Chương 26: Thế Giới Bao La Vợ Là Lớn Nhất

Tần Ly hơi khó hiểu nhìn khung cảnh hỗn loạn trên ti vi, không phải nói truyền hình trực tiếp cuộc phỏng vấn của Kình Hạo sao? Sao mà lại hỗn loạn như vậy? Kỷ Thấm vừa cắn quả táo vừa bước ra từ trong bếp, sau khi nhìn ti vi thì trong lòng ngầm hiểu chuyện gì đan xảy ra, cô liền nói một câu: "Nhất định là có tin tức lớn gì rồi.

Mẹ, nhìn mắt mấy phóng viên đó, người nào người nấy đều long lên như những con sói đói."
Tần Ly gật đầu đồng ý, quay vào trong phòng nói to: "Nhật Tông, mau ra đây, con trai anh lại có kịch hay đáng xem này."
Giọng nói nghèn nghẹn của Đan Nhật Tông truyền ra từ bên trong: "Đoán chừng nó lại bị bắt gian trên giường à."
"Không, không, địa điểm lần này là ở nhà ăn của tập đoàn nhà họ Đan."
"Cái gì?! Nó lại có thể ở nhà ăn của công ty làm ra loại chuyện này sao?!" Đan Nhật Tông vô cùng tức giận lao từ bên trong ra: "Thằng nhóc quỷ quái này ngày càng không biết chọn địa điểm! Dạng phụ nữ nào cũng đều được nhưng nhân viên công ty mình thì không thể!!!"
Tần Ly khinh bỉ nhìn người đàn ông của mình, nói toẹt ra: "Thằng con của anh chẳng qua chỉ là được phỏng vấn trực tiếp ở trong nhà hàng mà thôi, trong đầu đừng có đầy những suy nghĩ bậy bạ, như vậy sẽ dạy hư đứa nhỏ đấy."
Kỷ Thấm tiếp tục cắn quả táo và lẩm bẩm: "Con đã không còn là một đứa trẻ nữa."
Hình ảnh trên ti vi hơi bị rung nhưng vẫn có thể nhìn rõ khuôn mặt của Đan Kình Hạo.

Sau đó cô gái phía sau anh còn từ chối lộ mặt.
"Xin hỏi chủ tịch Đan, con anh bao nhiêu tuổi rồi?! Là con trai hay con gái? Đã được đăng ký vào sổ hộ khẩu chưa hay vẫn là một đứa trẻ ngoài giá thú?"
"Phì!" Tần Ly phun ra ngụm nước vừa uống, nhìn màn hình ti vi một cách khó tin.

Sao bà không biết bà trở thành bà nội từ khi nào vậy? Kỷ Thấm đứng bên cạnh cũng vô cùng ngạc nhiên, mở miệng cắn quả táo mà vẫn chưa khép lại.

Đan Kình Hạo lại không cẩn thận gây họa gì nữa đây? Cô trở thành cô nhỏ từ khi nào? Tại sao cô lại không biết?
Mà người bề ngoài điềm tĩnh và ít nói nhất như Đan Nhật Tông cũng không thể biết đã mắng cậu con trai Đan Kình Hạo này hàng ngàn vạn lần trong lòng, thằng nhóc thối tha này, hành động này cũng quá nhanh! Thậm chí đến ông ta cũng bị che giấu!
Trong nhà ăn tập đoàn nhà họ Đan, những câu hỏi của phóng viên liên tục ập đến: "Xin hỏi chủ tịch Đan, mẹ của đứa trẻ là người như thế nào? Có phải là nhân viên công ty ngài hay không?"
"Xin hỏi, bố mẹ anh có biết tin này không?"
Biết cái con khỉ! Tần Ly đứng trước ti vi oán thán, mấy người còn biết sớm hơn cả tôi! Thằng nhóc này ngày càng không biết điều! "Ngài dự định sẽ để lại công ty này cho đứa trẻ phải không?"
Đến cháu trai hay cháu gái còn chưa biết, để lại cái cóc gì! Đan Nhật Tông mắng chửi dữ dội, mấy phóng viên này càng nói càng không dùng não à.
Đan Kình Hạo lạnh lùng nhìn quanh họ một lượt, đôi mắt sâu lạnh lùng như băng, khuôn mặt đẹp trai tuấn tú không hề mỉm cười.

