Chương 25: Nhà mới của chúng ta

   Tần Lục Nguyệt cảm thấy mình sắp điên lên rồi!

   Cái tên điên Tông Minh Hạo này, rốt cuộc muốn làm cái gì? Rốt cuộc mình đã đắc tội gì với anh ta? Vì sao cứ năm lần bảy lượt hành hạ mình?

   Mình cũng không nợ tiền anh ta? Hay nợ anh ta cái gì mà?

   Tầm mắt Tông Minh Hạo dừng lại ở cái miệng nhỏ của Tần Lục Nguyệt, bởi vì vừa rồi bị hắn mạnh mẽ hôn mà bây giờ hơi sưng lên. Không có bất kì loại mĩ phẩm gì mà lại có thể xinh đẹp động lòng người như thế, làm cho hắn không nhịn được muốn cắn nó một lần nữa.

   Ánh mắt Tông Minh Hạo tối sầm lại, vô thức đưa tay lên vuốt v3 bờ môi của nó.

   Đôi môi đầy đặn, mềm mại này, khiến hắn không nhịn được muốn hôn lên nó.

   Hắn sẽ không bao giờ thừa nhận, hắn là bởi vì nhìn thấy Tần Lục Nguyệt cùng Nghiêm Sâm cười nói vui vẻ nên mới muốn hôn nó như vậy! Hắn chỉ đơn giản là muốn trừng phạt nó! Không có ý gì khác!

   Tần Lục Nguyệt ngây người nhìn Tông Minh Hạo, trơ mắt nhìn sự nguy hiểm trong ánh mắt của hắn ngày càng tăng lên, mặt nó hiện lên vẻ đầy bất lực.

   Có lẽ do ánh mắt của Tần Lục Nguyệt quá mức nhu nhược, đáng thương làm cho Tông Minh Hạo dường như nhớ đến cái gì đó, khóe mắt buông xuống , đột nhiên buông Tần Lục Nguyệt ra.

   Cuối cùng cũng được tự do, Tần Lục Nguyệt nhanh chóng đứng thẳng lên, nó đứng ở một bên cảm thấy hơi bất an, không dám nói gì.

   Tông Minh Hạo liếc mắt nhìn nó một cái, tầm mắt dừng lại ở xương quai xanh tinh tế của nó, nghĩ những điều tốt đẹp của nó sẽ bị những người khác nhìn thấy, trong lòng hắn bỗng nhiên rất buồn bực, lập tức cầm chiếc áo khoác của mình lên, ném vào người nó:" Mặc vào!"

   Tần Lục Nguyệt nhìn qua bộ dạng nhếch nhác của mình, yên lặng cầm lấy áo khoác của Tông Minh Hạo mặc vào, lúng túng nói: "Lúc trở về tôi sẽ giặt sạch sẽ rồi trả lại anh...!"

    Tông Minh Hạo quay đầu lại nhìn Tần Lục Nguyệt, bị hắn nhìn như vậy, những lời sau đó nó không thể thốt nổi ra nữa.

   Tiểu Triệu đột ngột xuất hiện ở một bên như u linh (hồn ma), Tông Minh Hạo nhìn về phía Tiểu Triệu, anh ta lập tức hiểu,  trả lời: "Giám đốc, lão phu nhân đã sắp xếp hôn phòng cho ngài và thiếu phu nhân tại biệt viện Tây Trang. Ngài có muốn đi tới đó ngay bây giờ không?"

   "Biệt viện Tây Trang?"_Tông Minh Hạo nghe vậy hơi bất ngờ, sau đó nhìn Tần Lục Nguyệt, nhìn kỹ nó một lúc rồi mới chậm rãi nói: "Bà nội thật là có lòng! Vậy đi tới Biệt viện Tây Trang."

   Tiểu Triệu lập tức cúi đầu nhận lệnh, quay đầu nói với những người khác: "Đến biệt viện Tây Trang."

   Tiểu Triệu lập tức mở cửa xe, nói với Tần Lục Nguyệt: "Thiếu phu nhân, mời lên xe!"

