tám phần trăm, thu ngươi một ngàn lượng.” Dạ Hi lắc đầu, bất đắc dĩ nói.

Nói xong, tăng thêm lực đạo trong tay, chiếc đũa đang giữ trường kiếm kịch liệt lay động.

Thấy vậy, Liễu Tông Ngọc muốn rút trường kiếm về, nhưng khiến cho hắn ta ngạc nhiên đó là, bất luận hắn dùng sức bao nhiêu, vẫn không thể rút kiếm về. Nhất thời, trong mắt hiện lên vẻ khó tin, chẳng lẽ, Dạ Hi có nội lực ở trên hắn, không thể nào, vừa rồi rõ ràng hắn đã kiểm tra qua nàng ta không hề có tí nội lực nào.

Hơn nữa, nhìn bộ dáng Dạ Hi, một chút cũng không thấy được người bị kìm kẹp là nội gia cao thủ cầm trường kiếm, ngược lại làm cho người ta cảm thấy được lúc này Dạ Hi đang kẹp một cây rau cải xanh.

Sắc mặt Liễu Tông Ngọc càng ngày càng khó coi, trong mắt càng ngày càng không cam lòng, thế nào cũng không thể tưởng được hắn ta là một kỳ tài võ học vậy mà đấu không lại một phế vật không có nội lực.

Dạ Hi nhìn thấy biểu tình không tin trong mắt Liễu Tông Ngọc, khóe miệng gợi lên một nụ cười lạnh, cho rằng nàng không có nội lực, thì có thể mặc cho người khi dễ? Hắn ta cũng không khỏi quá ngây thơ rồi.

Đối với Dạ Hi nàng, cho dù không có nội lực, nàng vẫn còn giỏi hơn tất cả mọi người trên thế giới này, không phải nàng cuồng vọng, mà là nàng có đủ khả năng cuồng vọng.

Trời sinh dị năng, lại có khả năng hiểu tiếng động vật, thử hỏi trên thế giới này còn có ai dám chống đối với nàng. Chẳng qua nguyên nhân do cái thân thể này mà những thứ năng lực đó đã bị áp chế, nhưng nàng tin tưởng, những điều này chỉ là tạm thời. Cho dù thật sự bị áp chế vĩnh viễn, dựa vào thực lực hiện tại của nàng cũng không có ai đủ khả năng làm dao động nàng nửa phần.

"Rắc" Âm thanh trường kiếm bị bẻ gãy vang lên. Dạ Hi chỉ dùng hai chiếc đũa gỗ thì đã bẻ gãy được trường kiếm của Liễu Tông Ngọc.

Thấy thế, một đám trừng to mắt nhìn Dạ Hi, đây cũng quá con mẹ nó thật biến thái. Một người không hề có nội lực thế nhưng chỉ dùng hai chiếc đũa đã làm gãy một cây trường kiếm. Năng lực này thật đúng là không phải cường hãn bình thường.