Các phóng viên cảm thấy sống lưng lạnh toát, âm thanh ríu rít dần biến mất.

Toàn bộ nhà ăn trở nên yên tĩnh.
"Đã hỏi xong chưa? Muốn tôi phải nói gì?" Đan Kình Hạo lạnh lùng mở miệng, như thể quỷ đến từ địa ngục: "Đầu tiên, tôi không có con.

Những gì mà mấy người vừa nghe được chỉ là một lời nói dối mà một nhân viên muốn trả thù tôi tung ra.

Thứ hai, tôi không bao giờ xuống tay với nhân viên của công ty.

Đây là lệnh cấm của ba tôi."
Nguyễn Đào Yêu ở phía sau tức giận đến mức muốn lao ra ngoài.

Câu nói vừa nãy thật sự quá thật, thật đến mức không thể thật hơn! Người đàn ông này rõ ràng là đang nói dối không chớp mắt.

Đồ cầm thú! Nguyễn Đào Yêu mắng thầm, thế nhưng rõ ràng là cô hoàn toàn không dám ở trước mặt nhiều phóng viên như vậy nói rằng cô đang mang thai đứa con của Đan Kình Hạo.

Điều này gián tiếp chứng minh với toàn thế giới rằng cô chưa kết hôn đã mang thai.

Ba mẹ cô chắc chắn sẽ tức giận đến mức phải vào bệnh viện mất!
"Vậy có thể mong anh bảo cô gái phía sau đứng ra nói vài câu được không?" Phóng viên không cam tâm.

Tất cả các vấn đề đều đã bị anh ấy như đang đánh thái cực quyền đánh bật trở lại.

Làm sao mà có thể bỏ qua một tin tức nóng hổi như vậy?
"Không được." Đan Kình Hạo nhẹ nhàng thốt ra hai từ.
"Lẽ nào chủ tịch Đan sợ cô gái này sẽ nói lộ ra điều gì đó, hay là vì cô ấy đang nói sự thật?" Phóng viên từng bước ép tới.

Hành động bảo vệ của Đan Kình Hạo rõ ràng có mục đích khác.

Có lẽ cô ấy chính là mẹ của đứa trẻ đó!
Đan Kình Hạo cười giễu cợt: "Cho đến nay, cô ấy vẫn là nhân viên của công ty tôi.

Vì thế tôi có nghĩa vụ bảo vệ cô ấy.

Mấy người là nhà báo chắc cũng biết rõ nếu bị chụp ảnh đưa lên thì sẽ có hậu quả thế nào.

Không còn cuộc sống riêng tư cũng không còn sự riêng tư nữa, phải chịu đựng ánh mắt tò mò soi mói của người khác ở khắp nơi.

Làm sao một cô gái bình thường có thể chịu đựng được?"
Nguyễn Đào Yêu tiếp tục nôn mửa, đúng là cầm thú đội lốt người, có quỷ mới tin lời anh ta.

Cô hoàn toàn có lý do để tin thứ mà Đan Kình Hạo muốn làm bây giờ nhất là phân thi thể của cô ra sau đó buộc vào đá rồi ném xuống sông Hoàng Phố ở Thượng Hải.
Mà thực tế là Nguyễn Đào Yêu đã đoán đúng.

Lúc này Đan Kình Hạo đang sôi sục trong lòng, vô tình đã hỏi thăm tổ tiên Nguyễn Đào Yêu hàng nghìn hàng vạn lần.
"Vậy ý của chủ tịch Đan là hành động vừa nãy của ngài chính là để bảo vệ nữ nhân viên đã trả thù mình?" Có một phóng viên cười lạnh lên tiếng.

Ai tin lý do này chứ?
Đan Kình Hạo lờ mờ liếc mắt nhìn phóng viên, đôi môi khẽ mở ra: "Đúng."
Tần Ly hưng phấn như đang xem một bộ phim truyền hình.

