Chương 28: Tổn thương mà cậu mang lại cho tớ, thật sự rất đau

Mạch Đinh không chờ được An Tử Yến, lại chờ được Bạch Tiểu Tư, Bạch Tiểu Tư đứng ở dưới lầu lớn tiếng gọi tên Mạch Đinh, Mạch Đinh ngó đầu nhìn, liền trông thấy khuôn mặt tươi cười sáng lạn của Bạch Tiểu Tư.

Hai người tìm một quán cà phê gần trường học ngồi nói chuyện.

"Mạch Mạch, tôi đến để tạm biệt, tôi phải quay về Mĩ rồi." Bạch Tiểu Tư thật đúng là tới nhanh mà đi cũng nhanh.

"Học ở đây không được à?"

"Tôi không muốn bị quản thúc, phiền muốn chết."

Mạch Đinh cảm thấy về điểm này thì Bạch Tiểu Tư rất giống An Tử Yến, nghĩ đến An Tử Yến, thần sắc Mạch Đinh có chút ảm đạm, liều mạng khuấy cốc cà phê: "Cái kia, Tiểu Tư, cô có biết An Tử Yến rốt cuộc có chuyện gì không?"

Bạch Tiểu Tư thoáng sửng sốt, thu hồi khuôn mặt tươi cười: "Tôi đoán anh ấy khẳng định không nói cho cậu."

"Cô biết thật?"

"Ông nội anh ấy ngã bệnh, đang nằm viện, hiện tại anh ấy vẫn túc trực trong bệnh viện, bố mẹ anh ấy bề bộn nhiều việc, từ nhỏ anh ấy đều do một tay ông nội chăm sóc."

"Ra vậy, sao cậu ấy lại không nói với tôi, thật mỉa mai, chuyện của cậu ấy tôi phải thông qua cô mới biết được." Mạch Đinh tuy rất lo lắng cho ông nội của An Tử Yến, nhưng mà, rõ ràng người yêu của cậu ấy là mình, chuyện như vậy lại biết được từ miệng của người khác.

"Dựa theo cách hiểu của tôi về anh ấy, anh ấy không nói cho cậu, là không muốn cậu phải lo lắng."

"Nhưng cậu ấy cứ như vậy, tôi lại càng lo lắng."

"Cách nghĩ của hai người về chuyện này sao có thể giống nhau? An Tử Yến là An Tử Yến, cậu là cậu, cho nên với cùng một sự việc, anh ấy không muốn cậu lo lắng, cậu không muốn anh ấy coi mình là người ngoài, chuyện gì cũng không nói cho cậu biết. Các cậu đều đứng ở lập trường của bản thân, suy nghĩ vì đối phương, cậu cũng không nên trách cứ anh ấy chứ?"

Những lời của Bạch Tiểu Tư khiến Mạch Đinh nguôi giận đi rất nhiều, cô ấy nói rất có lý, hơn nữa bây giờ ông nội của An Tử Yến bị bệnh, mình không nên cáu kỉnh như vậy, Mạch Đinh không phải là người hay cố tình gây sự, chính miệng cậu đã hứa hẹn sẽ ngoan ngoãn đứng bên cạnh An Tử Yến, vậy cậu sẽ thật sự vâng lời a.

Ít nhất, biết được An Tử Yến đang làm gì, so với việc hoàn toàn mù tịt an tâm hơn nhiều.

Bạch Tiểu Tư xem đồng hồ, đứng lên: "Tôi cũng phải đi rồi." đi được hai bước, lại quay đầu lại, cười với Mạch Đinh: "Mạch Mạch, tôi đem An Tử Yến tặng cho cậu, cậu phải yêu anh ấy thật nhiều, liều mạng mà yêu. Cho dù toàn bộ thế giới này đều phản đối, Bạch Tiểu Tư tôi cũng sẽ chúc phúc cho hai người." Dứt lời phất phất tay với Mạch Đinh, đi mất.

Mạch Đinh nhìn theo hướng Bạch Tiểu Tư rời khỏi, trong lòng cảm động.