Chapter
1 Chương 1: Đêm động phòng hoa chúc bất ngờ
2 Chương 2: Độc miệng
3 Chương 3: Chọc người tức chết không đền mạng
4 Chương 4: Cảnh xuân bên hồ
5 Chương 5: Quân Mặc Hiên phát điên
6 Chương 6: Tính sổ sau
7 Chương 7: Tiến cung diện thánh
8 Chương 8: Mùa đông bắt bươm bướm
9 Chương 9: Ác chỉnh Đức phi
10 Chương 10: Lại mặt bị chặn
11 Chương 11: Nữ nghi gả ra người như bát nước đổ đi
12 Chương 12: Đi chết cho ta
13 Chương 13: Thái tử tới cửa khiêu khích
14 Chương 14: Tống nàng cho nhị hoàng tử
15 Chương 15: Quân Mặc Hiên bị bắt
16 Chương 16: Hắn là môn chủ Long Môn
17 Chương 17: Thiếu chút nữa đã phát hiện
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24: Tiểu vân vân
25 Chương 25: Quân Mặc Hiên ghen
26 Chương 26: Ác chỉnh nhị hoàng tử
27 Chương 27: Giả trư ăn lão hổ
28 Chương 28: Kỳ ngộ tại Vạn Hoa lâu
29 Chương 29: Không phải tổn thương người bình thường
30 Chương 30: Thân phận bị vạch trần
31 Chương 31: Sát thủ cũng đỏ mặt
32 Chương 32: Hậu quả về trễ
33 Chương 33: Tiến thoái lưỡng nan
34 Chương 34: Tin tức kình bạo
35 Chương 35: Đây là muốn làm đại sự
36 Chương 36: Dạ Hi cứ như vậy mà bị bán
37 Chương 37: Màn che mặt bí ẩn
38 Chương 38: Có phải rất ấm áp không
39 Chương 39: Dạ Hi bị bắt
40 Chương 40: Môn chủ tới cứu
41 Chương 41: Lão đầu kỳ quái
42 Chương 42: Sủng thê vô độ
43 Chương 43: Tắm nước lạnh, rất lạnh
44 Chương 44: Bán đấu giá thái tử (1)
45 Chương 45: Bán đấu giá thái tử (2)
46 Chương 46: Tên ngốc muốn làm hoàng đế
47 Chương 47: Thì ra hắn không ngốc
48 Chương 48: Chân thành tỏ tình
49 Chương 49: Ba mươi sáu kế theo đuổi nữ nhân
50 Chương 50: Đây chỉ mới là bắt đầu?
51 Chương 51: Người của ta thì phải bảo vệ đến cùng
52 Chương 51-2: Đoạn thứ 2: Gió nổi mây phun
53 Chương 51-3: Đoạn thứ ba: Sơn động mê tình
54 Chương 51-4: Đoạn thứ bốn: Tuyệt sát trận
55 Chương 51-5: Đoạn thứ năm: Phong vân tái khởi
56 Chương 51-6: Đoạn thứ sáu: Dị năng thức tỉnh
57 Chương 51-7: Đoạn thứ bảy: Huyết tẩy
58 Chương 51-8: Đoạn thứ tám: Năm năm sau trở về
59 Chương 52-1: Thừa nhận cha con (1)
60 Chương 52-2: Thừa nhận cha con (2)
61 Chương 52-3: Thừa nhận cha con (3)
62 Chương 53-1: Phụ thân, Tiểu Mặc Mặc cũng là con của người sao? (1)
63 Chương 53-2: Phụ thân, Tiểu Mặc Mặc cũng là con của người sao? (2)
64 Chương 53-3: Phụ thân, Tiểu Mặc Mặc cũng là con của người sao? (3)
65 Chương 54-1: Cảnh giới chỉnh người cao nhất (1)
66 Chương 54-2: Cảnh giới chỉnh người cao nhất (2)
67 Chương 54-3: Cảnh giới chỉnh người cao nhất (3)
68 Chương 55: Tình thế khó xử
69 Chương 55-2: Tình thế khó xử (2)
70 Chương 55-3: Tình thế khó xử (3)
71 Chương 56-1: Long Vương cốc (1)
72 Chương 56-2: Long Vương cốc (2)
73 Chương 56-3: Long Vương cốc (3)
74 Chương 57-1: Chiêu thức tán gái tuyệt vời (1)
75 Chương 57-2: Chiêu thức tán gái tuyệt vời (2)
76 Chương 57-3: Chiêu thức tán gái tuyệt vời (3)
77 Chương 58: Yêu giang sơn hơn yêu mỹ nhân
78 Chương 58-2: Yêu giang sơn hơn yêu mỹ nhân (2)
79 Chương 58-3: Yêu giang sơn hơn yêu mỹ nhân (3)
80 Chương 59-1: Cướp dâu (1)
81 Chương 59-2: Cướp dâu (2)
82 Chương 59-3: Cướp dâu (3)
83 Chương 60-1: Trốn khỏi Thiên Linh (1)
84 Chương 60-2: Trốn khỏi Thiên Linh (2)
85 Chương 60-3: Trốn khỏi Thiên Linh (3)
86 Chương 61-1: Mẫu tử dạo sòng bạc (1)
87 Chương 61-2: Mẫu tử dạo sòng bạc (2)
88 Chương 62: Tiểu Tư Mặc trúng độc
89 Chương 63-1: Tiểu Tư Mặc trúng độc, tiểu Hi Hi làm khó dễ (1)
90 Chương 63-2: Tiểu Tư Mặc trúng độc, tiểu Hi Hi làm khó dễ (2)
91 Chương 64: Để cho Tiểu Mặc Tử quạt gió giúp ngài
92 Chương 64-2: Để Tiểu Mặc Tử quạt gió giúp ngài (2)
93 Chương 65-1: Cái này gọi là tận dụng triệt để (1)
94 Chương 65-2: Cài này gọi là tận dụng triệt để
95 Chương 66-1: Nguồn gốc lời nguyền của Thiên Linh
96 Chương 66-2: Nguồn gốc lời nguyền rủa của Thiên Linh
97 Chương 67-1: Bắt đầu phản kích (1)
98 Chương 67-2: Bắt đầu phản kích (2)
99 Chương 68-1: Chiến thư (1)
100 Chương 68-2: Chiến thư (2)
101 Chương 69: Đêm trước chiến tranh (1)
102 Chương 70: Đêm trước chiến tranh (2)
103 Chương 71: Đêm trước chiến tranh (3)
104 Chương 72: Đêm trước chiến tranh (4)
105 Chương 73: Đêm trước chiến tranh (5)
106 Chương 74: Bí mật của Quân Mặc Hiên
107 Chương 75: Đánh bậy đánh bạ (1)
108 Chương 76: Đánh bậy đánh bạ (2)
109 Chương 77: Sau khi giành thắng lợi
110 Chương 78: Rượu chè, ăn uống quá độ nên tiêu hóa kém
111 Chương 79-1: Thiên Linh không chiến mà hàng (1)
112 Chương 79-2: Thiên Linh không đánh mà hàng (2)
113 Chương 80-1: Cuộc hành trình trên sa mạc (1)
114 Chương 80-2: Cuộc hành trình trên sa mạc
115 Chương 81-1: Cổ tình
116 Chương 81-2: Cổ tình (2)
117 Chương 82: Tỏa Thược quốc đi như thế nào?
118 Chương 83: Trận pháp quỷ di
119 Chương 84: Phải kết thúc rồi!
120 Chương 85: Đại kết thúc vội vàng
Chapter

