Chương 27: Anh muốn giữ lại kỷ niệm

Lần này, Giản Chính Dương ngoan ngoãn thả Tiểu Thỏ xuống, chỉ là anh không chịu đi mà cứ cười tít mắt rồi nhìn cô. Vẻ mặt tràn đầy thỏa mãn, anh vẫn cứ hướng mặt về phía cô rồi làm nũng. 

"Anh cũng đói bụng. Em đút anh ăn đi.” 

Quái đản! Đút anh ăn thì chẳng khác gì cô đang ngoan ngoãn nghe theo. Tiểu Thỏ thầm khinh bỉ chính mình, cô đúng là chẳng có quan niệm về trinh tiết gì cả. Bị người ta cường cho một lần, đã không hận thì thôi, bây giờ lại còn như thế này, thậm chí còn nói theo anh, đúng là quá mức quái đản! 

Bởi vì ý thức được như vậy, tâm trạng của Tiểu Thỏ đột nhiên trở nên không tốt. Cô trừng mắt hung dữ với Giản Chính Dương, "Muốn ăn thì tự đi mà ăn, anh có tay có chân mà.” 

Giản Chính Dương nhìn mấy món ăn khác ở trên bàn bằng ánh mắt ghét bỏ, “Anh muốn ăn món trên tay em cơ.” 

Tiểu Thỏ nhìn đồ ăn đã ăn sắp hết, thậm chí còn bị rối tung cả lên, cô liền hào phóng đưa qua, “Cho anh ăn đó.” 

Giản Chính Dương cười tít mắt, cứ như vậy mà đón lấy đồ ăn rồi ăn từng muỗng một, trông dáng vẻ giống như anh đang ăn mỹ vị nhân gian vậy. 

Thấy thế, Tiểu Thỏ nói một câu, “Em đi tắm đây. Anh ăn xong thì rửa chén nha.” 

"Được.” Tiểu Thỏ không có nói muốn bỏ đi, tâm trạng Giản Chính Dương liền vô cùng tốt, cho dù cô nói gì anh cũng chịu, “Hay là anh với em tắm chung với nhau đi.” 

"Cút!"

Sợ Giản Chính Dương sẽ làm thật, Tiểu Thỏ lập tức khóa trái nhà vệ sinh lại. Cả người cô ê ẩm hết cả, trong nhà anh lại có bồn tắm lớn, thuận tiện cho cô xả nước ấm để làm tiêu tan cơn đau nhức. 

Tiểu Thỏ loay hoay với cái vòi nước trong nhà Giản Chính Dương một hồi mới xả nước ấm được. Cô vừa xả nước từ vòi ra, vừa chuẩn bị gương, lược chải đầu, sữa tắm, dầu gội đầu các kiểu. Đồ Giản Chính Dương xài toàn hàng ngoại quốc. Đáng tiếc, cô nhận biết được 26 ký tự Latinh, nhưng khi ghép chúng lại với nhau thì cô không hiểu được gì, chỉ biết đoán mò xem cái nào là sữa tắm, cái nào là dầu gội đầu. Nước đã xả đầy bồn. Tiểu Thỏ bước vào bên trong, hơi ấm của làn nước khiến cô cảm thấy thoải mái vô cùng. 

Thừa dịp Tiểu Thỏ đang tắm rửa, Giản Chính Dương ăn nhanh bữa cơm. Đã vận động nhiều như vậy, anh còn đói và mệt hơn cô, nhưng anh cũng đồng thời khôi phục lại sức nhanh. 

Ăn cơm xong, rửa chén hết thảy, Tiểu Thỏ vẫn chưa ra ngoài. Giản Chính Dương đành đi vào phòng ngủ. Nhìn đống quần áo bị mình xé rách, từng mảnh từng mảnh nằm rải rác khắp giường khắp sàn, trong lòng anh lại có một sự thỏa mãn dâng trào. 

Anh nhặt quần áo của Tiểu Thỏ lên, xếp lại gọn gàng rồi cất vào tủ. Đây là lần đầu tiên của anh và cô, anh muốn giấu nó đi như một kỷ niệm đẹp. 

