Chương 27: La bàn

Thứ sử Dương Châu chờ ở bến tàu suốt đêm để đợi ta đến, ta không rời thuyền, chỉ cho hắn lên thuyền để hỏi mấy câu.

Hiện tại, ta không thể không phòng bị mọi người.

Thứ sử Dương Châu là một người mập mạp, béo tốt, hành động có chút chậm
chạp. Sau khi hắn đi lên thuyền, mệt thở không ra hơi. Giống như tùy
thời đều có thể chết vì khó thở. Ta không nhớ rõ đã phái hắn đến Giang
Đô làm thứ sử như thế nào. Dù sao lúc thấy người này, ta thực không hài
lòng. Hắn ấp a ấp úng, đầu óc cũng hồ đồ, thậm chí còn không rõ nơi hắn
quản lí có quan quân phương Bắc tới hay không.

Ta hỏi hắn về Tạ
Tử Nam, không ngờ hắn lại biết. "Tạ đại nhân một tháng trước đã tới
Dương Châu. Thần rất vui khi gặp lại Tạ đại nhân", hắn cười hắc hắc, đã
quên rằng mình không báo cáo trước việc này với ta, thậm chí ta đã biết
việc này từ trên tờ giấy mà Quy Mệnh. "Tạ đại nhân tới Dương Châu có
chuyện gì?", ta hỏi.

"Hắn đến tiễn Quý đại nhân".

"Quý đại nhân?"

"Đúng vậy, Quý Khang, Quý đại nhân chuẩn bị nhậm chức thứ sử Kim Lăng".

Tâm của ta vừa động, ta biết người này, đây là cháu trai của vợ Phùng Ký.
Ta không khỏi trầm ngâm. Quý Khang còn chưa có hồi kinh báo cáo công
việc. Tạ Tử Nam sao lại quen biết Quý Khang? Người kế nhiệm đến tiễn
người tiền nhiệm đi nơi khác nhậm chức, thật đúng là mới mẻ.

"Sau khi Tạ đại nhân đưa tiễn Quý đại nhân xong thì Quý đại nhân đi đâu?",
Quý Khang không có hồi kinh, việc này vốn nên truy cứu. Do bận rộn chuẩn bị cho chuyến đi nam tuần, ta nhất thời không truy cứu.

"Quý đại nhân cùng Tạ đại nhân cùng nhau đến Kim Lăng, lúc đi trông hai vị đại
nhân rất là thân mật!". Nam nhân mập mạp này lộ ra thần sắc hâm mộ.
"Thần nghĩ sau khi tiếp xúc mấy ngày, hai vị đại nhân đã trở nên thân
thiết, không nề hà lễ nghi phiền phức".

Ta liếc hắn một cái xem
thường, trong lòng không khỏi âm thầm trầm xuống. Tạ Tử Nam là do A Nam
đề cử, Quý Khang lại là cháu trai của vợ Phùng Ký. Hai người này lại ở
cùng nhau, làm cho người ta không thể không hoài nghi. Trong nháy mắt,
ta thực sự rất muốn chạy sang phòng A Nam, hỏi nàng, chuyện này rốt cuộc là thế nào.

Nhưng cuối cùng ta khắc chế chính mình, chỉ lặng lẽ ngồi trên ghế.

Lâu không thấy ta nói lời nào, vị thứ sử Dương Châu kia dường như cảm thấy
được cái gì, hắn dò xét sắc mặt của ta, "Hoàng Thượng?", gương mặt béo
phì nịnh nọt tươi cười, "Ngài nhất định còn nhớ rõ tình hình khi đưa
thần đi nhậm chức? Hoàng Thượng tự mình tiễn đưa! Đó là lần đầu tiên
tiểu nhân được diện kiến thiên nhan. Hoàng Thượng còn từng nói bộ dạng
tướng mạo của tiểu nhân rất tốt..."

Ta hoảng sợ, cảm thấy có chỗ
nào đó không thích hợp, ta xác thực thường đưa đại quan đi nhậm chức ở
biên giới, hơn nữa nếu ta đưa quan viên đi nhậm chức, bình thường luôn
thuận miệng khích lệ vài câu. Nhưng cũng không đến mức nói không thành
có như vậy chứ. Lông mày ta nhướn lên, việc này không đúng chỗ nào?

Hắn thở hổn hển, hít một hơi sâu, lại thêm nửa câu sau, "Đương nhiên, tiểu nhân hiện tại béo chút..."