Khi Mạch Đinh quay về phòng, Lý Minh liền ôm lấy cổ cậu: "Hôm nay bạn thân tớ dụ dỗ được mấy người đẹp, buổi tối sẽ ra ngoài ăn cơm, cậu cũng đến cho đủ nhân số đi."

Mạch Đinh gạt tay Lý Minh ra: "Không đi."

"Đừng a, dù sao cũng là anh em tốt của nhau, tớ biết cậu không có hứng thú với con gái, cho nên sẽ không tranh giành với tớ."

"Cậu thật nham hiểm."

"Người không vì mình, trời chu đất diệt, đi đi, chúng ta cũng lâu rồi không ra ngoài uống rượu, mỗi ngày đều như oán phụ chờ An Tử Yến, còn không bằng làm chút chuyệt cho khuây khỏa."

Dưới sự khuyên bảo bằng mọi cách của Lí Minh, Mạch Đinh rốt cuộc cũng đáp ứng. Lần tụ tập tầm thường này, cả nam lẫn nữ đều quyến rũ lẫn nhau, mấy cô gái thấy Mạch Đinh cô đơn sẽ chạy tới kính rượu, rất nhanh, suy nghĩ của Mạch Đinh bắt đầu trở nên mơ hồ. Cậu nhìn sắc trời đã khuya bên ngoài, nhớ tới cái đêm An Tử Yến cõng mình về nhà, làm sao đây? Thật sự rất nhớ An Tử Yến, muốn được nghe giọng nói của hắn, thấy nụ cười xấu xa của hắn, ngửi được mùi xà phòng trên quần áo hắn.

Hóa ra những ngày không có cậu ở bên, lại thống khổ đến thế. Tớ đã nhận ra rồi, cậu có thể nhanh trở về hay không. Trở về ôm tớ một cái. Mạch Đinh ghé vào trên bàn nghĩ như vậy.

Lý Minh cũng đã ngà ngà say, đứng lên, chuẩn bị tha Mạch Đinh về, một cô gái mặc quần áo đỏ kéo Lý Minh lại, cả thân thể dán lên người Lý Minh: "Đã trễ thế này, ký túc xá đóng cửa rồi, không bằng chúng ta tới khách sạn đi." Thanh âm của cô gái thật quyến rũ, chọc cho Lý Minh ngứa ngáy trong lòng, hắn nhìn Mạch Đinh: "Không được đâu, Mạch Đinh say thành như vậy, anh không thể mặc kệ cậu ấy."

"Ai bảo anh bỏ mặc cậu ấy đâu, thuê hai phòng là được, hôm sau về trường, dù sao cậu ấy ngủ ở đâu mà chẳng giống nhau, đừng ở đây giả bộ đứng đắn, chả lẽ anh không muốn em, qua đêm nay, sẽ không có chuyệt tốt như vậy nữa đâu."

Lý Minh nghĩ cô nàng nói cũng có lý, dù sao ký túc xá cũng đóng cửa rồi, An Tử Yến lại không ở đây. Thuê thêm một phòng cho Mạch Đinh cũng tốt.

Cứ như vậy, Lý Minh dìu Mạch Đinh đã say quắc cần câu, cả người cậu đều dựa vào Lý Minh, Lý Minh phải cố hết sức: "Cái thằng này, rốt cuộc uống bao nhiêu a."

Lý Minh và Mạch Đinh bị cô gái kia đưa đến một khách sạn, thuê hai gian phòng, Lý Minh đặt Mạch Đinh xuống giường, đang muốn gọi Mạch Đinh tỉnh lại, thì bị cô gái túm lấy quần áo: "Đi thôi, anh còn muốn em chờ bao lâu nữa." Nói xong kiên quyết kéo Lý Minh ra khỏi phòng. Sau khi hai người rời khỏi, Chu Lệ liền bước vào, nhìn Mạch Đinh mềm như bún trên giường.

"Mạch Đinh." Chu Lệ ngồi cạnh giường.

Mạch Đinh mơ hồ hé mắt, hơn nửa ngày mới thấy rõ cô gái ngồi trên giường là Chu Lệ, nhưng đầu cậu thật sự đau quá, rất buồn ngủ.

