Chương 27: Ta có chuyện muốn nói với con

Vũ Mặc Hàn biết cô đang kiếm cớ đuổi hắn đi chứ cô không ngủ. Trên người cô đang vẫn còn đang quấn khăn tắm, theo như kinh nghiệm của hắn về cô, hầu hết khi đi ngủ cô đều không thích quấn khăn tắm mà ngủ như vậy, vả lại bây giờ mới 7 giờ rưỡi tối, cô không thể nào ngủ trước 10 giờ tối được. Hắn đảo mắt nhìn cô một lượt, chợt ánh mắt dừng lại nơi mắt cá chân đang sưng tấy lên của cô. Vũ Mặc Hàn cau mày, hắn tức giận trong lòng, bước nhanh đến nắm lấy cổ chân cô. Vừa chạm vào, cô đã giật mình, lập tức đứng dậy, thân thủ nhanh nhẹn tung ra một cước vào hắn, cũng may hắn né kịp, chứ không là chết rồi.

Mặc Hàn di chuyển nhanh như gió vươn tay nắm lấy hai tay cô, để cao trên đỉnh đầu, hắn ép sát cô vào tường khiến cô không có đường nào trốn thoát. Hắn nhìn cô với ánh mắt chứa đầy lửa giận, gằn giọng nói.

"Vết sưng ở chân em là do em đi giày cao gót ?" hắn nhìn xuống dưới chân cô.

"Mau buông tôi ra" Hinh Nhi dùng hết sức giãy giụa tìm đường thoát, cô chẳng thèm để ý đến câu hỏi của hắn.

"NÓI MAU" Hắn quát lớn, nhìn thấy vết thương trên người cô, hắn không kìm được mà nổi nóng.

"...."

Biết hắn đang giận, cô có chút sợ hãi trước uy lực của hắn. Bộ dáng này của hắn, đã bao lâu rồi cô không thấy? Cô xoay mặt nhìn sang hướng khác, vẫn không trả lời hắn.

Vũ Mặc Hàn biết cô sợ, hắn thật muốn một tay bóp chết người con gái trước mặt, cô quá xem thường hắn rồi.

Hắn buông tay cô ra, vết lằn in trên cổ tay trắng nõn. Sau đó liền bế cô đặt lên giường, dịu dàng xoa mắt cá chân của cô.

"Không quen thì đừng đi nữa"

"Không thích" cô ngang ngược cãi lại lời hắn.

Vũ Mặc Hàn trước nay chưa nhịn ai, vậy mà bây giờ hắn lại đi nhu nhược đối tốt với một cô gái, vậy mà cô gái đó lại không hề biết thân phận, bất giác trong lòng hắn lửa giận nổi lên bừng bừng.

Mặc Hàn mạnh bạo bóp miệng cô, cúi đầu hôn lên môi cô, lưởi của hắn khuấy đảo bên trong, hút hết mật ngọt, xong lại dò tìm lưỡi của cô mà quấn lấy. Hinh Nhi bị hôn bất ngờ, nằm dưới thân hắn mà vẫy vùng.

Reng Reng!

Đột nhiên chuông điện thoại của cô vang lên, hắn luyến tiếc rời bỏ đôi môi, buông ca ra ngồi ở bên cạnh. Hinh Nhi ổn định lại khí thở, cầm lấy điện thoại lên bấm nút nghe, áp vào tai.

"Alo ?"

Đầu dây bên kia truyền lên một giọng nói quen thuộc.

"Là ba đây!"

"Ông gọi tôi có chuyện gì ?" cô hạ giọng hỏi.

Thấy cô đột ngột thay đổi tính cách, hắn ngồi bên cạnh không khỏi tò mò.

"Có thể ra ngoài gặp nói chuyện được không. ta có chuyện rất quan trọng cần nói với con, nói qua điện thoại không tiện"

"Làm sao tôi có thể tin rằng ông không giở trò hại tôi ?" Cô hắng giọng, đề phòng.

"Ta..." Tô Gia Lâm ở đầu dây bên kia ấp úng, xong lại nói tiếp "Cầu xin con tin tưởng ta, ta không hại con, chỉ muốn nói cho con nghe về sự thật cái chết của mẹ con"

Giọng nói của ông ta như khẩn cầu, lại pha trộn chút nỗi buồn. Vừa nghe tới mẹ, cô liền chấn tỉnh hơn, liền đồng ý.

"Được, gặp nhau ở đâu ?"

"Khách sạn XX, phòng 068, con tới nhanh lên nhé!" Nói rồi ông ta cúp máy

Thấy sắc mặt của cô không vui, hắn hỏi.

"Sao vậy ?"

"Không sao!"

Hinh Nhi đứng dậy lấy một bộ đồ mặc vào.

"Em muốn đi đâu ? Để tôi đưa em đi"

"Không cần"

Hắn nhìn dáng vẻ gấp gáp của cô, liền biết có chuyện.