Được rồi! Béo một chút mà ngay cả nói cho hoàn chỉnh câu đều cố sức như vậy. Ta cẩn thận nhớ lại, rốt cục cũng mơ hồ nhận ra, ta nhìn một vòng, lại
một vòng, thật là ta từng tiễn đưa vị quan viên này, nhưng, khi đó
hắn... rõ ràng là mặt nhỏ dài! Bất quá mới qua hai ba năm, một người sao lại có thể béo thành như vậy! Ta lập tức nghĩ tới A Nam, mỗi ngày ta
đều bắt nàng ăn thật nhiều, nay xem ra đúng là thập phần nguy hiểm, vạn
nhất nàng cũng giống vị thứ sử Dương Châu này, béo đến như vầy, chẳng
phải là rất đáng sợ sao! Tuy rằng ta thích ôm A Nam mềm mềm, có thịt,
nhưng nếu biến thành như vậy, còn có cái gì thú vị?!

Ta phải xem xét lại một lần nữa kế hoạch nuôi A Nam.

Ta đuổi vị thứ sử mập mạp này đi, nhìn thấy hắn, ta cũng không muốn ăn
nữa, khi nghe lời hắn nói, ta biết hắn hâm mộ cái gì. Hắn hy vọng khi
hắn rời Dương Châu, cũng có thể giống như Quý Khang dễ dàng như thế,
quan viên kế nhiệm còn có thể thân mật đưa tiễn hắn. Nay ta không dễ
dàng bị lừa gạt như thước kia, ta nhìn cái gì cũng rất rõ ràng. Người kế nhiệm cùng tiền nhiệm giao hảo, chuyện này sao có thể?

Ta hơi
bực mình trở lại thư phòng, kinh ngạc phát hiện, A Nam mang theo tiểu
cung nữ A Qua ở trong thư phòng. Nàng đứng ở trước ngự án tiền nghiên
cứu cái gì đó. Nàng đưa lưng về phía ta nên không chú ý ta đã đến.

Mà tiểu cung nữ A Qua quỳ ở cạnh cửa. Ta vừa đi vào phòng, A Qua liền thấy ta, nàng ta mở miệng muốn hành lễ. Ta cho nàng ta một cái ánh mắt,
không được lên tiếng. Nàng ta lập tức đã. Chỉ phủ phục ở cạnh cửa. Cúi
đầu kính cẩn nghe lời.

Ta bước qua nàng ta đi về phía trước. Đi được vài bước, lại đột nhiên quay đầu lại, thấy nàng ta vẫn thành thật phủ phục ở đó.

Ta lặng lẽ đi đến phía sau A Nam, lúc này mới nhìn rõ, A Nam đang nghịch
cái la bàn ở trên ngự án. Nàng tính tình trẻ con lấy tay đẩy đẩy cái kim chỉ sang chỗ khác, nhìn nó quay tròn một vòng trở về chỗ cũ chỉ hướng
về phía nam. Nàng lại tiếp tục đẩy kim sang chỗ khác, giống như chưa từ
bỏ ý định.

Ánh mắt của ta cũng ngây ngốc dừng lại trước ngự án, không biết vì sao, ta cảm thấy lạnh cả người.

Kỳ thật ta đã nghĩ qua vấn đề này, ngày mùa đông tuyết rơi đó, sau khi mai táng cho ta ở ngoài thành, nàng có tính toán gì nữa? Hoặc nói là, trong lòng ta loáng thoáng hiểu được. Mục tiêu A Nam vẫn rất rõ ràng. Nàng
muốn đi tìm đệ đệ của nàng, sau đó mang theo đệ đệ trở về phương Nam.
Nàng chính là người như vậy, kiên định mà không khuất phục. Tựa như việc cố chấp với cái la bàn này, nó vĩnh viễn là chỉ về phương Nam. Một hồi
huyết vũ tinh phong kia, nàng có thể giữ được mạng, là vì nàng vẫn luôn
tồn tại tín niệm trở về cố hương.

Không biết vì sao, ta rất xúc động, từ phía sau mạnh mẽ ôm lấy A Nam.

Tiểu nha đầu trong lòng bị ta làm cho hoảng sợ, nhưng nàng không kêu tiếng
sợ hãi. Chỉ là bất động rất lâu ở ta trong lòng ta mới lấy lại được bình tĩnh.