   Tần Lục Nguyệt thấy Tông Minh Hạo không lên chiếc xe này, lập tức chui vào trong xe.

    Không nên ở cùng với kẻ điên kia!

   Tông Minh Hạo vốn tự mình lái xe nhưng nhìn thấy Tần Lục Nguyệt muốn trốn tránh mình, liền mở cửa xe, đi về phía chiếc xe Tần Lục Nguyệt ngồi, Tiểu Triệu thấy như vậy, lập tức rất hiểu ý mà mở cửa xe cho hắn.

    Tông Minh Hạo tùy tiện ngồi bên cạnh Tần Lục Nguyệt, thấy vậy, đôi mắt Tần Lục Nguyệt lập tức trợn tròn.

   "Làm sao?"_Tông Minh Hạo nhướng mày nhìn Tần Lục Nguyệt.

   Ánh trăng mờ ảo, không gian bên trong xe lại hơi u tối, nhưng lại không hề làm giảm đi vẻ tuấn tú của hắn.

   Trên thế giới này chính là có một loại người như vậy, có được vẻ đẹp lấn át tất cả mọi thứ xung quanh.

   Tông Minh Hạo chính là người như vậy.
   Tần Lục Nguyệt mặc dù không muốn thừa nhận nhưng vẫn phải ngưỡng mộ trước vẻ đẹp của hắn.

    Khó trách tại sao có nhiều phụ nữ muốn nhào vào anh ta như vậy!

   Tần Lục Nguyệt bối rối thu hồi ánh mắt của mình, ngượng ngùng trả lời: "Không có gì!"

   Tông Minh Hạo nghe vậy, không nói thêm gì nữa. Tiểu Triệu đang ngồi trên ghế lái bắt đầu khởi động xe đi.

    Tần Lục Nguyệt ngồi nghiêm chỉnh một bên, không dám lộn xộn, động đậy.

   Trong xe, đều ngập tràn mùi hương của Tông Minh Hạo, Tần Lục Nguyệt có điểm không biết làm như thế nào.

    Điều buồn phiền nhất chính là, nó hình như không ghét mùi hương này.

    Giống như, từ rất lâu rồi mình đã quen thuộc với mùi hương này.

   Đúng là gặp quỷ rồi!

   Làm sao có thể như vậy chứ?
   Cũng may là Tông Minh Hạo cũng rất im lặng, không có gây phiền phức gì cho nó, dọc đường đi hai người rất yên tĩnh.

   Nhìn khung cảnh ngập tràn màu sắc bên ngoài xe, Tần Lục Nguyệt lặng lẽ suy nghĩ.

   Nên bắt đầu điều tra từ đâu?

   Làm thế nào mới có thể tra ra nguyên nhân cái chết của ông bà nội và cha mẹ?

   Tuy rằng mình đã gả cho Tông Minh Hạo, trở thành Tông thiếu phu nhân trong mắt người khác nhưng đấy không phải điều mình muốn.

    Mình chỉ muốn tra ra người đã hại chết ông bà và cha mẹ.

   Tông Minh Hạo đã nói với mình đã rất rõ ràng. Mình chẳng qua chỉ là một món đồ giao dịch giữa Tần Gia và Tông gia mà thôi, trong mắt người của Tông gia, mình căn bản không phải là thiếu phu nhân gì, chỉ là một công cụ để giải trừ vận xui cho Tông gia, không hơn.
   Một công cụ, có tư cách gì mà ra điều kiện với Tông gia?

   Nó cảm thấy rất phiền não, kéo cửa kính xe xuống. Gió mát tạt vào mặt, Tần Lục Nguyệt chống tay lên cằm, đưa mắt nhìn cảnh vật bên ngoài đến ngây người. 

   Ánh mắt Tông Minh Hạo khẽ liếc nhìn Tần Lục Nguyệt.

   Bên ngoài ồn ào, náo nhiệt như vậy mà không ảnh hưởng đến suy nghĩ của cô ấy chút nào.