Chu Lệ bắt đầu cởi quần áo của mình, lộ ra dáng người gầy yếu.

Vì sao con gái đều vì An Tử Yến mà cởi quần áo trước mặt mình, thân là đàn ông cậu hẳn phải cao hứng, nhưng ngoại trừ An Tử Yến, cái vật kia của cậu đã không thể ngạnh bởi bất cứ ai hay bất cứ thứ gì khác, sau này không bao giờ uống rượu nữa. Đây là ý nghĩ cuối cùng của Mạch Đinh trước khi mê man.

Chu Lệ cởi quần áo của Mạch Đinh, chui vào chăn, lấy di động ra chụp vài kiểu ảnh. Sau đó chọn một tấm không thấy rõ mặt mình, tìm số điện thoại của An Tử Yến trong máy Mạch Đinh, gửi đi.

Đầu bên này An Tử Yến ngồi bên ngoài phòng bệnh đã vài ngày, mỏi mệt không chịu nổi. Đến nửa đêm, chuông điện thoại vang lên, hắn lấy điện thoại ra xem liền thấy tấm hình Mạch Đinh cùng một cô gái khác nằm trên giường, An Tử Yến đỏ mắt, khẽ cắn môi, hung hăng ném di động vào tường, bệnh viện yên tĩnh chỉ nghe thấy tiếng di động vỡ vụn.

An Tử Yến chưa bao giờ nghĩ mình sẽ có cảm xúc như vậy, phẫn nộ, đau lòng, bi thương, tất cả những cảm xúc đó, đều là mùi vị bị phản bội.

Bất cứ ai khi nhìn thấy trên di động của mình xuất hiện ảnh chụp như vậy, đâu còn đủ lý trí mà nhận định đó là thật hay giả. An Tử Yến rất mệt mỏi, cả thân thể lẫn tâm hồn.

Sáng sớm hôm sau, đầu Mạch Đinh vẫn còn rất đau, cậu ngồi dậy, nhìn xung quanh, đã không còn bóng dáng của Chu Lệ, quần áo vẫn còn trên người, trong khoảnh khắc, Mạch Đinh đã nghĩ tối hôm qua mình nằm mơ, cậu cầm lấy di động, đột nhiên sắc mặt tái nhợt, trên màn hình là cậu cùng Chu Lệ không mặc quần áo nằm cùng nhau. Cậu luống cuống hoảng sợ, từ trên giường đứng lên, đang muốn gọi cho An Tử Yến, một số lạ lại gọi đến.

"Mạch Đinh, tôi là Chu Lệ, quên nói cho cậu biết, muộn rồi, tối hôm qua tôi đã gửi ảnh cho An Tử Yến." Dứt lời liền cúp máy, tim Mạch Đinh như bị bóp nghẹt, cậu ôm một tia hy vọng cuối cùng, An Tử Yến sẽ tin mình, giống như trước đây. Nhưng mà cho dù cậu gọi bao nhiêu cuộc, bên kia đều không nhận.

An Tố mua một chiếc di động khác cho An Tử Yến, thay sim. "Tức giận như vậy để làm gì, bệnh của ông nội không phải đã chuyển biến tốt đẹp rồi sao?"

An Tử Yến không trả lời, chỉ lạnh lùng ngồi đó, trong đầu tất cả đều là bức ảnh tối hôm qua. Con mẹ nó! An Tử Yến muốn mắng thô tục, nhưng hắn đã mệt đến mức ngay cả khí lực nói chuyện cũng không có.

Điện thoại vừa mới bật lên, liền có cuộc gọi đến.

"An Tử Yến, cái kia, cậu hãy nghe tớ nói."

"Cậu còn gì để nói nữa."

Ngữ khí lạnh lùng khiến Mạch Đinh phát run, siết chặt di động: "Cậu không tin tớ?"

"Cậu con mẹ nó yêu ai thì ngủ với người đó, muốn ngủ với ai thì ngủ, không liên quan đến lão tử." An Tử Yến cúp điện thoại.