"Sở Tư Nam!", ta gọi tên nàng, mang theo vô hạn cảm khái,
"Thật sự là cái tên rất đặc biệt", ta gắt gao nắm lấy vòng eo tinh tế,
gác cằm mình lên đôi vai gầy của A Nam, "Tựa như chỉ nam châm của la
bàn, vừa cứng lại vừa quật cường". Ta nghĩ ta hiện tại ta đã biết, vì
sao khi vừa thấy A Nam ta có chút bất an. Trong lòng ta vẫn mơ hồ hiểu
được tâm của A Nam, cho tới bây giờ cũng chưa từng dừng lại trên người
ta. Nàng không giống những nữ nhân khác, thân thể của nàng, tâm của nàng đã sớm được nàng xác định phương hướng.

Trong phòng rất yên
tĩnh, tiếng hít thở của ta và A Nam đan vào nhau. A Nam như là bị điểm
huyệt, cương trực vẫn không nhúc nhích, tùy ý để ta ôm nàng. Ta đem nàng làm chỗ dựa, chống đỡ thân thể của ta.

Ta không biết nói gì với nàng vào lúc này.

"Vì sao lại là tên này?", ta hỏi A Nam. Khẩu khí hòa hoãn, lại mang theo ý
tứ hàm xúc không cho từ chối, phụ thân của nàng Sở Liệt Đế khi đặt tên
này cho nàng, nhất định là có thâm ý. Sở Liệt Đế không giống đệ đệ của
ông, đó là một người thiện chiến dũng mãnh, từng giao thủ nhiều lần cùng phụ hoàng ta, ngay cả phụ hoàng cũng thập phần kính nể ông. Nếu Sở Liệt Đế còn sống, ngày nay thiên hạ ra sao, ta cũng không dám nói.

Có lẽ là trong giọng nói của ta mang ý tứ hàm xúc nào đó làm cho A Nam không thể không mở miệng.

"Tên của thiếp là phụ hoàng...", nàng lập thức được mình nói sai, lập tức
sửa miệng, "Thiếp là nói phụ thân thiếp, trên bàn của cha cũng có một
cái la bàn". Ngữ khí A Nam thập phần bình thản, mang theo hơi thở của
tiểu cô nương, tựa hồ như đang nhớ về thời thơ ấu của nàng, tay nàng lại không tự giác chuyển động, lại xoay cái kim của la bàn, thả tay ra nhìn nó xoay một vòng về chỗ cũ, "Đó là chuyện rất lâu rồi, khi thiếp còn
rất nhỏ, thường xuyên ghé lên bàn của phụ hoàng để nghịch cái kim la
bàn. Bất luận có di chuyển nó sang hướng nào cuối cùng nó luôn kiên định chỉ về hướng nam. Phụ thân nói, thế sự hay thay đổi, con người phải
kiên trì với tín niệm của mình, tựa như cái la bàn này"

Trong mắt của ta lại hiện ra một hình ảnh: một tiểu cô nương nho nhỏ, khả ái, nằm bên mép bàn, cố chấp nghịch ngợm cái kim la bàn.

A Nam đắm chìm
trong suy nghĩ của nàng, thanh âm thấp xuống, "Nhưng phụ thân còn nói,
nhân sinh cũng luôn thay đổi, cũng làm người ta dần mất niềm tin, không
còn kiên trì được nữa. Tựa như la bàn phải được làm tỉ mỉ, khéo léo mới
có thể kiên trì chỉ về một hướng, mới có thể luôn nhận thức tốt phương
hướng". Nàng dường như có chút mê man, nghĩ nghĩ, nàng lại bỏ thêm một
câu, "Thiếp không xứng với cái tên ý nghĩa như vậy".

Ta tinh tế
thưởng thức những lời này, cảm thấy A Nam dường như là nói chính nàng,
hoặc như là khuyên bảo ta. Ta không nói gì nữa, cũng không thay đổi động tác, từ phía sau ôm nàng, làm cho hai người gắt gao dựa vào nhau. Cũng
không có một chút ái muội nào, ngược lại thời gian kéo dài, lại làm cho
người ta cảm thấy an lòng.

Mặc kệ nàng muốn làm cái kim la bàn không, ta đều muốn làm một khối nam châm, muốn đem nàng chặt chẽ mãi mãi ở bên ta.

"Nàng đừng nhúc nhích", ta ta từ từ nhắm hai mắt, nhẹ nhàng nói, bởi vì ta
sâu sắc cảm giác được tiểu nha đầu trong lòng đang muốn rục rịch. Ta
ngăn lại lời nói của nàng, "Chúng ta đừng đàm luận chuyện này nữa", ta
nói, "Nàng nói đúng, dùng người thì không nghi người, nghi người thì
không dùng người. Tạ Tử Nam muốn làm cái gì, chúng ta đến Kim Lăng sẽ
biết".

