Chương 26: Anh cười khuynh quốc khuynh thành, em nhìn nhiều hơn một chút

Một buổi diễn tập, Tô Phách toát đầy một đầu mồ hôi, anh bước đến bên cạnh hồ Sơn Thạch, cầm chiếc cốc đặt trên băng ghế uống nước.

Giờ này, nhân viên làm việc xung quanh phận ai người nấy làm, người đi đi lại lại chân bước vội vã. Anh vừa ngước mắt nhìn lên, liền thấy bóng dáng của Hứa Thanh Tranh nơi hành lang trong đám người. Cô đang đeo máy ảnh, khom lưng nói gì đó với thầy đạo cụ, mặt mày cực kì hòa nhã dễ gần. 

Anh đứng đấy nhấm nháp trà nhìn cô, sực nhớ ra lúc sáng sớm, cũng ở kia, từ đằng xa nhìn thấy anh, giống như bỗng nhớ ra gì đó, quay người bước sang hướng khác. Từ đầu tới cuối cô rất tự nhiên, nhưng anh lại lờ mờ nhận thấy, cô cố tình trốn tránh. 

Rõ thật là có chút gay go. Anh thầm nghĩ.

Thanh Tranh bên này, ánh mắt nhìn thấy Tô Phách đang ngồi cạnh cây Lựu cách đấy không xa, cân nhắc, nên nhắc anh như thế nào về chuyện phát trực tiếp... 

Nhiệm vụ công việc đạo diễn Hứa sắp xếp trước kia cho Thanh Tranh đầu tiên là quản lí weibo bản Lâm Viên ⟪Ngọc Trâm Ký⟫, vì diễn xuất sau này dần hot lên, đây cũng xem như là tuyên truyền trước.

Có điều Thanh Tranh ngoài đăng weibo ra, cũng sẽ viết một vài bản thảo tin tức tìm kiếm bên thứ ba chia sẽ, có thể nói tận tâm làm tròn bổn phận. 

Với lại đăng nội dung weibo lời văn rất hài hước, kèm theo một tấm hình phác họa rõ nét lại có cảm xúc, hoặc là nhân vật xinh đẹp, hoặc cảnh bận rộn, hoặc tương tác thú vị dễ thương, thu hoạch được rất nhiều lời khen ngợi từ fan, thường được các tài khoản weibo chính chia sẽ. 

Hai ngày nay, Thanh Tranh dự tính muốn làm một kỳ phát trực tiếp về cuộc sống thường ngày của các diễn viên dưới sân khấu___ phù hợp với gu của giới trẻ thời nay. Thế là cô đi trưng cầu ý kiến của các diễn viên, mọi người đều không có ý kiến... ngoài Tô Phách, cô chưa hỏi. 

Cuối cùng trước khi Thanh Tranh tan ca gửi cho Tô Phách một tin nhắn: "Ông chủ Tô, ngày mai tôi muốn làm một kỳ phát trực tiếp cuộc sống thường ngày của các diễn viên, anh thấy có tiện không?" 

Tô Phách: "Được."

ThanhTranh: "Cảm ơn." 

Thanh Tranh quay đầu đi đăng thông báo phát trực tiếp, các diễn viên cực kì phối hợp chia sẽ weibo. 

Trước kia Đồng An Chi từng phát trực tiếp, cho nên cô ấy chia sẽ là: Lại gặp mặt nhé, nhớ thương các bối bối, nhớ like cho tài khoản chính thức nhé. 

Tô Phách vẫn kiểu rập khuôn tóm tắt rõ ràng: Một giờ chiều ngày mai gặp. 

Ngoài ra một đám sư đệ sư muội mặc kệ có tham gia diễn xuất hay không, đều tích cực chia sẽ.

Đợi tới giờ nghỉ trưa ngày hôm sau, Thanh Tranh đúng giờ mở phát trực tiếp. 

