Chương 24: Phòng của cậu ta cũng là phòng của em

Ba người đàn ông ưu tú trong mắt mọi người sẽ là thứ gì đó xa vời khó lòng mà tiếp cận, song họ đối với nhau cởi mở, hòa đồng đặc biệt anh chàng thân thiện Khánh Trung rất biết khuấy động bầu không khí. Bàn tiệc của họ bao gồm anh ta cùng cô người yêu, còn có Lâm Phong, Tuấn Vũ và cô. Lúc nâng cốc chúc mừng, Khánh Trung khăng khăng bắt mọi người phải dùng rượu mà không phải là thứ đồ uống nào thay thế. Hà Phương cầm ly rượu lưỡng lự thì Tuấn Vũ ở bên cạnh đã giật lấy ly rượu từ tay cô, đối với sự ngỡ ngàng của cô, anh chỉ cúi người thì thầm bên tai: “Lẽ nào cô muốn lặp lại sự kiện ở King Club một lần nữa”, cô đỏ mặt nhớ lại lần “say rượu làm càn” thất hố đáng xấu hổ đó, cũng rất cảm kích trước hành động ra tay tương trợ của cô, con người anh ta tuy miệng lưỡi có chút khó nghe nhưng trên thực tế lại là một người đàn ông rất chu đáo. Anh rất mau quay ra bàn tiệc tươi cười:

- Cô ấy không uống được rượu, tớ uống thay.

Nói rồi anh nâng ly một hơi uống cạn, Lâm Phong chậm rãi nhìn cô ánh mắt như ẩn chứa sự tìm tòi, còn Khánh Trung được đà bắt bẻ:

- Ai da, thằng nhóc này, từ khi nào lại biết lo lắng cho người khác thế chứ, không được, đã thế phải phạt, đổi ly lớn đi.

Anh hào sảng mà hô:

- Không thành vấn đề.

Nghe anh đồng ý yêu cầu có phần quá đáng đó, cô giật mình, dù gì anh cũng là thay cô giải nguy nên mới bị bắt bẻ thế, có chút lo lắng khẽ níu tay anh:

- Vẫn là không nên, lát anh còn phải lái xe.

Khánh Trung nghe vậy liền nói:

- Em gái nhỏ, em là đang lo nhà tôi không có phòng chứa hai người bọn em sao. Tối nay cứ say hết mình, ngày mai chúng ta sẽ đi chơi du thuyền.

Anh ta vừa nói xong, cô bạn gái hào hứng choàng tay qua cổ, hôn anh ta say đắm, Lâm Phong vẫn nhàn nhã nhấm nháp ly rượu, chỉ có mình cô, trong lòng như lửa đốt. Nói như thế có khác nào tối nay cô sẽ phải ở lại đây và ngày mai còn phải đi cùng họ. Biết rõ cô đang lo lắng, Tuấn Vũ ở dưới bàn đưa tay trấn tĩnh cô, cho dù anh không lên tiếng, nhưng ánh mắt và bàn tay ấm áp đó như muốn cô an tâm, vì đã hứa với anh, giúp người thì giúp cho trót, cũng không muốn vì cô mà anh phải khó xử thêm nữa, vì thế cô không cản anh, mà ngồi yên ngay ngắn, chỉ chăm chăm chú tâm vào đồ ăn, để mặc những người đàn ông đó ngồi chúc tụng nhau. Cô nàng Như Ý vì không tìm được chủ đề chung với cô nên chỉ biết quấn lấy bạn trai làm nũng. Thỉnh thoảng Tuấn Vũ lại gắp thức ăn cho cô, rất ra dáng người bạn trai ân cần chu đáo với bạn gái, cô rất muốn nói với anh ta là, anh không cần để ý tới cô, mà hãy cứ quan tâm tiếp đãi bạn của anh, cô không muốn thu hút thêm sự chú ý nào khác. Bữa ăn miễn phí này có vẻ cũng khó nuốt trôi đi.

