Chương 23: Kẻ thách đấu

- Phó chủ tịch, Ngài có thể nói rõ hơn được không? Kẻ thách đấu là sao?

Một học sinh trong đám Trần Uy lên tiếng hỏi. Đó cũng là thắc mắc của mọi người. Xem vẻ mặt của Phó chủ tịch thì việc này hình như không được tốt lắm.

- Kẻ thách đấu nghĩa là sẽ có những người từ phân khu khác sang thách đấu để giành suất đại biểu cuộc thi của phân khu đó. Yêu cầu của kẻ thách đấu là đánh bại đại diện của một trường học chiến sĩ tại nơi hắn tới thách đấu. Lần này bên Bắc Liên được quyền thách đấu chúng ta. Như Long Thái, cậu ta chính là một trong những kẻ thách đấu của thành Long Đỗ ta. Nhóm cậu ta đã đánh bại anh em Mẫn, Thủ của trường Cao Lỗ, Nguyễn Văn Nam của trường Vạn Thắng, Hồ Cường của trường Nam Đế, bây giờ lại thêm cậu ta đánh bại Nguyễn Đức Khoa của trường Thăng Long. Nhờ vậy cậu ta đủ điều kiện trở thành đại biểu của thành chúng ta tham gia cuộc thi đấu Liên bang. Kẻ bị cậu ta đánh bại sẽ không được tham gia cuộc thi đấu nữa.

Phó chủ tịch chậm rãi trả lời xong quay ra nhìn phản ứng của mọi người.

- Gì chứ?

- Trời ạ, đánh bại hết.

Xôn xao.

Tin tức của Phó chủ tịch Nguyễn Thành Đông làm dậy lên một làn sóng trong đám học sinh trường Thăng Long. Cả đám ngẩn ra tiếp thu tin tức vừa rồi. Thật quá bất ngờ. Bên trường Cao Lỗ, Anh em Mẫn Thủ thấy vậy cũng lắc đầu đồng cảm. Bọn họ mới đầu cũng bị sốc. Tuy nhiên mấy kẻ đó đúng là quá mạnh.

Hiệu trưởng Phan Công Lâm cũng đến bên cạnh hiệu trưởng Lê Anh Tuấn nói câu gì đó.

- Tôi có một câu hỏi thưa Phó chủ tịch.

Hiệu trưởng Lê Anh Tuấn bỗng hỏi.

- Ông nói đi.

Phó chủ tịch khẽ đáp lại.

- Kẻ thách đấu, nếu bên họ cho những người đặc biệt lợi hại đi thách đấu với các đại biểu của chúng ta thì sao? Nếu vậy chúng ta sẽ còn rất ít đại biểu.

Hiệu trưởng Lê Anh Tuấn hỏi làm mọi người quay ra nhìn. Đúng vậy, nếu như họ phái mấy tên cực kì quái vật sang thì sao. Khi đó không lẽ bên mình không còn ai tham gia. Cả đám nghĩ vậy nên chăm chú nghe câu trả lời.

- Các vị yên tâm, kẻ thách đấu cũng được hội đồng sàng lọc rất kỹ. Họ cũng chỉ là những kẻ xếp sau tại phân khu của mình. Thêm vào đó, kẻ thách đấu chỉ có quyền loại bỏ những kẻ không thuộc suất hạt giống. Suất này do hội đồng chấp chính của từng toà thành quyết định.

- Ồ, hoá ra vậy.

- Vậy nếu kẻ thách đấu thua thì sao?

Mọi người nghe vậy thì cũng đã rõ ràng. Tuy vậy cũng có một người tiếp tục hỏi.

- À, nếu kẻ thách đấu bị thua thì sẽ không được tham gia thi đấu bên ta. Nhưng hắn vẫn có quyền tham gia thi đấu bên hắn để tranh một suất. Coi như là vé vớt.

- Kẻ thách đấu cũng sẽ phải nhận khiêu chiến bất cứ lúc nào. Cả suất hạt giống cũng sẽ có quyền này. Các vị ai có nhã hứng cứ lên, tôi lúc nào cũng sẵn sàng tiếp đón.

Chưa đợi Phó chủ tịch nói xong thì một giọng nói vang lên. Mọi người nhìn lại hoá ra là tên Long Thái kiêu ngạo kia. Hắn nhìn về phía các học sinh của trường Thăng Long. Thái độ rất khiêu khích.