Bà mỉm cười hờ hững hỏi Đan Nhật Tông: "Anh có nghĩ Kình Hạo đang nói sự thật không?"
Đan Nhật Tông lạnh lùng liếc nhìn khuôn mặt của con trai mình trên ti vi, khịt mũi hừ lạnh nói: "Bảo vệ cô gái phía sau có thể là đúng, nhưng lý do chắc chắn không phải là những gì mà nó đã nói."
Kỷ Thấm gật đầu đồng ý: "Vấn đề này cần phải xem xét."
Tần Ly đột nhiên trở nên rất phấn khích: "Gọi điện cho Kình Hạo bảo nó lập tức đem cô gái về, đã đến lúc dùng hình ép cung."
Đan Nhật Tông không nói nên lời nhìn vợ, tại sao bà ấy lại hào hứng hành hạ con trai mình như vậy? Bà ấy quả nhiên là có khẩu vị nặng.

Vì vậy ông rất vui vẻ mở miệng nói: "Tôi cũng muốn dùng hình ép cung nó."
Tần Ly liếc nhìn ông, lên tiếng gạt đi: "Ông đi nấu cơm cho tôi.”
Đan Nhật Tông ngay lập tức ủ rũ, đau khổ khóc lóc: "Vợ à..."
"Cầu xin không có hiệu quả, giữ nguyên phán quyết ban đầu."

Vì thế, cựu chủ tịch tập đoàn nhà họ Đan, người đã từng hô mưa gọi gió như Đan Nhật Tông chỉ đành chán chường bước vào bếp.

Thế giới bao la, vợ là lớn nhất.
Đan Kình Hạo và những phóng viên đó vẫn đang đối đầu với nhau.

Những phóng viên đó đều lấy sự riêng tư của người khác làm nguồn sống, làm sao có thể dễ dàng từ bỏ cơ hội tuyệt vời này, vì thế đương nhiên có thể kéo dài được bao lâu liền kéo dài đến bấy lâu.
Chân của Nguyễn Đào Yêu gần như đã tê liệt nhưng cô vẫn không dám cử động.

Nếu vô tình bị chụp ảnh, tất cả danh tiếng của cô sẽ bị hủy hoại, hơn nữa còn phải về nhà để đối mặt với sự trách phạt của ba mẹ mình.
Đan Kình Hạo cũng lo lắng đến muốn giết người, nếu chỉ có một mình anh, anh có thể gầm lên: "Mau cút hết khỏi đây cho tôi!" Sau đó đứng dậy rời đi, nhưng bây giờ vẫn còn một đứa con ghẻ ở phía sau, quan trọng là não của đứa con ghẻ này lại còn khá vô dụng.

Đang lúc bế tắc, cánh cửa nhà ăn lại mở ra, một cô gái cao lớn đứng ở cửa.
Cô gái buộc tóc đuôi ngựa đơn giản, mặc áo phông trắng, quần jean xanh nhạt, thân hình đầy đặn.

Nụ cười trên khuôn mặt cô rất mờ nhạt nhưng vẫn có thể nhìn rõ ràng.

Đôi mắt màu cà phê giống như giọt nước suối tinh khiết nhất trên đời, có khả năng rửa sạch tất cả lớp trang điểm bên ngoài.

Khuôn mặt của cô ấy rất thanh tú, không phải là vẻ đẹp của ngôi sao giải trí, mà là một kiểu người đẹp thanh lịch như hoa sen trắng, không xốc nổi.

Mấy phóng viên già sau khi nhìn thấy cô gái cũng không thể không ca ngợi rằng cô chính là bản sao của Tần Ly.
Người đàn ông đằng sau cô gái có sát khí không thể che đậy, khuôn mặt căng thẳng không có bất kỳ biểu hiện nào, mà đôi mắt xanh đó dường như là một ngọn lửa có thể đốt cháy cả thế giới thành tro bụi.
"Ô, náo nhiệt thế." Kỷ Thấm giả vờ ngạc nhiên, nụ cười trên khuôn mặt càng sâu thêm: "Mẹ tôi bảo tôi đến đón Kình Hạo về nhà ăn tối."
Các phóng viên nhìn nhau.

Tần Ly đang giải vây cho con trai mình.