Updated 120 Episodes

1
Chương 1: Đêm động phòng hoa chúc bất ngờ
2
Chương 2: Độc miệng
3
Chương 3: Chọc người tức chết không đền mạng
4
Chương 4: Cảnh xuân bên hồ
5
Chương 5: Quân Mặc Hiên phát điên
6
Chương 6: Tính sổ sau
7
Chương 7: Tiến cung diện thánh
8
Chương 8: Mùa đông bắt bươm bướm
9
Chương 9: Ác chỉnh Đức phi
10
Chương 10: Lại mặt bị chặn
11
Chương 11: Nữ nghi gả ra người như bát nước đổ đi
12
Chương 12: Đi chết cho ta
13
Chương 13: Thái tử tới cửa khiêu khích
14
Chương 14: Tống nàng cho nhị hoàng tử
15
Chương 15: Quân Mặc Hiên bị bắt
16
Chương 16: Hắn là môn chủ Long Môn
17
Chương 17: Thiếu chút nữa đã phát hiện
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24: Tiểu vân vân
25
Chương 25: Quân Mặc Hiên ghen
26
Chương 26: Ác chỉnh nhị hoàng tử
27
Chương 27: Giả trư ăn lão hổ
28
Chương 28: Kỳ ngộ tại Vạn Hoa lâu
29
Chương 29: Không phải tổn thương người bình thường
30
Chương 30: Thân phận bị vạch trần
31
Chương 31: Sát thủ cũng đỏ mặt
32
Chương 32: Hậu quả về trễ
33
Chương 33: Tiến thoái lưỡng nan
34
Chương 34: Tin tức kình bạo
35
Chương 35: Đây là muốn làm đại sự
36
Chương 36: Dạ Hi cứ như vậy mà bị bán
37
Chương 37: Màn che mặt bí ẩn
38
Chương 38: Có phải rất ấm áp không
39
Chương 39: Dạ Hi bị bắt
40
Chương 40: Môn chủ tới cứu
41
Chương 41: Lão đầu kỳ quái
42
Chương 42: Sủng thê vô độ
43
Chương 43: Tắm nước lạnh, rất lạnh
44
Chương 44: Bán đấu giá thái tử (1)
45
Chương 45: Bán đấu giá thái tử (2)
46
Chương 46: Tên ngốc muốn làm hoàng đế
47
Chương 47: Thì ra hắn không ngốc
48
Chương 48: Chân thành tỏ tình
49
Chương 49: Ba mươi sáu kế theo đuổi nữ nhân
50
Chương 50: Đây chỉ mới là bắt đầu?
51
Chương 51: Người của ta thì phải bảo vệ đến cùng
52
Chương 51-2: Đoạn thứ 2: Gió nổi mây phun
53
Chương 51-3: Đoạn thứ ba: Sơn động mê tình
54
Chương 51-4: Đoạn thứ bốn: Tuyệt sát trận
55
Chương 51-5: Đoạn thứ năm: Phong vân tái khởi
56
Chương 51-6: Đoạn thứ sáu: Dị năng thức tỉnh
57
Chương 51-7: Đoạn thứ bảy: Huyết tẩy
58
Chương 51-8: Đoạn thứ tám: Năm năm sau trở về
59
Chương 52-1: Thừa nhận cha con (1)
60
Chương 52-2: Thừa nhận cha con (2)
61
Chương 52-3: Thừa nhận cha con (3)
62
Chương 53-1: Phụ thân, Tiểu Mặc Mặc cũng là con của người sao? (1)
63
Chương 53-2: Phụ thân, Tiểu Mặc Mặc cũng là con của người sao? (2)
64
Chương 53-3: Phụ thân, Tiểu Mặc Mặc cũng là con của người sao? (3)
65