- Tên khốn!

Đám học sinh chiến sĩ cao cấp thấy vậy tức giận hét lên.

- Dừng lại. Hãy bình tĩnh. Các cậu có quyền khiêu chiến bất kỳ lúc nào. Nhưng nên nhớ nếu khiêu chiến thì sẽ phải chiến đấu thật sự. Một đấu một. Chỉ cần không ảnh hưởng nhân mạng hội đồng cũng sẽ không trách phạt. Long Thái không phải các cậu có thể đối phó. Hôm nay đến đây ngừng lại thôi.

Nghe ông nói cả đám như bị dội một gáo nước lạnh dừng lại. Một số học sinh nhìn về tên kia đã có chút sợ hãi.

- Hừ, đám các người thật nhàm chán. Võ Ta, Song hùng, thất Tú sao? Cũng chỉ có vậy thôi.

Thấy đám kia rụt lại Long Thái lên tiếng châm chọc sau đó hắn quay lưng lại tiến về phía cửa sân thi đấu. tất cả mọi người tuy căm ghét nhưng cũng chỉ dám để trong lòng. Đám Trần Uy cắn chặt răng chịu đựng cơn tức này.

- Đứng lại!

Bỗng một tiếng nói quen thuộc vang lên. Âm thanh mạnh mẽ khiến Long Thái đang đi cũng phải dừng bước.

Phạm Ngọc đi ra từ đám người, mắt nhìn chằm chằm vào tên kia. Hắn thực ra đã quan sát trận đấu giữa Long Thái và Nguyễn Đức Khoa. Đồng thời hắn cũng tìm cách dung nhập những kiến thức chiến đấu của thời đại này. Lúc này thấy tên kia bỏ đi như vậy hắn mới xông lên. Hắn không thích tên này chút nào.

- Cậu là?

Long Thái quay lại hỏi, hắn khẽ đảo mắt đánh giá Phạm Ngọc.

- Tôi là Phạm Ngọc.

Phạm Ngọc trả lời.

- Phạm Ngọc, Thăng Long song hùng?

Long Thái nghe trả lời thì hiếu kỳ hỏi.

- Đúng.

Phạm Ngọc lạnh nhạt nói.

- Ồ, tôi mong cậu mãi. Cậu muốn đánh chứ?

Long Thái đã quay hẳn người lại, hứng thú nói.

- Đúng.

Phạm Ngọc vẫn trả lời dứt khoát. Thực ra do hắn chưa quen lắm với ngôn ngữ nơi này nên ít nói.

- Tốt, Ở đây luôn à?

Nghe tên kia hỏi, Phạm Ngọc không trả lời mà chỉ gật đầu.

- Tốt, tốt!

Long Thái khoái chí cười lớn.

- Cậu chết ở đâu thế?

Thấy Phạm Ngọc đi tới Trần Uy gắng gượng đứng dậy nói.

- Tôi có chuyện đi xa. Cậu không sao chứ?

Phạm Ngọc thấy vậy bèn hỏi. Trong kí ức thì Trần Uy với hắn cũng được coi là có duyên. Hai người nhờ đánh đấm mà coi trọng nhau.

- Ừm, tôi không sao. Cậu cẩn thận. Tên này rất mạnh. Tôi cũng không thắng được đâu.

Trần Uỷ lên tiếng nhắc nhở. Hắn cảm thấy lo lắng vì tên kia mới chỉ một đòn đã đánh bại Nguyễn Đức Khoa. Điều này ngay cả hắn cũng không làm được. Thật đáng sợ.

- Ừm, yên tâm. Tôi tự có chừng mực.

Phạm Ngọc nói xong quay qua chào hai vị hiệu trưởng và Phó chủ tịch.

- Cậu về rồi? Tốt quá.

Hiệu trưởng Lê Anh Tuấn từ lúc thấy hắn đã kinh ngạc không nói lên lời. Ông thấy hắn chào bèn thốt ra như vậy.

- Cậu là Phạm Ngọc?

Tư soái bỗng lên tiếng hỏi.

- Đúng.

Phạm Ngọc bị hỏi bất ngờ nên trả lời cộc lốc. Trong kí ức của tên kia cũng không có người này.