   Cô đang nghĩ gì vậy?

   Tông Minh Hạo đột nhiên rất tò mò muốn biết nó đang nghĩ cái gì trong đầu.

   Mười tám năm không gặp, cô ấy đã thay đổi rất nhiều, không còn dáng vẻ của cô bé tinh nghịch năm nào, mà giờ đã trở thành một cô gái duyên dáng yêu kiều. Nếu không phải trên tay có vết sẹo do mình cắn hồi xưa, mình gần như sẽ không nhận ra được cô ấy.

   Tiểu Triệu nhìn thấy vẻ mặt của hai người qua gương chiếu hậu, dường như hiểu được cái gì đó.
   Ô tô dừng lại ở một góc trong biệt viện, Tần Lục Nguyệt lúc này mới hồi phục lại tinh thần.

   Tới rồi?

   Đây là nơi nào?

   Tiểu Triệu quay đầu giải thích với Tần Lục Nguyệt: "Thiếu phu nhân, đây là biệt viện Tây Trang. Là biệt viện lớn nhất của Tông gia ở thành phố Q, cũng là biệt viện lớn nhất ở thành phố Q. Tổng diện tích của viện rộng 2 nghìn ha, có vườn hoa riêng, rừng cây và suối nước nóng tự nhiên, còn có trường đua ngựa, sân golf, rạp chiếu phim và sân bay loại nhỏ. Nhà chính của biệt viện rộng khoảng 3 nghìn mét vuông."

   Tông Minh Hạo không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn Tần Lục Nguyệt.

   Trên mặt nó thoáng qua một tia kinh ngạc nhưng rất nhanh đã bình tĩnh lại.

   Biệt viện này như thế nào, không liên quan gì đến mình cả.

   Mình chẳng qua chỉ là một người ở nhờ thôi.
   Phú quý, từ trước tới giờ chưa bao giờ là thứ mình theo đuổi.

   Nếu mình h@m muốn giàu có, thì lúc trước mình đã không sống cuộc sống nghèo khổ cùng Trần Cao rồi.

   Ô tô tiến vào cửa lớn của biệt viện, Tiểu Triệu vừa lái xe vừa giải thích "Biệt viện Tây Trang có hệ thống an ninh riêng, ở ngoài có lắp thiết bị nhận diện khuôn mặt, mỗi phòng đều có lắp mật mã riêng. Chút nữa sẽ có người nói cho thiếu phu nhân biết tất cả các mật mã ở đây, để lần sau nếu cô có đến đây thì sẽ tiện hơn."

   "Cảm ơn!"_Tần Lục Nguyệt bình tĩnh đáp, trên mặt không hiện ra một chút vui vẻ nào.

   Vừa đến tòa nhà chính, đã có người ra mở cửa cho Tần Lục Nguyệt: "Thiếu phu nhân, hoan nghênh về nhà!"

   Tần Lục Nguyệt xuống xe, lúc này mới phát hiện ở trước cửa có hai hàng người đang đứng ngay ngắn, bọn họ mặc đồng phục màu đỏ, đen, trắng, nghiêm chỉnh, kính trọng chào đón nó.
   Tần Lục Nguyệt hơi mất tự nhiên đáp lại: "Cảm ơn!"

   Tông Minh Hạo xuống xe, nhìn thoáng qua Tần Lục Nguyệt, nó sửng sốt một lúc mới theo hắn đi vào

   Bấy giờ Tông Minh Hạo mới vừa lòng, tiếp tục đi về phía trước, vừa đi vừa nói: "Đi chuẩn bị bữa khuya, phải là đồ dễ tiêu hóa, có người chưa ăn cơm."

   Tần Lục Nguyệt nghe vậy liền hiểu ra, bữa khuya này là chuẩn bị cho nó. Cả ngày hôm nay, nó đúng là chưa ăn gì cả. Nhưng Tần Lục Nguyệt vẫn hơi mất tự nhiên nói: "Không cần, tôi không đói."