Chương 54-1: Cảnh giới chỉnh người cao nhất (1)
66
Chương 54-2: Cảnh giới chỉnh người cao nhất (2)
67
Chương 54-3: Cảnh giới chỉnh người cao nhất (3)
68
Chương 55: Tình thế khó xử
69
Chương 55-2: Tình thế khó xử (2)
70
Chương 55-3: Tình thế khó xử (3)
71
Chương 56-1: Long Vương cốc (1)
72
Chương 56-2: Long Vương cốc (2)
73
Chương 56-3: Long Vương cốc (3)
74
Chương 57-1: Chiêu thức tán gái tuyệt vời (1)
75
Chương 57-2: Chiêu thức tán gái tuyệt vời (2)
76
Chương 57-3: Chiêu thức tán gái tuyệt vời (3)
77
Chương 58: Yêu giang sơn hơn yêu mỹ nhân
78
Chương 58-2: Yêu giang sơn hơn yêu mỹ nhân (2)
79
Chương 58-3: Yêu giang sơn hơn yêu mỹ nhân (3)
80
Chương 59-1: Cướp dâu (1)
81
Chương 59-2: Cướp dâu (2)
82
Chương 59-3: Cướp dâu (3)
83
Chương 60-1: Trốn khỏi Thiên Linh (1)
84
Chương 60-2: Trốn khỏi Thiên Linh (2)
85
Chương 60-3: Trốn khỏi Thiên Linh (3)
86
Chương 61-1: Mẫu tử dạo sòng bạc (1)
87
Chương 61-2: Mẫu tử dạo sòng bạc (2)
88
Chương 62: Tiểu Tư Mặc trúng độc
89
Chương 63-1: Tiểu Tư Mặc trúng độc, tiểu Hi Hi làm khó dễ (1)
90
Chương 63-2: Tiểu Tư Mặc trúng độc, tiểu Hi Hi làm khó dễ (2)
91
Chương 64: Để cho Tiểu Mặc Tử quạt gió giúp ngài
92
Chương 64-2: Để Tiểu Mặc Tử quạt gió giúp ngài (2)
93
Chương 65-1: Cái này gọi là tận dụng triệt để (1)
94
Chương 65-2: Cài này gọi là tận dụng triệt để
95
Chương 66-1: Nguồn gốc lời nguyền của Thiên Linh
96
Chương 66-2: Nguồn gốc lời nguyền rủa của Thiên Linh
97
Chương 67-1: Bắt đầu phản kích (1)
98
Chương 67-2: Bắt đầu phản kích (2)
99
Chương 68-1: Chiến thư (1)
100
Chương 68-2: Chiến thư (2)
101
Chương 69: Đêm trước chiến tranh (1)
102
Chương 70: Đêm trước chiến tranh (2)
103
Chương 71: Đêm trước chiến tranh (3)
104
Chương 72: Đêm trước chiến tranh (4)
105
Chương 73: Đêm trước chiến tranh (5)
106
Chương 74: Bí mật của Quân Mặc Hiên
107
Chương 75: Đánh bậy đánh bạ (1)
108
Chương 76: Đánh bậy đánh bạ (2)
109
Chương 77: Sau khi giành thắng lợi
110
Chương 78: Rượu chè, ăn uống quá độ nên tiêu hóa kém
111
Chương 79-1: Thiên Linh không chiến mà hàng (1)
112
Chương 79-2: Thiên Linh không đánh mà hàng (2)
113
Chương 80-1: Cuộc hành trình trên sa mạc (1)
114
Chương 80-2: Cuộc hành trình trên sa mạc
115
Chương 81-1: Cổ tình
116
Chương 81-2: Cổ tình (2)
117
Chương 82: Tỏa Thược quốc đi như thế nào?
118
Chương 83: Trận pháp quỷ di
119
Chương 84: Phải kết thúc rồi!
120
Chương 85: Đại kết thúc vội vàng