Chúng ta có nên tiếp tục cuộc chiến dai dẳng này không?
Kỷ Thấm tiếp tục mỉm cười: "Thưa các chú, các cô, các anh, các chị, các vị cũng muốn đến nhà tôi ăn cơm sao? Hay là để tôi gọi điện bảo mẹ làm thêm vài món, càng đông người càng vui mà."
Họ còn muốn đến nhà Tần Ly ăn cơm sao, chỉ sợ là sẽ mất mạng.

Hơn nữa, đến cả vệ sĩ cá nhân bên cạnh Đan Kình Hạo cũng đã được gọi đến rồi, lần này không thỏa hiệp không được.

Nghe nói Lý Mạnh Nam này đã xử lý rất nhiều thứ không thể nói rõ ràng cho Đan Kình Hạo.

Họ cũng không muốn biến mất trên trái đất này một cách không hiểu vì sao.

Thật không đáng để hi sinh mạng sống chỉ vì một tin tức.
"Để cô Kỷ cười chê rồi, chúng tôi làm sao có được cái phúc cùng ăn cơm trên một bàn ăn với Tần Ly, chúng tôi sẽ đi ngay bây giờ."
"Đúng vậy đúng vậy, nên ăn cơm rồi, thật xin lỗi đã làm phiền chủ tịch Đan lâu như vậy."
"Chủ tịch Đan, đôi lúc chúng tôi vì miếng cơm manh áo cũng không còn cách nào khác, mong ngài rộng lòng tha thứ, đừng để trong lòng."
Năm phút sau, nhà ăn trở lại sự yên tĩnh ban đầu, mấy đầu bếp trốn trong bếp lúc này cũng bắt đầu nấu ăn.
"Này, Đan Kình Hạo, theo tôi về nhà ăn tối." Kỷ Thấm bước tới, cười vô cùng gian trá.

Điều cô thích nhất chính là nhìn thấy Đan Kình Hạo bị mẹ cô xử lý, trong lòng thật sảng khoái!
Đan Kình Hạo không trả lời, Nguyễn Đào Yêu đằng sau anh cuối cùng cũng hơi ló đầu ra.

Sau khi thấy các phóng viên đã bỏ đi, cuối cùng cũng đi ra khỏi góc tường, tự vỗ ngực mình an ủi trái tim nhỏ bé đã sợ hãi đến mức gần như ngừng đập: "Hu hu, sống rồi."
Sau khi nói xong mới phát hiện ra rằng bầu không khí không ổn.

Đan Kình Hạo nhìn cô bằng đôi mắt gần như muốn giết người, mà ánh mắt quan sát của Kỷ Thấm khiến cô nghĩ rằng mình là chính là con cá đang trên thớt chờ bị giết thịt.

Dù sao, tình hình hiện tại của cô có vẻ không tốt.

Điều duy nhất có thể vui mừng là vẫn còn một người đàn ông từ đầu đến giờ chưa từng chú ý đến mình.
"Nguyễn! Đào! Yêu!" Đan Kình Hạo rít lên ba chữ từ trong miệng, biểu hiện khuôn mặt như muốn nổ tung.
Nguyễn Đào Yêu thật thà cười: "Tôi đây." Sau khi trả lời, cô lập tức muốn bôi mỡ vào lòng bàn chân để chạy ngay đến cửa nhà ăn.

Đùa à, bây giờ mà còn không chạy lẽ nào đợi đến lúc bị giết thịt sao?! Mặc dù cô có hơi ngu ngốc, nhưng cô không ngốc đến mức bị người ta xẻ thịt rồi mới chạy.
Thật không may là cô đã quên rằng chân cô bị tê vì đứng trong một thời gian dài, vì vậy sau khi chạy được vài bước, cô đã ngã vồ ếch sấp xuống vô cùng lộng lẫy.
Kỷ Thấm không hề nể mặt mà ôm bụng cười to: "Hahaha! Tôi còn cho rằng kiểu ngã này chỉ có thể nhìn thấy được trên ti vi.

Không ngờ đến thực sự có người sẽ ngã như vậy! Haha..."
Ngay cả sự tức giận của Đan Kình Hạo cũng bị ép xuống một nửa bởi dáng ngã chổng bốn chân lên trời của Nguyễn Đào Yêu.

Anh bước tới đỡ Nguyễn Đào Yêu dậy, không thể không nói: "Cô còn muốn trốn đi đâu nữa?".