    Vừa nói dứt lời, bụng Tần Lục Nguyệt đã rất không nể mặt mà reo lên.

Chapter
1 Chương 1: Gặp "được" một kẻ điên đẹp trai
2 Chương 2: Nghi ngờ mang thai
3 Chương 3: Cô bị bắt cóc
4 Chương 4: Bị phản bội
5 Chương 5: Tần gia bức hôn
6 Chương 6: Phải gả cho gã ngốc?
7 Chương 7: Tông Minh Hạo muốn cưới thay
8 Chương 8: Treo đầu dê bán thịt chó
9 Chương 9: Ngày cưới
10 Chương 10: Đổi chú rể?
11 Chương 11: Thịnh Thế hôn nhân
12 Chương 12: Tần Giai Nhân nổi điên
13 Chương 13: Đêm tân hôn, không chia phòng
14 Chương 14: Về nhà bị đánh
15 Chương 15: Cô Tần Ngọc Phượng
16 Chương 16: Thăm mộ bố mẹ
17 Chương 17: Quá khứ của Tần gia
18 Chương 18: Gặp nhục nhã
19 Chương 19: Giữ khoảng cách
20 Chương 20: Có người hăng hái làm việc nghĩa
21 Chương 21: Nghiêm Nặc
22 Chương 22: Giúp tôi mặc trang phục?
23 Chương 23: Cùng nhau về nhà
24 Chương 24: Bắt đầu trừng phạt
25 Chương 25: Nhà mới của chúng ta
26 Chương 26: Biệt viện Tây Trang
27 Chương 27: Đây là một giao dịch
28 Chương 28: Nhất quyết không thừa nhận đã bò lên giường
29 Chương 29: Nhân viên mới của công ty
30 Chương 30: Tần Lục Nguyệt bị áp bức
31 Chương 31: Trở thành bạn
32 Chương 32: Tôi tới đón cô về nhà
33 Chương 33: Tôi thật sự không bò lên giường!
34 Chương 34: Diễu võ dương oai
35 Chương 35: Tần Lục Nguyệt phản kích
36 Chương 36: Đối tác là tập đoàn Tài Chính Tông Thị
37 Chương 37: Tần Lục Nguyệt được coi trọng
38 Chương 38: Tần Lục Nguyệt được bao nuôi?
39 Chương 39: Buộc chặt cũng vô dụng
40 Chương 40: Cô nhất định không cầu xin tôi?
41 Chương 41: Vương Lan khiêu khích Tần Lục Nguyệt
42 Chương 42: Trông thấy...
43 Chương 43: Chính cô nhào vào ôm tôi
44 Chương 44: Chà đạp người khác, rất đau
45 Chương 45: Tự vả mặt...cũng rất đau
46 Chương 46: Làm gì để trả ơn
47 Chương 47: Về Tông gia ăn cơm
48 Chương 48: Gặp Tông Minh Trạch
49 Chương 49: Lời nói dối thông minh
50 Chương 50: Cách cảm ơn
51 Chương 51: Nghiêm Nặc muốn đi làm cùng
52 Chương 52: Tăng lương?
53 Chương 53: Chuyển đến bộ phận kế hoạch
54 Chương 54: Tra nam quay đầu???
55 Chương 55: Cái gì gọi là không biết xấu hổ
56 Chương 56: Đến đón về (lần hai)
57 Chương 57: Vương Lan và Trần Cao kết hôn
58 Chương 58: Tần Lục Nguyệt, cô dám tới không?
59 Chương 59: Tần Giai Nhân đánh Tần Lục Nguyệt
60 Chương 60: Ký ức khó phai
61 Chương 61: Chuyện bố mẹ năm ấy
62 Chương 62: Sư bất đắc dĩ của vô Tần Ngọc Phượng
63 Chương 63: Tần Lục Nguyệt bị đuổi
64 Chương 64: Xin anh đừng đuổi tôi đi
65 Chương 65: Sốt cao, hôn mê
66 Chương 66: Tần Lục Nguyệt phải xin lỗi
67 Chương 67: Điều kiện tha thứ
Chapter