Đến khi mở mền ra, nhìn thấy những dấu máu đỏ trên nền vải trắng, Giản Chính Dương càng thêm kích động. Chẳng những Tiểu Thỏ đã thuộc về anh mà còn hoàn toàn thuộc về anh! Tuy rằng anh không để ý đây có phải là lần đầu của cô hay không, nhưng nếu đúng thật là như vậy, anh dĩ nhiên càng thêm cao hứng. 

Ngay lập tức, anh liền quyết định giấu chiếc mền đi. Um... Nhìn dấu vết in trên chiếc mền như một đóa hoa, Giản Chính Dương bắt đầu suy nghĩ xem có nên giặt nó rồi hong khô hay không. 

Bởi vì anh chợt nghĩ rằng mền có vẻ bị dơ, thời tiết lại nắng nóng, nếu không giặt thì sẽ bốc lên mùi ẩm mốc. Do đó, giữa việc giặt giũ với việc gấp nó lại rồi cất vào tủ, anh bỗng cảm thấy khó mà quyết định. 

Lúc Tiểu Thỏ bước ra từ nhà tắm, nhìn thấy Giản Chính Dương cầm kéo để cắt cái mền, cô liền hỏi, “Anh làm gì đó?” 

"Ặc..." Giản Chính Dương quay đầu, không biết phải trả lời như thế nào. Nhìn thấy cô che đầu bằng khăn của mình, trên người vẫn mặc y phục của mình, anh bỗng cảm thấy cô đẹp làm sao, nhất thời quên mất việc mình đang làm. 

Không đợi anh giải thích, Tiểu Thỏ đã bước qua, nhìn vết màu đỏ chói mắt trên chiếc mền, đại khái có thể đoán được việc anh đang làm. Cô xấu hổ vô cùng, trừng mắt nhìn anh. 

"Biến thái."

Không đợi anh nói chuyện, cô giật lấy chiếc mền rồi chạy thật nhanh vào nhà tắm, ném vào trong bồn tắm còn đang đầy nước. 

"Anh muốn giữ lại kỷ niệm của chúng ta." Giản Chính Dương uất ức theo sau. Anh bước chậm một bước, đành trơ mắt nhìn chiếc mền đã bị ướt sũng ở trong bồn tắm. 

"Đây là lần đầu tiên của hai chúng ta.” 

"Ngậm miệng." Tiểu Thỏ giận dữ, trừng mắt, “Ai lại đi cất giữ mấy thứ này? Không được!” 

"..."

Vết màu hòa vào nước, chỉ trong chốc lát, chiếc mền đã trắng tinh. Tiểu Thỏ đứng dậy, trừng mắt với Giản Chính Dương, "Tự mình giặt đi.” 

Anh làm chuyện xấu, cô mới không thèm giặt. 

Trời ạ, nghe giọng này sao giống như đang làm nũng quá vậy... Bạch Tiểu Thỏ, mày nhất định phải kiên định một chút, cứ như vậy mà bị khuất phục, mày sẽ trở thành Tiểu Bạch đó! 

Giản Chính Dương không để ý tới câu nói tựa như mệnh lệnh của cô. Dù sao đi nữa, chỉ cần cô không bỏ đi, cô muốn anh làm gì cũng được. Giản Chính Dương vui vẻ nhận lấy chiếc mền, cam đoan rằng sẽ tự mình giặt sạch sẽ. 

Tiểu Thỏ không để ý tới dáng vẻ ngốc của anh. Cô rời khỏi phòng tắm. Thời điểm bị hôn mê, ngây ngốc ở trong phòng ngủ, vừa nãy mới từ phòng ngủ ra ngoài ăn cơm, ăn cơm xong liền chạy vào nhà tắm, cô đều chưa kịp nhìn kỹ căn phòng của anh. Bây giờ nhìn lại, nó trông không lớn lắm, chỉ là đồ đạc trang trí trong phòng, vừa nhìn đã biết ngay là hàng hiệu, muốn mua hết mấy thứ này quả là tốn không ít tiền bạc. 

Đã vậy, cả căn phòng đều toàn một màu trắng, sáng ngời vô cùng, là phong cách mà cô thích nhất. 