Mạch Đinh sững sờ tại chỗ, An Tử Yến chưa bao giờ gào lên với mình như vậy, cậu ngồi xổm trên đất, khiến cậu khó chịu nhất là việc An Tử Yến không hề tin chính mình, rốt cuộc là tình yêu kiểu gì, mà sao dễ dàng tan vỡ như vậy. Mỗi ngày đều nhớ đến An Tử Yến, kết quả lại bị hắn làm cho trái tim đau đớn.

Có thể trách ai được?

Trách An Tử Yến không tin Mạch Đinh? Nhưng một người trải qua nhiều đêm mỏi mệt, mỗi ngày lo lắng cho ông nội, lại nhận được ảnh chụp người yêu mình với người khác, cho dù là An Tử Yến, cũng vô pháp bình tĩnh và khoan dung.

Trách Mạch Đinh không cẩn thận? Nhưng trong chuyện này, Mạch Đinh từ đầu đến cuối đều không làm điều gì sai.

Muốn trách thì phải trách tình yêu.

Khiến người ta đánh mất tất cả lý trí, nhưng vẫn có thể cảm nhận rõ ràng sự đau đớn.

Chapter
1 Chương 1: Mạch Đinh rất bình thường
2 Chương 2: Chúng ta làm bạn đi?
3 Chương 3: Bồi dưỡng tình cảm khi tập quân sự
4 Chương 4: Chiếc quần Sịp bị mất
5 Chương 5: Tôi không thích con trai, có điều...
6 Chương 6: Hoàng Tử, Công Chúa đều không bằng cậu
7 Chương 7: Sa vào lưới tình
8 Chương 8: Mạch Đinh người bị Thượng đế bỏ quên
9 Chương 9: Không nhịn được muốn yêu cậu!
10 Chương 10: Không thể chia sẻ cậu với ai khác
11 Chương 11: Hẹn hò một trận hoành tráng nào!
12 Chương 12: Cậu đã nói sẽ không tổn thương tôi
13 Chương 13: Nghĩa vụ của người yêu
14 Chương 14: Tớ cần phải biết, rằng cậu yêu tớ
15 Chương 15: Cháu là người giúp việc của An Tử Yến
16 Chương 16: Vĩnh viễn không còn cô đơn
17 Chương 17: Mùa đông của chúng ta tới rồi
18 Chương 18: Đêm Giáng Sinh vui vẻ và kinh hồn
19 Chương 19: Không muốn các cậu ở bên nhau
20 Chương 20: Hãy buông tha cho tình yêu của chúng tôi
21 Chương 21: Hóa ra cậu vẫn nhớ
22 Chương 22: Hưởng thụ hạnh phúc mới là việc quan trọng nhất
23 Chương 23: Tớ thật rối rắm, cậu lại chẳng sao cả
24 Chương 24: Cảm ơn cậu đã yêu tớ
25 Chương 25: Hãy tôn trọng chồng mình
26 Chương 26: Năm mới vui vẻ, An Tử Yến của tớ
27 Chương 27: Vĩnh viễn không nên xem thường đàn bà con gái
28 Chương 28: Tổn thương mà cậu mang lại cho tớ, thật sự rất đau
29 Chương 29: Bên trong tình yêu đều là vết thương
30 Chương 30: Tìm được cậu rồi thì phải ở lại bên cạnh tớ
31 Chương 31: Vậy thì đến sống chung với tớ đi
32 Chương 32: Tình yêu lén lút của cậu
33 Chương 33: Hai người sau khi xem xong "Brokeback Mountain"
34 Chương 34: Mối tình đầu của Mạch Đinh
35 Chương 35: Đây là một thế giới lạnh lùng
36 Chương 36: Mặt âm hiểm của An Tử Yến
37 Chương 37: An Tử Yến, tên khốn kiếp nhà cậu
38 Chương 38: An Tử Yên mang Mạch Đinh theo
39 Chương 39: Sâu trong hồi ức là nỗi đau
40 Chương 40: Toàn bộ thế giới của tớ
41 Chương 41: Kiểu hẹn hò của Mạch Đinh
42 Chương 42: Cậu phải cam đoan (Thượng)
43 Chương 43: Cậu phải cam đoan (Hạ)
44 Chương 44: Chuẩn bị sẵn sàng để nghênh đón hạnh phúc