Ta sớm đã nhìn ra, tiểu nha đầu này không đi ngủ. Nàng ở
thư phòng chờ ta, là vì cái gì. Lúc này đã gần đến Kim Lăng, ban đêm lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, ta cũng đoán được trong lòng nàng bất an.
Tuy nàng không nói ra nhưng ta biết. Nàng là A Nam của ta, nhưng mặt
khác, nàng cũng là Sở tu dung. Hậu cung có quy củ của hậu cung, nàng bảo vệ điểm mấu chốt của nàng.

"Ta đã gọi người đem bộ y phục buổi
tối nay nàng mặc bỏ đi", ta nói, "Còn có y phục của nàng nhìn qua quá
đơn giản, ta cũng cho người đem nó bỏ đi hết. Đến Kim Lăng, ta sẽ đặt
may cho nàng y phục khác. Ở bên cạnh ta, không thể mặc đơn giản như vậy. Nàng muốn cái gì, ta sẽ cho nàng, tuyệt không thiếu nàng". Ta dùng cằm
miết qua cái cổ trắng nõn kia, chậm rãi nói ra lời này.

Chapter
1 Chương 1: Đầu
2 Chương 2: A nam
3 Chương 3: Trùng sinh
4 Chương 4: Yêu nữ
5 Chương 5: Quật cường
6 Chương 6: Hi vọng của mọi người
7 Chương 7: Bắt nạt
8 Chương 8: Đồng tẩm (cùng giường)
9 Chương 9: Hậu cung
10 Chương 10: Ai bị phạt
11 Chương 11: Có thai
12 Chương 12: An bài
13 Chương 13: Định vị
14 Chương 14: Phó thác
15 Chương 15: Kê đơn
16 Chương 16: Hãm hại
17 Chương 17: Lôi đình
18 Chương 18: Nghe cầm
19 Chương 19: Nảy lòng tham
20 Chương 20: Gian thần
21 Chương 21: Đồng tước
22 Chương 22: Ra đi
23 Chương 23: Huyền cơ
24 Chương 24: Sinh biến
25 Chương 25: Vu oan
26 Chương 26: Cơ trí
27 Chương 27: La bàn
28 Chương 28: Cố nhân
29 Chương 29: Phá án
30 Chương 30: Khu trục
31 Chương 31: Trò hề
32 Chương 32: Bất đồng
33 Chương 33: Hiểu biết
34 Chương 34: Lợi dụng
35 Chương 35: Cầu tiến
36 Chương 36: Cá lớn
37 Chương 37: Tiệp đối
38 Chương 38: Âm mưu
39 Chương 39: Giải độc
40 Chương 40: Cung thư
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47-1
48 Chương 47-2
49 Chương 48-1
50 Chương 48-2
51 Chương 49-1
52 Chương 49-2
53 Chương 50-1
54 Chương 50-2
55 Chương 51
56 Chương 52
57 Chương 53
58 Chương 54-1
59 Chương 54-2
60 Chương 55-1
61 Chương 55-2
62 Chương 56
63 Chương 57
64 Chương 58
65 Chương 59
66 Chương 60
67 Chương 61
68 Chương 62
69 Chương 63
70 Chương 64
71 Chương 65
72 Chương 66
73 Chương 67
74 Chương 68
75 Chương 69
76 Chương 70
77 Chương 71
78 Chương 72
79 Chương 73
80 Chương 74
81 Chương 75
82 Chương 76
83 Chương 77
84 Chương 78
85 Chương 79
86 Chương 80
87 Chương 81
88 Chương 82
89 Chương 83
90 Chương 84
91 Chương 85
92 Chương 86
93 Chương 87
94 Chương 88
95 Chương 89
96 Chương 90
97 Chương 91
98 Chương 92
99 Chương 93
100 Chương 94
101 Chương 95
102 Chương 96
103 Chương 97
104 Chương 98
105 Chương 99
106 Chương 100
107 Chương 101
108 Chương 102
109 Chương 103
110 Chương 104
111 Chương 105
112 Chương 106
113 Chương 107
114 Chương 108
115 Chương 109
116 Chương 110
117 Chương 111
118 Chương 112
119 Chương 113
120 Chương 114
121 Chương 115
122 Chương 116
123 Chương 117
124 Chương 118
125 Chương 119
126 Chương 120
127 Chương 121
128 Chương 122
129 Chương 123
130 Chương 124
131 Chương 125
132 Chương 126
133 Chương 127
134 Chương 128
135 Chương 129
136 Chương 130
137 Chương 131
138 Chương 132: Ngoại truyện 1
139 Chương 133: Ngoại truyện
140 Chương 134
141 Chương 135
142 Chương 136
143 Chương 137
144 Chương 138
145 Chương 139
146 Chương 140
147 Chương 141
148 Chương 142
149 Chương 143: Đại kết cục
150 Chương 144: Ngoại truyện
151 Chương 145: Ngoại truyện
152 Chương 146: Ngoại truyện 2
153 Chương 147: Ngoại truyện 3
Chapter