Nhìn khắp phòng khách, nhìn cả ban công. Cô bước ra ngoài ấy, đột nhiên phát hiện có cái gì đó trắng bông. Trông kỹ lại, hóa ra là một con thỏ nhỏ màu trắng. Là vật nuôi trong nhà sao? 

Tiểu Thỏ lập tức xông về phía nó, "Thật đáng yêu!"

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2: Quên mang tiền
3 Chương 3: Bạch Tiểu Thỏ phát điên
4 Chương 4: Giản Chính Dương vô lại
5 Chương 5: Bộc lộ bản tính
6 Chương 6: Bắt đầu theo đuổi
7 Chương 7: Tiểu Thỏ tức giận
8 Chương 8
9 Chương 9: Yên lặng đi theo
10 Chương 10: Tôi không muốn đi
11 Chương 11: Giản Chính Dương nổi sói tính
12 Chương 12: Giản Chính Dương da mặt dày
13 Chương 13: Giản Chính Dương làm cơm, Tiểu Thỏ phải tán thưởng
14 Chương 14: Đồng nghiệp ghen tị
15 Chương 15: Tiểu Thỏ đáng yêu
16 Chương 16: Không gian giới hạn sức hấp dẫn
17 Chương 17
18 Chương 18: Giản Chính Dương bảo vệ cho Thỏ Thỏ
19 Chương 19
20 Chương 20: Mùi dấm chua không ranh giới
21 Chương 21: Bà Giản bạo lực
22 Chương 22: Lại đánh nhau
23 Chương 23: Trừ phi anh chết, nếu không sẽ không buông tay
24 Chương 24: Con trai bà có bị bệnh không?
25 Chương 25: Tiểu Thỏ bị ăn
26 Chương 26: Nên hận anh, nhưng cô lại không hận nổi
27 Chương 27: Anh muốn giữ lại kỷ niệm
28 Chương 28: Không được đi
29 Chương 29: Giản Chính Dương bá đạo
30 Chương 30: Mua thuốc
31 Chương 31: Tiểu Tình ghen tỵ
32 Chương 32: Hứa hẹn: Anh không phụ em, em sẽ không phụ anh
33 Chương 33: Không thể tùy tiện kết hôn như vậy
34 Chương 34: Nếu như yêu anh, thì đừng làm việc
35 Chương 35: Giản Chính Dương: Cứu anh
36 Chương 36: Giản Chính Dương bị thương
37 Chương 37: Thiên sứ bảo vệ
38 Chương 38: Tiểu Thỏ khó chịu
39 Chương 39: Tiểu Thỏ thông minh
40 Chương 40: Đừng tỏ vẻ là em gái đáng thương, bà đã già rồi
41 Chương 41: Chỗ này là của em, không được cắn
42 Chương 42: Không cần mua nhẫn đính hôn
43 Chương 43: Anh là hoa nhài, em là phân trâu
44 Chương 44: Có cảm giác như thôn nữ vào thành phố vậy
45 Chương 45: Tôi không đồng ý cô làm cháu dâu bên ngoại của tôi
46 Chương 46: Chỉ cần hai người chúng ta thôi được không
47 Chương 47: Tôi tưởng cô mới là người sốt ruột kết hôn
48 Chương 48: Gọi cô ấy là bà Giản
49 Chương 49: Bà xã đau lòng vì anh sao?