Tiệc tan, khách mời dần ra về hết, khoảng đất rộng được trang hoàng rực rỡ bây giờ cũng chỉ còn lại năm người bọn họ, những người đàn ông vẫn hàn huyên đủ thứ chuyện, ai nói ba người phụ nữ với một con vịt có thể tạo nên một cái chợ, cô thấy rõ ràng, chỉ cần ba gã đàn ông tụ tập thêm một cô nàng siêu uốn dẻo kia là thừa sức tạo thành cái chợ. Trong đó sếp tổng của cô là người trầm mặc nhất mỗi khi đề cập tới vấn đề kinh doanh anh mới thảo luận đôi lời, anh chàng Khánh Trung dường như là người kết dính mối quan hệ của bọn họ, cũng là trung tâm của những chủ đề tán dóc không dứt, Trần Tuấn Vũ bình thường bộ dáng đĩnh đạc nghiêm túc là thế nhưng khi với bạn bè thân thiết lại rất sôi nổi. Trời càng về đêm, sương xuống ngày một nhiều, không khí thêm se se lạnh, trên người cô chỉ là chiếc váy mỏng manh, không tránh khỏi có chút lạnh sởn gai ốc. Lâm Phong thấy vậy liền xen ngang câu chuyện của Khánh Trung:

- Cũng muộn rồi, nghỉ sớm đi, giữ sức cho chuyến đi ngày mai.

Để ý thấy lúc này cũng khá trễ, nên cũng rất mau kết thúc cuộc vui. Khánh Trung và Tuấn Vũ là hai người bị chuốc nhiều rượu nhất, đứng lên có vẻ lảo đảo, người giúp việc to khỏe phải qua đỡ lấy họ dìu về phòng, Lâm Phong biết giữ mình hơn họ nhưng cũng không tránh khỏi có chút choáng váng say rượu, anh tự mình bước vào một căn phòng dành cho khách như rất quen thuộc, chào mọi người rồi đóng cửa phòng. Qua căn phòng bên cạnh, đợi cho Tuấn Vũ được đặt ngay ngắn trên giường, cô liền quay ra hỏi Khánh Trung:

- Xin hỏi, phòng nào là dành cho tôi?

Khánh Trung ngạc nhiên nhìn cô như sinh vật lạ, sau đó ha hả cười:

- Không đùa chứ, đừng nói là hai người ăn chay nha, phòng của cậu ta cũng là phòng của em mà, ha ha.

Cô cũng không còn ít tuổi, cũng không phải kiểu người ngây thơ không hiểu biết, vì thế khi nghe anh ta nói vậy, trong lòng khẽ khẩn trương, bên cạnh đó nhìn tới cái tên say xỉn, với điệu bộ tươi cười như chuyện hiển nhiên kia, cô thật muốn quẫn, mong sao có thể vùng lên bóp cổ anh ta, cắt đứt đi suy nghĩ xấu xa trong đầu anh ta.