Updated 67 Episodes

1
Chương 1: Gặp "được" một kẻ điên đẹp trai
2
Chương 2: Nghi ngờ mang thai
3
Chương 3: Cô bị bắt cóc
4
Chương 4: Bị phản bội
5
Chương 5: Tần gia bức hôn
6
Chương 6: Phải gả cho gã ngốc?
7
Chương 7: Tông Minh Hạo muốn cưới thay
8
Chương 8: Treo đầu dê bán thịt chó
9
Chương 9: Ngày cưới
10
Chương 10: Đổi chú rể?
11
Chương 11: Thịnh Thế hôn nhân
12
Chương 12: Tần Giai Nhân nổi điên
13
Chương 13: Đêm tân hôn, không chia phòng
14
Chương 14: Về nhà bị đánh
15
Chương 15: Cô Tần Ngọc Phượng
16
Chương 16: Thăm mộ bố mẹ
17
Chương 17: Quá khứ của Tần gia
18
Chương 18: Gặp nhục nhã
19
Chương 19: Giữ khoảng cách
20
Chương 20: Có người hăng hái làm việc nghĩa
21
Chương 21: Nghiêm Nặc
22
Chương 22: Giúp tôi mặc trang phục?
23
Chương 23: Cùng nhau về nhà
24
Chương 24: Bắt đầu trừng phạt
25
Chương 25: Nhà mới của chúng ta
26
Chương 26: Biệt viện Tây Trang
27
Chương 27: Đây là một giao dịch
28
Chương 28: Nhất quyết không thừa nhận đã bò lên giường
29
Chương 29: Nhân viên mới của công ty
30
Chương 30: Tần Lục Nguyệt bị áp bức
31
Chương 31: Trở thành bạn
32
Chương 32: Tôi tới đón cô về nhà
33
Chương 33: Tôi thật sự không bò lên giường!
34
Chương 34: Diễu võ dương oai
35
Chương 35: Tần Lục Nguyệt phản kích
36
Chương 36: Đối tác là tập đoàn Tài Chính Tông Thị
37
Chương 37: Tần Lục Nguyệt được coi trọng
38
Chương 38: Tần Lục Nguyệt được bao nuôi?
39
Chương 39: Buộc chặt cũng vô dụng
40
Chương 40: Cô nhất định không cầu xin tôi?
41
Chương 41: Vương Lan khiêu khích Tần Lục Nguyệt
42
Chương 42: Trông thấy...
43
Chương 43: Chính cô nhào vào ôm tôi
44
Chương 44: Chà đạp người khác, rất đau
45
Chương 45: Tự vả mặt...cũng rất đau
46
Chương 46: Làm gì để trả ơn
47
Chương 47: Về Tông gia ăn cơm
48
Chương 48: Gặp Tông Minh Trạch
49
Chương 49: Lời nói dối thông minh
50
Chương 50: Cách cảm ơn
51
Chương 51: Nghiêm Nặc muốn đi làm cùng
52
Chương 52: Tăng lương?
53
Chương 53: Chuyển đến bộ phận kế hoạch
54
Chương 54: Tra nam quay đầu???
55
Chương 55: Cái gì gọi là không biết xấu hổ
56
Chương 56: Đến đón về (lần hai)
57
Chương 57: Vương Lan và Trần Cao kết hôn
58
Chương 58: Tần Lục Nguyệt, cô dám tới không?
59
Chương 59: Tần Giai Nhân đánh Tần Lục Nguyệt
60
Chương 60: Ký ức khó phai
61
Chương 61: Chuyện bố mẹ năm ấy
62
Chương 62: Sư bất đắc dĩ của vô Tần Ngọc Phượng
63
Chương 63: Tần Lục Nguyệt bị đuổi
64
Chương 64: Xin anh đừng đuổi tôi đi
65
Chương 65: Sốt cao, hôn mê
66
Chương 66: Tần Lục Nguyệt phải xin lỗi
67
Chương 67: Điều kiện tha thứ