50 Chương 50: Ngày mai phải ly hôn
51 Chương 51: Em muốn nằm viện
52 Chương 52: Giúp em cởi quần
53 Chương 53: Tự bê đá đập chân mình
54 Chương 54: Bà xã, em quan tâm anh sao?
55 Chương 55: Xã hội hài hòa, tất cả đều phải hài hòa
56 Chương 56: Thù hận của bà ấy liên quan gì tới anh?
57 Chương 57: Tiểu Thỏ cũng có ưu điểm
58 Chương 58: Tâm tư của mẹ Giản
59 Chương 59
60 Chương 60: Nếu đã kết hôn, sao còn không gọi mẹ
61 Chương 61: Anh muốn nhận thù lao
62 Chương 62: Trở về nhà thu dọn
63 Chương 63: Một mình về nhà
64 Chương 64: Một mình
65 Chương 65: Làm chuyện xấu cẩn thận báo ứng
66 Chương 66: Đừng để em thất vọng
67 Chương 67
68 Chương 68: Đi ra ngoài và thông báo
69 Chương 69: Âm mưu của bà ngoại Giản Chính Dương.
70 Chương 70: Gặp ác mộng
71 Chương 71: Tức giận
72 Chương 72: Tiểu Thỏ ghen
73 Chương 73
74 Chương 74: Chán ghét
75 Chương 75: Quyền lực
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83-84
84 Chương 85
85 Chương 86
86 Chương 87
87 Chương 88
88 Chương 89
89 Chương 90
90 Chương 91
91 Chương 92
92 Chương 93
93 Chương 94
94 Chương 95
95 Chương 96
96 Chương 97
97 Chương 98
98 Chương 99
99 Chương 100
100 Chương 101
101 Chương 102
102 Chương 103
103 Chương 104
104 Chương 105
105 Chương 106
106 Chương 107
107 Chương 108
108 Chương 109
109 Chương 110
110 Chương 111
111 Chương 112
112 Chương 113
113 Chương 114
114 Chương 115
115 Chương 116
116 Chương 117
117 Chương 118
118 Chương 119
119 Chương 120
120 Chương 121
121 Chương 122
122 Chương 123
123 Chương 124
124 Chương 125
125 Chương 126
126 Chương 127
127 Chương 128
128 Chương 129
129 Chương 130
130 Chương 131
131 Chương 132
132 Chương 133
133 Chương 134
134 Chương 135
135 Chương 136
136 Chương 137
137 Chương 138
138 Chương 139
139 Chương 140
140 Chương 141
141 Chương 142
142 Chương 143
143 Chương 144
144 Chương 145
145 Chương 146
146 Chương 147
147 Chương 148
148 Chương 149
149 Chương 150
150 Chương 151
151 Chương 152
152 Chương 153
153 Chương 154
154 Chương 155
155 Chương 156
156 Chương 157
157 Chương 158
158 Chương 159-160
159 Chương 161
160 Chương 162
161 Chương 163
162 Chương 164
163 Chương 165
164 Chương 166
165 Chương 167
166 Chương 168
167 Chương 169
168 Chương 170
Chapter