- Ừ, sau trận đấu tôi cần gặp cậu.

- Vâng.

Nghe Tư soái hỏi Phạm Ngọc hiệu trưởng Lê Anh Tuấn cũng đoán ra tại sao vị đại soái này lại tới trường của ông. Cũng không phải tình cờ đi cùng Phó chủ tịch. Chắc là vì chuyện đó.

- Phạm Ngọc, cậu không cần phải đánh. Cậu là suất hạt giống, có thể gặp lại hắn trong cuộc thi.

Hiệu trưởng Lê Anh Tuấn thấy Phạm Ngọc chuẩn bị cùng tên kia giao đấu thì lên tiếng. Trường Thăng Long chỉ có một suất hạt giống nên sau khi đắn đo ông đã chọn Phạm Ngọc. Dù sao Trần Uy cũng già dặn kinh nghiệm hơn. Nghĩ đến đây ông lại thấy bất mãn vì quyết định của Liên bang. Trường của ông đáng lẽ phải có hai suất hạt giống chứ.

- Không sao thưa hiệu trưởng, cũng không thể để người ta đến giương oai mà mình không đáp lễ được. Đúng không?

Phạm Ngọc quay ra nói. Ánh mắt nhìn thẳng về phía Long Thái. Bản chất Ngọc Đại Tôn vốn ham chơi, lười quản những chuyện thế này. Nhưng không hiểu tại sao từ khi dung nhập kí ức của tên kia, hắn bị ảnh hưởng hay sao ấy. Khi thấy tên kiêu ngạo này hắn bỗng thấy chướng mắt.

Tiên nhân lại phải dùng nhục thể đánh đấm như thế này, thật hài hước."Thôi kệ, coi như tập dượt chút Võ kĩ phàm nhân" Phạm Ngọc nghĩ vậy ngẩng đầu lên.

- Được. Coi như có chút dũng khí. Chỉ không biết đánh đấm ra sao.

Long Thái đứng trên sàn thi đấu khẽ đạp một mảnh đá khiến nó náy vụn rồi ngước lên. Trông hắn rất nhàn nhã chứ không có vẻ gì là sắp chiến đấu cả. Hắn nhếch mép cười, thái độ vô cùng tự mãn.

- Bắt đầu không phải sẽ biết ngay sao.

Phạm Ngọc bước lên phía trước. Mọi người thấy vậy cũng lui ra rất nhanh nhường lại khoảng trống cho bọn họ. Đám học sinh nhìn về phía Phạm Ngọc vừa thầm chúc vừa lo lắng. Tên kia dù sao cũng không phải bùn đất.

Cả hai người bọn họ lùi về hai phía đối diện nhau trên sàn thi đấu. Con mắt nhìn chằm chằm đối phương.

- Không biết Phạm Ngọc sẽ dùng đòn gì để đánh bại tên khủng bố kia đây?

- Tôi cũng không biết nhưng Phạm Ngọc đánh đấm rất giỏi, ngay cả Trần Uy cũng phải nhượng bộ. Tên này đã từng đánh đấm suốt ngày bên ngoài để rèn luyện Võ kĩ.

- Có chuyện như vậy sao?

- Ừ, cậu mới chuyển vào nên không biết. Ở trong đám học sinh ban trên trường ta còn có một giai thoại về hắn đó.

- Như thế nào, nói tôi nghe với.

Cả đám nghe vậy cũng quay ra chăm chú lắng nghe.

- Ừ, cũng không mới lạ gì. Trường ta có danh hiệu song hùng thất tú, thực ra ba năm trước đó gọi là bát tú, do Anh Hai dẫn đầu. Sau này, Phạm Ngọc lần lượt khiêu chiến và đánh bại mấy người bọn họ nên mới đổi lại.

- Cậu nói gì? Hắn đánh bại từng người bọn họ. Không đùa chứ?

Học sinh vừa nãy nghe thế thì giật mình hỏi.

- Đúng vậy. Nhưng cũng không phải tất cả, Minh Châu không có đánh với hắn. Còn Anh Hai thì thực ra cũng không bại trận mà chỉ nói rằng Phạm Ngọc nhỏ tuổi hơn nên cậu ta xem như đã thắng. Từ đó Phạm Ngọc trở thành học sinh đầu tiên mới vào học một năm đã được chuyện vào ban cao cấp. Lúc đó hắn cũng mới mười năm. Lúc đó song hùng thất tú mới ra đời.