Cô phóng xe với tốc độ cao mà không hề biết phía sau đang có chiếc xe bám đuôi, trong lòng không khỏi bồn chồn lo lắng

Sự thật về cái chết của mẹ cô, lâu nay cô vẫn luôn điều tra, nhưng kết quả lại không tra thêm được gì. Chỉ biết là có liên quan đến Liễu Ý Hoa, nhưng bà ta quá nham hiểm, làm chuyện gì cũng kĩ lưỡng, muốn tra cũng không tra được.

Đột nhiên Tô Gia Lâm gọi điện bảo muốn nói cho cô biết sự thật. Hinh Nhi liền không kịp suy nghĩ, ông ta muốn nói sự thật hoặc đây chỉ là cái bẫy ông ta giăng ra. Dù thế nào, cô cũng phải thử.

Chiếc xe BMW dừng trước cửa khách sạn, một người phụ nữ bước ra từ trong xe, dáng vẻ vội vàng.

Tô Hinh Nhi lên đúng phòng mà Tô Gia Lâm đã nói. Ông ta đang ngồi trên ghế, ôm lấy đầu. Tóc tai bù xù, quần áo xộc xệch, khác hẳn với dáng vẻ thường ngày của một Tô Gia Lâm.

Cô bước vào ngồi ở ghế đối diện với ông ta. Tô Gia Lâm từ ừ ngẩng đầu, thấy cô, đuôi mắt ông ta có ý cười, vui mừng trong lòng. Ông ta nở nụ cười dịu dàng chào đón cô.

"Cuối cùng con cũng đến, con muốn uống nước gì không ?"

"Khỏi đi, tôi đi liền bây giờ"

"..."

"Ông biết chuyên gì của mẹ tôi, mau nói đi" Hinh Nhi trong lòng sốt ruột.

Hai bàn tay ông ta đan chặt vào nhau, ánh mắt như đang hối lỗi.

"Tất cả là lỗi của ta!" Tô Gia Lâm vừa nói dứt câu, gục mặt mà khóc, nhìn bộ dạng rất đáng thương.

"Là sao ?"

Chapter
1 Chương 1: Cô vợ ngốc nghếch
2 Chương 2: Đàn ông thừa thãi
3 Chương 3: Ở lại với em
4 Chương 4: Nhớ tôi ? Giả tạo!
5 Chương 5: Xin em đừng nói với anh ấy
6 Chương 6: Em muốn ăn kem!
7 Chương 7: Cô bị ngu hay sao không biết đây là rượu?
8 Chương 8: Trả cô ấy cho tôi!
9 Chương 9: Xin anh giúp em!
10 Chương 10: Mất rồi mới thấy nhớ
11 Chương 11: Họp báo
12 Chương 12: Công ty này là của tôi
13 Chương 13: Dự án khu resorts
14 Chương 14: Tốt nhất đừng giở trò
15 Chương 15: Em muốn anh
16 Chương 16: Gọi tên tôi
17 Chương 17: Đây là nhà em
18 Chương 18: Ta cầu xin con
19 Chương 19: Ăn mì
20 Chương 20: Tiền cô xài là của tôi
21 Chương 21: Đừng quên chúng ta là vợ chồng
22 Chương 22: Tủi thân
23 Chương 23: Đồng ý chuyển nhà
24 Chương 24: Hợp đồng sống chung
25 Chương 25: Phu nhân đi cùng ông ta rồi
26 Chương 26: Bắt gian hụt
27 Chương 27: Ta có chuyện muốn nói với con
28 Chương 28: Con nhớ mẹ
29 Chương 29: Giày của tôi đâu
30 Chương 30: Về thăm mẹ
31 Chương 31: Để tôi nhẹ tay chút nữa!
32 Chương 32: Chồng em không đẹp trai à ?
33 Chương 33: Hắn bị yếu sinh lý?
34 Chương 34: Có chuyện gì lên phòng nói
35 Chương 35: Bi kịch bắt đầu
36 Chương 36: Không cố ý nghe lén
37 Chương 37: Vì em là vợ tôi
38 Chương 38: Bà trốn cũng kĩ thật
39 Chương 39: Kế hoạch
40 Chương 40: Vì bà ta và ông ta đáng chết
41 Chương 41: Xem như ông còn biết suy nghĩ
42 Chương 42: Đừng cứu tôi
43 Chương 43: Từ từ chơi đùa với cô ta
44 Chương 44: Không thể đi
45 Chương 45: Cậu ra ngoài đi
46 Chương 46: Cô ấy sao rồi ?
47 Chương 47: Giấc mơ
48 Chương 48: Tôi cũng có thể giết chết bà
49 Chương 49: Nợ máu trả bằng máu
50 Chương 50: Vậy em muốn bao nhiêu hiệp
51 Chương 51: Giữa chúng ta chấm dứt rồi sao
52 Chương 52: Lần đó không tính
53 Chương 53: Hai người quen nhau sao
54 Chương 54: Hội ngộ
55 Chương 55: Chạy đi đâu?
56 Chương 56: Lời nói từ trái tim
57 Chương 57: Mua đồ cho em
58 Chương 58: Làm phiền anh rồi
59 Chương 59: Đi siêu thị
60 Chương 60: Quá khứ của quản gia
61 Chương 61: Không khỏe
62 Chương 62: Tin vui
63 Chương 63: Hạnh Phúc Chưa Tới Rắc Rối Đã Đến
64 Chương 64: Che Giấu
65 Chương 65: Nhờ Giúp Đỡ
66 Chương 66: Bản Lĩnh Của Một Chủ Tịch
67 Chương 67: Bữa Tiệc Ngoài Trời
68 Chương 68: Sinh Con Cho Anh
69 Chương 69: Nghe anh giải thích
70 Chương 70: Người thân cũng rời xa
71 Chương 71: Đau khổ
72 Chương 72: Xung đột chị em
73 Chương 73
74 Chương 74: Tìm chồng
75 Chương 75: Yêu tới ngu muội
76 Chương 76: Có xứng với em không
77 Chương 77: Chị hận nhất là em
78 Chương 78: Ngoại truyện
79 Chương 79: Ngoại Truyện - End
Chapter