Updated 168 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2: Quên mang tiền
3
Chương 3: Bạch Tiểu Thỏ phát điên
4
Chương 4: Giản Chính Dương vô lại
5
Chương 5: Bộc lộ bản tính
6
Chương 6: Bắt đầu theo đuổi
7
Chương 7: Tiểu Thỏ tức giận
8
Chương 8
9
Chương 9: Yên lặng đi theo
10
Chương 10: Tôi không muốn đi
11
Chương 11: Giản Chính Dương nổi sói tính
12
Chương 12: Giản Chính Dương da mặt dày
13
Chương 13: Giản Chính Dương làm cơm, Tiểu Thỏ phải tán thưởng
14
Chương 14: Đồng nghiệp ghen tị
15
Chương 15: Tiểu Thỏ đáng yêu
16
Chương 16: Không gian giới hạn sức hấp dẫn
17
Chương 17
18
Chương 18: Giản Chính Dương bảo vệ cho Thỏ Thỏ
19
Chương 19
20
Chương 20: Mùi dấm chua không ranh giới
21
Chương 21: Bà Giản bạo lực
22
Chương 22: Lại đánh nhau
23
Chương 23: Trừ phi anh chết, nếu không sẽ không buông tay
24
Chương 24: Con trai bà có bị bệnh không?
25
Chương 25: Tiểu Thỏ bị ăn
26
Chương 26: Nên hận anh, nhưng cô lại không hận nổi
27
Chương 27: Anh muốn giữ lại kỷ niệm
28
Chương 28: Không được đi
29
Chương 29: Giản Chính Dương bá đạo
30
Chương 30: Mua thuốc
31
Chương 31: Tiểu Tình ghen tỵ
32
Chương 32: Hứa hẹn: Anh không phụ em, em sẽ không phụ anh
33
Chương 33: Không thể tùy tiện kết hôn như vậy
34
Chương 34: Nếu như yêu anh, thì đừng làm việc
35
Chương 35: Giản Chính Dương: Cứu anh
36
Chương 36: Giản Chính Dương bị thương
37
Chương 37: Thiên sứ bảo vệ
38
Chương 38: Tiểu Thỏ khó chịu
39
Chương 39: Tiểu Thỏ thông minh
40
Chương 40: Đừng tỏ vẻ là em gái đáng thương, bà đã già rồi
41
Chương 41: Chỗ này là của em, không được cắn
42
Chương 42: Không cần mua nhẫn đính hôn
43
Chương 43: Anh là hoa nhài, em là phân trâu
44
Chương 44: Có cảm giác như thôn nữ vào thành phố vậy
45
Chương 45: Tôi không đồng ý cô làm cháu dâu bên ngoại của tôi
46
Chương 46: Chỉ cần hai người chúng ta thôi được không
47
Chương 47: Tôi tưởng cô mới là người sốt ruột kết hôn
48
Chương 48: Gọi cô ấy là bà Giản
49
Chương 49: Bà xã đau lòng vì anh sao?
50
Chương 50: Ngày mai phải ly hôn
51
Chương 51: Em muốn nằm viện
52
Chương 52: Giúp em cởi quần
53
Chương 53: Tự bê đá đập chân mình
54
Chương 54: Bà xã, em quan tâm anh sao?
55
Chương 55: Xã hội hài hòa, tất cả đều phải hài hòa
56
Chương 56: Thù hận của bà ấy liên quan gì tới anh?
57
Chương 57: Tiểu Thỏ cũng có ưu điểm
58
Chương 58: Tâm tư của mẹ Giản
59
Chương 59
60
Chương 60: Nếu đã kết hôn, sao còn không gọi mẹ
61
Chương 61: Anh muốn nhận thù lao
62
Chương 62: Trở về nhà thu dọn
63
Chương 63: Một mình về nhà
64
Chương 64: Một mình
65
Chương 65: Làm chuyện xấu cẩn thận báo ứng
66
Chương 66: Đừng để em thất vọng
67
Chương 67
68
Chương 68: Đi ra ngoài và thông báo
69
Chương 69: Âm mưu của bà ngoại Giản Chính Dương.
70
Chương 70: Gặp ác mộng
71
Chương 71: Tức giận
72
Chương 72: Tiểu Thỏ ghen
73
Chương 73
74
Chương 74: Chán ghét
75
Chương 75: Quyền lực
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83-84
84
Chương 85
85
Chương 86
86
Chương 87
87
Chương 88
88
Chương 89
89
Chương 90
90
Chương 91
91
Chương 92
92
Chương 93
93
Chương 94
94
Chương 95
95
Chương 96
96
Chương 97
97
Chương 98
98
Chương 99
99
Chương 100
100
Chương 101
101
Chương 102
102
Chương 103
103
Chương 104
104
Chương 105
105
Chương 106
106
Chương 107
107
Chương 108
108
Chương 109
109
Chương 110
110
Chương 111
111
Chương 112
112
Chương 113
113
Chương 114
114
Chương 115
115
Chương 116
116
Chương 117
117
Chương 118
118
Chương 119
119
Chương 120
120
Chương 121
121
Chương 122
122
Chương 123
123
Chương 124
124
Chương 125
125
Chương 126
126
Chương 127
127
Chương 128
128
Chương 129
129
Chương 130
130
Chương 131
131
Chương 132
132
Chương 133
133
Chương 134
134
Chương 135
135
Chương 136
136
Chương 137
137
Chương 138
138
Chương 139
139
Chương 140
140
Chương 141
141
Chương 142
142
Chương 143
143
Chương 144
144
Chương 145
145
Chương 146
146
Chương 147
147
Chương 148
148
Chương 149
149
Chương 150
150
Chương 151
151
Chương 152
152
Chương 153
153
Chương 154
154
Chương 155
155
Chương 156
156
Chương 157
157
Chương 158
158
Chương 159-160
159
Chương 161
160
Chương 162
161
Chương 163
162
Chương 164
163
Chương 165
164
Chương 166
165
Chương 167
166
Chương 168
167
Chương 169
168
Chương 170