- Ồ, tên này thật lợi hại nha.

Đám học sinh nghe vậy không khỏi cảm tháng. Ánh mắt nhìn về phía Phạm Ngọc đã mang chút kính nể.

Thời đại này đi học không căn cứ vào tuổi. Thường chỉ xét tu vi thực lực. Đạt tới cấp chín như bọn Phạm Ngọc là cuối năm có thể tốt nghiệp.

Thực ra Phạm Ngọc cũng không đánh bại Trần Uy ngay mà tên này thua ngay trận đầu rất thảm hại. Sau đó cứ mỗi một tháng hắn lại khiêu chiến Trần Uy. Cuối cùng tên dai như đỉa này cũng đánh lại được. Chuyện này chỉ có Trần Uy và mấy học sinh chiến sĩ cao cấp là biết.

Trên sàn thi đấu Phạm Ngọc và Long Thái đã dừng lại. Cả hai đứng nhìn đối phương.

- Haha, lão đại thật xấu tính. Chuyện vui thế này mà không bảo bọn ta biết.

Một giọng nói oang oang vang lên. Lối vào cửa thi đấu bỗng nhiên tối sầm như bị một đám mây mù che đi. Sau đó người ta thấy một thân hình khổng lồ bước vào trong sân đấu.

Chapter
1 Chương 1: Ly khai
2 Chương 2: Trái đất
3 Chương 3: Tai họa bất ngờ(1)
4 Chương 4: Tai họa bất ngờ(2)
5 Chương 5: Phạm Ngọc(1)
6 Chương 6: Phạm Ngọc(2)
7 Chương 7: Đoạt linh hồn
8 Chương 8: Chuyện của Phạm Thái tử
9 Chương 9: Biến cố
10 Chương 10: Về nhà
11 Chương 11: Cha mẹ
12 Chương 12: Nguyên nhân tai nạn
13 Chương 13: Con đường tu luyện
14 Chương 14: Trường học chiến sĩ
15 Chương 15: Thách đấu
16 Chương 16: Trận thứ nhất
17 Chương 17: Trần Uy đấu Phan Công Huy
18 Chương 18: Võ Ta đấu Sơn Thủy
19 Chương 19: Thực lực ẩn giấu
20 Chương 20: Chặn lại
21 Chương 21: Người phương Bắc
22 Chương 22: Chỉ một đòn
23 Chương 23: Kẻ thách đấu
24 Chương 24: Phạm Ngọc đấu Long Thái
25 Chương 25: Lại một đòn
26 Chương 26: Kiểm tra thực lực
27 Chương 27: Kiểm soát tinh thần cấp hoàn mỹ
28 Chương 28: (Chương cuối quyển thứ nhất)
29 Chương 29: Người già nhất trái đất
30 Chương 30: Đôi mắt tà ác
31 Chương 31: Mỏ quặng
32 Chương 32: Tin tức kinh người
33 Chương 33: Minh Châu
34 Chương 34: Chấn động địa cầu (1)
35 Chương 35: Chấn động địa cầu.(2)
36 Chương 36: Cửu Long Quyết
37 Chương 37: Hôn mê
38 Chương 38: Bảy ngày vòng quanh thế giới.(1)
39 Chương 39: Bảy ngày vòng quanh thế giới.(2)
40 Chương 40: Bảy ngày vòng quanh thế giới - Ngộ
41 Chương 41: Lột xác
42 Chương 42: Cuộc sống mới
43 Chương 43: Hào khí Thăng Long(1)
44 Chương 44: Hào khí Thăng Long(2)
45 Chương 45: Kế hoạch tôi luyện
46 Chương 46: Không gian đơn lập
47 Chương 47: Cuộc nói chuyện trên đỉnh núi
48 Chương 48: Chặn đường
49 Chương 49: Khuất nhục
50 Chương 50: Nghi ngờ
51 Chương 51: Chuyện xưa
52 Chương 52: Nguyên nhân mười tám năm đau khổ
53 Chương 53: (Hết quyển 2)
54 Chương 54: Dịch chuyển không gian
55 Chương 55: Không gian Ba Tích
56 Chương 56: Chiến đội Thăng Long
57 Chương 57: Thích ứng
58 Chương 58: Hạch Nguyên Tinh
59 Chương 59: Mác Thú Tập Kích