Chapter
1 Chương 1: Một Đêm Hỗn Loạn Xui Xẻo
2 Chương 2: Chỉ Đáng Giá 3 Triệu Đồng
3 Chương 3: Tình Một Đêm Không Có Kết Quả
4 Chương 4: Chiếc Giày Thủy Tinh Của Cô Bé Lọ Lem
5 Chương 5: Gặp Mặt Sau Tình Một Đêm
6 Chương 6: Che Sai Chỗ Rồi
7 Chương 7: Đã Nể Mặt Rồi Mà Còn Không Biết Điều
8 Chương 8: Khảo Sát Nhà Vệ Sinh Nữ
9 Chương 9: Kỷ Thấm Còn Đáng Sợ Hơn Cả Quỷ Dữ
10 Chương 10: Người Chết Vì Tiền Chim Chết Vì Miếng Mồi Ngon
11 Chương 11: Cực Phẩm Trong Trai Đẹp
12 Chương 12: Ngụy Quân Tử Thật Tiểu Nhân
13 Chương 13: Thiên Nhiên Và Tự Nhiên
14 Chương 14: Một Công Đôi Việc
15 Chương 15: Nghịch Lửa Cháy Tay
16 Chương 16: Không Phải Oan Gia Không Đối Đầu
17 Chương 17: Tinh Anh Giới Pháp Luật
18 Chương 18: Tôi Muốn Kiện Cô
19 Chương 19: Chết Một Con Chó
20 Chương 20: Tò Mò Hại Chết Một Con Mèo
21 Chương 21: Ăn Thỏ Sẽ Giảm Bớt Tiêu Chuẩn
22 Chương 22: Nghe Nói Cô Đã Mang Thai Con Của Tôi
23 Chương 23: Nguyễn Đào Yêu Đã Chết Rồi Có Chuyện Gì Thì Cứ Đốt Vàng Mã
24 Chương 24: Cúi Đầu Với Cầm Thú
25 Chương 25: Tin Tức Lớn Mang Tính Bùng Nổ
26 Chương 26: Thế Giới Bao La Vợ Là Lớn Nhất
27 Chương 27: Con Bắt Buộc Phải Kết Hôn
28 Chương 28: Cô Gái Nhỏ Cô Có Tự Nguyện Kết Hôn Không
29 Chương 29: Thỏ Trắng Nhỏ Tức Giận
30 Chương 30: Ưu Thế Áp Đảo
31 Chương 31: Về Sau Đừng Để Tôi Gặp Lại Cô Trong Giới Giải Trí
32 Chương 32: Tôi Thích Anh
33 Chương 33: Lòng Dạ Đen Tối
34 Chương 34: Người Đàn Ông Tồi
35 Chương 35: Anh Thẩm Tống
36 Chương 36: Số Lạ
37 Chương 37: Bởi Vì Em Là Người Của Tôi
38 Chương 38: Anh Ta Là Bạn Chung Phòng Mới Của Tôi
39 Chương 39: Người Đàn Ông Thất Thường
40 Chương 40: Người Đàn Ông Biết Ma Thuật
41 Chương 41: Tình Địch Mạnh Mẽ
42 Chương 42: Liều Mình Cứu Tình Địch
43 Chương 43: Nguyễn Đào Yêu Là Ác Bá Nhà Quê
44 Chương 44: Làm Sĩ Quan Cao Cấp
45 Chương 45: Muốn Mạng Của Đan Kình Hạo
46 Chương 46: Người Phụ Nữ Của Con Trai Tôi Mà Ông Cũng Giành
47 Chương 47: Đừng Lấy Tình Cảm Của Cô Ra So Sánh Với Tôi
48 Chương 48: Bộ Đội Tiên Phong
49 Chương 49: Giai Điệu Tuyệt Vời Nhất
50 Chương 50: Bày Ra Chuyện Lớn
51 Chương 51: Cả Gan Vượt Tường Là Phải Bị Bỏ Lồng Heo
52 Chương 52: Nguyễn Đào Yêu Gả Cho Anh Đi
53 Chương 53: Tại Sao Lại Là Đan Kình Hạo
54 Chương 54: Sống Không Được Chết Không Xong
55 Chương 55: Con Không Muốn Gặp Anh Ấy