Updated 79 Episodes

1
Chương 1: Cô vợ ngốc nghếch
2
Chương 2: Đàn ông thừa thãi
3
Chương 3: Ở lại với em
4
Chương 4: Nhớ tôi ? Giả tạo!
5
Chương 5: Xin em đừng nói với anh ấy
6
Chương 6: Em muốn ăn kem!
7
Chương 7: Cô bị ngu hay sao không biết đây là rượu?
8
Chương 8: Trả cô ấy cho tôi!
9
Chương 9: Xin anh giúp em!
10
Chương 10: Mất rồi mới thấy nhớ
11
Chương 11: Họp báo
12
Chương 12: Công ty này là của tôi
13
Chương 13: Dự án khu resorts
14
Chương 14: Tốt nhất đừng giở trò
15
Chương 15: Em muốn anh
16
Chương 16: Gọi tên tôi
17
Chương 17: Đây là nhà em
18
Chương 18: Ta cầu xin con
19
Chương 19: Ăn mì
20
Chương 20: Tiền cô xài là của tôi
21
Chương 21: Đừng quên chúng ta là vợ chồng
22
Chương 22: Tủi thân
23
Chương 23: Đồng ý chuyển nhà
24
Chương 24: Hợp đồng sống chung
25
Chương 25: Phu nhân đi cùng ông ta rồi
26
Chương 26: Bắt gian hụt
27
Chương 27: Ta có chuyện muốn nói với con
28
Chương 28: Con nhớ mẹ
29
Chương 29: Giày của tôi đâu
30
Chương 30: Về thăm mẹ
31
Chương 31: Để tôi nhẹ tay chút nữa!
32
Chương 32: Chồng em không đẹp trai à ?
33
Chương 33: Hắn bị yếu sinh lý?
34
Chương 34: Có chuyện gì lên phòng nói
35
Chương 35: Bi kịch bắt đầu
36
Chương 36: Không cố ý nghe lén
37
Chương 37: Vì em là vợ tôi
38
Chương 38: Bà trốn cũng kĩ thật
39
Chương 39: Kế hoạch
40
Chương 40: Vì bà ta và ông ta đáng chết
41
Chương 41: Xem như ông còn biết suy nghĩ
42
Chương 42: Đừng cứu tôi
43
Chương 43: Từ từ chơi đùa với cô ta
44
Chương 44: Không thể đi
45
Chương 45: Cậu ra ngoài đi
46
Chương 46: Cô ấy sao rồi ?
47
Chương 47: Giấc mơ
48
Chương 48: Tôi cũng có thể giết chết bà
49
Chương 49: Nợ máu trả bằng máu
50
Chương 50: Vậy em muốn bao nhiêu hiệp
51
Chương 51: Giữa chúng ta chấm dứt rồi sao
52
Chương 52: Lần đó không tính
53
Chương 53: Hai người quen nhau sao
54
Chương 54: Hội ngộ
55
Chương 55: Chạy đi đâu?
56
Chương 56: Lời nói từ trái tim
57
Chương 57: Mua đồ cho em
58
Chương 58: Làm phiền anh rồi
59
Chương 59: Đi siêu thị
60
Chương 60: Quá khứ của quản gia
61
Chương 61: Không khỏe
62
Chương 62: Tin vui
63
Chương 63: Hạnh Phúc Chưa Tới Rắc Rối Đã Đến
64
Chương 64: Che Giấu
65
Chương 65: Nhờ Giúp Đỡ
66
Chương 66: Bản Lĩnh Của Một Chủ Tịch
67
Chương 67: Bữa Tiệc Ngoài Trời
68
Chương 68: Sinh Con Cho Anh
69
Chương 69: Nghe anh giải thích
70
Chương 70: Người thân cũng rời xa
71
Chương 71: Đau khổ
72
Chương 72: Xung đột chị em
73
Chương 73
74
Chương 74: Tìm chồng
75
Chương 75: Yêu tới ngu muội
76
Chương 76: Có xứng với em không
77
Chương 77: Chị hận nhất là em
78
Chương 78: Ngoại truyện
79
Chương 79: Ngoại Truyện - End