60 Chương 60: Chiến Đấu Ác Liệt
61 Chương 61: Bị Thương
62 Chương 62: Ngục
63 Chương 63: Ánh Sáng Màu Xanh
64 Chương 64: Hang Động Kì Dị
65 Chương 65: Nhiệm Vụ Cấp Tuyệt Cảnh
66 Chương 66: Xung Đột
67 Chương 67: Sự Thật Về Nhiệm Vụ Cấp Tuyệt Cảnh
68 Chương 68: Vua Mác Thú
69 Chương 69: Chấn Động Hấp Dẫn
70 Chương 70: Trường Hấp Dẫn Cấp Chấn Động
71 Chương 71: Lốc Xoáy Hấp Dẫn
72 Chương 72: Tình Thế Nguy Hiểm
73 Chương 73: Cửu Long Trỗi Dậy
74 Chương 74: Ngũ Long Cảnh
75 Chương 75: Trọng Thương
76 Chương 76: Rời Đi
77 Chương 77: Lực Lượng Kì Dị
78 Chương 78: Kết Cấu Vật Chất
79 Chương 79: Đột Phá
80 Chương 80: Liên Tiếp Đột Phá
81 Chương 81: Cảm Ngộ
82 Chương 82: Chiến Lực Tăng Lên
83 Chương 83: Tai Họa Ập Tới
84 Chương 84: Thung Lũng Địa Trùng
85 Chương 85: Thiên Võng Thương Hội
86 Chương 86: Phế Bỏ Tu Vi
87 Chương 87: Xuất Khoa Tộc
88 Chương 88: Gặp Lại Tiểu Sơn Tinh
89 Chương 89: Vô Cớ Gây Hấn
90 Chương 90: Đối Chiến Ngô Chính Nhân
91 Chương 91: Tin Tức Kinh Người
92 Chương 92: Trùng Thú Vương
93 Chương 93: Bắn Chết Bạch Tuộc Khổng Lồ
94 Chương 94: Lên Tầng Thứ Chín
95 Chương 95: Bên Trên Tầng Chín
96 Chương 96: Chiến Đấu Trong Lâu Đài
97 Chương 97: Cấp Nguyên Tinh Bậc Chín
98 Chương 98: Tu La
99 Chương 99: Hoàn Thành Nhiệm Vụ
100 Chương 100: Gặp Lại
101 Chương 101: Nam Bắc Hải Vân
102 Chương 102: Chiến Đấu Mãnh Liệt
103 Chương 103: Bốn Phương Điều Động
104 Chương 104: Đột Phá Bất Ngờ
105 Chương 105: Chiến Hồn
106 Chương 106: Bị Tập Kích
107 Chương 107: Nghênh Đón Hiểm Nguy
108 Chương 108: Hai Anh Em Mạnh Mẽ
109 Chương 109: Đột Nhập
110 Chương 110: Chạy
111 Chương 111: Một Đường Chiến Đấu
112 Chương 112: Truyền Thừa Mở Ra.(1)
113 Chương 113: Truyền Thừa Mở Ra.(2)
114 Chương 114: Hướng Về Tháp Tử Vong(Chương Cuối Quyển 4)
115 Chương 115: Tinh Anh Tụ Tập
116 Chương 116: Biến Cố Trước Tháp Tử Vong
117 Chương 117: Thử Thách Linh Hồn
118 Chương 118: Ảnh Tượng Linh Hồn
119 Chương 119: Khó Hiểu
120 Chương 120: Thành Công Và Thất Bại
121 Chương 121: Bất Ngờ
122 Chương 122: Vũ Trụ Rộng Lớn
123 Chương 123: Mê Cung Bóng Tối
124 Chương 124: Ẩn Số Nguy Hiểm
125 Chương 125: Khó Giải
126 Chương 126: Giết Chóc Bắt Đầu
127 Chương 127: Vạn Ảnh U Hồn !
128 Chương 128: Lực Lương Kỳ Lạ
129 Chương 129: Một Đường Vượt Qua
130 Chương 130: Khổ Chiến
131 Chương 131: Quyết Liệt
132 Chương 132
133 Chương 133: Vượt Qua Mê Cung
134 Chương 134: Đảo Huyễn Mộng
135 Chương 135: Huyễn Ma
136 Chương 136: Mị Linh
137 Chương 137: Kẻ Đi Tìm Mộ
138 Chương 138: Đấu Với Chính Mình
139 Chương 139: Kẻ Tìm Đường
140 Chương 140: Đo Lường Giấc Mộng
141 Chương 141: Gian Nan Vượt Thử Thách
142 Chương 142: Mộng Cao Bao Nhiêu?
143 Chương 143: Mị Linh Vương Điên Cuồng
144 Chương 144: Bất Ngờ Lớn
145 Chương 145: Thử Thách Cuối Cùng
Chapter