Updated 153 Episodes

1
Chương 1: Đầu
2
Chương 2: A nam
3
Chương 3: Trùng sinh
4
Chương 4: Yêu nữ
5
Chương 5: Quật cường
6
Chương 6: Hi vọng của mọi người
7
Chương 7: Bắt nạt
8
Chương 8: Đồng tẩm (cùng giường)
9
Chương 9: Hậu cung
10
Chương 10: Ai bị phạt
11
Chương 11: Có thai
12
Chương 12: An bài
13
Chương 13: Định vị
14
Chương 14: Phó thác
15
Chương 15: Kê đơn
16
Chương 16: Hãm hại
17
Chương 17: Lôi đình
18
Chương 18: Nghe cầm
19
Chương 19: Nảy lòng tham
20
Chương 20: Gian thần
21
Chương 21: Đồng tước
22
Chương 22: Ra đi
23
Chương 23: Huyền cơ
24
Chương 24: Sinh biến
25
Chương 25: Vu oan
26
Chương 26: Cơ trí
27
Chương 27: La bàn
28
Chương 28: Cố nhân
29
Chương 29: Phá án
30
Chương 30: Khu trục
31
Chương 31: Trò hề
32
Chương 32: Bất đồng
33
Chương 33: Hiểu biết
34
Chương 34: Lợi dụng
35
Chương 35: Cầu tiến
36
Chương 36: Cá lớn
37
Chương 37: Tiệp đối
38
Chương 38: Âm mưu
39
Chương 39: Giải độc
40
Chương 40: Cung thư
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47-1
48
Chương 47-2
49
Chương 48-1
50
Chương 48-2
51
Chương 49-1
52
Chương 49-2
53
Chương 50-1
54
Chương 50-2
55
Chương 51
56
Chương 52
57
Chương 53
58
Chương 54-1
59
Chương 54-2
60
Chương 55-1
61
Chương 55-2
62
Chương 56
63
Chương 57
64
Chương 58
65
Chương 59
66
Chương 60
67
Chương 61
68
Chương 62
69
Chương 63
70
Chương 64
71
Chương 65
72
Chương 66
73
Chương 67
74
Chương 68
75
Chương 69
76
Chương 70
77
Chương 71
78
Chương 72
79
Chương 73
80
Chương 74
81
Chương 75
82
Chương 76
83
Chương 77
84
Chương 78
85
Chương 79
86
Chương 80
87
Chương 81
88
Chương 82
89
Chương 83
90
Chương 84
91
Chương 85
92
Chương 86
93
Chương 87
94
Chương 88
95
Chương 89
96
Chương 90
97
Chương 91
98
Chương 92
99
Chương 93
100
Chương 94
101
Chương 95
102
Chương 96
103
Chương 97
104
Chương 98
105
Chương 99
106
Chương 100
107
Chương 101
108
Chương 102
109
Chương 103
110
Chương 104
111
Chương 105
112
Chương 106
113
Chương 107
114
Chương 108
115
Chương 109
116
Chương 110
117
Chương 111
118
Chương 112
119
Chương 113
120
Chương 114
121
Chương 115
122
Chương 116
123
Chương 117
124
Chương 118
125
Chương 119
126
Chương 120
127
Chương 121
128
Chương 122
129
Chương 123
130
Chương 124
131
Chương 125
132
Chương 126
133
Chương 127
134
Chương 128
135
Chương 129
136
Chương 130
137
Chương 131
138
Chương 132: Ngoại truyện 1
139
Chương 133: Ngoại truyện
140
Chương 134
141
Chương 135
142
Chương 136
143
Chương 137
144
Chương 138
145
Chương 139
146
Chương 140
147
Chương 141
148
Chương 142
149
Chương 143: Đại kết cục
150
Chương 144: Ngoại truyện
151
Chương 145: Ngoại truyện
152
Chương 146: Ngoại truyện 2
153
Chương 147: Ngoại truyện 3