56 Chương 56: Hối Hận Có Thể Ăn Sao
57 Chương 57: Đừng Gặp Nguyễn Đào Yêu Nữa
58 Chương 58: Dương Liên Em Không Có Lương Tâm
59 Chương 59: Cho Tôi Mỗi Loại Một Phần
60 Chương 60: Các Người Dự Định Kết Hôn
61 Chương 61: Bây Giờ Tôi Làm Chủ
62 Chương 62: Sinh Vật Không Phải Người
63 Chương 63: Thà Chết Chứ Không Chịu Nhục
64 Chương 64: Kích Thước
65 Chương 65: Ai Động Vào Quần Áo Tôi Tôi Sẽ Chặt Tay Chân Hắn
66 Chương 66: Đâm Đầu Vào Chỗ Chết
67 Chương 67: Cậu Hưởng Phúc Mình Chịu Họa
68 Chương 68: Thân Bại Danh Liệt
69 Chương 69: Khách Sáo Với Người Phụ Nữ Của Tôi Một Chút
70 Chương 70: Đàn Ông Đánh Nhau Như Muỗi Chích
71 Chương 71: Chuyện Của Tôi Từ Lúc Nào Đến Lượt Anh Xen Vào
72 Chương 72: Thích Đan Kình Hạo
73 Chương 73: Tâm Sự Của Anh Em Nhà Họ Nhã
74 Chương 74: Cậu Một Vừa Hai Phải Thôi
75 Chương 75: Xin Lỗi Tớ Không Vội
76 Chương 76: Người Phụ Nữ Này Là Một Mối Họa
77 Chương 77: Cô Ấy Không Phải Là Người Mà Cô Có Thể Mắng Chửi
78 Chương 78: Có Giá Bao Nhiêu
79 Chương 79: Đừng Có Mơ Bước Được Vào Cửa Lớn Nhà Họ Lữ
80 Chương 80: Lại Có Thai Rồi
81 Chương 81: Tả Thanh Long Hữu Bạch Hổ Chính Giữa Là Một Tên Ngốc
82 Chương 82: Đây Là Một Cái Bẫy
83 Chương 83: Anh Sẽ Hại Chết Cô Ấy
84 Chương 84: Thẩm Tống Anh Đang Tìm Chết
85 Chương 85: La Mật Âu Và Chu Lệ Diệp
86 Chương 86: Dương Liên Cầu Xin Tôi!
87 Chương 87: Dương Liên Đang Ở Đâu
88 Chương 88: Em Hãy Cho Anh Cơ Hội Giải Thích!
89 Chương 89: Giúp Em Đạp Đổ Nhà Họ Lữ
90 Chương 90: Tôi Sẽ Không Khách Khí Đâu
91 Chương 91: Nguyễn Đào Yêu Chúng Ta Ly Hôn
92 Chương 92: Người Phụ Nữ Lăng Loàn
93 Chương 93: Bọn Họ Đã Xảy Ra Chuyện Rồi
94 Chương 94: Lữ Kiêu Chia Tay Đi
95 Chương 95: Vương Giả Trở Về
96 Chương 96: Cháu Không Có Lợi Dụng Anh Ấy
97 Chương 97: Ký Nó Đi
98 Chương 98: Thế Giới U Tối
99 Chương 99: Bởi Vì Em Là Trái Tim Của Anh
100 Chương 100: Tôi Phải Giết Hắn
101 Chương 101: Bạn Bè Phản Bội Người Thân Xa Rời
102 Chương 102: Chúng Ta Đã Về Rồi
103 Chương 103: Cá Mắc Câu
104 Chương 104: Đây Là Con Của Em À
105 Chương 105: Chú Ơi Chú Rất Đẹp Trai
106 Chương 106: Tôi Không Muốn Gặp Lại Cô Nữa
107 Chương 107: Sự Lột Xác Sau Sáu Năm
108 Chương 108: Cô Muốn Quyến Rũ Chồng Trước
109 Chương 109: Anh Trai Đã Chết Rồi
110 Chương 110: Đan Thị Nguy Cơ
111 Chương 111: Kết Cục Sau Cùng
Chapter