Updated 145 Episodes

1
Chương 1: Ly khai
2
Chương 2: Trái đất
3
Chương 3: Tai họa bất ngờ(1)
4
Chương 4: Tai họa bất ngờ(2)
5
Chương 5: Phạm Ngọc(1)
6
Chương 6: Phạm Ngọc(2)
7
Chương 7: Đoạt linh hồn
8
Chương 8: Chuyện của Phạm Thái tử
9
Chương 9: Biến cố
10
Chương 10: Về nhà
11
Chương 11: Cha mẹ
12
Chương 12: Nguyên nhân tai nạn
13
Chương 13: Con đường tu luyện
14
Chương 14: Trường học chiến sĩ
15
Chương 15: Thách đấu
16
Chương 16: Trận thứ nhất
17
Chương 17: Trần Uy đấu Phan Công Huy
18
Chương 18: Võ Ta đấu Sơn Thủy
19
Chương 19: Thực lực ẩn giấu
20
Chương 20: Chặn lại
21
Chương 21: Người phương Bắc
22
Chương 22: Chỉ một đòn
23
Chương 23: Kẻ thách đấu
24
Chương 24: Phạm Ngọc đấu Long Thái
25
Chương 25: Lại một đòn
26
Chương 26: Kiểm tra thực lực
27
Chương 27: Kiểm soát tinh thần cấp hoàn mỹ
28
Chương 28: (Chương cuối quyển thứ nhất)
29
Chương 29: Người già nhất trái đất
30
Chương 30: Đôi mắt tà ác
31
Chương 31: Mỏ quặng
32
Chương 32: Tin tức kinh người
33
Chương 33: Minh Châu
34
Chương 34: Chấn động địa cầu (1)
35
Chương 35: Chấn động địa cầu.(2)
36
Chương 36: Cửu Long Quyết
37
Chương 37: Hôn mê
38
Chương 38: Bảy ngày vòng quanh thế giới.(1)
39
Chương 39: Bảy ngày vòng quanh thế giới.(2)
40
Chương 40: Bảy ngày vòng quanh thế giới - Ngộ
41
Chương 41: Lột xác
42
Chương 42: Cuộc sống mới
43
Chương 43: Hào khí Thăng Long(1)
44
Chương 44: Hào khí Thăng Long(2)
45
Chương 45: Kế hoạch tôi luyện
46
Chương 46: Không gian đơn lập
47
Chương 47: Cuộc nói chuyện trên đỉnh núi
48
Chương 48: Chặn đường
49
Chương 49: Khuất nhục
50
Chương 50: Nghi ngờ
51
Chương 51: Chuyện xưa
52
Chương 52: Nguyên nhân mười tám năm đau khổ
53
Chương 53: (Hết quyển 2)
54
Chương 54: Dịch chuyển không gian
55
Chương 55: Không gian Ba Tích
56
Chương 56: Chiến đội Thăng Long
57
Chương 57: Thích ứng
58
Chương 58: Hạch Nguyên Tinh
59
Chương 59: Mác Thú Tập Kích
60
Chương 60: Chiến Đấu Ác Liệt
61
Chương 61: Bị Thương
62
Chương 62: Ngục
63
Chương 63: Ánh Sáng Màu Xanh
64
Chương 64: Hang Động Kì Dị
65
Chương 65: Nhiệm Vụ Cấp Tuyệt Cảnh
66
Chương 66: Xung Đột
67
Chương 67: Sự Thật Về Nhiệm Vụ Cấp Tuyệt Cảnh
68
Chương 68: Vua Mác Thú
69
Chương 69: Chấn Động Hấp Dẫn
70
Chương 70: Trường Hấp Dẫn Cấp Chấn Động
71
Chương 71: Lốc Xoáy Hấp Dẫn
72
Chương 72: Tình Thế Nguy Hiểm
73
Chương 73: Cửu Long Trỗi Dậy