Chapter
1 Chương 1: Tình sử bi đát
2 Chương 2: Tình sử bi đát (tiếp)
3 Chương 3: Nữ siêu nhân cũng biết khóc
4 Chương 4
5 Chương 5: Lần đầu chạm mặt
6 Chương 6: Trai đẹp có thể bỏ qua, nhưng chó đẹp không thể không ngắm
7 Chương 7: Anh không có ác ý
8 Chương 8: Ế và tự kỷ
9 Chương 9: Tin đồn thất thiệt
10 Chương 10: Tôi thích đàn ông hay phụ nữ, cũng không thích anh
11 Chương 11: Cảm giác mắng người cũng thật sảng khoái
12 Chương 12: Gặp lại người cũ
13 Chương 13
14 Chương 14: Người đã bị anh đuổi đi mất rồi
15 Chương 15: Nụ hôn đầu
16 Chương 16: Rung động
17 Chương 17: Bắt đầu một mối quan hệ
18 Chương 18: Làm bạn gái tôi
19 Chương 19: Đàn ông cũng cần hưởng thú vui giải trí tao nhã
20 Chương 20: Dự tiệc
21 Chương 21: Tớ lừa cô ấy tới đây
22 Chương 22: Cậu làm tổng giám đốc cũng quá thất bại đi
23 Chương 23: Diện kiến đại thần
24 Chương 24: Phòng của cậu ta cũng là phòng của em
25 Chương 25: Ôn nhu
26 Chương 26: Anh dám lừa tôi?
27 Chương 27: Khúc ca lay động lòng người
28 Chương 28: Là quan hệ bạn bè hay xã giao?
29 Chương 29
30 Chương 30: Tai nạn trên biển
31 Chương 31
32 Chương 32: Xe của tôi chưa khi nào chở người lạ
33 Chương 33
34 Chương 34: Trai đẹp nếu không phải trai bao thì cũng là gay
35 Chương 35: Em có thấy người giúp việc nào được chủ nhân đưa xe tới đón tận tình như vậy không?
36 Chương 36: Em nổi điên gì chứ?
37 Chương 37
38 Chương 38: Cậu, thật không có tiền đồ
39 Chương 39
40 Chương 40: Không những người mà ngay cả chó cũng tranh giành cô với anh
41 Chương 41: Phụ nữ là nửa thế giới tươi đẹp, vì thế cần được nâng niu và yêu chiều
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91: Ngoại truyện
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
Chapter

Updated 96 Episodes

1
Chương 1: Tình sử bi đát
2
Chương 2: Tình sử bi đát (tiếp)
3
Chương 3: Nữ siêu nhân cũng biết khóc
4
Chương 4
5
Chương 5: Lần đầu chạm mặt
6
Chương 6: Trai đẹp có thể bỏ qua, nhưng chó đẹp không thể không ngắm
7
Chương 7: Anh không có ác ý
8
Chương 8: Ế và tự kỷ
9
Chương 9: Tin đồn thất thiệt
10
Chương 10: Tôi thích đàn ông hay phụ nữ, cũng không thích anh
11
Chương 11: Cảm giác mắng người cũng thật sảng khoái
12
Chương 12: Gặp lại người cũ
13
Chương 13
14
Chương 14: Người đã bị anh đuổi đi mất rồi
15
Chương 15: Nụ hôn đầu
16
Chương 16: Rung động
17
Chương 17: Bắt đầu một mối quan hệ
18
Chương 18: Làm bạn gái tôi
19
Chương 19: Đàn ông cũng cần hưởng thú vui giải trí tao nhã
20
Chương 20: Dự tiệc
21
Chương 21: Tớ lừa cô ấy tới đây
22
Chương 22: Cậu làm tổng giám đốc cũng quá thất bại đi
23
Chương 23: Diện kiến đại thần
24
Chương 24: Phòng của cậu ta cũng là phòng của em
25
Chương 25: Ôn nhu
26
Chương 26: Anh dám lừa tôi?
27
Chương 27: Khúc ca lay động lòng người
28
Chương 28: Là quan hệ bạn bè hay xã giao?
29
Chương 29
30
Chương 30: Tai nạn trên biển
31
Chương 31
32
Chương 32: Xe của tôi chưa khi nào chở người lạ
33
Chương 33
34
Chương 34: Trai đẹp nếu không phải trai bao thì cũng là gay
35
Chương 35: Em có thấy người giúp việc nào được chủ nhân đưa xe tới đón tận tình như vậy không?
36
Chương 36: Em nổi điên gì chứ?
37
Chương 37
38
Chương 38: Cậu, thật không có tiền đồ
39
Chương 39
40
Chương 40: Không những người mà ngay cả chó cũng tranh giành cô với anh
41
Chương 41: Phụ nữ là nửa thế giới tươi đẹp, vì thế cần được nâng niu và yêu chiều
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91: Ngoại truyện
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96