Với tư cách học sinh ưu tú khoa đạo diễn sắp, đối với máy quay, Thanh Tranh cực kì tự tin, có điều bây giờ phát trực tiếp, cái cần không phải là "chuyên nghiệp", trái lại là "tùy ý" càng nhận được sự hoang nghênh của người khác. 

Cho nên cô – nhân viên phỏng vấn rất tùy ý không lọt vào ống kính, mà chỉ cung cấp giọng nói. 

"Chào mọi người, đây là hiện trường phát trực tiếp bản Lâm Viên ⟪Ngọc Trâm ký⟫! Tôi là người quản lí weibo chính thức của các bạn đây." 

Chủ quản lí weibo hóa ra là con gái, tôi còn nghĩ nói chuyện nhây như thế nhất định là một anh trai.

Giọng nói chủ quản lí weibo rất hay, tại sao không lộ mặt? 

Chủ quản lí weibo nhanh mang chúng tôi đi xem nam thần, còn có người đẹp Đồng An Chi. 

Khu vườn này đẹp thật. kia là cây Hợp Huan sao? Cao ghê, cây này khoảng bao nhiêu năm rồi? 

Thanh Tranh nói: Là cây Hợp Hoan, có điều bao nhiêu năm tôi cũng không biết. Được rồi, bây giờ tôi sắp tiến vào trong, là nơi nam thần nữ thần của các bạn đang ở, chuẩn bị tốt nhé..." 

Ha ha ha ha, Đây là Tô nam thần của mị sao? Nam thần, anh tốt xấu gì cũng là Tiểu Sinh đang hot hiện nay, dáng ngồi thô như vậy ăn cơm có được không hả?" 

Tô Phách thô tới mức cực ngầu, cực đẹp trai, cực kì có phong cách! 

Mị muốn biến thành bắp ngô trong tay anh Tô. 

Nam thần ăn giản dị quá, nam thần em mua thịt cho anh ăn! Cho dù em có khuynh gia bại sản cũng quyết mua thịt cho anh ăn! 

Trước khi hát bọn họ luôn không được ăn quá nhiều, hạ màn kịch mới có thể ăn nhiều... 

... 

Chapter
1 Chương 1: Người quen cũ của cô (1)
2 Chương 2: Người quen cũ của cô (2)
3 Chương 3: Người quen cũ của cô (3)
4 Chương 4: Anh không nhớ ra cô, tốt quá (1)
5 Chương 5: Anh không nhận ra cô, tốt quá! (2)
6 Chương 6: Anh không nhận ra cô, tốt quá (3)
7 Chương 7: Côn khúc nghe hay không? (1)
8 Chương 8: Côn khúc nghe hay không (2)
9 Chương 9: Côn khúc nghe hay không? (3)
10 Chương 10: Cậu ta không phải đang theo đuổi cháu chứ (1)
11 Chương 11: Cậu ta không phải đang theo đuổi cháu chứ (2)
12 Chương 12: Không phải cậu ta đang theo đuổi cháu chứ (3)
13 Chương 13: Không phải cậu ta đang theo đuổi cháu chứ? (4)
14 Chương 14: Không phải cậu ta đang theo đuổi cháu chứ (5)
15 Chương 15: Mặt đỏ vừa đẹp (1)
16 Chương 16: Mặt đỏ vừa đẹp (2)
17 Chương 17: Mặt đỏ vừa đẹp (3)
18 Chương 18: Thích cô ấy cười lên rất đỗi ngọt ngào (1)
19 Chương 19: Thích cô ấy cười lên rất đỗi ngọt ngào (2)
20 Chương 20: Thích cô ấy cười lên rất đỗi ngọt ngào (3)
21 Chương 21: Nào có trùng hợp thế chứ (1)
22 Chương 22: Nào có trùng hợp thế chứ (2)
23 Chương 23: Nào có trùng hợp thế chứ (3)
24 Chương 24: Đây là đường Thanh Sơn
25 Chương 25: Đây là đường Thanh Sơn (2)
26 Chương 26: Anh cười khuynh quốc khuynh thành, em nhìn nhiều hơn một chút
27 Chương 27: Anh cười khuynh quốc khuynh thành, em nhìn nhiều hơn một chút (2)
28 Chương 28: Anh cười khuynh quốc khuynh thành, em nhìn nhiều hơn một chút (3)
29 Chương 29: Vậy tôi ôm em
30 Chương 30: Tôi không thể lãng phí sắc đẹp một cách vô ích được
31 Chương 31: Em nên trả nợ đi
32 Chương 32: Bạn trai rất chu đáo
33 Chương 33: Hóa ra cậu đang chơi trò yêu thầm
34 Chương 34: Xuân mộng vô ngấn
35 Chương 35: Ánh nắng ấm áp, giống như hôm nay
36 Chương 36: Vậy tôi cũng thích anh
37 Chương 37: Anh muốn hôn em (1)
38 Chương 38: Anh muốn hôn em (2)
Chapter