74
Chương 74: Ngũ Long Cảnh
75
Chương 75: Trọng Thương
76
Chương 76: Rời Đi
77
Chương 77: Lực Lượng Kì Dị
78
Chương 78: Kết Cấu Vật Chất
79
Chương 79: Đột Phá
80
Chương 80: Liên Tiếp Đột Phá
81
Chương 81: Cảm Ngộ
82
Chương 82: Chiến Lực Tăng Lên
83
Chương 83: Tai Họa Ập Tới
84
Chương 84: Thung Lũng Địa Trùng
85
Chương 85: Thiên Võng Thương Hội
86
Chương 86: Phế Bỏ Tu Vi
87
Chương 87: Xuất Khoa Tộc
88
Chương 88: Gặp Lại Tiểu Sơn Tinh
89
Chương 89: Vô Cớ Gây Hấn
90
Chương 90: Đối Chiến Ngô Chính Nhân
91
Chương 91: Tin Tức Kinh Người
92
Chương 92: Trùng Thú Vương
93
Chương 93: Bắn Chết Bạch Tuộc Khổng Lồ
94
Chương 94: Lên Tầng Thứ Chín
95
Chương 95: Bên Trên Tầng Chín
96
Chương 96: Chiến Đấu Trong Lâu Đài
97
Chương 97: Cấp Nguyên Tinh Bậc Chín
98
Chương 98: Tu La
99
Chương 99: Hoàn Thành Nhiệm Vụ
100
Chương 100: Gặp Lại
101
Chương 101: Nam Bắc Hải Vân
102
Chương 102: Chiến Đấu Mãnh Liệt
103
Chương 103: Bốn Phương Điều Động
104
Chương 104: Đột Phá Bất Ngờ
105
Chương 105: Chiến Hồn
106
Chương 106: Bị Tập Kích
107
Chương 107: Nghênh Đón Hiểm Nguy
108
Chương 108: Hai Anh Em Mạnh Mẽ
109
Chương 109: Đột Nhập
110
Chương 110: Chạy
111
Chương 111: Một Đường Chiến Đấu
112
Chương 112: Truyền Thừa Mở Ra.(1)
113
Chương 113: Truyền Thừa Mở Ra.(2)
114
Chương 114: Hướng Về Tháp Tử Vong(Chương Cuối Quyển 4)
115
Chương 115: Tinh Anh Tụ Tập
116
Chương 116: Biến Cố Trước Tháp Tử Vong
117
Chương 117: Thử Thách Linh Hồn
118
Chương 118: Ảnh Tượng Linh Hồn
119
Chương 119: Khó Hiểu
120
Chương 120: Thành Công Và Thất Bại
121
Chương 121: Bất Ngờ
122
Chương 122: Vũ Trụ Rộng Lớn
123
Chương 123: Mê Cung Bóng Tối
124
Chương 124: Ẩn Số Nguy Hiểm
125
Chương 125: Khó Giải
126
Chương 126: Giết Chóc Bắt Đầu
127
Chương 127: Vạn Ảnh U Hồn !
128
Chương 128: Lực Lương Kỳ Lạ
129
Chương 129: Một Đường Vượt Qua
130
Chương 130: Khổ Chiến
131
Chương 131: Quyết Liệt
132
Chương 132
133
Chương 133: Vượt Qua Mê Cung
134
Chương 134: Đảo Huyễn Mộng
135
Chương 135: Huyễn Ma
136
Chương 136: Mị Linh
137
Chương 137: Kẻ Đi Tìm Mộ
138
Chương 138: Đấu Với Chính Mình
139
Chương 139: Kẻ Tìm Đường
140
Chương 140: Đo Lường Giấc Mộng
141
Chương 141: Gian Nan Vượt Thử Thách
142
Chương 142: Mộng Cao Bao Nhiêu?
143
Chương 143: Mị Linh Vương Điên Cuồng
144
Chương 144: Bất Ngờ Lớn
145
Chương 145: Thử Thách Cuối Cùng