45 Chương 45: Mạch Đinh và Tô Tiểu Mễ
46 Chương 46: Tôi là một tên ngốc
47 Chương 47: Đến nhận sự dạy bảo của thầy Tô
48 Chương 48: Tình yêu của mỗi người
49 Chương 49: Cậu có thể đi, nhưng đừng bỏ lại tớ
50 Chương 50: Chỉ là tình yêu mà thôi
51 Chương 51: Có tĩnh mịch không?
52 Chương 52: Nếu như gặp lại cậu
53 Chương 53: An Tử Yến, tớ nhớ cậu
54 Chương 54: Mạch Đinh, sinh nhật vui vẻ (Thượng)
55 Chương 55: Mạch Đinh, sinh nhật vui vẻ (Hạ)
56 Chương 56: Tạo nghiệt hồi trước
57 Chương 57: Không ai có thể sánh với cậu
58 Chương 58: Con dâu tốt của mẹ Mạch Đinh
59 Chương 59: Mạch Đinh được nữ nhân vây quanh
60 Chương 60: Lời nói dối của Pinocchio
61 Chương 61: Rốt cuộc sụp đổ
62 Chương 62: Một vài chuyện ngày hè
63 Chương 63: Khi ốm người ta liền trở nên ôn nhu
64 Chương 64: 8 phút (Thượng)
65 Chương 65: 8 phút (Hạ)
66 Chương 66: Đến gặp phụ huynh thì thế nào
67 Chương 67: Ngoại trừ các mặt khác, thì ra tình yêu của cậu nhiều như vậy
68 Chương 68: Tâm hồn vỡ nát
69 Chương 69: Tiểu ca, thái độ kiểu gì đấy?
70 Chương 70: Thuận theo tự nhiên
71 Chương 71: Tình yêu không có tiền
72 Chương 72: Chồng của tớ
73 Chương 73: Cho dù ra sao, tớ còn có cậu
74 Chương 74: Vì cậu, tớ mới khóc
75 Chương 75: Nguyện vọng nhỏ nhoi không đáng kể
76 Chương 76: Sau này không cần thử nữa
77 Chương 77: Việc này nhìn nhiều sẽ quen
78 Chương 78: Cho dù cõng tớ cũng phải đi hết con đường này
79 Chương 79: Sẽ tốt lên thôi
80 Chương 80: Cho dù có bao nhiêu đau khổ
81 Chương 81: Khởi đầu của hạnh phúc
82 Chương 82: Ngưu Lang và Chức Nữ
83 Chương 83: Cậu nói dối nha
84 Chương 84: Để tớ không yêu cậu quá nhiều
85 Chương 85: Bị tớ bắt bài rồi nhé, An Tử Yến!
86 Chương 86: Nó sẽ khiến chúng ta bị chia cách
87 Chương 87: Nỗi đau khi nghĩ một đằng nói một nẻo
88 Chương 88: Ánh mắt bị lừa gạt
89 Chương 89: Sau này đừng cãi nhau nữa
90 Chương 90: Người mà tớ yêu nhất!
91 Chương 91: Như vậy cậu sẽ không nghe thấy nữa
92 Chương 92: Về bố Mạch Đinh
93 Chương 93: Dùng mấy lời buồn nôn của tớ giết chết cậu!
94 Chương 94: Chuyện hạ lưu trong sinh nhật
95 Chương 95: Thứ mọi người tìm kiếm
96 Chương 96: Làm người như cậu cũng không tồi
97 Chương 97: Càng ngày càng ngọt ngào
98 Chương 98: Tớ Yêu Cậu
99 Chương 99: Vài mẩu chuyện thường ngày
100 Chương 100: Phần không tên 100
101 Chương 101: Người nhà họ An
102 Chương 102: Cảm giác này, rất khó chịu
103 Chương 103: Hạnh phúc không tưởng
104 Chương 104: Bảo bối của tớ!
105 Chương 105: Hội chứng tiền hôn nhân
106 Chương 106: Cuộc gặp gỡ náo nhiệt
107 Chương 107: Hôn lễ là gì
108 Chương 108: Truyện cổ tích
109 Chương 109: Truyện cổ tích tiếp diễn
110 Chương 110: Phiên ngoại 1
111 Chương 111: Phiên ngoại 2
112 Chương 112: Phiên ngoại 3
113 Chương 113: Phiên ngoại 4
114 Chương 114: Phiên ngoại 5
115 Chương 115: Phải hạnh phúc, phải rất hạnh phúc
Chapter