Updated 38 Episodes

1
Chương 1: Người quen cũ của cô (1)
2
Chương 2: Người quen cũ của cô (2)
3
Chương 3: Người quen cũ của cô (3)
4
Chương 4: Anh không nhớ ra cô, tốt quá (1)
5
Chương 5: Anh không nhận ra cô, tốt quá! (2)
6
Chương 6: Anh không nhận ra cô, tốt quá (3)
7
Chương 7: Côn khúc nghe hay không? (1)
8
Chương 8: Côn khúc nghe hay không (2)
9
Chương 9: Côn khúc nghe hay không? (3)
10
Chương 10: Cậu ta không phải đang theo đuổi cháu chứ (1)
11
Chương 11: Cậu ta không phải đang theo đuổi cháu chứ (2)
12
Chương 12: Không phải cậu ta đang theo đuổi cháu chứ (3)
13
Chương 13: Không phải cậu ta đang theo đuổi cháu chứ? (4)
14
Chương 14: Không phải cậu ta đang theo đuổi cháu chứ (5)
15
Chương 15: Mặt đỏ vừa đẹp (1)
16
Chương 16: Mặt đỏ vừa đẹp (2)
17
Chương 17: Mặt đỏ vừa đẹp (3)
18
Chương 18: Thích cô ấy cười lên rất đỗi ngọt ngào (1)
19
Chương 19: Thích cô ấy cười lên rất đỗi ngọt ngào (2)
20
Chương 20: Thích cô ấy cười lên rất đỗi ngọt ngào (3)
21
Chương 21: Nào có trùng hợp thế chứ (1)
22
Chương 22: Nào có trùng hợp thế chứ (2)
23
Chương 23: Nào có trùng hợp thế chứ (3)
24
Chương 24: Đây là đường Thanh Sơn
25
Chương 25: Đây là đường Thanh Sơn (2)
26
Chương 26: Anh cười khuynh quốc khuynh thành, em nhìn nhiều hơn một chút
27
Chương 27: Anh cười khuynh quốc khuynh thành, em nhìn nhiều hơn một chút (2)
28
Chương 28: Anh cười khuynh quốc khuynh thành, em nhìn nhiều hơn một chút (3)
29
Chương 29: Vậy tôi ôm em
30
Chương 30: Tôi không thể lãng phí sắc đẹp một cách vô ích được
31
Chương 31: Em nên trả nợ đi
32
Chương 32: Bạn trai rất chu đáo
33
Chương 33: Hóa ra cậu đang chơi trò yêu thầm
34
Chương 34: Xuân mộng vô ngấn
35
Chương 35: Ánh nắng ấm áp, giống như hôm nay
36
Chương 36: Vậy tôi cũng thích anh
37
Chương 37: Anh muốn hôn em (1)
38
Chương 38: Anh muốn hôn em (2)