Updated 111 Episodes

1
Chương 1: Một Đêm Hỗn Loạn Xui Xẻo
2
Chương 2: Chỉ Đáng Giá 3 Triệu Đồng
3
Chương 3: Tình Một Đêm Không Có Kết Quả
4
Chương 4: Chiếc Giày Thủy Tinh Của Cô Bé Lọ Lem
5
Chương 5: Gặp Mặt Sau Tình Một Đêm
6
Chương 6: Che Sai Chỗ Rồi
7
Chương 7: Đã Nể Mặt Rồi Mà Còn Không Biết Điều
8
Chương 8: Khảo Sát Nhà Vệ Sinh Nữ
9
Chương 9: Kỷ Thấm Còn Đáng Sợ Hơn Cả Quỷ Dữ
10
Chương 10: Người Chết Vì Tiền Chim Chết Vì Miếng Mồi Ngon
11
Chương 11: Cực Phẩm Trong Trai Đẹp
12
Chương 12: Ngụy Quân Tử Thật Tiểu Nhân
13
Chương 13: Thiên Nhiên Và Tự Nhiên
14
Chương 14: Một Công Đôi Việc
15
Chương 15: Nghịch Lửa Cháy Tay
16
Chương 16: Không Phải Oan Gia Không Đối Đầu
17
Chương 17: Tinh Anh Giới Pháp Luật
18
Chương 18: Tôi Muốn Kiện Cô
19
Chương 19: Chết Một Con Chó
20
Chương 20: Tò Mò Hại Chết Một Con Mèo
21
Chương 21: Ăn Thỏ Sẽ Giảm Bớt Tiêu Chuẩn
22
Chương 22: Nghe Nói Cô Đã Mang Thai Con Của Tôi
23
Chương 23: Nguyễn Đào Yêu Đã Chết Rồi Có Chuyện Gì Thì Cứ Đốt Vàng Mã
24
Chương 24: Cúi Đầu Với Cầm Thú
25
Chương 25: Tin Tức Lớn Mang Tính Bùng Nổ
26
Chương 26: Thế Giới Bao La Vợ Là Lớn Nhất
27
Chương 27: Con Bắt Buộc Phải Kết Hôn
28
Chương 28: Cô Gái Nhỏ Cô Có Tự Nguyện Kết Hôn Không
29
Chương 29: Thỏ Trắng Nhỏ Tức Giận
30
Chương 30: Ưu Thế Áp Đảo
31
Chương 31: Về Sau Đừng Để Tôi Gặp Lại Cô Trong Giới Giải Trí
32
Chương 32: Tôi Thích Anh
33
Chương 33: Lòng Dạ Đen Tối
34
Chương 34: Người Đàn Ông Tồi
35
Chương 35: Anh Thẩm Tống
36
Chương 36: Số Lạ
37
Chương 37: Bởi Vì Em Là Người Của Tôi
38
Chương 38: Anh Ta Là Bạn Chung Phòng Mới Của Tôi
39
Chương 39: Người Đàn Ông Thất Thường
40
Chương 40: Người Đàn Ông Biết Ma Thuật
41
Chương 41: Tình Địch Mạnh Mẽ
42
Chương 42: Liều Mình Cứu Tình Địch
43
Chương 43: Nguyễn Đào Yêu Là Ác Bá Nhà Quê
44
Chương 44: Làm Sĩ Quan Cao Cấp
45
Chương 45: Muốn Mạng Của Đan Kình Hạo
46
Chương 46: Người Phụ Nữ Của Con Trai Tôi Mà Ông Cũng Giành
47
Chương 47: Đừng Lấy Tình Cảm Của Cô Ra So Sánh Với Tôi
48
Chương 48: Bộ Đội Tiên Phong
49
Chương 49: Giai Điệu Tuyệt Vời Nhất
50
Chương 50: Bày Ra Chuyện Lớn
51
Chương 51: Cả Gan Vượt Tường Là Phải Bị Bỏ Lồng Heo
52
Chương 52: Nguyễn Đào Yêu Gả Cho Anh Đi
53
Chương 53: Tại Sao Lại Là Đan Kình Hạo
54
Chương 54: Sống Không Được Chết Không Xong
55
Chương 55: Con Không Muốn Gặp Anh Ấy