Updated 115 Episodes

1
Chương 1: Mạch Đinh rất bình thường
2
Chương 2: Chúng ta làm bạn đi?
3
Chương 3: Bồi dưỡng tình cảm khi tập quân sự
4
Chương 4: Chiếc quần Sịp bị mất
5
Chương 5: Tôi không thích con trai, có điều...
6
Chương 6: Hoàng Tử, Công Chúa đều không bằng cậu
7
Chương 7: Sa vào lưới tình
8
Chương 8: Mạch Đinh người bị Thượng đế bỏ quên
9
Chương 9: Không nhịn được muốn yêu cậu!
10
Chương 10: Không thể chia sẻ cậu với ai khác
11
Chương 11: Hẹn hò một trận hoành tráng nào!
12
Chương 12: Cậu đã nói sẽ không tổn thương tôi
13
Chương 13: Nghĩa vụ của người yêu
14
Chương 14: Tớ cần phải biết, rằng cậu yêu tớ
15
Chương 15: Cháu là người giúp việc của An Tử Yến
16
Chương 16: Vĩnh viễn không còn cô đơn
17
Chương 17: Mùa đông của chúng ta tới rồi
18
Chương 18: Đêm Giáng Sinh vui vẻ và kinh hồn
19
Chương 19: Không muốn các cậu ở bên nhau
20
Chương 20: Hãy buông tha cho tình yêu của chúng tôi
21
Chương 21: Hóa ra cậu vẫn nhớ
22
Chương 22: Hưởng thụ hạnh phúc mới là việc quan trọng nhất
23
Chương 23: Tớ thật rối rắm, cậu lại chẳng sao cả
24
Chương 24: Cảm ơn cậu đã yêu tớ
25
Chương 25: Hãy tôn trọng chồng mình
26
Chương 26: Năm mới vui vẻ, An Tử Yến của tớ
27
Chương 27: Vĩnh viễn không nên xem thường đàn bà con gái
28
Chương 28: Tổn thương mà cậu mang lại cho tớ, thật sự rất đau
29
Chương 29: Bên trong tình yêu đều là vết thương
30
Chương 30: Tìm được cậu rồi thì phải ở lại bên cạnh tớ
31
Chương 31: Vậy thì đến sống chung với tớ đi
32
Chương 32: Tình yêu lén lút của cậu
33
Chương 33: Hai người sau khi xem xong "Brokeback Mountain"
34
Chương 34: Mối tình đầu của Mạch Đinh
35
Chương 35: Đây là một thế giới lạnh lùng
36
Chương 36: Mặt âm hiểm của An Tử Yến
37
Chương 37: An Tử Yến, tên khốn kiếp nhà cậu
38
Chương 38: An Tử Yên mang Mạch Đinh theo
39
Chương 39: Sâu trong hồi ức là nỗi đau
40
Chương 40: Toàn bộ thế giới của tớ
41
Chương 41: Kiểu hẹn hò của Mạch Đinh
42
Chương 42: Cậu phải cam đoan (Thượng)
43
Chương 43: Cậu phải cam đoan (Hạ)
44
Chương 44: Chuẩn bị sẵn sàng để nghênh đón hạnh phúc
45
Chương 45: Mạch Đinh và Tô Tiểu Mễ
46
Chương 46: Tôi là một tên ngốc
47
Chương 47: Đến nhận sự dạy bảo của thầy Tô
48
Chương 48: Tình yêu của mỗi người
49
Chương 49: Cậu có thể đi, nhưng đừng bỏ lại tớ
50
Chương 50: Chỉ là tình yêu mà thôi
51
Chương 51: Có tĩnh mịch không?
52
Chương 52: Nếu như gặp lại cậu
53
Chương 53: An Tử Yến, tớ nhớ cậu
54
Chương 54: Mạch Đinh, sinh nhật vui vẻ (Thượng)
55
Chương 55: Mạch Đinh, sinh nhật vui vẻ (Hạ)
56
Chương 56: Tạo nghiệt hồi trước
57
Chương 57: Không ai có thể sánh với cậu
58
Chương 58: Con dâu tốt của mẹ Mạch Đinh
59
Chương 59: Mạch Đinh được nữ nhân vây quanh
60
Chương 60: Lời nói dối của Pinocchio
61
Chương 61: Rốt cuộc sụp đổ
62
Chương 62: Một vài chuyện ngày hè
63
Chương 63: Khi ốm người ta liền trở nên ôn nhu
64
Chương 64: 8 phút (Thượng)
65
Chương 65: 8 phút (Hạ)
66
Chương 66: Đến gặp phụ huynh thì thế nào
67
Chương 67: Ngoại trừ các mặt khác, thì ra tình yêu của cậu nhiều như vậy
68
Chương 68: Tâm hồn vỡ nát
69
Chương 69: Tiểu ca, thái độ kiểu gì đấy?
70
Chương 70: Thuận theo tự nhiên
71
Chương 71: Tình yêu không có tiền
72
Chương 72: Chồng của tớ
73
Chương 73: Cho dù ra sao, tớ còn có cậu
74
Chương 74: Vì cậu, tớ mới khóc
75
Chương 75: Nguyện vọng nhỏ nhoi không đáng kể
76
Chương 76: Sau này không cần thử nữa
77
Chương 77: Việc này nhìn nhiều sẽ quen
78
Chương 78: Cho dù cõng tớ cũng phải đi hết con đường này
79
Chương 79: Sẽ tốt lên thôi
80
Chương 80: Cho dù có bao nhiêu đau khổ
81
Chương 81: Khởi đầu của hạnh phúc
82
Chương 82: Ngưu Lang và Chức Nữ
83
Chương 83: Cậu nói dối nha
84
Chương 84: Để tớ không yêu cậu quá nhiều
85
Chương 85: Bị tớ bắt bài rồi nhé, An Tử Yến!
86
Chương 86: Nó sẽ khiến chúng ta bị chia cách
87
Chương 87: Nỗi đau khi nghĩ một đằng nói một nẻo
88
Chương 88: Ánh mắt bị lừa gạt
89
Chương 89: Sau này đừng cãi nhau nữa
90
Chương 90: Người mà tớ yêu nhất!
91
Chương 91: Như vậy cậu sẽ không nghe thấy nữa
92
Chương 92: Về bố Mạch Đinh
93
Chương 93: Dùng mấy lời buồn nôn của tớ giết chết cậu!
94
Chương 94: Chuyện hạ lưu trong sinh nhật
95
Chương 95: Thứ mọi người tìm kiếm
96
Chương 96: Làm người như cậu cũng không tồi
97
Chương 97: Càng ngày càng ngọt ngào
98
Chương 98: Tớ Yêu Cậu
99
Chương 99: Vài mẩu chuyện thường ngày
100
Chương 100: Phần không tên 100
101
Chương 101: Người nhà họ An
102
Chương 102: Cảm giác này, rất khó chịu
103
Chương 103: Hạnh phúc không tưởng
104
Chương 104: Bảo bối của tớ!
105
Chương 105: Hội chứng tiền hôn nhân
106
Chương 106: Cuộc gặp gỡ náo nhiệt
107
Chương 107: Hôn lễ là gì
108
Chương 108: Truyện cổ tích
109
Chương 109: Truyện cổ tích tiếp diễn
110
Chương 110: Phiên ngoại 1
111
Chương 111: Phiên ngoại 2
112
Chương 112: Phiên ngoại 3
113
Chương 113: Phiên ngoại 4
114
Chương 114: Phiên ngoại 5
115
Chương 115: Phải hạnh phúc, phải rất hạnh phúc