56
Chương 56: Hối Hận Có Thể Ăn Sao
57
Chương 57: Đừng Gặp Nguyễn Đào Yêu Nữa
58
Chương 58: Dương Liên Em Không Có Lương Tâm
59
Chương 59: Cho Tôi Mỗi Loại Một Phần
60
Chương 60: Các Người Dự Định Kết Hôn
61
Chương 61: Bây Giờ Tôi Làm Chủ
62
Chương 62: Sinh Vật Không Phải Người
63
Chương 63: Thà Chết Chứ Không Chịu Nhục
64
Chương 64: Kích Thước
65
Chương 65: Ai Động Vào Quần Áo Tôi Tôi Sẽ Chặt Tay Chân Hắn
66
Chương 66: Đâm Đầu Vào Chỗ Chết
67
Chương 67: Cậu Hưởng Phúc Mình Chịu Họa
68
Chương 68: Thân Bại Danh Liệt
69
Chương 69: Khách Sáo Với Người Phụ Nữ Của Tôi Một Chút
70
Chương 70: Đàn Ông Đánh Nhau Như Muỗi Chích
71
Chương 71: Chuyện Của Tôi Từ Lúc Nào Đến Lượt Anh Xen Vào
72
Chương 72: Thích Đan Kình Hạo
73
Chương 73: Tâm Sự Của Anh Em Nhà Họ Nhã
74
Chương 74: Cậu Một Vừa Hai Phải Thôi
75
Chương 75: Xin Lỗi Tớ Không Vội
76
Chương 76: Người Phụ Nữ Này Là Một Mối Họa
77
Chương 77: Cô Ấy Không Phải Là Người Mà Cô Có Thể Mắng Chửi
78
Chương 78: Có Giá Bao Nhiêu
79
Chương 79: Đừng Có Mơ Bước Được Vào Cửa Lớn Nhà Họ Lữ
80
Chương 80: Lại Có Thai Rồi
81
Chương 81: Tả Thanh Long Hữu Bạch Hổ Chính Giữa Là Một Tên Ngốc
82
Chương 82: Đây Là Một Cái Bẫy
83
Chương 83: Anh Sẽ Hại Chết Cô Ấy
84
Chương 84: Thẩm Tống Anh Đang Tìm Chết
85
Chương 85: La Mật Âu Và Chu Lệ Diệp
86
Chương 86: Dương Liên Cầu Xin Tôi!
87
Chương 87: Dương Liên Đang Ở Đâu
88
Chương 88: Em Hãy Cho Anh Cơ Hội Giải Thích!
89
Chương 89: Giúp Em Đạp Đổ Nhà Họ Lữ
90
Chương 90: Tôi Sẽ Không Khách Khí Đâu
91
Chương 91: Nguyễn Đào Yêu Chúng Ta Ly Hôn
92
Chương 92: Người Phụ Nữ Lăng Loàn
93
Chương 93: Bọn Họ Đã Xảy Ra Chuyện Rồi
94
Chương 94: Lữ Kiêu Chia Tay Đi
95
Chương 95: Vương Giả Trở Về
96
Chương 96: Cháu Không Có Lợi Dụng Anh Ấy
97
Chương 97: Ký Nó Đi
98
Chương 98: Thế Giới U Tối
99
Chương 99: Bởi Vì Em Là Trái Tim Của Anh
100
Chương 100: Tôi Phải Giết Hắn
101
Chương 101: Bạn Bè Phản Bội Người Thân Xa Rời
102
Chương 102: Chúng Ta Đã Về Rồi
103
Chương 103: Cá Mắc Câu
104
Chương 104: Đây Là Con Của Em À
105
Chương 105: Chú Ơi Chú Rất Đẹp Trai
106
Chương 106: Tôi Không Muốn Gặp Lại Cô Nữa
107
Chương 107: Sự Lột Xác Sau Sáu Năm
108
Chương 108: Cô Muốn Quyến Rũ Chồng Trước
109
Chương 109: Anh Trai Đã Chết Rồi
110
Chương 110: Đan Thị Nguy Cơ
111
Chương 111: Kết Cục Sau Cùng